Tất cả mọi người của phòng thiết kế đều cảm thấy rất giống nhau!
Nếu không, khi nhìn thấy Vi An thì mọi người sẽ không sửng sốt như vậy.
“ Đúng, đúng là rất giống, mọi người nói xem, cô ta giống Tử Lam như vậy, là trùng hợp, hay là….” Lúc nói lời này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tử Lam.
Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu hiện gì là không vui, nhưng mà như vậy làm cho người khác không đoán được cô đang nghĩ gì!
Lúc này, Cảnh Thần đi đến, nhìn Lâm Tử Lam, “ Cảm thấy thể nào?”
Lâm Tử Lam cười cười, “ Dáng dấp không tệ!”
“ Tớ thấy mọi người nói có đạo lý, trên thế giới này dáng dấp giống cậu thì có thể, nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng có vẻ có chút cố ý rồi!” Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam tốt bụng nhắc nhở.
Một câu nói này, thức tỉnh Lâm Tử Lam.
Thật ra thì Cảnh Thần nói không sai.
Người giống người cũng không có gì đáng nói, nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng làm cho người ta có chút không thoái mái.
“ Hơn nữa, mọi việc nên cẩn thận thì hơn!” Cảnh Thần nhắc nhở.
Nghe nói như thế Lâm Tử Lam cười một tiếng, “ Thật đúng là không biết cậu suy nghĩ đi đâu rồi, chúng ta cần gì phải đề phòng như vậy!”
“ Cái này gọi là phòng ngừa chu đáo, nếu như mục tiêu của cô ta thật sự là Mặc tổng, như vậy đến lúc đó thì sẽ có người hối hận đấy!” Cảnh Thần nhìn cô nói.
Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút, “ Nếu như điểm này mà Mặc Thiếu Thiên cũng không chịu nổi, đó chỉ có thể nói là tớ nhìn lầm anh ấy, nhưng mà chút lòng tin này, tớ vẫn có!” Lâm Tử Lam hết sức tự tin nói.
Nhìn dáng vẻ của Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cười một tiếng, “ Tất nhiên tự tin là tốt, nhưng mà cũng đừng quên đề phòng!”
“ Tớ biết rồi!” Lâm Tử Lam nói, hai người cười cười, lúc này, Lâm Tử Lam nhìn cô, “ Cậu làm sao vậy, còn phát sốt không?”
“ Không sao rồi, chẳng qua bác sĩ đã giục ba bốn lần, có thể tớ phải đi ra ngoài truyền nước biển!”
“ Tớ đi với cậu!”
“ Được!” Cảnh Thần trả lời một tiếng, có Lâm Tử Lam cùng đi với cô, cô cũng không có nhàm chán như vậy.
Vì vậy sau khi hai người hẹn xong, nửa giờ sau, hai người rời công ty, đi đến bệnh viện.
Một buổi chiều, khi Cảnh Thần truyền nước biển, hai người cười cười nói nói, thời gian đã trôi qua rất nhanh.
Sau khi truyền xong, hai người muốn đi về, đang ở trong hành lang bệnh viện thì nghe được một cuộc nói chuyện.
“ Nhược nhi, con không sao chứ? Con làm mẹ lo sợ lắm đấy!” Bên trong phòng bệnh, truyền ra giọng nói của một người phụ nữ.
Vốn là Lâm Tử Lam và Cảnh Thần cũng không có tính ở lại, nhưng nghe được bên trong đang nói chuyện thì hai người dừng lại.
“ Trần Mặc, anh chăm sóc Nhược nhi như thế nào hả, anh cùng con ta cũng sẽ đính hôn, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy….”
Lúc nghe đến chuyện này, Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đều sững sờ, hai người đều nhìn về phía phòng bệnh, mặc dù đóng cửa, nhưng mà lời nói bên trong lại có thể nghe được rất rõ ràng.
“ Mẹ, không nên trách anh ấy, là con tự mình lái xe không cẩn thẩn….” Lúc này, Lăng Nhược yếu ớt mở miệng.
“ Không phải hai đứa đi thử lễ phục sao? Làm sao con lại xảy ra tại nạn xe cộ, còn Trần Mặc, khi đó anh đang ở đâu,làm gì hả?
Cảnh Thần đứng ở trước cửa, nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, chân mày cau lại, Lâm Tử Lam nhìn cô ta, cũng nhíu mày.
“ Rất xin lỗi, con đã không chăm sóc tốt cho cô ấy….” Yên lặng một lát sau, Trần Mặc nhỏ giọng lên tiếng.
“ Trần Mặc, Lăng Nhược của chúng tôi là con gái một của nhà họ Lăng, từ nhỏ đến lớn đã được nâng niu trong lòng bàn tay, hiện tại anh muốn đính hôn với nó, chúng tôi tin tưởng anh, bây giờ xảy ra chuyện này, anh làm như thế sao chúng tôi không lo lắng đây!” Mẹ Lăng Nhược nhìn Trần Mặc nói.
Mà Trần Mặc đứng ở nơi đó, mím môi, cũng không có lời giải thích chuyện gì.
“ Mẹ, mặc kệ Trần Mặc đã có chuyện gì, ngày hôm qua anh ấy có việc bận phải đi trước, là do con không cẩn thận, mẹ không cần trách anh ấy nữa!” Lăng Nhược nằm ở trên giường, vì Trần Mặc nói mấy lời có lợi.
Mẹ Lăng Nhược nghe vậy, cũng không biết nói gì, chỉ thở dài, “ Nhược nhi, có bị thương chỗ nào nữa hay không, có thì phải nhất định nói cho mẹ biết!”
“ Mẹ, con thật sự không có chuyện gì, chỉ xây xát một chút thôi, bác sĩ nói một tuần sau sẽ tốt!” Lăng Nhược nhìn mẹ mình nói.
“ Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi, ông trời phù hộ, thật may là con không có chuyện gì, nếu con xảy ra chuyện, mẹ sống thế nào đây!” Mẹ Lăng Nhược cầu nguyện nói.
“ Mẹ, con không sao mà!” Lăng Nhược nói.
“ Không có việc gì là do vận số con tốt, về sau không cho lái xe nữa, muốn đi đâu thì bảo tài xế đưa đi!”
“ Con không có yếu ớt như vậy!”
“ Mẹ lo lắng!”
......
Nhìn bọn họ gằn từng chữ, Trần Mặc nhíu nhíu mày, lúc này, rút ra một điếu thuốc, xoay người đi ra ngoài.
Vừa mới mở cửa ra, lại thấy Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đứng ở đó, một khắc kia, Trần Mặc hơi ngây ngẩn cả người.
Cảnh Thần cũng nhìn anh, khóe môi giật giật, không biết nên nói cái gì cho phải.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn Trần Mặc, “ Lăng Nhược xảy ra tai nạn xe cộ?”
Trần Mặc gật đầu một cái.
“ Như thế nào rồi? Không có sao chứ?”Lâm Tử Lam hỏi, thật ra thì những lời này, cũng có thể hỏi thay Cảnh Thần, cô biết cô ấy không muốn mở miệng, nhưng cũng muốn giải được thắc mắc trong lòng.
“ Không có vấn đề gì, chỉ cần nằm lại bệnh viện theo dõi mấy ngày!” Trần Mặc nói.
Lâm Tử Lam gật đầu.
Lúc này, ánh mắt Trần Mặc rơi vào trên người Cảnh Thần, nhíu mày, anh đi đến mở miệng hỏi, “ Em làm sao vậy? Có thấy khá hơn chút nào không?”
Khi anh sắp đến gần, Cảnh Thần chợt quay ngược lại, “ Em không sao, anh nên vào xem Lăng Nhược một chút đi, em có chuyện, đi trước đây!” Nói xong, nhìn Trần Mặc một cái rồi xoay người rời đi, bước đi nhanh rời khỏi chỗ này.
Mặc dù, cô rất yêu Trần Mặc.
Mặc dù, Trần Mặc nói việc này giao cho anh xử lý! Nhưng mà hiện tại Lăng Nhược đang nằm bên trong, trên danh nghĩa là vợ chưa cưới của anh, Cảnh Thần không cách nào to gan như vậy mà ân cần hỏi thăm, cô không thể làm được!
Cho nên chỉ có thể trốn tránh!
Nhìn bóng dáng Cảnh Thần cứ như vậy mà chạy trốn, Trần Mặc nhìn theo bóng lưng của cô, cau mày lại!
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn anh, “ Như vậy, tôi cũng đi trước!”
Nghe được giọng nói, Lâm Tử Lam quay đầu lại, nhìn anh.
“ Trước tiên giúp tôi chăm sóc cô ấy một chút!” Trần Mặc nói.
Nghe nói thế, khóe miệng Lâm Tử Lam giật giật, gật đầu, “ Yên tâm đi!”
Sau khi nói xong, Lâm Tử lam xoay người đi ra ngoài.
Lúc Lâm Tử Lam đi ra, Cảnh Thần đã đứng dựa vào bên cạnh xe chờ, Lâm Tử Lam trực tiếp đi đến, ấn xuống một cái trên chìa khóa xe.
“ Bíp” một tiếng
Tiếng mở khóa xe vang lên, lúc này Cảnh Thần mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Lâm Tử Lam, hơn nữa còn cười một tiếng, “ Lên xe đi!”
Cảnh Thần lúc này mới phản ứng lại, mở cửa ra, bước lên xe.
Lâm Tử Lam ngồi lên sau, thắt dây an toàn, “ Thành thật khai báo đi, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì!?” Lâm Tử Lam hỏi.
Nói đến chuyện này, mặt Cảnh Thần từ từ đỏ lên, có lẽ nguyên nhân là do chột dạ, cô cũng nịt dây an toàn, ấp úng mở miệng, “ Ngày hôm qua, xảy ra chuyện gì? Tớ làm sao biết?”
Nghe như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Còn giả bộ sao?”
Cảnh Thần không dám nhìn thẳng Lâm Tử Lam, cúi thấp đầu, “ Tớ không biết cậu ở đây nói cái gì!”
“ Được, đừng có nói dối với tớ!” Lâm Tử Lam ra lệnh, sau đó lập tức mở miệng.
Nói đến chỗ này, Cảnh Thần nhìn Tử Lam, “ Ngày hôm qua, là anh ấy đưa tớ trở về!” Cảnh Thần chợt mở miệng nói.
Nghe nói như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, chợt nhìn cô ta hỏi, “ Hai người, đã làm chuyện đó?”
Nghe chuyện này, mặt Cảnh Thần một lần nữa đỏ lên, “ Cậu nói cái gì hả, không có, không có!” Cảnh Thần nói.
Nói đến chuyện này, Lâm Tử Lam mới thở phào nhẹ nhỏm, yên lòng, “ Nói tiếp đi!”
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, Cảnh Thần suy nghĩ một chút, “ Anh ấy nói, chuyện này để anh ấy xử lý, anh ấy với Lăng Nhược không có tình cảm….” Cảnh Thần nói.
Lời này của anh ấy nói, nếu như Lăng Nhược nghe được thì rất không công bằng, nhưng đây là sự thật.
Nghe được lời Cảnh Thần nói, chân mày Tử Lam khẽ nhíu lại, “ Anh ta nói với cậu như vậy hay sao?”
Cảnh Thần sững sờ, ngay sau đó mở miệng, “ Anh ấy không phải nói như vậy, nhưng mà tớ lại cảm nhận được như vậy, anh ấy nói, mọi chuyện giao cho anh ấy xử lý!”
Nghe nói thế, Tử Lam cau mày lại, “ Anh ta nói như vậy?”
Cảnh Thần gật đầu.
Lâm Tử Lam cười lạnh ở trong lòng, tiểu tử Trần Mặc này chuyện gì không học, lại học những thứ này, anh ta vốn cũng không có hứa hẹn gì với Cảnh Thần, mặc dù hứa hẹn chuyện này, dù có tình yêu, nhưng nếu Trần Mặc không nói rõ ràng, trong lòng Cảnh Thần cũng sợ là sẽ mơ hồ.
Nhìn nét mặt Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cau mày lại, “ Có chuyện gì sao?”
Lâm Tử Lam lắc đầu, “ Tớ không biết nên nói sao, nhưng mà Cảnh Thần, sự tình hiện giờ, cậu phải thông minh, cố gắng hết sức không được đụng đến chuyện của Lăng Nhược, lại càng không nên yêu cầu gì với Lăng Nhược, để cho Trần Mặc giải quyết đi!”
Cảnh Thần gật đầu, “ Tớ hiểu rõ, tớ sẽ không làm gì!” Cảnh Thần nói.
Lâm Tử Lam gật đầu, “ Tất cả thuận theo tự nhiên một chút đi, mặc kệ anh ta nói gì, làm gì, tất cả đều phải chờ đến khi có kết quả rồi nói sau!”
Cảnh Thần gật đầu, sau đó cảm thấy có chút không thoải mái, nhìn Lâm Tử Lam, “ Tử Lam, tớ làm như vậy, có đúng không?”
“ Có đúng hay không, chuyện đã đi đến bước này, trừ khi cậu có thể thu hồi lại tình cảm với Trần Mặc!” Lâm Tử Lam nghiêng đầu nhìn cô nói.
Nói đến chuyện này, Cảnh Thần im lặng, thu hồi tình cảm đối với Trần Mặc….. Sợ là bây giờ đã muộn rồi!
Chẳng qua, nghe được Lâm Tử Lam nói, dường như Cảnh Thần cũng hiểu rõ ràng Lâm Tử Lam muốn nói gì.
Hiện tại, Cảnh Thần cũng hốt hoảng, tối ngày hôm qua thật may không có làm ra chuyện gì, nếu có làm, như vậy, cô ta lại thật sự chính là tiểu tam rồi!
Nghĩ đến đây, Cảnh Thần nhắm hai mắt lại, thật may, thật may, thiếu chút nữa đã có chuyện!
Nhìn dáng vẻ Cảnh Thần, Tử Lam thở dài, chuyện này, mặc kệ như thế nào, Cảnh Thần cũng đã bị nằm ở thế yếu rồi, hiện tại tốt nhất chuyện gì cũng không làm, nhưng mà, Lâm Tử Lam cũng tin chắc, hiện tại chỉ có hai người yêu nhau, mới thật sự là một đôi!
Hi vọng Cảnh Thần và Trần Mặc có thể có một kết quả tốt!
Đúng lúc ấy, Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện gì, “ Đúng rồi, Lăng Nhược, không sao chứ?” Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện này.
Nghe được lời của Cảnh Thần, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Ừ, đoán chừng không có gì đáng ngại, tớ cũng không có nói chuyện cùng Trần Mặc, nhưng mà nếu quả thật phải nằm lại bệnh viện theo dõi, chỉ sợ chuyện đính hôn, sẽ phải kéo dài!” Lâm Tử Lam nói.
“Đây là tư liệu của tôi!” Vi An mở miệng.
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, nghe được lời của cô…, anh lúc này mới phục hồi tinh thần, thu hồi tầm mắt, nhìn tài liệu trước mặt, tùy ý lật mấy cái.
Ngay sau đó, ngẩng đầu nhìn cô, “Cô học ở Mỹ sao?”
Vi An gật đầu một cái.
“Thế nhưng, tại sao tại nước Pháp tôi đã gặp qua cô?” Mặc Thiếu Thiên cũng không nói những lời vô ích, trực tiếp mở miệng hỏi.
Ở khách sạn nước Pháp, lúc này anh mới vừa cứu Lâm Tử Lam về, ngay trong đêm đó, anh dự định mang Lâm Tử Lam ra ngoài dạo một chút, nhưng lại chạm mặt cô tại hành lang, lúc ấy cô đang mặc bộ quần áo mang phong cách Pháp, rất đẹp, cho người khác cảm giác rất giống như là con lai, mang một ít quyến rũ như phụ nữ Pháp.
Nhớ đến lúc ấy anh còn cùng Lâm Tử Lam nói đùa.
Mà bây giờ, không ngờ anh lại nhìn thấy cô!
Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, khóe miệng Vi An lộ ra nụ cười yếu ớt, “Không ngờ Mặc tổng còn nhớ, thật là vinh hạnh!” Vi An cũng không phủ nhận, nói thẳng.
Lúc này, nghe lời Vi An nói, mắt Mặc Thiếu Thiên hơi nheo lại.
Vi An nhìn anh, “Tôi cũng không ngờ, nơi này lại là công ty của anh!” Vi An nói.
“Cô nhớ tôi không?”
“Dĩ nhiên!” Vi An nói, nói đến cái này, cô nhíu nhíu mày, “Tôi còn nhớ lúc ấy anh đi cùng với một phụ nữ rất xinh đẹp, cô ấy là vợ của anh sao?” Vi An cười nói, ánh mắt trong suốt sáng ngời, làm cho người khác không nhìn được cô đang nghĩ gì.
Mặc Thiếu Thiên ngồi ở chỗ đó, hai tay bắt chéo để trên bàn, gật đầu một cái, “Ừ, cô ấy là vị hôn thê của tôi!”
“Lúc ấy ở nước Pháp rất khó nhìn thấy người Trung Quốc, hơn nữa, còn là một cặp rất xứng đôi, cho nên rất ấn tượng!” Vi An cười nói, “Dù sao, tôi cũng là người Trung Quốc, cho nên khi nhìn thấy, vẫn có chút ấn tượng!”
Nghe được lời Vi An nói, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, đôi mắt vẫn kín đáo quan sát cô.
Từ trước đến nay Mặc Thiếu Thiên có chuyện gì, cũng chỉ giữ ở trong lòng, căn bản làm cho người ta nhìn không thấu anh đang nghĩ gì.
“Tôi nghe bộ phận nhân sự nói, cô rất phù hợp với yêu cầu tuyển dụng của công ty chúng tôi!”
Nghe thế, Vi An cười cười, “Tôi không ngờ quý công ty chỉ cần nam thư ký!” Lúc nói đến câu này, Vi An là cười nói, nhưng cũng không phải giễu cợt.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhìn Vi An, “Cô có ý kiến gì sao?”
Vi An lắc đầu, “Không có, nếu như công ty chỉ tuyển nam, như vậy tôi không làm phiền nữa!” Vi An nói.
Nhìn cô, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Thế nào? Cô không muốn làm việc cho công ty MK sao?!”
“Nhưng công ty của anh không phải chỉ tuyển......” Lời nói đến một nửa, Vi An nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Ý của anh là tôi có thể làm việc ở đây?”
“Thời gi¬an thử việc mười ngày, nếu như được thông qua, sẽ được nhận làm nhân viên chính thức!” Mặc Thiếu Thiên trực tiếp mở miệng nói.
Vi An sững sờ, ngay sau đó cười nói, “Tôi sẽ làm rất tốt!”
“Chỉ là, tôi có một yêu cầu!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô nói.
Nói đến cái này, Vi An nhìn Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên mở miệng, “Cô chỉ cần xử lý nhưng việc liên quan đến công tác, về phần cuộc sống riêng của tôi, cô không cần xen vào!”
Nói đến cái này, Vi An cười một tiếng, “Tiền lương như nhau, bớt làm một phần công việc, tôi nên vui mừng mới phải!” Vi An cười nói, dáng vẻ kia xem ra, thật vui mừng.
“Nói như vậy, cô đã đồng ý!” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại.
“Tôi nên cám ơn ông chủ!”
“Không cần khách khí!” Mặc Thiếu Thiên nói, sau đó trực tiếp gọi điện thoại nội bộ, “Mạc Lương, đi vào!” Nói xong trực tiếp cúp.
Hơn mười giây sau, Mạc Lương đi vào, “Mặc tổng!” Mạc Lương nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.
“Cô này là thư ký mới đến, Vi An, cậu mang cô ấy đi giới thiệu qua một chút!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Mạc Lương gật đầu, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Vi An, “Xin chào, tôi là Mạc Lương!” Mạc Lương tự giới thiệu mình, nhưng khi nhìn đến Vi An, giống nhau như vậy sửng sốt.
Vi An cũng nhìn Mạc Lương, nhìn dáng vẻ sửng sốt của anh, Vi An nhếch miệng lên nhất mạt cười, “Xin chào, tôi là Vi An!”
Một câu nói này, mới làm Mạc Lương hồi phục lại bình thường, Mạc Lương nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cũng không nói gì, lúc này Mạc Lương gật đầu, “Đi cùng tôi!”
Vi An gật đầu, vì vậy, đi theo Mạc Lương đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng bọn họ đi ra, hai tròng mắt đen nhánh kia như vẫn nhìn theo, đen tối sâu không lường được, khóe miệng anh nâng lên cười như có như không cười, ngón tay nhẹ nhàng ở trên bàn gõ nhịp, làm cho người khác nhìn không ra anh đang nghĩ gì......
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Đi ra đến bên ngoài, Mạc Lương nhìn Vi An, “Những thứ này đều là tài liệu cần dùng cho vị trí của cô, còn có một ít tài liệu quan trọng còn nằm ở chỗ Lâm tiểu thư, nếu như cô cần, tôi sẽ dẫn cô đi!”
“Lâm tiểu thư?” Vi An nhìn Mạc Lương.
“Là vị hôn thê Mặc tổng, Lâm Tử Lam!” Mạc Lương giới thiệu đơn giản.
Nghe thế, Vi An gật đầu một cái, “Nhậm chức thư ký là Lâm tiểu thư sao!”
“Lâm tiểu thư chỉ tạm thời giữ chức thư ký, hiện giờ đã có cô, cô nhất định phải làm việc chăm chỉ, mặc dù Mặc tổng không làm khó dễ cấp dưới, thế nhưng yêu cầu cũng rất nghiêm khắc!”
“Tôi hiểu!”
“Về sau vị trí này là của cô, cô cất tài liệu xong, tôi dẫn cô đến chỗ Lâm tiểu thư!” Mạc Lương nói.
Vi An gật đầu một cái, vì vậy, đi theo Mạc Lương đi đến phòng thiết kế.
Phòng thiết kế, rất náo nhiệt.
Mọi người vừa thảo luận, vừa làm việc, không khí rất hòa hợp.
Ngay vào lúc này, có người mở miệng, “Nghe nói công ty chúng ta mới tuyển một nữ thư ký rất xinh đẹp!” Một nữ nhân viên nói.
Nghe thế, Tử Lam nhíu mày, cũng không biết đám người kia nghe tin đồn từ đâu, cô mới từ phòng làm việc ra ngoài, cũng mới vừa biết được tin tức này, bọn họ nhanh như vậy đã biết.
“Thật sao? Nhưng Mặc tổng không phải nói chỉ tuyển nam thư ký sao?” Hinh Nguyệt cũng bát quái bắt đầu hỏi.
“Cô cũng biết, thư ký nam rất ít, hơn nữa Mặc tổng yêu cầu rất cao, mấy ngày nay vẫn chưa tìm được ai, nhưng mà hôm nay lại có một cô gái xinh đẹp đến ứng tuyển, năng lực rất tốt, tôi đoán chừng, mười phần là thành công!” Nữ nhân viên kích động nói.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Lâm Tử Lam.
Có người mở miệng, “Coi như xinh đẹp thì thế nào, Mặc tổng cũng sẽ không liếc mắt nhìn, đừng quên, lòng của Mặc tổng đã bị Tử Lam giữ chặt rồi!” Hinh Nguyệt nói.
“Cái này tôi cũng biết rõ, chỉ nghe nói cô thư ký này rất đẹp, hình như du học từ nước ngoài về!” Nữ nhân viên nói.
“Nước ngoài trở về à? Tử Lam của chúng ta cũng thế, cô ta xinh đẹp sao, có đẹp hơn Tử Lam của chúng ta không?” Hinh Nguyệt hỏi ngược lại.
Nữ nhân viên sững sờ, phải hay không phải, cũng không thể nói.
Nhìn mọi người nói, Tử Lam cười cười, “Các người yên tâm, tôi không sao, xinh đẹp mấy tôi đều không sợ!” Tử Lam nói.
Đối với Mặc Thiếu Thiên chút lòng tin này vẫn phải có.
Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Tử Lam đối với Mặc Thiếu Thiên tin tưởng, giống như tin tưởng chính mình.
Mặc Thiếu Thiên nghiễm nhiên trở thành một “chính mình” khác.
Cho nên, Tử Lam rất yên tâm.
Nghe bọn họ nói như vậy, biết bọn họ lo lắng cho mình, Tử Lam cũng chỉ đùa một chút nói.
Mọi người nghe được lời Tử Lam nói, cũng đều cười.
“Thấy không, đây chính là Tổng giám đốc phu nhân tương lai của chúng ta, nói chuyện rất khí phách!” Hinh Nguyệt nói.
Tử Lam cười cười, không tiếp tục theo chân bọn họ nói nữa.
“Rất náo nhiệt!” Đang lúc ấy thì, tiếng nói Mạc Lương truyền tới.
Nghe được tiếng nói, tất cả mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, ngay khi thấy một người ở sau lưng Mạc Lương thì mọi người đồng thời cũng yên tĩnh lại.
Khi Lâm Tử Lam nhìn đến người mới tới, mặc dù có chút hoảng hốt, nhưng khóe miệng cô vẫn mang theo nụ cười yếu ớt.
“Lâm tiểu thư!” Lúc này, Mạc Lương mở miệng.
Tử Lam cười cười với Mạc Lương, lúc này, Mạc Lương giới thiệu, “Vị này là thư ký mới của Mặc tổng, tôi dẫn cô ấy đến gặp cô để tiệp nhận công việc!” Mạc lương giới thiệu.
“ Đây là Lâm Tử Lam, Lâm tiểu thư, tôi mới vừa rồi đề cập với cô đấy!” Mạc Lương nói.
Nghe được lời Mạc Lương nói, Vi An gật đầu một cái, lập tức vươn tay, “Lâm tiểu thư, Xin chào, tôi tên là Vi An!”
Vi An......
Nhìn cô hướng mình đưa tay, Tử Lam cũng cười cười, vươn tay, “Chào cô!” Tử Lam cũng cười nói.
“Lâm tiểu thư, không biết cô còn nhớ tôi không?” Vi An nhìn Tử Lam hỏi.
Một câu nói, mọi người.
Đều rất sững sờ.
Bọn họ biết nhau?
Tử Lam nhìn Vi An khẽ mỉm cười, “Nhớ!”
Lúc ấy ở nước Pháp, trước vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô ấy, cô cùng Mặc Thiếu Thiên cũng nói đùa một chút, không nghĩ tới nhìn thấy cô ở nơi này!
Hơn nữa, cô ấy lúc đó với cô ấy lúc này, cho người khác hai loại cảm giác khác nhau!
Vào giờ phút này cô......
Tử Lam nhìn Vi An, nở một nụ cười.
“Không ngờ lại gặp cô ở nơi này!” Vi An cười nói.
“Tôi cũng vậy, thật bất ngờ!” Tử Lam nói.
“Về sau tôi chính là thư ký của Mặc tổng, nghe mọi người nói, Mặc tổng rất nghiêm khắc, xin Lâm tiểu thư chiếu cố nhiều hơn rồi!” Vi An nói, dáng vẻ nhún nhường, làm cho người khác không nói gì được.
Nghe được lời của cô…, Tử Lam khẽ mỉm cười, “Mặc tổng mặc dù nghiêm khắc, nhưng chỉ cần cô làm tốt anh ấy cũng không cách nào bắt bẻ, anh ấy cũng không thể nói gì được!”
Nghe thế, tất cả mọi người há miệng.
Uy nghiêm Lâm Tử Lam vẫn phải có.
“Chờ một lát, tôi thu xếp tài liệu rồi đưa cho cô!” Nói xong, Tử Lam từ trong bao lấy ra một đĩa CD nhỏ, lại từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp tài liệu, tất cả đều cầm lên, đưa cho Vi An, “Tất cả tài liệu quan trọng đều ở đây, cô đem về từ từ xem!” Tử Lam nói.
Nhìn tài liệu Tử Lam đưa tới, Vi An khẽ mỉm cười, lập tức qua lấy, “Tốt, tôi biết rồi!”
“Tốt lắm, trước tiên như vậy đi, mọi người trước công việc, có chuyện gì sau đó lại nói!” Mạc Lương lúc này mở miệng nói.
Vi An gật đầu một cái.
Lúc này, Mạc Lương nhìn Tử Lam, “Lâm tiểu thư, vậy chúng tôi đi trước!”
Tử Lam gật đầu một cái, vì vậy, Mạc Lương mang theo Vi An rời đi.
Bọn họ mới vừa đi, phòng thiết kế liền náo.
“Cô ấy chính là thư ký mới kia sao?”
“Đúng, chính là cô ấy!”
Lúc này, Hinh Nguyệt nhăn đầu lông mày, nhìn bọn họ, “Các người không cảm thấy, cách ăn mặc hoặc là ở phương diện khác của cô ấy, cùng Tử Lam rất giống à......?”
Hoặc là nói, phong cách của cô ấy, cùng Tử Lam là giống nhau!
Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc - Chapter 459
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tất cả mọi người của phòng thiết kế đều cảm thấy rất giống nhau!
Nếu không, khi nhìn thấy Vi An thì mọi người sẽ không sửng sốt như vậy.
“ Đúng, đúng là rất giống, mọi người nói xem, cô ta giống Tử Lam như vậy, là trùng hợp, hay là….” Lúc nói lời này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tử Lam.
Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu hiện gì là không vui, nhưng mà như vậy làm cho người khác không đoán được cô đang nghĩ gì!
Lúc này, Cảnh Thần đi đến, nhìn Lâm Tử Lam, “ Cảm thấy thể nào?”
Lâm Tử Lam cười cười, “ Dáng dấp không tệ!”
“ Tớ thấy mọi người nói có đạo lý, trên thế giới này dáng dấp giống cậu thì có thể, nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng có vẻ có chút cố ý rồi!” Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam tốt bụng nhắc nhở.
Một câu nói này, thức tỉnh Lâm Tử Lam.
Thật ra thì Cảnh Thần nói không sai.
Người giống người cũng không có gì đáng nói, nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng làm cho người ta có chút không thoái mái.
“ Hơn nữa, mọi việc nên cẩn thận thì hơn!” Cảnh Thần nhắc nhở.
Nghe nói như thế Lâm Tử Lam cười một tiếng, “ Thật đúng là không biết cậu suy nghĩ đi đâu rồi, chúng ta cần gì phải đề phòng như vậy!”
“ Cái này gọi là phòng ngừa chu đáo, nếu như mục tiêu của cô ta thật sự là Mặc tổng, như vậy đến lúc đó thì sẽ có người hối hận đấy!” Cảnh Thần nhìn cô nói.
Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút, “ Nếu như điểm này mà Mặc Thiếu Thiên cũng không chịu nổi, đó chỉ có thể nói là tớ nhìn lầm anh ấy, nhưng mà chút lòng tin này, tớ vẫn có!” Lâm Tử Lam hết sức tự tin nói.
Nhìn dáng vẻ của Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cười một tiếng, “ Tất nhiên tự tin là tốt, nhưng mà cũng đừng quên đề phòng!”
“ Tớ biết rồi!” Lâm Tử Lam nói, hai người cười cười, lúc này, Lâm Tử Lam nhìn cô, “ Cậu làm sao vậy, còn phát sốt không?”
“ Không sao rồi, chẳng qua bác sĩ đã giục ba bốn lần, có thể tớ phải đi ra ngoài truyền nước biển!”
“ Tớ đi với cậu!”
“ Được!” Cảnh Thần trả lời một tiếng, có Lâm Tử Lam cùng đi với cô, cô cũng không có nhàm chán như vậy.
Vì vậy sau khi hai người hẹn xong, nửa giờ sau, hai người rời công ty, đi đến bệnh viện.
Một buổi chiều, khi Cảnh Thần truyền nước biển, hai người cười cười nói nói, thời gian đã trôi qua rất nhanh.
Sau khi truyền xong, hai người muốn đi về, đang ở trong hành lang bệnh viện thì nghe được một cuộc nói chuyện.
“ Nhược nhi, con không sao chứ? Con làm mẹ lo sợ lắm đấy!” Bên trong phòng bệnh, truyền ra giọng nói của một người phụ nữ.
Vốn là Lâm Tử Lam và Cảnh Thần cũng không có tính ở lại, nhưng nghe được bên trong đang nói chuyện thì hai người dừng lại.
“ Trần Mặc, anh chăm sóc Nhược nhi như thế nào hả, anh cùng con ta cũng sẽ đính hôn, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy….”
Lúc nghe đến chuyện này, Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đều sững sờ, hai người đều nhìn về phía phòng bệnh, mặc dù đóng cửa, nhưng mà lời nói bên trong lại có thể nghe được rất rõ ràng.
“ Mẹ, không nên trách anh ấy, là con tự mình lái xe không cẩn thẩn….” Lúc này, Lăng Nhược yếu ớt mở miệng.
“ Không phải hai đứa đi thử lễ phục sao? Làm sao con lại xảy ra tại nạn xe cộ, còn Trần Mặc, khi đó anh đang ở đâu,làm gì hả?
Cảnh Thần đứng ở trước cửa, nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, chân mày cau lại, Lâm Tử Lam nhìn cô ta, cũng nhíu mày.
“ Rất xin lỗi, con đã không chăm sóc tốt cho cô ấy….” Yên lặng một lát sau, Trần Mặc nhỏ giọng lên tiếng.
“ Trần Mặc, Lăng Nhược của chúng tôi là con gái một của nhà họ Lăng, từ nhỏ đến lớn đã được nâng niu trong lòng bàn tay, hiện tại anh muốn đính hôn với nó, chúng tôi tin tưởng anh, bây giờ xảy ra chuyện này, anh làm như thế sao chúng tôi không lo lắng đây!” Mẹ Lăng Nhược nhìn Trần Mặc nói.
Mà Trần Mặc đứng ở nơi đó, mím môi, cũng không có lời giải thích chuyện gì.
“ Mẹ, mặc kệ Trần Mặc đã có chuyện gì, ngày hôm qua anh ấy có việc bận phải đi trước, là do con không cẩn thận, mẹ không cần trách anh ấy nữa!” Lăng Nhược nằm ở trên giường, vì Trần Mặc nói mấy lời có lợi.
Mẹ Lăng Nhược nghe vậy, cũng không biết nói gì, chỉ thở dài, “ Nhược nhi, có bị thương chỗ nào nữa hay không, có thì phải nhất định nói cho mẹ biết!”
“ Mẹ, con thật sự không có chuyện gì, chỉ xây xát một chút thôi, bác sĩ nói một tuần sau sẽ tốt!” Lăng Nhược nhìn mẹ mình nói.
“ Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi, ông trời phù hộ, thật may là con không có chuyện gì, nếu con xảy ra chuyện, mẹ sống thế nào đây!” Mẹ Lăng Nhược cầu nguyện nói.
“ Mẹ, con không sao mà!” Lăng Nhược nói.
“ Không có việc gì là do vận số con tốt, về sau không cho lái xe nữa, muốn đi đâu thì bảo tài xế đưa đi!”
“ Con không có yếu ớt như vậy!”
“ Mẹ lo lắng!”
......
Nhìn bọn họ gằn từng chữ, Trần Mặc nhíu nhíu mày, lúc này, rút ra một điếu thuốc, xoay người đi ra ngoài.
Vừa mới mở cửa ra, lại thấy Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đứng ở đó, một khắc kia, Trần Mặc hơi ngây ngẩn cả người.
Cảnh Thần cũng nhìn anh, khóe môi giật giật, không biết nên nói cái gì cho phải.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn Trần Mặc, “ Lăng Nhược xảy ra tai nạn xe cộ?”
Trần Mặc gật đầu một cái.
“ Như thế nào rồi? Không có sao chứ?”Lâm Tử Lam hỏi, thật ra thì những lời này, cũng có thể hỏi thay Cảnh Thần, cô biết cô ấy không muốn mở miệng, nhưng cũng muốn giải được thắc mắc trong lòng.
“ Không có vấn đề gì, chỉ cần nằm lại bệnh viện theo dõi mấy ngày!” Trần Mặc nói.
Lâm Tử Lam gật đầu.
Lúc này, ánh mắt Trần Mặc rơi vào trên người Cảnh Thần, nhíu mày, anh đi đến mở miệng hỏi, “ Em làm sao vậy? Có thấy khá hơn chút nào không?”
Khi anh sắp đến gần, Cảnh Thần chợt quay ngược lại, “ Em không sao, anh nên vào xem Lăng Nhược một chút đi, em có chuyện, đi trước đây!” Nói xong, nhìn Trần Mặc một cái rồi xoay người rời đi, bước đi nhanh rời khỏi chỗ này.
Mặc dù, cô rất yêu Trần Mặc.
Mặc dù, Trần Mặc nói việc này giao cho anh xử lý! Nhưng mà hiện tại Lăng Nhược đang nằm bên trong, trên danh nghĩa là vợ chưa cưới của anh, Cảnh Thần không cách nào to gan như vậy mà ân cần hỏi thăm, cô không thể làm được!
Cho nên chỉ có thể trốn tránh!
Nhìn bóng dáng Cảnh Thần cứ như vậy mà chạy trốn, Trần Mặc nhìn theo bóng lưng của cô, cau mày lại!
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn anh, “ Như vậy, tôi cũng đi trước!”
Nghe được giọng nói, Lâm Tử Lam quay đầu lại, nhìn anh.
“ Trước tiên giúp tôi chăm sóc cô ấy một chút!” Trần Mặc nói.
Nghe nói thế, khóe miệng Lâm Tử Lam giật giật, gật đầu, “ Yên tâm đi!”
Sau khi nói xong, Lâm Tử lam xoay người đi ra ngoài.
Lúc Lâm Tử Lam đi ra, Cảnh Thần đã đứng dựa vào bên cạnh xe chờ, Lâm Tử Lam trực tiếp đi đến, ấn xuống một cái trên chìa khóa xe.
“ Bíp” một tiếng
Tiếng mở khóa xe vang lên, lúc này Cảnh Thần mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Lâm Tử Lam, hơn nữa còn cười một tiếng, “ Lên xe đi!”
Cảnh Thần lúc này mới phản ứng lại, mở cửa ra, bước lên xe.
Lâm Tử Lam ngồi lên sau, thắt dây an toàn, “ Thành thật khai báo đi, ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì!?” Lâm Tử Lam hỏi.
Nói đến chuyện này, mặt Cảnh Thần từ từ đỏ lên, có lẽ nguyên nhân là do chột dạ, cô cũng nịt dây an toàn, ấp úng mở miệng, “ Ngày hôm qua, xảy ra chuyện gì? Tớ làm sao biết?”
Nghe như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Còn giả bộ sao?”
Cảnh Thần không dám nhìn thẳng Lâm Tử Lam, cúi thấp đầu, “ Tớ không biết cậu ở đây nói cái gì!”
“ Được, đừng có nói dối với tớ!” Lâm Tử Lam ra lệnh, sau đó lập tức mở miệng.
Nói đến chỗ này, Cảnh Thần nhìn Tử Lam, “ Ngày hôm qua, là anh ấy đưa tớ trở về!” Cảnh Thần chợt mở miệng nói.
Nghe nói như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, chợt nhìn cô ta hỏi, “ Hai người, đã làm chuyện đó?”
Nghe chuyện này, mặt Cảnh Thần một lần nữa đỏ lên, “ Cậu nói cái gì hả, không có, không có!” Cảnh Thần nói.
Nói đến chuyện này, Lâm Tử Lam mới thở phào nhẹ nhỏm, yên lòng, “ Nói tiếp đi!”
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, Cảnh Thần suy nghĩ một chút, “ Anh ấy nói, chuyện này để anh ấy xử lý, anh ấy với Lăng Nhược không có tình cảm….” Cảnh Thần nói.
Lời này của anh ấy nói, nếu như Lăng Nhược nghe được thì rất không công bằng, nhưng đây là sự thật.
Nghe được lời Cảnh Thần nói, chân mày Tử Lam khẽ nhíu lại, “ Anh ta nói với cậu như vậy hay sao?”
Cảnh Thần sững sờ, ngay sau đó mở miệng, “ Anh ấy không phải nói như vậy, nhưng mà tớ lại cảm nhận được như vậy, anh ấy nói, mọi chuyện giao cho anh ấy xử lý!”
Nghe nói thế, Tử Lam cau mày lại, “ Anh ta nói như vậy?”
Cảnh Thần gật đầu.
Lâm Tử Lam cười lạnh ở trong lòng, tiểu tử Trần Mặc này chuyện gì không học, lại học những thứ này, anh ta vốn cũng không có hứa hẹn gì với Cảnh Thần, mặc dù hứa hẹn chuyện này, dù có tình yêu, nhưng nếu Trần Mặc không nói rõ ràng, trong lòng Cảnh Thần cũng sợ là sẽ mơ hồ.
Nhìn nét mặt Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cau mày lại, “ Có chuyện gì sao?”
Lâm Tử Lam lắc đầu, “ Tớ không biết nên nói sao, nhưng mà Cảnh Thần, sự tình hiện giờ, cậu phải thông minh, cố gắng hết sức không được đụng đến chuyện của Lăng Nhược, lại càng không nên yêu cầu gì với Lăng Nhược, để cho Trần Mặc giải quyết đi!”
Cảnh Thần gật đầu, “ Tớ hiểu rõ, tớ sẽ không làm gì!” Cảnh Thần nói.
Lâm Tử Lam gật đầu, “ Tất cả thuận theo tự nhiên một chút đi, mặc kệ anh ta nói gì, làm gì, tất cả đều phải chờ đến khi có kết quả rồi nói sau!”
Cảnh Thần gật đầu, sau đó cảm thấy có chút không thoải mái, nhìn Lâm Tử Lam, “ Tử Lam, tớ làm như vậy, có đúng không?”
“ Có đúng hay không, chuyện đã đi đến bước này, trừ khi cậu có thể thu hồi lại tình cảm với Trần Mặc!” Lâm Tử Lam nghiêng đầu nhìn cô nói.
Nói đến chuyện này, Cảnh Thần im lặng, thu hồi tình cảm đối với Trần Mặc….. Sợ là bây giờ đã muộn rồi!
Chẳng qua, nghe được Lâm Tử Lam nói, dường như Cảnh Thần cũng hiểu rõ ràng Lâm Tử Lam muốn nói gì.
Hiện tại, Cảnh Thần cũng hốt hoảng, tối ngày hôm qua thật may không có làm ra chuyện gì, nếu có làm, như vậy, cô ta lại thật sự chính là tiểu tam rồi!
Nghĩ đến đây, Cảnh Thần nhắm hai mắt lại, thật may, thật may, thiếu chút nữa đã có chuyện!
Nhìn dáng vẻ Cảnh Thần, Tử Lam thở dài, chuyện này, mặc kệ như thế nào, Cảnh Thần cũng đã bị nằm ở thế yếu rồi, hiện tại tốt nhất chuyện gì cũng không làm, nhưng mà, Lâm Tử Lam cũng tin chắc, hiện tại chỉ có hai người yêu nhau, mới thật sự là một đôi!
Hi vọng Cảnh Thần và Trần Mặc có thể có một kết quả tốt!
Đúng lúc ấy, Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện gì, “ Đúng rồi, Lăng Nhược, không sao chứ?” Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện này.
Nghe được lời của Cảnh Thần, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Ừ, đoán chừng không có gì đáng ngại, tớ cũng không có nói chuyện cùng Trần Mặc, nhưng mà nếu quả thật phải nằm lại bệnh viện theo dõi, chỉ sợ chuyện đính hôn, sẽ phải kéo dài!” Lâm Tử Lam nói.