- Em đang quyến rũ anh đó, Diệp đại ca, chẳng lẽ anh thật sự sợ hãi không khống chế nổi mình sao?
Trịnh Khả Nhạc cố ý đem kề sát mặt mình vào mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi ngửi thấy từ trên người Trịnh Khả Nhạc tản mát ra hương thơm thấm vào tận gan ruột, hắn lại nuốt mấy ngụm nước bọt, nói:
- Tiểu nha đầu, nếu anh không nhịn được thì sẽ ăn sống em đó!
Trịnh Khả Nhạc cười khanh khách, dường như không để những gì Diệp Lăng Phi nói vào trong lòng. Trịnh Khả Nhạc không muốn uống cà phê, mà cô uống rượu vang, chuyện này khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy khẩn trương, bây giờ mà uống rượu vang rất dễ xảy ra chuyện, không nên uống thì tốt hơn, Diệp Lăng Phi nói:
- Khả Nhạc, chúng ta đừng uống rượu vang nữa, nào, uống cà phê đi, bản nhạc này không tệ, chúng ta tâm sự, rồi lập tức đi khỏi đây!
Bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này rất buồn cười, một người đàn ông lại tỏ vẻ sợ jãi. Trịnh Khả Nhạc nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô đi tới, thoắt cái ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Lăng Phi, chậm rãi nói:
- Diệp đại ca, có phải là anh sợ em không?
- Anh... sao anh lại sợ em chứ?
Diệp Lăng Phi tỏ vẻ không thèm để ý, nói:
- Anh sợ gì em chứ, Khả Nhạc, em đừng cởi ra, chẳng lẽ em không lạnh sao?
Chiếc khăn tắm quấn quanh người Trịnh Khả Nhạc rơi xuống, tấm thân toát lên đầy sức sống thanh xuân hoàn toàn hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cảm giác hạ thân của mình đã có phản ứng, nếu Trịnh Khả Nhạc làm như vậy mà Diệp Lăng Phi còn không có phản ứng gì thì có thể nói hắn không phải là một người đàn ông bình thường, Trịnh Khả Nhạc mím môi, chậm rãi nói:
- Diệp đại ca, em...... em thích anh!
Diệp Lăng Phi đã nghe không biết bao nhiêu lần những thiếu nữ nói với hắn như vậy, tới tận bây giờ Diệp Lăng Phi cũng không cho là mình đẹp trai, cũng không nghĩ rằng mình có chỗ gì đó hấp dẫn phụ nữ, nhưng hắn nhưng lại không biết tại sao có nhiều cô gái thích mình như vậy, chẳng lẽ bởi vì mình có tiền? Nhưng Diệp Lăng Phi thường thường tỏ ra vẻ ngoài là một kẻ vô lại hơn, không hề có điểm gì là một kẻ có tiền. Trong lòng Diệp Lăng Phi cũng không rõ lắm, tuy Diệp Lăng Phi cảm thấy hắn không nên có quá nhiều quan hệ tình cảm với những người phụ nữ khác, nhưng khi Trịnh Khả Nhạc cứ như vậy trần truồng ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhận thấy mình vẫn trở nên kích động, bàn tay của hắn vuốt ve da thịt mềm mại như em bé của Trịnh Khả Nhạc, ghé môi tới, hai tay thì xuất phát từ bản năng tự nhiên chạm đến những vùng tư mật trên người Trịnh Khả Nhạc, những nơi đó là những vùng mẫn cảm nhất của người phụ nữ, khi Diệp Lăng Phi chạm vào thì lại càng kích thích ham muốn Trịnh Khả Nhạc. Diệp Lăng Phi vòng hai tay ôm lấy Trịnh Khả Nhạc đi vào trong phòng, thân thể tuyệt mỹ nằm ở trên giường, cặp đùi ngọc duỗi thẳng, vùng giữa hai chân làm đàn ông phải điền cuồng như đang phát ra những tiếng mời gọi Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cảm thấy đã đến nước này rồi, nếu hắn có thể nhịn được mà rời khỏi chỗ này, vậy thì chỉ có thể nói hắn không hề có chút tình cảm nào với Trịnh Khả Nhạc cả, cho dù hắn không muốn có quan hệ với quá nhiều những cô gái, nhưng cô gái đó chắc chắn không phải Trịnh Khả Nhạc. Dù sao, lúc trước, hắn và Trịnh Khả Nhạc đã từng có hành vi thân mât, giữa hai người đã không còn gì bí mật nữa. Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, hắn cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều, giống như là khi đối đãi với những người phụ nữ khác của hắn vậy. Trong giây phút Diệp Lăng Phi chuẩn bị tiến vào thân thể của Trịnh Khả Nhạc, hắn chợt nghe thấy Trịnh Khả Nhạc nhỏ giọng nói:
- Diệp đại ca, anh nhẹ nhàng một chút …!
Câu nói đó khiến cho Diệp Lăng Phi hiểu ý cô như thế nào, hắn liếm liếm môi, khẽ gật đầu, khoảnh khác Diệp Lăng Phi tiến vào thân thể của Trịnh Khả Nhạc, Trịnh Khả Nhạc yêu kiều kêu lên một tiếng, cảm giác đau đớn khi bị xé rách khiến cho Trịnh Khả Nhạc rơi lệ. Ở trong phòng, Trịnh Khả Nhạc vừa mới bị phá thân như đám bèo vừa mới qua trận bão, cô quắp nằm trên giường, còn chiếc ga giường dưới mông cô thì loang lổ vết máu. Diệp Lăng Phi đứng dưới vòi sen trong phòng tắm, hắn để vòi sen phun nước khắp người mình, từ đỉnh đầu cho đến dưới chân, ở sau lưng Diệp Lăng Phi có hơn mười dấu cấu vuốt đỏ rực, đó là do Trịnh Khả Nhạc tặng cho hắn. Lúc trước Diệp Lăng Phi chưa từng nghĩ tới chuyện mình phát sinh quan hệ với Trịnh Khả Nhạc, hắn chỉ nghĩ là đi trò chuyện với Trịnh Khả Nhạc, dù sao Trịnh Khả Nhạc vừa mới thắng không ít tiền, trong lòng cô nhất định đang rất cao hứng, Diệp Lăng Phi chỉ nghĩ như vậy thôi. Nhưng ở trong khách sạn mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng khác, cô nam quả nữ ở cùng với nhau, vốn sẽ xảy ra những chuyện không lường trước, Diệp Lăng Phi muốn khống chế đã khống chế không nổi rồi. Sau khi tắm xong, hắn quay lại phòng, thấy Trịnh Khả Nhạc đang trần truồng nằm trên giường, trên mặt cô vẫn còn những vệt nước mắt, Diệp Lăng Phi trèo lên giường, ôm Trịnh Khả Nhạc vào trong lòng, an ủi. Phần lớn những người đàn ông sau khi phát tiết xong không biết tỏ vẻ ân cần dịu dạng với người phụ nữ, kỳ thực, phụ nữ vẫn rất cần đàn ông tiếp tục mang đến cho các cô sự dịu dàng ấm áp. Trịnh Khả Nhạc cũng như vậy, cô vừa phá thân xong, trong lòng Trịnh Khả Nhạc rất khao khát được Diệp Lăng Phi an ủi và quan tâm.
- Diệp đại ca, tối nay anh không được rời bỏ em, em muốn được anh ôm như thế này, từ trước tới giờ em toàn ngủ một mình, trong lòng rất muốn Diệp đại ca có thể ôm em ngủ như thế!
Nghe Trịnh Khả Nhạc nói những lời này, Diệp Lăng Phi nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Khả Nhạc, để anh gọi điện thoại về nhà, anh phải dặn dò người nhà anh đã, được không?
- Dạ được!
Trịnh Khả Nhạc đáp.
Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra, một tay ôm Trịnh Khả Nhạc, tay kia cầm điện thoại gọi về nhà, Bạch Tình Đình không có ở nhà, Diệp Lăng Phi chủ yếu muốn gọi điện thoại Chu Hân Mính, nói với Chu Hân Mính là tối hôm nay mình có việc, không về nhà nữa, bảo Chu Hân Mính đi ngủ sớm một chút. Tối hôm qua Chu Hân Mính đã tiêu hao không ít thể lực, hôm nay cũng rất mệt mỏi, cô không hỏi nhiều vì sao Diệp Lăng Phi lại không về nhà mà chỉ dặn dò:
- Ông xã, anh ở bên ngoài đừng nên uống quá nhiều rượu, đừng nên đi chơi về quá khuya!
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói như vậy thiếu chút nữa hắn đã buột miệng nói với Chu Hân Mính là tối hôm nay mình không về nhà chỉ vì muốn ngủ cùng với một cô gái khác, nhưng lời đã ra đến bên miệng, hắn lại nuốt trở về, không phải Diệp Lăng Phi không dám nói cho Chu Hân Mính, chỉ là hắn nghĩ Chu Hân Mính vừa mới xuất viện, tốt nhất không nên nói những chuyện phiền não này cho Chu Hân Mính, dù sao hắn đã làm rồi, hắn sẽ phải nghĩ cách để giải quyết ổn thoa những chuyện này. Hắn đã giấu diếm lâu như vậy, có mấy lời, có một số chuyện nên hẳng thắn với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi định chờ sau khi Bạch Tình Đình từ Bắc Kinh trở về, hắn sẽ tìm một cơ hội thích hợp, nói ra tất cả mọi chuyện với Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi để điện thoại di động xuống, hắn hôn lên mội Trịnh Khả Nhạc một cái, tay trái đặt lên mông của Trịnh Khả Nhạc, vuốt ve bộ mông đầy đặn co dãn của cô, nói:
- Khả Nhạc, lát nữa chúng ta ăn cơm, sau đó đi xem phim, ca hát, uống rượu hoặc là đi đâu đó tùy em quyết định, tối hôm nay anh sẽ để em được thoải mái!
- Dạ!
Trịnh Khả Nhạc ôm bờ vai của Diệp Lăng Phi, cô hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, sau đó lại nhìn về phía cái túi xách của mình, nói:
- Diệp đại ca, anh chụp ảnh cho em đi, đây là lần thứ nhất của em, em nhất định phải chụp lại, máy ảnh của em ở trong túi xách đấy!
- Ừm
Diệp Lăng Phi thật sự không có thói quen chụp ảnh, theo Diệp Lăng Phi thấy, chụp ảnh không phải là một chuyện tốt, nhất là mấy bức ảnh giường chiếu, một khi truyền ra bên ngoài, nhất định sẽ gặp rất nhiều phiền toái không cần thiết, giống như mấy ca sĩ diễn viên điện ảnh nổi tiếng, cũng bởi vì thích tự chụp ảnh, quay chụp lại cảnh giường chiếu của mình, về sau tạo ra bao nhiêu phiền toái cho bản thân. Diệp Lăng Phi vốn định nhắc nhở Trịnh Khả Nhạc, nhưng thấy Trịnh Khả Nhạc tỏ vẻ hớn hở mong chờ, Diệp Lăng Phi đành im lặng không nói gì nữa. Hắn từ trên giường bước xuống, theo lời Trịnh Khả Nhạc lấy một cái máy ảnh kỹ thuật số từ túi xách của cô ta, chụp ảnh cho Trịnh Khả Nhạc. Trịnh Khả Nhạc nằm ở trên giường làm ra đủ các tư thế gợi cảm gợi dục, Diệp Lăng Phi vốn đã rất thỏa mãn, nhưng khi chụp ảnh hắn bị những tư thế quyến rũ mê hồn của Trịnh Khả Nhạc làm cho dục hỏa đại thịnh, lại tiếp tục lên giường triền miên với Trịnh Khả Nhạc. Sau đó lúc Trịnh Khả Nhạc cùng Diệp Lăng Phi xuống tầng dưới, tư thế đi của cô rất không tự nhiên, tất cả những người ở trong khách sạn, ai nhìn thấy dáng đi của Trịnh Khả Nhạc cũng không nhịn được nhìn thêm mấy lần, Trịnh Khả Nhạc ngượng ngùng rúc vào trong lòng Diệp Lăng Phi, cô chuyển từ một cô gái thành một người phụ nữ mới chỉ mấy giờ mà thôi. Ở trong lòng Trịnh Khả Nhạc, cô đã mong chờ thời khác đó lâu rồi.
Trịnh Khả Nhạc cố ý đem kề sát mặt mình vào mặt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi ngửi thấy từ trên người Trịnh Khả Nhạc tản mát ra hương thơm thấm vào tận gan ruột, hắn lại nuốt mấy ngụm nước bọt, nói:
- Tiểu nha đầu, nếu anh không nhịn được thì sẽ ăn sống em đó!
Trịnh Khả Nhạc cười khanh khách, dường như không để những gì Diệp Lăng Phi nói vào trong lòng. Trịnh Khả Nhạc không muốn uống cà phê, mà cô uống rượu vang, chuyện này khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy khẩn trương, bây giờ mà uống rượu vang rất dễ xảy ra chuyện, không nên uống thì tốt hơn, Diệp Lăng Phi nói:
- Khả Nhạc, chúng ta đừng uống rượu vang nữa, nào, uống cà phê đi, bản nhạc này không tệ, chúng ta tâm sự, rồi lập tức đi khỏi đây!
Bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này rất buồn cười, một người đàn ông lại tỏ vẻ sợ jãi. Trịnh Khả Nhạc nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô đi tới, thoắt cái ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Lăng Phi, chậm rãi nói:
- Diệp đại ca, có phải là anh sợ em không?
- Anh... sao anh lại sợ em chứ?
Diệp Lăng Phi tỏ vẻ không thèm để ý, nói:
- Anh sợ gì em chứ, Khả Nhạc, em đừng cởi ra, chẳng lẽ em không lạnh sao?
Chiếc khăn tắm quấn quanh người Trịnh Khả Nhạc rơi xuống, tấm thân toát lên đầy sức sống thanh xuân hoàn toàn hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cảm giác hạ thân của mình đã có phản ứng, nếu Trịnh Khả Nhạc làm như vậy mà Diệp Lăng Phi còn không có phản ứng gì thì có thể nói hắn không phải là một người đàn ông bình thường, Trịnh Khả Nhạc mím môi, chậm rãi nói:
- Diệp đại ca, em...... em thích anh!
Diệp Lăng Phi đã nghe không biết bao nhiêu lần những thiếu nữ nói với hắn như vậy, tới tận bây giờ Diệp Lăng Phi cũng không cho là mình đẹp trai, cũng không nghĩ rằng mình có chỗ gì đó hấp dẫn phụ nữ, nhưng hắn nhưng lại không biết tại sao có nhiều cô gái thích mình như vậy, chẳng lẽ bởi vì mình có tiền? Nhưng Diệp Lăng Phi thường thường tỏ ra vẻ ngoài là một kẻ vô lại hơn, không hề có điểm gì là một kẻ có tiền. Trong lòng Diệp Lăng Phi cũng không rõ lắm, tuy Diệp Lăng Phi cảm thấy hắn không nên có quá nhiều quan hệ tình cảm với những người phụ nữ khác, nhưng khi Trịnh Khả Nhạc cứ như vậy trần truồng ngồi vào trong lòng Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhận thấy mình vẫn trở nên kích động, bàn tay của hắn vuốt ve da thịt mềm mại như em bé của Trịnh Khả Nhạc, ghé môi tới, hai tay thì xuất phát từ bản năng tự nhiên chạm đến những vùng tư mật trên người Trịnh Khả Nhạc, những nơi đó là những vùng mẫn cảm nhất của người phụ nữ, khi Diệp Lăng Phi chạm vào thì lại càng kích thích ham muốn Trịnh Khả Nhạc. Diệp Lăng Phi vòng hai tay ôm lấy Trịnh Khả Nhạc đi vào trong phòng, thân thể tuyệt mỹ nằm ở trên giường, cặp đùi ngọc duỗi thẳng, vùng giữa hai chân làm đàn ông phải điền cuồng như đang phát ra những tiếng mời gọi Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cảm thấy đã đến nước này rồi, nếu hắn có thể nhịn được mà rời khỏi chỗ này, vậy thì chỉ có thể nói hắn không hề có chút tình cảm nào với Trịnh Khả Nhạc cả, cho dù hắn không muốn có quan hệ với quá nhiều những cô gái, nhưng cô gái đó chắc chắn không phải Trịnh Khả Nhạc. Dù sao, lúc trước, hắn và Trịnh Khả Nhạc đã từng có hành vi thân mât, giữa hai người đã không còn gì bí mật nữa. Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây, hắn cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều, giống như là khi đối đãi với những người phụ nữ khác của hắn vậy. Trong giây phút Diệp Lăng Phi chuẩn bị tiến vào thân thể của Trịnh Khả Nhạc, hắn chợt nghe thấy Trịnh Khả Nhạc nhỏ giọng nói:
- Diệp đại ca, anh nhẹ nhàng một chút …!
Câu nói đó khiến cho Diệp Lăng Phi hiểu ý cô như thế nào, hắn liếm liếm môi, khẽ gật đầu, khoảnh khác Diệp Lăng Phi tiến vào thân thể của Trịnh Khả Nhạc, Trịnh Khả Nhạc yêu kiều kêu lên một tiếng, cảm giác đau đớn khi bị xé rách khiến cho Trịnh Khả Nhạc rơi lệ. Ở trong phòng, Trịnh Khả Nhạc vừa mới bị phá thân như đám bèo vừa mới qua trận bão, cô quắp nằm trên giường, còn chiếc ga giường dưới mông cô thì loang lổ vết máu. Diệp Lăng Phi đứng dưới vòi sen trong phòng tắm, hắn để vòi sen phun nước khắp người mình, từ đỉnh đầu cho đến dưới chân, ở sau lưng Diệp Lăng Phi có hơn mười dấu cấu vuốt đỏ rực, đó là do Trịnh Khả Nhạc tặng cho hắn. Lúc trước Diệp Lăng Phi chưa từng nghĩ tới chuyện mình phát sinh quan hệ với Trịnh Khả Nhạc, hắn chỉ nghĩ là đi trò chuyện với Trịnh Khả Nhạc, dù sao Trịnh Khả Nhạc vừa mới thắng không ít tiền, trong lòng cô nhất định đang rất cao hứng, Diệp Lăng Phi chỉ nghĩ như vậy thôi. Nhưng ở trong khách sạn mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng khác, cô nam quả nữ ở cùng với nhau, vốn sẽ xảy ra những chuyện không lường trước, Diệp Lăng Phi muốn khống chế đã khống chế không nổi rồi. Sau khi tắm xong, hắn quay lại phòng, thấy Trịnh Khả Nhạc đang trần truồng nằm trên giường, trên mặt cô vẫn còn những vệt nước mắt, Diệp Lăng Phi trèo lên giường, ôm Trịnh Khả Nhạc vào trong lòng, an ủi. Phần lớn những người đàn ông sau khi phát tiết xong không biết tỏ vẻ ân cần dịu dạng với người phụ nữ, kỳ thực, phụ nữ vẫn rất cần đàn ông tiếp tục mang đến cho các cô sự dịu dàng ấm áp. Trịnh Khả Nhạc cũng như vậy, cô vừa phá thân xong, trong lòng Trịnh Khả Nhạc rất khao khát được Diệp Lăng Phi an ủi và quan tâm.
- Diệp đại ca, tối nay anh không được rời bỏ em, em muốn được anh ôm như thế này, từ trước tới giờ em toàn ngủ một mình, trong lòng rất muốn Diệp đại ca có thể ôm em ngủ như thế!
Nghe Trịnh Khả Nhạc nói những lời này, Diệp Lăng Phi nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
- Khả Nhạc, để anh gọi điện thoại về nhà, anh phải dặn dò người nhà anh đã, được không?
- Dạ được!
Trịnh Khả Nhạc đáp.
Diệp Lăng Phi lấy điện thoại di động ra, một tay ôm Trịnh Khả Nhạc, tay kia cầm điện thoại gọi về nhà, Bạch Tình Đình không có ở nhà, Diệp Lăng Phi chủ yếu muốn gọi điện thoại Chu Hân Mính, nói với Chu Hân Mính là tối hôm nay mình có việc, không về nhà nữa, bảo Chu Hân Mính đi ngủ sớm một chút. Tối hôm qua Chu Hân Mính đã tiêu hao không ít thể lực, hôm nay cũng rất mệt mỏi, cô không hỏi nhiều vì sao Diệp Lăng Phi lại không về nhà mà chỉ dặn dò:
- Ông xã, anh ở bên ngoài đừng nên uống quá nhiều rượu, đừng nên đi chơi về quá khuya!
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói như vậy thiếu chút nữa hắn đã buột miệng nói với Chu Hân Mính là tối hôm nay mình không về nhà chỉ vì muốn ngủ cùng với một cô gái khác, nhưng lời đã ra đến bên miệng, hắn lại nuốt trở về, không phải Diệp Lăng Phi không dám nói cho Chu Hân Mính, chỉ là hắn nghĩ Chu Hân Mính vừa mới xuất viện, tốt nhất không nên nói những chuyện phiền não này cho Chu Hân Mính, dù sao hắn đã làm rồi, hắn sẽ phải nghĩ cách để giải quyết ổn thoa những chuyện này. Hắn đã giấu diếm lâu như vậy, có mấy lời, có một số chuyện nên hẳng thắn với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi định chờ sau khi Bạch Tình Đình từ Bắc Kinh trở về, hắn sẽ tìm một cơ hội thích hợp, nói ra tất cả mọi chuyện với Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi để điện thoại di động xuống, hắn hôn lên mội Trịnh Khả Nhạc một cái, tay trái đặt lên mông của Trịnh Khả Nhạc, vuốt ve bộ mông đầy đặn co dãn của cô, nói:
- Khả Nhạc, lát nữa chúng ta ăn cơm, sau đó đi xem phim, ca hát, uống rượu hoặc là đi đâu đó tùy em quyết định, tối hôm nay anh sẽ để em được thoải mái!
- Dạ!
Trịnh Khả Nhạc ôm bờ vai của Diệp Lăng Phi, cô hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, sau đó lại nhìn về phía cái túi xách của mình, nói:
- Diệp đại ca, anh chụp ảnh cho em đi, đây là lần thứ nhất của em, em nhất định phải chụp lại, máy ảnh của em ở trong túi xách đấy!
- Ừm
Diệp Lăng Phi thật sự không có thói quen chụp ảnh, theo Diệp Lăng Phi thấy, chụp ảnh không phải là một chuyện tốt, nhất là mấy bức ảnh giường chiếu, một khi truyền ra bên ngoài, nhất định sẽ gặp rất nhiều phiền toái không cần thiết, giống như mấy ca sĩ diễn viên điện ảnh nổi tiếng, cũng bởi vì thích tự chụp ảnh, quay chụp lại cảnh giường chiếu của mình, về sau tạo ra bao nhiêu phiền toái cho bản thân. Diệp Lăng Phi vốn định nhắc nhở Trịnh Khả Nhạc, nhưng thấy Trịnh Khả Nhạc tỏ vẻ hớn hở mong chờ, Diệp Lăng Phi đành im lặng không nói gì nữa. Hắn từ trên giường bước xuống, theo lời Trịnh Khả Nhạc lấy một cái máy ảnh kỹ thuật số từ túi xách của cô ta, chụp ảnh cho Trịnh Khả Nhạc. Trịnh Khả Nhạc nằm ở trên giường làm ra đủ các tư thế gợi cảm gợi dục, Diệp Lăng Phi vốn đã rất thỏa mãn, nhưng khi chụp ảnh hắn bị những tư thế quyến rũ mê hồn của Trịnh Khả Nhạc làm cho dục hỏa đại thịnh, lại tiếp tục lên giường triền miên với Trịnh Khả Nhạc. Sau đó lúc Trịnh Khả Nhạc cùng Diệp Lăng Phi xuống tầng dưới, tư thế đi của cô rất không tự nhiên, tất cả những người ở trong khách sạn, ai nhìn thấy dáng đi của Trịnh Khả Nhạc cũng không nhịn được nhìn thêm mấy lần, Trịnh Khả Nhạc ngượng ngùng rúc vào trong lòng Diệp Lăng Phi, cô chuyển từ một cô gái thành một người phụ nữ mới chỉ mấy giờ mà thôi. Ở trong lòng Trịnh Khả Nhạc, cô đã mong chờ thời khác đó lâu rồi.