Tin hot vào sáng chủ nhật bỗng trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Tất nhiên là cả những nhân vật chính trong đó.
Tiểu thư họ A cũng thành cụm tìm kiếm của ngày. Việc Hạ Tuyết là chị của thần đồng piano nổi tiếng Tịnh Thu càng không giúp sự việc dễ dàng giải quyết hơn. Thời gian đầu, bình quân mỗi ngày, có 10 nhà soạn báo khác nhau liên lạc tới Tịnh gia mong muốn phỏng vấn tiểu thư họ A.
Thực ra lúc cả tháng nay các tòa báo càng giảm mặn trong việc việc lùng sục thông tin độc quyền về tin tức nóng hổi thì cả 4 chị em nhà "họ A" càng sôi sục về một kẻ đeo bám.
Gọi là kẻ đeo bám vì anh ta trực chiến 24/24 trước của nhà Tịnh Gia, dù không làm gì vô hại, nhưng mỗi lần người ta Tịnh Gia đi đâu tới lúc quay vào nhà đều được phát một bản kế hoạch phát triển show truyền hình thực tế. Có từ chối cũng không được, cả nhà đều ngập chìm trong bản thiết kế chương trình. Kí giả bên ngoài ngày càng thưa thớt, duy chỉ có anh ngày nào cũng tới, không ngưng nghỉ.
- Hạ Tuyết, chị có thể ra gặp anh ta một chút được không? Em sắp thuộc lòng bản kế hoạch của anh ta rồi. Còn thấy bản nào nữa chắc em mắc ói quá – Tịnh Thu nhìn bản thảo trên tay mà trong lòng gào thét.
Công bằng mà nói người này thực sự vô cùng kiên trì, chưa bao giờ thấy rời đi. Thái độ của anh ta lại hoàn toàn nghiêm túc, nên năm lần bảy lượt mọi người đều không nỡ khước từ. Bản kế hoạch của anh khúc chiết rõ ràng, có định dạng mới biến chương trình nữ công gia chánh nhàm chán hài hước thú vị. Một bản thiết kế hay như vậy, ai đọc cũng muốn tham gia, có thể khẳng định, việc anh ta tuyển người dẫn không hề khó. Anh ta còn hứa, chỉ cần Hạ Tuyết chịu gặp anh một lần, sau đó dù cô có đồng ý hay không cũng không làm phiền Tịnh Gia. Đây là lý do duy nhất khiền 4 tiểu thư "họ A" chưa nhấc máy lên trình báo công an.
Có điều, Hạ Tuyết cứng đầu không muốn gặp ai, cũng không chịu đọc bản thảo. Từ lúc Hạ Nhiên đưa cho cô bản thiết kế, Hạ Tuyết chỉ liếc mắt qua bìa rồi từ chối.
- Tuyết Tuyết à, chị không muốn đọc, em đọc cho chị nghe được không? Không cần nhìn, em cũng thuộc rồi, chị muốn em tóm tắt điểm chính rồi gặp anh ta một lần cũng được – Tịnh Thu nài nỉ, cô thực sự thấy tiếc cho vị đạo diễn chương trình kia.
- Tuyết Tuyết, format chương trình này rất tốt, chị thấy vị đạo diễn đó cũng vô cùng có tâm, em thử đọc một lần xem – Hạ Nhiên nói – Đằng nào đây cũng là cơ hội tốt để em thay đổi, phải không?
Đáp lại mọi người vẫn là sự trầm ngâm của Hạ Tuyết.
Hôm sau, đang gà gật ở hiên nhà Tịnh Gia, cửa đột ngột mở, làm vị đạo diễn trẻ mất đà ngã vào sân trong. Một phần có thể vì anh quá mệt, phần còn lại vì có lực đỡ phía sau khiến đầu anh không trực tiếp chào đất mà nằm gọn trên gối ôm mềm ấm làm anh tiếp tục nhắm mắt, ôm gối ngủ.
- Anh ngủ qua đêm ở ngoài? – Gối ôm bỗng cất tiếng hỏi anh.
- Không, tối qua có về nhà 4 tiếng thay đồ... - Nói rồi, anh ôm chặt gối ôm hơn, không thèm mở mắt cũng không nghe rõ gối ôm của mình nói gì nữa.
Lúc vị đạo diễn kia tỉnh lại, đã là giữa trưa.
- Chết rồi, bản thảo!!!! – Giật mình bật dậy, anh thấy mình đang nằm ở ghế sô pha, trên người còn được đắp một chiếc chăn mỏng.
- Đây là phòng khách Tịnh gia, anh không bị bắt cóc đi đâu hết, khỏi lo. – Hạ Tuyết có phần lười nhác đáp lại, mắt không rời khỏi cuốn bản thảo.
- Cô là Tịnh Hạ Tuyết? – anh ngờ vực hỏi lại.
- Phải.
Vị đạo diễn trẻ rạng rỡ hẳn, vội chống tay đứng dậy. Xui xẻo, tay chống bị trượt khỏi thành ghế, anh mất đà liền hôn đất.
- Anh có vẻ thích ngã nhỉ? - Hạ Tuyết không nhịn được, mỉm cười.
Đây là nụ cười đầu tiên từ ngày chia tay với Trần Bình.
- Rất...rất hân hạnh được gặp cô, tôi tên Quan Thượng Nhật hâm mộ cô đã lâu!!!
- Cảm ơn anh, tôi là Tịnh Hạ Tuyết, nghe nói về anh cả tháng, hôm nay mới được biết danh tính của anh.
- Cô đã đọc chương trình tôi viết?
- Phải, nó rất mới và độc đáo – Hạ Tuyết nhỏ nhẹ nói – Việc anh ưu tiên chọn là may mắn của tôi. Nhưng rất xin lỗi, anh Quan, tôi không cảm thấy mình thích hợp làm dẫn chương trình này.
- Cô cảm thấy mình không thích hợp chỗ nào?
- Trong chương trình của anh, ngoài việc giải thích mẹo gia đình, nấu ăn, người dẫn chương trình còn được cử đi trải nghiệm thực tế nữa đúng không?
- Đúng vậy.
- Trải nghiệm này vô cùng rộng, có thể từ hóa sinh địa lý đến kinh tế hay bán hàng, làm thử thách nhỏ do khán giả gửi đến, phải không?
- Đúng.
- Tôi trước đây chểnh mảng kiến thức phổ thông, hơn nữa sau này không hay quan tâm chuyện thời sự tin tức, nên ngoài nữ công gia chánh, trải nghiệm hoàn toàn thiếu. Việc hoàn thành nhiệm vụ thực tế là vô cùng khó khăn – Hạ Tuyết buồn rầu nói, cuộc sống của cô trước đây vốn chỉ xoay quanh Tịnh gia cùng Trần Bình, cô rất lâu đã quên mất tự lập trong cuộc sống. Mỗi lần nhìn thấy Hạ Nhiên hay Tịnh Thu vui vẻ đi chơi giao thiệp xã hội cô đều chạnh lòng. Khả Khả cũng giúp đỡ gia đình rất nhiều, dù một mình sống nơi đất khách. Chỉ có cô tự gói mình trong vỏ bọc muốn làm thục nữ mà lảng tránh tất cả khó khăn thử thách – Tôi nghĩ anh còn nhiều lựa chọn tốt hơn tôi.
- Cô Tịnh, tôi nghĩ cô đánh giá bản thân quá thấp rồi.
- Không, là anh chưa hiểu tôi. Cái này, cũng không thể tránh khỏi.
- Cô Tịnh, đã 2 tuần cô chưa đăng nhập vào blog cá nhân của mình. Bài cuối cùng cô viết là bữa ăn chủ nhật cho 4 người. Bài đăng đầu tiên là cách nấu cháo và chăm sóc cho người ốm.
- ...
- Cô thường đăng bài vào sáng chủ nhật, nếu là trong tuần, bài đăng thường về mẹo vặt gia đình cô vừa khám phá hay kiến thức thông thường trong gia đình cô cóp nhặt được.
- ...
- Món cô thích nhất là vịt om sấu, bài đăng thứ 35.
-...
- Nếu muốn, chỉ cần cô nói ngày đăng, tôi liền có thể nói nội dung bài đăng đó.
- Anh...có chắc mình...bình thường không? – Đến Trần Bình hay gia đình cô cũng không thể thuộc từng đó thông tin. Chính cô cũng đã quên bài đăng đầu tiên của mình.
- Tôi đã nói tôi là fan trung thành của blog do cô viết – Quan Thượng Nhật tự tin nói – Còn về phần trải nghiệm, tôi cảm thấy cô Tịnh là người hợp với người dẫn nhất. Điểm mạnh của cô chính là việc cô có ít trải nghiệm bên ngoài. Cô Tịnh khá giống với tuýp phụ nữ nội trợ trung niên, ít ra ngoài nhiều, phần lớn thời gian đều dành cho gia đình. Nhưng hiện tại cuộc sống cũng cao cấp hơn, bình đẳng hơn, việc họ mở rộng thế giới của mình là điều cần khuyến khích. Tôi đã từng làm khảo sát về vấn đề này, tâm lý của mọi người đều e ngại làm mất mặt người thân nên muốn đóng kín mình. Việc cô Tịnh có vốn trải nghiệm giống họ sẽ giúp mọi người mạnh dạn hơn. Với đối tượng khán giả là những phụ nữ trẻ, vừa làm vừa nội trợ, cô Tịnh có rất nhiều mẹo giúp làm việc nhà nhanh chóng và đơn giản hơn... - Ngập ngừng đôi chút, Quan Thượng Nhật đỏ mặt, hướng tầm mắt về phía vườn trong – Hơn nữa, với hình thức của cô Tịnh, việc hấp dẫn đối tượng xem là nam cũng không thành vấn đề.
Quan Thượng Nhật nói rất nhanh, như thể anh đã tập luyện trong đầu vô số lần. Hạ Tuyết cũng cảm thấy anh ta thực sự tâm huyết với chương trình của mình. Đúng như Hạ Nhiên nói, cô thật không công bằng khi đánh giá anh qua loa. Cái tên Quan Thượng Nhật này cũng rất quen.
- Anh Quan đã từng gọi điện cho tôi? – Như nhớ ra chuyện gì, Hạ Tuyết nhíu mày hỏi.
- ... Phải, tôi từng gọi điện cho cô 3 tháng trước, nhưng bị cô từ chối, bản thảo gửi tới nhà cũng bị bưu điện trả lại – Quan Thượng Nhật ỉu xìu nói.
- Vì thế, lần này anh quyết tâm cắm rễ trước cửa nhà tôi? – Hạ Tuyết thở dài nói.
- Phải, chương trình này 2 tuần nữa sẽ bấm máy, bắt đầu quay số đầu tiên. Lúc đầu, vì nghe tin cô Tịnh định kết hôn, nên tôi đành bỏ cuộc. Nhưng hiện tại... – Quan Thượng Nhật thành thật nói – Là người viết ra chương trình này, cô Tịnh, tôi có thể khẳng định, cô là người hợp nhất để dẫn.
- Cảm ơn anh đã khen, anh Quan – Hạ Tuyết cũng bị sự chân thành của anh thu phục – Được rồi, anh Quan, cho tôi 3 ngày, tôi sẽ cân nhắc thật cẩn thận.
Ngày đầu tiên, Hạ Tuyết làm một bàn đầy đồ ngọt, một mình quyết tâm thanh toán gọn toàn bộ eclaire, choux cream, black forest, chocolate mousse, lemon tart, apple pie. Trần Binh không thích đồ ngọt, cũng không thích con gái quá đầy đặn, dù sở trường trước kia của cô là làm điểm tâm, Hạ Tuyết cũng quyết tâm từ bỏ.
Ngày thứ hai, Hạ Tuyết tới tiệm cắt tóc, từ giã mái tóc dài bồng bềnh, thay bằng mái tóc ngắn trẻ trung. Không còn búi tóc đằng sau khiến cô so với tuổi thật trẻ hơn vài tuổi. Tóc dài nặng đầu, lại vướng víu khó chịu, nhưng Trần Bình thấy tóc ngắn kém sang trọng, lại không thể tạo kiểu quý phái mỗi lần đi tiệc xã giao, nên Hạ Tuyết liền chung thủy với tóc dài.
Ngày thứ 3, cô nhấc máy gọi vào di động của Quan Thượng Nhật:
- Anh Quan, thời gian sắp tới, làm phiền anh nhiều rồi.
Tin hot vào sáng chủ nhật bỗng trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Tất nhiên là cả những nhân vật chính trong đó.
Tiểu thư họ A cũng thành cụm tìm kiếm của ngày. Việc Hạ Tuyết là chị của thần đồng piano nổi tiếng Tịnh Thu càng không giúp sự việc dễ dàng giải quyết hơn. Thời gian đầu, bình quân mỗi ngày, có nhà soạn báo khác nhau liên lạc tới Tịnh gia mong muốn phỏng vấn tiểu thư họ A.
Thực ra lúc cả tháng nay các tòa báo càng giảm mặn trong việc việc lùng sục thông tin độc quyền về tin tức nóng hổi thì cả chị em nhà "họ A" càng sôi sục về một kẻ đeo bám.
Gọi là kẻ đeo bám vì anh ta trực chiến / trước của nhà Tịnh Gia, dù không làm gì vô hại, nhưng mỗi lần người ta Tịnh Gia đi đâu tới lúc quay vào nhà đều được phát một bản kế hoạch phát triển show truyền hình thực tế. Có từ chối cũng không được, cả nhà đều ngập chìm trong bản thiết kế chương trình. Kí giả bên ngoài ngày càng thưa thớt, duy chỉ có anh ngày nào cũng tới, không ngưng nghỉ.
- Hạ Tuyết, chị có thể ra gặp anh ta một chút được không? Em sắp thuộc lòng bản kế hoạch của anh ta rồi. Còn thấy bản nào nữa chắc em mắc ói quá – Tịnh Thu nhìn bản thảo trên tay mà trong lòng gào thét.
Công bằng mà nói người này thực sự vô cùng kiên trì, chưa bao giờ thấy rời đi. Thái độ của anh ta lại hoàn toàn nghiêm túc, nên năm lần bảy lượt mọi người đều không nỡ khước từ. Bản kế hoạch của anh khúc chiết rõ ràng, có định dạng mới biến chương trình nữ công gia chánh nhàm chán hài hước thú vị. Một bản thiết kế hay như vậy, ai đọc cũng muốn tham gia, có thể khẳng định, việc anh ta tuyển người dẫn không hề khó. Anh ta còn hứa, chỉ cần Hạ Tuyết chịu gặp anh một lần, sau đó dù cô có đồng ý hay không cũng không làm phiền Tịnh Gia. Đây là lý do duy nhất khiền tiểu thư "họ A" chưa nhấc máy lên trình báo công an.
Có điều, Hạ Tuyết cứng đầu không muốn gặp ai, cũng không chịu đọc bản thảo. Từ lúc Hạ Nhiên đưa cho cô bản thiết kế, Hạ Tuyết chỉ liếc mắt qua bìa rồi từ chối.
- Tuyết Tuyết à, chị không muốn đọc, em đọc cho chị nghe được không? Không cần nhìn, em cũng thuộc rồi, chị muốn em tóm tắt điểm chính rồi gặp anh ta một lần cũng được – Tịnh Thu nài nỉ, cô thực sự thấy tiếc cho vị đạo diễn chương trình kia.
- Tuyết Tuyết, format chương trình này rất tốt, chị thấy vị đạo diễn đó cũng vô cùng có tâm, em thử đọc một lần xem – Hạ Nhiên nói – Đằng nào đây cũng là cơ hội tốt để em thay đổi, phải không?
Đáp lại mọi người vẫn là sự trầm ngâm của Hạ Tuyết.
Hôm sau, đang gà gật ở hiên nhà Tịnh Gia, cửa đột ngột mở, làm vị đạo diễn trẻ mất đà ngã vào sân trong. Một phần có thể vì anh quá mệt, phần còn lại vì có lực đỡ phía sau khiến đầu anh không trực tiếp chào đất mà nằm gọn trên gối ôm mềm ấm làm anh tiếp tục nhắm mắt, ôm gối ngủ.
- Anh ngủ qua đêm ở ngoài? – Gối ôm bỗng cất tiếng hỏi anh.
- Không, tối qua có về nhà tiếng thay đồ... - Nói rồi, anh ôm chặt gối ôm hơn, không thèm mở mắt cũng không nghe rõ gối ôm của mình nói gì nữa.
Lúc vị đạo diễn kia tỉnh lại, đã là giữa trưa.
- Chết rồi, bản thảo!!!! – Giật mình bật dậy, anh thấy mình đang nằm ở ghế sô pha, trên người còn được đắp một chiếc chăn mỏng.
- Đây là phòng khách Tịnh gia, anh không bị bắt cóc đi đâu hết, khỏi lo. – Hạ Tuyết có phần lười nhác đáp lại, mắt không rời khỏi cuốn bản thảo.
- Cô là Tịnh Hạ Tuyết? – anh ngờ vực hỏi lại.
- Phải.
Vị đạo diễn trẻ rạng rỡ hẳn, vội chống tay đứng dậy. Xui xẻo, tay chống bị trượt khỏi thành ghế, anh mất đà liền hôn đất.
- Anh có vẻ thích ngã nhỉ? - Hạ Tuyết không nhịn được, mỉm cười.
Đây là nụ cười đầu tiên từ ngày chia tay với Trần Bình.
- Rất...rất hân hạnh được gặp cô, tôi tên Quan Thượng Nhật hâm mộ cô đã lâu!!!
- Cảm ơn anh, tôi là Tịnh Hạ Tuyết, nghe nói về anh cả tháng, hôm nay mới được biết danh tính của anh.
- Cô đã đọc chương trình tôi viết?
- Phải, nó rất mới và độc đáo – Hạ Tuyết nhỏ nhẹ nói – Việc anh ưu tiên chọn là may mắn của tôi. Nhưng rất xin lỗi, anh Quan, tôi không cảm thấy mình thích hợp làm dẫn chương trình này.
- Cô cảm thấy mình không thích hợp chỗ nào?
- Trong chương trình của anh, ngoài việc giải thích mẹo gia đình, nấu ăn, người dẫn chương trình còn được cử đi trải nghiệm thực tế nữa đúng không?
- Đúng vậy.
- Trải nghiệm này vô cùng rộng, có thể từ hóa sinh địa lý đến kinh tế hay bán hàng, làm thử thách nhỏ do khán giả gửi đến, phải không?
- Đúng.
- Tôi trước đây chểnh mảng kiến thức phổ thông, hơn nữa sau này không hay quan tâm chuyện thời sự tin tức, nên ngoài nữ công gia chánh, trải nghiệm hoàn toàn thiếu. Việc hoàn thành nhiệm vụ thực tế là vô cùng khó khăn – Hạ Tuyết buồn rầu nói, cuộc sống của cô trước đây vốn chỉ xoay quanh Tịnh gia cùng Trần Bình, cô rất lâu đã quên mất tự lập trong cuộc sống. Mỗi lần nhìn thấy Hạ Nhiên hay Tịnh Thu vui vẻ đi chơi giao thiệp xã hội cô đều chạnh lòng. Khả Khả cũng giúp đỡ gia đình rất nhiều, dù một mình sống nơi đất khách. Chỉ có cô tự gói mình trong vỏ bọc muốn làm thục nữ mà lảng tránh tất cả khó khăn thử thách – Tôi nghĩ anh còn nhiều lựa chọn tốt hơn tôi.
- Cô Tịnh, tôi nghĩ cô đánh giá bản thân quá thấp rồi.
- Không, là anh chưa hiểu tôi. Cái này, cũng không thể tránh khỏi.
- Cô Tịnh, đã tuần cô chưa đăng nhập vào blog cá nhân của mình. Bài cuối cùng cô viết là bữa ăn chủ nhật cho người. Bài đăng đầu tiên là cách nấu cháo và chăm sóc cho người ốm.
- ...
- Cô thường đăng bài vào sáng chủ nhật, nếu là trong tuần, bài đăng thường về mẹo vặt gia đình cô vừa khám phá hay kiến thức thông thường trong gia đình cô cóp nhặt được.
- ...
- Món cô thích nhất là vịt om sấu, bài đăng thứ .
-...
- Nếu muốn, chỉ cần cô nói ngày đăng, tôi liền có thể nói nội dung bài đăng đó.
- Anh...có chắc mình...bình thường không? – Đến Trần Bình hay gia đình cô cũng không thể thuộc từng đó thông tin. Chính cô cũng đã quên bài đăng đầu tiên của mình.
- Tôi đã nói tôi là fan trung thành của blog do cô viết – Quan Thượng Nhật tự tin nói – Còn về phần trải nghiệm, tôi cảm thấy cô Tịnh là người hợp với người dẫn nhất. Điểm mạnh của cô chính là việc cô có ít trải nghiệm bên ngoài. Cô Tịnh khá giống với tuýp phụ nữ nội trợ trung niên, ít ra ngoài nhiều, phần lớn thời gian đều dành cho gia đình. Nhưng hiện tại cuộc sống cũng cao cấp hơn, bình đẳng hơn, việc họ mở rộng thế giới của mình là điều cần khuyến khích. Tôi đã từng làm khảo sát về vấn đề này, tâm lý của mọi người đều e ngại làm mất mặt người thân nên muốn đóng kín mình. Việc cô Tịnh có vốn trải nghiệm giống họ sẽ giúp mọi người mạnh dạn hơn. Với đối tượng khán giả là những phụ nữ trẻ, vừa làm vừa nội trợ, cô Tịnh có rất nhiều mẹo giúp làm việc nhà nhanh chóng và đơn giản hơn... - Ngập ngừng đôi chút, Quan Thượng Nhật đỏ mặt, hướng tầm mắt về phía vườn trong – Hơn nữa, với hình thức của cô Tịnh, việc hấp dẫn đối tượng xem là nam cũng không thành vấn đề.
Quan Thượng Nhật nói rất nhanh, như thể anh đã tập luyện trong đầu vô số lần. Hạ Tuyết cũng cảm thấy anh ta thực sự tâm huyết với chương trình của mình. Đúng như Hạ Nhiên nói, cô thật không công bằng khi đánh giá anh qua loa. Cái tên Quan Thượng Nhật này cũng rất quen.
- Anh Quan đã từng gọi điện cho tôi? – Như nhớ ra chuyện gì, Hạ Tuyết nhíu mày hỏi.
- ... Phải, tôi từng gọi điện cho cô tháng trước, nhưng bị cô từ chối, bản thảo gửi tới nhà cũng bị bưu điện trả lại – Quan Thượng Nhật ỉu xìu nói.
- Vì thế, lần này anh quyết tâm cắm rễ trước cửa nhà tôi? – Hạ Tuyết thở dài nói.
- Phải, chương trình này tuần nữa sẽ bấm máy, bắt đầu quay số đầu tiên. Lúc đầu, vì nghe tin cô Tịnh định kết hôn, nên tôi đành bỏ cuộc. Nhưng hiện tại... – Quan Thượng Nhật thành thật nói – Là người viết ra chương trình này, cô Tịnh, tôi có thể khẳng định, cô là người hợp nhất để dẫn.
- Cảm ơn anh đã khen, anh Quan – Hạ Tuyết cũng bị sự chân thành của anh thu phục – Được rồi, anh Quan, cho tôi ngày, tôi sẽ cân nhắc thật cẩn thận.
Ngày đầu tiên, Hạ Tuyết làm một bàn đầy đồ ngọt, một mình quyết tâm thanh toán gọn toàn bộ eclaire, choux cream, black forest, chocolate mousse, lemon tart, apple pie. Trần Binh không thích đồ ngọt, cũng không thích con gái quá đầy đặn, dù sở trường trước kia của cô là làm điểm tâm, Hạ Tuyết cũng quyết tâm từ bỏ.
Ngày thứ hai, Hạ Tuyết tới tiệm cắt tóc, từ giã mái tóc dài bồng bềnh, thay bằng mái tóc ngắn trẻ trung. Không còn búi tóc đằng sau khiến cô so với tuổi thật trẻ hơn vài tuổi. Tóc dài nặng đầu, lại vướng víu khó chịu, nhưng Trần Bình thấy tóc ngắn kém sang trọng, lại không thể tạo kiểu quý phái mỗi lần đi tiệc xã giao, nên Hạ Tuyết liền chung thủy với tóc dài.
Ngày thứ , cô nhấc máy gọi vào di động của Quan Thượng Nhật:
- Anh Quan, thời gian sắp tới, làm phiền anh nhiều rồi.