Melody Jones ngồi trên khoảng sân sau mới của mình, quan sát hàng xóm, bạn bè và gia đình mới của cô tập hợp ăn mừng trong đám cưới cô.
Giờ mới là tháng hai, nhưng miền Nam đã có một mùa đông dễ chịu, hoa thủy tiên vàng trong khu vườn của cô đã nở rộ.
Mùa sinh trưởng ở vùng Virginia dài hơn 3 tháng so với Massachusetts. Cô yêu nơi này, cô yêu tất cả mọi thứ trong cuộc sống mới của mình. Cô yêu ngôi nhà thuê nhỏ bên ngoài căn cứ hải quân nơi Alpha Squad đang tạm đóng quân. Cô yêu việc thức dậy mỗi sáng với Jones trên giường. Cô yêu việc ôm lấy con trai họ, Tyler, trong vòng tay khi cô đung đưa cậu bé trong giấc ngủ. Cô thậm chí yêu cả việc ăn đêm.
Brittany ngồi xuống cạnh cô. "Giấy tờ đã hoàn thành" cô nói. "Từ hôm kia. Andy giờ đã là con chị."
Cô bật cười "Chúa giúp em"
Melody ôm lấy chị gái mình "Em rất mừng cho chị."
"Chị cũng rất mừng cho em" Brittany lại cười lớn. "Chị không chắc đã từng tham dự bữa tiệc nào có quá nhiều người đàn ông điển trai đến vậy chưa. Và tất cả những bộ quân phục đó! Chị đã gần như suýt ngất khi bước vào nhà thờ. Chị cho là em đã quen với nó."
Melody cười toet toét. "Không" cô nói "Không hề."
Bên kia sân, Jones đang giữ Tyler trên vai. Anh có đôi chút khó khăn khi giữ cậu bé yên lặng trong khi đứng nói chuyện với Harvard và cha anh, Đô đốc. Như Melody nhận thấy, anh đang cười lớn với điều gì đó Harvard nói và em bé ngọ nguậy. Jones nhẹ nhàng hôn lên đầu bé, dỗ dành bé ngủ lại.
Như Melody quan sát thấy quanh sân, cô nhận ra Brittany nói đúng. Gần như toàn bộ đàn ông ở đây đều là lính SEALs, và họ thật sự, thật sự, là một nhóm người trông thật khác thường.
Jones nhìn quanh sân và bắt gặp ánh mắt cô. Nụ cười của anh khiến tim cô lộn nhào trong lồng ngực, đó là nụ cười nói 'Anh yêu em'. Nụ cười anh dành cho cô và chỉ cho riêng mình cô. Cô mỉm cười lại với anh, biết rằng anh có thể đọc thấy tình yêu của cô dành cho anh rõ ràng trong mắt cô.
Mặc cho những dự định từng đặt ra, cô đã tiến lên và kết hôn mỗi ngày bình thường với người đàn ông ít-bình-thường nhất mà cô từng biết đến. Không, thật sự hoàn toàn khong có gì là bình thường ở người đàn ông tên 'Cowboy' Jones. 100% là anh rất khác thường-và tình yêu của anh dành cho cô thật không thể tin được.
Và cô sẽ không có nó bằng bất kỳ cách nào khác.
Melody Jones ngồi trên khoảng sân sau mới của mình, quan sát hàng xóm, bạn bè và gia đình mới của cô tập hợp ăn mừng trong đám cưới cô.
Giờ mới là tháng hai, nhưng miền Nam đã có một mùa đông dễ chịu, hoa thủy tiên vàng trong khu vườn của cô đã nở rộ.
Mùa sinh trưởng ở vùng Virginia dài hơn tháng so với Massachusetts. Cô yêu nơi này, cô yêu tất cả mọi thứ trong cuộc sống mới của mình. Cô yêu ngôi nhà thuê nhỏ bên ngoài căn cứ hải quân nơi Alpha Squad đang tạm đóng quân. Cô yêu việc thức dậy mỗi sáng với Jones trên giường. Cô yêu việc ôm lấy con trai họ, Tyler, trong vòng tay khi cô đung đưa cậu bé trong giấc ngủ. Cô thậm chí yêu cả việc ăn đêm.
Brittany ngồi xuống cạnh cô. "Giấy tờ đã hoàn thành" cô nói. "Từ hôm kia. Andy giờ đã là con chị."
Cô bật cười "Chúa giúp em"
Melody ôm lấy chị gái mình "Em rất mừng cho chị."
"Chị cũng rất mừng cho em" Brittany lại cười lớn. "Chị không chắc đã từng tham dự bữa tiệc nào có quá nhiều người đàn ông điển trai đến vậy chưa. Và tất cả những bộ quân phục đó! Chị đã gần như suýt ngất khi bước vào nhà thờ. Chị cho là em đã quen với nó."
Melody cười toet toét. "Không" cô nói "Không hề."
Bên kia sân, Jones đang giữ Tyler trên vai. Anh có đôi chút khó khăn khi giữ cậu bé yên lặng trong khi đứng nói chuyện với Harvard và cha anh, Đô đốc. Như Melody nhận thấy, anh đang cười lớn với điều gì đó Harvard nói và em bé ngọ nguậy. Jones nhẹ nhàng hôn lên đầu bé, dỗ dành bé ngủ lại.
Như Melody quan sát thấy quanh sân, cô nhận ra Brittany nói đúng. Gần như toàn bộ đàn ông ở đây đều là lính SEALs, và họ thật sự, thật sự, là một nhóm người trông thật khác thường.
Jones nhìn quanh sân và bắt gặp ánh mắt cô. Nụ cười của anh khiến tim cô lộn nhào trong lồng ngực, đó là nụ cười nói 'Anh yêu em'. Nụ cười anh dành cho cô và chỉ cho riêng mình cô. Cô mỉm cười lại với anh, biết rằng anh có thể đọc thấy tình yêu của cô dành cho anh rõ ràng trong mắt cô.
Mặc cho những dự định từng đặt ra, cô đã tiến lên và kết hôn mỗi ngày bình thường với người đàn ông ít-bình-thường nhất mà cô từng biết đến. Không, thật sự hoàn toàn khong có gì là bình thường ở người đàn ông tên 'Cowboy' Jones. % là anh rất khác thường-và tình yêu của anh dành cho cô thật không thể tin được.
Và cô sẽ không có nó bằng bất kỳ cách nào khác.