- Tôi muốn ly hôn?
Trong căn phòng ngủ sang trọng, màn đêm dày đặc bào phủ tấm kính.Ánh đèn đường loe lói chiếu vào khung cảnh sắp bị hơi lạnh tỏa ra từ người đàn ông nhấn chìm.
Cô gái mặc trên người là bộ váy công sở màu xanh nhạt, khuôn mặt sắc nét xinh đẹp đến phát hờn.Từ ánh mắt, vóc dáng đều thể hiện sự kiêu hãnh, không hề rét run trước sắc mặt âm trầm dọa người của đối phương.
- Em có ý thức mình đang nói cái gì không?
Qua một lúc sau giọng nói người đàn ông vang lên, như ẩn nhẫn kiềm chế cơn cuồng phong trong lòng.
An Tử Song nhìn người phụ nữ đối diện bằng ánh mắt bất lực, đau lòng có, phẫn uất có.
Lạc Băng lại cố tình làm lơ, hay vốn cô không nhìn thấy được tình cảm vốn dĩ giấu kính một cách triệt để của ngưới đàn ông cô gọi là chồng.Hoặc trong lòng cô anh một chút cũng không quan trọng mà chứa đựng trong trái tim của cô vốn chỉ tồn tại người đàn ông kia.
Hôn nhân của bọn họ vốn từ đầu là sai lầm, là sự ép buộc không nên có.
Lạc Băng chuẩn bị sẵn valy trước khi An Tử Song trở về.Bàn tay đưa ra nắm chặt lấy tay cầm valy..
- Tôi rất rõ mình đang nói gì , đơn ở trên bàn anh ký đi..
Lạc Băng ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lẽo của An Tử Song.
Trong giờ phút này cô chỉ có sự thống hận từ anh, chẳng lòng dạ nào mà nhìn ra sự thê lương trong mắt anh.
Ánh mắt căn hận của cô khiến An Tử Song đau đớn.
Anh thu hồi sự đau lòng, vốn theo bộ dáng lạnh lùng xa cách hàng ngày..
Làn môi mím chặt rồi từ từ nhếch lên.
- Em nên nhớ Lạc Thị muốn tồn tại là nhờ Tôi.Nếu em dám bước ra khỏi cánh cổng của An Gia quay về với Tô Triết.
Tôi sẽ cho em biết thế nào là sống trong ân hận.
Làn môi Lạc Băng run rẩy nhưng cô vốn quật cường từ nhỏ, tính cách kiêu hãnh cùng sự tự tôn không cho phép ai dẫm đạp dù người đó là ai đi nữa.
- Đừng khiến tôi hận anh thêm nữa, anh dám chạm đến Tô Triết một lần nữa tôi sẽ sống chết với anh.Bây giờ anh ta như kẻ tàn phế, anh hại gia đình người ta tan nát như thế anh còn chưa vừa lòng hay sao? Anh có phải là con người hay không.Tôi không thể nào sống với kẻ lòng lang dạ sói như anh...
Cả người An Tử Song chấn động, ánh mắt anh ra từ đau thương rồi trở nên tuyệt vọng..
Giận quá hóa cười.
Anh gật đầu sau đó nở nụ cười chua chát rồi biến thành lạnh lẽo.
- Nếu trong mắt em tôi vốn là một kẻ tồi như thế.Vậy thì tồi đến cùng đi.Tôi không ký, cả đời này em chỉ có thể vợ của An Tử Song.Dù có chết đi, em cũng đừng mong quay về với tên khốn đó.
Lạc Băng không thể tin trăn trối nhìn anh như kẻ máu lạnh vô tình.Đúng vậy, giờ phút này Lạc Băng không thể kìm chế được sự uất hận trong lòng mình.
Cô hét lên đầy căm phẫn.
- Tôi có chết cũng sẽ không ở với tên cầm thú như anh.Tôi hận anh, hận chết anh....
Trên đường rất tối từng cơn mưa nặng hạt không ngừng rơi xuống, tiếng còi cảnh sát vang lên không ngừng.Do xảy ra tai nạn nên giao thông có phần bị ùn tắt.
Lúc này cảnh sát đang cố gắng kéo thân thể đang bị kẹt trong chiếc xe hơi bị lật ngửa, do va chạm quá mạnh hình thù chiếc xe chẳng còn hình dạng gì nữa cả..
Màn mưa ngày càng dày đặc, Lạc Băng nhìn xung quanh toàn là mãnh vỡ xe hơi, cô chăm chú nhìn thân xác người con gái vốn rất xinh đẹp nhưng giờ phút này khắp thân thể toàn là máu đỏ vẩy khắp nơi hòa vào màn mưa trút xuống khiến cho khung cảnh càng thêm kinh hãi.
...!
️️️️????????????????????
Tác Phẩm này sẽ tham gia dự thi Tiểu Thuyết, Các bạn nhớ like đầy đủ để Y có động lực tham gia nha.Mấy tháng nay Y thật sự rất bận nhưng admin cứ réo miết nên Y cố gắng ra Tp mới.Mong rằng các bạn sẽ cho Y động lực nhen..
Các tác giả khác thì share trên Fb đủ thứ.Y thì không y/c gì nhiều chỉ mong các bạn xem xong like cái ,cm cái.Z dc òi.Dù Y ko đoạt giải nhưng Y vẫn thấy Fan mình thật sự ủng hộ mình.Dù app này tui đông ng fl nhất á nhưng không dám đòi hỏi gì nhiều.Chỉ cần vậy đủ òi.Tks all????????.