Đoàn Gia bước ra từ cánh cửa chi cục lớn, vươn tay ưỡn mình
Thoải mái, cậu không đến sớm một chút … chán đến lúc cần lại chờ tận bây giờ
Đoàn Gia miệng trách móc quay sang nhìn cậu bạn của mình Hạo Dương cùng Thanh A
Thanh A đã vào chân Đoàn Gia nhíu mày: Cậu đúng là không có việc gì làm? Bản tính không đỗi nếu để bên ngoài biết Đoan Gia luật sự có sỡ thích đánh phụ nữ thì lại càng hay nhỉ
Cậu thì biết gì, tôi chỉ ra tay nhẹ do cô ta quá yếu đuối, còn nữa con đàn bà
Câu chưa kịp nói ra hết bị ánh mắt lạnh lẽo của Hạo Dương quét ngang qua
Đáng một chữ của Hạo Dương nói ra làm Đoàn Gia tức đỏ mặt
Lần này cũng may Y Mễ không phải nạn nhân, nếu không tôi nghĩ Nam Ân sẽ thả cậu dễ dàng vậy sao, lúc đó Hạo Dương muốn cứu cậu cũng là một vấn đề Thanh A nói
Đoàn Gia nghênh mặt: Sao là vấn đề.
Tôi hận hôm đấy ném không chuẩn mấy, không thì có thể nát mặt cô ta rồi
Cậu ném ly rượu vào mặt Y Mễ Hạo Dương nhíu mày
Ừa ờ lỡ tay, mà cậu đang quan tâm cô ta à?
Hạo Dương đôi mắt có chút đỏ lên: Không, nhưng cô ta đã bên tôi gần năm không ít thì nhiều.
Tôi thấy cậu đừng đi quá giới hạn
Nói xong Hạo Dương bỏ lên xe của mình rời đi
Nam Thiếu, mời anh dùng trà - Y Mễ để tách trà nóng xuống bàn đẩy về phía Nam Ân
Hội quán sao rồi Nam Ân nhẹ nhàng nói
Y Mễ xoa đôi bàn tay đáp: Xong ra rồi hôm đấy rất hoan nghênh Nam Thiếu
Tôi sẽ đến mà
Y Mễ cong môi cười, hỏi: Đến lúc đây ưng em nào báo tôi nhé
Cái này tôi phải hỏi lại, nếu là ưng bà chủ thì sao?
Y Mễ xấu hổ cúi đầu khẽ nói: Ngài thật biết đùa
Giọng nói của Nam Ân nhàn nhạt mang theo ý vị đậm sâu: Làm sao bây giờ, điều tôi nói là thật.
Y Mễ vờ gật đầu cười nói: Chuyện của Đoàn Gia, cảm ơn anh..
Đoàn Gia tuỳ là cô không thích hắn thú tính, nhưng cũng là bạn của Nhị Gia nếu cố tình làm căng mọi vấn đề người lãnh trọn không phải là cô sao, cả Nhị Thiên Đường cũng thế
Đúng là tên đó không đáng mặt đàn ông? Nam Ân giọng có chút trầm lại
Thôi, bỏ qua đi.
Hôm đó phải cảm ơn ngài
Nam Ân nhẹ nhàng nhìn về phía Y Mễ ánh mắt lộ ra y cười: Không ai có thể làm em bị thương, kể cả bản thân em … ngày trước tôi có thể không dám quan tâm em quá nhiều nhưng bây giờ thì khác, ai muốn làm gì em hay xem tôi đã cho phép hay chưa
Y Mễ cúi đầu, lòng cô có chút xao xuyến, Nam Ân vậy mà lại dịu dàng với cô đến thế đỗi lại Hạo Dương chưa một lần bao vệ cô …
Chi Cục lúc sáng
Thống Đốc, bên ngoài Nhị Gia cùng Thiện Gia cần gặp ngài
Cho họ vào
Hạo Dương cùng Thanh A đi vào bên trong căn phòng to của Thống Đôc
Ngồi đi không phải khách sáo Nam Ân ngồi xuống
Tôi đến đây, làm gì cậu hẵn là biết rõ? Hạo Dương nói
Nam Ân gật đầu
Mà tiếc thật, tôi chưa có ý định thả người, mà yên tâm tôi không dùng hình với anh ta
Thanh A lúc này cũng lên tiếng: Nam Thiếu, chuyện không mấy to tác, nếu có thể mong cậu xem xét nếu có làm to cũng không hay
Không hay, cậu ta ra tay với phụ nữ loại thú tính gì đây
Hạo Dương lạnh lùng nói: Y Mễ vẫn đâu có sao?
Có chứ, cô ấy sợ, cô ấy có chút hoảng loạn
Chỉ vậy thôi - Thanh A nghiêng đầu hỏi Nam Ân
Nam Ân gật đầu
Miệng cậu luôn nói Y Mễ là đàn bà của cậu gần năm vậy mà cậu lại chẳng mảy may quan tâm.
Tôi lại khác khi cô ấy nhíu mày tôi lại muốn quan tâm ai làm cô ấy nhíu mày?.