Lan Hiểu Long thoáng suy nghĩ một chút, sau đó mới mở miệng hỏi:
- Anh suy nghĩ chuyện gì thế ?
- Tôi đang nghĩ về cái Sư đoàn Thiết Giáp kia.
Hứa Nhạc trầm mặc một lúc sau rồi mới nói:
- Lần này một phen đắc tội với cái sư đoàn kia đến thê thảm, về sau chắc phải trốn ra xa một chút mới được.
Lan Hiểu Long rót cho hắn một ly rượu đầy, sau đó mới nói:
- Nói cho anh biết một cái tin tức xấu, ngày mốt là buổi lễ tốt nghiêp huấn luyện, bên phía tổng bộ đơn vị của mấy gã quân nhân này đều sẽ phái người đến đón quân nhân của mình…. Sư đoàn Thiết Giáp cũng có người đến đón…..
- Hử?
Hứa Nhạc thoáng nheo cặp mắt ti tí của mình lại.
- Bộ Quốc Phòng rất xem trọng kỳ huấn luyện tổng thể lần này.
Lan Hiểu Long thoáng liếc xuống nhìn ly rượu trong tay của mình, có chút lo lắng nói:
- Người của Sư đoàn Thiết Giáp đến đón quân nhân của mình chính là …. Sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh.
- Sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh!
Hứa Nhạc đối với cái tên này trước thì xa lạ, nhưng vừa rồi lại trở nên rất quen thuộc. Mấy ngày trước đây, hắn căn bản không biết quân khu IV có một cái sư đoàn thiết giáp thiết huyết lãnh khốc khó đụng vào…. Lại càng không biết được cái vị sư đoàn trưởng mang tên Đỗ Thiếu Khanh của Sư đoàn Thiết Giáp kia. Nhưng mà trải qua cú điện thoại cảnh cáo của Trâu Úc, hắn đối với cái tên này sinh ra một cỗ cảnh giác tự nhiên.
Đỗ Thiếu Khanh, cái tên này đọc lên nghe cực kỳ mạnh mẽ, lại tràn ngập một cỗ khí tức thiết huyết tràn ngập. Khi nghĩ đến lại cực kỳ mạnh mẽ có lực.
Ba cái âm tiết này nếu toát ra từ trong miệng bất kỳ người nào tựa hồ cũng sẽ có một lực sát thương nhất định. Nhất là lúc này khi Lan Hiểu Long lại đặc biệt mang theo một cảm giác ưu phiền nhàn nhạt khi nói ra, vẫn như cũ có một loại cảm giác như thế này.
Hứa Nhạc im lặng một hồi lâu. Cái tên của vị sư đoàn trưởng kia có thể khiến hắn sinh ra quá nhiều cảm xúc như thế, hoàn toàn là bởi vì hai gã quân nhân không sợ chết kia, cùng với việc bên phía căn cứ huấn luyện dễ dàng bỏ qua người của Sư đoàn Thiết Giáp , tổng hợp lại tạo thành một cảm giác vô cùng đặc thù.
Tựa hồ như mọi người khi nhắc đến vị sư đoàn trưởng này, cảm xúc tựa hồ trở nên có chút mất tự nhiên, có một cỗ cảm giác sợ hãi phát sinh từ trong nội tâm…. nhưng mà, đó cũng chỉ là một vị sư đoàn trưởng mà thôi.
Lúc hắn đang chuẩn bị hỏi kỹ hơn Lan Hiểu Long về chuyện chi tiết của Sư đoàn Thiết Giáp , đám quân nhân đang nhốn nháo uống rượu đằng kia chợt trở nên im lặng một cách bất thường, bởi vì Chu Ngọc lúc này đang mang theo một ly rượu hướng về phía này đi tới. Mọi người đều im lặng chăm chú vào một màn này.
Mọi người vui vẻ uống rượu náo nhiệt, Hứa Nhạc lại ngồi một mình một góc như vậy quả thật có chút khó nhìn. Đây cũng không phải là do hắn cố tình xa lánh, mà là do giữa giáo quan và học viên từ trước đến giờ luôn có một sự ngăn cách tự nhiên mà thôi.
Hơn nữa, trong mấy tháng giảng dạy và học tập này, quan hệ hai bên nói chung cũng không tính là hòa hợp với nhau. Nhưng mà hành động hiện tại của Chu Ngọc lại tựa hồ như đem sự ngăn cách kia phá vỡ.
Chu Ngọc mỉm cười, hơi cúi người xuống, đưa cái ly rượu trong tay mình chạp nhẹ vào ly rượu ở trước mặt Hứa Nhạc, nghiêm túc nói:
- Trong hai tháng nay, ngài đã dốc lòng dạy mọi người, trong lòng bọn họ kỳ thật cũng vô cùng cảm kích, chỉ là mọi người đều không thể bỏ được mặt mũi xuống mà nói với ngài mà thôi.
Hứa Nhạc lúc này đã hoàn toàn gạt chuyện tình về cái Sư đoàn Thiết Giáp sang một bên, mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Chỉ là công việc mà thôi.
Chu Ngọc từng ở trong bộ Công Trình Quả Xác theo dõi toàn bộ quá trình công tác nghiên cứu chế tạo con robot MX, tự nhiên hắn hiểu rõ ràng hai tháng này, Hứa Nhạc đã thật sự là dốc hết kiến thức, đem toàn bộ hiểu biết của mình về con robot MX dạy lại hết cho mọi người.
Quân đội Liên Bang từ trước đến giờ cũng không có bất kỳ giáo trình tiêu chuẩn nào về con robot MX cả, những chuyện lần này Hứa Nhạc là, chính là cấp cho quân đội Liên Bang một giáo trình, một lợi ích rất lớn, công hiệu của chuyện này có thể duy trì thật lâu về sau này.
Hứa Nhạc nhìn hắn cười cười, trong khoảng thời gian tháng gần đây, Chu Ngọc và hắn cũng không có quá nhiều cơ hội tiếp xúc riêng với nhau.
Hắn hiểu rất rõ ràng đây là một cái quy củ bất thành văn nào đó bên trong quân đội, cho nên hắn không hiểu hôm nay vì sao đối phương lại muốn phá vỡ cái quy củ này.
Chu Ngọc tựa hồ như đoán được suy nghĩ của hắn, khuôn mặt ôn thuận khẽ mỉm cười nói:
- Sắp sửa tốt nghiệp rồi, không cần phải để ý đến những cái quy củ gì nữa, những người đằng kia bất luận suy nghĩ như thế nào thì tôi cũng phải cảm ơn anh.
- Anh là người không cần phải cảm ơn tôi nhất ở đây, với sự hiểu biết của anh về con robot MX, cho dù không có mấy cái chương trình học này, anh cũng có thể nắm giữ được rõ ràng.
Hứa Nhạc một hơi uống sạch ly rượu trước mặt, cảm giác thấy mùi rượu khá nồng, hắn mỉm cười nói:
- Cũng giống như là ở khoa Điều khiển robot Học Viện Quân Sự I vậy, anh vẫn luôn là thủ khoa.
Chu Ngọc đã phá vỡ đường ranh giới vô hình trong căn tin. Một mành trầm mặc trôi qua một lúc, sau đó liền có một kẻ mà Hứa Nhạc không thể nào ngờ tới được đột nhiên bưng ly rượu của hắn đi qua.
Gã quân nhân này vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ nhàng cụng ly với Hứa Nhạc một cái, cũng trầm giọng nghiêm túc nói:
- Hoa Tiểu Ty, chủ quản quân sự Doanh robot Đặc Chủng Đặc khu Tây Lâm…. Cảm tạ Hứa giáo quan hai tháng nay đã vất vả huấn luyện.
Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngăm đen nghiêm nghị của Hoa Tiểu Ty, kinh ngạc không biết nói gì. Cái cảm giác cay nồng trong ngực hắn đột nhiên biến thành ôn thuận ấm áp.
Hắn khẽ mỉm cười, cũng không nói gì cả, chỉ là đem ly rượu vừ được Lan Hiểu Long rót đầy lại một hơi uống cạn, sau đó giơ ly rượu không đến trước mặt đối phương.
Hoa Tiểu Ty hương về phía hắn làm ra một động tác chào theo nghi thức quân đội một cách nghiêm túc, sau đó quay người trở lại bàn ăn của mình.
Nguyên bản bên cũng không có thù hận bất cộng đái thiên gì cả, những cảm xúc cứng ngắc giữa Hứa Nhạc và đám quân nhân ưu tú kia phần lớn cũng là do cái không khí đặc biệt trong quân doanh, lại cùng với sự cách biệt giựa giáo quan và học viên kia tạo thành mà thôi.
Loại cảm xúc này tới rất nhanh mà cũng ra đi rất nhanh. Đám quân nhân cũng chú ý đến một điểm, sau khi buổi khảo hạch robot MX chấm dứt, vị Hứa giáo quan này cũng không có mang trên mặt chiếc kính râm lạnh lùng chết tiệt kia nữa.
Vẻ mặt hắn khi mỉm cười lại mang theo vẻ sáng lạng dễ gần, cùng với đáng tin cậy vô cùng. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra cái gã giáo quan trẻ tuổi chanh chua kiêu ngạo khốn khiếp xuất hiện hàng ngày trên lớp hóa ra chỉ là một cái mặt nạ hắn cố tình thể hiện ra mà thôi.
Mà những đả kích nhục nhã bên trong lớp học trước đây, sau khi Hứa Nhạc thể hiện ra cái lý luận kết hợp với thực chiến, lại cùng với cái thực lực khủng bố nữa, cũng đã bị đám quân nhân này quẳng hết sang một bên, không hề để ý đến nữa.
Dưới tình huống thế này, mối quan hệ trầm mặc giữa Hứa Nhạc và đám quân nhân kia cũng hoàn toàn bị đánh vỡ, Chỉ là bọn họ còn cần một cơ hội để thể hiện nó ra mà thôi.
Hiện tại hành động của Chu Ngọc và Hoa Tiểu Ty khi nãy cũng chính là cái cơ hội mà bọn họ chờ bấy lâu nay.
Một gã quân nhân sĩ quan dáng người nhỏ nhắn cầm ly rượu mỉm cười đi tới, nghiêm túc nói:
- Thượng úy Lâm Ái, Viện Nghiên Cứu Tự Động Hóa Cơ Khí Quân Khu I.
Nói xong những lời này, gã sĩ quan thượng úy này đem ly rượu trong tay mình một hơi uống cạn, sau đó thực hiện một động tác chào theo nghi lễ quân đội, rồi mới xoay người quay trở lại chỗ ngồi của mình.
- Thiếu tá Hách Lôi, Binh Đoàn Tự Động Hóa Quân Khu II.
- Thượng úy Di Tác Lưu. Căn cứ Vành Khuyên Hạm Đội Liên Bang....
Bắt đầu từ lúc này, liên tục có những gã quân nhân sau một lúc trầm tư, mang theo ly rượu của mình, đi về phía Hứa Nhạc mà kính rượu,về sau đó thì là hai ba người đi thành một lượt, những người tới kính rượu có thể nói là tấp nập không dứt
Ngoại trừ lắng nghe lời giới thiệu long trọng mà chính thức đơn vị tương ứng cùng với quân hàm của chính mình, trong quả trình kính rượu, Hứa Nhạc và các gã quân nhân cũng luôn bảo trì một sự trầm mặc, một lời cũng không nói. Chỉ là trong ánh mắt của hai bên đều tràn ngập ý cười, hai mắt của Hứa Nhạc lại thể hiện một nụ cười bằng cách biến thành hai vầng trăng uốn cong. Ánh mắt của hai bên hợp nhau vô cùng, ăn ý không nói nên lời.
Lan Hiểu Long thì vẫn luôn luôn mỉm cười, đứng bên cạnh thay Hứa Nhạc rót rượu. Ly rượu của Hứa Nhạc mãi cho tới bây giờ cũng chưa từng đặt xuống mặt bàn. Sau một vòng kính rượu của mọi người, hắn lại gọi thêm hai bình rượu lớn đặt xuống trước mặt Hứa Nhạc.
Đám quân nhân kia sau khi mời rượu Hứa Nhạc xong thì dần dần quay trở về bàn của mình tiếp tục ăn uống, Lan Hiểu Long nhìn sang Hứa Nhạc, lúc này đã hơi chuếnh choáng hơi men, không khỏi tán thưởng một tiếng:
- Rượu không say, chỉ là người tự mình say... Một ngày làm thầy, tình nghĩa vĩnh viễn. Anh đã dạy ra nhiều nhân vật trụ cột cho tương lai quân đội Liên Bang như vậy, ngày sau khi gia nhập trên chiến trường, đây là một vốn luyến hùng hậu đến như thế nào a?
Không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì mà khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy không khí bên trong căn tin lúc này tràn ngập một loại cảm giác trang nghiêm mà cuồng nhiệt
Hắn lúc này đã uống hơn hai lít rượu mạnh, men say đã sớm nhập não. Hắn nheo mắt nhìn đám quân nhân đang ngồi cách đó không xạ, thầm nghĩ có lẽ một thời gian không lâu sau này, bọn họ sẽ tự mình dẫn theo đám binh sĩ trực thuộc của mình ra tiền tuyến, cùng với đám Đế Quốc xâm lược tiến hành chiến đấu, đem những nhiệt huyết cuồng nhiệt của mình, đổi lấy sự bình an của dân chúng Liên Bang.
Những thân hình hoặc béo hoặc gầy, hoặc cao hoặc thấp, những khuôn mặt hoặc đẹp hoặc xấu, hoặc ôn nhu hoặc cương nghị kia có lẽ sau này cũng không thể nào gặp lại được nữa... Nghĩ đến điều này, nhiệt huyết cùng can đảm dâng tràn trong lồng ngực hắn.
Nếu đổi lại là những người khác, có lẽ lúc này sẽ lập tức đập bàn đứng dậy, gọi đám quân nhân sĩ quan đang hừng hực nhiệt tình lại xung quanh mình, lớn tiếng nói một chút về tuổi trẻ, về nhiệt huyết về hy sinh, nói ra nhưng lời tràn ngập khí thế hào hùng.
Thế nhưng Hứa Nhạc vẫn chính là Hứa Nhạc, hắn cũng không làm được loại hành động hào hùng như thế. Hắn vẫn như cũ bảo trì sự trầm mặc yên tĩnh của mình, cặp mắt ti hí không ngừng nhìn về phía đám quân nhân kia, đem cả chai rượu mạnh không ngừng đưa lên miệng minh mà uống. Mỗi lần uống một hớp rượu mạnh xuống khỏi họng, trong lồng ngực lại bốc lên một cỗ cảm giác cay nồng khó chịu, thế nhưng hắn lại cảm thẩy vô cùng thống khoái.
Nhưng mà trong căn tin này vẫn còn năm gã quân nhân, mãi từ đầu cho tới bây giờ vẫn luôn bảo trì sự trầm mặc, im lặng ngồi ở cái bàn riêng của mình, cũng không có cùng đám quân nhân này thừa dịp thỏa thích say xỉn này mà thổ lộ nỗi lòng, hay lớn miệng mắng chửi đám nhãi con Đế Quốc, mà là lạnh lùng quan sát tất cả mọi chuyện trong căn tin.
Lan Hiểu Long nhìn chăm chú về phía chiếc bàn kia, sau đó tiến đến bên cạnh Hứa Nhạc, cúi xuống nhẹ giọng nói vào tai Hứa Nhạc mấy lời:
- Năm gã quân nhân sĩ quan không qua đây kính rượu... đều là người của Sư đoàn Thiết Giáp .
Những gã quân nhân sĩ quan xuất thân từ Sư đoàn Thiết Giáp , tự nhiên là sẽ không qua đây kính rượu với Hứa Nhạc rồi. Nhưng mà không biết là do kỷ luật sâm nghiêm của chính Sư đoàn Thiết Giáp , hay là do những nguyên nhân gì khác, năm tên quân nhân sĩ quan ngồi cách biệt quanh cái bàn nhỏ kia, không hề nói chuyện với bất cứ người nào xung quanh, hơn nữa những quân nhân khác cho dù là kẻ hòa đồng nhất cũng không hề bước sang bên đó mà bắt chuyện, không khí bên trong căn tin này có vẻ có chút quái dị.
Điều khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy khiếp sợ nhất cũng không phải là loại không khi quái dị này, mà chính là lời nhắc nhở lúc nãy của Lan Hiểu Long.
Hắn vốn tưởng rằng Sư đoàn Thiết Giáp cũng chỉ có hai gã quân nhân đến căn cứ huấn luyện này tiếp nhận huấn luyện, lúc này hai gã đó cũng đã bị chính mình đánh cho chạy về Bệnh viện Trung Ương Lục Quân để điều trị, thế nhưng lại không hề nghĩ đến, trong căn cứ huấn luyện này lại còn thêm năm gã quân nhân xuất thân từ Sư đoàn Thiết Giáp nữa.
Quân đội Liên Bang đặc biệt tổ chức ra một kỳ đại diễn tập chống khủng bố này, tinh tế tuyển chọn ra hơn ba mươi gã quân nhân đặc biệt tham gia vào lần tập huấn vô cùng bí mật này, chỉ là hy vọng những người này trong chiến tranh tương lai, có thể độc lập tạo thành một chiến cuộc có lợi cho bên mình. Thế nhưng mà chỉ riêng mội cái Sư đoàn Thiết Giáp , liền đã chiếm cứ đến bảy danh ngạch trong số đó!
Quân đội Liên Bang có tổng cộng bao nhiêu sư đoàn? Chỉ một cái sư đoàn của Sư đoàn Thiết Giáp thôi cũng đã chiếm cứ mội phần năm định mức trong đó rồi.
Trong lòng Hứa Nhạc sinh ra mội nỗi khiếp sợ mãnh liệt. Đây là một cái sư đoàn khủng bố đến mức nào? Trình độ huấn luyện cùng với tố chất quân sự của cái sư đoàn này cường hãn đến mức như thế nào mới có thể đạt được cái thành tích gây kinh hãi thế tục đến như thế? Người mà có thể huấn luyện ra một cái sư đoàn mạnh mẽ như vậy... Vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh kia, đến tột cùng là loại nhân vật đẳng cấp nào cơ chứ?
Nghĩ đến những chuyện rắc rối giữa mình cùng với Sư đoàn Thiết Giáp , nghĩ đến chuyện mình vừa mới đích thân hủy hoại hai gã quân nhân tiền đồ không thể hạn lượng của Sư đoàn Thiết Giáp , cảm giác say rượu trong đầu Hứa Nhạc hoàn toàn biến mất. Đôi mắt của hắn vẫn như cũ sáng ngời, cặp mắt lại càng nheo chặt lại.
Lan Hiểu Long nhìn ra những cảm xúc trong lòng của hắn, khẽ nhíu mày nói:
- Anh không biết Sư đoàn Thiết Giáp à?
Hứa Nhạc lắc lắc đầu nói:
- Không biết.
Lan Hiểu Long nghĩ đến chuyện hắn cũng không phải lả một gã quân nhân sĩ quan chân chính, trên mặt lộ ra vẻ thấu hiểu nhàn nhạt.
oOo
Theo như lời giảng thuật của Lan Hiểu Long, Hứa Nhạc đã biết được chuyện xưa của Sư đoàn Thiết Giáp cùng với nguyên nhân vì sao nó lại đặc biệt cổ quái, khiến cho người ta khiếp sợ đến như thế.
Sư Đoàn đặc chủng thiết giáp số của Quân Khu IV, năm xưa chính là trong thời gian chiến tranh phòng ngự lần thứ hai của Liên Bang, tại hành lang Vãn Hạt của Tây Lâm đã nghênh đón một hồi huyết chiến khốc liệt đối diện với hơn ba đại đội quân sự cường hãn của phía Quân đội Hoàng gia Đế Quốc.
Toàn bộ sư đoàn ở trên tinh cầu biên giới, độc lập hoàn thành mội nhiệm vụ phòng ngự không thể nào tin tưởng nổi, vì tổng lực lượng quân đội Liên Bang, lúc này đang bị quân đội Hoàng Gia Đế Quốc bao vây, tranh thủ những khoảng thời gian quý giá mà Sư Đoàn Đặc chủng Thiết Giáp đã vì chuyện này mà trả một cái giá cực kỳ thảm khốc. Bọn họ thương vong thảm trọng, quân số giảm xuống chỉ còn có hai phần, trên cơ bản cũng có thể nói là toàn bộ sư đoàn này vị chôn vùi trong tinh cầu tràn ngập máu lửa và súng đạn kia...
Đến lúc quân đội Liên Bang tiến hành điều chỉnh lại quân chính, phát hiện ra ngay cả các sư đoàn trưởng, phó sư đoàn cùng toàn bộ các đạiđội trưởng, doanh trưởng khác của Sư đoàn đặc chủng thiết giáp đều đã chết trận hết trên chiến trường, cho nên suýt chút nữa đã tiến hành hủy bỏ phiêu hiệu của sư đoàn này.
Nhưng mà đúng trong lúc này, kênh tin tức đài truyền hình Liên Bang lại đặc biệt phát lại các đoạn ghi hình về tình hình chiến đấu trực tiếp của Sư đoàn đặc chủng cho toàn thể dân chúng Liên Bang xem.
Sau khi tạo thành một hồi sóng gió trong dân chúng Liên Bang, Hiệp Hội Cựu Chiến Binh Liên Bang lại nhân cơ hội này, tổ chức một hồi chiến dịch mệnh danh là “Đại biểu tình phẫn nộ”, trực tiếp bao vây chiếm giữ toàn bộ quảng trường trước tòa nhà Nghị Viện cùng với Văn phòng Tổng Thống một thời gian.
Dưới tình huống áp lực mãnh liệt như thế, quân đội Liên Bang đành phải bất đắc dĩ rút lại mệnh lệnh hủy bỏ phiên hiệu đối với Sư đoàn Đặc Chủng , ngược lại còn tiến hành tuyên dương khắp nơi, bắt đầu trùng tu lại sư đoàn này.
Bất luận là trang bị hay là nhân sự cũng đều là dựa theo tiêu chuẩn sư đoàn vương bài của quân đội mà cấp cho, hơn nữa còn đặc biệt trao tặng cho danh hiệu “Sư đoàn Thiết Giáp ”, Sư đoàn Thiết Giáp Robot đặc chủng của Liên Bang.
Vinh quang của Sư đoàn Thiết Giáp cứ như vậy mà sáng chói trong toàn cõi vũ trụ. Mãi cho đến khi Quân Thần Lý Thất Phu hoành thiên xuất thế. Sư đoàn Thiết Giáp của Quân Khu I mới hoàn toàn áp đảo các sư đoàn khác, đạt được địa vị Đệ Nhất Sư Đoàn của toàn Liên Bang. Còn Sư đoàn Thiết Giáp vốn từng nhận được quang mang sáng chói vô hạn trước đây lại bởi vì một số nguyên nhân nào đó, đã dần dần biến mất trong trí nhớ của đám công dân Liên Bang.
- Nguyên nhân đó là gì vậy?
Hứa Nhạc nhanh tay nắm chặt bình rượu mạnh trước mặt, hơn nữa lại còn nghiêm túc nghe những lời giảng thuật của Lan Hiểu Long, tâm tình theo những biến động lịch sử thiết huyết của Sư đoàn Thiết Giáp này mà biến động.
Cảm giác của hắn đối với cái tên Sư đoàn Thiết Giáp này dần dần biến đổi thành cảm giác cảnh giác tránh xa, dần dần biến thành một tia buồn bã cùng với tiếc rẻ.
- Cũng có rất nhiên suy đoán khác nhau. Phần lớn hình như là có quan hệ đến sự đánh giá đối với chiến dịch tinh cầu đợt trước. Bên trong quân đội Liên Bang có khá nhiều vị đại nhân vật đối với quá trình thực hiện chiến dịch kia cũng không hài lòng cho lắm, về sau do áp lực dư luận mạnh mẽ của công chúng nên mới tiến hành trùng kiến lại sư đoàn đó. Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không muốn nó trở nên quá mức nổi bật... Tựa hồ đó là một cái vết sẹo khó coi của quân đội chúng ta.
Lan Hiểu Long trầm ngâm nói:
- Đám đại nhân vật quân đội kia sớm cũng đã chết đi rồi, những sự kiện lịch sử hào hùng kia cũng không còn mấy người nhớ tới nữa. Nhưng mà Sư đoàn Thiết Giáp đóng tại tinh cầu S nhiều năm trời không được điều tra chiến trường, tĩch mịch đến mấy chục năm trời, gần như chỉ còn lại mỗi một cái chiêu bài Sư đoàn Thiết Giáp mà thôi... Đột nhiên vị quân nhân Đỗ Thiếu Khanh sau khi tốt nghiệp Học Viện Quân Sự I đi ra, được điều đến cái sư đoàn vovốn đã bị người ta lãng quên này... Lịch sử hào hùng của Sư đoàn Thiết Giáp lại một lần nữa được tái hiện...
- Đỗ Thiếu Khanh năm nay chỉ mới tuổi. Người này sau khi tốt nghiệp xong Học Viện Quân Sự I đã được bộ Quốc Phòng trực tiếp chiêu mộ, đưa đến Quân Khu III. Sau đó chính ông ta đã tự đưa ra thỉnh cầu xin gia nhập vào Sư Đoàn Thiết Giáp , đảm nhận vị trí doanh trưởng một Doanh độc lập trong sư đoàn. ( Hồi trước nhầm là sư đoàn thiết giáp thuộc quân khu III chứ không phải là quân khu IV nhé.)
- Tinh cầu S từ trước đến nay là một tinh cầu nằm ở phần sườn bên của Thủ Đô Tinh Quyển, đứng riêng một góc trời, hưởng thụ những tài phú của Liên Bang, lúc nào cũng tránh xa những chiến hỏa ngập trời cùng với những đấu tranh chính trị trong Liên Bang. Dân tình chất phác mà an nhàn, trên cơ bản dần dần trở thành một tinh cầu đã bị dân chúng Liên Bang lãng quên.
- Sư Đoàn Thiết Giáp đóng tại Đạt Tây Châu trên tinh cầu hành chính S, bởi vì bị giới thượng tầng quân đội Liên Bang không ngừng chèn ép, lại nằm ở một nơi hoàn cảnh tự nhiên không mấy nổi bật, thậm chí gần đến nỗi bị người ta lãng quên đi mất.
- Nhưng mà sau khi Đô Thiếu Khanh chỉnh thức tiến vào trong Sư đoàn Thiết Giáp một năm, Bộ Quân Khu III Liên Bang tổ chức một cuộc thao diễn hành quân toàn Quân Khu, Sư đoàn Thiết Giáp vốn đã im lặng một thời gian khá lâu lại chợt đại phát hùng quang!
- Trong hồi thao diễn quân sự tổng hợp kéo dài nhiều tháng của Quân Khu III, Sư đoàn Thiết Giáp đã cấp cho Bộ Tư Lệnh Quân Khu III một sự ngạc nhiên cực lớn. Khảo hạch năng lực cơ giới, năng lực phản ứng nhanh, năng lực tác chiến tự động hóa... Tổng cộng mười bảy hạng mục chỉ tiêu khảo hạch, Sư đoàn Thiết Giáp thế nhưng lại giành được giải nhất của hạng mục chỉ tiêu trong đó. Chính là một hồi thắng lợi mang tính áp đảo không hề tranh luận!
- Mà lúc ấy, đơn vị bộ đội đại biểu cho Sư đoàn Thiết Giáp tham gia vào buổi thao diễn quân sự tổng hợp lần này, chính là Doanh độc lập do Đỗ Thiếu Khanh suất lĩnh.
- Trải qua sự kiện lần đó, Sư đoàn Thiết Giáp giống như là được người ta tẩy đi hết tất cả những tro bụi trên người vậy. Bằng nào kỷ luật quân đội nghiêm minh, những huấn luyện cực kỳ gian khổ khiến người khác kinh hãi cùng với khả năng chỉ huy xuất sắc của những quan chức các cấp, toàn bộ sư đoàn giống như hoàn toàn được lột xác vậy, biến thành một cỗ vũ khí chiến đấu sắt thép cường hãn mãnh liệt. Tiếp theo sau đó, trải qua thêm ba lượt thao diễn quân sự tổng hợp nữa. Sư đoàn Thiết Giáp vẫn thoải mái mà dễ dàng chiếm được thắng lợi liên tục, gây chấn động toàn bộ Quân Khu III, thậm chí là ngay cả bên phía bộ Quốc Phòng cùng biểu đạt sự quan tâm nghiêm túc.
- Về sau đó, Sư đoàn Thiết Giáp bắt đầu đại biểu cho Quân Khu III tham gia vào các cuộc diễn tập quân sự quy mô lớn của Quân đội Liên Bang. Bất luận là các cuộc khảo hạch tác chiến phối hợp trên nhiều tinh hệ, hay là tác chiến đặc chủng xâm nhập sâu vào mục tiêu. Sư đoàn Thiết Giáp cũng thể hiện được năng lực tác chiến vô cùng cường hãn của chính bản thân mình, đem các đơn vị quân chủng khác đánh tan nát như đậu hũ vậy.
- Ngoại trừ các buổi tổng thao diễn quân sự lớn của quân đội Liên Bang, những quân nhân sĩ quan do Sư đoàn Thiết Giáp tiến cử tham gia các buổi huấn luyện dã ngoại loại nhỏ trong Liên Bang, các buổi diễn tập chiến đấu quân sự, hoặc các đạt diễn tập chống khủng bố... cũng vĩnh viễn lạnh lùng mà trầm mặc đạt được thắng lợi.
Từ khi Đỗ Thiếu Khanh bắt đầu gia nhập vào Sư đoàn Thiết Giáp , bất luận sư đoàn đại diện tham gia vào bất cứ khảo hạch nào của Quân đội Liên Bang, cũng đều không hề khó khăn gì cũng đạt được thứ hạng cao nhất, cũng chưa có bất cứ lần nào bị rơi xuống thứ hạng thứ hai cả.
Quân đội Liên Bang cường giả như rừng, thế nhưng trải qua quá nhiều lần khảo hạch thao diễn quân sự tổng hợp như vậy, một lần được được thứ hạng đầu cùng không quá khó, nhưng mà nếu như lần nào cũng đạt được hạng nhất như vậy cũng chỉ có thể nói trình độ huấn luyện của sư đoàn này cùng với năng lực chỉ huy của các sĩ quan cấp trên chính là ưu tú đến cực điểm.