Rời xa lãnh thổ Liên Bang, ở bên trong một phiến tinh vực lạ lẫm thuộc về lãnh thổ Đế Quốc cách xa hàng tỷ đơn vị thiên văn so với quê nhà. Bên trong chiến hỏa diễm lệ mà mãnh liệt trong phút chốc bùng nổ, ngay sau đó trong khoảnh khắc lại một lần nữa biến mất trong mảnh không gian vũ trụ hắc ám. Hạm đội Liên Bang mang chứa trong bụng mình hơn mười chi Sư đoàn Thiết giáp Liên Bang, từ trong khu vực căn cứ quân sự trung chuyển trên Tinh hệ Hoàng Ách rời đi, men theo con đường thông đạo không gian đã được định sẵn ra ngay trước đó, dũng mãnh đột tiến mạnh mẽ sâu vào bên trong lãnh thổ Đế Quốc. Một tràng chiến tranh không gian bởi vì cái sự kiện lần đó mà cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang phán định là thuộc danh sách cấp độ I kia mà bị tạm hoãn lại, cuối cùng cũng đã chính thức bắt đầu.
Quân đội Liên Bang tiến công về phía Tinh hệ X phi thường thuận lợi. Quân đội Hoàng gia Đế Quốc dùng chiến lược lấy không gian để mà đổi lấy thời gian đối ứng, cho nên từ lúc trước khi bắt đầu tiến hành khai chiến, liền đã bắt đầu định ra đại kế hoạch rút lui chiến lược. Trên thực tế thời điểm khi mà Quân đội Liên Bang mạnh mẽ xuyên qua phiến cánh cửa không gian kia, đi đến khu vực bên ngoài của Tinh hệ X, thì công tác chiến lược rút lui toàn diện của Quân đội Đế Quốc cũng vừa vặn dần dần tiến đến bước hoàn thiện cuối cùng.
Không có có gặp phải những công tác chống cự quá mức cường hãn của bên phía đối phương, cũng không có tổn thất bao nhiêu Chiến hạm vũ trụ cùng với Robot, hơn mười vạn bộ đội Quân đoàn Dã chiến của Liên Bang đã thành công đáp xuống phía trên các đại tinh cầu hành chính trọng yếu cùng với các tinh cầu quặng mỏ. Sau đó bắt đầu tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục. Bộ đội Liên Bang bắt đầu công tác thanh tiễu các thế lực Quân đội Hoàng gia Đế Quốc còn sót lại trên mặt đất các hành tinh chiếm đóng. Còn các ban ngành tình báo của Quân đội thì lại cầm bản danh sách quan trọng mà Thượng Tá Hứa Nhạc đã cung cấp lúc trước, bắt đầu tản ra tìm kiếm những thành viên của Tổ chức Bình dân Phản kháng bên phía Đế Quốc…
Quá trình chiến đấu thuận lợi dị thường, lại đạt được thêm một hồi thắng lợi quan trọng. Tuy rằng Bộ Tư Lệnh mặt trận Liên Bang cũng không có bị cái ưu thế thắng lợi mạnh mẽ này ru ngủ khiến cho u mê, nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là toàn bộ các quân nhân sĩ quan binh lính Liên Bang cũng đều có thể bảo trì được sự bình tĩnh đó. Rất nhiều những quân nhân sĩ quan tướng lãnh Liên Bang ngay trong lần đầu tiên tấn công về phía lãnh thổ Đế Quốc đã đạt được thắng lợi giòn giã như thế này, liền có một loại suy nghĩ kiêu ngạo, cho rằng đám dã thú Đế Quốc thật sự là yếu nhược, ngay cả một kích cũng không thể nào chịu đựng nổi, sức chiến đấu thấp kém đến mức không cần phải để ý đến.
Đúng là bởi vì ảnh hưởng của cái bầu không khí khinh thường như thế kia, cho nên Sư đoàn Thiết giáp đến từ Quân khu II đã không thèm để ý đến nghiêm lệnh của Bộ Tư Lệnh tiền tuyến, chấp nhất mà lại kiêu ngạo đánh một bản báo cáo lên trên Bộ Tư Lệnh, yêu cầu được tiếp tục truy kích một chi bộ đội Cơ giới nào đó của Quân đội Đế Quốc còn chưa hoàn toàn rút lui hẳn.
Ngay trong đêm hôm đó, Tổng Tư Lệnh Dịch Trường Thiên đã phẫn nộ đến mức lật ngã cả bàn làm việc của mình khi đọc được bản báo cáo của Sư đoàn Thiết giáp .
Ngay buổi sáng ngày hôm sau, Sư đoàn Thiết giáp vừa mới đột phá qua khỏi cánh cửa không gian, tiến hành truy kích, sắp sửa tiến đến bên ngoài khu vực Tinh hệ L của Tinh vực Tả Thiên, vừa mới đáp xuống một khỏa tinh cầu hành chính không quá mức hấp dẫn ánh mắt của người khác, đột nhiên đã bị một chi Đại đội Robot hoàn toàn không có phiên hiệu nào của Quân đội Đế Quốc tiến hành tập kích.
Buổi chiều cùng ngày hôm đó, vô số đầu Robot giống hệt như những luồng thiết lưu va chạm mạnh mẽ với nhau. Thanh âm kim loại va chạm rung động đến tận trời cao, máu tươi cùng với lửa đạn tung bay mù mịt khắp nơi trong một khu vực cao nguyên rộng lớn. Chi Đại đội Robot Đế Quốc có sức chiến đấu mạnh mẽ kinh khủng đến mức hung tàn không thể nào nói nên lời. Chiến sĩ của Sư đoàn Thiết giáp Quân khu II Quân đội Liên Bang tử vong một cách thảm trọng. Mãi cho đến thời gian gần đêm khuya, Sư Đoàn trưởng Sư đoàn Thiết giáp bị một đầu Robot thế hệ mới của Đế Quốc giết chết!
Toàn thân đầu Robot kia giắt đầy những cái hộp kim chúc nhỏ vô cùng rác rưởi.
Nếu như nói Quân đội Liên Bang trong thời gian mấy tháng trước tiến công về phía lãnh thổ Đế Quốc, khí thế mạnh mẽ không gì bì nổi, nhìn qua giống hệt như là một luồng lửa rừng khủng bố cháy lan khắp nơi trong đồng cỏ khô khan, không thể nào ngăn cản nổi, lại giống như là những luồng thủy triều trắng xóa, không ngừng đập lên trên bờ đá ngầm màu đen không ngừng không nghỉ, như vậy…
Khi mà đầu Robot Đế Quốc, toàn thân giắt trên người những cái hộp kim loại rác rưởi, tay phải im lặng nắm chặt một thanh trường thương, ở bên trong hàng ngàn hàng vạn tia lửa đạn khủng bố, giống hệt như một đầu lôi điện xuyên thẳng vào trong bụi mù, một kích giết chết Sư Đoàn trưởng Sư đoàn Thiết giáp của Liên Bang, sau đó ngạo nghễ đứng thẳng phía trên một đỉnh đồi tràn ngập ánh nắng sớm…
Quân đội Liên Bang đang tiến công mạnh mẽ như lửa rừng lan trên đồng cỏ kia giống hệt như là bị một con sông khổng lồ lạnh như băng ngăn cản ở trước mặt, những luồng sóng biển trắng xóa như tuyết kia giống hệt như là bị một luồng nham thạch nóng chảy từ dưới lòng đất phun thẳng lên, biến nó thành bọt khí vậy, từ đó về sau cũng không cách nào tiến thêm về phía trước một bước nữa!
Ở trên chiến trường chiến đấu, quân nhân sĩ quan cao cấp nhất của một phương bị bên kia trực tiếp giết chết là một chuyện tình rất hiếm khi nào xảy ra. Huống chi kẻ bị giết chết lúc ấy chính là một vị Sư Đoàn trưởng của cả một Sư đoàn Thiết giáp. Phải biết rằng trong hơn mười năm trời tiến hành chiến tranh vũ trụ với Đế Quốc, bên phía Liên Bang tổng cộng cũng chỉ mới có chết đi có bảy vị Sư Đoàn trưởng mà thôi… Chi bộ đội Liên Bang ở trên vùng thảo nguyên bên ngoài ngoại ô kia vừa mới mất đi sĩ quan chỉ huy cao nhất, thậm chí ngay cả sĩ khí, cái quan trọng nhất của một chi quân đội, cũng đều gặp phải sự đả kích vô cùng lớn.
Đối mặt với một dòng thiết lưu Robot lên đến mấy trăm đầu Robot Lang Nha của Đế Quốc từ trong khu vực thành thị bên kia dũng mãnh tiến lên, chi bộ đội Liên Bang bắt đầu run rẩy. Nhất là khi đám quân nhân sĩ quan binh lính Liên Bang biết được, bên trong đầu Robot nhìn qua tòa thân đầy những cái hộp kim loại rác rưởi, tay cầm thương dài đứng im trên đỉnh sườn đồi kia, chính là vị Công chúa Điện hạ Đế Quốc trong truyền thuyết…
Đây là một hồi chiến tranh mặt đất vô cùng thảm thiết, bên phía Quân đội Đế Quốc muốn dùng đại lượng máu tươi cùng với hình ảnh tàn nhẫn lãnh khốc, hướng về phía Quân đội Liên Bang mà tuyên cáo rằng, giới hạn cuối cùng mà bọn họ có thể chấp nhận được chính là ở nơi này. Vị Công chúa Đế Quốc Hoài Thảo Thi không tiếc mạo hiểm của bản thân mình, dùng thân phận tôn quý của chính mình, đứng ở bên trên chiến trường, thể hiện thực lực cực kỳ cường hãn của bản thân, một kích giết địch, chính là bởi vì nàng ta muốn dùng cái loại phương pháp này để thông báo cho đám người Liên Bang biết, Phụ hoàng của nàng cũng sẽ không tiếp tục lui lại thêm một bước nào nữa!
Một hồi chiến tranh thảm liệt phát sinh trên vùng cao nguyên bên ngoài ngoại thành này, ngoại trừ việc vô cùng huyết tinh thảm liệt ra, lại còn bởi vì một cái nguyên nhân khác khiến cho được ghi nhận vào bên trong lịch sử chiến tranh của cả bên Liên Bang lẫn bên Đế Quốc. Chính là bởi vì từ sau khi Liên Bang nghiên cứu chế tạo thành công con Robot MX, bên phía Đế Quốc nghiên cứu chế tạo thành công con Robot Lang Nha, ở bên trong vũ trụ lần đầu tiên xuất hiện một tràng chiến tranh Robot thuần túy nhất!
Khắp nơi trong khu vực thảo nguyên cùng với đồi núi, những đầu Robot to lớn tính cơ động cao, lạnh như băng dùng tốc độ cực nhanh gào thét phóng tới. Bọn chúng hồn nhiên không thèm để ý đến những luồng lửa đạn gào thét trợ giúp chung quanh, bọn chúng tiến hành xung phong, va chạm lẫn nhau, rồi ngã xuống, lại bò lên, phát ra thanh âm kim loại va chạm điếc tai nhức óc. Vô số những mảnh vỡ kim loại không ngừng bay múa khắp nơi, có những phần chân tay kim chúc bị cụt, có những cái hộp kim loại rác rưởi rơi xuống, có những cặp cánh phụ trợ phi hành… Không có bất cứ thanh âm nào có thể lấn áp được thanh âm va chạm của bọn chúng, không có bất cứ khí thế nào có thể trấn áp được sự uy mãnh của hơn hai trăm đầu Robot hợp kim nặng nề đồng thời xung phong tấn công. Thậm chí ngay cả mặt đất bên dưới cũng đều phải run rẩy vì sợ hãi!
Đối mặt với làn sóng tập kích hung tàn đã trù bị cẩn thận rất lâu rồi của bên phía Quân đội Đế Quốc, đối mặt với vị Công chúa Điện hạ cường hãn mà uy danh có thể so sánh với nhật nguyệt trên bầu trời kia, đối mặt với những đầu Robot Lang Nha tính cơ động cực cao cùng với tốc độ mạnh mẽ kia, đối mặt với đám binh lính Đế Quốc thà chết cũng phải bảo vệ được giới tuyến chiến lược quan trọng cuối cùng này, Sư đoàn Thiết giáp vừa mới phạm phải một sai lầm chiến lược vô cùng nghiêm trọng này, đã phải trả một cái giá vô cùng thảm trọng, không thể gượng dậy nổi.
Sau khi trải qua ba hồi xung phong tấn công tắm máu cực kỳ ngắn ngủi của bên phía Quân đội Đế Quốc, trận địa của Sư đoàn Thiết giáp đã rất nhanh thê thảm không đành lòng bị sụp đổ. Trận địa phòng ngự của Quân đội Liên Bang nhất thời bị oanh kích ra vô số khoảng trống, thi thể của các chiến sĩ Liên Bang bị chấn cho tung bay tứ tung…
Nếu như dựa theo cục diện như thế này trên chiến trường, chỉ cần thêm một khoảng thời gian nữa thôi, có lẽ là Sư đoàn Thiết giáp của Quân khu II thật sự có thể trở thành chi Sư đoàn đầu tiên của Liên Bang ở trong chiến tranh toàn thể bị xóa tên hoàn toàn! May mắn là tại thời điểm cực kỳ nguy cấp nhất thế này, một chi Doanh đoàn Thiết giáp Robot tinh nhuệ của Sư đoàn Thiết giáp thuộc Quân khu Tây Lâm đã kịp thời chạy đến, mạo hiểm tiến hành một lần tiếp đất cứu viện khẩn cấp.
Bên trong chi Doanh đoàn Thiết giáp Robot vừa mới đột nhiên từ trên trời rơi xuống này, còn có Thượng Tá Lý Phong vừa mới từ Thủ Đô Tinh Quyển chạy tới, còn có cả đầu Robot MXT màu đen do Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác đặc chế cho hắn nữa.
Cũng không hề nghỉ ngơi lấy chút nào, Lý Cuồng Nhân liền hờ hững mà thô bạo, thúc giục con Robot MXT màu đen đặc chế, hướng về phía chiến trường mà đánh giết, đánh thẳng về phía dòng thiết lưu Robot kia, đánh thẳng về phía… Con Robot Đào Chướng đang hờ hững đứng giữa luồng thiết lưu!
Giữa mùa đông của năm Hiến Lịch theo tiêu chuẩn thời gian Liên Bang, đối với rất nhiều người mà nói chính là một mùa đông thắng lợi. Quân đội Liên Bang ở tiền tuyến đạt được vô số những thắng lợi liên tiếp, thúc giục đám dân chúng Liên Bang tại Thủ Đô Tinh Quyển lâm vào từng tràng từng ràng cuồng hoan liên miên.
Cái gã Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp kia sau khi hy sinh trên chiến trường vì một hồi cãi lại mệnh lệnh, đã đạt được những vinh dự mà hắn ta không đáng được có. Đám dân chúng Liên Bang cũng chỉ biết rằng song phương địch ta ở tại bên ngoài khu vực Tinh hệ X đã bảo trì một tình thế cân bằng, lại không biết rằng vì để bảo hộ cho bộ đội tiên phong của Quân đội từ những tinh cầu hành chính bên cạnh khu vực Tinh hệ L kia rút về, Bộ Tư Lệnh mặt trận Liên Bang đã làm ra những cố gắng gian khổ đến cỡ nào. Mà Thượng Tá Lý Phong vì để đối kháng với đầu Robot Đào Chướng uy thế như là Đế vương kia đã phải trả một cái giá bằng máu tươi cùng với mồ hôi thống khổ đến mức nào…
Bản thân Hứa Nhạc đạt được sự trao quyền của Bộ Tư Pháp cùng với sự ủng hộ âm thầm của Tổng Thống tiên sinh, tựa hồ như ở bên trong xã hội thượng tầng Liên Bang đã đạt được từng tràng từng tràng thắng lợi một. Hắn thông qua những tài liệu phân tích quân sự lấy được từ trong nhà giam Khuynh Thành cùng với bản hồ sơ nghiệm thu về hài cốt phi thuyền Cổ Chung Hào từ bên phía Sở Nghiên Cứu Liên Bang, đã đạt được càng nhiều những chứng cứ chính xác nào đó.
Hắn phi thường rõ ràng dưới bối cảnh đặc thù trong thời gian đang tiến hành chiến tranh vũ trụ như thế này, bất cứ công tác điều tra nào cũng cần phải vô cùng cẩn cẩn thận thận, hơn nữa còn lại phải chú ý để không thể ảnh hưởng đến sĩ khí chỉnh thể toàn bộ Liên Bang nữa. Cho nên trong suốt quá trình điều tra của hắn, hắn phi thường hạn chế việc giao tiếp, cố gắng hết mức để không làm cho đám đại nhân vật kia chú ý. Thoạt nhìn cho đến lúc này, những cố gắng mà hắn bỏ ra đã nhận được hiệu quả không tệ, mãi cho đến bây giờ còn chưa gặp phải bất cứ lực cản nào cả.
Cái vụ kiện tụng tranh chấp quyền gia sản của Tây Lâm bên kia đã dựa theo trình tự pháp luật, thong thả mà kiên định được thôi động theo đúng quá trình của nó. Bản thân Hứa Nhạc hiện tại đã trở thành người giám hộ theo luật pháp của Tiểu Công chúa Chung Gia, tự nhiên cũng sẽ bị bắt buộc phải tham gia rất nhiều lần những phiên tòa điều tra. Mà ngày hôm nay không hề nghi ngờ gì chính là một phiên tòa quan trọng nhất. Bởi vì dựa theo trình tự pháp lý, hôm nay người chủ trì phiên tòa thẩm tra, chính là vị Thủ tịch Pháp quan Liên Bang Hà Anh lão nhân gia.
Hôm nay còn cách ngày tân niên có hơn mười ngày nữa mà thôi. Bầu trời tại Đặc khu Thủ Đô đang có tuyết rơi đầm đìa tận hứng. Cách đó không xa, trên quảng trường lớn vẫn còn lưu lại dấu vết phóng pháo hoa điện tử, hẳn là dấu vết chúc mừng tiền tuyến đạt được thắng lợi của đám dân chúng Liên Bang vào tối ngày hôm qua lưu lại. Hứa Nhạc lúc này đang ngồi trên hàng ghế phía sau của chiếc ô tô, thông qua cánh cửa kính xe, nheo mắt lại nhìn về phía những bông tuyết đang rơi lả tả bên ngoài, tay trái khẽ nắm bàn tay nhỏ bé hơi chút lạnh lẽo của Tiểu Dưa Hấu, thoáng trầm mặc một lúc sau, mới chậm rãi nói:
- Một lát nữa vào trong tòa án, bất luận lão nhân gia Thủ tịch Pháp quan có hỏi cái gì đi chăng nữa, em cũng cứ việc dựa theo những ý tưởng chân thật của mình mà trả lời là được rồi.
- Ân!
Tiểu Dưa Hấu Chung Yên Hoa, gương mặt chưa trở thành một cô thiếu nữ, nhưng nét trẻ con đã vơi bớt đi phần nào, chỉ có thể dùng mấy chữ thanh tú thơ ngây để mà hình dung, khẽ ân nhẹ một tiếng. Tay phải cô bé lúc này vẫn còn ôm một con búp bê cũ kỹ, cái mũi nhỏ xinh xinh khẽ nhếch lên một tiếng, bộ dáng vô cùng khả ái. Cô bé lúc này đang ngoảnh đầu ra ngoài xe, ngắm nhìn phong cảnh buồn tẻ mà đơn điệu bên ngoài cửa sổ, không nhịn được khẽ nhếch miệng một cái, có chút nhớ nhung những bãi biển mùa hè mát rượi, cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Hứa Nhạc ca ca, em nhớ nhà!
Cái thanh âm non nớt khe khẽ từ trong mái tóc đen bồng chỉnh tề chậm rãi vang lên, giống hệt như là một sợi roi mây khủng bố quất mạnh vào trong tâm hồn của người nghe, khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải xót xa. Hứa Nhạc khẽ rùng mình một cái, cố gắng nở nụ cười nhẹ, nói:
- Kỳ thật hồi còn nhỏ em vẫn luôn sống tại Thủ Đô Tinh Quyển, còn lâu hơn ở Tây Lâm mà?
Tiểu bằng hữu Chung Yên Hoa khẽ ngẩng đầu lên, cặp mắt trong veo nhìn chăm chú vào ánh mắt của Hứa Nhạc, nghiêm túc nói:
- Nhưng mà đối với anh, nhà của em chung quy vẫn là ở Tây Lâm mà, có đúng không?
Hứa Nhạc thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới thoáng gật gật đầu, nhìn xuống con búp bê cũ đang kẹp dưới nách trái của cô bé, có chút nghi hoặc hỏi:
- Đây là con búp bê năm xưa khi em trốn nhà đi chơi mang theo phải không?
- Đúng vậy!
Chung Yên Hoa khẽ cúi đầu xuống, trầm mặc mộng khoảng thời gian thật dài, sau đó mới đột nhiên hồi đáp:
- Từ nay về sau em sẽ không bao giờ… bỏ nhà đi chơi nữa, bởi vì… ba ba, mụ mụ của em đã mất… anh yên tâm đi!
Hứa Nhạc quay đầu nhìn sang chỗ khác, nheo mắt nhìn cảnh tuyết buồn tẻ rơi lả tả bên ngoài cửa sổ xe, nhìn về phía tòa nhà Tòa án Tối cao Liên Bang đang càng ngày càng tới gần phía trước, trầm mặc không nói tiếng nào.
Dựa theo quy trình pháp lý tư pháp phiền phức, phiền toái của Liên Bang, nhất là những vụ kiện tụng lớn liên quan đến sản nghiệp khủng bố của Chung Gia Tây Lâm như thế này, quá trình xử lý thẩm tra của tòa án tự nhiên sẽ biến thành một hồi phim bộ nhiều tập kéo dài vô cùng lâu lắc. Cho nên bản thân Hứa Nhạc cũng biết rất rõ ràng, buổi phiên tòa tiến hành ngày hôm nay, phần lớn cũng chỉ là vụ kiện tụng tranh chấp quyền gia sản được tiến hành đến một cái giai đoạn hoàn toàn mới mà thôi. Thế nhưng nó tuyệt đối cũng sẽ không có bất cứ kết quả nào cả. Cho nên hắn cũng không quá mức khẩn trương đối với chuyện này. Chỉ là khi nghĩ đến chuyện ngày hôm nay vị Thủ tịch Pháp quan lão nhân gia lần đầu tiên xuất trướng sau bao nhiêu năm nghỉ ngơi, trong lòng hắn không khỏi có vài phần tò mò.
Cái chức vị duy nhất chiếm quyền lực cao nhất bên trong hệ thống Chính phủ Liên Bang, hơn nữa lại còn được tiến hành suốt cả đời một con người, chính là chức vụ Thủ tịch Pháp quan của Tòa án Tối cao Liên Bang. Một khi chưa nhận được sự thông qua của bốn phần năm Nghị viên trong Ủy ban Quản lý Liên Bang, ngay cả Tổng Thống Liên Bang cũng không được đề cử, hoặc là miễn nhiệm cái chức vụ Thủ tịch Pháp quan này.
Thời điểm khi mà Pháp quan Hà Anh tròn tuổi, đã được Tổng Thống Liên Bang đương nhiệm khi đó đề cử lên làm Thủ tịch Pháp quan của Tòa án Tối cao Liên Bang, cái này cũng chính là có ý nghĩa, bản thân lão nhân gia Hà Anh năm nay đã tròn cửu tuần, như vậy là đã ngồi ở cái vị trí này suốt năm mươi năm nay rồi.
Năm mươi năm là cái khái niệm như thế nào cơ chứ?
Đã có lần lượt chín vị Tổng Thống Liên Bang giống như đèn kéo quân, lần lượt lên rồi xuống đài. Đã có hơn hai ngàn vị Nghị viên ở trong cái chỗ ngồi rộng lớn kia đi vào rồi lại đi ra. Gia chủ của Thất Đại Gia Tộc Liên Bang đã thay đổi một, hoặc là hai lần. Lý Thất Phu từ một gã quân nhân sĩ quan binh lính bình thường biến thành Quân Thần Liên Bang…
Thế nhưng mà vị Pháp quan Hà Anh lai vẫn mãi là, tựa hồ như là vĩnh viễn, vẫn là vị Thủ tịch Pháp quan của Tòa án Tối cao Liên Bang!
Điều này quả thật quá đáng sợ, hoặc là nói, quả thật đáng tôn kính!