- Có chỗ dựa?
Tùng Thái Viêm liên tục cười lạnh
- Vẫn Thiên hội chúng ta ở Sương Nguyệt thành hô phong hoán vũ, chẳng lẽ không có chỗ dựa sao?
- Các người yên tâm, ta đã thông báo người đệ nhất phân đàn. Đồng thời còn thông báo người Lãnh Nguyệt hình đường của Nguyệt Thần giáo. Hừ. Tới Sương Nguyệt thành quấy rối, bất kể là ai cũng phải nằm. Đây là địa bàn của chúng ta. Là rồng phải cuộn tròn lại, là hổ cũng phải nằm cho ta.
Ngữ khí của Tùng Thái Viêm khí phách mười phần, hoàn toàn là mặc kệ người tới nháo sự là ai.
Bắc Cung Minh tuy rằng túc trí đa mưu, thế nhưng so với Tùng Thái Viêm, bất kể là thực lực hay là phách lực, đều chênh lệch rất lớn. Cho nên hắn mới can tâm tình nguyện nhận Tùng Thái Viêm làm lão đại.
Hắn cũng biết rõ tính cách của Tùng Thái Viêm, một khi chuyện gì mà hắn ta quyết định, cho dù có dùng mười con ngựa kéo lại cũng không được.
Những năm này Vẫn Thiên hội có thể khuếch trương nhanh chóng như vậy, làm việc như gió cuốn mây tan như vậy cũng không phải là không có quan hệ tới khí phách và thủ đoạn của Tùng Thái Viêm.
Bắc Cung Minh biết rõ mình có khuyên cũng không được cho nên không khuyên gì.
Bốn huynh đệ từ bên ngoài chạy về tổng bộ Vẫn Thiên hội, bọn họ đi tới đường cái bên ngoài tổng bộ Vẫn Thiên hội.
Nhấc mắt nhìn qua, lại phát hiện ra ngoài cửa tổng bộ Vẫn Thiên hội không ngờ lúc này có vô số người đứng xem, có thể nói là vô cùng náo nhiệt, từ trong ra ngoài chí ít cũng có vài tầng.
- Chậc chậc, người Vẫn Thiên hội đắc tội với ai đây?
- Không quan trọng, đây nên gọi là ác giả ác báo a.
- Hừ, nói nhỏ một chút, ngươi muốn chết hay sao? Đây chính là cửa ra vào của Vẫn Thiên hội.
- Hắc hắc, sợ cái gì? Vẫn Thiên hội lúc này không có ai đi ra, chỉ sợ đã bị diệt môn a.Ngữ khí của người nọ có chút hả hê vô cùng. Có thể nhìn ra được người này hiển nhiên cũng cực kỳ bất mãn với Vẫn Thiên hội, có lẽ lúc trước hắn đã ăn không ít đau khổ của Vẫn Thiên hội.
- Diệt môn? Mấy hội chủ của Vẫn Thiên hội còn chưa trở về. Nếu như mấy hội chủ trở về. Ai diệt ai còn không biết được đó.
- Hắc hắc ta cũng vô cùng chờ mong. Nên tranh thủ thời gian trở về a. Nếu như có thể nhìn thấy mấy người bọn họ cũng bị trời phạt, quả thực là chuyện sảng khoái nhân tâm a.
Người này còn chưa nói hết câu đã bị người bên cạnh trực tiếp che miệng lại.
Ánh mắt của đồng bạn bên cạnh hắn vô cùng nhanh nhẹn, nhìn thấy Vẫn Thiên tứ nghĩa đang vội vàng trở về, sợ tới mức hồn phi phách tán, dưới tình huống cấp bách vội vàng che miệng bằng hữu lại.
Nếu như nói thêm gì nữa, bị Vẫn Thiên tứ nghĩa nghe được, tuyệt đối là họa sát thân.
Vẫn Thiên tứ nghĩa quả thực hiện tại không có tâm tư đi quản những lời đàm luận kia. Bởi vì đám người này lúc nhìn thấy bọn họ đã tự động tránh ra, nhường một con đường.
Để cho bọn họ một đường thông suốt.
Vẫn Thiên Tứ nghĩa này nhìn về phía trước, chỉ nhìn thấy rất nhiều cao tầng Vẫn Thiên hội phơi xác tại chỗ. Hiện trường trước mắt có thể nói là vô cùng thê thảm.
Trong đó bắt mắt nhất tự nhiên là Kha trưởng lão kia.
Kha trưởng lão ở trong đám trưởng lão của Vẫn Thiên hội địa vị cực cao. Cho dù là tứ đại hội chủ như bốn người này trước mặt Kha trưởng lão cũng không quá bày ra cái giá quá cao.
Giờ phút này toàn thân Kha trưởng lão giống như bị co rút, giống như một cỗ thi thể nằm trên mặt đất, đã sớm không còn sinh cơ.
Nhìn thấy Vẫn Thiên tứ nghĩa xuất hiện, người xem náo nhiệt bốn phía cảm thấy tim đập rộn lên, vô cùng tự giác cách xa khỏi hiện trường ước chừng hơn mười thước.
Hiển nhiên bọn họ cũng không muốn rước lấy thị phi, bị Vẫn Thiên tứ nghĩa nhận định bọn họ là hung thủ.
Ở giữa hiện trường vẫn còn có một con đường, để cho Vẫn Thiên tứ nghĩa cất bước đi tới cửa ra vào của Vẫn Thiên hội.
- Lão đại, phản, thực sự là phản rồi. Địa bàn của Vẫn Thiên hội chúng ta rốt cuộc là hỗn đản nơi nào lại dám tới đại khai sát giới ở địa bàn của chúng ta?
Lão tứ trong Vẫn Thiên tứ nghĩa dậm chân kêu lên, biểu lộ giống như bị người ta đánh vào mặt mũi vậy.
Ngay cả lão nhị Bắc Cung Minh nhìn thấy một màn như vậy cũng nhíu mày.
Bỗng nhiên ánh mắt khẽ động, cất cao giọng nói:
- Người xem náo nhiệt nhanh chóng rời đi. Trong vòng ba tức, nếu như không rời khỏi ta sẽ coi như là kẻ địch với Vẫn Thiên hội chúng t a.
Lời này vừa nói ra, người xem náo nhiệt bốn phía hãi hùng khiếp vía, lập tức như ong vỡ tổ tràn ra ngoài.
- Người có thể báo tin tức, có thể lưu lại. Chỉ cần tin tức trung thực, Vẫn Thiên hội chúng ta nhất định sẽ không bạc đãi. Một tin tức tình báo có giá trị, thưởng một trăm vạn Thánh linh thạch.
Dưới trượng thưởng tất có dũng phu.
Vốn những người còn chưa đi quá xa nghe nói có giải thưởng đều nhao nhao dừng bước.
- Bắc Cung hội chủ, lời này không phải nói đùa đấy chứ?
Phải biết rằng lúc Giang Trần và Vô Song đại đế vẫn nháo sự ở trước cửa Vẫn Thiên hội, nhất định những người bốn phía đều vụng trộm nhìn thấy. Có người thứ nhất nhìn thấy tự nhiên có người thứ hai, có người thứ ba...
- Bắc Cung hội chủ, chuyện này ta biết rõ, ta biết rõ ràng.
Lập tức có người tự đề cử mình.
- Bắc Cung hội chủ, ta cũng biết, lần này tới nháo sự là mấy người trẻ tuổi, còn có một cặp nam nữ đạo lữ. Giống như một người trong đó vốn có chút quen biết với Vẫn Thiên hội các người. Dường như nói chuộc người gì đó. Nhưng mà không biết vì sao bọn họ không đàm phán thành công, cuối cùng lại đánh đập tàn nhẫn như vậy.
- Bắc Cung hội chủ, hắn không nói kỹ càng. Chuyện đã xảy ra là như thế này...
Từng người nối đuôi nhau, tranh nhau nói, sợ chỗ tốt bị người khác chiếm được.
Tùng Thái Viêm bên cạnh giờ phút này vừa vặn đang kiểm tra thương thế trên mỗi một thi thể ở hiện trường, chỉ là xem xong trong lòng hắn hãi hùng khiếp vía, tâm phiền ý loạn như ma.
Thấy những gia hỏa xem náo nhiệt ngươi một lời, ta một lời, nói rất hăng say, nhưng mà tin tức hữu dụng cơ hồ không có.
Hắn càng nghĩ càng giận, hét lớn một tiếng:
- Cút ngay hết cho ta.
Uy nghiêm của Tùng Thái Viêm còn mạnh hơn Bắc Cung Minh. Hắn mới mở miệng, những người xem náo nhiệt còn lại lập tức giải tán toàn bộ.
- Lão đại, tội gì huynh phải làm vậy? Đệ muốn hỏi một chút.
Tùng Thái Viêm cả giận nói:
- Hỏi cái gì mà hỏi? Còn không rõ sao? Đến Vẫn Thiên hội ta giết người, giết thống khoái như vậy, có hỏi rõ hay không đều là tử địch, còn cần hỏi làm gì? Hỏi rõ ràng cũng là một đao, hỏi không rõ cũng chỉ một đao.
Tùng Thái Viêm vung tay lên, cả giận nói:
- Đi vào.
Không thể không nói, Tùng Thái Viêm này rất là khí phách, xông lên trước, giống như một đám hỏa diễm vọt vào bên trong.
Nhưng mà hắn vừa xông tới cửa thì tốc độ đột nhiên trì trệ. Lực lượng toàn thân giống như đâm vào trên bức tường, bị một cỗ lực lượng cường đại bắn ngược lại. Không ngờ lại khiến cho thân thể hắn bay ngược ra ngoài.