Hai bầu tròn căng hiện ra trước mắt Nam Ân, Nam Ân dịu dàng hôn lên từng chút một
Y Mễ hổn loạn hơi thở khó nhằn …
Dáng vẻ này của cô luôn khiến anh khao khát không ngừng.
Mê hoặc người nhìn từ trên xuống dưới cơ thể cô không ngừng run rẩy chuyển động …
Ưmm aaa
Nam Ân cười nhẹ, nụ cười dịu dàng như nước chảy, ánh mắt hiện lên khát vọng mảnh liệt … cơ thể cô luôn nhảy cảm như vậy mà anh thì đã sớm quen thuộc …
Y Mễ nỉ non như một con vật nhỏ, cô cảm nhận rõ bàn tay to lớn của anh di chuyển trên cơ thể cô …
Bàn tay nhẹ tách đùi hai chân cô ra, anh nhanh chống chiếm tiện nghi bên trong đó …
Y Mễ rên một tiếng aaa
Khuôn mặt cô mê man tận hưởng theo dừng động tác của Nam Ân.
Bị kí ch thích đến khó chịu tiếng rên rĩ vang ra khắp phòng …
Tấm trải giường nhanh chóng ướt khái cảm từng đợt khiên cô ngây dại.
Từng cơn sống mạnh khiến cô không thể kiềm chế nỗi mà chìm sâu trong đó chỉ có thể phát ra tiếng rên ai muội …
Ân, nhanh em chịu không nỗi ư m Cơ thể không thể tự chủ được mà cọ quậy.
Bàn tay nhỏ bé của cô siết lấy cơ thể Nam Ân … cô nhìn Nam Ân với ánh mắt cầu xin có chút tà mị ….
Càng như thế chỉ khiến Nam Ân càng điên cuồng hơn.
Y Mễ Nam Ân dịu dàng nói nhỏ bên tay cô: Y Mễ
Như dụ dỗ như gọi mời ….
Ưmmm Ân đừng ư m
Sau một lúc một nụ hôn sâu dừng ở trán của Y Mễ …
Mùi hương trong phòng bây giờ đầy mùi dc vọng của cuộc chiến hai người …
Trên giường một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, cô bây giờ như con mèo nhỏ nằm vào lòng Nam Ân.
Cảm nhận hơi âm của anh.
Thời gian này dường như đang dừng lại … Nam Ân cứ thế ôm cô vào lòng, để cô an ổn dựa vào ngực anh.
Đến khi nhìn xuống đã thấy cô ngủ mất rồi …
Ngủ Ngon Nam Ân yêu chiều nói nhỏ
......................
Lúc Y Mễ thức dậy cũng đã là trưa ngày hôm sau, ánh nắng chiếu vào trong phòng luồn qua khẽ cữa sổ …
Cô nỉ non trở mình một cái, bên cạnh đã không còn người cô loay hoay một chút thì ngồi dậy, thấy một mảnh giấy trên kệ
Mèo Lười
Chỉ hai chữ vỏn vẹn Y Mễ cười khỗ đi xuống giường vệ sinh cá nhân đến khi cô quay ra dọn lại giường ngủ cô chợt nhìn mãi một chỗ nghĩ ra gì đó cô liền thay nhanh quần áo ra ngoài …
Ở một phòng khám Y Mễ đang chờ đến lượt kêu số … vị bác sĩ này đã khám cho cô không biết bao lần.
Từ những lần cô lầm lở mang thai rồi nạo đi đều là vị ấy làm cho cô cả …
Sáng này coi thấy ga giường có dính lại của Nam Ân, dù là cô mê man chứ nhận cảm nhận được nhiều lần Nam Ân bắn hẵn vào bên trong … hôm nay cô đến muốn khám xem thế nào?
Đến một lúc Y Mễ đi vào, siêu âm xét nghiệm các thứ …
Cô Mễ, như lần trước tôi đã nói, cơ thể cô bây giờ rất khó có thai, phần trăm rất thấp, và nếu có thai tử c ung của cô rất yếu phần trăm xảy lại rất cao
Y Mễ xụ mặt buồn bả: Không có cách nào ạ bác sĩ, tôi tôi muốn cho con
Vậy sao nhiều lần lại bỏ, cô xem đi tử c ung của cô mỏng đến đồ nào, yếu ớt Bác sĩ chỉ vào kết quả siêu âm nói tiếp: Bây giờ kê thuốc cho uống nhé tuần sau quay lại …
Y Mễ gật đầu cầm hoá đơn ra quầy lấy thuốc, vô thức xoa tay lên bụng mình …
Cô sẽ phải đối diện ra sao khi cô không thể mang thai nữa … Nam Ân là cần người nối dõi … cô tự trách tại sao ông trời luôn bất công với cô như thế …
......
Cuối tuần vui vẻ nha mọi người ơi!!! Hôm này cũng sẽ có chương chương buỗi trưa chương buổi tối ️.