Trương Lộ Tuyết vừa nói vừa lấy điện thoại di động của mình ra, dường như cô muốn gọi điện thoại, nhưng Trương Lộ Tuyết lại cầm điện thoại trong tay cô chỉ nhìn qua một chút, rồi lại bỏ vào. Hành động này của Trương Lộ Tuyết rất kỳ quái, nhưng Trịnh Khả Nhạc cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng Trương Lộ Tuyết lúc này. Trương Lộ Tuyết sở dĩ làm như vậy cũng là bởi vì cô muốn gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, để xác nhận Diệp Lăng Phi có đến hay không. Nhưng Trương Lộ Tuyết lại không muốn để Diệp Lăng Phi biết cô đang đợi Diệp Lăng Phi đến, lúc này trong lòng Trương Lộ Tuyết rất mâu thuẫn, vì vậy cô lấy điện thoại ra rồi lại bỏ điện thoại vào.
Trịnh Khả Nhạc kéo cánh tay Trương Lộ Tuyết đi ra khỏi cửa hàng độc quyền của Lo Ning, người trên phố buôn bán rõ ràng đã nhiều hơn. Lúc này đã là sáu giờ tối, có rất nhiều thành phần tri thức từ trong các toàn nhà tan sở, hoặc đang ở đây tìm chỗ ăn cơm, hoặc là ăn cơm xong, đang muốn đến đây đi dạo, người lưu thông ở đây rõ ràng đông lên.
Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc nắm tay đi vào nhà hàng đó, đi sau lưng bọn họ là người phụ nữ ngoại quốc tóc đen đang lảo đảo phía sau. Khi nãy cô ta ở trên đường bị xe gắn máy đụng phải, mặc dù không bị thương nghiêm trọng nhưng trên người của cô ta khó tránh khỏi một vài thương tích. Bây giờ nơi mà cô ta nên đến là bệnh viện chứ không phải là ở đây. Nhưng bên trong đầu cô chỉ có việc hoàn thành nhiệm vụ, thương tích này đối với cô ta mà nói vẫn có thể chịu được.
Tên gọi của cô ta là Kasa, dĩ nhiên, cái tên này cũng là một cái tên giả, hiệu của cô ta là Chim Ưng, ngụ ý là cô giống như một con Chim Ưng có thể nắm chắc con mồi một cách vững vàng trong tay. Kasa là đặc công của Tổ chức tình báo Pháp, cô cũng là một thành viên của Ám bộ. Địa vị của cô ta ở Tổ chức Ám bộ Pháp khá cao, bởi vì cô đã thi hành một loạt nhiệm vụ đặc công gian khổ, trong đó bao gồm đi ám sát một gã đầu mục của quân nổi dậy vùng Xô-ma-li, đi liên hệ giữa Afghanistan và bộ tộc ở địa phương, để đổi lấy sự ủng hộ.... Nghề đặc công của Kasa mang sắc thái vô cùng truyền kỳ, lần này, cô được ủy thác trách nhiệm nặng nề, cô ta được phái đến thành phố Vọng Hải để xử lý chuyện của Sean, đồng thời, phải xử lý một chút chuyện nữa. Nhiệm vụ giết chết Satan sắp đạt được, so với chuyện tình báo của Khoa Nhung Hỏa Diễm thì tình báo của Kasa có được nhiều hơn một chút. Cô ta là một nữ đặc công rất không đơn giản, nếu như không có bản lĩnh thì làm sao có thể làm nữ đặc công, hơn nữa còn là một nữ đặc công có sắc thái vô cùng truyền kỳ.
Nhưng đến Trung Quốc thi hành nhiệm vụ đây là lần đầu tiên của cô, lúc trước, cô chưa từng thực hiện nhiệm vụ ở Trung Quốc, chỉ là tình hình ở bên này của Trung Quốc thôi. Theo cô ta thấy thì đất nước Trung Quốc này khác với những quốc gia mà cô ta đã thi hành nhiệm vụ, quốc gia mà cô ta thi hành nhiệm vụ như vậy hoàn toàn có thể chế định đúng cách, còn ở Trung Quốc-đất nước Đông Phương cổ xưa này thì khác. Cô ta nghĩ như vậy, sau khi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thì tính cảnh giác của Kasa cũng buông lỏng hơn.
Theo như tư liệu cô ta biết được Bạch Tình Đình là vợ của Diệp Lăng Phi, hiện nay đi làm ở một công ty tập đoàn trong một tòa nhà lớn. Kasa chính là vì đã có được tin tình báo này cho nên mới muốn bí mật lẻn vào Tòa nhà Tập đoàn Quốc Tế Thế kỷ để bắt cóc Bạch Tình Đình. Theo Kasa thấy đối phó với Diệp Lăng Phi rất khó, bản thân hắn là một tên buôn lậu súng ống đạn dược, kinh nghiệm thực chiến hết sức phong phú. Kasa cho rằng nếu như cô ta và Diệp Lăng Phi mặt đối mặt phát sinh xung đột thì tỷ số thắng của cô ta là 50-50, nói cách khác là một nửa đối với một nửa, cô ta cũng không có quá nhiều ưu thế. Chính vì như thế Kasa mới muốn chọn thủ đoạn mà cô ta thường dùng chính là dùng thế lực bắt ép con tin, sau đó bố trí bẫy để dụ con mồi tự đến, sau đó tiêu diệt cả con mồi lẫn con tin. Đây là thủ đoạn mà Kasa thường dùng, nhưng khi đó vì thang máy ở Tòa nhà Tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ bị hỏng, Kasa liền nghĩ đến việc bắt cóc tình nhân của Diệp Lăng Phi là Trương Lộ Tuyết.
Điểm khác biệt giữa Kasa và lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm là Kasa biết tự mình thu thập tin tình báo, hơn nữa tin tình báo của cô ta có độ chính xác rất lớn. Trương Lộ Tuyết là tình nhân của Diệp Lăng Phi, tin tình báo này lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm lại không biết, nếu như biết thì có lẽ lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng sẽ không ngu ngốc cứ nhắm vào Bạch Tình Đình, mà hoàn toàn có thể bắt cóc Trương Lộ Tuyết, phải biết rằng, ở một trình độ nào đó thì bắt cóc Trương Lộ Tuyết là một lựa chọn tốt hơn.
Kasa lại nắm được tin tình báo này, sau khi bắt cóc Bạch Tình Đình thất bại, Kasa chuyển mục tiêu sang mục tiêu dễ dàng hơn một chút đó là Trương Lộ Tuyết. Lúc này cô mới nhuộm tóc đen, chính là muốn có cơ hội hạ thủ với Trương Lộ Tuyết, nhưng cô lại không cẩn thận gặp phải hắc điếm, bị mất hết tám ngàn tám trăm đồng tiền. Giờ phút này trong lòng Kasa chỉ muốn mau sớm kết thúc mọi chuyện, mau rời khỏi chỗ này, rời khỏi quốc gia này, cô ta phát hiện ra tình hình ở đây còn ác liệt hơn những gì mà cô tưởng tượng.
Kasa đã chuẩn bị kỹ càng, cô ta sẽ kết thúc chuyện này trong vòng hai ngày. Cô ta đi theo Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đến nhà hàng này, khi thấy Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đi từ cửa hàng bán đồ độc quyền của Li Ning ra và đi về phía trước, Kasa cũng đi theo, tuy động thủ ở chỗ này quả thật có chút mạo hiểm, nhưng thật sự hôm nay Kasa đã gặp phải những chuyện làm cho cô ta muốn điên mất rồi, cô ta không muốn tiếp tục đợi ở đây nữa mà phải kết thúc mọi chuyện càng nhanh càng tốt.
Đây là ý nghĩ của Kasa, cô ta để súng lục vào trong ngực. Hai tay Kasa buông ra, thoạt nhìn cô ta có vẻ rất tự nhiên, cô đi càng gần đến phía sau Trương Lộ Tuyết thì mới có thể động thủ, như vậy sẽ bảo đảm được tỷ lệ thành công. Theo Kasa thấy cơ hội này chỉ có một lần, nếu như sai sót thì sẽ không tốt. Kasa càng ngày càng đến gần Trương Lộ Tuyết, đúng lúc đó người của cô ta bị đụng một chút, Kasa nhìn sang thì thấy một cậu bé khoảng chừng tám chín tuổi đi ngang qua bên cạnh cô, cậu bé đó mới vừa rồi không cẩn thận đã đụng vào người Kasa.
Kasa không có để ý, cô xoay mặt lại thì phát hiện Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đã đi xa cô một quãng, hơn nữa hướng mà hai người bọn họ đi đến đó là chuẩn bị đi vào trong nhà hàng có rất nhiều người. Theo Kasa thấy nếu hai người nữ này đi vào nhà hàng thì tỷ lệ thành công của cô sẽ nhỏ hơn, nói cách khác khi hai người bọn họ vẫn chưa đi đến nhà hàng thì phải bắt cóc cho được Trương Lộ Tuyết. Đây là suy nghĩ của Kasa, Kasa nghĩ tới đây, cô ta để tay vào trong ngực theo bản năng, chuẩn bị rút súng lục ra. Khi thi hành tất cả những nhiệm vụ đặc công bên ngoài nên biết súng này như là mạng của các cô ta, có súng ở bên người, ít nhất có thể tạm thời bảo vệ được tính mạng, cho dù gặp phải nguy hiểm, cũng có thể tạm thời tự vệ, do đó có thể kéo dài được thời gian quý giá. Cho nên đối với đại đa số đặc công mà nói, súng lục chính là vũ khí tùy thân không thể thiếu được.
Kasa cũng vậy, súng lục của cô cũng là vũ khí tùy thân luôn mang theo, nhưng Kasa lại không sờ thấy súng của cô ta. Kasa ngạc nhiên, theo Kasa, súng lục này rõ ràng đã để lại ở trong ngực của mình sao bây giờ đột nhiên lại không có thấy đâu cả. Kasa xoay người lại thì nhìn thấy thằng bé khi nãy vừa mới đụng phải đang cầm súng trong tay, nó cũng nhìn về bên này, khi nó nhìn thấy Kasa nhìn nó thì nó đã nhanh chân bỏ chạy, thằng bé vốn nhỏ con, nó lẫn vào bên trong đám người, Kasa muốn tìm cũng tìm không được.
Kasa biết rõ mình không tìm được thằng nhóc kia, nhưng vẫn xoay người theo bản năng và đuổi theo mấy bước, sau đó cô ta dừng lại và đi bộ, cô ta biết cô ta vẫn còn nhiệm vụ cho dù không có súng lục, cô ta cũng có thể bắt cóc Trương Lộ Tuyết.
Kasa nghĩ tới đây, cô ta vội vàng xoay người lại, định tìm Trương Lộ Tuyết thì phát hiện đã không thấy Trương Lộ Tuyết đâu nữa. Kasa vội vàng chạy về phía trước mấy bước, cô tìm kiếm Trương Lộ Tuyết trong đám người nhưng tìm thế nào cũng không tìm được, vừa lúc đó, có một chiếc xe dừng ở trước cửa một nhà hàng, xe vừa mở ra, Diệp Lăng Phi từ trên xe bước xuống, Diệp Lăng Phi xuống xe rồi đứng trước nhà hàng nhìn thoáng qua một cái rồi sau đó Diệp Lăng Phi mới đi vào nhà hàng đó.
Kasa vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, nhưng cô ta lại không chắc chắn lắm, Kasa suy nghĩ một chút, cô ta thấy trong tay mình không có vũ khí, cho dù người đó là Diệp Lăng Phi, mà không có súng lục thì Kasa muốn giết chết Diệp Lăng Phi, đây là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Trịnh Khả Nhạc kéo cánh tay Trương Lộ Tuyết đi ra khỏi cửa hàng độc quyền của Lo Ning, người trên phố buôn bán rõ ràng đã nhiều hơn. Lúc này đã là sáu giờ tối, có rất nhiều thành phần tri thức từ trong các toàn nhà tan sở, hoặc đang ở đây tìm chỗ ăn cơm, hoặc là ăn cơm xong, đang muốn đến đây đi dạo, người lưu thông ở đây rõ ràng đông lên.
Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc nắm tay đi vào nhà hàng đó, đi sau lưng bọn họ là người phụ nữ ngoại quốc tóc đen đang lảo đảo phía sau. Khi nãy cô ta ở trên đường bị xe gắn máy đụng phải, mặc dù không bị thương nghiêm trọng nhưng trên người của cô ta khó tránh khỏi một vài thương tích. Bây giờ nơi mà cô ta nên đến là bệnh viện chứ không phải là ở đây. Nhưng bên trong đầu cô chỉ có việc hoàn thành nhiệm vụ, thương tích này đối với cô ta mà nói vẫn có thể chịu được.
Tên gọi của cô ta là Kasa, dĩ nhiên, cái tên này cũng là một cái tên giả, hiệu của cô ta là Chim Ưng, ngụ ý là cô giống như một con Chim Ưng có thể nắm chắc con mồi một cách vững vàng trong tay. Kasa là đặc công của Tổ chức tình báo Pháp, cô cũng là một thành viên của Ám bộ. Địa vị của cô ta ở Tổ chức Ám bộ Pháp khá cao, bởi vì cô đã thi hành một loạt nhiệm vụ đặc công gian khổ, trong đó bao gồm đi ám sát một gã đầu mục của quân nổi dậy vùng Xô-ma-li, đi liên hệ giữa Afghanistan và bộ tộc ở địa phương, để đổi lấy sự ủng hộ.... Nghề đặc công của Kasa mang sắc thái vô cùng truyền kỳ, lần này, cô được ủy thác trách nhiệm nặng nề, cô ta được phái đến thành phố Vọng Hải để xử lý chuyện của Sean, đồng thời, phải xử lý một chút chuyện nữa. Nhiệm vụ giết chết Satan sắp đạt được, so với chuyện tình báo của Khoa Nhung Hỏa Diễm thì tình báo của Kasa có được nhiều hơn một chút. Cô ta là một nữ đặc công rất không đơn giản, nếu như không có bản lĩnh thì làm sao có thể làm nữ đặc công, hơn nữa còn là một nữ đặc công có sắc thái vô cùng truyền kỳ.
Nhưng đến Trung Quốc thi hành nhiệm vụ đây là lần đầu tiên của cô, lúc trước, cô chưa từng thực hiện nhiệm vụ ở Trung Quốc, chỉ là tình hình ở bên này của Trung Quốc thôi. Theo cô ta thấy thì đất nước Trung Quốc này khác với những quốc gia mà cô ta đã thi hành nhiệm vụ, quốc gia mà cô ta thi hành nhiệm vụ như vậy hoàn toàn có thể chế định đúng cách, còn ở Trung Quốc-đất nước Đông Phương cổ xưa này thì khác. Cô ta nghĩ như vậy, sau khi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thì tính cảnh giác của Kasa cũng buông lỏng hơn.
Theo như tư liệu cô ta biết được Bạch Tình Đình là vợ của Diệp Lăng Phi, hiện nay đi làm ở một công ty tập đoàn trong một tòa nhà lớn. Kasa chính là vì đã có được tin tình báo này cho nên mới muốn bí mật lẻn vào Tòa nhà Tập đoàn Quốc Tế Thế kỷ để bắt cóc Bạch Tình Đình. Theo Kasa thấy đối phó với Diệp Lăng Phi rất khó, bản thân hắn là một tên buôn lậu súng ống đạn dược, kinh nghiệm thực chiến hết sức phong phú. Kasa cho rằng nếu như cô ta và Diệp Lăng Phi mặt đối mặt phát sinh xung đột thì tỷ số thắng của cô ta là 50-50, nói cách khác là một nửa đối với một nửa, cô ta cũng không có quá nhiều ưu thế. Chính vì như thế Kasa mới muốn chọn thủ đoạn mà cô ta thường dùng chính là dùng thế lực bắt ép con tin, sau đó bố trí bẫy để dụ con mồi tự đến, sau đó tiêu diệt cả con mồi lẫn con tin. Đây là thủ đoạn mà Kasa thường dùng, nhưng khi đó vì thang máy ở Tòa nhà Tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ bị hỏng, Kasa liền nghĩ đến việc bắt cóc tình nhân của Diệp Lăng Phi là Trương Lộ Tuyết.
Điểm khác biệt giữa Kasa và lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm là Kasa biết tự mình thu thập tin tình báo, hơn nữa tin tình báo của cô ta có độ chính xác rất lớn. Trương Lộ Tuyết là tình nhân của Diệp Lăng Phi, tin tình báo này lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm lại không biết, nếu như biết thì có lẽ lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng sẽ không ngu ngốc cứ nhắm vào Bạch Tình Đình, mà hoàn toàn có thể bắt cóc Trương Lộ Tuyết, phải biết rằng, ở một trình độ nào đó thì bắt cóc Trương Lộ Tuyết là một lựa chọn tốt hơn.
Kasa lại nắm được tin tình báo này, sau khi bắt cóc Bạch Tình Đình thất bại, Kasa chuyển mục tiêu sang mục tiêu dễ dàng hơn một chút đó là Trương Lộ Tuyết. Lúc này cô mới nhuộm tóc đen, chính là muốn có cơ hội hạ thủ với Trương Lộ Tuyết, nhưng cô lại không cẩn thận gặp phải hắc điếm, bị mất hết tám ngàn tám trăm đồng tiền. Giờ phút này trong lòng Kasa chỉ muốn mau sớm kết thúc mọi chuyện, mau rời khỏi chỗ này, rời khỏi quốc gia này, cô ta phát hiện ra tình hình ở đây còn ác liệt hơn những gì mà cô tưởng tượng.
Kasa đã chuẩn bị kỹ càng, cô ta sẽ kết thúc chuyện này trong vòng hai ngày. Cô ta đi theo Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đến nhà hàng này, khi thấy Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đi từ cửa hàng bán đồ độc quyền của Li Ning ra và đi về phía trước, Kasa cũng đi theo, tuy động thủ ở chỗ này quả thật có chút mạo hiểm, nhưng thật sự hôm nay Kasa đã gặp phải những chuyện làm cho cô ta muốn điên mất rồi, cô ta không muốn tiếp tục đợi ở đây nữa mà phải kết thúc mọi chuyện càng nhanh càng tốt.
Đây là ý nghĩ của Kasa, cô ta để súng lục vào trong ngực. Hai tay Kasa buông ra, thoạt nhìn cô ta có vẻ rất tự nhiên, cô đi càng gần đến phía sau Trương Lộ Tuyết thì mới có thể động thủ, như vậy sẽ bảo đảm được tỷ lệ thành công. Theo Kasa thấy cơ hội này chỉ có một lần, nếu như sai sót thì sẽ không tốt. Kasa càng ngày càng đến gần Trương Lộ Tuyết, đúng lúc đó người của cô ta bị đụng một chút, Kasa nhìn sang thì thấy một cậu bé khoảng chừng tám chín tuổi đi ngang qua bên cạnh cô, cậu bé đó mới vừa rồi không cẩn thận đã đụng vào người Kasa.
Kasa không có để ý, cô xoay mặt lại thì phát hiện Trương Lộ Tuyết và Trịnh Khả Nhạc đã đi xa cô một quãng, hơn nữa hướng mà hai người bọn họ đi đến đó là chuẩn bị đi vào trong nhà hàng có rất nhiều người. Theo Kasa thấy nếu hai người nữ này đi vào nhà hàng thì tỷ lệ thành công của cô sẽ nhỏ hơn, nói cách khác khi hai người bọn họ vẫn chưa đi đến nhà hàng thì phải bắt cóc cho được Trương Lộ Tuyết. Đây là suy nghĩ của Kasa, Kasa nghĩ tới đây, cô ta để tay vào trong ngực theo bản năng, chuẩn bị rút súng lục ra. Khi thi hành tất cả những nhiệm vụ đặc công bên ngoài nên biết súng này như là mạng của các cô ta, có súng ở bên người, ít nhất có thể tạm thời bảo vệ được tính mạng, cho dù gặp phải nguy hiểm, cũng có thể tạm thời tự vệ, do đó có thể kéo dài được thời gian quý giá. Cho nên đối với đại đa số đặc công mà nói, súng lục chính là vũ khí tùy thân không thể thiếu được.
Kasa cũng vậy, súng lục của cô cũng là vũ khí tùy thân luôn mang theo, nhưng Kasa lại không sờ thấy súng của cô ta. Kasa ngạc nhiên, theo Kasa, súng lục này rõ ràng đã để lại ở trong ngực của mình sao bây giờ đột nhiên lại không có thấy đâu cả. Kasa xoay người lại thì nhìn thấy thằng bé khi nãy vừa mới đụng phải đang cầm súng trong tay, nó cũng nhìn về bên này, khi nó nhìn thấy Kasa nhìn nó thì nó đã nhanh chân bỏ chạy, thằng bé vốn nhỏ con, nó lẫn vào bên trong đám người, Kasa muốn tìm cũng tìm không được.
Kasa biết rõ mình không tìm được thằng nhóc kia, nhưng vẫn xoay người theo bản năng và đuổi theo mấy bước, sau đó cô ta dừng lại và đi bộ, cô ta biết cô ta vẫn còn nhiệm vụ cho dù không có súng lục, cô ta cũng có thể bắt cóc Trương Lộ Tuyết.
Kasa nghĩ tới đây, cô ta vội vàng xoay người lại, định tìm Trương Lộ Tuyết thì phát hiện đã không thấy Trương Lộ Tuyết đâu nữa. Kasa vội vàng chạy về phía trước mấy bước, cô tìm kiếm Trương Lộ Tuyết trong đám người nhưng tìm thế nào cũng không tìm được, vừa lúc đó, có một chiếc xe dừng ở trước cửa một nhà hàng, xe vừa mở ra, Diệp Lăng Phi từ trên xe bước xuống, Diệp Lăng Phi xuống xe rồi đứng trước nhà hàng nhìn thoáng qua một cái rồi sau đó Diệp Lăng Phi mới đi vào nhà hàng đó.
Kasa vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, nhưng cô ta lại không chắc chắn lắm, Kasa suy nghĩ một chút, cô ta thấy trong tay mình không có vũ khí, cho dù người đó là Diệp Lăng Phi, mà không có súng lục thì Kasa muốn giết chết Diệp Lăng Phi, đây là một chuyện cực kỳ khó khăn.