Thật ra trong lòng Bạch Tình Đình cũng có suy nghĩ đến chuyện này, cho dù Chu Hân Mính không đề cập tới, Bạch Tình Đình cũng muốn gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi, chỉ là có đôi lúc, Bạch Tình Đình cố ý không gọi cho Diệp Lăng Phi, muốn khiến cho Diệp Lăng Phi coi trọng mình hơn, nhưng tối hôm qua Diệp Lăng Phi vừa mới gặp chuyện như vậy, nói thế nào Bạch Tình Đình cũng phải gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi để hỏi thăm. Lúc Bạch Tình Đình gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đang cùng Tần Dao, Vu Đình Đình ở bên ngoài dùng bữa sáng, nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi liền ra hiệu với hai cô gái ngồi cạnh, yêu cầu hai người không được lên tiếng, sau đó nhận nghe điện thoại.
- Bà xã, nhớ anh rồi à?
Diệp Lăng Phi tâm tình tốt, miệng cũng ngọt, Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy liền bảo:
- Ông xã, xem ra anh không có chuyện gì rồi, vừa nãy em còn lo lắng cho anh chứ, em nghe Hân Mính nhắc đến Đới Vinh Cẩm, ông xã, tối hôm qua một anh đi ra ngoài một mình sao?
- Ừm, xem như thế đi, có thể nói là một mình anh, đám Dã Lang, Dã Thú chưa từng đến gần anh, nói như vậy cũng xem như một người!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Chỉ là bây giờ anh đang rất nhớ em, bà xã, có muốn đi ra ngoài ăn một bữa cơm không?
- Em còn có việc, làm gì được rảnh rỗi như anh chứ, ông xã, điện thoại di động của anh phải bật máy 24/24, lúc nào em cũng có thể gọi tới kiểm tra, tuy em không ở cùng với anh, nhưng em là vợ anh, em sẽ gọi điện kiểm tra đột xuất đấy!
- Đơợc, điện thoại của anh sẽ bật máy 24/24, lúc nào cũng sẵn sàng chờ bà xã em kiểm tra!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Bà xã, hôm nay em đi đâu?
- Công ty!
Bạch Tình Đình nói,
- Anh cho rằng em có thể đi đâu được chứ, bây giờ em đã là phụ nữ mang thai rồi, chẳng lẽ còn có thể đi lung tung được ư, đàn ông các anh thật hạnh phúc, không cần lo lắng những chuyện này, đều là phụ nữ bọn em chịu khổ!
- Anh cũng muốn giúp bà xã em lắm, bà xã, có muốn anh giúp em một tay không vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Bạch Tình Đình hừ lạnh, nói:
- Anh lại định lảm nhảm với em đấy à, em thừa nhận em nói không lại anh, không nói với anh nữa, à, đúng rồi, tối nay đến nhà em ăn cơm, nhà em tổ chức một bữa cơm thân mật, tất nhiên, nếu anh có việc thì không đến cũng được, đến lúc đó em sẽ nói với cha là vì anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài nên không quan tâm đến em nữa, để xem lúc đó anh sẽ đối phó như thế nào?
- Bà xã, đừng như vậy mà, tối hôm nay anh nhất định sẽ đến!
Diệp Lăng Phi vội vàng đồng ý.
- Như vậy thì còn nghe được!
Bạch Tình Đình cười nói:
- Em chỉ hù dọa anh thôi, tuy anh có bồ bịch ở bên ngoài, nhưng mà em sẽ không nói cho cha em biết đâu, như vậy thì mất mặt lắm, ngay cả ông xã của mình cũng không quản được, anh nhớ đó, buổi tối không được phép đến muộn, sáu giờ có mặt ở nhà em!
- Anh đảm bảo sẽ không đến trễ!
Diệp Lăng Phi vỗ ngực đảm bảo.
Sau khi nói chuyện điện thoại với Bạch Tình Đình xong, trên mặt Diệp Lăng Phi hiện lên một nụ cười vui sướng, Vu Đình Đình thấy Diệp Lăng Phi cười, cô cũng cười, nói:
- Diệp đại ca, nhất định là anh có chuyện vui gì đó!
- Em đoán thử xem?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Em không đoán được!
Vu Đình Đình nói.
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Đình Đình, em thông minh như vậy sao lại không đoán được chứ, là Tình Đình, hiển nhiên cô ấy không giận anh, anh đoán sáng hôm nay Hân Mính đã đến nói với Tình Đình chuyện tối ngày hôm tình rồi, cũng không biết Hân Mính đã nói cái gì nữa, cứ chờ Hân Mính về nhà rồi hỏi cho rõ xem!
Vu Đình Đình cười, giọng nói ngọt ngào của cô vang lên bên tai Diệp Lăng Phi:
- Em có thể đoán được rốt cuộc chị Hân Mính của em cái gì, Diệp đại ca, anh có muốn nghe không?
- Ừm, nói nghe một chút!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tất nhiên là nói tốt cho anh rồi!
Vu Đình Đình cười hì hì, nói:
- Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao?
Diệp Lăng Phi cũng cười, Tần Dao ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, nghe được Vu Đình Đình nói như vậy, Tần Dao cũng chen vào:
- Đình Đình, mình còn tưởng rằng cậu thật sự có thể đoán được chứ, hóa ra đó cũng là đoán à?
- Không có à, mình nói thật mà!
Vu Đình Đình nói,
- Chẳng lẽ không đúng sao, Diệp đại ca, anh thấy có đúng không?
- Đúng vậy a!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra vuốt vuốt mũi Đình Đình, nói:
- Đình Đình nói cái gì cũng đúng cả!
Diệp Lăng Phi luôn luôn rất cưng chiều Vu Đình Đình, chuyện đó có liên quan đến việc Vu Đình Đình vốn là một cô bé rất nhu thuận, những cô gái cẩn thận biết săn sóc như vậy bất kỳ một người đàn ông nào cũng thích cả, ai mà chả muốn có một cô gái ngoan ngoãn biết chăm sóc người khác chứ, Diệp Lăng Phi tất nhiên là đặc biệt ưa thích Vu Đình Đình rồi. Diệp Lăng Phi cùng Vu Đình Đình, Tần Dao hai người dùng bữa sáng ở chỗ này, theo kế hoạch của Diệp Lăng Phi sau khi ăn sáng xong sẽ giúp Tần Dao bắt đầu cuộc sống mới ở thành phố Vọng Hải.
Vấn đề chỗ ở dễ giải quyết, có thể ở tạm biệt thự gần quảng trường Hải Tinh cùng Vu Đình Đình, nếu tương lai Tần Dao muốn chuyển ra ngoài đến lúc đó, hắn cũng có thể tìm kiếm một nơi ở thích hợp cho Tần Dao. Chuyện học tập của Tần Dao cũng là một vấn đề, lúc trước Tần Dao rời trường học sang Anh quốc, bây giờ muốn trở lại không thể không làm rất nhiều thủ tục, tất nhiên, những chuyện này đối với Diệp Lăng Phi mà nói cũng không phải vấn đề gì to tá, chỉ cần có tiền, chuyện gì mà không giải quyết được, Tần Dao cần phải có cuộc sống mới, chỉ cần Tần Dao có thể quên những chuyện đã qua, như vậy là đủ rồi. Trong lòng Vu Đình Đình luôn coi Tần Dao là bạn tốt của cô, tuy lúc trước Tần Dao đã từng muốn làm hại Vu Đình Đình, nhưng Vu Đình Đình lại không hề ghi hận Tần Dao.
- Tần Dao, chúng ta về xử lý chuyện nơi ở của em, sáu đó, chúng ta sẽ tính tiếp chuyện đi học, chuyện này cũng dễ giải quyết thôi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Sáng hôm nay chắc sẽ giải quyết xong những chuyện này thôi, à, Đình Đình, em cho gọi điện thoại Hiểu Uyển, hỏi thăm Hiểu Uyển xem lúc nào có thể trở về, nếu để Tần Dao ở lại chỗ của em cũng cần thương lượng với Hiểu Uyển một chút, nếu Hiểu Uyển mất hứng thig chúng ta sẽ tìm chỗ khác cho Tần Dao!
Diệp Lăng Phi muốn tôn trọng ý kiến của Đường Hiểu Uyển, ai biết Đường Hiểu Uyển có tức giận hay không, Tần Dao nghe đến đó, lập tức nói:
- Không cần quá phiền toái như vậy đâu, bây giờ em chưa dọn đến đó, em có thể tìm một căn nhà để trọ, phòng ở bây giờ.....!
Tần Dao còn chưa nói hết câu, đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:
- Chuyện này em không cần tranh luận với anh nữa, Tần Dao, bây giờ em đang ở thành phố Vọng Hải, ở đây tất cả đều phải nghe lời anh, em nên nhớ kỹ chuyện đó!
Tần Dao nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, quả nhiên không nói gì nữa, Vu Đình Đình lấy điện thoại di động ra, cho gọi điện thoại Đường Hiểu Uyển, mấy ngày nay Đường Hiểu Uyển không có mặt ở thành phố Vọng Hải, bây giờ cô bận trăm công nghìn việc, Đường Hiểu Uyển nhận được điện thoại của Vu Đình Đình, không cần suy nghĩ, lập tức đồng ý:
- Nếu Diệp đại ca đã không có ý kiến, vậy cứ để cô ấy ở nhà đi, dù sao chị và cô ấy không có vướng mắc gì, chị chỉ lo cho em thôi, Đình Đình, nếu em cảm thấy được thì chị cũng đồng ý!
Sau khi Vu Đình Đình chuyển lời của Đường Hiểu Uyển cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Hiểu Uyển cũng nói có thể như vậy, xem, vẫn là Lý Khả Hân rất biết dạy bảo!
Diệp Lăng Phi vừa mới nhắc đến Lý Khả Hân, đã nhìn thấy một người phụ nữ từ bên ngoài đi vào trong nhà hàng, người phụ nữ đó tay cầm điện thoại, đang trò chuyện, căn bản cũng không có để ý đến đám người Diệp Lăng Phi đang ở trong nhà hàng. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Đúng là vừa nói Tào Tháo Tào Tháo sẽ đến, không ngờ đến chỗ này ăn cơm cũng có thể gặp được Lý Khả Hân!
Diệp Lăng Phi đứng dậy, đi về phía Lý Khả Hân. Lý Khả Hân đang khiển trách người ở đầu dây bên kia:
- Mấy người làm ăn kiểu gì vậy, có chuyện đó mà cũng làm không xong, tôi còn thuê mấy người làm gì, cho mấy người thời gian một ngày, nhất định phải làm tốt cho tôi, nếu không thì gửi đơn từ chức cho tôi đi...!
Lý Khả Hân đang đi, đột nhiên bị người ta chặn lại, Lý Khả Hân đang lúc khó chịu, cái này đột nhiên bị cản đường, cô không khỏi tức giận, ngẩng đầu lên, quát:
- Đi đường không có mắt à, anh....!
Sau khi Lý Khả Hân nhìn thấy là Diệp Lăng Phi đang chặn trước mặt cô, vẻ tức giận trên mặt Lý Khả Hân lập tức chuyển thành kinh ngạc, không nhịn được hỏi:
- Sao anh lại ở đây?
- Anh ở đây chờ em!
Diệp Lăng Phi cười cười, ôm eo Lý Khả Hân, nói:
- Người đẹp, có muốn ăn cơm cùng anh không?
- Bà xã, nhớ anh rồi à?
Diệp Lăng Phi tâm tình tốt, miệng cũng ngọt, Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy liền bảo:
- Ông xã, xem ra anh không có chuyện gì rồi, vừa nãy em còn lo lắng cho anh chứ, em nghe Hân Mính nhắc đến Đới Vinh Cẩm, ông xã, tối hôm qua một anh đi ra ngoài một mình sao?
- Ừm, xem như thế đi, có thể nói là một mình anh, đám Dã Lang, Dã Thú chưa từng đến gần anh, nói như vậy cũng xem như một người!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Chỉ là bây giờ anh đang rất nhớ em, bà xã, có muốn đi ra ngoài ăn một bữa cơm không?
- Em còn có việc, làm gì được rảnh rỗi như anh chứ, ông xã, điện thoại di động của anh phải bật máy 24/24, lúc nào em cũng có thể gọi tới kiểm tra, tuy em không ở cùng với anh, nhưng em là vợ anh, em sẽ gọi điện kiểm tra đột xuất đấy!
- Đơợc, điện thoại của anh sẽ bật máy 24/24, lúc nào cũng sẵn sàng chờ bà xã em kiểm tra!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Bà xã, hôm nay em đi đâu?
- Công ty!
Bạch Tình Đình nói,
- Anh cho rằng em có thể đi đâu được chứ, bây giờ em đã là phụ nữ mang thai rồi, chẳng lẽ còn có thể đi lung tung được ư, đàn ông các anh thật hạnh phúc, không cần lo lắng những chuyện này, đều là phụ nữ bọn em chịu khổ!
- Anh cũng muốn giúp bà xã em lắm, bà xã, có muốn anh giúp em một tay không vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
Bạch Tình Đình hừ lạnh, nói:
- Anh lại định lảm nhảm với em đấy à, em thừa nhận em nói không lại anh, không nói với anh nữa, à, đúng rồi, tối nay đến nhà em ăn cơm, nhà em tổ chức một bữa cơm thân mật, tất nhiên, nếu anh có việc thì không đến cũng được, đến lúc đó em sẽ nói với cha là vì anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài nên không quan tâm đến em nữa, để xem lúc đó anh sẽ đối phó như thế nào?
- Bà xã, đừng như vậy mà, tối hôm nay anh nhất định sẽ đến!
Diệp Lăng Phi vội vàng đồng ý.
- Như vậy thì còn nghe được!
Bạch Tình Đình cười nói:
- Em chỉ hù dọa anh thôi, tuy anh có bồ bịch ở bên ngoài, nhưng mà em sẽ không nói cho cha em biết đâu, như vậy thì mất mặt lắm, ngay cả ông xã của mình cũng không quản được, anh nhớ đó, buổi tối không được phép đến muộn, sáu giờ có mặt ở nhà em!
- Anh đảm bảo sẽ không đến trễ!
Diệp Lăng Phi vỗ ngực đảm bảo.
Sau khi nói chuyện điện thoại với Bạch Tình Đình xong, trên mặt Diệp Lăng Phi hiện lên một nụ cười vui sướng, Vu Đình Đình thấy Diệp Lăng Phi cười, cô cũng cười, nói:
- Diệp đại ca, nhất định là anh có chuyện vui gì đó!
- Em đoán thử xem?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Em không đoán được!
Vu Đình Đình nói.
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Đình Đình, em thông minh như vậy sao lại không đoán được chứ, là Tình Đình, hiển nhiên cô ấy không giận anh, anh đoán sáng hôm nay Hân Mính đã đến nói với Tình Đình chuyện tối ngày hôm tình rồi, cũng không biết Hân Mính đã nói cái gì nữa, cứ chờ Hân Mính về nhà rồi hỏi cho rõ xem!
Vu Đình Đình cười, giọng nói ngọt ngào của cô vang lên bên tai Diệp Lăng Phi:
- Em có thể đoán được rốt cuộc chị Hân Mính của em cái gì, Diệp đại ca, anh có muốn nghe không?
- Ừm, nói nghe một chút!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tất nhiên là nói tốt cho anh rồi!
Vu Đình Đình cười hì hì, nói:
- Chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao?
Diệp Lăng Phi cũng cười, Tần Dao ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, nghe được Vu Đình Đình nói như vậy, Tần Dao cũng chen vào:
- Đình Đình, mình còn tưởng rằng cậu thật sự có thể đoán được chứ, hóa ra đó cũng là đoán à?
- Không có à, mình nói thật mà!
Vu Đình Đình nói,
- Chẳng lẽ không đúng sao, Diệp đại ca, anh thấy có đúng không?
- Đúng vậy a!
Diệp Lăng Phi đưa tay ra vuốt vuốt mũi Đình Đình, nói:
- Đình Đình nói cái gì cũng đúng cả!
Diệp Lăng Phi luôn luôn rất cưng chiều Vu Đình Đình, chuyện đó có liên quan đến việc Vu Đình Đình vốn là một cô bé rất nhu thuận, những cô gái cẩn thận biết săn sóc như vậy bất kỳ một người đàn ông nào cũng thích cả, ai mà chả muốn có một cô gái ngoan ngoãn biết chăm sóc người khác chứ, Diệp Lăng Phi tất nhiên là đặc biệt ưa thích Vu Đình Đình rồi. Diệp Lăng Phi cùng Vu Đình Đình, Tần Dao hai người dùng bữa sáng ở chỗ này, theo kế hoạch của Diệp Lăng Phi sau khi ăn sáng xong sẽ giúp Tần Dao bắt đầu cuộc sống mới ở thành phố Vọng Hải.
Vấn đề chỗ ở dễ giải quyết, có thể ở tạm biệt thự gần quảng trường Hải Tinh cùng Vu Đình Đình, nếu tương lai Tần Dao muốn chuyển ra ngoài đến lúc đó, hắn cũng có thể tìm kiếm một nơi ở thích hợp cho Tần Dao. Chuyện học tập của Tần Dao cũng là một vấn đề, lúc trước Tần Dao rời trường học sang Anh quốc, bây giờ muốn trở lại không thể không làm rất nhiều thủ tục, tất nhiên, những chuyện này đối với Diệp Lăng Phi mà nói cũng không phải vấn đề gì to tá, chỉ cần có tiền, chuyện gì mà không giải quyết được, Tần Dao cần phải có cuộc sống mới, chỉ cần Tần Dao có thể quên những chuyện đã qua, như vậy là đủ rồi. Trong lòng Vu Đình Đình luôn coi Tần Dao là bạn tốt của cô, tuy lúc trước Tần Dao đã từng muốn làm hại Vu Đình Đình, nhưng Vu Đình Đình lại không hề ghi hận Tần Dao.
- Tần Dao, chúng ta về xử lý chuyện nơi ở của em, sáu đó, chúng ta sẽ tính tiếp chuyện đi học, chuyện này cũng dễ giải quyết thôi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Sáng hôm nay chắc sẽ giải quyết xong những chuyện này thôi, à, Đình Đình, em cho gọi điện thoại Hiểu Uyển, hỏi thăm Hiểu Uyển xem lúc nào có thể trở về, nếu để Tần Dao ở lại chỗ của em cũng cần thương lượng với Hiểu Uyển một chút, nếu Hiểu Uyển mất hứng thig chúng ta sẽ tìm chỗ khác cho Tần Dao!
Diệp Lăng Phi muốn tôn trọng ý kiến của Đường Hiểu Uyển, ai biết Đường Hiểu Uyển có tức giận hay không, Tần Dao nghe đến đó, lập tức nói:
- Không cần quá phiền toái như vậy đâu, bây giờ em chưa dọn đến đó, em có thể tìm một căn nhà để trọ, phòng ở bây giờ.....!
Tần Dao còn chưa nói hết câu, đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời:
- Chuyện này em không cần tranh luận với anh nữa, Tần Dao, bây giờ em đang ở thành phố Vọng Hải, ở đây tất cả đều phải nghe lời anh, em nên nhớ kỹ chuyện đó!
Tần Dao nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, quả nhiên không nói gì nữa, Vu Đình Đình lấy điện thoại di động ra, cho gọi điện thoại Đường Hiểu Uyển, mấy ngày nay Đường Hiểu Uyển không có mặt ở thành phố Vọng Hải, bây giờ cô bận trăm công nghìn việc, Đường Hiểu Uyển nhận được điện thoại của Vu Đình Đình, không cần suy nghĩ, lập tức đồng ý:
- Nếu Diệp đại ca đã không có ý kiến, vậy cứ để cô ấy ở nhà đi, dù sao chị và cô ấy không có vướng mắc gì, chị chỉ lo cho em thôi, Đình Đình, nếu em cảm thấy được thì chị cũng đồng ý!
Sau khi Vu Đình Đình chuyển lời của Đường Hiểu Uyển cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Hiểu Uyển cũng nói có thể như vậy, xem, vẫn là Lý Khả Hân rất biết dạy bảo!
Diệp Lăng Phi vừa mới nhắc đến Lý Khả Hân, đã nhìn thấy một người phụ nữ từ bên ngoài đi vào trong nhà hàng, người phụ nữ đó tay cầm điện thoại, đang trò chuyện, căn bản cũng không có để ý đến đám người Diệp Lăng Phi đang ở trong nhà hàng. Diệp Lăng Phi cười nói:
- Đúng là vừa nói Tào Tháo Tào Tháo sẽ đến, không ngờ đến chỗ này ăn cơm cũng có thể gặp được Lý Khả Hân!
Diệp Lăng Phi đứng dậy, đi về phía Lý Khả Hân. Lý Khả Hân đang khiển trách người ở đầu dây bên kia:
- Mấy người làm ăn kiểu gì vậy, có chuyện đó mà cũng làm không xong, tôi còn thuê mấy người làm gì, cho mấy người thời gian một ngày, nhất định phải làm tốt cho tôi, nếu không thì gửi đơn từ chức cho tôi đi...!
Lý Khả Hân đang đi, đột nhiên bị người ta chặn lại, Lý Khả Hân đang lúc khó chịu, cái này đột nhiên bị cản đường, cô không khỏi tức giận, ngẩng đầu lên, quát:
- Đi đường không có mắt à, anh....!
Sau khi Lý Khả Hân nhìn thấy là Diệp Lăng Phi đang chặn trước mặt cô, vẻ tức giận trên mặt Lý Khả Hân lập tức chuyển thành kinh ngạc, không nhịn được hỏi:
- Sao anh lại ở đây?
- Anh ở đây chờ em!
Diệp Lăng Phi cười cười, ôm eo Lý Khả Hân, nói:
- Người đẹp, có muốn ăn cơm cùng anh không?