Dương Tử Hiên vuốt vuốt huyệt Thái Dương hơi đau đau, buổi sáng bị Thuộc Bình gọi một cuộc điện thoại đánh thức dậy sớm, giấc ngủ cũng không tốt lắm, tức giận nói: "Tôi nói lão Hứa này, có phải anh cảm thấy tôi chưa từng gặp mỹ nữ phải không? Muốn xem mỹ nữ, trực tiếp dừng xe tại đường Tử Kim, mỹ nữ đi tới đi lui nhiều vô số."
Đường Tử Kim là một trong những đường phồn hoa nhất đi thành phố Tử Kim, cũng là đường đi mang tính tiêu chí La Phù tỉnh, có không ít cô gái xinh đẹp qua lại tại đó.
"Tử Hiên, tôi nói cậu này, tại sao lại tục như vậy được? Tôi giới thiệu cho cậu một cô gái đẹp, nhưng không phải mỹ nữ đầu đường bình thường có thể so sánh, đây chính là một đại mỹ nữ thật sự.”
“Hơn nữa còn là sinh viên tốt nghiệp loại giỏi học viện quản lý ở kinh thành, gia thế nàng, đối với rất nhiều người mà nói, đều có thể xưng là hiển hách, nếu như có thể được nàng ưu ái, đúng là cực kỳ hữu dụng đối với tiền đồ của cậu." Hứa Ấn Gia thấm thía nói.
Lật văn bản tài liệu trên mặt bàn ra xem, Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: "Tại sao tôi nghe như là quan hệ thông gia chính trị của đại tộc phong kiến thời cổ đại vậy? Cô gái kia bây giờ đang làm gì rồi?"
"Cô gái kia bây giờ đang làm ở một công ty bất động sản Hải Nam, đảm nhiệm tổng giám đốc, công ty này có bối cảnh ngân hàng." Hứa Ấn Gia bình tĩnh nói.
"Lão Hứa, chừng nào thì anh đã biến thành bà mối vậy, dẫn mối cũng không phải là của sở trường của anh, hiện tại đúng là thời đại hôn nhân yêu đương tự do, tôi là đảng viên cán bộ, nhưng tôi cũng có quyền lợi lựa chọn của mình." Dương Tử Hiên có chút phản cảm với loại an bài quan hệ thông gia chính trị này.
"Tôi chỉ cho cậu nhìn một cái, không bảo cậu nhất định phải lấy nàng." Hứa Ấn Gia tức giận nói.
"Cậu đương nhiên là có quyền lợi lựa chọn, tôi lại thấy nha đầu Lâm gia kia rất thích hợp với cậu, đáng tiếc, người ta không nhất định coi trọng cậu, cho dù nàng coi trọng cậu, Lâm Chính Cường cũng không nhất định có thể tiếp nhận cậu." Hứa Ấn Gia nhớ tới lực ảnh hưởng của Lâm gia tại Khu đông nam, trong lòng liền trở nên nghiêm nghị.
Hiện tại, tiếng hô ủng hộ Lâm Chính Cường tiến vào danh sách người lãnh đạo đảng và quốc gia cũng rất cao, trong khoảng thời gian này, Lâm Chính Cường cũng liên tiếp làm nổi bật tâm tư và phát ra giọng nói của mình trên báo đảng.
Nếu như Lâm Chính Cường bước vào danh sách người lãnh đạo đảng cùng quốc gia, chỉ sợ lực ảnh hưởng của Lâm gia tại Đông Nam lại càng đi lên một tầng lầu mới.
Khi đó, chênh lệch giữa Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy lại càng kéo dài hơn.
Nghĩ đến Lâm Nhược Thủy, trong lòng Dương Tử Hiên cũng cảm thấy ấm áp, trong khoảng thời gian này, Dương Tử Hiên rất ít khi gặp mặt Lâm Nhược Thủy, tại Nam Hồ thì gặp mặt hai lần, hai người đều vội vàng lo toan công tác, Lâm Nhược Thủy hiện tại, có lẽ vẫn là huyện ủy bí thư Hồng Thủy, chủ chính một phương, cũng là trăm sự tình quấn thân.
Chỉ là, Dương Tử Hiên lại cảm giác Lâm Nhược Thủy dường như là đang tận lực tránh né mình, mấy lần Dương Tử Hiên nói trở về Hồng Thủy huyện nhìn một chút, đều bị Lâm Nhược Thủy dùng các loại cớ cản trở.
Cái này lại làm cho Dương Tử Hiên hoài nghi, có phải là Lâm Nhược Thủy đã tìm được người yêu rồi hay không.
Dương Tử Hiên biết mình ưa thích Lâm Nhược Thủy, nhưng rốt cuộc Lâm Nhược Thủy nghĩ ra sao, Dương Tử Hiên vẫn không cách nào xác định được.
Dù sao, loại thiên chi kiều nữ, gia thế hiển hách, bằng cấp cũng cao, người cũng rất xinh đẹp tựa như Lâm Nhược Thủy này, quen biết và tiếp xúc với các thanh niên tài hoa cũng nhiều, ưu tú hơn so với Dương Tử Hiên, khả năng cũng có, đứng núi này trông núi nọ cũng là chuyện rất bình thường.
"Lão Hứa, anh nói đùa rồi, Nhược Thủy chỉ coi tôi là một bạn bè tri ân khác phái thôi, quan hệ cá nhân giữa chúng tôi rất tốt, nhưng đến hôn nhân vẫn có một khoảng cách, tôi cũng không biết nàng nghĩ ra sao, nhưng chắc tôi không trèo cao nổi." Dương Tử Hiên thở dài nói.
"Tôi nói thằng nhóc này, cậu cũng khỏi phải tự coi nhẹ mình rồi, hiện tại điều kiện của cậu cũng đã rất cao rồi, 27 tuổi đã là cán bộ cấp phó sở, hơn nữa còn ở trên vị trí Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, điều kiện giống như cậu, phóng nhãn cả nước, cũng không tìm ra bao nhiêu người, mấu chốt là phải xem cố gắng của cậu." Hứa Ấn Gia tận tình khuyên bảo.
"Tối nay tôi sẽ giới thiệu cho cậu cô bé này, bối cảnh gia đình cũng rất hiển hách, cha là giám đốc xây dựng, lực ảnh hưởng không nhỏ tại ngân hàng và tài chính hệ thống, bác bây giờ đang ở Bộ tài chính, đảm nhiệm phó bộ trưởng, rất có thể tại sau khi nhiệm kỳ mới diễn ra, sẽ ngồi lên chức Bộ trưởng bộ tài chánh, thành cán bộ cấp quốc gia, có thể nói là toàn gia có lực ảnh hưởng cực lớn tại hệ thống tài chính."
Hứa Ấn Gia xuống xe, vừa đi vào đại viện ủy ban tỉnh, vừa nói chuyện.
"Anh nói là cô gái nắm giữ chức tổng giám đốc?" Dương Tử Hiên lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới, Hứa Ấn Gia vậy mà lại giới thiệu với hắn một cô gái bối cảnh lợi hại như vậy.
"Bằng không thì cậu cho rằng thế nào? Tôi nói cậu, thằng nhóc này, phải từ từ nắm chắc cơ hội, nếu thành rể hiền của Đái gia, con đường làm quan về sau của cậu sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
“Đái gia có lực ảnh hưởng cực kỳ lớn ở hệ thống tài chính và hệ thống ngân hàng, về sau hơn phân nửa là cậu sẽ phải tiếp tục chủ chính một phương, chủ chính một phương, thường xuyên phải liên hệ cùng ngân hàng rồi, nếu đáp lên gốc cây Đái gia, về sau cậu cũng không cần phát sầu vì tài chính." Hứa Ấn Gia dặn dò.
"An bài gặp mặt cơ hội lần này cũng không dễ dàng, cũng là do trước kia tôi công tác ở sở tài chính, mới tiếp xúc với Đái gia, không thể nói là có quan hệ cá nhân."
"Đoạn thời gian trước, tôi thu được tiếng gió cậu sẽ tới Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, về sau, tôi liền nghĩ đến việc xem xét cho cậu một người nội trợ tốt một chút, mới gọi điện thoại đến Đái gia, tôi vốn không ôm hi vọng gì, nhưng Đái tiểu thư nghe nói tình huống của cậu xong, về sau, lập tức đáp ứng gặp cậu."
"Cơ hội khó được, Tử Hiên, từ từ nắm chắc, tôi phải họp rồi, buổi tối gặp lại!" Hứa Ấn Gia bốp một tiếng, cúp điện thoại.
Hai tay khoanh ở trước ngực, Dương Tử Hiên đốt một điếu thuốc, đưa lên miệng.
Chẳng lẽ thực sự phải đi thấy gặp Đái tiểu thư kia sao? Nhưng đây chính là hảo ý của lão Hứa, lúc này đây tổ chức gặp mặt, phỏng chừng cũng đã làm lão Hứa mất không ít công phu.
Cũng nên cho lão Hứa một chút mặt mũi, dù sao trông thấy mặt cũng sẽ không chết người.
Nghĩ tới đây, Dương Tử Hiên liền bình tĩnh lại.
"Tiểu Khải, tới đây, cậu chờ một lát, bảo tiểu Thiến trông nom việc nhà, cầm lấy bộ quần áo tây ở phía trong kia đi giặt, sau lưng hình như bị bẩn, tối nay tôi phải mặc, cà- vạt cũng phải chuẩn bị cho tốt..."
……………………………..
Tỉnh ủy ủy ban tỉnh phát ra chỉ thị, quy định việc xây dựng cán bộ đảng viên, trong sạch hoá bộ máy chính trị, kêu gọi các nơi ngừng điều lệ lấy khoản tiền chi tiêu công để ăn uống, nằm trong văn bản tài liệu số bốn mươi ba.
Dương Tử Hiên nhìn văn bản tài liệu, tiện tay ném ở một bên, loại văn kiện chấp hành này cần phòng hai kiểm tra kỷ luật và Tỉnh ủy phòng đôn đốc kiểm tra cùng nhau phối hợp hành động, mới có thể có chút hiệu quả.
Dùng lực ảnh hưởng của Dương Tử Hiên ở phòng hai kiểm tra kỷ luật bây giờ, căn bản không có khả năng làm gì với loại văn kiện này, cho nên Dương Tử Hiên cũng lười xem.
Giữa trưa, cơm nước xong xuôi, về sau, Dương Tử Hiên phân phó Hồ Khải, bảo Hồ Khải đi đến khách sạn Tử Kinh, đặt một căn phòng riêng.
Sắp đến lúc tan tầm rồi, Dương Tử Hiên ngồi trong phòng làm việc, nhìn điện thoại không có động tĩnh, cảm giác có chút kỳ quái, hắn vốn tưởng rằng hôm nay Hứa Chí Văn nhất định sẽ gọi điện thoại tới cho hắn.
Dù sao, tối hôm qua, thời điểm Dương Tử Hiên kiểm tra tất cả sổ sách thời kỳ Hứa Chí Văn nhậm chức sử trưởng quản lý địa chính, những sổ sách này khẳng định có một ít vấn đề.
Đường Tử Kim là một trong những đường phồn hoa nhất đi thành phố Tử Kim, cũng là đường đi mang tính tiêu chí La Phù tỉnh, có không ít cô gái xinh đẹp qua lại tại đó.
"Tử Hiên, tôi nói cậu này, tại sao lại tục như vậy được? Tôi giới thiệu cho cậu một cô gái đẹp, nhưng không phải mỹ nữ đầu đường bình thường có thể so sánh, đây chính là một đại mỹ nữ thật sự.”
“Hơn nữa còn là sinh viên tốt nghiệp loại giỏi học viện quản lý ở kinh thành, gia thế nàng, đối với rất nhiều người mà nói, đều có thể xưng là hiển hách, nếu như có thể được nàng ưu ái, đúng là cực kỳ hữu dụng đối với tiền đồ của cậu." Hứa Ấn Gia thấm thía nói.
Lật văn bản tài liệu trên mặt bàn ra xem, Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: "Tại sao tôi nghe như là quan hệ thông gia chính trị của đại tộc phong kiến thời cổ đại vậy? Cô gái kia bây giờ đang làm gì rồi?"
"Cô gái kia bây giờ đang làm ở một công ty bất động sản Hải Nam, đảm nhiệm tổng giám đốc, công ty này có bối cảnh ngân hàng." Hứa Ấn Gia bình tĩnh nói.
"Lão Hứa, chừng nào thì anh đã biến thành bà mối vậy, dẫn mối cũng không phải là của sở trường của anh, hiện tại đúng là thời đại hôn nhân yêu đương tự do, tôi là đảng viên cán bộ, nhưng tôi cũng có quyền lợi lựa chọn của mình." Dương Tử Hiên có chút phản cảm với loại an bài quan hệ thông gia chính trị này.
"Tôi chỉ cho cậu nhìn một cái, không bảo cậu nhất định phải lấy nàng." Hứa Ấn Gia tức giận nói.
"Cậu đương nhiên là có quyền lợi lựa chọn, tôi lại thấy nha đầu Lâm gia kia rất thích hợp với cậu, đáng tiếc, người ta không nhất định coi trọng cậu, cho dù nàng coi trọng cậu, Lâm Chính Cường cũng không nhất định có thể tiếp nhận cậu." Hứa Ấn Gia nhớ tới lực ảnh hưởng của Lâm gia tại Khu đông nam, trong lòng liền trở nên nghiêm nghị.
Hiện tại, tiếng hô ủng hộ Lâm Chính Cường tiến vào danh sách người lãnh đạo đảng và quốc gia cũng rất cao, trong khoảng thời gian này, Lâm Chính Cường cũng liên tiếp làm nổi bật tâm tư và phát ra giọng nói của mình trên báo đảng.
Nếu như Lâm Chính Cường bước vào danh sách người lãnh đạo đảng cùng quốc gia, chỉ sợ lực ảnh hưởng của Lâm gia tại Đông Nam lại càng đi lên một tầng lầu mới.
Khi đó, chênh lệch giữa Dương Tử Hiên và Lâm Nhược Thủy lại càng kéo dài hơn.
Nghĩ đến Lâm Nhược Thủy, trong lòng Dương Tử Hiên cũng cảm thấy ấm áp, trong khoảng thời gian này, Dương Tử Hiên rất ít khi gặp mặt Lâm Nhược Thủy, tại Nam Hồ thì gặp mặt hai lần, hai người đều vội vàng lo toan công tác, Lâm Nhược Thủy hiện tại, có lẽ vẫn là huyện ủy bí thư Hồng Thủy, chủ chính một phương, cũng là trăm sự tình quấn thân.
Chỉ là, Dương Tử Hiên lại cảm giác Lâm Nhược Thủy dường như là đang tận lực tránh né mình, mấy lần Dương Tử Hiên nói trở về Hồng Thủy huyện nhìn một chút, đều bị Lâm Nhược Thủy dùng các loại cớ cản trở.
Cái này lại làm cho Dương Tử Hiên hoài nghi, có phải là Lâm Nhược Thủy đã tìm được người yêu rồi hay không.
Dương Tử Hiên biết mình ưa thích Lâm Nhược Thủy, nhưng rốt cuộc Lâm Nhược Thủy nghĩ ra sao, Dương Tử Hiên vẫn không cách nào xác định được.
Dù sao, loại thiên chi kiều nữ, gia thế hiển hách, bằng cấp cũng cao, người cũng rất xinh đẹp tựa như Lâm Nhược Thủy này, quen biết và tiếp xúc với các thanh niên tài hoa cũng nhiều, ưu tú hơn so với Dương Tử Hiên, khả năng cũng có, đứng núi này trông núi nọ cũng là chuyện rất bình thường.
"Lão Hứa, anh nói đùa rồi, Nhược Thủy chỉ coi tôi là một bạn bè tri ân khác phái thôi, quan hệ cá nhân giữa chúng tôi rất tốt, nhưng đến hôn nhân vẫn có một khoảng cách, tôi cũng không biết nàng nghĩ ra sao, nhưng chắc tôi không trèo cao nổi." Dương Tử Hiên thở dài nói.
"Tôi nói thằng nhóc này, cậu cũng khỏi phải tự coi nhẹ mình rồi, hiện tại điều kiện của cậu cũng đã rất cao rồi, 27 tuổi đã là cán bộ cấp phó sở, hơn nữa còn ở trên vị trí Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, điều kiện giống như cậu, phóng nhãn cả nước, cũng không tìm ra bao nhiêu người, mấu chốt là phải xem cố gắng của cậu." Hứa Ấn Gia tận tình khuyên bảo.
"Tối nay tôi sẽ giới thiệu cho cậu cô bé này, bối cảnh gia đình cũng rất hiển hách, cha là giám đốc xây dựng, lực ảnh hưởng không nhỏ tại ngân hàng và tài chính hệ thống, bác bây giờ đang ở Bộ tài chính, đảm nhiệm phó bộ trưởng, rất có thể tại sau khi nhiệm kỳ mới diễn ra, sẽ ngồi lên chức Bộ trưởng bộ tài chánh, thành cán bộ cấp quốc gia, có thể nói là toàn gia có lực ảnh hưởng cực lớn tại hệ thống tài chính."
Hứa Ấn Gia xuống xe, vừa đi vào đại viện ủy ban tỉnh, vừa nói chuyện.
"Anh nói là cô gái nắm giữ chức tổng giám đốc?" Dương Tử Hiên lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới, Hứa Ấn Gia vậy mà lại giới thiệu với hắn một cô gái bối cảnh lợi hại như vậy.
"Bằng không thì cậu cho rằng thế nào? Tôi nói cậu, thằng nhóc này, phải từ từ nắm chắc cơ hội, nếu thành rể hiền của Đái gia, con đường làm quan về sau của cậu sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
“Đái gia có lực ảnh hưởng cực kỳ lớn ở hệ thống tài chính và hệ thống ngân hàng, về sau hơn phân nửa là cậu sẽ phải tiếp tục chủ chính một phương, chủ chính một phương, thường xuyên phải liên hệ cùng ngân hàng rồi, nếu đáp lên gốc cây Đái gia, về sau cậu cũng không cần phát sầu vì tài chính." Hứa Ấn Gia dặn dò.
"An bài gặp mặt cơ hội lần này cũng không dễ dàng, cũng là do trước kia tôi công tác ở sở tài chính, mới tiếp xúc với Đái gia, không thể nói là có quan hệ cá nhân."
"Đoạn thời gian trước, tôi thu được tiếng gió cậu sẽ tới Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, về sau, tôi liền nghĩ đến việc xem xét cho cậu một người nội trợ tốt một chút, mới gọi điện thoại đến Đái gia, tôi vốn không ôm hi vọng gì, nhưng Đái tiểu thư nghe nói tình huống của cậu xong, về sau, lập tức đáp ứng gặp cậu."
"Cơ hội khó được, Tử Hiên, từ từ nắm chắc, tôi phải họp rồi, buổi tối gặp lại!" Hứa Ấn Gia bốp một tiếng, cúp điện thoại.
Hai tay khoanh ở trước ngực, Dương Tử Hiên đốt một điếu thuốc, đưa lên miệng.
Chẳng lẽ thực sự phải đi thấy gặp Đái tiểu thư kia sao? Nhưng đây chính là hảo ý của lão Hứa, lúc này đây tổ chức gặp mặt, phỏng chừng cũng đã làm lão Hứa mất không ít công phu.
Cũng nên cho lão Hứa một chút mặt mũi, dù sao trông thấy mặt cũng sẽ không chết người.
Nghĩ tới đây, Dương Tử Hiên liền bình tĩnh lại.
"Tiểu Khải, tới đây, cậu chờ một lát, bảo tiểu Thiến trông nom việc nhà, cầm lấy bộ quần áo tây ở phía trong kia đi giặt, sau lưng hình như bị bẩn, tối nay tôi phải mặc, cà- vạt cũng phải chuẩn bị cho tốt..."
……………………………..
Tỉnh ủy ủy ban tỉnh phát ra chỉ thị, quy định việc xây dựng cán bộ đảng viên, trong sạch hoá bộ máy chính trị, kêu gọi các nơi ngừng điều lệ lấy khoản tiền chi tiêu công để ăn uống, nằm trong văn bản tài liệu số bốn mươi ba.
Dương Tử Hiên nhìn văn bản tài liệu, tiện tay ném ở một bên, loại văn kiện chấp hành này cần phòng hai kiểm tra kỷ luật và Tỉnh ủy phòng đôn đốc kiểm tra cùng nhau phối hợp hành động, mới có thể có chút hiệu quả.
Dùng lực ảnh hưởng của Dương Tử Hiên ở phòng hai kiểm tra kỷ luật bây giờ, căn bản không có khả năng làm gì với loại văn kiện này, cho nên Dương Tử Hiên cũng lười xem.
Giữa trưa, cơm nước xong xuôi, về sau, Dương Tử Hiên phân phó Hồ Khải, bảo Hồ Khải đi đến khách sạn Tử Kinh, đặt một căn phòng riêng.
Sắp đến lúc tan tầm rồi, Dương Tử Hiên ngồi trong phòng làm việc, nhìn điện thoại không có động tĩnh, cảm giác có chút kỳ quái, hắn vốn tưởng rằng hôm nay Hứa Chí Văn nhất định sẽ gọi điện thoại tới cho hắn.
Dù sao, tối hôm qua, thời điểm Dương Tử Hiên kiểm tra tất cả sổ sách thời kỳ Hứa Chí Văn nhậm chức sử trưởng quản lý địa chính, những sổ sách này khẳng định có một ít vấn đề.