Đừng nóng, ngồi đi đã Hạo Dương chỉ vào chiếc ghế bên kia tay rót cho cô một cốc trà
Y Mễ thở dài: Anh hà cớ gì cứ lòng vòng, đưa xem
Hạo Dương lấy dưới bàn tờ báo năm đó để lên trên bàn …
Y Mễ vội vàng cầm lên đọc rõ từng câu: Dương Tiên xảy ra tai nạn khi trên đường đến chỗ mẹ con ông đang tá túc, chẳng may qua đời tại chỗ.
Đến hiện tại vẫn không ai biết bà Dương cùng con của họ đang ở đâu
năm trước có nghĩa là cô năm đó chỉ vừa tuổi … mẹ ngày ông xảy ra tại nạn cũng vài ngày sau đó là mẹ cô mất …
Làm sao tôi biết được ông ấy có phải cha tôi hay không Y Mễ nhìn Hạo Dương
Không nhầm được đâu, để tôi kể em nghe, nghe xong muốn đi kiểm chứng cũng được nhưng nghe truyện đoán nhân vật xem em có thông minh hay không nữa Hạo Dương cười lớn
Trương Dung năm đó yêu Dương Tiên con trai duy nhất của Dương Gia, Dương Tiên cũng yêu bà ấy rất nhiều cả hai tiến đến hôn nhân, đêm tân hôn … bạn thân của Dương Tiên đã bộc bạch cùng ông là thương thầm trộm nhớ bà Trương Dung … sau đó thì sao tôi không biết, vài tháng sau bà Trương Dung đi dạo phố gặp ông bạn thân ấy cả hai có nói chuyện vài câu.
Đỉnh điễm bị vợ của ông ta bắt gặp, một chút máu hoạn thư nỗi lên vợ của ông ta đã đẩy ngã bà Trương Dung khiến bà ấy xảy thai..
vào đến bệnh viện Ông Dương đau lòng không thôi vì mất đi đứa con đầu lòng của mình, đã trách bà Dung không chịu giữ thân giữa phận, cả con cũng để mất … ngày tháng sau đó ông Dương lạnh lùng với bà ấy
Tại sao ông ấy không nghe mẹ tôi giải thích chứ Y Mễ hỏi dồn dập
Sau đó một buổi tiệc của một gia tộc, bà Dung gặp lại ông bạn ấy, cũng nói qua nói lại vài câu, bà Dung đi không cẩn thận bị móc chiếc váy dài vào cạnh bàn bị xước một đường, ông bạn thân kia vội vàng cởi áo che đi chỗ đó chẳng may máy ảnh bắt được hôm sau tràn lan trên mặt báo … bà Dung vừa bị gia đình chồng lẫn chồng chì triết sĩ vã.
Nhiều đêm ông Dương về nhà chửi bà, mắng bà.
Bà ấy luôn nhẫn nhịn không phản kháng bà biết ông ấy rất yêu bà chỉ vì ghen nên mới thế … nhưng chuyện không quên đó là ngủ với bà … sau đó bà nhận tin vui bà có hỷ lần hai.
Ông Dương vui mừng bao nhiều chuyện điều xui cho qua cả, đón nhận đứa bé.
Gia đình lại vui vẻ đến tháng thứ .
Đêm ấy không hiểu sao Ông Dương sau khi đi tiệc về lại thay đổi.
Cho người đưa bà đến một hòn đảo xa xôi.
Cách biệt bà..
đến khi bà sinh vẫn không thấy mặt mũi ông Dương đâu.
Bà hạ sinh một cô con gái, ngày ngày qua tháng nọ, bà không ra khỏi hòn đảo cũng chẵng hỏi tìm ông Dương.
Trái tim nguội lạnh dần đi..
đến năm cô con gái hai tuổi.
Ông Dương đã có đến hòn đảo nhìn qua cô con gái một lúc … phía sau vị bác sĩ theo sau cầm một ông tiêm nhỏ, tiêm vào cơ thể bé gái khóc oé lên … một lượng máu được rút ra
Ông ấy nghi ngờ Y Mễ khẽ hỏi
Hạo Dương nhíu mày: Ừh hửm, sau đó có một cuốc nói chuyện diễn ra đại khái là ông ấy nghĩ đứa bé là con của người bạn thân kia, vì chính vợ của bạn thân ông đã nói thấy được tin nhắn của Bà Dung cùng chồng bà ta trong điện thoại …
Y Mễ nhắm mắt lắng nghe câu chuyện Hạo Dương đang kể
Chuyện sau đó thì mẹ em tuyệt vọng tìm cách thoát khỏi hòn đảo trôi dạt đến cô nhi viện
Vậy thì người bạn thân đó là ai? Y Mễ hớt hãi
Hạo Dương liếm môi: Em đoán đi nó sẽ hấp dẫn hơn đấy
Bên kia sau khi Nam Ân về từ Cô Nhi Viện
Anh cùng Khởi xem lại toàn bộ hồ sơ tìm được chính sát là bé gái năm nay xác định đã tuổi … Nam Ân đưa tay day day thái dương …
Tại sao mọi thứ đều trùng hợp rât nhiều … Y Mễ tuổi, lớn lên ở cô nhi viện này.
Chỉ là chưa xác minh được có phải là đến từ đêm mưa bão đó hay không?
Mọi Người ơi xin lỗi rất nhiều do sức khoẻ em trở nặng hôm này đã khoẻ lên nhiều em sẽ cải thiện ra chương mỗi ngày như cũ mọi người thông cảm vẫn ủng hộ em nhé ️.