Chỉ là Hứa Nhạc cần phải có cơ hội thực nghiệm, như vậy hắn cần phải được cùng với robot một mình tiến hành, thậm chí là phải tiếp xúc một thời gian dài nữa. Mà chuyện này lại tương đối khó khăn. Robot của Liên Bang thuộc lại tuyệt đối bí mật, với quyền hạn hiện tại của Hứa Nhạc mặc dù có thể tiếp cận với những tư liệu của nó, nhưng đương nhiên không có cách nào yêu cầu tiếp cận một con robot thật sự được.
Muốn đem những bản thiết kế giả thuyết trên màn hình kia chuyển hoán thành sự thật tồn tại, Hứa Nhạc nhất định phải giải cho được mấy cái nan đề mà Bộ Công Trình đã đưa ra kia, như vậy mới có thể đủ quyền hạn đi vào khu vực trung tâm của Bộ Công Trình, từ đó tiến hành thực nghiệm những lý thuyết của mình.
Nhưng mà nan đề này lại tập trung vào hệ thống song động cơ, cũng là vấn đề duy nhất mà Hứa Nhạc có thể nghiên cứu được hiện nay. Hắn kinh ngạc nhìn mấy cái bản vẽ trên mặt bàn kia, mặt mày nhanh chóng nhăn lại... Hệ thống động lực rắc rối này, hoàn toàn bất đồng với hệ thống thu thập tín hiệu cảm ứng ý nghĩ. Đừng nói là đưa ra phương án giải quyết hữu hiệu, chỉ nói đến việc hiểu được những tính toán khủng bố của hệ thống toán lượng tử cùng với quỹ tích điện lưu phun kia thôi, cũng đã là vô cùng gian nan rồi...
Bạn sẽ ủng hộ cho dịch giả Điểm khi đọc bài viết này:
:
Đời robot thế hệ mới nhất mà Công ty Cơ khí Quả Xác phát minh ra vẫn chưa có tên chính thức, trong nội bộ công ty tạm thời gọi là MX. Đời robot thế hệ này đã được nghiên cứu suốt hơn mười năm nay, so sánh với các đời robot hình thể trước kia về hình dạng cùng với hệ thống động lực, đều có những cải tiến mang tính đột phá rất nhiều.
Robot hình thể trước đây vẫn là lấy năng lượng của bình ắc quy cao năng Tĩnh Nông làm động lực, nhưng mà đời robot mới này lại gắn sau lưng thêm hai cái bình động cơ phun lưu mới, mặc dù nhìn kềnh càng hơn trước, nhưng có thể đem năng lượng phát ra của con robot nháy mắt tăng lên gấp bốn lần loại robot hình thể trước đây!
Loại thiết kế này không hề nghi ngờ là một loại ý tưởng thiên tài mà to gan lớn mật. Trải qua hơn mười năm nghiên cứu, kết hợp những loại kỹ thuật động cơ của chiến hạm, sau khi trải qua một loạt các loại cải tiến trên lý thuyết, xử lý một loạt các khó khăn trong quá trình điện tử vi phân học, rốt cuộc thành công đem ứng dụng trên thế hệ robot mới. Ý tưởng này thành thực tế, không chỉ khiến cho toàn bộ đám Công Trình Sư của Công ty Quả Xác vui mừng, mà còn khiến Quân đội Liên Bang cảm nhận được sự kích động trước nay chưa từng có.
Từ trạng thái động lực ổn định ban đầu, trong nháy mắt tăng lên đến động lực gấp bốn lần, đây là một sự phát triển vượt chỉ tiêu mong đợi. Nếu ứng dụng trên chiến trường, có được loại robot hình thể động lực gấp bốn lần này, hoàn toàn có thể bằng vào khả năng điều khiển cường hãn của người lái, biến những con robot kiểu cũ thành những đứa bé chậm chạp... Điều khiến cho Quân đội Liên Bang cảm thấy hưng phấn nhất chính là, nếu tương lai kỹ thuật động cơ mới này có thể nghiên cứu thành công, tính cơ động của robot quân dụng sẽ được đề cao hơn rất nhiều... Như vậy, dưới tình huống ngày nay năng lượng đang càng ngày càng cạn kiệt, chiến hạm cũng không có khả năng ứng dụng trên chiến trường quá nhiều, còn lại những thứ vũ khí công kích tầm xa khác, như là Pháo tự động, Hỏa tiễn đạn đạo quang tuyến... sẽ rất khó có thể đánh trúng những con robot đang di chuyển với tốc độ cực cao...
Nếu thật sự có ngày đó xảy ra, như vậy trên chiến trường giữa Liên Bang và Đế Quốc, ngoại trừ sự uy hiếp khủng khiếp của những chiến hạm khổng lồ trên không trung ra, các loại robot quân dụng có được năng lực động cơ lớn như thế này, cũng không chỉ còn dành riêng cho tác chiến đặc chủng nữa, mà có thể biến thành chủ lực đột tiến trên chính diện chiến trường... Không hề nghi ngờ, chiến tranh với hình thức như thế, hoàn toàn là một loại thay đổi tính chất vượt bậc!
Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác và Sở Nghiên Cứu Quân đội Liên Bang khi nghiên cứu chế tạo ra loại robot đời mới, trước mắt chỉ sản xuất ra mô hình thí nghiệm, nhưng mà phương diện tốc độ mà chúng thể hiện ra trong phòng thí nghiệm, đã khiến cho tất cả mọi người vô cùng hài lòng. Muốn đem loại robot đời mới này tiến hành sản xuất với số lượng lớn, hơn nữa trở thành lực chiến đấu chân chính, ít nhất cũng cần hơn hai năm nữa. Hơn nữa Quân đội Liên Bang cũng không biết bên phía Đế Quốc bên kia, về mặt robot, hay nói chính xác hơn là khoa học kỹ thuật động lực, có những tiến bộ gì không. Cho nên thời gian hoàn thiện mà Quân đội Liên Bang cấp cho Công ty Quả Xác là vô cùng hạn chế.
Liên Bang và Đế Quốc, bất luận là phương nào có thể nắm vững loại robot cao năng đời mới này, hơn nữa có thể đem gia nhập vào chiến trường, liền chắc chắn sẽ nắm được quyền chủ động thắng chắc trong chiến tranh.
Liên Bang có một câu ngạn ngữ cổ: Mất đi một cây đinh, sẽ hỏng một cái móng ngựa. Hỏng một cái móng ngựa, sẽ gãy chân một chiến mã. Gãy chân một chiến mã, sẽ bị thương một kỵ sĩ. Bị thương một kỵ sĩ, sẽ thua một trận chiến đấu.
Loại chiến đấu giống như trong thần thoại này, hiện nay cũng chỉ có thể nhìn thấy trong điện ảnh và tiểu thuyết mà thôi, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy xuất hiện trong lịch sử của Liên Bang bao giờ. Nhưng mà điều này cũng nói lên một điều, đó chính là tầm quan trọng của hậu cần đối với một cuộc chiến tranh. Huống chi đây lại là một thế hệ robot hình thể mới, có thể thay đổi tính chất của cả một cuộc chiến tranh. Dùng lực lượng của khoa học kỹ thuật, mang đến những biến hóa thực chất của chiến tranh.
Cho nên, khi Bộ Quốc Phòng hạ mệnh lệnh về kỳ hạn cực kỳ nghiêm khắc đối với Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác, từ các vị chủ quản của Bộ Công Trình cho đến các Công Trình Sư, đều không hề có một chút nào lơ là. Bọn họ cũng hiểu rất rõ ràng, robot do mình nghiên cứu phát minh ra, có ý nghĩa trọng đại như thế nào. Nếu như một gã Công Trình Sư nào nó muốn tên tuổi của mình được lưu lại trong lịch sử, như vậy dự án nghiên cứu chế tạo ra con robot thế hệ mới này, chính là cơ hội tốt nhất.
Thời gian cấp bách, thời gian nghiên cứu phát minh mười năm đã chấm dứt, sau khi trải qua quá trình nghiên cứu tỉ mĩ, thu thập số liệu tác chiến trong phòng thí nghiệm... Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác liền đem bốn con robot thế hệ mới này đến Công ty Bảo an Tịnh Thủy, để cho công ty thuộc cấp Tịnh Thủy đem chúng đến chiến trường xung đột tại Đại tam giác Bách Mộ Đại, tiến hành thu thập số liệu trực tiếp trên chiến trường.
Chiến trường xung đột Đại tam giác Tinh Vực Bách Mộ Đại trước giờ vẫn không ngừng xung đột, hơn nữa quá trình thực nghiệm vũ khí thế hệ mới này của Công ty Bảo an Tịnh Thủy, cũng đã rời xa địa phương mà gian tế của Đế Quốc có khả năng thâm nhập. Tất cả những chuyện này hết thảy đều là vì bảo mật... Quân đội Liên Bang vẫn chưa an tâm, còn phát ra một chiếc chiến hạm cường đại nhất của Quân Khu III đến, đứng từ đằng xa quan sát tiểu đội tác chiến của Công ty Tịnh Thủy, tiến nhập vào khu vực biên giới với Đại tam giác Bách Mộ Đại, một mặt là hỗ trợ Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác tiến hành thu thập số liệu, về phương diện khác là để bảo mật thông tin. Trên khu vực quặng mỏ hoang vu kia, tất cả những đám lưu dân phản loạn có thể tiếp xúc với mấy đều robot thế hệ mới này, toàn bộ đều phải chết đi.
Một thế hệ robot mới sinh ra, cần phải phải có một chiếc chiến hạm tiến hành hộ tống như thế, đã đầy đủ chứng minh Liên Bang đối với chuyện này là xem trọng đến mức nào.
Thế lực lưu dân phiến loạn bên cạnh khu vực quặng mỏ hoang vu kia, đã bị tiểu đội tác chiến của Công ty Bảo an Tịnh Thủy tiến hành truy quét suốt bảy ngày đêm. Dưới sự phong tỏa tin tức của hạm đội Quân Khu III, tin tức này tuyệt đối không được phát tán ra ngoài, cũng không có khiến cho các thế lực khác chú ý. Nhưng khi các Công Trình Sư của Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác tiến hành cẩn thận tính toán các số liệu của thế hệ robot mới kia, liền phát hiện ra một vấn đề hết sức chí mạng.
Nếu vấn đề này không được giải quyết một cách triệt để, như vậy thế hệ robot mới của Liên Bang này liền chỉ có thể vĩnh viễn im lặng đứng trong phòng thí nghiệm, vĩnh viễn không cách nào trở thành thứ vũ khí cường hãn trong chiến tranh giữa Liên Bang và Đế Quốc.
Vấn đề khó có thể giải quyết này, đã kinh động đến Ban Giám Đốc điều hành Công ty Cơ khí Quả Xác, đến tất cả những chủ quản cao cấp của Bộ Công Trình, chọc giận tầng lớp cao cấp trong Quân đội Liên Bang vốn đang hưng phấn không ngừng chờ đợi kết quả tốt đẹp của cuộc thực nghiệm... Tất cả mọi người đều đang trong ngóng từng ngày con robot đi trước thời đại này được chính thức khai sinh ra... Đang mong ngóng kết quả như thế, cuối cùng lại là một tin tức không xong! Bởi vì đây là tuyệt mật trong số tuyệt mật, cho nên trong khoảng thời gian mười năm công tác nghiên cứu chế tạo, trên cơ bản đều là do một mình Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác một mình đảm nhận. Mặc dù cao tầng Bộ Quốc Phòng ngẫu nhiên cũng suy nghĩ qua, có phải là nên nhờ chuyên gia của Công ty Cổ Chung, hoặc ít nhất là chuyên gia của Sở Nghiên Cứu Quả Xác hoặc là chuyên gia của Viện Khoa Học Liên Bang tham gia quá trình... Bởi vì Công ty Cổ Chung trên phương diện thiết kết động cơ động lực chiến hạm, không hề nghi ngờ là đứng đầu thế giới. Nhưng mà căn cứ vào nguyên tắc bảo mật, cho nên những ý tưởng này cuối cùng vẫn là không thể thực hiện được.
Mùa Thu năm trước, trận chiến đấu trên tinh thần thực nghiệm giữa Công ty Bảo an Tịnh Thủy với đám quân lưu dân phản loạn Bách Mộ Đại tại khu vực quặng mỏ hoang vu kia, đã bộc lộ ra vấn đề trí mạng đối với con robot thế hệ mới này, Bộ Công Trình Công ty Quả Xác không cách nào giải quyết được vấn đề này, cho nên vị Chủ nhiệm Jose Bộ Nhân Sự của Bộ Công Trình mới chạy đến cuộc tuyển dụng nhân viên mùa xuân này, tự mình đích thân giám sát, chính là muốn từ mấy gã tuổi trẻ kia, không hề có thói quen của những Công Trình Sư già dặn đầy kinh nghiệm, để tìm ra một chút linh cảm nào đó.
Chỉ tiếc là đám thanh niên trẻ tuổi vĩ đại này vào Bộ Công Trình trong thời gian quá ngắn, đối với vấn đề nghiêm trọng của thế hệ robot mới này, căn bản không có cách nào góp phần tác dụng trợ giúp gì. Mà áp lực từ bên phía Quân đội Liên Bang quá lớn, cho nên Bộ Công Trình mới bất đắc dĩ mà bắt đầu hướng ra bên ngoài nhờ viện trợ. Khi nhìn thấy những sơ đồ thiết kế trong bức email, đã khiến cho Hứa Nhạc rung động đối với những thiết kế thiên tài của hệ thống song động cơ này. Mỗi một đường dẫn ngắn gọn nhìn qua cực kỳ phức tạp kia, ở trong mắt hắn, đều biến thành những đường cong vô cùng hoàn mỹ, khiến người khác nhìn thấy cũng có cảm giác vô cùng đắc ý và ngưỡng mộ. Ở trong mắt hắn, không ngừng phát ra hào quang hợp kim nhàn nhạt.
Đây đều là kết quả tập hợp trí tuệ kết tinh của nhóm Công Trình Sư Liên Bang, mỗi một chỗ thiết kế, đều cũng trải qua suy luận và tính toán vô cùng chặt chẽ, căn bản không cách nào cải biến được. Hoặc là nói chính xác, nếu để cho một vị Công Trình Sư kinh nghiệm nhìn qua, căn bản không thể nào sinh ra ý tưởng phá hư cái thiết kế tuyệt vời này.
Sở Nghiên Cứu gia nhập vào công tác nghiên cứu chế tạo đầu robot thế hệ mới này, chủ yếu là để giải quyết vấn đề mà đầu robot thế hệ mới này bộc lộ ra. Nhưng mà dù sao đây cũng là tồn tại cao nhất của nền khoa học kỹ thuật Liên Bang, cũng là tối tuyệt mật nhất. Cho nên đám nhân viên nghiên cứu giống như Hứa Nhạc vậy, chỉ là thông qua email điện tử để nhận được những bản vẽ tư liệu tương quan, chứ không có cách nào hoàn toàn tiếp cận được toàn bộ hình thức động lực của đầu robot mới kia được.
Cuộc sống của Hứa Nhạc liền trở nên hứng thú hơn do có mục tiêu mới, huống chi bây giờ hắn còn có một cái lý do bí ẩn, cần phải đi vào Bộ Công Trình, có được không gian độc lập để nghiên cứu đối với robot. Cho nên mấy ngày nay, hắn vô cùng chú ý đối với vấn đề này.
Hắn chỉ là một nhân viên nghiên cứu sơ cấp, vừa mới hoàn thành hệ thống giáo dục ban đầu mà thôi, làm sao có thể vẻn vẹn bằng vào một đám kết cấu đồ không biết là gì kia, liền giải quyết được vấn đề mà những nhóm Công Trình Sư đỉnh cao của Liên Bang cũng không cách nào giải quyết được? Nếu đổi lại là người khác, có lẽ nhìn thấy những bản vẽ cho đến vấn đề được đề cập trong bức email điện tử kia, đều đã phát ra một loại ý niệm lực bất tòng tâm, lập tức từ bỏ rồi.
Chỉ là Hứa Nhạc không như vậy. Hắn biết rõ mình có thiên phú đối với phương diện này, càng hiểu rõ được mấy cái bản vẽ trong đầu của mình kia, chính là những tồn tại gần như là kỳ tích thần kỳ. Nếu như có thể giải quyết được vấn đề của loại robot thế hệ mới kia, đối với một gã Công Trình Sư mà nói, đây là một hấp dẫn làm thế nào cũng không chống cự lại được. Cho nên trong mấy ngày nay, tinh thần Hứa Nhạc hoàn toàn tập trung hết vào trong phòng thí nghiệm, dùng một loại tốc độ mà người thường khó có thể tưởng tượng được, tiến hành thiết kế mô phỏng cùng với tính toán suy đoán.
Kiểu robot thế hệ mới này có tính đột phá chính là hệ thống song động cơ, một động cơ chính, một động cơ phụ. Động cơ chính giống như là thiết kế động lực của robot thế hệ cũ vậy, dùng để thúc đẩy robot vận động... còn động cơ phụ, cũng chính là điểm mấu chốt của hệ thống này, thiết kế phun lưu mới kết hợp với hệ thống cánh nhỏ, có thể giúp cho robot trong chiến đấu nháy mắt tăng tốc, đem toàn bộ các tính năng của robot tăng lên đến một trình độ khủng bố.
Bên trong phòng thí nghiệm của Bộ Công Trình, kỹ thuật động cơ động lực mô phỏng từ động lực của chiến hạm ứng dụng thành thiết kết động cơ song động lực, đã hoàn mỹ thể hiện đúng như ước nguyện ban đầu của đám nhân viên thiết kế, năng lực của loại robot thế hệ mới này đã hoàn toàn được thể hiện ra. Nhưng mà khi các nhân viên của Công ty Bảo an Tịnh Thủy tiến hành thực nghiệm thực tế, bốn đầu robot kiểu mới thực nghiệm này, sau khi chiến đấu khoảng chừng nửa phút, hệ thống song động cơ liền gặp phải tình huống mất tác dụng toàn diện.
Thậm chí còn có một đầu robot kiểu mới, trong quá trình chiến đấu thực nghiệm, đã bị nổ mạnh không thể nào khống chế được.
Sau đó khi tổng hợp lại các bản báo cáo, so sánh lại những số liệu thu thập trong quá trình thực nghiệm tại Bộ Công Trình Công ty Quả Xác, cùng với những số liệu chênh lệch trong quá trình chiến đấu thực tiễn, đã phát hiện ra vấn đề của sự cố này. Thiết kế hệ thông song động cơ của robot kiểu mới này, khi đi vào giai đoạn nâng cao công suất cuối cùng, cả hai động cơ chính phụ đồng thời phát ra công suất lớn nhất, hệ thống điện lưu khí áp dồn nén vào bên trong, quỹ tích vận hành sẽ phát sinh sự bất ổn nghiêm trọng, do đó khiến chi những tài liệu chế tạo lớp vỏ bên ngoài động cơ xuất hiện vết nứt. Thậm chí loại vết nứt này lại còn lan tràn đến toàn bộ thân thể robot nữa...
Bên trong phòng thí nghiệm của Bộ Công Trình, kỹ thuật động cơ động lực mô phỏng từ động lực của chiến hạm ứng dụng thành thiết kết động cơ song động lực, đã hoàn mỹ thể hiện đúng như ước nguyện ban đầu của đám nhân viên thiết kế, năng lực của loại robot thế hệ mới này đã hoàn toàn được thể hiện ra. Nhưng mà khi các nhân viên của Công ty Bảo an Tịnh Thủy tiến hành thực nghiệm thực tế, bốn đầu robot kiểu mới thực nghiệm này, sau khi chiến đấu khoảng chừng nửa phút, hệ thống song động cơ liền gặp phải tình huống mất tác dụng toàn diện.
Thậm chí còn có một đầu robot kiểu mới, trong quá trình chiến đấu thực nghiệm, đã bị nổ mạnh không thể nào khống chế được.
Sau đó khi tổng hợp lại các bản báo cáo, so sánh lại những số liệu thu thập trong quá trình thực nghiệm tại Bộ Công Trình Công ty Quả Xác, cùng với những số liệu chênh lệch trong quá trình chiến đấu thực tiễn, đã phát hiện ra vấn đề của sự cố này. Thiết kế hệ thông song động cơ của robot kiểu mới này, khi đi vào giai đoạn nâng cao công suất cuối cùng, cả hai động cơ chính phụ đồng thời phát ra công suất lớn nhất, hệ thống điện lưu khí áp dồn nén vào bên trong, quỹ tích vận hành sẽ phát sinh sự bất ổn nghiêm trọng, do đó khiến chi những tài liệu chế tạo lớp vỏ bên ngoài động cơ xuất hiện vết nứt. Thậm chí loại vết nứt này lại còn lan tràn đến toàn bộ thân thể robot nữa...
Bạn sẽ ủng hộ cho dịch giả Điểm khi đọc bài viết này:
:
Bên trong phòng thí nghiệm, quá trình nâng công suất của động cơ lên cao nhất, trên cơ bản là trong trạng thái hoàn toàn tĩnh lặng, mà trong thực chiến, giai đoạn nâng cao công suất của động cơ, nhất định là tiến hành trong thời khắc chiến đấu kịch liệt nhất của con robot quân dụng, hệ thống phun lưu điện tử không ổn định, dưới trạng thái robot đang tiến lên với tốc độ cực nhanh, sự không ổn định kia sẽ lập tức phóng đại lên gấp nhiều lần, do đó khiến cho ai cũng không thể đoán ra được hậu quả của nó... Có khả năng là động cơ vì quá khả năng chịu đựng mà ngừng hoạt động, cũng có thể là... nổ tung...
Xảy ra vấn đề cũng không đáng sợ, dù sao đây cũng là một thế hệ robot chủng loại mới vượt thời đại, chỉ dựa vào phòng thí nghiệm tiến hành nghiên cứu mà có thể hoàn thành hết một cách hoàn mỹ, đó là chuyện không có khả năng... Mấu chốt vẫn là phải phát hiện vấn đề... Lần này tại chiến trường với Đại tam giác Tinh Vực Bách Mộ Đại phát hiện ra vấn đề, lúc mới bắt đầu, cũng không khiến cho nhóm Công Trình Sư của Bộ Công Trình cảm thấy khẩn trương, có vấn đề, tự nhiên liền có phương pháp giải quyết.
Nhưng mà khi đám Công Trình Sư cao cấp nhất của Liên Bang này đem vấn đề mới phát hiện này ra mổ xe, mới vô cùng khổ sở phát hiện, vấn đề này trên cơ bản... rất khó giải quyết.
Kỹ thuật đa động cơ này trước giờ đều được ứng dụng rộng rãi trên chiến hạm. Đối với chiến hạm khổng lồ mà nói, hệ thống động cơ kết cấu liên hệ chặt chẽ với nhau, sự quấy động giữa các động cơ này gần như là không cần phải tính hến. Nhưng mà nếu đem áp dụng xuống robot, loại quấy nhiễu này, dưới trạng thái tăng công suất mạnh nhất, liền phát sinh ra hậu quả đáng sợ. Hậu quả trực tiếp nhất, liền sẽ ảnh hưởng đến hệ thống phun lưu khí điện tử bên trong, làm ảnh hưởng đến quỹ tích vận hành của dòng điện tốc độ cao...
Động lực của robot vốn là bình ắc-quy năng lượng cao áp. Hệ thống phun lưu khí điện tử lập tức đem năng lượng bên trong hệ thống động lực, chuyển hóa trở thành dòng điện gần như là tốc độ ánh sáng, bắn vào hệ thống động cơ cao áp, chuyển hóa thành năng lượng sử dụng thực tế, thông qua hệ thống truyền lực phức tạo của robot, khiến cho robot có thể vận động được.
Hệ thống điện tử phun lưu khí là hệ thống tinh vi nhất trong bản sơ đồ thiết kế này, cũng là giai đoạn kém nổi bật nhất. Bộ Công Trình khi thiết kế nó, vẫn theo thói quen cũ mà thiết kế. Trong suy nghĩ của bọn họ, hệ thống song động cơ chỉ là tăng thêm một thông đạo phun lưu điện tử nữa mà thôi, cũng không có khác biệt gì cả. Ai cũng không ngờ, cái hệ thống phun lưu khí bình thường ít hấp dẫn sự chút ý nhất này, khi gắn vào hệ thống robot, lại trở thành một mối nguy hiểm tiềm tàng...
Giảm bớt sự rung động quấy nhiễu bình thường của hai động cơ, đám Công Trình Sư có thể làm được rất dễ dàng, nhưng mà bọn họ không cách nào trong một hệ thống chặt chẽ không một kẽ hở như vậy, làm cho loại xung động quấy nhiễu này hoàn toàn tiêu tán vào không gian... Chỉ cần có một tia mất ổn định mấy tia điện tử bên trong hệ thống phun lưu khí bình thường vốn ổn định trầm mặc kia, sẽ bỗng nhiên mẫn cảm giống như là một ả xử nữ vậy, hoặc là thẹn thùng quay đầu ẩn nấp, hoặc là trầm mặc không nói gì, hoặc là phẫn nộ đỏ mặt bùng nổ mãnh liệt...
Vấn đề xuất hiện bên trong hệ thống phun lưu khí điện tử kia, với trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt của Liên Bang mà nói, có thể thông qua rất nhiều loại phương thức để tiến hành khống chế quỹ tích của tia điện tử kia, nhưng mà những loại thủ pháp kia cần phải vận dụng những loại thiết bị khổng lồ, cho nên chỉ có thể ứng dụng bên trong chiến hạm, cũng không cách nào sử dụng bên trong robot được.
Những tia điện tử một khi vận hành với tốc độ cao mà phát tán, sẽ tạo thành một trạng thái vòng xoáy, nếu không được khống chế chặt chẽ, sẽ không ngừng lưu chuyển khắp nơi. Nếu như có thể thăm dò ra quỹ tích vận chuyển của tia điện tử kia bên trong hệ thông song động cơ giai đoạn công suất toàn diện, như vậy nhóm Công Trình Sư của Liên Bang nhất định có biện pháp thiết kế ra thiết bị cảm ứng tương ứng, đem những dòng điện lưu kia một lần nữa dung nhập vào hệ thống động cơ động lực...
Mà vấn đề là ở chỗ, các tia điện tử tốc độ cao, quỹ tích của nó làm cách nào có thể đo lường được? Vật chất ở trạng thái lượng tử như thế, Liên Bang đã nghiên cứu mấy vạn năm rồi, vĩnh viễn cũng không có cách nào giải quyết được vấn đề này...
Việc nghiên cứu chế tạo thế hệ robot mới của Liên Bang, tựa hồ liền phải hủy trong tay dòng điện nho nhỏ này...
Đã trải qua vô số lần thất bại, Hứa Nhạc lâm vào trầm mặc. Đã suốt bảy ngày thời gian, đối với những sơ đồ thiết kế phức tạp bên trên màn hình kia, hắn vẫn như cũ chưa hề tìm thấy phương hướng gì. Những loại sơ đồ thiết kế giống như giấc mộng trong đầu hắn kia, quả thật là đem lại rất nhiều trợ giúp cho hắn, cho nên trong thời gian bảy ngày này, hắn đã thử qua hơn năm mươi mấy phương pháp thiết kế khác nhau... Tốc độ thí nghiệm này đã vượt qua tưởng tượng của đám Thiết Kế Sư đứng đầu bên trong Bộ Công Trình của Công ty Cơ khí Quả Xác.
Thế nhưng vẫn là như cũ lâm vào thất bại. Bất luận là sử dụng thiết kế có ý nghĩ kỳ lạ đến thế nào, dòng điện tử nghịch ngợm không chịu trói buộc kia, vẫn là vật hữu hình vô ảnh, căn bản không cách nào bắt giữ được quỹ tích của nó.
Hắn trầm mặc nhìn chằm chằm vào sơ đồ D của hệ thống phun lưu khí điện tử trên màn hình, đột nhiên châu mày lại, suy nghĩ cẩn thận một việc. Bên trong hệ thống vi mô này, tia điện tử căn bản là không cách nào nắm bắt được, nếu muốn giải quyết vấn đề này, phải từ nháy mắt trước khi tia điện tử này bị sóng ngắn bắt đầu quấy nhiễu, liền lập tức tiên đoán trước quỹ tích thất lạc của tia điện tử kia...
Nhưng vấn đề là, dựa vào lý luận của giới khoa học Liên Bang, quỹ tích thất lạc của dòng điện tốc độ cao hẳn là vô thường, làm thế nào có thể đoán trước được chứ?
Lượng tử vốn không lường được.
Theo bản năng, ánh mắt Hứa Nhạc chợt sáng rực lên, ngón tay chợt mở ra cây dữ liệu tra cứu trong bộ nhớ cơ sở dữ liệu của phòng thí nghiệm, mở ra thành quả nghiên cứu mấy năm nay không chút nào tiến triển của Giáo sư Trầm Lão, nghiên cứu lượng tử mà suy đoán động thái!
Những luận điểm mà Giáo sư Trầm Lão từng phát biểu qua, mấy gã chủ biên của các tập san khoa học, cho đến những người đức cao vọng trọng bên trong giới Giáo dục, chỉ là căn cứ vào bản thân vị Giáo sư này từng đạt huy chương Tinh Vân mà tôn kính ông ta, viết một số bài ca ngợi thành tích của ông ta, nhưng mà cũng không có bất luận kẻ nào ủng hộ quan điểm của vị Giáo sư Trầm Lão này.
Hứa Nhạc bắt đầu trầm mặc rất nhanh xem lại thành quả nghiên cứu mấy năm nay của vị Giáo sư Trầm Lão này. Ánh mắt hắn càng ngày càng híp lại, cũng càng ngày càng sáng lên. Đúng như cách nói của giới Khoa học Liên Bang vậy, động thái của lượng tử vốn không cách nào đo lường được, trên cơ bản đã muốn xem nó như một chân lý. Lý luận của vị Giáo sư Trầm Lão này, nhìn qua mặc dù ngắn gọn súc tích, nhưng lại không có cách nào có thể chứng minh được. Từ mặt trái ngược mà nhìn, ngay cả việc phủ định nó cũng không cách nào làm được.
Chỉ là một miếng bọt biển xinh đẹp nhưng hư ảo mà thôi.
Nhưng mà thứ nhìn như miếng bọt biển này ở trong mắt Hứa Nhạc, thế nhưng lại là một cái vô cùng chân thật. Hắn kéo một cái ghế dựa ngồi xuống trước bàn, quẳng những suy nghĩ về hệ thống cảm ứng ý nghĩ qua một bên, bắt đầu chăm chú mà hứng thú bắt đầu nghiên cứu lại từ đầu những lý luận của Giáo sư Trầm Lão.
Một tia dòng điện dùng một tốc độ vận tốc ánh sáng mà chạy trốn, trong khoảng không gian cực nhỏ, dưới tình huống bị những tia sóng ngắn quấy nhiễu, sẽ di chuyển với quỹ tích như thế nào? Sẽ biến thành hình dạng xinh đẹp như thế nào? Bên trong không gian di chuyển, tia dòng điện không cách nào bó buộc kia sẽ biến thành hình dạng như thế nào? Viện Khoa Học Liên Bang, Sở Nghiên Cứu Công ty Cơ khí Quả Xác, nội bộ Bộ Công Trình, còn có vô số nhân viên nghiên cứu giống như hắn, toàn bộ tinh thần cũng đã vùi vào trong việc giải quyết vấn đề của hệ thống phun lưu khí điện tử... Tuyệt đại đa số mọi người cũng không biết vấn đề này lại liên quan đến thế hệ robot quân dụng mới của Liên Bang, sau khi trải qua vô số lần thất bại, rất nhiều người đã từ bỏ nó, nhưng mà Hứa Nhạc lại không có từ bỏ...
Bởi vì hắn biết rõ lúc này chính là thời khắc mấu chốt của thế hệ robot mới nhất của Liên bang. Nói ra cũng rất kỳ quái, tựa hồ những quyền hạn truy cập mà hắn nhận được trong Sở Nghiên Cứu công ty Quả Xác cao hơn rất nhiều so với những nhân viên nghiên cứu bình thường...
oo
Nhưng mà bỗng nhiên đột phát ra một sự kiện, làm rối loạn tiết tấu cuộc sống của Hứa Nhạc.
Nhìn tên nam nhân sĩ quan mang quân hàm cấp tá, sắc mặt âm trầm đi vào trong thang máy, Hứa Nhạc lập tức dụi tắt điếu thuốc lá trong tay, đi vào phòng bệnh. Hắn nhìn cô gái vẻ mặt có chút khẩn trương, sắc mặt có chút tái nhợt nằm trên giường bệnh kia, mỉm cười hỏi"
- Gia đình cô cho phép cô về nhà rồi à?
Trâu Úc có chút mệt mỏi gật gật đầu, nói:
- Nếu Bác sĩ nói không có vấn đề gì lớn, tôi tạm thời không muốn về nhà. Anh cũng biết đó, phụ nữ có thai, quan trọng nhất là cảm xúc...
- Nếu biết vậy, vậy thì để cho tâm tình cô bình ổn một chút đi.
Hứa Nhạc khuyên nhủ.
Không biết vì nguyên nhân gì, tối hôm qua sau khi Trâu Úc rửa tay xong chợt phát hiện mình chảy chút máu... Nghe nàng thét lên một tiếng chói tai, Hứa Nhạc khẩn trương vọt ngay vào, hơn nữa ngay lập tức đem nàng đến Y Viện của Vọng Đô. Bác sĩ sau khi kiểm tra xong, liền chứng thật Trâu Úc có điềm báo nguy cơ sinh non. Hứa Nhạc khẩn trương lên, nhưng cũng có chút kinh ngạc. Thân thể Trâu Úc vô cùng tốt, gần đây cũng đã hoàn toàn tránh xa rượu, thuốc lá... vì sao lại có dấu hiệu của việc sinh non cơ chứ? Như vậy chỉ có thể là do nguyên nhân khác.
Chẳng lẽ là ngày đó bên trong phòng ăn của Lâm Viên đã bị kinh sợ? Hắn nhìn Trâu Úc nằm trên giường bệnh, trầm mặc một lát mới nói:
- Tôi có thể hiểu được, hiện tại cô rất khẩn trương.
Trâu Úc kinh ngạc nhìn lên trần nhà màu trắng tinh trên đầu, một lúc lâu sau mới mở miệng nói:
- Anh không hiểu đâu, nam nhân các anh còn lâu mới có thể hiểu được, một người mẫu thân, khi biết đứa nhỏ trong bụng mình sắp sửa xinh ra, nhưng cha của nó sau lưng mình sinh tử không rõ ràng, cảm xúc trong lòng nàng sẽ tệ hại đến như thế nào...
Hứa Nhạc là một người cẩn thận mẫn cảm, nhưng không có nghĩa là hắn có thể nghe ra được tất cả những ý tưởng của người bên cạnh mình. Nghe xong câu nói đó, hắn chợt giật mình, tâm tình cũng trở nên có chút trầm trọng. Đâu quả thật chắc chắn là vấn đề mà Trâu Úc cùng với đứa nhỏ trong bụng nàng đang gặp phải. Hiện tại nếu có người khác hỏi đến, hắn còn có thể nói mình là cha của đứa nhỏ trong bụng Trâu Úc, nhưng mà tương lao thì sao cơ chứ? Đứa nhỏ đến tột cùng cũng sẽ lớn lên, mà Thi Thanh Hải... còn không biết hiện tại hắn có còn sống hay không nữa.
Trâu Úc thu hồi ánh mắt lại, lạnh lùng nhìn Hứa Nhạc, nói:
- Anh đã nói, anh sẽ thay thế Thi Thanh Hải lo lắng cho đứa nhỏ trong bụng của tôi. Anh định sẽ lo lắng như thế nào đây?
- Tôi không biết.
Hứa Nhạc thành thật trả lời.
Trâu Úc nhắm chặt hai mắt lại, trầm mặc một lúc thật lâu sau, mới nhẹ giọng nói:
- Quên đi, chuyện này vốn không quan hệ gì với anh cả.
- Nếu không phải do tôi kiên quyết, có lẽ ngay từ lúc bắt đầu, cô đã không giữ lại đứa bé này.
- Đây là con của tôi, không quan hệ gì với anh.
Hứa Nhạc chợt phát hiện ra, hiện tại mình và Trâu Úc đã ở cùng chỗ với nhau, cảm giác thân thiết càng ngày càng nhiều, có phải là muốn nói rằng, hắn đã xem nàng như là bạn bè của mình không? Nhìn Trâu Úc sắc mặt trắng nhợt trên giường bệnh, tâm tình của hắn bỗng nhiên trầm xuống, theo bản năng nghĩ lại những tương lai tươi đẹp mà hắn từng vẽ ra với Trương Tiểu Manh...
- Tương lai lúc đăng ký lý lịch của đứa bé này, tên của cha nó, cứ đề tên của tôi...
Hứa Nhạc là một người đã quyết định rồi, liền sẽ không do dự nữa. Ở phương diện này, hắn thật sự không giống một gã thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi chút nào, thật giống như là một vị lão nhân sau khi trải qua một đời tràn ngập bão táp phong ba, nhìn tất cả mọi thứ đều không đặt vào mắt.
Trâu Úc chậm rãi mở hai mắt ra, dùng một loại ánh mắt vô cùng kỳ quái nhìn hắn, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng nói:
- Có phải là anh đã điên thật rồi không? Giả mạo cha đứa nhỏ một thời gian thì có thể, hay là anh định sẽ...?
Hứa Nhạc cười cười, cũng không nói gì thêm.
Bên trong lâm viên im lặng của Y Viện Vọng Đô, Hứa Nhạc thu hồi ánh mắt nhìn lên trên lầu. Đèn trong phòng bệnh của Trâu Úc cũng đã tắt, hắn một mình một người đứng bên trong bóng tối. Ngẩng đầu lên trời, lại nhìn thấy hai cái mặt trăng sáng chói trên bầu trời. Cũng không phải là Tiết Song Nguyệt, cũng không có vũ hội... Hắn cũng đã từng có người yêu, nhưng mà người đó đã chết... Trong lòng hắn suy nghĩ, có lẽ cả đời hắn cũng sẽ không có yêu đương lần nữa.
Đi đến bên cạnh thùng rác, chuẩn bị đem đầu mẫu thuốc lá ném đi, lại đột nhiên dừng lại. Hứa Nhạc chậm rãi xé đầu lọc thuốc mở ra, đem những sợi đầu lọc bên trong từng cái từng cái xé ra, xé nát thành một đám mảnh nhỏ tinh tế rậm rạp mà rối bù, ở trong lòng suy nghĩ, đại thúc năm đó nói không sai, cuộc sống của mọi người trong Liên Bang, quả thật giống như một mớ rối loạn bù xù.
oo
- Đến tột cùng là dòng điện này sau khi tán loạn ra, sẽ biến thành hình dạng gì đây chứ?
Bên trong phòng thí nghiệm im lặng, Hứa Nhạc híp mắt, nhìn những biểu đồ không ngừng biến hóa trên màn hình trên bàn, nhìn những quỹ tích điện tử không ngừng chạy loạn trên mô hình điện tử lý thuyết kia, giống như là một đứa nhỏ vĩnh viễn không chịu an phận, ngồi trên một chiếc xe điện chạy lung tung trong một mê cung chằng chịt, lúc thì nổi lên, lúc thì chìm xuống, có lúc quay về, có lúc nở ra như một đóa hoa, càng nhiều thời điểm, lại là một mớ sương mù mờ nhạt...
- Sẽ biến thành một chùm tia.
Một thanh âm già nua chợt vang lên sau lưng hắn... Một bàn tay già nua mà run lẩy bẩy đột nhiên vươn lại, chạm lên cái mô hình suy tính lý luận trên mà hình trước mặt, thong thả nhập vào vài tham số cực kỳ xa lạ, hơn nữa lại nhập thêm một công thức suy tính đơn giản.
Bàn tay kia giống như là có ma lực vậy, ngay khi các tham số và công thức kia vừa được nhập vào, những tia điện tử đang chạy loạn trên màn hình giống như đám sương mù kia dần dần ngưng đọng lại, trở nên rõ ràng hơn... Chúng biến thành vô số những đường cong nhẵn nhụi mà thống nhất, chạy lên rồi hạ xuống, nhìn qua giống như không có quy luật gì, nhưng thực tế cũng hoàn toàn theo một quy luật nhất định. Nó giống như là một chùm tia do một sợi dây rung động mà tạo thành, chỉ cần nắm bắt được một đầu của sợi dây, liền có thể xác định được quỹ tích của tất cả những chùm tia loạn xạ này.
Hứa Nhạc nhìn chằm chằm không chớp mắt vào những biến hóa trên màn hình, nhìn chùm tia vừa mới sinh ra này, sau đó quay đầu lại, dùng một loại ánh mắt không thể nào tin được nhìn Giáo sư Trầm Lão, rung động thật lâu không nói gì.