Y Mễ biết đã chọc giận đến Hạo Dương nhưng cô thấy mình không nói gì sai cả cho dù là với hắn hay Đoàn Gia
Đoàn Gia nghiến răng: Tôi đã nói con đàn bà này cái gan không nhỏ cậu xem hôm nay đến mức nào rồi, tôi nói có gì sai sao
Được rồi - Hạo Dương trừng mắt nhìn sang Đoàn Gia
Y Mễ thở dài lười nhác nói: Gan tôi nhỏ không lớn như hai Gia đã nói đâu, còn nữa nếu Đoàn Gia bất mãn muốn kiện xin mời … Nhị Gia em xin phép
Choang.
Truyện Lịch Sử
Tiếng ly rượu bị Hạo Dương thẳng tay ném ra phía cửa lạnh lùng nói: Đoàn Gia về đi
Đoàn Gia ngớ người ôm một cục tức đi ra ngoài không quên dừng lại nói với Y Mễ: Cô chờ đó
Không gian yên tỉnh trở lại
Sang đây Hạo Dương nhìn chỗ bên cạnh
Y Mễ - Hạo Dương nhẹ giọng gọi cô
Y Mễ nhắm mắt thở dài: Nhị Gia, sắp tới Chu Yên cũng đã có thể kết hôn, hà cớ gì ngài cứ phải so đo với em
Tôi đã nói thế nào với em, tuỳ tôi không gò ép em nhưng để mà nói em cũng là đàn bà của tôi.
Là do em để tâm vào việc của tôi quá nhiều
Đàn bà của tôi sao? Đàn bà cũ
Hạo Dương gắt: Sao em cứ phải nháo lên mới chịu êm đềm không được sao
Vậy em hỏi ngài? Ngài có yêu Chu Yên hay không?
Có - Hạo Dương không một chút suy nghĩ đáp
Y Mễ gật đầu: Ngài từng nói ngài không muốn cô ấy buồn, tổn thương? Vậy sao còn lên giường với em?
Y Mễ vốn dĩ luôn canh cánh chuyện này, cô cũng rất thẳng thắng không dòng do …
Tại tôi hứng thú với em, còn nữa Chu Yên không phải tên để em nhắc
Y Mễ cưỡi khinh chính bản thân cô, cô đã quên Chu Yên tâm can bảo bối của hẵn … phải gọi là Chu Tiểu Thư, Y Mễ vội ngồi xa hắn ra nghiêng đầu nói: Cũng thật lạ, ngài yêu cô ấy nhưng lại không dám sống đúng bản thân mình trước cô ấy? Cô ấy có biết ngài thích thô bạo trên giường, cô ấy có biết những lần ngài đi giao dịch say sưa bè nhè, cô ấy có biết ngài bao nuôi bao nhiêu tình nhân bên ngoài hay không? Còn nữa những lần ngài bị kẻ thù đánh lén bị thương cô ấy có biết?, biết ngài dung tục thô thiển hay không?
Y Mễ lại ngưng nhìn phản ứng lạnh lẽo của Hạo Dương cô vẫn tiếp tục nói: Hay chỉ có con đàn bà này biết ngài thích thô bạo, chăm sóc ngài sau cuộc dạo chơi không lối về, hay chỉ có con đàn bà này dâng người đến cho ngài tận hưởng.
Hay chỉ có con đàn bà này chăm sóc vết thương cho ngài? Chịu đựng những từ tục tỉu của ngài?
Em là đang tủi thân kể lể với tôi sao - Hạo Dương nhíu mày
Sau đó thì sao? Trước mặt Chu Yên, ngài lại như một chàng doanh nhân nhu mì nhẹ nhàng đầy nuông chiều cô ấy? Không lăng nhăng, không phải Lão Đại máu lạnh nào đó.
Không hề biết sau bộ đồ vest lịch lãm là một con thú
Chát
Y Mễ cảm nhận má trái nóng ran cú tát trời dáng của Hạo Dương khiên gò má trái của Y Mễ nhanh chóng sưng đỏ
Em im ngay cho tôi, chắc cho lẻ Đoàn Gia nói đúng tôi quá nuông chiều em? - Hạo Dương lớn tiếng quát
Nuông chiều sao? Tôi không cần.
Ngài quên rồi sao cái ngày mà ngài bỏ tôi lại Anh, bỏ về khi nghe Chu Yên bệnh, cả tháng không một cái đối hoài đến tôi vì anh cũng Chu Yên đi Paris.
Rất rất nhiều cái ngày đó.
Nhưng Nhị Gia có một điều ngài không bỏ qua là lăn giường cũng tôi, à quên còn nữa tìm tôi để giúp anh nói chuyện với Nam Ân
Y Mễ cười chua chát, không một giọt nước mắt nào rơi tiếp tục nói: Ngài cũng đã nói, tôi và ngài sẽ không có quan hệ người ơn kẻ trả nữa cái gì cũng đã trả đủ năm của tôi cũng đã đủ giúp ngài thoả mãn bây giờ tôi mong yên ổn làm ăn.
Còn nếu ngài cảm thấy nhờ ngài tôi mới có được Nhị Thiên Đường, thì ngài có thể dẹp nó bất cứ lúc nào ngài dư khả năng mà ….
Tôi mệt rồi
Y Mễ đứng lên chuẩn bị rời đi cánh tay bị một lực giữ lại: Ngồi xuống, nói chuyện
Giọng của Hạo Dương đã dần ấm lại Y Mễ thở dài nới lõng cánh tay của hắn ra: Nói đã xong Ngài đây là muốn nuốt lời, ngài quên tôi cũng có thể yêu đương sao, đừng như thế nữa.