Kể chuyện phải kể hai phía.
Khi Vinh thiếu được mời vào Hoành Tới, cậu bèn tuôn hết những chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, kể cả việc cây lược gỗ đột nhiên xuất hiện.
“Anh định làm thế nào giờ?” Vị tiểu thiếu gia của Hoành Tới hỏi Vinh thiếu.
Vinh thiếu nghĩ nghĩ: “Tôi trả lại cây lược cho Bạch tiên sinh đi, việc của cha con họ không liên quan tới tôi.”
Tiểu thiếu gia nhướn mày: “Anh không nghĩ rằng, nếu Bạch Ân coi trọng cây lược này đến thế, anh có thể dựa vào nó để đòi được cái mình muốn sao?”
Vinh thiếu lắc đầu ngay tắp lự: “Đồ của Bạch Ân tôi không dám cầm, ông ta đáng sợ lắm, cậu không biết ông ta sẽ nhớ mối thù này tới khi nào.”
Tiểu thiếu gia phát bực với lá gan của Vinh thiếu, quẳng ngay cái điện thoại đang cầm vào người cậu ta: “Anh sợ cái mẹ gì! Cái ĐM, chẳng phải đã có tôi chống lưng sao!”
Chiếc điện thoại đó đập vào ngực phải của Vinh thiếu, mặt cậu trắng bệch, run rẩy hồi lâu mới ổn định lại hô hấp. Ban đầu người này tìm tới cậu là vì cậu từng là tình nhân của Bạch Ân, Vinh thiếu biết, nếu hắn không đào được tin tức hắn muốn từ mình, kết cục của mình sẽ còn thảm hại hơn lần trước.
Nhưng dù thế, Vinh thiếu vẫn muốn liều một phen…..Nợ nần chồng chất tới độ phải chạy đến nước C, trước sau bị chặn, trái phải đều là ngõ cụt. Không còn đường mà trốn.
Kể chuyện phải kể hai phía.
Khi Vinh thiếu được mời vào Hoành Tới, cậu bèn tuôn hết những chuyện xảy ra trong mấy ngày nay, kể cả việc cây lược gỗ đột nhiên xuất hiện.
“Anh định làm thế nào giờ?” Vị tiểu thiếu gia của Hoành Tới hỏi Vinh thiếu.
Vinh thiếu nghĩ nghĩ: “Tôi trả lại cây lược cho Bạch tiên sinh đi, việc của cha con họ không liên quan tới tôi.”
Tiểu thiếu gia nhướn mày: “Anh không nghĩ rằng, nếu Bạch Ân coi trọng cây lược này đến thế, anh có thể dựa vào nó để đòi được cái mình muốn sao?”
Vinh thiếu lắc đầu ngay tắp lự: “Đồ của Bạch Ân tôi không dám cầm, ông ta đáng sợ lắm, cậu không biết ông ta sẽ nhớ mối thù này tới khi nào.”
Tiểu thiếu gia phát bực với lá gan của Vinh thiếu, quẳng ngay cái điện thoại đang cầm vào người cậu ta: “Anh sợ cái mẹ gì! Cái ĐM, chẳng phải đã có tôi chống lưng sao!”
Chiếc điện thoại đó đập vào ngực phải của Vinh thiếu, mặt cậu trắng bệch, run rẩy hồi lâu mới ổn định lại hô hấp. Ban đầu người này tìm tới cậu là vì cậu từng là tình nhân của Bạch Ân, Vinh thiếu biết, nếu hắn không đào được tin tức hắn muốn từ mình, kết cục của mình sẽ còn thảm hại hơn lần trước.
Nhưng dù thế, Vinh thiếu vẫn muốn liều một phen…..Nợ nần chồng chất tới độ phải chạy đến nước C, trước sau bị chặn, trái phải đều là ngõ cụt. Không còn đường mà trốn.