- Hiểu Lộ, thành thật xin lỗi em, anh có chuyện quan trọng muốn tìm em, nếu không thì đã không gọi điện cho em vào giờ này!
Bạch Tình Đình đứng ngay bên cạnh, Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại với Bành Hiểu Lộ không dám tỏ vẻ quá thân mật. Bạch Tình Đình đang nhìn chằm chằm Diệp Lăng Phi, mặc dù Bạch Tình Đình từng cho phép Diệp Lăng Phi đi lại với Bành Hiểu Lộ, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn cảm thấy không yên tâm lắm, hắn có không ít người phụ nữ khác, ai biết bao nhiêu người là đạt đến giới hạn của Bạch Tình Đình, cách tốt nhất là giấu diếm không nói cho Bạch Tình Đình biết. Có điều, sớm muộn gì cũng phải nói, chỉ là theo Diệp Lăng Phi thấy, thời cơ vẫn còn chưa chín muồi. Trong điện thoại vang lên giọng hờn dỗi của Bành Hiểu Lộ:
- Em biết ngay là nếu không có chuyện gì thì anh sẽ không tìm em mà. Diệp Lăng Phi, anh nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Hiểu Lộ, em thấy tay Tưởng Á Đông là người như thế nào?
Diệp Lăng Phi vừa hỏi câu này, chợt nghe đến thấy Bành Hiểu Lộ ở đầu dây bên kia tỏ vẻ không vui, nói:
- Diệp Lăng Phi, anh hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì, sao đột nhiên lại hỏi đến Tưởng Á Đông, chẳng lẽ anh muốn biết tâm ý của em sao?
- Không phải, không phải vậy, Hiểu Lộ, em đừng tức giận, nghe anh giải thích hết đã!
Diệp Lăng Phi nào có ngờ mình chỉ hỏi một câu mà đã chọc cho Bành Hiểu Lộ mất hứng như vậy, hắn vội vàng giải thích:
- Bên anh xảy ra chút chuyện, hiện giờ anh không đoán ra được rốt cuộc là ai đang âm thầm đối phó anh, theo anh thấy thì quan hệ của anh với mấy thành viên của Tưởng gia không tốt lắm, có thể là người của Tưởng gia đang âm thầm giở trò quỷ. Anh biết là em có quen với Tưởng Á Đông, vì thế mới nói chuyện này với em, Hiểu Lộ, anh thật sự không có ý tứ gì khác, em ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!
Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi giải thích như vậy xong, giọng điệu của cô mới trở lại bình thường, nói:
- Em cũng chưa tiếp xúc nhiều với Tưởng Á Đông, rốt cuộc Tưởng Á Đông là người như thế nào, em cũng không thể nói được. Chỉ có điều, em có thể khẳng định Tưởng Á Đông sẽ không dễ dàng ra tay với anh đâu, điều anh ta coi trọng là tương lại trên chính trường của mình, anh ta không có thời gian để đi quản những chuyện khác, anh ta gánh vác vận mệnh chính trị của Tưởng gia trong tương lai. Diệp Lăng Phi, em chỉ nói được như vậy, anh đã hiểu rồi chứ!
Đương nhiên Diệp Lăng Phi có thể hiểu được ý Bành Hiểu Lộ, chỉ là trong lòng Diệp Lăng Phi cũng suy đoán nếu thật sự chuyện này không liên quan gì đến Tưởng Á Đông, nhưng không chắc là mấy người còn lại của Tưởng gia không liên quan, Diệp Lăng Phi cũng có mâu thuẫn với bọn họ. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn lại hỏi Bành Hiểu Lộ:
- Hiểu Lộ, vậy hai người kia của Tưởng gia có thể là kẻ đứng đằng sau chuyện này chuyện này không?
- Cái đó thì em cũng không biết!
Bành Hiểu Lộ nói,
- Em không hề quen biết bọn họ, cũng không biết bọn họ có âm thầm ra tay anh hay không. Thế này đi, để em gọi điện thoại cho Tưởng Á Đông, bảo anh ta hỏi thăm thử xem, chuyện này cứ giao cho em là được!
- Ừ, vậy thì làm phiền em rồi!
Diệp Lăng Phi vốn định dỗ dành Bành Hiểu Lộ mấy câu trước khi dập máy, nhưng Bạch Tình Đình ở bên cạnh, Diệp Lăng Phi đành phải bỏ suy nghĩ này đi, hắn chi nói đơn giản:
- Hiểu Lộ, có tin tức gì thì báo cho anh nhé!
Sau khi nói một câu chúc ngủ ngon, Diệp Lăng Phi dập máy. Mãi đến lúc đó, Bạch Tình Đình mới mở miệng hỏi:
- Ông xã, Hiểu Lộ nói thế nào?
- Hiểu Lộ cũng phải hỏi một chút, cô ấy cũng không biết có phải là do người của Tưởng gia làm không!
Diệp Lăng Phi lấy từ trên người ra một điếu thuốc lá, Bạch Tình Đình đoạt lấy điếu thuốc trong tay Diệp Lăng Phi, không cho Diệp Lăng Phi hút thuốc, nói:
- Ông xã, để em đi lấy cho anh một ly rượu, anh uống rượu chứ đừng hút thuốc, được không?
Diệp Lăng Phi gật đầu cười, hắn vỗ nhẹ vào mông Bạch Tình Đình một cái, nói:
- Bà xã, anh nghe lời em!
Bạch Tình Đình hôn Diệp Lăng Phi một cái rồi quay người đi lấy rượu cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi tựa người vào lan can, trong lòng thầm nghĩ khi gặp Bành Hiểu Lộ thì nên nói cái gì. Bạch Tình Đình cầm hai ly rượu vang, yểu điệu bước tới, cô đưa ly rượu ở tay tráo Diệp Lăng Phi, bắt chước Diệp Lăng Phi tựa lưng vào lan can, uống một ngụm rượu vang đỏ. Diệp Lăng Phi đưa phải ra nhận lấy ly rượu, tay trái thì đặt lên vùng hông khêu gợi của Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng vuốt ve vùng eo hông Bạch Tình Đình qua lớp áo ngủ mỏng manh. Trên gương mặt kiều diễm của Bạch Tình Đình hiện lên vẻ tươi cười nhẹ nhàng, cô nhẹ nhàng nói:
- Ông xã, có phải anh đang nghĩ đến Bành Hiểu Lộ không?
- Không phải vậy!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh đang nghĩ đến chuyện khác, chuyện lần này xảy ra quá đột nhiên, anh đang suy nghĩ mình nên làm cái gì. Anh không thích chính trị, thủ đoạn của mấy lão già chơi chính trị vượt xa anh, anh đấu không lại bọn họ!
- Ông xã, nếu anh không thích chính trị, chúng ta sẽ rời xa mấy chuyện chính trị, em cũng không thích chính trị, chúng ta có thể sống ở một vùng thôn quê nào đó. Nếu như anh cảm thấy không thích sống ở quốc nội, chúng ta cũng có thể lựa chọn đi ra nước ngoài, chỉ cần đi theo ông xã, em ở đâu cũng được!
Mấy câu này của Bạch Tình Đình quả đúng là đã nhắc nhở Diệp Lăng Phi, trước kia, Diệp Lăng Phi chưa cân nhắc đến chuyện này, nếu tình hình trong nước quá rối ren, hắn có thể lựa chọn đến nước Mỹ sinh sống, cũng có thể đến Thái Lan, Ai hoặc một vài quốc gia khác, đương nhiên, hắn cũng có thể đến một hòn đảo ở hải ngoại, có rất nhiều nơi để sinh sống, không nhất định phải ở quốc nội. Vấn đề chủ yếu bây giờ là thân phận, mấy người Bạch Tình Đình đều có thân phận là người Trung Quốc, Diệp Lăng Phi không biết Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính tính thế nào, bây giờ ở trong nước rất nhiều người đã di cư ra nước ngoài, nếu Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cũng muốn di cư, bọn họ có thể ra nước ngoài sống một thời gian, lấy được hộ tịch ở nước ngoài. Diệp Lăng Phi uống một ngụm rượu vang, hắn để ly rượu xuống, miệng ngậm rượu vang, ghé môi kề môi Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên, đôi môi kiều diễm hé mở, nuốt hết số rượu trong miệng Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lại uống một ngụm nữa, Bạch Tình Đình lau miệng, nói:
- Ông xã, chúng ta ra nước ngoài sống đi, đừng nghĩ những chuyện ở đây nữa, được không?
- Anh thì không có vấn đề gì, nhưng không biết Hân Mính nghĩ như thế nào!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tình Đình, chuyện cũng không đơn giản như chúng ta ngồi đây đàm luận, không phải nói ra nước ngoài là có thể đi được luôn, chúng ta phải thực hiện không ít việc đâu. Cứ từ từ, đừng vội, anh tin tưởng Bành Hiểu Lộ sẽ xử lý tốt chuyện này, dù sao cô ấy còn phải nhờ anh giải quyết việc ông nội cô ấy nhờ anh!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến chuyện của Bành Nguyên, cô có vẻ lo lắng, nói:
- Ông xã, em cứ có cảm giác bất tường, em không muốn để anh xen vào chuyện đó nữa, em cứ cảm thấy thấp thỏm thế nào ấy!
- Tình Đình, không cần phải bận lòng, em không nên lo lắng!
Diệp Lăng Phi an ủi Bạch Tình Đình,
- Trong lòng anh nắm chắc mà!
- Nói thì nói như thế, nhưng em cứ cảm giác không yên lòng!
Bạch Tình Đình rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, lẩm bẩm nói:
- Em tình nguyện để ông xã anh là một người đàn ông vô công rồi nghề, cho dù là chơi bời lêu lổng cũng được, còn tốt hơn là cứ để em phải lo lắng suốt thế này!
- Bà xã, em thật sự sẽ thích một người đàn ông chơi bời lêu lổng sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Bạch Tình Đình ngừng lại một chút rồi dịu dàng nói:
- Nếu người đàn ông đó là anh thì em sẽ thích, nếu là người đàn ông khác, em sẽ chán ghét muốn chết, ai bảo bọn họ không bằng ông xã anh chứ?
Bạch Tình Đình điển hình là loại người tình nhân trong mắt thì thành Tây Thi, nhìn thế nào cô cũng cảm thấy chồng mình tối, tất cả những người đàn ông khác đều không bằng chồng của cô. Lúc chưa kết hôn với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình nhìn thế nào cũng cảm thấy Diệp Lăng Phi đáng ghét, lúc ấy, nếu Diệp Lăng Phi nhìn cô với ánh mắt mê đắm, cô sẽ cảm thấy ghê tởm, bây giờ, nếu Diệp Lăng Phi mê đắm nhìn cô, cô sẽ cảm thấy hạnh phúc, ngọt ngào và tự hào. Đó là tâm tính bất đồng, Bạch Tình Đình bây giờ thấy Diệp Lăng Phi cái gì cũng tốt. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, xem anh cần phải tiếp tục chơi bời lêu lổng ở bên ngoài, như vậy mới có thể khiến cho bà xã càng thêm yêu anh!
Tay Diệp Lăng Phi đặt lên mông Bạch Tình Đình, đồng thời ghé môi hôn cô. Mặc dù đây là ban công, Diệp Lăng Phi cũng không cần lo lắng cái gì, bởi vì bọn họ là vợ chồng hợp pháp. Sau một nụ hôn say đắm, môi hai người mới tách ra, Diệp Lăng Phi uống nốt số rượu vang trong ly, đưa cái ly cho Bạch Tình Đình, hắn vòng tay ôm lấy Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã, chúng ta đi ngủ đi!
Bạch Tình Đình dịu dàng nói:
- Ông xã, em muốn sau nãy mỗi buổi tối trước lúc đi ngủ anh phải nói ba từ đó với em!
- Ba từ gì?
- Anh biết rồi còn hỏi, em không nói đâu!
- Làm sao mà anh biết được!
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình lên giường, trước lúc tắt đèn, Diệp Lăng Phi nói:
- Anh yêu em!
Bạch Tình Đình đứng ngay bên cạnh, Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại với Bành Hiểu Lộ không dám tỏ vẻ quá thân mật. Bạch Tình Đình đang nhìn chằm chằm Diệp Lăng Phi, mặc dù Bạch Tình Đình từng cho phép Diệp Lăng Phi đi lại với Bành Hiểu Lộ, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn cảm thấy không yên tâm lắm, hắn có không ít người phụ nữ khác, ai biết bao nhiêu người là đạt đến giới hạn của Bạch Tình Đình, cách tốt nhất là giấu diếm không nói cho Bạch Tình Đình biết. Có điều, sớm muộn gì cũng phải nói, chỉ là theo Diệp Lăng Phi thấy, thời cơ vẫn còn chưa chín muồi. Trong điện thoại vang lên giọng hờn dỗi của Bành Hiểu Lộ:
- Em biết ngay là nếu không có chuyện gì thì anh sẽ không tìm em mà. Diệp Lăng Phi, anh nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Hiểu Lộ, em thấy tay Tưởng Á Đông là người như thế nào?
Diệp Lăng Phi vừa hỏi câu này, chợt nghe đến thấy Bành Hiểu Lộ ở đầu dây bên kia tỏ vẻ không vui, nói:
- Diệp Lăng Phi, anh hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì, sao đột nhiên lại hỏi đến Tưởng Á Đông, chẳng lẽ anh muốn biết tâm ý của em sao?
- Không phải, không phải vậy, Hiểu Lộ, em đừng tức giận, nghe anh giải thích hết đã!
Diệp Lăng Phi nào có ngờ mình chỉ hỏi một câu mà đã chọc cho Bành Hiểu Lộ mất hứng như vậy, hắn vội vàng giải thích:
- Bên anh xảy ra chút chuyện, hiện giờ anh không đoán ra được rốt cuộc là ai đang âm thầm đối phó anh, theo anh thấy thì quan hệ của anh với mấy thành viên của Tưởng gia không tốt lắm, có thể là người của Tưởng gia đang âm thầm giở trò quỷ. Anh biết là em có quen với Tưởng Á Đông, vì thế mới nói chuyện này với em, Hiểu Lộ, anh thật sự không có ý tứ gì khác, em ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!
Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi giải thích như vậy xong, giọng điệu của cô mới trở lại bình thường, nói:
- Em cũng chưa tiếp xúc nhiều với Tưởng Á Đông, rốt cuộc Tưởng Á Đông là người như thế nào, em cũng không thể nói được. Chỉ có điều, em có thể khẳng định Tưởng Á Đông sẽ không dễ dàng ra tay với anh đâu, điều anh ta coi trọng là tương lại trên chính trường của mình, anh ta không có thời gian để đi quản những chuyện khác, anh ta gánh vác vận mệnh chính trị của Tưởng gia trong tương lai. Diệp Lăng Phi, em chỉ nói được như vậy, anh đã hiểu rồi chứ!
Đương nhiên Diệp Lăng Phi có thể hiểu được ý Bành Hiểu Lộ, chỉ là trong lòng Diệp Lăng Phi cũng suy đoán nếu thật sự chuyện này không liên quan gì đến Tưởng Á Đông, nhưng không chắc là mấy người còn lại của Tưởng gia không liên quan, Diệp Lăng Phi cũng có mâu thuẫn với bọn họ. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn lại hỏi Bành Hiểu Lộ:
- Hiểu Lộ, vậy hai người kia của Tưởng gia có thể là kẻ đứng đằng sau chuyện này chuyện này không?
- Cái đó thì em cũng không biết!
Bành Hiểu Lộ nói,
- Em không hề quen biết bọn họ, cũng không biết bọn họ có âm thầm ra tay anh hay không. Thế này đi, để em gọi điện thoại cho Tưởng Á Đông, bảo anh ta hỏi thăm thử xem, chuyện này cứ giao cho em là được!
- Ừ, vậy thì làm phiền em rồi!
Diệp Lăng Phi vốn định dỗ dành Bành Hiểu Lộ mấy câu trước khi dập máy, nhưng Bạch Tình Đình ở bên cạnh, Diệp Lăng Phi đành phải bỏ suy nghĩ này đi, hắn chi nói đơn giản:
- Hiểu Lộ, có tin tức gì thì báo cho anh nhé!
Sau khi nói một câu chúc ngủ ngon, Diệp Lăng Phi dập máy. Mãi đến lúc đó, Bạch Tình Đình mới mở miệng hỏi:
- Ông xã, Hiểu Lộ nói thế nào?
- Hiểu Lộ cũng phải hỏi một chút, cô ấy cũng không biết có phải là do người của Tưởng gia làm không!
Diệp Lăng Phi lấy từ trên người ra một điếu thuốc lá, Bạch Tình Đình đoạt lấy điếu thuốc trong tay Diệp Lăng Phi, không cho Diệp Lăng Phi hút thuốc, nói:
- Ông xã, để em đi lấy cho anh một ly rượu, anh uống rượu chứ đừng hút thuốc, được không?
Diệp Lăng Phi gật đầu cười, hắn vỗ nhẹ vào mông Bạch Tình Đình một cái, nói:
- Bà xã, anh nghe lời em!
Bạch Tình Đình hôn Diệp Lăng Phi một cái rồi quay người đi lấy rượu cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi tựa người vào lan can, trong lòng thầm nghĩ khi gặp Bành Hiểu Lộ thì nên nói cái gì. Bạch Tình Đình cầm hai ly rượu vang, yểu điệu bước tới, cô đưa ly rượu ở tay tráo Diệp Lăng Phi, bắt chước Diệp Lăng Phi tựa lưng vào lan can, uống một ngụm rượu vang đỏ. Diệp Lăng Phi đưa phải ra nhận lấy ly rượu, tay trái thì đặt lên vùng hông khêu gợi của Bạch Tình Đình, nhẹ nhàng vuốt ve vùng eo hông Bạch Tình Đình qua lớp áo ngủ mỏng manh. Trên gương mặt kiều diễm của Bạch Tình Đình hiện lên vẻ tươi cười nhẹ nhàng, cô nhẹ nhàng nói:
- Ông xã, có phải anh đang nghĩ đến Bành Hiểu Lộ không?
- Không phải vậy!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh đang nghĩ đến chuyện khác, chuyện lần này xảy ra quá đột nhiên, anh đang suy nghĩ mình nên làm cái gì. Anh không thích chính trị, thủ đoạn của mấy lão già chơi chính trị vượt xa anh, anh đấu không lại bọn họ!
- Ông xã, nếu anh không thích chính trị, chúng ta sẽ rời xa mấy chuyện chính trị, em cũng không thích chính trị, chúng ta có thể sống ở một vùng thôn quê nào đó. Nếu như anh cảm thấy không thích sống ở quốc nội, chúng ta cũng có thể lựa chọn đi ra nước ngoài, chỉ cần đi theo ông xã, em ở đâu cũng được!
Mấy câu này của Bạch Tình Đình quả đúng là đã nhắc nhở Diệp Lăng Phi, trước kia, Diệp Lăng Phi chưa cân nhắc đến chuyện này, nếu tình hình trong nước quá rối ren, hắn có thể lựa chọn đến nước Mỹ sinh sống, cũng có thể đến Thái Lan, Ai hoặc một vài quốc gia khác, đương nhiên, hắn cũng có thể đến một hòn đảo ở hải ngoại, có rất nhiều nơi để sinh sống, không nhất định phải ở quốc nội. Vấn đề chủ yếu bây giờ là thân phận, mấy người Bạch Tình Đình đều có thân phận là người Trung Quốc, Diệp Lăng Phi không biết Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính tính thế nào, bây giờ ở trong nước rất nhiều người đã di cư ra nước ngoài, nếu Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính cũng muốn di cư, bọn họ có thể ra nước ngoài sống một thời gian, lấy được hộ tịch ở nước ngoài. Diệp Lăng Phi uống một ngụm rượu vang, hắn để ly rượu xuống, miệng ngậm rượu vang, ghé môi kề môi Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên, đôi môi kiều diễm hé mở, nuốt hết số rượu trong miệng Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lại uống một ngụm nữa, Bạch Tình Đình lau miệng, nói:
- Ông xã, chúng ta ra nước ngoài sống đi, đừng nghĩ những chuyện ở đây nữa, được không?
- Anh thì không có vấn đề gì, nhưng không biết Hân Mính nghĩ như thế nào!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tình Đình, chuyện cũng không đơn giản như chúng ta ngồi đây đàm luận, không phải nói ra nước ngoài là có thể đi được luôn, chúng ta phải thực hiện không ít việc đâu. Cứ từ từ, đừng vội, anh tin tưởng Bành Hiểu Lộ sẽ xử lý tốt chuyện này, dù sao cô ấy còn phải nhờ anh giải quyết việc ông nội cô ấy nhờ anh!
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến chuyện của Bành Nguyên, cô có vẻ lo lắng, nói:
- Ông xã, em cứ có cảm giác bất tường, em không muốn để anh xen vào chuyện đó nữa, em cứ cảm thấy thấp thỏm thế nào ấy!
- Tình Đình, không cần phải bận lòng, em không nên lo lắng!
Diệp Lăng Phi an ủi Bạch Tình Đình,
- Trong lòng anh nắm chắc mà!
- Nói thì nói như thế, nhưng em cứ cảm giác không yên lòng!
Bạch Tình Đình rúc vào trong ngực Diệp Lăng Phi, lẩm bẩm nói:
- Em tình nguyện để ông xã anh là một người đàn ông vô công rồi nghề, cho dù là chơi bời lêu lổng cũng được, còn tốt hơn là cứ để em phải lo lắng suốt thế này!
- Bà xã, em thật sự sẽ thích một người đàn ông chơi bời lêu lổng sao?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Bạch Tình Đình ngừng lại một chút rồi dịu dàng nói:
- Nếu người đàn ông đó là anh thì em sẽ thích, nếu là người đàn ông khác, em sẽ chán ghét muốn chết, ai bảo bọn họ không bằng ông xã anh chứ?
Bạch Tình Đình điển hình là loại người tình nhân trong mắt thì thành Tây Thi, nhìn thế nào cô cũng cảm thấy chồng mình tối, tất cả những người đàn ông khác đều không bằng chồng của cô. Lúc chưa kết hôn với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình nhìn thế nào cũng cảm thấy Diệp Lăng Phi đáng ghét, lúc ấy, nếu Diệp Lăng Phi nhìn cô với ánh mắt mê đắm, cô sẽ cảm thấy ghê tởm, bây giờ, nếu Diệp Lăng Phi mê đắm nhìn cô, cô sẽ cảm thấy hạnh phúc, ngọt ngào và tự hào. Đó là tâm tính bất đồng, Bạch Tình Đình bây giờ thấy Diệp Lăng Phi cái gì cũng tốt. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, xem anh cần phải tiếp tục chơi bời lêu lổng ở bên ngoài, như vậy mới có thể khiến cho bà xã càng thêm yêu anh!
Tay Diệp Lăng Phi đặt lên mông Bạch Tình Đình, đồng thời ghé môi hôn cô. Mặc dù đây là ban công, Diệp Lăng Phi cũng không cần lo lắng cái gì, bởi vì bọn họ là vợ chồng hợp pháp. Sau một nụ hôn say đắm, môi hai người mới tách ra, Diệp Lăng Phi uống nốt số rượu vang trong ly, đưa cái ly cho Bạch Tình Đình, hắn vòng tay ôm lấy Bạch Tình Đình, nói:
- Bà xã, chúng ta đi ngủ đi!
Bạch Tình Đình dịu dàng nói:
- Ông xã, em muốn sau nãy mỗi buổi tối trước lúc đi ngủ anh phải nói ba từ đó với em!
- Ba từ gì?
- Anh biết rồi còn hỏi, em không nói đâu!
- Làm sao mà anh biết được!
Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình lên giường, trước lúc tắt đèn, Diệp Lăng Phi nói:
- Anh yêu em!