Bạch Tình Đình vội vàng nói:
- Hân Mính, xem cậu nói kìa. Cậu với mình có quan hệ gì. Hơn nữa việc này không thể trách cậu. Trước đây có thể mình không hiểu, nhưng bây giờ mình mới thật sự hiểu, nếu như sau khi yêu một người đàn ông, trong đầu toàn là hình bóng của người đó, cả trái tim cậu đều là người đó. Mình thậm chí quên cả bản thân khi đứng trước mặt anh ấy. Chỉ muốn ở bên anh ấy.
Khi đối diện với Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình không cần thiết phải dấu diếm gì cả. Cô có thể nói một mạch những suy nghĩ chân thật nhất trong lòng cô, cô nghiêng mặt nhìn Chu Hân Mính, cười bảo:
- Vì thế, mình không trách cậu. Ngược lại, mình rất thích như lúc này, chúng ta là bạn thân, cũng đồng thời yêu một người đàn ông. Đương nhiên, người đàn ông này hơi khó đối phó một chút, vì thế chúng ta càng phải đoàn kết, cùng nhau đối phó, nắm chặt súc sinh đó.
- Tình Đình, cậu thật sự nghĩ như vậy?
- Đương nhiên rồi!
Bạch Tình Đình đột nhiên nói nhỏ.
- Hân Mính, cậu đoán xem tối qua mình đã làm gì?
- Làm gì?
Chu Hân Mính hỏi.
Má Bạch Tình Đình ửng đỏ. Kể chuyện tối qua cô khỏa thân chui vào mền của Diệp Lăng Phi, nhấn mạnh trọng điểm là nguyên cả đem tay Diệp Lăng Phi bụm bên dưới. Nghe Bạch Tình Đình thật thà kể cho cô nghe không dấu diếm gì cả, Chu Hân Mính cũng thấy mở lòng hơn. Cô cười ha ha nói:
- Tình Đình, cậu bây giờ có thể phiền phức rồi. Mình lo anh ấy đã có bóng râm rồi. Bây giờ xem lại, tên đó quả thật có bóng râm rồi?
- Vậy phải làm sao?
Bạch Tình Đình sầu não nói.
- Người ta cũng đâu có cố ý.
- Ừm, mình thấy cậu phải cố gắng hơn, mình không tin là khi anh ấy đối diện với cậu lại có thể nhịn được.
Chu Hân Mính cười nói.
Hai vị mỹ nữ như hoa như ngọc thoải sức nói những chuyện không nên trong xe một cách trắng trợn, bạn bí mật trong khuê phòng này không còn gì để nói, bây giờ hai bọn họ đã có một người đàn ông chung, đặc biệt là Bạch Tình Đình cũng đã tán dóc đến những thứ được che đậy ở tầng cuối cùng trên người cô, hầu như là việc khỏa thân trong tình cảm khi cô đối diện với Diệp Lăng Phi, hai người tán đến trình độ vừa nghĩ đã biết rồi.
Chu Hân Mính nhân cơ hội này còn giúp Bạch Tình Đình đưa ra vài chủ ý hay, thậm chí bao gồm cả nội y gợi cảm, liệt ra những cảnh tượng sắc dục muốn hộc máu..., Bạch Tình Đình bắt đầu hơi đỏ mặt, nhưng sau đó trở nên không có cảm giác thẹn thùng nào cả, ngược lại cô cho rằng những cách này của Chu Hân Mính đều có thể thử được, dù sao cơ thể cô đối với Diệp Lăng Phi mà nói cũng chẳng có bí mật gì, vấn đề lúc này là làm thế nào để lôi kéo được Diệp Lăng Phi lên giường.
Trong kí túc khuôn viên trường đại học Trung Hải, Vu Tiêu Tiếu đều lục hết quần áo của mình trong kí túc ra, bảo các bạn cùng phòng Hứa Duy đưa ra tham mưu một chút. B
ọn người Hứa Duy và Triệu Linh hôm nay không đi luyện tập, ngày mai phải tham gia hoạt động, mấy mỹ nữ bao gồm cả Trương Tuyết Hàn buổi sáng phải đến hiện trường bách hóa Việt Dương, sau khi nắm rõ hiện trường biểu diễn ngày mai, chiều sẽ về lại trường.
Ngoài Vương Thanh đã có bạn trai, Vu Tiêu Tiếu và các MM khác trong đội chiến đều không có bạn trai. Liêu Tiểu Thanh từ lúc về đã nằm trên giường đọc sách, cô vốn không thích tham gia hoạt động này, chỉ là lúc nhìn thấy Hứa Duy giúp Vu Tiêu Tiếu chọn đồ, thỉnh thoảng cũng chen vào mấy câu.
Hứa Duy tuy cũng được xem là đại mỹ nhân hạng nhất hạng nhì của đại học Vọng Hải, nhưng cả ngày cô lại lăn lộn với Vu Tiêu Tiếu, không hề cho các bạn học nam cơ hội, khiến cho rất nhiều nam sinh của đại học Vọng Hải phải giậm chân đấm ngực, luôn có cảm giác đây là phung phí của trời.
Đàm Tinh Kỳ và Triệu Linh là sinh viên khoa khác, lúc này hai người đều trở về kí túc xá chuẩn bị buổi biểu diễn ngày mai.
Hai người bọn họ chưa bao giờ lộ diện trước quần chúng, tuy nói buổi biểu diễn ngày mai rất đơn giản, nhưng hai cô gái có tính cách hướng nội lại cho rằng ngày mai đối với họ mà nói là cuộc thử nghiệm không nhỏ. Vì thế, hai người bọn họ không định tham gia buổi dạ hội tối nay, định tối nay ở kí túc xá yên tĩnh đọc sách, xem ti vi, để ổn định tâm trạng.
- Tiêu Tiếu, mình thấy cậu mặc chiếc váy dài màu đen này được đó.
Liêu Tiêu Thanh nằm trên giường chiếu, nhìn Vu Tiêu Tiếu với Hứa Duy liên tục thử mấy chiếc, vẫn không biết chọn mặc chiếc nào, Liêu Tiểu Thanh đã đưa ra ý kiến cuối cùng cho hai người bọn họ.
- Mình cho rằng Vu Tiêu Tiếu nên mặc chiếc váy liền màu trắng thắt eo, mang thêm đôi tất màu đen. Đảm bảo làm chết đám háo sắc trường mình.
Hứa Duy cầm chiếc váy liền màu trắng lên, khoa chân múa tay trước mặt Vu Tiêu Tiếu nói:
- Mình thấy chiếc này không tồi.
- Không sao đâu, dù sao mình mặc đồ nào cũng khiến cho mấy tên háo sắc đó say mê đến hồn xiêu phách tán. Đối với sư phụ mình mà nói, sức miễn dịch là 100. Mình thấy sư phụ mình sẽ không để ý đến việc mình mặc đồ gì.
Vu Tiêu Tiếu cười nói.
- Cái đó còn không chắc!
Liêu Tiêu Thanh nghiêng người qua một bên, đường rãnh kẻ ngực sâu lộ ra, cô cười ha ha nói:
- Tiêu Tiếu, cậu trở nên không tự tin từ lúc nào vậy, chẳng phải cậu đã nói đó sao, cậu không thèm nhìn tất cả đàn ông. Chỉ cần cậu vểnh cái ** nhỏ nhỏ lên là khối thằng phun hộc máu. Bây giờ đã không tự tin rồi.
- Sư phụ mình là một đại quái vật, làm sao mình ngờ được anh ấy không thèm nhìn mình. Lần này là mình uy hiếp anh ấy, nếu không sư phụ mình đã sớm trốn từ xa rồi, ai biết được trong lòng sư phụ nghĩ gì, luôn cảm giác anh ấy không giống như một người đàn, nhìn thấy mỹ nữ xinh đẹp vô địch sắc xuân như mình cũng chẳng hề có hứng thú.
Vu Tiêu Tiếu cười buồn bã ngồi trên giường, miệng lầm bầm tiếp:
- Các cậu nói xem sư phụ mình có phải là người tốt không!
- Cậu đừng nghĩ bậy, mình thấy hà tất phải như vậy.
Hứa Duy ngồi xuống bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, trên khuôn mặt tinh xảo của cô nở một nụ cười. Cô nói:
- Mình thấy sư phụ cậu có quá nhiều phụ nữ rồi, không dám tiếp thêm nữa. À, còn có một khả năng, sư phụ cậu là bị vợ quản chặt.
- Ừm, cái này có khả năng.
Vu Tiêu Tiếu gật gật đầu.
- Sư phụ mình rất sợ vợ, ây, nếu như sư phụ mình không kết hôn, nói không chừng ngay cả mình cũng yêu anh ấy. Trên người anh ấy có gì đó không sờ được, ngay cả Đông Dương cũng phục sư phụ mình sát đất, nếu biết tên tiểu tử này mắt dài tới đầu thì ai nhìn cho vô, lại đi phục sư phụ mình. À, mình lại nhớ đến một chuyện, hai cô gái háo sắc các cậu ai thích Đông Dương rồi, mình sẽ giới thiệu cho các cậu.
Liêu Tiểu Thanh nằm trên giường nhếch miệng nói:
- Tiêu Tiếu, cậu nói gì thế, tiểu tử đó trẻ quá, mình không thích được. Mình đã nghĩ kĩ rồi, bạn trai tương lai của mình nhất định phải đẹp trai, có xe có nhà, đợi lúc mình gả cho anh ấy, là có thể làm thiếu phu nhân rồi, không cần phải làm việc.
- Được rồi, Tiểu Thanh, cậu đợi làm nhị phu nhân của người ta đi.
Vu Tiêu Tiếu chế nhạo nói.
- Cẩn thận kẻo để người ta thích cái ** nhỏ của cậu, vặn vẹo đến chút thịt cũng không có, toàn là xương, cũng không sợ người ta tổn thương.
Vu Tiêu Tiếu cười nói, còn nhéo cái mông của Liêu Tiểu Thanh đang mặc quần đùi, khiến cho Liêu Tiểu Thanh chỉ hét lên được đồ đàn bà háo sắc.
Vu Tiêu Tiếu cười ha ha ngồi lại trên giường, nhìn Hứa Duy cười không thôi. Cười đến nỗi Hứa Duy nổi cả da gà, miệng cuốn cả lên nói:
- Đừng nhìn mình như vậy, mình có bạn trai rồi.
- Cậu có bạn trai, người ở đâu? Mình có bao giờ thấy cậu nhắn tin hay gọi điện cho bạn trai đâu?
Vu Tiêu Tiếu cười hỏi.
- Là... là bố mình đã định, chỉ là... chỉ là mình không thích lắm mà thôi.
Mặt của Hứa Duy đột nhiên ửng đỏ lên, ưỡn ẹo mãi mới nói:
- Nói tóm lại là mình đã có chồng, đợi sau khi mình tốt nghiệp, sẽ kết hôn với anh ấy.
- Ây dô, cậu cũng biết đỏ mặt kìa.
Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy Hứa Duy đỏ mặt, nhịn không được nhéo khuôn mặt tinh xảo của Hứa Duy, nói với giọng mê gái:
- Nhìn bộ dạng cậu, không phải là hai người đã có con rồi chứ, ừm, chưa lên đại học đã có con, sau đó đợi tốt nghiệp xong sẽ cưới.
- Thôi đi, cậu nói tào lao gì thế hả.
Hứa Duy thụi Vu Tiêu Tiếu một cái, nói:
- Miệng của cậu toàn nôn ra những thứ thối tha, cái gì mà có con chứ. Mình không thích anh ấy, nếu không phải mình nói mình đi học, bây giờ có thể tụi mình đã kết hôn xong rồi.
- Bây giờ là thời đại nào rồi, còn phổ biến ép duyên, Duy Duy thân yêu nhất của tôi ơi, mình sẽ không để cậu gả cho người ta, nếu như vậy, đích thân mình sẽ đi tìm bố cậu nói chuyện.
Vu Tiêu Tiếu đưa tay ra nhéo ngực mềm mại của Hứa Duy một cái. Nói với vẻ háo sắc:
- Bộ ngực đầy đặn này cũng chỉ có mình được sờ vào, nếu người khác sờ vào, mình sẽ rất buồn đó!
- Thôi đi, cậu chỉ thêm phiền phức.
Hứa Duy cười lên.
- Dù sao mình cũng nghĩ kĩ rồi, sau khi tốt nghiệp mình sẽ ở Vọng Hải làm việc, không dựa vào gia đình, đến lúc đó bố mình có muốn quản mình cũng không được.
- Nói sớm. Cái này có gì khó đâu.
Vu Tiêu Tiếu cười nhếch miệng nói:
- Cùng lắm sau khi tốt nghiệp mình sẽ nuôi cậu.
Hứa Duy giờ mới chịu không được những từ ngữ giống lưu manh này của Vu Tiêu Tiếu, hai tay thọc lét Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu chịu không được, nằm trên giường ra sức cản Hứa Duy. Miệng cô hét to:
- Cứu với. Có người giở lưu manh.
Liêu Tiểu Thanh cũng chẳng thể nào nằm tiếp trên giường, nhanh chóng phi xuống, cũng xông vào theo, tiểu nha đầu này cũng bị Liêu Tiểu Thanh cuộn lại, Vu Tiêu Tiếu cuối cùng cũng chỉ thốt lên được tiếng xin tha cho.
Cửa phòng kí túc xá bị đẩy ra, Vương Thanh mặc chiếc áo bôn lễ phục hở vai, hiện rõ sự ngang bướng, bên lá sen thiết kế tầng chống lại tỏa ra một hơi thở thanh xuân làm say đắm lòng người.
- Ây da, các cô đang làm gì thế?
Vương Thanh vừa bước vào, liền nhìn thấy cảnh không nên, Vu Tiêu Tiếu chỉ mặc nội y bị Hứa Duy và Liêu Tiểu Thanh đè trên giường. Vương Thanh đóng cửa kí túc xá lại, ngồi giường dưới đối diện, cười ha ha nói:
- Chị Vương. Chị định làm cho mấy tiểu nam sinh chết mê mệt luôn hả, mặc hở hang như vậy, chị cũng không sợ bị người ta xx à.
Vu Tiêu Tiếu nhìn Vương Thanh ăn mặc như vậy, không quên chọc ghẹo nói.
Hứa Duy và Liêu Tiểu Thanh dừng lại, không ngớt gật đầu, phụ họa theo.
Vương Thanh cố ý hất đầu lên. Cười bảo:
- Chị làm sao bì được với mấy tiểu nha đầu trẻ trung tụi em, chị đã năm ba rồi, đều già cả hết rồi. Nếu không thu hút các tiểu nam sinh chơi chơi, thì quá có lỗi với bốn năm đại học của chị rồi. Ừm, tối nay chị sẽ nhảy với một tiểu nam sinh mới quen, tiểu nam sinh đó rất đẹp trai, người cũng rất đơn thuần, chị đảm bảo là chết mê chết mệt hắn.
- A, chị Vương. Chị phải cẩn thận đó. Có cần tụi em giúp chị mua cái thứ đó, đừng để đến lúc đó xảy ra chuyện rồi, không biết làm sao kết thúc.
Vu Tiêu Tiếu chỉ mặc nội y ngồi trên giường, nghịch ngợm nói:
- Chị Vương, nói thế nào chị cũng là lão luyện, em thấy về phương diện này không cần em nhắc chị.
- Dẹp đi, tiểu nha đầu em đừng có nói bậy, chị chỉ chơi đùa thôi, muốn lên giường với chị à, không dễ đâu. Chị vẫn hy vọng lần đầu tiên của chị sẽ trao cho chồng chị, chưa nghe nói qua những cặp yêu thời sinh viên sau khi tốt nghiệp xong đều chia tay rất nhiều đó sao, ai mà ngu ngốc lãng phí lần đầu tiên chứ. Chị chỉ chơi thôi, chuyện khác thì đừng có hòng.
Vương Thanh nói đến đây, đột nhiên trừng mắt nhìn áo ngực màu đen của Vu Tiêu Tiếu, cười xấu xa nói:
- Có điều, tiểu MM của Tiêu Tiếu chúng ta lại không giống như vậy, tối nay dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội, hình như lần đầu tiên chị nghe nói bạn học Tiêu Tiếu cũng có bạn trai cơ đấy, hi, nói nghe coi, có phải đự định tối nay sẽ có hoạt động khác với bạn trai không đấy.
- Làm gì có!
Vu Tiêu Tiếu phủ nhận nói.
- Ai nói em sẽ dẫn bạn trai theo?
- Tiểu nha đầu, còn muốn bảo mật với chị phải không. Chị đã biết từ lâu rồi, bây giờ trường chúng ta có người còn cá độ trên BBS, xem tối nay em có dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội hay không. Dựa vào tình hình trước mắt cho thấy, 70% nam sinh không tin em dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội, chỉ có chưa tới 10% tin là em sẽ dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội. Ồ, lúc chị lên lầu, còn nhìn thấy bảy tám gia súc đang cầm hoa tươi không biết là đang làm gì, không phải là đang đợi em đó chứ!
- Đợi em cái con khỉ, lão nương không có hứng thú với những tiểu tử hấp tấp đó.
Vu Tiêu Tiếu nhếch miệng nói.
- Tối nay quả thật em có dẫn bạn trai theo, để xem sau này ai còn dám đánh chủ ý của em, cả ngày từ sáng đến tối đều có người bắt chuyện dưới lầu, phiền chết đi được. Cũng không biết những gia súc này học tập theo ai, toàn giở bộ mặt vô tội đó ra, giả vờ hỏi đường. Ây, một chút sáng kiến cũng không có. Có điều, gia súc bắt chuyện với Hứa Duy cũng không tồi, ít nhất người gia còn giả vờ không chú ý, đâm vào Hứa Duy.
- Thôi đi, cậu phiền gì mà phiền, không có gì lại lôi chuyện của mình ra.
Hứa Duy đưa tay nhéo ngực của Vu Tiêu Tiếu, nói:
- Có phải cậu muốn mình nhéo thêm mấy cái thì mới chịu không nhắc đến chuyện này nữa.
- Đến đây, tiểu Duy, dù sao cậu cũng là người của mình rồi. giữa hai chúng ta còn khách sáo làm gì.
Câu nói này của Vu Tiêu Tiếu vừa thốt ra, cả Vương Thanh và Liêu Tiểu Thanh đều không chịu nổi. Vương Thanh ôm bụng cười bảo:
- Tiêu Tiếu, không cần phải buồn nôn như vậy đâu, em có để chị ra khỏi kí túc xá không, buồn nôn đến nỗi toàn thân đều nổi da gà hết rồi nè.
Hứa Duy không hịu nổi hất tay ra, nói:
- Chị Vương, chị thấy rồi đó, Tiêu Tiếu chính là GAY, sau này em phải cách xa cô ấy ra xa một chút.
Vương Thanh cười được một lúc mới chịu thôi, cô hỏi:
- Tiêu Tiếu, hôm nay em bảo dẫn bạn trai đi là ai vậy, có đẹp trai không, chị có quen không?
- Đương nhiên là chị quen rồi, chính là sư phụ của em đó.
- Sư phụ của em?
Đầu Vương Thanh lúc này như bị chập mạch, nghĩ đến Diệp Lăng Phi, cô kinh ngạc nói:
- Tiêu Tiếu, em thật sự cùng với Diệp tiên sinh?
- Thôi đi, là giả đó.
Hứa Duy nhếch môi nói:
- Tiêu Tiếu muốn, nhưng người ta đâu có đồng ý.
- Cậu...!
Vu Tiêu Tiếu nghẹn lời, một lúc sau, Vu Tiêu Tiếu đột nhiên nói:
- Nếu như mình có thể khiến cho sư phụ thích mình thì sẽ thế nào?
Buổi dạ hội khuôn viên trường đại học Vọng Hải đã thu hút được số đông sinh viên của trường tham gia, sinh viên trường đại học Vọng Hải đã sớm tuyên bố trong khuôn viên trường từ trước khi buổi dạ hội bắt đầu, sinh viên của các học viện, các khoa đều biết có buổi dạ hội này.
Màn đêm buông xuống, hiện trường buổi dạ hội đèn đuốc sáng choang như ban ngày, xung quanh hiện trường đã xếp đầy ghế, sinh viên nam nữ đến sớm đều đã ngồi trên ghế, đến muộn thì đứng bên ngoài, đợi buổi dạ hội bắt đầu.
Tin tức Vu Tiêu Tiếu sẽ tham gia buổi dạ hội cũng đã lan truyền nhanh chóng, là hoa khôi đẹp nhất trong lịch sử đại học Vọng Hải, sức hấp dẫn không nghĩ cũng biết được, rất nhiều nam sinh đến tham gia buổi dạ hội này sẽ nhân cơ hội này làm quen với Vu Tiêu Tiếu, cần phải biết được, nếu có thể mời được Vu Tiêu Tiếu cùng nhảy ở buổi dạ hội, cơ hội bắt chuyện đơn giản nhất với Vu Tiêu Tiếu này có muốn tìm cũng tìm không thấy.
Vu Tiêu Tiếu mặc chiếc váy ngắn chít eo màu trắng, chân mang đôi tất đen, đôi vai hơi gầy lộ ra đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của gia súc.
Vu Tiêu Tiếu có một thân hình đẹp trời cho, thường ngày quen mặc quần bò, đã khiến cho đám gia súc đó chảy cả nước miếng rồi. Một khi mặt chiếc váy liền chít eo hở vai, đường cong xinh xắn, chỗ nào cần nhô thì nhô, cần vểnh thì vểnh, đừng trước cổng trường, khiến cho một đám gia súc bu lại bắt chuyện.
- Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy qua người đẹp hả?
Đừng nhìn cách ăn mặc của Vu Tiêu Tiếu thấy giống một thục nữ, phương thức nói chuyện không hề thay đổi, vừa nhìn thấy một đám gia súc bu lại, lông mày Vu Tiêu Tiếu dựng đứng, hét lên không mấy hài lòng:
- Lão nương đang đợi bạn trai, đám gia súc các người mau đi tìm cô gái khác đi, đừng có ở đây mà phiền lão nương.
Khì khì, đứng bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, Hứa Duy cũng sặc sỡ chói mắt như vậy nhịn không nỗi cười rộ lên. Tuy nói sắc đẹp của Hứa Duy chỉ bằng một nửa Vu Tiêu Tiếu, nhưng cặp đùi dài khiến cho người khác phải thèm thuồng, vừa đúng hôm nay Hứa Duy lại mặt một chiếc váy đen, giống với đôi chân của Vu Tiêu Tiếu, đều mang đôi tất đen, đứng cùng với Vu Tiêu Tiếu, đó chính là đôi tất đen gợi cảm phiên bản mới nhất, tuyệt đối không thua các diễn viên chính được xếp vào loại tất gợi cảm phim A của Nhật Bản, thậm chí còn gợi cảm hơn gấp mấy phần.
- Tiêu Tiếu, cẩn thận cậu làm như vậy sẽ khiến người khác chết khiếp, như vậy cũng không hay.
Hứa Duy nhếch miệng cười ha ha nói.
- Có gì mà không hay, vốn dĩ đám gia súc nay rất phiền phức.
Vu Tiêu Tiếu khó chịu nói.
- Nếu không phải sư phụ nói tìm không ra thì mình cũng chẳng đứng ở đây đợi anh ấy.
Nói xong Vu Tiêu Tiếu nhìn Hứa Duy, lại mình bản thân nói:
- Cậu nói xem tụi mình có giống tiểu thư không. Sao mình luôn có cảm giác bộ đồ cậu chọn cho mình giống đồ của mấy tiểu thư kia quá.
- Cậu đừng nghe Liêu Tiểu Thanh nói bậy, cô ấy ganh với tụi mình đó.
Hứa Duy bĩu môi nói.
- Mình tin vào con mắt của mình, bảo đảm chúng ta ăn mặc thế này rất thục nữ.
Vừa nói dứt lời, một chiếc taxi Hạ Lợi dừng trước cổng trường, một nam sinh từ trong taxi bước xuống, nhìn bộ dạng có vẻ trở về gấp gáp, nên mới bắt taxi đến. Sau khi hắn trả tiền xong, nam tài xế đó chừng khoảng hơn bốn mươi nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy đang đứng trước cổng trường, gọi với lại:
- Ê, giá tiền thế nào?
- Giá tiền thế nào?
Hứa Duy sửng sốt, vẫn chưa đợi cô kịp phản ứng, đã nghe Vu Tiêu Tiếu mắng xối xả:
- Giá tiền mẹ chó ông, mau cút!
Hứa Duy giờ mới hiểu ra, lè lưỡi nói nhỏ:
- Hay tụi mình đổi bộ khác?
- Đổi cái gì. Mình cảm thấy rất được. Không không thấy ánh mắt của đám gia súc đó nóng hừng hực sao, sắp lòi tia xanh rồi. Đợi lát nữa nhảy, phải tìm một nơi tương đối rộng rãi, ai biết được mấy gia súc đó sẽ nhân cơ hội mà lợi dụng mình. Cái mông nhỏ của mình nếu bị mấy tên gia súc đó sờ vào, sau này mình còn mặt mũi mà nhìn ai nữa!
Vu Tiêu Tiếu vừa nói vừa cố ý lắc cái mông nhô lên của cô, liền nghe “rầm” một tiếng, nam sinh viên vừa đúng lúc bước vào cổng chỉ mãi lo nhìn Vu Tiêu Tiếu lắc mông nên không để ý đến bức tường tông thẳng vào đó.
- Hân Mính, xem cậu nói kìa. Cậu với mình có quan hệ gì. Hơn nữa việc này không thể trách cậu. Trước đây có thể mình không hiểu, nhưng bây giờ mình mới thật sự hiểu, nếu như sau khi yêu một người đàn ông, trong đầu toàn là hình bóng của người đó, cả trái tim cậu đều là người đó. Mình thậm chí quên cả bản thân khi đứng trước mặt anh ấy. Chỉ muốn ở bên anh ấy.
Khi đối diện với Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình không cần thiết phải dấu diếm gì cả. Cô có thể nói một mạch những suy nghĩ chân thật nhất trong lòng cô, cô nghiêng mặt nhìn Chu Hân Mính, cười bảo:
- Vì thế, mình không trách cậu. Ngược lại, mình rất thích như lúc này, chúng ta là bạn thân, cũng đồng thời yêu một người đàn ông. Đương nhiên, người đàn ông này hơi khó đối phó một chút, vì thế chúng ta càng phải đoàn kết, cùng nhau đối phó, nắm chặt súc sinh đó.
- Tình Đình, cậu thật sự nghĩ như vậy?
- Đương nhiên rồi!
Bạch Tình Đình đột nhiên nói nhỏ.
- Hân Mính, cậu đoán xem tối qua mình đã làm gì?
- Làm gì?
Chu Hân Mính hỏi.
Má Bạch Tình Đình ửng đỏ. Kể chuyện tối qua cô khỏa thân chui vào mền của Diệp Lăng Phi, nhấn mạnh trọng điểm là nguyên cả đem tay Diệp Lăng Phi bụm bên dưới. Nghe Bạch Tình Đình thật thà kể cho cô nghe không dấu diếm gì cả, Chu Hân Mính cũng thấy mở lòng hơn. Cô cười ha ha nói:
- Tình Đình, cậu bây giờ có thể phiền phức rồi. Mình lo anh ấy đã có bóng râm rồi. Bây giờ xem lại, tên đó quả thật có bóng râm rồi?
- Vậy phải làm sao?
Bạch Tình Đình sầu não nói.
- Người ta cũng đâu có cố ý.
- Ừm, mình thấy cậu phải cố gắng hơn, mình không tin là khi anh ấy đối diện với cậu lại có thể nhịn được.
Chu Hân Mính cười nói.
Hai vị mỹ nữ như hoa như ngọc thoải sức nói những chuyện không nên trong xe một cách trắng trợn, bạn bí mật trong khuê phòng này không còn gì để nói, bây giờ hai bọn họ đã có một người đàn ông chung, đặc biệt là Bạch Tình Đình cũng đã tán dóc đến những thứ được che đậy ở tầng cuối cùng trên người cô, hầu như là việc khỏa thân trong tình cảm khi cô đối diện với Diệp Lăng Phi, hai người tán đến trình độ vừa nghĩ đã biết rồi.
Chu Hân Mính nhân cơ hội này còn giúp Bạch Tình Đình đưa ra vài chủ ý hay, thậm chí bao gồm cả nội y gợi cảm, liệt ra những cảnh tượng sắc dục muốn hộc máu..., Bạch Tình Đình bắt đầu hơi đỏ mặt, nhưng sau đó trở nên không có cảm giác thẹn thùng nào cả, ngược lại cô cho rằng những cách này của Chu Hân Mính đều có thể thử được, dù sao cơ thể cô đối với Diệp Lăng Phi mà nói cũng chẳng có bí mật gì, vấn đề lúc này là làm thế nào để lôi kéo được Diệp Lăng Phi lên giường.
Trong kí túc khuôn viên trường đại học Trung Hải, Vu Tiêu Tiếu đều lục hết quần áo của mình trong kí túc ra, bảo các bạn cùng phòng Hứa Duy đưa ra tham mưu một chút. B
ọn người Hứa Duy và Triệu Linh hôm nay không đi luyện tập, ngày mai phải tham gia hoạt động, mấy mỹ nữ bao gồm cả Trương Tuyết Hàn buổi sáng phải đến hiện trường bách hóa Việt Dương, sau khi nắm rõ hiện trường biểu diễn ngày mai, chiều sẽ về lại trường.
Ngoài Vương Thanh đã có bạn trai, Vu Tiêu Tiếu và các MM khác trong đội chiến đều không có bạn trai. Liêu Tiểu Thanh từ lúc về đã nằm trên giường đọc sách, cô vốn không thích tham gia hoạt động này, chỉ là lúc nhìn thấy Hứa Duy giúp Vu Tiêu Tiếu chọn đồ, thỉnh thoảng cũng chen vào mấy câu.
Hứa Duy tuy cũng được xem là đại mỹ nhân hạng nhất hạng nhì của đại học Vọng Hải, nhưng cả ngày cô lại lăn lộn với Vu Tiêu Tiếu, không hề cho các bạn học nam cơ hội, khiến cho rất nhiều nam sinh của đại học Vọng Hải phải giậm chân đấm ngực, luôn có cảm giác đây là phung phí của trời.
Đàm Tinh Kỳ và Triệu Linh là sinh viên khoa khác, lúc này hai người đều trở về kí túc xá chuẩn bị buổi biểu diễn ngày mai.
Hai người bọn họ chưa bao giờ lộ diện trước quần chúng, tuy nói buổi biểu diễn ngày mai rất đơn giản, nhưng hai cô gái có tính cách hướng nội lại cho rằng ngày mai đối với họ mà nói là cuộc thử nghiệm không nhỏ. Vì thế, hai người bọn họ không định tham gia buổi dạ hội tối nay, định tối nay ở kí túc xá yên tĩnh đọc sách, xem ti vi, để ổn định tâm trạng.
- Tiêu Tiếu, mình thấy cậu mặc chiếc váy dài màu đen này được đó.
Liêu Tiêu Thanh nằm trên giường chiếu, nhìn Vu Tiêu Tiếu với Hứa Duy liên tục thử mấy chiếc, vẫn không biết chọn mặc chiếc nào, Liêu Tiểu Thanh đã đưa ra ý kiến cuối cùng cho hai người bọn họ.
- Mình cho rằng Vu Tiêu Tiếu nên mặc chiếc váy liền màu trắng thắt eo, mang thêm đôi tất màu đen. Đảm bảo làm chết đám háo sắc trường mình.
Hứa Duy cầm chiếc váy liền màu trắng lên, khoa chân múa tay trước mặt Vu Tiêu Tiếu nói:
- Mình thấy chiếc này không tồi.
- Không sao đâu, dù sao mình mặc đồ nào cũng khiến cho mấy tên háo sắc đó say mê đến hồn xiêu phách tán. Đối với sư phụ mình mà nói, sức miễn dịch là 100. Mình thấy sư phụ mình sẽ không để ý đến việc mình mặc đồ gì.
Vu Tiêu Tiếu cười nói.
- Cái đó còn không chắc!
Liêu Tiêu Thanh nghiêng người qua một bên, đường rãnh kẻ ngực sâu lộ ra, cô cười ha ha nói:
- Tiêu Tiếu, cậu trở nên không tự tin từ lúc nào vậy, chẳng phải cậu đã nói đó sao, cậu không thèm nhìn tất cả đàn ông. Chỉ cần cậu vểnh cái ** nhỏ nhỏ lên là khối thằng phun hộc máu. Bây giờ đã không tự tin rồi.
- Sư phụ mình là một đại quái vật, làm sao mình ngờ được anh ấy không thèm nhìn mình. Lần này là mình uy hiếp anh ấy, nếu không sư phụ mình đã sớm trốn từ xa rồi, ai biết được trong lòng sư phụ nghĩ gì, luôn cảm giác anh ấy không giống như một người đàn, nhìn thấy mỹ nữ xinh đẹp vô địch sắc xuân như mình cũng chẳng hề có hứng thú.
Vu Tiêu Tiếu cười buồn bã ngồi trên giường, miệng lầm bầm tiếp:
- Các cậu nói xem sư phụ mình có phải là người tốt không!
- Cậu đừng nghĩ bậy, mình thấy hà tất phải như vậy.
Hứa Duy ngồi xuống bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, trên khuôn mặt tinh xảo của cô nở một nụ cười. Cô nói:
- Mình thấy sư phụ cậu có quá nhiều phụ nữ rồi, không dám tiếp thêm nữa. À, còn có một khả năng, sư phụ cậu là bị vợ quản chặt.
- Ừm, cái này có khả năng.
Vu Tiêu Tiếu gật gật đầu.
- Sư phụ mình rất sợ vợ, ây, nếu như sư phụ mình không kết hôn, nói không chừng ngay cả mình cũng yêu anh ấy. Trên người anh ấy có gì đó không sờ được, ngay cả Đông Dương cũng phục sư phụ mình sát đất, nếu biết tên tiểu tử này mắt dài tới đầu thì ai nhìn cho vô, lại đi phục sư phụ mình. À, mình lại nhớ đến một chuyện, hai cô gái háo sắc các cậu ai thích Đông Dương rồi, mình sẽ giới thiệu cho các cậu.
Liêu Tiểu Thanh nằm trên giường nhếch miệng nói:
- Tiêu Tiếu, cậu nói gì thế, tiểu tử đó trẻ quá, mình không thích được. Mình đã nghĩ kĩ rồi, bạn trai tương lai của mình nhất định phải đẹp trai, có xe có nhà, đợi lúc mình gả cho anh ấy, là có thể làm thiếu phu nhân rồi, không cần phải làm việc.
- Được rồi, Tiểu Thanh, cậu đợi làm nhị phu nhân của người ta đi.
Vu Tiêu Tiếu chế nhạo nói.
- Cẩn thận kẻo để người ta thích cái ** nhỏ của cậu, vặn vẹo đến chút thịt cũng không có, toàn là xương, cũng không sợ người ta tổn thương.
Vu Tiêu Tiếu cười nói, còn nhéo cái mông của Liêu Tiểu Thanh đang mặc quần đùi, khiến cho Liêu Tiểu Thanh chỉ hét lên được đồ đàn bà háo sắc.
Vu Tiêu Tiếu cười ha ha ngồi lại trên giường, nhìn Hứa Duy cười không thôi. Cười đến nỗi Hứa Duy nổi cả da gà, miệng cuốn cả lên nói:
- Đừng nhìn mình như vậy, mình có bạn trai rồi.
- Cậu có bạn trai, người ở đâu? Mình có bao giờ thấy cậu nhắn tin hay gọi điện cho bạn trai đâu?
Vu Tiêu Tiếu cười hỏi.
- Là... là bố mình đã định, chỉ là... chỉ là mình không thích lắm mà thôi.
Mặt của Hứa Duy đột nhiên ửng đỏ lên, ưỡn ẹo mãi mới nói:
- Nói tóm lại là mình đã có chồng, đợi sau khi mình tốt nghiệp, sẽ kết hôn với anh ấy.
- Ây dô, cậu cũng biết đỏ mặt kìa.
Vu Tiêu Tiếu nhìn thấy Hứa Duy đỏ mặt, nhịn không được nhéo khuôn mặt tinh xảo của Hứa Duy, nói với giọng mê gái:
- Nhìn bộ dạng cậu, không phải là hai người đã có con rồi chứ, ừm, chưa lên đại học đã có con, sau đó đợi tốt nghiệp xong sẽ cưới.
- Thôi đi, cậu nói tào lao gì thế hả.
Hứa Duy thụi Vu Tiêu Tiếu một cái, nói:
- Miệng của cậu toàn nôn ra những thứ thối tha, cái gì mà có con chứ. Mình không thích anh ấy, nếu không phải mình nói mình đi học, bây giờ có thể tụi mình đã kết hôn xong rồi.
- Bây giờ là thời đại nào rồi, còn phổ biến ép duyên, Duy Duy thân yêu nhất của tôi ơi, mình sẽ không để cậu gả cho người ta, nếu như vậy, đích thân mình sẽ đi tìm bố cậu nói chuyện.
Vu Tiêu Tiếu đưa tay ra nhéo ngực mềm mại của Hứa Duy một cái. Nói với vẻ háo sắc:
- Bộ ngực đầy đặn này cũng chỉ có mình được sờ vào, nếu người khác sờ vào, mình sẽ rất buồn đó!
- Thôi đi, cậu chỉ thêm phiền phức.
Hứa Duy cười lên.
- Dù sao mình cũng nghĩ kĩ rồi, sau khi tốt nghiệp mình sẽ ở Vọng Hải làm việc, không dựa vào gia đình, đến lúc đó bố mình có muốn quản mình cũng không được.
- Nói sớm. Cái này có gì khó đâu.
Vu Tiêu Tiếu cười nhếch miệng nói:
- Cùng lắm sau khi tốt nghiệp mình sẽ nuôi cậu.
Hứa Duy giờ mới chịu không được những từ ngữ giống lưu manh này của Vu Tiêu Tiếu, hai tay thọc lét Vu Tiêu Tiếu, Vu Tiêu Tiếu chịu không được, nằm trên giường ra sức cản Hứa Duy. Miệng cô hét to:
- Cứu với. Có người giở lưu manh.
Liêu Tiểu Thanh cũng chẳng thể nào nằm tiếp trên giường, nhanh chóng phi xuống, cũng xông vào theo, tiểu nha đầu này cũng bị Liêu Tiểu Thanh cuộn lại, Vu Tiêu Tiếu cuối cùng cũng chỉ thốt lên được tiếng xin tha cho.
Cửa phòng kí túc xá bị đẩy ra, Vương Thanh mặc chiếc áo bôn lễ phục hở vai, hiện rõ sự ngang bướng, bên lá sen thiết kế tầng chống lại tỏa ra một hơi thở thanh xuân làm say đắm lòng người.
- Ây da, các cô đang làm gì thế?
Vương Thanh vừa bước vào, liền nhìn thấy cảnh không nên, Vu Tiêu Tiếu chỉ mặc nội y bị Hứa Duy và Liêu Tiểu Thanh đè trên giường. Vương Thanh đóng cửa kí túc xá lại, ngồi giường dưới đối diện, cười ha ha nói:
- Chị Vương. Chị định làm cho mấy tiểu nam sinh chết mê mệt luôn hả, mặc hở hang như vậy, chị cũng không sợ bị người ta xx à.
Vu Tiêu Tiếu nhìn Vương Thanh ăn mặc như vậy, không quên chọc ghẹo nói.
Hứa Duy và Liêu Tiểu Thanh dừng lại, không ngớt gật đầu, phụ họa theo.
Vương Thanh cố ý hất đầu lên. Cười bảo:
- Chị làm sao bì được với mấy tiểu nha đầu trẻ trung tụi em, chị đã năm ba rồi, đều già cả hết rồi. Nếu không thu hút các tiểu nam sinh chơi chơi, thì quá có lỗi với bốn năm đại học của chị rồi. Ừm, tối nay chị sẽ nhảy với một tiểu nam sinh mới quen, tiểu nam sinh đó rất đẹp trai, người cũng rất đơn thuần, chị đảm bảo là chết mê chết mệt hắn.
- A, chị Vương. Chị phải cẩn thận đó. Có cần tụi em giúp chị mua cái thứ đó, đừng để đến lúc đó xảy ra chuyện rồi, không biết làm sao kết thúc.
Vu Tiêu Tiếu chỉ mặc nội y ngồi trên giường, nghịch ngợm nói:
- Chị Vương, nói thế nào chị cũng là lão luyện, em thấy về phương diện này không cần em nhắc chị.
- Dẹp đi, tiểu nha đầu em đừng có nói bậy, chị chỉ chơi đùa thôi, muốn lên giường với chị à, không dễ đâu. Chị vẫn hy vọng lần đầu tiên của chị sẽ trao cho chồng chị, chưa nghe nói qua những cặp yêu thời sinh viên sau khi tốt nghiệp xong đều chia tay rất nhiều đó sao, ai mà ngu ngốc lãng phí lần đầu tiên chứ. Chị chỉ chơi thôi, chuyện khác thì đừng có hòng.
Vương Thanh nói đến đây, đột nhiên trừng mắt nhìn áo ngực màu đen của Vu Tiêu Tiếu, cười xấu xa nói:
- Có điều, tiểu MM của Tiêu Tiếu chúng ta lại không giống như vậy, tối nay dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội, hình như lần đầu tiên chị nghe nói bạn học Tiêu Tiếu cũng có bạn trai cơ đấy, hi, nói nghe coi, có phải đự định tối nay sẽ có hoạt động khác với bạn trai không đấy.
- Làm gì có!
Vu Tiêu Tiếu phủ nhận nói.
- Ai nói em sẽ dẫn bạn trai theo?
- Tiểu nha đầu, còn muốn bảo mật với chị phải không. Chị đã biết từ lâu rồi, bây giờ trường chúng ta có người còn cá độ trên BBS, xem tối nay em có dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội hay không. Dựa vào tình hình trước mắt cho thấy, 70% nam sinh không tin em dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội, chỉ có chưa tới 10% tin là em sẽ dẫn bạn trai đến tham gia buổi dạ hội. Ồ, lúc chị lên lầu, còn nhìn thấy bảy tám gia súc đang cầm hoa tươi không biết là đang làm gì, không phải là đang đợi em đó chứ!
- Đợi em cái con khỉ, lão nương không có hứng thú với những tiểu tử hấp tấp đó.
Vu Tiêu Tiếu nhếch miệng nói.
- Tối nay quả thật em có dẫn bạn trai theo, để xem sau này ai còn dám đánh chủ ý của em, cả ngày từ sáng đến tối đều có người bắt chuyện dưới lầu, phiền chết đi được. Cũng không biết những gia súc này học tập theo ai, toàn giở bộ mặt vô tội đó ra, giả vờ hỏi đường. Ây, một chút sáng kiến cũng không có. Có điều, gia súc bắt chuyện với Hứa Duy cũng không tồi, ít nhất người gia còn giả vờ không chú ý, đâm vào Hứa Duy.
- Thôi đi, cậu phiền gì mà phiền, không có gì lại lôi chuyện của mình ra.
Hứa Duy đưa tay nhéo ngực của Vu Tiêu Tiếu, nói:
- Có phải cậu muốn mình nhéo thêm mấy cái thì mới chịu không nhắc đến chuyện này nữa.
- Đến đây, tiểu Duy, dù sao cậu cũng là người của mình rồi. giữa hai chúng ta còn khách sáo làm gì.
Câu nói này của Vu Tiêu Tiếu vừa thốt ra, cả Vương Thanh và Liêu Tiểu Thanh đều không chịu nổi. Vương Thanh ôm bụng cười bảo:
- Tiêu Tiếu, không cần phải buồn nôn như vậy đâu, em có để chị ra khỏi kí túc xá không, buồn nôn đến nỗi toàn thân đều nổi da gà hết rồi nè.
Hứa Duy không hịu nổi hất tay ra, nói:
- Chị Vương, chị thấy rồi đó, Tiêu Tiếu chính là GAY, sau này em phải cách xa cô ấy ra xa một chút.
Vương Thanh cười được một lúc mới chịu thôi, cô hỏi:
- Tiêu Tiếu, hôm nay em bảo dẫn bạn trai đi là ai vậy, có đẹp trai không, chị có quen không?
- Đương nhiên là chị quen rồi, chính là sư phụ của em đó.
- Sư phụ của em?
Đầu Vương Thanh lúc này như bị chập mạch, nghĩ đến Diệp Lăng Phi, cô kinh ngạc nói:
- Tiêu Tiếu, em thật sự cùng với Diệp tiên sinh?
- Thôi đi, là giả đó.
Hứa Duy nhếch môi nói:
- Tiêu Tiếu muốn, nhưng người ta đâu có đồng ý.
- Cậu...!
Vu Tiêu Tiếu nghẹn lời, một lúc sau, Vu Tiêu Tiếu đột nhiên nói:
- Nếu như mình có thể khiến cho sư phụ thích mình thì sẽ thế nào?
Buổi dạ hội khuôn viên trường đại học Vọng Hải đã thu hút được số đông sinh viên của trường tham gia, sinh viên trường đại học Vọng Hải đã sớm tuyên bố trong khuôn viên trường từ trước khi buổi dạ hội bắt đầu, sinh viên của các học viện, các khoa đều biết có buổi dạ hội này.
Màn đêm buông xuống, hiện trường buổi dạ hội đèn đuốc sáng choang như ban ngày, xung quanh hiện trường đã xếp đầy ghế, sinh viên nam nữ đến sớm đều đã ngồi trên ghế, đến muộn thì đứng bên ngoài, đợi buổi dạ hội bắt đầu.
Tin tức Vu Tiêu Tiếu sẽ tham gia buổi dạ hội cũng đã lan truyền nhanh chóng, là hoa khôi đẹp nhất trong lịch sử đại học Vọng Hải, sức hấp dẫn không nghĩ cũng biết được, rất nhiều nam sinh đến tham gia buổi dạ hội này sẽ nhân cơ hội này làm quen với Vu Tiêu Tiếu, cần phải biết được, nếu có thể mời được Vu Tiêu Tiếu cùng nhảy ở buổi dạ hội, cơ hội bắt chuyện đơn giản nhất với Vu Tiêu Tiếu này có muốn tìm cũng tìm không thấy.
Vu Tiêu Tiếu mặc chiếc váy ngắn chít eo màu trắng, chân mang đôi tất đen, đôi vai hơi gầy lộ ra đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của gia súc.
Vu Tiêu Tiếu có một thân hình đẹp trời cho, thường ngày quen mặc quần bò, đã khiến cho đám gia súc đó chảy cả nước miếng rồi. Một khi mặt chiếc váy liền chít eo hở vai, đường cong xinh xắn, chỗ nào cần nhô thì nhô, cần vểnh thì vểnh, đừng trước cổng trường, khiến cho một đám gia súc bu lại bắt chuyện.
- Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy qua người đẹp hả?
Đừng nhìn cách ăn mặc của Vu Tiêu Tiếu thấy giống một thục nữ, phương thức nói chuyện không hề thay đổi, vừa nhìn thấy một đám gia súc bu lại, lông mày Vu Tiêu Tiếu dựng đứng, hét lên không mấy hài lòng:
- Lão nương đang đợi bạn trai, đám gia súc các người mau đi tìm cô gái khác đi, đừng có ở đây mà phiền lão nương.
Khì khì, đứng bên cạnh Vu Tiêu Tiếu, Hứa Duy cũng sặc sỡ chói mắt như vậy nhịn không nỗi cười rộ lên. Tuy nói sắc đẹp của Hứa Duy chỉ bằng một nửa Vu Tiêu Tiếu, nhưng cặp đùi dài khiến cho người khác phải thèm thuồng, vừa đúng hôm nay Hứa Duy lại mặt một chiếc váy đen, giống với đôi chân của Vu Tiêu Tiếu, đều mang đôi tất đen, đứng cùng với Vu Tiêu Tiếu, đó chính là đôi tất đen gợi cảm phiên bản mới nhất, tuyệt đối không thua các diễn viên chính được xếp vào loại tất gợi cảm phim A của Nhật Bản, thậm chí còn gợi cảm hơn gấp mấy phần.
- Tiêu Tiếu, cẩn thận cậu làm như vậy sẽ khiến người khác chết khiếp, như vậy cũng không hay.
Hứa Duy nhếch miệng cười ha ha nói.
- Có gì mà không hay, vốn dĩ đám gia súc nay rất phiền phức.
Vu Tiêu Tiếu khó chịu nói.
- Nếu không phải sư phụ nói tìm không ra thì mình cũng chẳng đứng ở đây đợi anh ấy.
Nói xong Vu Tiêu Tiếu nhìn Hứa Duy, lại mình bản thân nói:
- Cậu nói xem tụi mình có giống tiểu thư không. Sao mình luôn có cảm giác bộ đồ cậu chọn cho mình giống đồ của mấy tiểu thư kia quá.
- Cậu đừng nghe Liêu Tiểu Thanh nói bậy, cô ấy ganh với tụi mình đó.
Hứa Duy bĩu môi nói.
- Mình tin vào con mắt của mình, bảo đảm chúng ta ăn mặc thế này rất thục nữ.
Vừa nói dứt lời, một chiếc taxi Hạ Lợi dừng trước cổng trường, một nam sinh từ trong taxi bước xuống, nhìn bộ dạng có vẻ trở về gấp gáp, nên mới bắt taxi đến. Sau khi hắn trả tiền xong, nam tài xế đó chừng khoảng hơn bốn mươi nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy đang đứng trước cổng trường, gọi với lại:
- Ê, giá tiền thế nào?
- Giá tiền thế nào?
Hứa Duy sửng sốt, vẫn chưa đợi cô kịp phản ứng, đã nghe Vu Tiêu Tiếu mắng xối xả:
- Giá tiền mẹ chó ông, mau cút!
Hứa Duy giờ mới hiểu ra, lè lưỡi nói nhỏ:
- Hay tụi mình đổi bộ khác?
- Đổi cái gì. Mình cảm thấy rất được. Không không thấy ánh mắt của đám gia súc đó nóng hừng hực sao, sắp lòi tia xanh rồi. Đợi lát nữa nhảy, phải tìm một nơi tương đối rộng rãi, ai biết được mấy gia súc đó sẽ nhân cơ hội mà lợi dụng mình. Cái mông nhỏ của mình nếu bị mấy tên gia súc đó sờ vào, sau này mình còn mặt mũi mà nhìn ai nữa!
Vu Tiêu Tiếu vừa nói vừa cố ý lắc cái mông nhô lên của cô, liền nghe “rầm” một tiếng, nam sinh viên vừa đúng lúc bước vào cổng chỉ mãi lo nhìn Vu Tiêu Tiếu lắc mông nên không để ý đến bức tường tông thẳng vào đó.