Sảnh lớn của buổi tiệc sang trọng đầy ánh đèn lấp lánh, Y Mễ đi vào bên trong cô có thói quen tìm một góc nào đó ít người đứng …
Cô không quá lộng lẫy trong dàn hoa nhưng cô ví như một loài hoa lạ nhất, hương thơm cô toả ra thu hút các ong bướm xung quanh chỉ vay lại mình cô
Nam Ân vẫn được các tai to mặt lớn chào hỏi anh … cung kính anh
Y Mễ chỉ xoay xoay ly rượu buồn chán …
Phía xa có con mắt nhìn về phía cô, đôi mắt rõ của một kẻ si tình … một kẻ chiếm hữu ích kỷ …
Cậu muốn sang đó sao Thanh A liên tiếng hỏi
Không trả lời Hạo Dương đã sải bước qua đó
Y Mễ
Tiếng gọi như gọi hồn cô, ngước lên nhìn
Ừm Y Mễ ừm gật đầu một cái
Sao ở đây?
Đi tiệc
Cùng Nam Ân
Y Mễ gật đầu
Em quả nhiên vẫn coi thường lời tôi nói …
Y Mễ vẫn không trả lời hắn
Nam Ân cậu ta tốt đến vậy sao
Y Mễ gật đầu
Để em đánh đổi năm bên tôi, mà ở cạnh hắn Hạo Dương khẽ nói
Y Mễ ngước lên nhìn hắn: năm cay đắng có gì không đổi được
Nhị Gia, không nên nói riêng ở đây
Em sợ cậu ta thấy
Ừh tôi không muốn anh ấy nghĩ nhiều Y Mễ thành thật giải thích
Thấy Hạo Dương không có ý định rời đi, Y Mễ lấy túi vội vàng quay đi trước …
Cô đi ra ngoài sảnh khác bấm thang máy … cô cùng không rõ mình muốn làm gì …
Ting
Cô đi vào bên trong, đột nhiên một cánh tay cảng lại cửa thang máy …
Nam Ân
Nam Ân vào thang máy sau cô
Đi đâu đấy Nam Ân ôm eo cô
Em đi tham quan thôi
Thang máy di chuyển lên tầng trên thang máy dạng ngoài trời …
Đôi môi mỏng nhẹ của Nam Ân tiến tới đặt lên môi cô.
Lấp kín cái miệng nhỏ của cô
Y Mễ bị hôn đến ngây người xung quang cô chỉ hửi thấy toàn mùi của anh thôi …
Bên đối diện một chiếc thang máy cũng đang song song lên cùng …
Hình ảnh thu hết vào ánh mắt của hắn
( Một ví dụ cho mọi người nhe)
Tay cuộn tròn ánh mắt sắt lạnh nhìn tình cảnh lên kia thang máy không khỏi lạnh run …
Nam Ân và Y Mễ đã đến đây rồi sao, Y Mễ không phản khán?
Nam Ân quay buông Y Mễ ra ôm cô vào vòng đầu cô quay vào bên trong
Nam Ân quay về hướng đối diện nở nụ cười đắc thắng với Hạo Dương
Một lúc sau
Y Mễ được đưa về nhà nghĩ trước
Lang can
Cậu gọi tôi đến có việc gì
Cậu biết sao còn hỏi Hạo Dương dựa lưng vào lanh cang
Không biết Nam Ân vẫn than nhiễn đáp
Trả cô ấy lại cho tôi đi Hạo Dương chậm rãi nói
Muộn rồi, tôi bây giờ không thể buông cô ấy Nam Ân mĩm cười
Vậy cậu sẽ cưới cô ấy sao? Hay cậu sẽ về nói với mẹ cậu Phu Nhân Nam, cậu không muốn lấy tiểu thư nhà họ Linh? Cậu dám sao Ân? Hạo Dương cười châm chọc
Sẽ làm yên tâm đi
Tôi nói cho cậu biết, cái cậu không thể cho cô ấy cũng y như cái tôi không thể cho.
Chả khác gì nhau đâu
Hạo Dương nhìn ra phía xa xăm của Thành Phố
Nam Ân im lặng một lúc rồi nói: Dù có mất tất cả tôi cũng sẽ làm, sẽ cưới cô ấy.
Tôi về đây cô ấy vẫn đang chờ
Hạo Dương không nói được gì chỉ khi Nam Ân gần khuất khỏi hành lang anh ta mới lớn tiếng nói: Để rồi tôi chờ xem
Phía sau cánh cửa kia một bóng hình đã đứng đó từ lâu cũng rời đi …
Thanh A về đến nhà anh liền bật chiếc máy laptop lên, vào gõ nhanh tìm kiếm Tiểu Thư Họ Linh… người từ miệng Hạo Dương nói sẽ gã cho Nam Ân
! !
! Hôm nay có chương giờ cập nhật sẽ là chương buỗi trưa chương buỗi tối nha!!!!.