Sau trận bắn pháo hoa, Hứa Nhạc và Trương Tiểu Manh bước xuống tháp sắt, cầu thang vẫn dài như vậy, hai người lại hy vọng còn có thể dài thêm chút nữa, trong tiếng chuông báo hiệu năm mới đã tới, họ ấm áp tay trong tay, giống như một một đôi tình nhân, chậm bước đi trên đầu phố Lâm Hải Châu náo nhiệt, không nghĩ thêm gì, không lo lắng gì. Trong tay họ cầm lấy chiếc bánh mì vừa ra lò nóng hổi, bước tới màn hình lớn trước ngã tư trung tâm thành phố, vừa vặn đúng lúc thời gian đang đếm ngược một phút cuối cùng của năm Hiến Lịch . Đầu phố tràn ngập biển người, những người trẻ tuổi khuôn mặt lộ vẻ hưng phấn nô nức cầu nguyện, đều chăm chú nhìn vào những con số không ngừng chạy trên màn hình.
Hứa Nhạc cười, nhìn Trương Tiểu Manh trong lòng mình, nói:
- Có nhìn thấy không? Thật ra phần lớn cuộc sống của mọi người đều sung túc và bình thường như vậy.
Đám người tụ tập kín đầy, cái lạnh của mùa đông bị đẩy lui đi, Trương Tiểu Manh khuôn mặt có chút ửng đỏ, tháo chiếc mũ xuống, nói:
- Nhưng vẫn chỉ là bề ngoài.
Hai người lặng yên trong biển người, lặng lẽ dựa vào nhau, nói ra thật kỳ lạ, đôi nam nữ này khi trước mặt mọi người, luôn có thói quen im lặng, cũng chỉ có lúc họ ở bên nhau, mới có nhiều biểu cảm và lời nói hơn.
- Mười, chín, tám, bảy,…
Theo những con số thay đổi trên màn hình, mọi người trong quảng trường bắt đầu lớn tiếng đếm ngược, giọng nói ngày một lớn, càng lúc càng đông. Làm rung chuyển cả hai vầng trăng trên cao.
Con số cuối cùng đã trở về không, năm Hiến Lịch đã bước những bước cuối cùng của nó, kim giây của năm mới đã chào đón sự hoan hô vang dội của bầy người và các ruy băng trên quảng trường.
- Chúc mừng năm mới!
- Chúc năm vui vẻ!
Mọi người vui vẻ vung vẩy chiếc khăn cổ và mũ trong tay, thổi kèn inh ỏi, tăng thêm âm thanh cho không khí năm mới, những người đồng hành bắt đầu ôm lấy nhau, những chàng trai trẻ mượn không khí năm mới, bắt đầu dũng cảm ôm những cô gái không hề quen biết kia.
Trương Tiểu Manh nhịn cười, bị Hứa Nhạc kéo khỏi khu vực ‘nguy hiểm’ lạo nhạo kia. Trong một thời khắc được đặt định nào đó, những gì mà chàng trai này thể hiện ra là ý muốn chiếm hữu và ghen tuông. Nhưng lại hiện ra vô cùng đáng yêu, khiến lòng cô gái cảm thấy ngọt lịm. Chỉ là trong giây phút ngọt ngào biến thành sự bình lặng và nỗi buồn vô cớ, cô lặng lẽ nhìn Hứa Nhạc, nói:
- Nhiệm vụ của em thất bại, cũng là kết thúc, em có ở lại Đại học Lê Hoa cũng không còn ý nghĩa gì. Có lẽ ngày kia, em sẽ trở lại chỗ đó.
Hứa Nhạc lặng yên không nói, không nói để chờ đợi những câu nói của cô, lần này ly biệt, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại, hắn cũng không có ý đồ muốn giữ cô lại, thế cục ở Hoàn Sơn Tứ Châu quá nguy cấp, cô ấy tất nhiên phải trở về nơi mà cô thương nhớ, sát cánh cùng những người xa lạ kia chiến đấu.
- Chú ý an toàn cho mình.
Hắn cúi thấp đầu, đeo lại găng tay vào tay cô. Khẽ nắm chặt lấy, sau đó ôm một cái ôm chào đón năm mới với cô.
Đột nhiên, ánh mắt hắn nhìn vào vai Trương Tiểu Manh, nghi hoặc nhìn lên màn hình, bởi vì hắn phát hiện, Đài truyền hình Liên Bang đang trình chiếu hình ảnh Giản Thủy Nhi chúc mừng năm mới bỗng nhiên biến mất, đổi lại bằng một tin tức chính của người phát thanh viên quen mắt ấy.
Đồng thời chú ý tới sự thay đổi của màn hình không chỉ có mình Hứa Nhạc, mọi người trên quảng trường cũng nghi hoặc nhìn vào màn hình.
Vị nữ phát thanh viên đó thần tình đôi chút hoảng loạn, nói:
- Hiện tại các bạn đang theo dõi tin tức mà đài chúng tôi vừa nhận được…
Sau khi nói xong câu này, tố chất thời sự tốt khiến cô phát thanh viên này bình tĩnh lại:
- Một tin tức theo nguồn tin đáng tin cậy chứng thực…
Tin tức thời sự trên Đài truyền hình Liên Bang thường có những đoạn tin nói về các sự kiện đột ngột bất ngờ, nhưng trong thời khắc đặc biệt của năm mới, lại cho thêm mẩu tin này vào, chắc chắn là một chuyện vô cùng quan trọng. Mọi người trên quảng trường trên phố đều lặng yên lại, vẻ mặt lộ ra sự bất an nhìn lên màn hình, nghe giọng nói của nữ phát thanh viên vang lên trên không.
Giọng của phát thanh viên có chút gấp gáp, nhưng nét mặt của cô ấy có một niềm vui không thể che đậy, mọi người cả Liên Bang đang dõi theo tin tức này, ngay lập tức yên tâm. Xem ra không phải Tổng Thống bị ám sát, cũng không phải Đế Quốc nhân lúc Liên Bang đón năm mới, bất ngờ phát động chiến tranh xâm lược. Vậy thì là những tin tức tốt kiểu thế nào, mới khiến chủ quản của Đài truyền hình Liên Bang, trong lúc này quyết định thêm tin tức này vào?
- Ở nửa giờ trước, chuyến bay của ông Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ thuộc hội Ủy viên Quản lý Liên Bang, đã hạ cánh xuống sân bay đại khu Thanh Long Sơn. Sân bay Thanh Long Sơn là con đường không trung duy nhất giữa Thanh Long Sơn và bên ngoài, hiện nay vẫn thuộc trong quyền kiểm soát của quân vũ trang Phiến loạn. Dưới đây là hình ảnh đài chúng tôi vừa nhận được.
Mọi người trên quảng trường đầu phố, đều bất ngờ nhìn hình ảnh trên màn hình, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn mặc chiếc áo gió màu xám, dưới sự bảo vệ của người tùy tùng, từ trên chiếc thang sắt của chiếc máy bay cũ nát bước xuống. Phía dưới chiếc máy bay, mấy nhân vật đầu não của quân Phiến loạn, nét mặt nghiêm nghị đang đứng chào đón.
Gương mặt của người đàn ông cao lớn ấy hơi ngăm đen, các đường nét trên khuôn mặt rõ ràng như dao khắc, hiện ra một tính cách kiên nghị, đôi môi hơi dày, chính là ngôi sao chính trị đang lên trong hai năm nay, Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ được sự ủng hộ của dân chúng tầng lớp giữa và dưới xã hội.
Trong hình ảnh thời sự trên màn hình, bàn tay phải to bè của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ nắm chặt vào bàn tay của thành viên lãnh đạo trong Hội ủy viên quân Phiến loạn.
Cùng với hình ảnh đang được chiếu trên Đài truyền hình Liên Bang, tiếng nói của phát thanh viên vẫn không ngừng vang lên:
- Chúng tôi không biết Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ đã rời khỏi Đặc khu Thủ đô lúc nào, và đến khu vực quân quản Thanh Long Sơn, nhưng theo tin tức của văn phòng Nghị Viên, chuyến đi này của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, là theo lời mời của ủy viên Nam Thủy, lãnh đạo của quân Phiến loạn, nhằm đàm phán một hiệp định hòa giải. Theo tin mới nhất, hai bên đã đạt được nhất trí về những chi tiết cụ thể trong hiệp định, trong vòng bốn tám giờ nữa, quân Phiến loạn sẽ toàn bộ rút khỏi Hoàn Sơn Tứ Châu, duy trì một ranh giới bình ổn với quân Chính phủ. Văn phòng Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ công khai kêu gọi, trước khi ký kết hiệp định hòa giải, xin Quân đội Chính phủ giữ thái độ kiềm chế, đồng thời cho biết, các điều lệ cụ thể trong hiệp định hòa giải sẽ được gửi đến Văn phòng Tổng Thống và hội Ủy viên Quản lý trong thời gian sớm nhất… Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ tin rằng, bản hiệp định hòa giải lần này, chắc chắn có thể phù hợp với sự tôn nghiêm và yêu của các bên. Theo tin của phóng viên đài chúng tôi ở Hoàn Sơn Tứ Châu, trước tám giờ tối hôm qua. Quân Phiến loạn đã bắt đầu rút lui hành động, chỉ là không ai ngờ được, đây là vì chuyến thăm đột ngột của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ tới đây. Các chuyên gia phân tích cho biết, văn phòng Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ sở dĩ có lòng tin như vậy trong bản thông báo này, là vì ngài Nghị Viên đã đạt được một cam kết nào đó với lãnh tụ Nam Thủy của quân Phiến loạn, quân Phiến loạn đã có nhượng bộ trong quá trình đàm phán. Chấp nhận ba điều khoản quan trọng mà phía Chính phủ đưa ra.
Đám người vẫn đang im lặng lắng nghe tin tức trên quảng trường đầu phố, lúc này đã nổ ra một tiếng hoan hô nhiệt liệt, bất luận là trong tin tức này, hay là trong những đợt du thuyết bận bịu của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, mọi người của Liên Bang đều đoán được hành động quân sự của đại khu sắp sửa bắt đầu. Sự thật này đã tạo ra một tầng mây đen u ám trong năm mới. Nhưng đúng lúc năm mới vừa sang, Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ lại mạo hiểm ngồi chuyến bay dân dụng đến khu vực của quân Phiến loạn, lại mang lại cho mọi người một niềm vui bất ngờ lớn như vậy, bất giác mọi người đều nhảy nhót hoan hô không ngừng.
- Người phát ngôn của Tổng Thống vừa có phản ứng, hoan nghênh ý nguyện hòa bình của quân Phiến loạn trước bục thềm năm mới. Đồng thời cảm kích với sự cố gắng không mệt mỏi của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ vì hòa bình Liên Bang, cảm kích Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ đã mạo hiểm đích thân đến sơn khu. Nhưng người phát ngôn cũng cho biết, ngài Tổng Thống tạm thời vẫn không cách nào nắm được nội dung cụ thể trong bản hiệp định này, không thể đưa ra lời đánh giá cụ thể nào. Phía hội Ủy viên Quản lý tạm thời vẫn giữ sự im lặng. Một nhân viên liên lạc văn phòng Nghị Viên giấu tên đã tỏ ra hoài nghi trước hành động lần này của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, hơn nữa ông kiên trì cho rằng, không được sự trao quyền hành động của Tổng Thống và hội Ủy viên Quản lý, vì vậy hoàn toàn không hợp pháp, bản hiệp định trong lời nói này trên thực tế không hề có một hiệu lực pháp luật nào.
Mọi người trên quảng trường vang lên một tiếng xùy chói tai, đúng lúc này, hội Ủy viên Quản lý Liên Bang nếu như dám dội gáo nước lạnh vào tiến trình hòa bình đến không dễ dàng lần này, sẽ chỉ gây ra sự bất mãn trong dân chúng Liên Bang, vị quan chức ấy không dám tiết lộ thân phận, rõ ràng là không muốn Nghị Viên mình đang phục vụ, trong lần bầu cử tới đây, bị dân chúng phẫn nộ mà vô tình bỏ rơi.
Hình ảnh thời sự trên màn hình, đã đổi thành hình ảnh rút quân của quân Phiến loạn mà Đài truyền hình vừa nhận được, những chiến sĩ quân Phiến loạn trong quân phục màu sậm đang chỉnh tề ngồi lên xe thiết giáp, men theo đường núi quanh co, rút vào sâu trong rừng núi.
Tiếp theo đó giọng nói của phát thanh viên lại vang lên:
- Bộ Quốc Phòng trước sau đều không có sự hồi ứng chính thức nào, theo các chuyên gia phân tích, phía quân Chính phủ vì đã chuẩn bị hai năm cho kế hoạch tấn công mùa xuân này, không thể nào vì bản hiệp định của riêng Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ và quân Phiến loạn mà làm chậm bước chiến bị của mình. Người phát ngôn của Bộ Quốc Phòng đã từ chối lời phỏng vấn của đài chúng tôi ngày hôm nay vì lý do ngày nghỉ lễ công…
Khi nói đến đây, nét mặt của nữ phát thanh viên chợt nghiêm nghị lại, giọng nói cố ý ngừng ngắt, rõ ràng là muốn để lý do hoang đường của Bộ Quốc Phòng, phải chịu những tiếng xì của toàn thể dân chúng Liên Bang.
- Phó Chủ nhiệm Ban Hậu Cần Bộ Quốc Phòng, tướng quân Trâu Ứng Tinh khi nhận lời phỏng vấn của đài chúng tôi, trên mặt cá nhân đã cho biết, thân là một quân nhân Liên Bang trung thành, ông sẽ kiên định chấp hành từng mệnh lệnh của ngài Tổng Thống và hội Ủy viên Quản lý, nhưng ông sẽ càng nguyện ý đem robot và đạn lửa của Quân đội Liên Bang đổ vào địa phận của người Đế Quốc hơn… Ông rất xem trọng về viễn cảnh tương lai của hiệp định hòa giải lần này. Từng hiện tượng lạ đã chứng minh, chuyến đi mạo hiểm này của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, đã có được một trái chín. Hòa bình có thể đang đến gần, nội chiến có thể không xảy ra…
Nữ phát thanh viên trên màn hình nhìn vào ống kính máy quay, mỉm cười nói:
- Không còn nghi ngờ gì, đây là một lễ vật năm mới mà Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ đã tặng cho toàn thể dân chúng Liên Bang trong năm Hiến Lịch này.
Nghe tiếng hoan hô xung quanh, âm thanh hò hét Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, Hứa Nhạc không nhìn vào màn hình, xoay sang nhìn Trương Tiểu Manh, đôi chút không dám tin vào tai mình, vui vẻ cười nhìn cô nói:
- Xem ra, em không cần phải quay về rồi.
Trương Tiểu Manh kinh ngạc nhìn hình ảnh trên màn hình, vui mừng nhưng nghi ngờ hỏi:
- Tại sao trước chuyện này một phong thanh nào cũng không có? Bên Nghị Viên hình như cũng không biết chuyện này.
Đúng lúc này, điện thoại của Hứa Nhạc vang lên, đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói quen thuộc lâu ngày nay không được nghe thấy, giọng nói đó chứa đầy sự mệt mỏi và sự hài lòng nhàn nhạt nói:
- Công việc của tôi xong rồi, anh đang ở đâu, đi uống với tôi vài ly.
Trong ngày đầu tiên năm mới, Hứa Nhạc nghe thấy giọng nói của Thi Thanh Hải, hắn vô cùng vui mừng.