Đường Hiểu Uyển trong hang thỏ chơi một trò lãng mạn, Đường Hiểu Uyển được dỗ dành mặt tràn ngập nụ cười, tâm trạng tốt rất nhiều. Diệp Lăng Phi nhân cơ hội lại thân mật với Đường Hiểu Uyển một phen, sau khi khiến cho tiểu nha đầu này thành thật như con mèo con Diệp Lăng Phi mới chịu đưa Đường Hiểu Uyển về nhà.
Sau khi đưa Đường Hiểu Uyển về nhà Diệp Lăng Phi lại quay ngược trở lại, đã gần mười hai giờ rồi, Diệp Lăng Phi vẫn chưa vào biệt thự, ở dưới lầu Diệp Lăng Phi đã nhìn thấy thư phòng của Bạch Tình Đình vẫn còn sáng đèn.
Diệp Lăng Phi cho rằng Bạch Tình Đình đang đợi mình về, trong lòng hắn tính là vừa thấy nhất định Bạch Tình Đình sẽ hỏi mình sao về muộn thế, đang nên tìm cớ gì đây.
Diệp Lăng Phi vừa bước vào cửa thư phòng của Bạch Tình Đình thì đụng phải Bạch Tình Đình đang bưng cốc cà phê định đi pha cà phê, Bạch Tình Đình chỉ nói nhỏ:
- Ông xã, đã đói chưa, trong nhà bếp có đồ ăn khuya đó, để em bảo Trương Vân hâm nóng lại cho anh!
- Không cần đâu, anh không đói!
Diệp Lăng Phi tiện thể cầm lấy cốc cà phê trên tay Bạch Tình Đình nói:
- Tình Đình, em cứ vào thư phòng đợi đi, pha xong anh đem vào cho em!
Bạch Tình Đình gật đầu quay người bước vào thư phòng.
Diệp Lăng Phi cầm cốc cà phê đi pha xong mang đến cho Bạch Tình Đình.
Sắc mặt của Bạch Tình Đình có chút mệt mỏi, sau khi đón lấy cốc cà phê Diệp Lăng Phi đưa cho Bạch Tình Đình nói tiếng cảm ơn rồi dời ánh mắt nhìn vào màn hình, Diệp Lăng Phi nhìn vào màn hình vi tính thấy trên màn hình hiện ra một bảng giá tài vụ, Diệp Lăng Phi vốn chẳng phải có chuyên ngành liên quan đến loại kinh tế tài chính loại thế này, có điều từ những con số trên bảng giá tài vụ đó có thể nhìn thấy được tài chính của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không được tốt cho lắm. Đặc biệt là hạng mục gia viên Dương Quang, số tiền bán được của khu chung cư còn không bằng một phần năm của tiền vốn bỏ vô. Tương đương với việc hiện giờ số tiền hơn hai nghìn vạn của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đều đè nặng trên hạng mục gia viên Dương Quang.
Diệp Lăng Phi biết hôm nay đài truyền hình Vọng Hải đã đăng tin có một số chủ đầu tư mua phòng đã có bất mãn với gia viên Dương Quang, đài truyền hình vừa đưa tin nhất định sẽ thu hút sự phản ứng hàng loạt, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, tiếp sau đó còn có nguy cơ lớn hơn nhiều.
Những chủ đầu tư đã mua gia viên Dương Quang không được hài lòng, chí ít gia viên Dương Quang còn có ba phần năm của khu chung cư còn chưa bán được, một khi tin tức của đài truyền hình đưa ra sẽ dẫn đến sự hoang mang cho việc mua nó. Vậy gia viên Dương Quang có khả năng đối diện với cục diện gượng gạo hạ giá đến hết cách để bán nó, tiền vốn để mở ra gia viên Dương Quang đa số đều là nguồn vốn vay của ngân hàng, lãi hàng tháng cũng gần mười mấy vạn. Tổn thất của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ trong hạng mục khu chung cư gia viên Dương Quang gần mười mấy vạn, hơn nữa còn bị chiếm dụng một số vốn lưu động lớn như vậy thì không nói cũng biết được áp lực của Bạch Tình Đình.
- Tình Đình, có phải cảm giác áp lực quá lớn?
Diệp Lăng Phi kéo ghế ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình, hắn nhìn chăm chú vào màn hình vi tính nói:
- Hạng mục gia viên Dương Quang đã trùm lấy phần lớn vốn lưu động của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, có phải em đang lo gia viên Dương Quang sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của các hạng mục khác của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ?
Bạch Tình Đình cầm lấy cà phê húp ngụm cà phê, cô cũng không có phủ nhận phán đoán của Diệp Lăng Phi trên thực tế lại chính xác như vậy, người mới có chút hiểu biết sơ sơ về tài chính có thể từ bảng báo cáo giá tài chính nhìn ra được tài chính của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không phải rất tốt. Bạch Tình Đình đặt cà phê xuống, dựa lưng ra sau ghế, tay phải ấn trên vành thái dương, xem ra có vẻ rất phiền não.
- Trưa nay em vừa họp với các giám đốc bộ phận thuộc hạ của tập đoàn, từ cục diện trước mắt không những chỉ có việc mở dự án bất động sản này có vấn đề, trong việc kinh doanh thanh sắt trang trí các công ty con của tập đoàn cũng tồn tại vấn đề rất lớn. Thanh sắt Vọng Hải là phối hợp với bất động sản, bây giờ vật liệu sắt trong nước đều đã tăng giá, từ vật liệu nhập khẩu của xưởng sắt thép Hải Bảo – Cát Lâm tăng giá từng ngày một, điều này tất yếu sẽ tạo thành giá cả thành phẩm khung sắt Vọng Hải cũng tăng lên. Mà bất động sản của chúng ta lại vì hạng mục gia viên Dương Quang đã tốn một số tiền lớn, trực tiếp ảnh hưởng đến việc sản xuất bình thường của công ty thanh sắt thép Vọng Hải. Còn như việc buôn bán vật tư và trang sức cũng có vấn đề tương tự vậy. Bây giờ bên hội đồng quản trị lại có sự bất mãn với việc em không lấy được dự án nhà máy sợi hóa học, mấy cổ đông đó tuy vì quan hệ em là con gái của Bạch Cảnh Sùng, trên hội đồng quản trị còn giữ cho em chút thể diện, không có công khai giằng co với em. Nhưng em biết đây là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, bây giờ gia viên Dương Quang lại gặp phải chuyện mấy nhà đầu tư đòi trả nhà, rõ ràng là đã rét vì tuyết lại giá vì sương. Hôm nay em đã quá phiền bực rồi, lại gặp phải chuyện con riêng của bố em. Ông xã, bây giờ em cảm thấy áp lực rất lớn, em đã nói với bố rời khỏi Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không chỉ là việc bố em muốn để cho đứa con riêng đó vào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ mà là phía em nảy sinh ý định rút lui, em vô lực không lãnh đạo được tập đoàn!
Bạch Tình Đình nói xong vùi đầu vào lòng Diệp Lăng Phi, một hương thơm tỏa ra từ mái tóc mượt mà của Bạch Tình Đình xông vào mũi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi dùng tay khẽ vỗ sau lưng Bạch Tình Đình. Hắn có thể tưởng tượng áp lực lúc này trong lòng Bạch Tình Đình, có thể nói, nếu cứ như vậy thì việc không lấy được nhà máy sợ hóa học luôn ảnh ưởng đến Bạch Tình Đình. Lúc đầu Bạch Tình Đình đúng là đưa ra kế hoạch tương lai cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ khiến cho mấy cổ đông đó tạm thời tán đồng năng lực của Bạch Tình Đình mới để cho công việc của Bạch Tình Đình không gặp thế lực ngăn cản gì nhiều.
Sự từ chức của Bạch Cảnh Sùng vốn không nhận được kết quả tốt đẹp. Mấy cổ đông đó vốn không cho rằng sự từ chức của Bạch Cảnh Sùng là loại bỏ được ảnh hưởng lớn của mảnh đất nhà máy sợi hóa học đó. Cái gọi là hy vọng càng lớn thì thất vọng cũng càng lớn. Lúc này cuối cùng thì cái lá chắn đó cũng đã bị vỡ ra. Bạch Tình Đình cảm thấy áp lực lớn cũng là lẽ đương nhiên.
Từ sớm Diệp Lăng Phi đã nghĩ đến việc để cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đi xây dựng bên Long Sơn, nhưng hắn chưa từng nhắc đến chuyện này với Bạch Tình Đình, nguyên nhân chủ yếu là Diệp Lăng Phi không muốn mình dính líu vào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ quá sớm. Nếu như một khi Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ có liên quan đến việc xây dựng bên Long Sơn Diệp Lăng Phi bắt buộc phải theo dõi sát xao hạng mục này. Thậm chí một số hạng mục chủ chốt cần do đích thân Diệp Lăng Phi chỉ đạo hoàn thành.
Xây dựng loại quy mô lớn này không những cần tiền mà còn cần sự ủng hộ của chính phủ.
Trước mắt tình hình chính trị của thành phố Vọng Hải không ổn định. Chu Hồng Sâm và Từ Hàn Vệ đang ngầm đấu nhau, lúc này đưa ra việc xây dựng Long Sơn rất dễ xảy ra vấn đề.
Diệp Lăng Phi vẫn luôn âm thầm tiến hành xây dựng bên đó. Nơi đó tương lai sẽ là nhà của mỗi thành viên tổ chức Lang Nha. Nơi đó cũng sẽ ẩn náu nhiều bí mật của Lang Nha. Hạng mục lớn như vậy một khi bị bại lộ rất dễ bại lộ hoàn toàn tổ chức Lang Nha, để bên đó biến thành một nơi quy ẩn thuộc về tổ chức Lang Nha tương lai càng không thể thực hiện được.
Nhưng lúc này Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình vì tình hình tài chính của tập đoàn mà phiền muộn, hắn đành phải nói với Bạch Tình Đình về kế hoạch của mình trước, nghĩ đến đây Diệp Lăng Phi nói:
- Tình Đình, thực ra em không cần thiết phải phiền muộn về chuyện của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, anh vẫn luôn xây dựng một kế hoạch, kế hoạch này có thể khiến cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ tránh được hoàn cảnh khó khăn trước mắt!
- Xây dựng kế hoạch gì?
Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên hỏi.
- Xây dựng bên Long Sơn, theo anh thấy khu thành phố Vọng Hải chịu ảnh hưởng của môi trường tự nhiên không thể nào tiếp tục phát triển được nữa, tình thế bắt buộc phải phát triển khu mới, nhà máy sợi hóa học bên đó vốn là một trung tâm thành phố mới rất tốt nhưng phát triển bên đó vẫn tương đối nhỏ. Hơn nữa về phương diện loại bỏ khu phố cổ vốn đầu tư của chính phủ quá lớn. Anh cho rằng bên khu phố cũ đó sẽ phát triển không được thuận lợi cho lắm. Nếu đã như vậy chi bằng mở một khu phố mới bên Long Sơn, nếu như thế có thể thông qua việc tu sửa đường cao tốc nối bên Long Sơn với khu thành phố lại, anh tin không qua hai mươi năm trung tâm thành phố Vọng Hải sẽ dời qua bên Long Sơn!
Bạch Tình Đình nghe xong khẽ lắc đầu nói:
- Ông xã, em biết anh lo cho em nhưng anh không cần phải dỗ cho em vui như vậy đâu, bên Long Sơn tuy là khu du lịch nhưng bên đó lại rất chếch. Nếu chúng ta mở bất động sản ở đó vốn không hề có ai mua cả!
- Tình Đình, chưa chắc đâu, anh đã nói rồi, bên đó chí ít cũng phải phát triển mấy năm mới có thể có được quy mô cụ thể ban đầu!
- Ông xã, vậy số tiền vốn đầu tư của chúng ta làm thế nào, Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ của chúng ta vì dự án của gia viên Dương Quang mà không thể nào xoay chuyển được tiền vốn nữa rồi. Giờ tiền đâu mà đầu tư vào xây dựng bên đó.
Diệp Lăng Phi dùng tay vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Bạch Tình Đình cười nói:
- Về tiền em không cần phải lo lắng, anh sẽ nghĩ cách mượn tiền, chắc có thể bảo đảm được hạng mục này đến khai công. Nhưng anh có một yêu cầu, chính là nếu như xây dựng bên đó, anh bắt buộc phải tham gia vào, hơn nữa sau khi hạng mục tiến triển vào giai đoạn giữa thì anh sẽ đích thân quản lý tiến độ của hạng mục!
- Ông xã, anh nói anh tham gia vào quản lý của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ?
Bạch Tình Đình nghe câu nói này của Diệp Lăng Phi thì hớn hở, cô đã mong mỏi từ lâu Diệp Lăng Phi có thể vào quản lý Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, chỉ đáng tiếc trước đây Diệp Lăng Phi cứ không chịu đồng ý yêu cầu của Bạch Tình Đình. Giờ Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi chủ động yêu cầu tham gia vào việc quản lý Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, sao Bạch Tình Đình không vui cho được chứ?
- Tức là nói khi nào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ chính thức bắt đầu thực hiện hạng mục này anh sẽ tham gia vào quản lý tập đoàn. Còn lúc này anh vốn chưa định gia nhập vào tầng lớp quản lý!
Diệp Lăng Phi nói xong lại dán ánh mắt vào màn hình vi tính hỏi:
- Bà xã, em đã nghĩ đến vấn đề này chưa, tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại đưa ra cái giá cao mua lại nhà máy sợi hóa học đó lại không dùng vào kinh doanh mà là dùng làm xây dựng trung tâm lưu chuyển hàng hóa?
Nghe Diệp Lăng Phi hỏi vậy Bạch Tình Đình khẽ lắc đầu nói:
- Em luôn nghĩ đến vấn đề này, em luôn cảm thấy công ty bất động sản Hải Đức đó có vấn đề, nhưng lại không thể nói được. Nếu như công ty bất động sản Hải Đức thật sự làm về bất động sản thì chí ít cũng nên có kế hoạch thương mại đúng mẫu, nhưng dựa theo những gì Trịnh Thiên Soái nói với em lần trước thì công ty bất động sản lúc đầu lấy miếng đất đó vốn chưa có mục đích gì cả. Vốn chưa hề có kế hoạch thương mại nào cả. Bây giờ công ty bất động sản đột nhiên làm trung tâm lưu động buôn bán vật tư, thực sự khiến người ta không tài nào hiểu nổi, ông xã, theo anh nghĩ thì tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại phải làm như vậy?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Việc này anh cũng không rõ, em nên hỏi bạn học cũ của em ấy!
Bạch Tình Đình vừa nghe lắc đầu:
- Em không muốn gặp hắn, em luôn cảm thấy con người này làm việc rất kỳ quái, không thể nào nói được!
- Bà xã, đừng nghĩ nữa, ngủ một giấc thật ngon đi, ngày mai còn phải đi làm, đừng để những chuyện này làm loạn cả tâm trạng của em lên!
Diệp Lăng Phi nói xong đứng lên bước đi về phía cửa, Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi đi như vậy không tránh khỏi trong lòng có chút hụt hẫng. Ánh mắt cô nhìn theo Diệp Lăng Phi, lúc Diệp Lăng Phi đi đến cửa chỉ thấy đột nhiên Diệp Lăng Phi lại quay người đi vào lại. Diệp Lăng Phi đến trước mặt Bạch Tình Đình hôn một cái lên môi Bạch Tình Đình âu yếm nói:
- Bà xã, ngủ ngon!
- Ông xã, ngủ ngon!
Bạch Tình Đình cũng nói…
Diệp Lăng Phi bị điện thoại hết lần này đến lần khác của Phương Linh gọi thúc giục đến công ty bảo hiểm. Đợi lúc Diệp Lăng Phi xuất hiện ở cửa bộ phận người trong bộ phận bảo hiểm đều tập trung chú ý vào người Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nhếch môi nói:
- Làm gì thế? Chẳng lẽ không quen tôi sao?
- Cái gì mà không quen anh, người ta còn tưởng anh không làm nữa rồi. Thật chỉ có mình anh, nói không đến là không đến, trong chốc lát mất hút cả hơn mười ngày!
Phương Linh mở cửa văn phòng làm việc của cô ra đứng ngay cửa phòng làm việc nói:
- Tôi nói nè Diệp tiên sinh, phiền anh đến văn phòng làm việc của tôi một lúc, bàn về vấn đề thái độ làm việc của anh!
Diệp Lăng Phi cười ha ha nói:
- Lãnh đạo chỉ bảo tôi đâu dám không nghe!
Nói xong Diệp Lăng Phi đi theo sau ** Phương Linh vào phòng làm việc của Phương Linh.
Cửa văn phòng làm việc vừa đóng thì Triệu Lượng sát lại trước mặt Giang Nguyệt Văn nói nhỏ:
- Quan hệ giữa cô và Phương Linh là tốt nhất, tiết lộ cho chúng tôi biết chút tin tức nội bộ với. Giám đốc Phương của chúng ta rốt cuộc là có quan hệ gì với Diệp Lăng Phi vậy, sao tôi luôn cảm thấy giám đốc Phương luôn đối xử đặc biệt tốt với Diệp Lăng Phi, nếu như đổi sang tôi thì giám đốc Phương sớm đã giáo huấn tôi một trận ở văn phòng làm việc rồi!
Từ lúc sau khi giữa Giang Nguyệt Văn và Phương Linh tháo giải hiểu lầm thì quan hệ này càng tốt hơn trước. Giang Nguyệt Văn đã qua một lần bị lừa tình nên giờ hầu như cô đã chết lòng với đàn ông, mỗi ngày tan ca xong cô đều ở cùng với Phương Linh, tuy Phương Linh có qua lại với mấy người nhưng đó cũng chỉ là chơi đùa, Phương Linh vốn chưa từng động lòng thật sự với một người đàn ông nào, ngoài việc liên lạc qua điện thoại với mấy người được gọi là “bạn trai để khuây khỏa cô đơn” ra thì Phương Linh cũng chỉ chơi cùng Giang Nguyệt Văn, cùng nhau đi lượn phố nhâm nhi trà.
Giang Nguyệt Văn nhìn Triệu Lượng một cái nói không thân thiện:
- Đàn ông các anh sao thích nhiều chuyện thế, có phải thành tích công việc trong tháng này đã hoàn thành rồi nên không muốn kiếm tiền nữa phải không, nếu có thời gian thì chạy đi tìm khách hàng nhiều đi, nói không chừng có thể quen được phụ nữ giàu có bao nuôi cả anh luôn ấy chứ!
- Mấy năm nay những phụ nữ giàu có như vậy cũng chẳng có dễ tìm, cô xem mấy phụ nữ giàu có đó, ai mà chẳng phải tai to mặt lớn. Một kẻ ốm yêu như tôi chẳng thể nào hầu hạ nổi những bà giàu có đâu, cách nghĩ của tôi rất chi là đơn giản, kiếm một người cưới vợ là được rồi, nè, Giang Nguyệt Văn, cô có quen mấy người bạn gái không, giới thiệu giúp tôi đi, cô thấy đó giờ tôi vẫn đang độc thân, chẳng lẽ không có thể giúp tôi giới thiệu một đối tượng nào sao?
- Giúp anh giới thiệu?
Giang Nguyệt Văn trừng Triệu Lượng một cái nói.
- Anh thấy tôi có hợp không, hay tôi giới thiệu tôi cho anh nha!
- Được thôi, được!
- Dẹp, qua bên đứng đợi, muốn làm gì thì làm đi!
Giang Nguyệt Văn đẩy Triệu Lượng một cái.
………………………………………….
Trong văn phòng của Phương Linh, Diệp Lăng Phi ngồi đối diện với Phương Linh, hai chân bắt chéo nhìn chằm chằm vào mặt Phương Linh, Phương Linh thấy Diệp Lăng Phi nhìn mình cô nói không mấy thiện cảm:
- Nhìn gì mà nhìn, tôi không phải quái vật!
- Tôi chỉ là cảm thấy hôm nay cô rất xinh đẹp, nhịn không được ráng nhìn thêm một lúc!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Được rồi đó, nếu như thật sự thấy tôi xinh đẹp thì còn không đến làm việc sao, ngay cả việc tôi mời anh ăn cơm anh còn từ chối, anh xem tôi là con ngốc hả, thật đúng là!
Phương Linh chu môi trợ trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, sau đó liền nói nhỏ:
- Tôi nói nè Diệp Lăng Phi, chúng ta giao hảo thì giao hảo, sao có thể liên tục hơn mười mấy ngày không đến công ty, anh khiến cho giám đốc bộ phận tôi đây phải làm sao, anh cũng chẳng giữ thể diện cho tôi gì hết!
Diệp Lăng Phi cười hắc hắc nói:
- Phương Linh, thật sự tôi có việc mà. Mấy ngày nay ở nhà vẫn chưa giải quyết xong công việc, chẳng phải hôm nay tôi đã đến rồi sao, hơn nữa công ty chúng ta lại chẳng có bảo đảm phúc lợi, việc gì ngày ngày tôi phải đến công ty chứ!
- Dẹp, ai nói thế. Nếu như không có bảo đảm thì việc gì tôi phải gọi anh về!
Phương Linh nói nhỏ:
- Đây là tin nội bộ, cấp trên vẫn chưa có thông báo, tôi nhắc trước với anh vậy, anh đừng có đi nói lung tung. Công ty bảo hiểm Dân An của chúng ta có thể sẽ cải cách, viên chức cung cấp điều kiện đảm bảo ưu việt, rất có khả năng nhân viên nghiệp vụ cũng có bảo hiểm.
- Ồ, như vậy rất tốt!
Diệp Lăng Phi chăm chú nói.
- Chí ít không phải giống như trước kia chẳng có bảo đảm gì cả!
- Ừm, cái này cũng chỉ là tôi mới nghe nói. Rốt cuộc như thế nào tôi cũng không rõ lắm.
Phương Linh nói.
- Tôi thấy hết tám phần là có mẹo, chính là nói giữ lại những nhân viên có thành tích tốt để cung cấp bảo đảm, còn những nhân viên kém rất có khả năng vẫn là thưởng hoa hồng như hiện nay. Vì thế nên tôi nói anh cũng nên gắng sức một chút đi, anh cũng không thể cứ cà lơ phất phơ thế mãi chứ, kiếm nhiều hợp đồng vào!
- Hay tôi miễn vậy, vốn không hứng thú mấy với nghề bảo hiểm này, chỉ là lúc đó tôi không còn cách nào nên tùy tiện tìm một công việc bảo hiểm để làm, tôi nói nè giám đốc Phương, cô đừng vì câu nói này của tôi mà sa thải tôi đó. Tôi cũng là vì thấy mối quan hệ giữa tôi với cô rất tốt nên mới nói với cô đó!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi ở đây cũng là kiếm ăn qua ngày, đương nhiên tôi cũng sẽ không khiến cô khó xử, thành tích tiêu thụ vẫn sẽ có, cô cứ yên tâm đi!
Di động của Phương Linh vang lên, Phương Linh lấy điện thoại ra nói với Diệp Lăng Phi một câu:
- Anh đợi tôi, tôi nghe điện thoại đợi lát nữa sẽ tính sổ với anh.
Phương Linh nói xong liền bắt máy.
- A lô, a, giám đốc Tôn, có việc gì thế… tối qua có gọi điện cho tôi, sao tôi lại không biết nhỉ, có thể là điện thoại của tôi có vấn đề rồi, đợi tôi có tiền đổi máy khác hẳn nói … cái gì, anh mua điện thoại cho tôi, thôi khỏi, tôi không dám phiền anh mua cho đâu, nếu như vậy thì vợ anh còn không tìm tôi tính sổ sao…
Phương Linh nói chuyện với người đàn ông ở đầu dây bên kia ngay trước mặt Diệp Lăng Phi, Phương Linh còn vừa nói vừa nhìn Diệp Lăng Phi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng đó vô vị đi đi lại lại trong văn phòng của Phương Linh. Phương Linh nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi đến cửa thì tưởng là Diệp Lăng Phi muốn đi cô vội vàng nói với người đàn ông ở đầu dây bên kia:
- Giám đốc Tôn, bên tôi có chút việc, chúng ta nói chuyện sau nhé!
PPhương Linh cúp máy xông ra hét với Diệp Lăng Phi đang đứng ở cửa:
- Anh làm gì chạy qua bên đó đứng rồi, có phải muốn nhân cơ hội chuồn không!
- Làm gì có chuyện đó, tôi chỉ thấy buồn chán nên đi vòng vòng thôi!
Diệp Lăng Phi quay người lại trở lại chỗ ngồi đối diện với Phương Linh, hắn cũng chẳng ngồi xuống mà nói với Phương Linh:
- Tôi sợ tôi ở đây không được thích hợp cho lắm, nghe những chuyện không nên nghe!
- Anh nói lung tung gì thế hả, chỉ là một khách hàng đã có vợ gọi đến mà thôi. Tên khốn đó muốn gọi điện cho tôi, tôi đâu còn cách nào khác, tôi lại không thể nói với người ta anh đừng có gọi đến. Tôi có còn muốn có thành tích nữa không chứ. Tôi thấy cái nghề của chúng ta giống như một cô gái tam bồi vậy, bồi người ta ăn cơm bồi người ta nói chuyện, có thể từ đầu đến cuối cũng chẳng kiếm được bao nhiêu đồng.
- Được rồi, Phương Linh, cô đừng có bôi nhọ mấy cô gái đó, người ta cũng chỉ dựa vào sức lao động để kiếm miếng cơm manh áo, chẳng lẽ làm việc trên giường cả đêm không mệt sao, nói thế nào cái giá cao ngất ngưỡng của người ta cũng phải đổi bằng sự khổ cực, điểm này cô không thể so với người ta!
Phương Linh vừa nghe xong thì nhíu mày hừ lạnh nói:
- Anh có ý gì, có phải muốn nói chúng tôi còn không bằng mấy tiểu thư đó?
Diệp Lăng Phi nghe Phương Linh nói vậy liền vội vàng nói:
- Tôi nói nè Phương Linh, tôi đừng có hiểu nhầm ý tôi, tôi không có nói như vậy, tôi chỉ nói mấy tiểu thư đó mạnh hơn các cô nhiều thôi!
- Đó chẳng phải là ý đó sao!
Phương Linh bị câu nói này của Diệp Lăng Phi làm cho điên lên, từ chỗ ngồi đứng bật dậy tức hồng hộc đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi cầm nắm đấm đấm về phía Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi làm gì để cho Phương Linh đấm trúng, hắn lướt người nắm đấm của Phương Linh trống không, thân khẽ nhào về phía trước, Diệp Lăng Phi nhân cơ hội ôm eo Phương Linh nhẹ nhàng nói:
- Cô nhẹ tay một chút đi, cái này nếu như đau lưng sẽ không tốt đâu!
Phương Linh bị Diệp Lăng Phi ôm eo đầu cô đột nhiên động đậy, từ lúc Phương Linh gặp Diệp Lăng Phi lần đầu tiên thì cảm thấy ánh mắt người đàn ông này nhìn mình không giống với ánh mắt mơ màng của mấy đàn ông già hơn ba mươi ấy nhìn mình, giác quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh khiến cho những tên đàn ông có suy nghĩ bỉ ổi ẩn náu cật lực trong nội tâm nhưng cũng phải dễ dàng bị phụ nữ nhìn thấy được.
Từ trong ánh mắt của Diệp Lăng Phi Phương Linh không nhìn thấy suy nghĩ bỉ ổi nào cả, trong lòng Phương Linh còn cảm thấy có chút thất vọng, người phụ nữ nào mà chẳng mong mình trở thành điểm chú ý trong mắt đàn ông. Nhưng con người Diệp Lăng Phi này lại khiến cho Phương Linh không thể nào đoán được.
Sau đó khi biết được Diệp Lăng Phi là chồng của Bạch Tình Đình, trong lòng Phương Linh kinh động đến không thể nào hình dung được, cô không thể nào tưởng tượng được sau lưng một người đàn ông bình thường này lại có bối cảnh lớn như vậy. Phương Linh càng cảm thấy con người Diệp Lăng Phi rất thần bí. Đàn ông càng khiến cho phụ nữ thấy thần bí càng có sức hấp dẫn đối với phụ nữ. Phương Linh trong vô thức đã nhìn thấy được ưu điểm của Diệp Lăng Phi.
Lúc này bị Diệp Lăng Phi ôm lấy eo Phương Linh cảm thấy xao động trong tim. Trong tim cô bất giác có một cảm giác rất khác thường, trong lòng Phương Linh nghĩ lung tung, nhất thời quên mất phải vùng vẫy khỏi lòng Diệp Lăng Phi.
Chính vào lúc này nghe thấy ngoài cửa vọng lại một tràn cười. Đổng Học Dân cười nói:
- Ông chủ Vương, tôi dẫn ông đi gặp giám đốc của chúng tôi, tình hình cụ thể cứ nói với cô ấy là được. Ừm, ngài yênn tâm, tôi nhất định sẽ theo tờ khai của ngài!
Tiếp sau đó là cửa phòng mở ra, Đổng Học Dân cười ha ha dẫn một người đàn ông trung niên đứng ở cửa, Đổng Học Dân vừa nhìn thấy cảnh trong văn phòng làm việc thì nhất thời sững sờ.
Sau khi đưa Đường Hiểu Uyển về nhà Diệp Lăng Phi lại quay ngược trở lại, đã gần mười hai giờ rồi, Diệp Lăng Phi vẫn chưa vào biệt thự, ở dưới lầu Diệp Lăng Phi đã nhìn thấy thư phòng của Bạch Tình Đình vẫn còn sáng đèn.
Diệp Lăng Phi cho rằng Bạch Tình Đình đang đợi mình về, trong lòng hắn tính là vừa thấy nhất định Bạch Tình Đình sẽ hỏi mình sao về muộn thế, đang nên tìm cớ gì đây.
Diệp Lăng Phi vừa bước vào cửa thư phòng của Bạch Tình Đình thì đụng phải Bạch Tình Đình đang bưng cốc cà phê định đi pha cà phê, Bạch Tình Đình chỉ nói nhỏ:
- Ông xã, đã đói chưa, trong nhà bếp có đồ ăn khuya đó, để em bảo Trương Vân hâm nóng lại cho anh!
- Không cần đâu, anh không đói!
Diệp Lăng Phi tiện thể cầm lấy cốc cà phê trên tay Bạch Tình Đình nói:
- Tình Đình, em cứ vào thư phòng đợi đi, pha xong anh đem vào cho em!
Bạch Tình Đình gật đầu quay người bước vào thư phòng.
Diệp Lăng Phi cầm cốc cà phê đi pha xong mang đến cho Bạch Tình Đình.
Sắc mặt của Bạch Tình Đình có chút mệt mỏi, sau khi đón lấy cốc cà phê Diệp Lăng Phi đưa cho Bạch Tình Đình nói tiếng cảm ơn rồi dời ánh mắt nhìn vào màn hình, Diệp Lăng Phi nhìn vào màn hình vi tính thấy trên màn hình hiện ra một bảng giá tài vụ, Diệp Lăng Phi vốn chẳng phải có chuyên ngành liên quan đến loại kinh tế tài chính loại thế này, có điều từ những con số trên bảng giá tài vụ đó có thể nhìn thấy được tài chính của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không được tốt cho lắm. Đặc biệt là hạng mục gia viên Dương Quang, số tiền bán được của khu chung cư còn không bằng một phần năm của tiền vốn bỏ vô. Tương đương với việc hiện giờ số tiền hơn hai nghìn vạn của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đều đè nặng trên hạng mục gia viên Dương Quang.
Diệp Lăng Phi biết hôm nay đài truyền hình Vọng Hải đã đăng tin có một số chủ đầu tư mua phòng đã có bất mãn với gia viên Dương Quang, đài truyền hình vừa đưa tin nhất định sẽ thu hút sự phản ứng hàng loạt, đây chỉ là bắt đầu mà thôi, tiếp sau đó còn có nguy cơ lớn hơn nhiều.
Những chủ đầu tư đã mua gia viên Dương Quang không được hài lòng, chí ít gia viên Dương Quang còn có ba phần năm của khu chung cư còn chưa bán được, một khi tin tức của đài truyền hình đưa ra sẽ dẫn đến sự hoang mang cho việc mua nó. Vậy gia viên Dương Quang có khả năng đối diện với cục diện gượng gạo hạ giá đến hết cách để bán nó, tiền vốn để mở ra gia viên Dương Quang đa số đều là nguồn vốn vay của ngân hàng, lãi hàng tháng cũng gần mười mấy vạn. Tổn thất của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ trong hạng mục khu chung cư gia viên Dương Quang gần mười mấy vạn, hơn nữa còn bị chiếm dụng một số vốn lưu động lớn như vậy thì không nói cũng biết được áp lực của Bạch Tình Đình.
- Tình Đình, có phải cảm giác áp lực quá lớn?
Diệp Lăng Phi kéo ghế ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình, hắn nhìn chăm chú vào màn hình vi tính nói:
- Hạng mục gia viên Dương Quang đã trùm lấy phần lớn vốn lưu động của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, có phải em đang lo gia viên Dương Quang sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của các hạng mục khác của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ?
Bạch Tình Đình cầm lấy cà phê húp ngụm cà phê, cô cũng không có phủ nhận phán đoán của Diệp Lăng Phi trên thực tế lại chính xác như vậy, người mới có chút hiểu biết sơ sơ về tài chính có thể từ bảng báo cáo giá tài chính nhìn ra được tài chính của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không phải rất tốt. Bạch Tình Đình đặt cà phê xuống, dựa lưng ra sau ghế, tay phải ấn trên vành thái dương, xem ra có vẻ rất phiền não.
- Trưa nay em vừa họp với các giám đốc bộ phận thuộc hạ của tập đoàn, từ cục diện trước mắt không những chỉ có việc mở dự án bất động sản này có vấn đề, trong việc kinh doanh thanh sắt trang trí các công ty con của tập đoàn cũng tồn tại vấn đề rất lớn. Thanh sắt Vọng Hải là phối hợp với bất động sản, bây giờ vật liệu sắt trong nước đều đã tăng giá, từ vật liệu nhập khẩu của xưởng sắt thép Hải Bảo – Cát Lâm tăng giá từng ngày một, điều này tất yếu sẽ tạo thành giá cả thành phẩm khung sắt Vọng Hải cũng tăng lên. Mà bất động sản của chúng ta lại vì hạng mục gia viên Dương Quang đã tốn một số tiền lớn, trực tiếp ảnh hưởng đến việc sản xuất bình thường của công ty thanh sắt thép Vọng Hải. Còn như việc buôn bán vật tư và trang sức cũng có vấn đề tương tự vậy. Bây giờ bên hội đồng quản trị lại có sự bất mãn với việc em không lấy được dự án nhà máy sợi hóa học, mấy cổ đông đó tuy vì quan hệ em là con gái của Bạch Cảnh Sùng, trên hội đồng quản trị còn giữ cho em chút thể diện, không có công khai giằng co với em. Nhưng em biết đây là chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, bây giờ gia viên Dương Quang lại gặp phải chuyện mấy nhà đầu tư đòi trả nhà, rõ ràng là đã rét vì tuyết lại giá vì sương. Hôm nay em đã quá phiền bực rồi, lại gặp phải chuyện con riêng của bố em. Ông xã, bây giờ em cảm thấy áp lực rất lớn, em đã nói với bố rời khỏi Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ vốn không chỉ là việc bố em muốn để cho đứa con riêng đó vào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ mà là phía em nảy sinh ý định rút lui, em vô lực không lãnh đạo được tập đoàn!
Bạch Tình Đình nói xong vùi đầu vào lòng Diệp Lăng Phi, một hương thơm tỏa ra từ mái tóc mượt mà của Bạch Tình Đình xông vào mũi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi dùng tay khẽ vỗ sau lưng Bạch Tình Đình. Hắn có thể tưởng tượng áp lực lúc này trong lòng Bạch Tình Đình, có thể nói, nếu cứ như vậy thì việc không lấy được nhà máy sợ hóa học luôn ảnh ưởng đến Bạch Tình Đình. Lúc đầu Bạch Tình Đình đúng là đưa ra kế hoạch tương lai cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ khiến cho mấy cổ đông đó tạm thời tán đồng năng lực của Bạch Tình Đình mới để cho công việc của Bạch Tình Đình không gặp thế lực ngăn cản gì nhiều.
Sự từ chức của Bạch Cảnh Sùng vốn không nhận được kết quả tốt đẹp. Mấy cổ đông đó vốn không cho rằng sự từ chức của Bạch Cảnh Sùng là loại bỏ được ảnh hưởng lớn của mảnh đất nhà máy sợi hóa học đó. Cái gọi là hy vọng càng lớn thì thất vọng cũng càng lớn. Lúc này cuối cùng thì cái lá chắn đó cũng đã bị vỡ ra. Bạch Tình Đình cảm thấy áp lực lớn cũng là lẽ đương nhiên.
Từ sớm Diệp Lăng Phi đã nghĩ đến việc để cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đi xây dựng bên Long Sơn, nhưng hắn chưa từng nhắc đến chuyện này với Bạch Tình Đình, nguyên nhân chủ yếu là Diệp Lăng Phi không muốn mình dính líu vào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ quá sớm. Nếu như một khi Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ có liên quan đến việc xây dựng bên Long Sơn Diệp Lăng Phi bắt buộc phải theo dõi sát xao hạng mục này. Thậm chí một số hạng mục chủ chốt cần do đích thân Diệp Lăng Phi chỉ đạo hoàn thành.
Xây dựng loại quy mô lớn này không những cần tiền mà còn cần sự ủng hộ của chính phủ.
Trước mắt tình hình chính trị của thành phố Vọng Hải không ổn định. Chu Hồng Sâm và Từ Hàn Vệ đang ngầm đấu nhau, lúc này đưa ra việc xây dựng Long Sơn rất dễ xảy ra vấn đề.
Diệp Lăng Phi vẫn luôn âm thầm tiến hành xây dựng bên đó. Nơi đó tương lai sẽ là nhà của mỗi thành viên tổ chức Lang Nha. Nơi đó cũng sẽ ẩn náu nhiều bí mật của Lang Nha. Hạng mục lớn như vậy một khi bị bại lộ rất dễ bại lộ hoàn toàn tổ chức Lang Nha, để bên đó biến thành một nơi quy ẩn thuộc về tổ chức Lang Nha tương lai càng không thể thực hiện được.
Nhưng lúc này Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình vì tình hình tài chính của tập đoàn mà phiền muộn, hắn đành phải nói với Bạch Tình Đình về kế hoạch của mình trước, nghĩ đến đây Diệp Lăng Phi nói:
- Tình Đình, thực ra em không cần thiết phải phiền muộn về chuyện của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, anh vẫn luôn xây dựng một kế hoạch, kế hoạch này có thể khiến cho Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ tránh được hoàn cảnh khó khăn trước mắt!
- Xây dựng kế hoạch gì?
Bạch Tình Đình ngẩng đầu lên hỏi.
- Xây dựng bên Long Sơn, theo anh thấy khu thành phố Vọng Hải chịu ảnh hưởng của môi trường tự nhiên không thể nào tiếp tục phát triển được nữa, tình thế bắt buộc phải phát triển khu mới, nhà máy sợi hóa học bên đó vốn là một trung tâm thành phố mới rất tốt nhưng phát triển bên đó vẫn tương đối nhỏ. Hơn nữa về phương diện loại bỏ khu phố cổ vốn đầu tư của chính phủ quá lớn. Anh cho rằng bên khu phố cũ đó sẽ phát triển không được thuận lợi cho lắm. Nếu đã như vậy chi bằng mở một khu phố mới bên Long Sơn, nếu như thế có thể thông qua việc tu sửa đường cao tốc nối bên Long Sơn với khu thành phố lại, anh tin không qua hai mươi năm trung tâm thành phố Vọng Hải sẽ dời qua bên Long Sơn!
Bạch Tình Đình nghe xong khẽ lắc đầu nói:
- Ông xã, em biết anh lo cho em nhưng anh không cần phải dỗ cho em vui như vậy đâu, bên Long Sơn tuy là khu du lịch nhưng bên đó lại rất chếch. Nếu chúng ta mở bất động sản ở đó vốn không hề có ai mua cả!
- Tình Đình, chưa chắc đâu, anh đã nói rồi, bên đó chí ít cũng phải phát triển mấy năm mới có thể có được quy mô cụ thể ban đầu!
- Ông xã, vậy số tiền vốn đầu tư của chúng ta làm thế nào, Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ của chúng ta vì dự án của gia viên Dương Quang mà không thể nào xoay chuyển được tiền vốn nữa rồi. Giờ tiền đâu mà đầu tư vào xây dựng bên đó.
Diệp Lăng Phi dùng tay vuốt ve khuôn mặt mềm mại của Bạch Tình Đình cười nói:
- Về tiền em không cần phải lo lắng, anh sẽ nghĩ cách mượn tiền, chắc có thể bảo đảm được hạng mục này đến khai công. Nhưng anh có một yêu cầu, chính là nếu như xây dựng bên đó, anh bắt buộc phải tham gia vào, hơn nữa sau khi hạng mục tiến triển vào giai đoạn giữa thì anh sẽ đích thân quản lý tiến độ của hạng mục!
- Ông xã, anh nói anh tham gia vào quản lý của Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ?
Bạch Tình Đình nghe câu nói này của Diệp Lăng Phi thì hớn hở, cô đã mong mỏi từ lâu Diệp Lăng Phi có thể vào quản lý Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, chỉ đáng tiếc trước đây Diệp Lăng Phi cứ không chịu đồng ý yêu cầu của Bạch Tình Đình. Giờ Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi chủ động yêu cầu tham gia vào việc quản lý Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, sao Bạch Tình Đình không vui cho được chứ?
- Tức là nói khi nào Tập đoàn quốc tế Thế Kỷ chính thức bắt đầu thực hiện hạng mục này anh sẽ tham gia vào quản lý tập đoàn. Còn lúc này anh vốn chưa định gia nhập vào tầng lớp quản lý!
Diệp Lăng Phi nói xong lại dán ánh mắt vào màn hình vi tính hỏi:
- Bà xã, em đã nghĩ đến vấn đề này chưa, tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại đưa ra cái giá cao mua lại nhà máy sợi hóa học đó lại không dùng vào kinh doanh mà là dùng làm xây dựng trung tâm lưu chuyển hàng hóa?
Nghe Diệp Lăng Phi hỏi vậy Bạch Tình Đình khẽ lắc đầu nói:
- Em luôn nghĩ đến vấn đề này, em luôn cảm thấy công ty bất động sản Hải Đức đó có vấn đề, nhưng lại không thể nói được. Nếu như công ty bất động sản Hải Đức thật sự làm về bất động sản thì chí ít cũng nên có kế hoạch thương mại đúng mẫu, nhưng dựa theo những gì Trịnh Thiên Soái nói với em lần trước thì công ty bất động sản lúc đầu lấy miếng đất đó vốn chưa có mục đích gì cả. Vốn chưa hề có kế hoạch thương mại nào cả. Bây giờ công ty bất động sản đột nhiên làm trung tâm lưu động buôn bán vật tư, thực sự khiến người ta không tài nào hiểu nổi, ông xã, theo anh nghĩ thì tại sao công ty bất động sản Hải Đức lại phải làm như vậy?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Việc này anh cũng không rõ, em nên hỏi bạn học cũ của em ấy!
Bạch Tình Đình vừa nghe lắc đầu:
- Em không muốn gặp hắn, em luôn cảm thấy con người này làm việc rất kỳ quái, không thể nào nói được!
- Bà xã, đừng nghĩ nữa, ngủ một giấc thật ngon đi, ngày mai còn phải đi làm, đừng để những chuyện này làm loạn cả tâm trạng của em lên!
Diệp Lăng Phi nói xong đứng lên bước đi về phía cửa, Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi đi như vậy không tránh khỏi trong lòng có chút hụt hẫng. Ánh mắt cô nhìn theo Diệp Lăng Phi, lúc Diệp Lăng Phi đi đến cửa chỉ thấy đột nhiên Diệp Lăng Phi lại quay người đi vào lại. Diệp Lăng Phi đến trước mặt Bạch Tình Đình hôn một cái lên môi Bạch Tình Đình âu yếm nói:
- Bà xã, ngủ ngon!
- Ông xã, ngủ ngon!
Bạch Tình Đình cũng nói…
Diệp Lăng Phi bị điện thoại hết lần này đến lần khác của Phương Linh gọi thúc giục đến công ty bảo hiểm. Đợi lúc Diệp Lăng Phi xuất hiện ở cửa bộ phận người trong bộ phận bảo hiểm đều tập trung chú ý vào người Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nhếch môi nói:
- Làm gì thế? Chẳng lẽ không quen tôi sao?
- Cái gì mà không quen anh, người ta còn tưởng anh không làm nữa rồi. Thật chỉ có mình anh, nói không đến là không đến, trong chốc lát mất hút cả hơn mười ngày!
Phương Linh mở cửa văn phòng làm việc của cô ra đứng ngay cửa phòng làm việc nói:
- Tôi nói nè Diệp tiên sinh, phiền anh đến văn phòng làm việc của tôi một lúc, bàn về vấn đề thái độ làm việc của anh!
Diệp Lăng Phi cười ha ha nói:
- Lãnh đạo chỉ bảo tôi đâu dám không nghe!
Nói xong Diệp Lăng Phi đi theo sau ** Phương Linh vào phòng làm việc của Phương Linh.
Cửa văn phòng làm việc vừa đóng thì Triệu Lượng sát lại trước mặt Giang Nguyệt Văn nói nhỏ:
- Quan hệ giữa cô và Phương Linh là tốt nhất, tiết lộ cho chúng tôi biết chút tin tức nội bộ với. Giám đốc Phương của chúng ta rốt cuộc là có quan hệ gì với Diệp Lăng Phi vậy, sao tôi luôn cảm thấy giám đốc Phương luôn đối xử đặc biệt tốt với Diệp Lăng Phi, nếu như đổi sang tôi thì giám đốc Phương sớm đã giáo huấn tôi một trận ở văn phòng làm việc rồi!
Từ lúc sau khi giữa Giang Nguyệt Văn và Phương Linh tháo giải hiểu lầm thì quan hệ này càng tốt hơn trước. Giang Nguyệt Văn đã qua một lần bị lừa tình nên giờ hầu như cô đã chết lòng với đàn ông, mỗi ngày tan ca xong cô đều ở cùng với Phương Linh, tuy Phương Linh có qua lại với mấy người nhưng đó cũng chỉ là chơi đùa, Phương Linh vốn chưa từng động lòng thật sự với một người đàn ông nào, ngoài việc liên lạc qua điện thoại với mấy người được gọi là “bạn trai để khuây khỏa cô đơn” ra thì Phương Linh cũng chỉ chơi cùng Giang Nguyệt Văn, cùng nhau đi lượn phố nhâm nhi trà.
Giang Nguyệt Văn nhìn Triệu Lượng một cái nói không thân thiện:
- Đàn ông các anh sao thích nhiều chuyện thế, có phải thành tích công việc trong tháng này đã hoàn thành rồi nên không muốn kiếm tiền nữa phải không, nếu có thời gian thì chạy đi tìm khách hàng nhiều đi, nói không chừng có thể quen được phụ nữ giàu có bao nuôi cả anh luôn ấy chứ!
- Mấy năm nay những phụ nữ giàu có như vậy cũng chẳng có dễ tìm, cô xem mấy phụ nữ giàu có đó, ai mà chẳng phải tai to mặt lớn. Một kẻ ốm yêu như tôi chẳng thể nào hầu hạ nổi những bà giàu có đâu, cách nghĩ của tôi rất chi là đơn giản, kiếm một người cưới vợ là được rồi, nè, Giang Nguyệt Văn, cô có quen mấy người bạn gái không, giới thiệu giúp tôi đi, cô thấy đó giờ tôi vẫn đang độc thân, chẳng lẽ không có thể giúp tôi giới thiệu một đối tượng nào sao?
- Giúp anh giới thiệu?
Giang Nguyệt Văn trừng Triệu Lượng một cái nói.
- Anh thấy tôi có hợp không, hay tôi giới thiệu tôi cho anh nha!
- Được thôi, được!
- Dẹp, qua bên đứng đợi, muốn làm gì thì làm đi!
Giang Nguyệt Văn đẩy Triệu Lượng một cái.
………………………………………….
Trong văn phòng của Phương Linh, Diệp Lăng Phi ngồi đối diện với Phương Linh, hai chân bắt chéo nhìn chằm chằm vào mặt Phương Linh, Phương Linh thấy Diệp Lăng Phi nhìn mình cô nói không mấy thiện cảm:
- Nhìn gì mà nhìn, tôi không phải quái vật!
- Tôi chỉ là cảm thấy hôm nay cô rất xinh đẹp, nhịn không được ráng nhìn thêm một lúc!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Được rồi đó, nếu như thật sự thấy tôi xinh đẹp thì còn không đến làm việc sao, ngay cả việc tôi mời anh ăn cơm anh còn từ chối, anh xem tôi là con ngốc hả, thật đúng là!
Phương Linh chu môi trợ trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, sau đó liền nói nhỏ:
- Tôi nói nè Diệp Lăng Phi, chúng ta giao hảo thì giao hảo, sao có thể liên tục hơn mười mấy ngày không đến công ty, anh khiến cho giám đốc bộ phận tôi đây phải làm sao, anh cũng chẳng giữ thể diện cho tôi gì hết!
Diệp Lăng Phi cười hắc hắc nói:
- Phương Linh, thật sự tôi có việc mà. Mấy ngày nay ở nhà vẫn chưa giải quyết xong công việc, chẳng phải hôm nay tôi đã đến rồi sao, hơn nữa công ty chúng ta lại chẳng có bảo đảm phúc lợi, việc gì ngày ngày tôi phải đến công ty chứ!
- Dẹp, ai nói thế. Nếu như không có bảo đảm thì việc gì tôi phải gọi anh về!
Phương Linh nói nhỏ:
- Đây là tin nội bộ, cấp trên vẫn chưa có thông báo, tôi nhắc trước với anh vậy, anh đừng có đi nói lung tung. Công ty bảo hiểm Dân An của chúng ta có thể sẽ cải cách, viên chức cung cấp điều kiện đảm bảo ưu việt, rất có khả năng nhân viên nghiệp vụ cũng có bảo hiểm.
- Ồ, như vậy rất tốt!
Diệp Lăng Phi chăm chú nói.
- Chí ít không phải giống như trước kia chẳng có bảo đảm gì cả!
- Ừm, cái này cũng chỉ là tôi mới nghe nói. Rốt cuộc như thế nào tôi cũng không rõ lắm.
Phương Linh nói.
- Tôi thấy hết tám phần là có mẹo, chính là nói giữ lại những nhân viên có thành tích tốt để cung cấp bảo đảm, còn những nhân viên kém rất có khả năng vẫn là thưởng hoa hồng như hiện nay. Vì thế nên tôi nói anh cũng nên gắng sức một chút đi, anh cũng không thể cứ cà lơ phất phơ thế mãi chứ, kiếm nhiều hợp đồng vào!
- Hay tôi miễn vậy, vốn không hứng thú mấy với nghề bảo hiểm này, chỉ là lúc đó tôi không còn cách nào nên tùy tiện tìm một công việc bảo hiểm để làm, tôi nói nè giám đốc Phương, cô đừng vì câu nói này của tôi mà sa thải tôi đó. Tôi cũng là vì thấy mối quan hệ giữa tôi với cô rất tốt nên mới nói với cô đó!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi ở đây cũng là kiếm ăn qua ngày, đương nhiên tôi cũng sẽ không khiến cô khó xử, thành tích tiêu thụ vẫn sẽ có, cô cứ yên tâm đi!
Di động của Phương Linh vang lên, Phương Linh lấy điện thoại ra nói với Diệp Lăng Phi một câu:
- Anh đợi tôi, tôi nghe điện thoại đợi lát nữa sẽ tính sổ với anh.
Phương Linh nói xong liền bắt máy.
- A lô, a, giám đốc Tôn, có việc gì thế… tối qua có gọi điện cho tôi, sao tôi lại không biết nhỉ, có thể là điện thoại của tôi có vấn đề rồi, đợi tôi có tiền đổi máy khác hẳn nói … cái gì, anh mua điện thoại cho tôi, thôi khỏi, tôi không dám phiền anh mua cho đâu, nếu như vậy thì vợ anh còn không tìm tôi tính sổ sao…
Phương Linh nói chuyện với người đàn ông ở đầu dây bên kia ngay trước mặt Diệp Lăng Phi, Phương Linh còn vừa nói vừa nhìn Diệp Lăng Phi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đứng đó vô vị đi đi lại lại trong văn phòng của Phương Linh. Phương Linh nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi đến cửa thì tưởng là Diệp Lăng Phi muốn đi cô vội vàng nói với người đàn ông ở đầu dây bên kia:
- Giám đốc Tôn, bên tôi có chút việc, chúng ta nói chuyện sau nhé!
PPhương Linh cúp máy xông ra hét với Diệp Lăng Phi đang đứng ở cửa:
- Anh làm gì chạy qua bên đó đứng rồi, có phải muốn nhân cơ hội chuồn không!
- Làm gì có chuyện đó, tôi chỉ thấy buồn chán nên đi vòng vòng thôi!
Diệp Lăng Phi quay người lại trở lại chỗ ngồi đối diện với Phương Linh, hắn cũng chẳng ngồi xuống mà nói với Phương Linh:
- Tôi sợ tôi ở đây không được thích hợp cho lắm, nghe những chuyện không nên nghe!
- Anh nói lung tung gì thế hả, chỉ là một khách hàng đã có vợ gọi đến mà thôi. Tên khốn đó muốn gọi điện cho tôi, tôi đâu còn cách nào khác, tôi lại không thể nói với người ta anh đừng có gọi đến. Tôi có còn muốn có thành tích nữa không chứ. Tôi thấy cái nghề của chúng ta giống như một cô gái tam bồi vậy, bồi người ta ăn cơm bồi người ta nói chuyện, có thể từ đầu đến cuối cũng chẳng kiếm được bao nhiêu đồng.
- Được rồi, Phương Linh, cô đừng có bôi nhọ mấy cô gái đó, người ta cũng chỉ dựa vào sức lao động để kiếm miếng cơm manh áo, chẳng lẽ làm việc trên giường cả đêm không mệt sao, nói thế nào cái giá cao ngất ngưỡng của người ta cũng phải đổi bằng sự khổ cực, điểm này cô không thể so với người ta!
Phương Linh vừa nghe xong thì nhíu mày hừ lạnh nói:
- Anh có ý gì, có phải muốn nói chúng tôi còn không bằng mấy tiểu thư đó?
Diệp Lăng Phi nghe Phương Linh nói vậy liền vội vàng nói:
- Tôi nói nè Phương Linh, tôi đừng có hiểu nhầm ý tôi, tôi không có nói như vậy, tôi chỉ nói mấy tiểu thư đó mạnh hơn các cô nhiều thôi!
- Đó chẳng phải là ý đó sao!
Phương Linh bị câu nói này của Diệp Lăng Phi làm cho điên lên, từ chỗ ngồi đứng bật dậy tức hồng hộc đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi cầm nắm đấm đấm về phía Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi làm gì để cho Phương Linh đấm trúng, hắn lướt người nắm đấm của Phương Linh trống không, thân khẽ nhào về phía trước, Diệp Lăng Phi nhân cơ hội ôm eo Phương Linh nhẹ nhàng nói:
- Cô nhẹ tay một chút đi, cái này nếu như đau lưng sẽ không tốt đâu!
Phương Linh bị Diệp Lăng Phi ôm eo đầu cô đột nhiên động đậy, từ lúc Phương Linh gặp Diệp Lăng Phi lần đầu tiên thì cảm thấy ánh mắt người đàn ông này nhìn mình không giống với ánh mắt mơ màng của mấy đàn ông già hơn ba mươi ấy nhìn mình, giác quan thứ sáu của phụ nữ rất mạnh khiến cho những tên đàn ông có suy nghĩ bỉ ổi ẩn náu cật lực trong nội tâm nhưng cũng phải dễ dàng bị phụ nữ nhìn thấy được.
Từ trong ánh mắt của Diệp Lăng Phi Phương Linh không nhìn thấy suy nghĩ bỉ ổi nào cả, trong lòng Phương Linh còn cảm thấy có chút thất vọng, người phụ nữ nào mà chẳng mong mình trở thành điểm chú ý trong mắt đàn ông. Nhưng con người Diệp Lăng Phi này lại khiến cho Phương Linh không thể nào đoán được.
Sau đó khi biết được Diệp Lăng Phi là chồng của Bạch Tình Đình, trong lòng Phương Linh kinh động đến không thể nào hình dung được, cô không thể nào tưởng tượng được sau lưng một người đàn ông bình thường này lại có bối cảnh lớn như vậy. Phương Linh càng cảm thấy con người Diệp Lăng Phi rất thần bí. Đàn ông càng khiến cho phụ nữ thấy thần bí càng có sức hấp dẫn đối với phụ nữ. Phương Linh trong vô thức đã nhìn thấy được ưu điểm của Diệp Lăng Phi.
Lúc này bị Diệp Lăng Phi ôm lấy eo Phương Linh cảm thấy xao động trong tim. Trong tim cô bất giác có một cảm giác rất khác thường, trong lòng Phương Linh nghĩ lung tung, nhất thời quên mất phải vùng vẫy khỏi lòng Diệp Lăng Phi.
Chính vào lúc này nghe thấy ngoài cửa vọng lại một tràn cười. Đổng Học Dân cười nói:
- Ông chủ Vương, tôi dẫn ông đi gặp giám đốc của chúng tôi, tình hình cụ thể cứ nói với cô ấy là được. Ừm, ngài yênn tâm, tôi nhất định sẽ theo tờ khai của ngài!
Tiếp sau đó là cửa phòng mở ra, Đổng Học Dân cười ha ha dẫn một người đàn ông trung niên đứng ở cửa, Đổng Học Dân vừa nhìn thấy cảnh trong văn phòng làm việc thì nhất thời sững sờ.