- Vận mệnh, chuyện lần này đối với Suzu Yamakawa mà nói có ý nghĩa là một lần chuyển đổi thân phận, tuy cô ấy sống ở đây rất thoải mái, anh cũng ý thức được cô ấy đang dần dần dung hòa vào cuộc sống ở đây, nhưng chung quy lại cô ấy vẫn là người Nhật Bản, nhà của cô ấy không ở chỗ này, hơn nữa chúng ta cũng không phải là người mà cô ấy có thể thực sự dựa dẫm. Vận mệnh của Suzu Yamakawa đã quyết định Suzu Yamakawa phải về Nhật Bản, lúc trước, khi anh cho Suzu Yamakawa về nhà ở thì cũng đã nghĩ đến kết quả này rồi, Minako mất tích là cái cớ thích hợp nhất, có thể cho Suzu Yamakawa quay trở lại Nhật Bản, không cần phải ở lại thành phố Vọng Hải!
Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, phải chăng từ trước tới giờ trong lòng anh chỉ nghĩ xem làm thế nào để những cừu nhân của anh đều chết hết, không mang đến bất kỳ phiền toái gì cho anh nữa, phài không?
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Hân Mính, nếu như em là anh, em sẽ giải quyết như thế nào?
Chu Hân Mính nói:
- Em nghĩ em sẽ làm cho tất cả cừu nhân của em biến mất khỏi thế giới này, chính vì nghĩ như vậy, cho nên em mới hỏi xem suy nghĩ của anh thế nào!
- Hân Mính, suy nghĩ em cũng là suy nghĩ của anh, kỳ thực đối với anh mà nói, Yonchien Yamakawa cũng là một sự uy hiếp, dù cho anh nghĩ hắn không có gan đến trước mặt anh công khai khiêu khích, nhưng cũng không có nghĩa là Yonchien Yamakawa sẽ không vụng trộm sử dụng thủ đoàn mờ ám, trong lòng anh một mực luôn đề phòng Yonchien Yamakawa, anh cũng hi vọng Yonchien Yamakawa có thể chết thật, như vậy thì anh cũng không cần lo lắng Yonchien Yamakawa nữa. Lần này, Yonchien Yamakawa đột nhiên tử vong, với anh mà nói đó là một chuyện tốt, từ nay về sau anh không cần phải nghĩ đến hắn nữa, nhưng đồng thời, anh cũng không thể để mặc cho gia tộc Yamakawa thay đổi một người lãnh đạo mới, nói không chừng người lãnh đạo mới sẽ thực hiện chính sách xâm lược mới. Gia tộc Yamakawa và tập đoàn Suzuki luôn luôn là người ủng hộ chủ nghĩa quân phiệt, nếu anh có thể giúp đỡ Suzu Yamakawa lên làm người lãnh đạo của gia tộc này thì tình hình sẽ khác đi rất nhiều. Đối với nhân phẩm của Suzu Yamakawa anh rất tán thưởng, anh tin rằng bản tính của cô ấy thiện lương, một khi để cô ấy khống chế gia tộc Yamakawa, vậy thì sách lược của gia tộc này sẽ dần dần thay đổi, điều này không riêng gì với anh hay với Suzu Yamakawa, mà cả với những người không muốn nhìn thấy chiến tranh, đó là một chuyện tốt!
Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô tựa đầu vào vai Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, trước kia em luôn cho rằng ông xã anh không có tình cảm gì với quốc gia, bây giờ em biết là em sai rồi, anh vẫn có tình cảm với quốc gia, anh không hi vọng nổ ra chiến tranh!
- Hân Mính, em nghĩ anh vĩ đại quá rồi, không thể xem anh như một người yêu nước được, thứ anh yêu là gia đình của anh, người thân của anh!
Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính, nói:
- Không yêu gia đình thì còn nói gì đến yêu nước, đầu tiên phải yêu gia đình của mình, sau đó mới bàn đến chuyện yêu nước. Không phải là anh bài xích lý luận ái quốc, chỉ là anh không quen khi lợi ích của quốc gia mâu thuẫn với lợi ích của, những người đó vì ích lợi của quốc gia mà buông tha lợi ích của người thân trong gia đình, tình yêu lớn không phải như vậy, ngay cả người nhà của mình còn không yêu, em còn nói gì đến chuyện yêu nước chứ, cái gọi là yêu nước đó chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch mà thôi. Đây cũng là lý do vì sao anh lại thích những hành vi mang theo sự ích kỷ trong điện ảnh Mỹ, nhân vật chính vì người thân của mình có thể bỏ qua lợi ích của quốc gia, có thể tư tưởng trọng tâm mà bộ phim đó muốn gửi gắm rất tàn nhẫn, cũng là chỗ mà một số người Trung Quốc không muốn thừa nhận, nhưng trên thực tế, hoàn toàn nhờ loại thủ pháp biểu hiện tàn nhẫn này, mới khiến cho những nhân vật càng có cảm giác của một người bình thường, đó cũng là lý do mà anh rất thích!
Chu Hân Mính cười, cô vẫn mê người như vậy, khiến cho Diệp Lăng Phi nhớ đến trước kia khi hắn quen biết Chu Hân Mính, khi đó Chu Hân Mính cũng gợi cảm như thế này rồi, thời gian đã trôi qua lâu như vậy, Chu Hân Mính vẫn không hề thay đổi.
- Ông xã, nếu những gì anh vừa nói mà được đưa lên internet, nhất định sẽ bị người ta ném đá, anh lại tuyên dương chủ nghĩa anh hùng cá nhân, điều đó đối ngược với cách giáo dục ở nước ta mà!
- Anh chưa học cấp 3, ngay cả cấp hai cũng còn chưa học xong. Hân Mính, có lẽ bởi vì những chuyện anh đã trải qua mới khiến cho anh cảm thấy cái nhìn của anh rất khác với nhiều người trong xã hội này. Nhưng mà như thế cũng không sao cả, cuộc sống bây giờ đã khiến anh rất hài lòng rồi, có một cô con gái đáng yêu, có hai cô vợ xinh đẹp, cuộc sống như vậy thì anh còn muốn gì nữa chứ!
Trong lúc nói chuyện Diệp Lăng Phi vòng hai tay ôm lấy Chu Hân Mính, tay phải Chu Hân Mính khoác lên cổ Diệp Lăng Phi, đôi mắt long lanh nhìn Diệp Lăng Phi, không cần Diệp Lăng Phi nhiều lời, đôi môi Chu Hân Mính đã kề sát môi của Diệp Lăng Phi rồi. Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính đi vào trong phòng ngủ, sau đó cánh cửa đóng lại...
Suzu Yamakawa cả đêm không thể ngủ ngon, cô trằn trọc suy nghĩ về những gì mà Diệp Lăng Phi nói với cô lúc này. Từ trước tới giờ Suzu Yamakawa chưa bao giờ có ý định tranh đoạt cái gì, suy nghĩ của cô rất đơn giản, chỉ cần sống thật tốt, tìm một người đàn ông cô yêu để chúng sống là đủ rồi. Đối với sản nghiệp của gia tộc Yamakawa, trước giờ cô chưa hề có ý định giành được nó, bởi vậy, cô cảm thấy rất hài lòng về cuộc sống hiện giờ ở thành phố Vọng Hải, cũng không có ý định quay trở lại Nhật Bản. Nhưng tình hình bây giờ lại khác, chuyện này còn liên lụy đến Minako. Cho dù Suzu Yamakawa không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng cô quả thật tin tưởng lần này Minako lành ít dữ nhiều rồi. Diệp Lăng Phi đã nói rất rõ ràng, nếu Suzu Yamakawa muốn cứu Minako lời thì phải trở về Nhật Bản tranh đoạt vị trí người thừa kế gia tộc Yamakawa, không nói đến chuyện đám người của gia tộc Yamakawa có ủng hộ Suzu Yamakawa không, chỉ riêng con gái ruột của Yonchien Yamakawa đã đủ để khiến cho Suzu Yamakawa không có tư cách tranh đoạt vị trí rồi. Sáng sớm hôm sau Suzu Yamakawa đã rời giường, một mình đi ra bờ biển, gió biển hơi lớn, khiến tóc cô hơi rối. Suzu Yamakawa dường như không để ý đến những thứ này, cô đặt chân lên bãi cát mịn, cau mày suy nghĩ, Diệp Lăng Phi nói với cô là cô chỉ có một buổi tối để suy nghĩ, bây giờ Suzu Yamakawa đã có quyết định của mình, không thể trơ mắt nhìn Minako bị chết. Suzu Yamakawa còn nhớ rõ tình cảnh lúc cô vừa mới gặp Minako, khi đó nhờ có Minako bảo vệ, cô mới không bị thương tổn, lúc ở thành phố Vọng Hải cũng là như vậy, nếu không có Minako, cũng sẽ không có Suzu Yamakawa bây giờ. Trong lòng Suzu Yamakawa trong luôn cảm thấy mình mắc nợ Minako, bởi vậy, cô quyết định mình không thể cứ khoanh tay đứng nhìn Minako chết, cô nhất định phải cửu Minako. Từ trước tới giờ Suzu Yamakawa luôn mang dáng vẻ của một cô gái nhu nhược, ở trong mắt người ngoài, Suzu Yamakawa luôn luôn là cô con gái dịu dàng, biết nghe lời, Yonchien Yamakawa nói cái gì, Suzu Yamakawa sẽ làm như thế. Nhưng bây giờ bởi vì Minako mà Suzu Yamakawa phải cải biến, lần này, đã đến lúc cô nên làm chuyện gì đó cho Minako gì rồi. Suzu Yamakawa lấy điện thoại ra, cô lạnh lùng nói:
- Ta là Suzu Yamakawa, với tư cách con gái của Yonchien Yamakawa, người thừa kế gia tộc Yamakawa, ta sẽ quay trở lại Nhật Bản xử lý mọi chuyện cần thiết, ta hi vọng các ngươi sẽ không làm gì Minako, cô ấy không liên quan gì đến cái chết của cha ta, sau khi ta trở về phát hiện các ngươi xúc phạm tới Minako, ta thề nhất định sẽ khiến cho các ngươi phải nhận sự trừng phạt nghiêm khắc nhất, ta là con gái của Yonchien Yamakawa!
Đêm qua Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính ân ái hồi lâu, Chu Hân Mính dường như là muốn phóng thích tất cả dục vọng bị đè nén, Diệp Lăng Phi cũng dồn sức, triền miên với Chu Hân Mính, nếu không phải cân nhắc thân thể Chu Hân Mính còn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, có lẽ Diệp Lăng Phi sẽ triền miên với Chu Hân Mính đến hừng đông. Lúc hắn tỉnh dậy, Chu Hân Mính vẫn còn đang ngủ say, Diệp Lăng Phi cười cười, ở trong mắt Diệp Lăng Phi, giờ phút này tư thế ngủ Chu Hân Mính giống như là một thiếu nữ khả ái, khiến hắn không nhịn được muốn cúi xuống hôn. Cuối cùng Diệp Lăng Phi cũng không hôn Chu Hân Mính, lúc hắn đứng dậy, nhìn điện thoại di động của mình, phát hiện điện thoại di động có một tin nhắn mới. Diệp Lăng Phi mở tin nhắn ra đọc xong, hắn cười cười, đúng như những gì Diệp Lăng Phi đã dự đoán, quả nhiên con gái ruột của Yonchien Yamakawa đã không còn tồn tại trên cái thế giới này nữa rồi. Tối hôm qua Diệp Lăng Phi gửi tin nhắn cho Angel, bảo Angel điều tra về con gái ruột của Yonchien Yamakawa, Diệp Lăng Phi thật sự không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà Angel đã điều tra được tung tích của con gái Yonchien Yamakawa. Angel không gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, mà chỉ gửi tin nhắn thông báo với Diệp Lăng Phi chuyện này.
- Tiếp theo phải xem Suzu Yamakawa xử lý như thế nào rồi, hi vọng Suzu Yamakawa sẽ không để tôi phải thất vọng!
Chu Hân Mính nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, phải chăng từ trước tới giờ trong lòng anh chỉ nghĩ xem làm thế nào để những cừu nhân của anh đều chết hết, không mang đến bất kỳ phiền toái gì cho anh nữa, phài không?
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Hân Mính, nếu như em là anh, em sẽ giải quyết như thế nào?
Chu Hân Mính nói:
- Em nghĩ em sẽ làm cho tất cả cừu nhân của em biến mất khỏi thế giới này, chính vì nghĩ như vậy, cho nên em mới hỏi xem suy nghĩ của anh thế nào!
- Hân Mính, suy nghĩ em cũng là suy nghĩ của anh, kỳ thực đối với anh mà nói, Yonchien Yamakawa cũng là một sự uy hiếp, dù cho anh nghĩ hắn không có gan đến trước mặt anh công khai khiêu khích, nhưng cũng không có nghĩa là Yonchien Yamakawa sẽ không vụng trộm sử dụng thủ đoàn mờ ám, trong lòng anh một mực luôn đề phòng Yonchien Yamakawa, anh cũng hi vọng Yonchien Yamakawa có thể chết thật, như vậy thì anh cũng không cần lo lắng Yonchien Yamakawa nữa. Lần này, Yonchien Yamakawa đột nhiên tử vong, với anh mà nói đó là một chuyện tốt, từ nay về sau anh không cần phải nghĩ đến hắn nữa, nhưng đồng thời, anh cũng không thể để mặc cho gia tộc Yamakawa thay đổi một người lãnh đạo mới, nói không chừng người lãnh đạo mới sẽ thực hiện chính sách xâm lược mới. Gia tộc Yamakawa và tập đoàn Suzuki luôn luôn là người ủng hộ chủ nghĩa quân phiệt, nếu anh có thể giúp đỡ Suzu Yamakawa lên làm người lãnh đạo của gia tộc này thì tình hình sẽ khác đi rất nhiều. Đối với nhân phẩm của Suzu Yamakawa anh rất tán thưởng, anh tin rằng bản tính của cô ấy thiện lương, một khi để cô ấy khống chế gia tộc Yamakawa, vậy thì sách lược của gia tộc này sẽ dần dần thay đổi, điều này không riêng gì với anh hay với Suzu Yamakawa, mà cả với những người không muốn nhìn thấy chiến tranh, đó là một chuyện tốt!
Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô tựa đầu vào vai Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, trước kia em luôn cho rằng ông xã anh không có tình cảm gì với quốc gia, bây giờ em biết là em sai rồi, anh vẫn có tình cảm với quốc gia, anh không hi vọng nổ ra chiến tranh!
- Hân Mính, em nghĩ anh vĩ đại quá rồi, không thể xem anh như một người yêu nước được, thứ anh yêu là gia đình của anh, người thân của anh!
Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính, nói:
- Không yêu gia đình thì còn nói gì đến yêu nước, đầu tiên phải yêu gia đình của mình, sau đó mới bàn đến chuyện yêu nước. Không phải là anh bài xích lý luận ái quốc, chỉ là anh không quen khi lợi ích của quốc gia mâu thuẫn với lợi ích của, những người đó vì ích lợi của quốc gia mà buông tha lợi ích của người thân trong gia đình, tình yêu lớn không phải như vậy, ngay cả người nhà của mình còn không yêu, em còn nói gì đến chuyện yêu nước chứ, cái gọi là yêu nước đó chẳng qua chỉ là làm bộ làm tịch mà thôi. Đây cũng là lý do vì sao anh lại thích những hành vi mang theo sự ích kỷ trong điện ảnh Mỹ, nhân vật chính vì người thân của mình có thể bỏ qua lợi ích của quốc gia, có thể tư tưởng trọng tâm mà bộ phim đó muốn gửi gắm rất tàn nhẫn, cũng là chỗ mà một số người Trung Quốc không muốn thừa nhận, nhưng trên thực tế, hoàn toàn nhờ loại thủ pháp biểu hiện tàn nhẫn này, mới khiến cho những nhân vật càng có cảm giác của một người bình thường, đó cũng là lý do mà anh rất thích!
Chu Hân Mính cười, cô vẫn mê người như vậy, khiến cho Diệp Lăng Phi nhớ đến trước kia khi hắn quen biết Chu Hân Mính, khi đó Chu Hân Mính cũng gợi cảm như thế này rồi, thời gian đã trôi qua lâu như vậy, Chu Hân Mính vẫn không hề thay đổi.
- Ông xã, nếu những gì anh vừa nói mà được đưa lên internet, nhất định sẽ bị người ta ném đá, anh lại tuyên dương chủ nghĩa anh hùng cá nhân, điều đó đối ngược với cách giáo dục ở nước ta mà!
- Anh chưa học cấp 3, ngay cả cấp hai cũng còn chưa học xong. Hân Mính, có lẽ bởi vì những chuyện anh đã trải qua mới khiến cho anh cảm thấy cái nhìn của anh rất khác với nhiều người trong xã hội này. Nhưng mà như thế cũng không sao cả, cuộc sống bây giờ đã khiến anh rất hài lòng rồi, có một cô con gái đáng yêu, có hai cô vợ xinh đẹp, cuộc sống như vậy thì anh còn muốn gì nữa chứ!
Trong lúc nói chuyện Diệp Lăng Phi vòng hai tay ôm lấy Chu Hân Mính, tay phải Chu Hân Mính khoác lên cổ Diệp Lăng Phi, đôi mắt long lanh nhìn Diệp Lăng Phi, không cần Diệp Lăng Phi nhiều lời, đôi môi Chu Hân Mính đã kề sát môi của Diệp Lăng Phi rồi. Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính đi vào trong phòng ngủ, sau đó cánh cửa đóng lại...
Suzu Yamakawa cả đêm không thể ngủ ngon, cô trằn trọc suy nghĩ về những gì mà Diệp Lăng Phi nói với cô lúc này. Từ trước tới giờ Suzu Yamakawa chưa bao giờ có ý định tranh đoạt cái gì, suy nghĩ của cô rất đơn giản, chỉ cần sống thật tốt, tìm một người đàn ông cô yêu để chúng sống là đủ rồi. Đối với sản nghiệp của gia tộc Yamakawa, trước giờ cô chưa hề có ý định giành được nó, bởi vậy, cô cảm thấy rất hài lòng về cuộc sống hiện giờ ở thành phố Vọng Hải, cũng không có ý định quay trở lại Nhật Bản. Nhưng tình hình bây giờ lại khác, chuyện này còn liên lụy đến Minako. Cho dù Suzu Yamakawa không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng cô quả thật tin tưởng lần này Minako lành ít dữ nhiều rồi. Diệp Lăng Phi đã nói rất rõ ràng, nếu Suzu Yamakawa muốn cứu Minako lời thì phải trở về Nhật Bản tranh đoạt vị trí người thừa kế gia tộc Yamakawa, không nói đến chuyện đám người của gia tộc Yamakawa có ủng hộ Suzu Yamakawa không, chỉ riêng con gái ruột của Yonchien Yamakawa đã đủ để khiến cho Suzu Yamakawa không có tư cách tranh đoạt vị trí rồi. Sáng sớm hôm sau Suzu Yamakawa đã rời giường, một mình đi ra bờ biển, gió biển hơi lớn, khiến tóc cô hơi rối. Suzu Yamakawa dường như không để ý đến những thứ này, cô đặt chân lên bãi cát mịn, cau mày suy nghĩ, Diệp Lăng Phi nói với cô là cô chỉ có một buổi tối để suy nghĩ, bây giờ Suzu Yamakawa đã có quyết định của mình, không thể trơ mắt nhìn Minako bị chết. Suzu Yamakawa còn nhớ rõ tình cảnh lúc cô vừa mới gặp Minako, khi đó nhờ có Minako bảo vệ, cô mới không bị thương tổn, lúc ở thành phố Vọng Hải cũng là như vậy, nếu không có Minako, cũng sẽ không có Suzu Yamakawa bây giờ. Trong lòng Suzu Yamakawa trong luôn cảm thấy mình mắc nợ Minako, bởi vậy, cô quyết định mình không thể cứ khoanh tay đứng nhìn Minako chết, cô nhất định phải cửu Minako. Từ trước tới giờ Suzu Yamakawa luôn mang dáng vẻ của một cô gái nhu nhược, ở trong mắt người ngoài, Suzu Yamakawa luôn luôn là cô con gái dịu dàng, biết nghe lời, Yonchien Yamakawa nói cái gì, Suzu Yamakawa sẽ làm như thế. Nhưng bây giờ bởi vì Minako mà Suzu Yamakawa phải cải biến, lần này, đã đến lúc cô nên làm chuyện gì đó cho Minako gì rồi. Suzu Yamakawa lấy điện thoại ra, cô lạnh lùng nói:
- Ta là Suzu Yamakawa, với tư cách con gái của Yonchien Yamakawa, người thừa kế gia tộc Yamakawa, ta sẽ quay trở lại Nhật Bản xử lý mọi chuyện cần thiết, ta hi vọng các ngươi sẽ không làm gì Minako, cô ấy không liên quan gì đến cái chết của cha ta, sau khi ta trở về phát hiện các ngươi xúc phạm tới Minako, ta thề nhất định sẽ khiến cho các ngươi phải nhận sự trừng phạt nghiêm khắc nhất, ta là con gái của Yonchien Yamakawa!
Đêm qua Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính ân ái hồi lâu, Chu Hân Mính dường như là muốn phóng thích tất cả dục vọng bị đè nén, Diệp Lăng Phi cũng dồn sức, triền miên với Chu Hân Mính, nếu không phải cân nhắc thân thể Chu Hân Mính còn chưa hoàn toàn phục hồi như cũ, có lẽ Diệp Lăng Phi sẽ triền miên với Chu Hân Mính đến hừng đông. Lúc hắn tỉnh dậy, Chu Hân Mính vẫn còn đang ngủ say, Diệp Lăng Phi cười cười, ở trong mắt Diệp Lăng Phi, giờ phút này tư thế ngủ Chu Hân Mính giống như là một thiếu nữ khả ái, khiến hắn không nhịn được muốn cúi xuống hôn. Cuối cùng Diệp Lăng Phi cũng không hôn Chu Hân Mính, lúc hắn đứng dậy, nhìn điện thoại di động của mình, phát hiện điện thoại di động có một tin nhắn mới. Diệp Lăng Phi mở tin nhắn ra đọc xong, hắn cười cười, đúng như những gì Diệp Lăng Phi đã dự đoán, quả nhiên con gái ruột của Yonchien Yamakawa đã không còn tồn tại trên cái thế giới này nữa rồi. Tối hôm qua Diệp Lăng Phi gửi tin nhắn cho Angel, bảo Angel điều tra về con gái ruột của Yonchien Yamakawa, Diệp Lăng Phi thật sự không ngờ trong thời gian ngắn như vậy mà Angel đã điều tra được tung tích của con gái Yonchien Yamakawa. Angel không gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, mà chỉ gửi tin nhắn thông báo với Diệp Lăng Phi chuyện này.
- Tiếp theo phải xem Suzu Yamakawa xử lý như thế nào rồi, hi vọng Suzu Yamakawa sẽ không để tôi phải thất vọng!