- Diệp đại ca, rốt cuộc anh có chuyện gì, sao anh nói chuyện với em cũng ấp a ấp úng vậy?
Tiêu Vũ Văn nói,
- Em cảm thấy vừa rồi anh có chuyện muốn nói với em, nhưng anh lại không nói gì cả, rốt cuộc là chuyện gì?
- Vũ Văn, quả thật anh có chút chuyện, nhưng mà anh lo mình lại quấy rầy em. Chẳng phải em đang ở cùng với bạn trai em sao, anh không làm phiền hai người, chờ khi nào em có thời gian thì anh sẽ nói chuyện với em!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói xong mấy lời này, chợt nghe thấy trong điện thoại vang lên tiếng cười của Tiêu Vũ Văn, sau đó Tiêu Vũ Văn hỏi:
- Diệp đại ca, có phải là anh đang ghen không?
- Chuyện này... nói thật nhé, quả là anh hơn ghen một chút, đàn ông đều ích kỷ như vậy đấy, không cam lòng nhường người phụ nữ của mình cho người khác, dù cho anh biết anh làm như vậy là quá ích kỷ, mình không nên làm thế, nhưng anh vẫn có ý nghĩ như vậy. Nhưng đó là suy nghĩ chung của đàn ông, ước gì toàn bộ phụ nữ trên thế giới này đều là của mình
- Ha ha!
Tiêu Vũ Văn cất lên một tràng cười lảnh lót như chuông bạc, tiếng cười của cô khiến cho Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia cảm thấy khó hiểu, hắn không nghĩ ra rốt cuộc thì tiểu nha đầu Tiêu Vũ Văn này cười cái gì, chẳng lẽ là cười mình đã cứng tuổi như vậy rồi mà trong đầu vẫn còn tơ tưởng đến Tiêu Vũ Văn? Diệp Lăng Phi không nghĩ ra được hàm ý trong tiếng cười của Tiêu Vũ Văn, hắn không nhịn được hỏi:
- Vũ Văn, rốt cuộc thì em cười cái gì?
- Diệp đại ca, em rất vui!
Tiêu Vũ Văn nói,
- Em không ngờ trong lòng Diệp đại ca em lại quan trọng như vậy, em luôn cho rằng Diệp đại ca sẽ không nghĩ đến em, nhưng không ngờ, Diệp đại ca lại có tình cảm với em, càng không ngờ Diệp đại ca sẽ ghen vì em. Ha ha, em nói với Diệp đại ca luôn nhé, em không có bạn trai, vừa rồi anh đã hiểu lầm, em đang ở trong công ty, dạo này việc làm ăn không tốt, em cảm thấy thất vọng vì công ty, vừa mệt lại vừa không có thành tích gì, em đang nghĩ không biết có nên bán công ty đi không. Diệp đại ca, em thấy mình nên an phận đi học đại học thì hơn!
- À, hóa ra là như vậy!
Diệp Lăng Phi nghe Tiêu Vũ Văn giải thích như vậy, hắn mới cảm thấy yên lòng, vừa rồi, Diệp Lăng Phi còn đang suy nghĩ xem không biết có phải Tiêu Vũ Văn đã có bạn trai rồi không, hắn nghe thấy ở bên đó có tiếng đàn ông, liền cho rằng Tiêu Vũ Văn đã có bạn trai, lần này Diệp Lăng Phi đã đoán sai. Diệp Lăng Phi thở phào nhẹ nhõm, giống như những gì hắn vừa nói Tiêu Vũ Văn, đàn ông toàn kẻ ích kỷ, chỉ muốn phụ nữ là của mình. Lúc này Tiêu Vũ Văn nói:
- Diệp đại ca, em nhớ ngươi lắm, bao giơ em có thể gặp anh?
Tiêu Vũ Văn hỏi câu này ngược lại làm khó Diệp Lăng Phi, dạo này Diệp Lăng Phi bề bộn nhiều việc, muốn đi gặp Tiêu Vũ Văn thì phải thu xếp mọi việc thỏa đã. Diệp Lăng Phi không nói trước được bao giờ thì hắn có thời gian, nhưng Diệp Lăng Phi nghe được trong giọng nói của Tiêu Vũ Văn mang theo vẻ mập mờ vô hạn, Diệp Lăng Phi cảm thấy nếu nói mình không đi gặp Tiêu Vũ Văn thì quả thật không mở miệng được, hắn nghĩ nghĩ một lát rồi nói:
- Nếu không thì chiều mai đi, vừa lúc anh có chuyện muốn gặp em
- Thế cũng được, chiều mai chúng ta gặp nhau!
Tiêu Vũ Văn nói.
- Ừ!
Diệp Lăng Phi đáp.
Sau khi cúp máy, Diệp Lăng Phi nghĩ xem nên nói với Tiêu Vũ Văn về chuyện của công ty như thế nào. Những gì Lý Khả Hân phàn nàn lúc nãy không phải là không có đạo lý, Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy mình hơi lạnh nhạt với những người phụ nữ khác. Nghĩ đến Lý Khả Hân vất vả trăm bề mới thành lập được công ty, vô luận thế nào mình cũng phải giúp đỡ Lý Khả Hân một tay. Diệp Lăng Phi nghĩ nên tìm cách giúp Lý Khả Hân nhanh chóng gia nhập vào ngành kinh doanh giải trí, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi còn chưa cân nhắc xem mình nên nói như thế nào mới có thể khiến cho Tiêu Vũ Văn đồng ý không chút do dự. Đối với Diệp Lăng Phi mà nói, đây cũng là một chuyên khó giải quyết. Dạo này những chuyện khó giải quyết cứ kéo tới hết chuyện này đến chuyện khác, đương nhiên, trong số đó cũng có nhiều chuyện tốt, ví dụ như là hắn sắp được làm cha, quan hệ giữa Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đã trở nên tốt đẹp, đó là chuyện tốt. Lúc Bạch Tình Đình quay về biệt thự, Diệp Lăng Phi vẫn còn đang chơi game ở trên tầng hai. Bạch Tình Đình lên tầng hai, trực tiếp đến thư phòng gặp Diệp Lăng Phi. Từ sắc mặt của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cảm thấy có lẽ hôm nay Bạch Tình Đình đã gặp phải chuyện gì đó không vui.
- Ông xã, anh đã đọc báo ngày hôm nay chưa?
Bạch Tình Đình cầm trong tay một tờ báo mới xuất bản ngày hôm nay, đi tới, để ở trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi giương mắt nhìn tờ báo đó, hắn lắc đầu, nói:
- Tình Đình, có lẽ em cũng biết, anh rất ít khi đọc báo, để anh đoán thử nhé, có phải là trên báo đã viết này nọ gì không?
- Ông xã, bọn họ dám viết tập đoàn chúng ta coi thường sự an toàn của công nhân, liên tục xảy ra sự cố lao động, cón thêm mắm thêm muối về chuyện nhân sự lần trước của công ty chúng ta. Ông xã, anh nói xem, rốt cuộc thì bọn họ muốn làm gì?
Bạch Tình Đình thở phì phì nói,
- Hôm nay vì chuyện của cha mà em không để ý đến chuyện này, nhưng không ngờ phóng viên của tòa soạn báo lại dám viết bài lung tung như vậy, người đó không sợ tập đoàn chúng ta sẽ kiện họ vì chuyện bịa đặt xúc phạm công ty sao?
- Tình Đình, em bớt giận, nếu em làm như vậy, vừa vặn sẽ cho bọn họ cơ hội để bới móc!
Diệp Lăng Phi cầm lấy tờ báo, xem qua mấy lần, nói:
- Tình Đình, chúng ta đều hiểu, những chuyện lớn như thế này không phải là phóng viên muốn viết bài là được đăng, đầu tiên phải có sự đồng ý của chủ biên. Theo anh thấy thì tên chủ biên đó không phải đồ ngốc, chẳng lẽ lại không biết chỗ dựa sau lưng tập đoàn chúng tôi sao, anh nghĩ trong chuyện này tám chín mươi phần trăm là có người đứng đằng sau giở trò!
Bạch Tình Đình sửng sốt, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, em không hiểu, theo ý anh thì người đứng đằng sau chuyện này có thể là ai?
- Anh cũng không dám chắc!
Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:
- Tình Đình, anh không phải là thần tiền, làm sao có thể biết được ai là kẻ đứng đằng sau chứ. Thế này đi, anh gọi điện thoại cho Điền Vi Dân hỏi một chút, xem rốt cuộc là ai giở trò quỷ!
Bạch Tình Đình gật đầu một cái, nói:
- Cũng được, nếu như vậy chúng ta sẽ biết chân tướng!
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Tình Đình, chuyện đó thì chưa chắc, nói không chừng Điền Vi Dân biết rõ cũng không chịu nói ấy chứ!
Diệp Lăng Phi chỉ có cảm giác như vậy, nếu hỏi tại sao hắn lại nói như vậy, Diệp Lăng Phi chỉ có thể bảo là hắn cũng không biết. Ở trong thư phòng, Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Điền Vi Dân, ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, chờ mãi mà không có ai nghe máy. Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, nói với Bạch Tình Đình:
- Điền Vi Dân không nghe máy, có lẽ điện thoại không ở trên người ông ta, chờ lát nữa chúng ta gọi lại!
Trong chuyện này có cái gì đó không bình thường, Diệp Lăng Phi cảm thấy còn có vấn đề khác. Một lát sau, Diệp Lăng Phi lại gọi điện thoại cho Điền Vi Dân, lần này, Điền Vi Dân trực tiếp tắt máy. Diệp Lăng Phi nhíu mày, Diệp Lăng Phi cho rằng, Điền Vi Dân đây là cố ý không nghe điện thoại của hắn. Bạch Tình Đình đứng bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô thấy sắc mặt của Diệp Lăng Phi rất khó coi, Bạch Tình Đình hỏi:
- Ông xã, rốt cuộc đã xảy ra chuyệ gì?
- Điền Vi Dân không tiếp điện thoại của anh!
Diệp Lăng Phi cau mày, nói:
- Em thấy trong chuyện này thật sự có vấn đề. Tình Đình, bây giờ anh đi gặp Điền Vi Dân, anh không tin ngay cả anh mà Điền Vi Dân cũng không gặp!
Bạch Tình Đình còn muốn nói gì đó, nhưng Diệp Lăng Phi đã đứng dậy, đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi một mình lái xe thẳng đến chỗ ở của Điền Vi Dân, hắn chạy đến trước cửa jgy nhà thì bị ngăn lại. Nơi này là chỗ ở của các lãnh đạo cấp cao của thành ủy, an ninh cực lỳ nghiêm mật.
- Tôi muốn tìm bí thư Điền!
Diệp Lăng Phi nói.
Diệp Lăng Phi hạ cửa kính xe xuống, chờ ở cửa tiểu khu, trong lúc bảo vệ đi hỏi thăm Điền gia, một chiếc xe mang biển kiểm soát ở nơi khác chạy từ trong tiểu khu ra, trong xe hơi tối, nhất thời Diệp Lăng Phi không nhìn thấy rõ những người ở trong xe, nhưng Diệp Lăng Phi nhìn thấy chiếc xe mang biển kiểm soát ở nơi khác chạy ra từ tiểu khu, hắn vẫn cảm thấy hơi bất ngờ. Nếu không phải Điền Vi Dân không nghe điện thoại của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng bởi vì Điền Vi Dân không nghe điện thoại của Diệp Lăng Phi, bây giờ hắn lại thấy một chiếc xe mang biển kiểm soát không phải của Vọng Hải đi từ chỗ này ra, Diệp Lăng Phi mới liên tưởng đến những chuyện gần đây có lẽ có liên quan đến mình. Diệp Lăng Phi càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ của mình không sai, hắn nhíu mày, nghĩ xem có thể là chuyện gì. Vừa lúc đó, người gác cổng cho phép Diệp Lăng Phi đi vào. Diệp Lăng Phi chậm rãi lái xe vào trong khu nhà, chạy đến trước cửa bgà Điền Vi Dân thì dừng lại. Diệp Lăng Phi không vội vã đi vào, mà châm một điếu thuốc, trong lòng tính toán xem khi gặp Điền Vi Dân thì hắn nên nói cái gì.
Tiêu Vũ Văn nói,
- Em cảm thấy vừa rồi anh có chuyện muốn nói với em, nhưng anh lại không nói gì cả, rốt cuộc là chuyện gì?
- Vũ Văn, quả thật anh có chút chuyện, nhưng mà anh lo mình lại quấy rầy em. Chẳng phải em đang ở cùng với bạn trai em sao, anh không làm phiền hai người, chờ khi nào em có thời gian thì anh sẽ nói chuyện với em!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói xong mấy lời này, chợt nghe thấy trong điện thoại vang lên tiếng cười của Tiêu Vũ Văn, sau đó Tiêu Vũ Văn hỏi:
- Diệp đại ca, có phải là anh đang ghen không?
- Chuyện này... nói thật nhé, quả là anh hơn ghen một chút, đàn ông đều ích kỷ như vậy đấy, không cam lòng nhường người phụ nữ của mình cho người khác, dù cho anh biết anh làm như vậy là quá ích kỷ, mình không nên làm thế, nhưng anh vẫn có ý nghĩ như vậy. Nhưng đó là suy nghĩ chung của đàn ông, ước gì toàn bộ phụ nữ trên thế giới này đều là của mình
- Ha ha!
Tiêu Vũ Văn cất lên một tràng cười lảnh lót như chuông bạc, tiếng cười của cô khiến cho Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia cảm thấy khó hiểu, hắn không nghĩ ra rốt cuộc thì tiểu nha đầu Tiêu Vũ Văn này cười cái gì, chẳng lẽ là cười mình đã cứng tuổi như vậy rồi mà trong đầu vẫn còn tơ tưởng đến Tiêu Vũ Văn? Diệp Lăng Phi không nghĩ ra được hàm ý trong tiếng cười của Tiêu Vũ Văn, hắn không nhịn được hỏi:
- Vũ Văn, rốt cuộc thì em cười cái gì?
- Diệp đại ca, em rất vui!
Tiêu Vũ Văn nói,
- Em không ngờ trong lòng Diệp đại ca em lại quan trọng như vậy, em luôn cho rằng Diệp đại ca sẽ không nghĩ đến em, nhưng không ngờ, Diệp đại ca lại có tình cảm với em, càng không ngờ Diệp đại ca sẽ ghen vì em. Ha ha, em nói với Diệp đại ca luôn nhé, em không có bạn trai, vừa rồi anh đã hiểu lầm, em đang ở trong công ty, dạo này việc làm ăn không tốt, em cảm thấy thất vọng vì công ty, vừa mệt lại vừa không có thành tích gì, em đang nghĩ không biết có nên bán công ty đi không. Diệp đại ca, em thấy mình nên an phận đi học đại học thì hơn!
- À, hóa ra là như vậy!
Diệp Lăng Phi nghe Tiêu Vũ Văn giải thích như vậy, hắn mới cảm thấy yên lòng, vừa rồi, Diệp Lăng Phi còn đang suy nghĩ xem không biết có phải Tiêu Vũ Văn đã có bạn trai rồi không, hắn nghe thấy ở bên đó có tiếng đàn ông, liền cho rằng Tiêu Vũ Văn đã có bạn trai, lần này Diệp Lăng Phi đã đoán sai. Diệp Lăng Phi thở phào nhẹ nhõm, giống như những gì hắn vừa nói Tiêu Vũ Văn, đàn ông toàn kẻ ích kỷ, chỉ muốn phụ nữ là của mình. Lúc này Tiêu Vũ Văn nói:
- Diệp đại ca, em nhớ ngươi lắm, bao giơ em có thể gặp anh?
Tiêu Vũ Văn hỏi câu này ngược lại làm khó Diệp Lăng Phi, dạo này Diệp Lăng Phi bề bộn nhiều việc, muốn đi gặp Tiêu Vũ Văn thì phải thu xếp mọi việc thỏa đã. Diệp Lăng Phi không nói trước được bao giờ thì hắn có thời gian, nhưng Diệp Lăng Phi nghe được trong giọng nói của Tiêu Vũ Văn mang theo vẻ mập mờ vô hạn, Diệp Lăng Phi cảm thấy nếu nói mình không đi gặp Tiêu Vũ Văn thì quả thật không mở miệng được, hắn nghĩ nghĩ một lát rồi nói:
- Nếu không thì chiều mai đi, vừa lúc anh có chuyện muốn gặp em
- Thế cũng được, chiều mai chúng ta gặp nhau!
Tiêu Vũ Văn nói.
- Ừ!
Diệp Lăng Phi đáp.
Sau khi cúp máy, Diệp Lăng Phi nghĩ xem nên nói với Tiêu Vũ Văn về chuyện của công ty như thế nào. Những gì Lý Khả Hân phàn nàn lúc nãy không phải là không có đạo lý, Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy mình hơi lạnh nhạt với những người phụ nữ khác. Nghĩ đến Lý Khả Hân vất vả trăm bề mới thành lập được công ty, vô luận thế nào mình cũng phải giúp đỡ Lý Khả Hân một tay. Diệp Lăng Phi nghĩ nên tìm cách giúp Lý Khả Hân nhanh chóng gia nhập vào ngành kinh doanh giải trí, chỉ có điều, Diệp Lăng Phi còn chưa cân nhắc xem mình nên nói như thế nào mới có thể khiến cho Tiêu Vũ Văn đồng ý không chút do dự. Đối với Diệp Lăng Phi mà nói, đây cũng là một chuyên khó giải quyết. Dạo này những chuyện khó giải quyết cứ kéo tới hết chuyện này đến chuyện khác, đương nhiên, trong số đó cũng có nhiều chuyện tốt, ví dụ như là hắn sắp được làm cha, quan hệ giữa Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đã trở nên tốt đẹp, đó là chuyện tốt. Lúc Bạch Tình Đình quay về biệt thự, Diệp Lăng Phi vẫn còn đang chơi game ở trên tầng hai. Bạch Tình Đình lên tầng hai, trực tiếp đến thư phòng gặp Diệp Lăng Phi. Từ sắc mặt của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cảm thấy có lẽ hôm nay Bạch Tình Đình đã gặp phải chuyện gì đó không vui.
- Ông xã, anh đã đọc báo ngày hôm nay chưa?
Bạch Tình Đình cầm trong tay một tờ báo mới xuất bản ngày hôm nay, đi tới, để ở trước mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi giương mắt nhìn tờ báo đó, hắn lắc đầu, nói:
- Tình Đình, có lẽ em cũng biết, anh rất ít khi đọc báo, để anh đoán thử nhé, có phải là trên báo đã viết này nọ gì không?
- Ông xã, bọn họ dám viết tập đoàn chúng ta coi thường sự an toàn của công nhân, liên tục xảy ra sự cố lao động, cón thêm mắm thêm muối về chuyện nhân sự lần trước của công ty chúng ta. Ông xã, anh nói xem, rốt cuộc thì bọn họ muốn làm gì?
Bạch Tình Đình thở phì phì nói,
- Hôm nay vì chuyện của cha mà em không để ý đến chuyện này, nhưng không ngờ phóng viên của tòa soạn báo lại dám viết bài lung tung như vậy, người đó không sợ tập đoàn chúng ta sẽ kiện họ vì chuyện bịa đặt xúc phạm công ty sao?
- Tình Đình, em bớt giận, nếu em làm như vậy, vừa vặn sẽ cho bọn họ cơ hội để bới móc!
Diệp Lăng Phi cầm lấy tờ báo, xem qua mấy lần, nói:
- Tình Đình, chúng ta đều hiểu, những chuyện lớn như thế này không phải là phóng viên muốn viết bài là được đăng, đầu tiên phải có sự đồng ý của chủ biên. Theo anh thấy thì tên chủ biên đó không phải đồ ngốc, chẳng lẽ lại không biết chỗ dựa sau lưng tập đoàn chúng tôi sao, anh nghĩ trong chuyện này tám chín mươi phần trăm là có người đứng đằng sau giở trò!
Bạch Tình Đình sửng sốt, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, em không hiểu, theo ý anh thì người đứng đằng sau chuyện này có thể là ai?
- Anh cũng không dám chắc!
Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:
- Tình Đình, anh không phải là thần tiền, làm sao có thể biết được ai là kẻ đứng đằng sau chứ. Thế này đi, anh gọi điện thoại cho Điền Vi Dân hỏi một chút, xem rốt cuộc là ai giở trò quỷ!
Bạch Tình Đình gật đầu một cái, nói:
- Cũng được, nếu như vậy chúng ta sẽ biết chân tướng!
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Tình Đình, chuyện đó thì chưa chắc, nói không chừng Điền Vi Dân biết rõ cũng không chịu nói ấy chứ!
Diệp Lăng Phi chỉ có cảm giác như vậy, nếu hỏi tại sao hắn lại nói như vậy, Diệp Lăng Phi chỉ có thể bảo là hắn cũng không biết. Ở trong thư phòng, Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Điền Vi Dân, ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, chờ mãi mà không có ai nghe máy. Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, nói với Bạch Tình Đình:
- Điền Vi Dân không nghe máy, có lẽ điện thoại không ở trên người ông ta, chờ lát nữa chúng ta gọi lại!
Trong chuyện này có cái gì đó không bình thường, Diệp Lăng Phi cảm thấy còn có vấn đề khác. Một lát sau, Diệp Lăng Phi lại gọi điện thoại cho Điền Vi Dân, lần này, Điền Vi Dân trực tiếp tắt máy. Diệp Lăng Phi nhíu mày, Diệp Lăng Phi cho rằng, Điền Vi Dân đây là cố ý không nghe điện thoại của hắn. Bạch Tình Đình đứng bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô thấy sắc mặt của Diệp Lăng Phi rất khó coi, Bạch Tình Đình hỏi:
- Ông xã, rốt cuộc đã xảy ra chuyệ gì?
- Điền Vi Dân không tiếp điện thoại của anh!
Diệp Lăng Phi cau mày, nói:
- Em thấy trong chuyện này thật sự có vấn đề. Tình Đình, bây giờ anh đi gặp Điền Vi Dân, anh không tin ngay cả anh mà Điền Vi Dân cũng không gặp!
Bạch Tình Đình còn muốn nói gì đó, nhưng Diệp Lăng Phi đã đứng dậy, đi ra ngoài. Diệp Lăng Phi một mình lái xe thẳng đến chỗ ở của Điền Vi Dân, hắn chạy đến trước cửa jgy nhà thì bị ngăn lại. Nơi này là chỗ ở của các lãnh đạo cấp cao của thành ủy, an ninh cực lỳ nghiêm mật.
- Tôi muốn tìm bí thư Điền!
Diệp Lăng Phi nói.
Diệp Lăng Phi hạ cửa kính xe xuống, chờ ở cửa tiểu khu, trong lúc bảo vệ đi hỏi thăm Điền gia, một chiếc xe mang biển kiểm soát ở nơi khác chạy từ trong tiểu khu ra, trong xe hơi tối, nhất thời Diệp Lăng Phi không nhìn thấy rõ những người ở trong xe, nhưng Diệp Lăng Phi nhìn thấy chiếc xe mang biển kiểm soát ở nơi khác chạy ra từ tiểu khu, hắn vẫn cảm thấy hơi bất ngờ. Nếu không phải Điền Vi Dân không nghe điện thoại của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng bởi vì Điền Vi Dân không nghe điện thoại của Diệp Lăng Phi, bây giờ hắn lại thấy một chiếc xe mang biển kiểm soát không phải của Vọng Hải đi từ chỗ này ra, Diệp Lăng Phi mới liên tưởng đến những chuyện gần đây có lẽ có liên quan đến mình. Diệp Lăng Phi càng nghĩ càng cảm thấy suy nghĩ của mình không sai, hắn nhíu mày, nghĩ xem có thể là chuyện gì. Vừa lúc đó, người gác cổng cho phép Diệp Lăng Phi đi vào. Diệp Lăng Phi chậm rãi lái xe vào trong khu nhà, chạy đến trước cửa bgà Điền Vi Dân thì dừng lại. Diệp Lăng Phi không vội vã đi vào, mà châm một điếu thuốc, trong lòng tính toán xem khi gặp Điền Vi Dân thì hắn nên nói cái gì.