Harry bưng cháo để lên bàn, ngón tay nóng đỏ lên cọ vào tạp dề, vải sợi thô ráp làm đau đớn trên ngón tay dời đi một ít. Harry nhìn Scorpio rầu rĩ ngồi một mình trên ghế, mở miệng muốn gọi cậu bé lại ăn sáng, do dự một chút rồi ngồi xuống cầm thìa. Lần này Scorpio không đúng, nên bị mắng một chút.
Scorpio trộm chú ý nhất cha. Cho rằng cha sẽ cười gọi mình đi ăn sáng, nhưng ai biết cha lại ăn một mình. Cậu bé bĩu môi, dỗi dựa vào sô pha. Không ăn thì không ăn! Bảo bối không cần mẹ!
Cốc cốc cốc. Có người.
Hừ, khẳng định lại là cái dì xấu xấu! Scorpio vẫn không nhúc nhích ngồi trên ghế, không tính đi ra mở cửa.
Harry nuốt cháo, buông thìa, thở dài rồi đi mở cửa.
Scorpio nhìn cha đi qua, một ánh mắt cũng keo kiệt cho mình, cậu bé 5 tuổi ủy khuất, cắn môi dưới, căm giận nhìn cha còn quấn tạp dề—— hừ, không nói cho cha cha còn mặc tạp dề! Để cha xấu mặt!
Harry hoàn toàn không chú ý tạp dề cậu bé bọt biển đáng yêu còn ở trên người. Không biết vì sao, tay cầm như bị cái gì dính lại, không kéo được. Anh cầm hai tay, kéo——
Bạch kim quý tộc tuyệt đối không thừa nhận khi anh đứng ở trước cửa nhà Potter mình lại rất khẩn trương.
Nghe bên trong truyền đến tiếng cửa chuyển động, anh cũng tuyệt đối không thừa nhận tim mình đã nhảy đến cổ họng. Hốc mắt đen sì của anh biểu thị công khai chủ nhân mỏi mệt, nhưng anh lại rất muốn rút đũa phép ra phá cửa.
Rốt cục cửa được mở ra.
Anh không thể không thừa nhận khi nhìn thấy đôi mắt người nọ, trái tim khẩn trương lập tức nhu thuận, hai ngày nổi giận hậm hực biến mất không còn. Anh đã gặp qua Harry bị thương thân dính máu, cũng gặp học sinh Harry, trường bào nghiêm túc, càng thấy Harry quần áo nhẹ nhàng thoải mái mỉm cười. Nhưng Harry như vậy thật sự là lần đầu tiên anh thấy.
Rõ ràng chỉ là một cái tạp dề ấu trĩ hình bọt biển màu vàng, còn dính tương màu đen, vạt còn có đường viền hoa màu vàng nhạt ghê tởm, nhưng sao anh không dịch được tầm mắt?
Dây buộc ôm lấy thắt lưng, phía sau buộc lại một cái nơ bướm, ôm lấy cái áo trắng rộng thùng thình của thanh niên, dán thắt lưng hiện ra phần eo mềm dẻo. Một cái lưng vòng qua cổ, vuốt xương quai xanh nhô ra.
Tầm mắt nóng rực cứ như vậy không kiêng nể gì đánh giá Harry, anh cảm thấy bụng dưới có lửa đang bốc lên. Chỉ là một cái tạp dề bình thường lại triệt để kích phát dục vọng anh vẫn luôn ức chế. Biểu tình kinh hãi trên mặt thanh niên lấy lòng anh, quý tộc nhếch môi cười, cộng với đôi mắt sâu thẳm như biển cùng với hốc mắt đen làm Harry bản năng cảm thấy nguy hiểm.
Thanh niên tóc đen trẻ tuổi không thể tin trừng Malfoy đứng ở cửa nhà mình cười vô hại, run run muốn kéo cửa đóng lại. Merlin, nhất định là anh nằm mơ!
Một cánh tay tái nhợt đúng lúc chen vào cánh cửa sắp khép lại. Trong nháy mắt, Draco đã chen chân vào trong.
Harry hít một hơi, xuyên qua kính có thể nhìn đến đôi mắt trừng lớn của anh.
“Ma, Malfoy!” Harry ngửa đầu nhìn kỹ vị quý tộc kia, lắp bắp gọi tên anh. Harry có chút chật vật khẩn trương nắm chặt tay cửa, dùng thân mình cũng không cường tráng lắm đổ trước cửa, cố gắng không cho Malfoy nhìn thấy Scorpio vẻ mặt mờ mịt ở trong nhà.
“Sao anh tìm đến nơi này!” Anh và Draco dựa quá gần nhau, anh không thể không ngẩng đầu nhìn kỹ người cao hơn mình rất nhiều. Anh có chút chột dạ nhưng vẫn cố gắng kiêu ngạo phô trương thanh thế.
Draco híp mắt, quầng đen dưới mắt theo động tác của anh càng hiện rõ, tuy rằng cười anh lại càng thêm đáng sợ.
Draco đang tức giận! Trực giác nói cho Harry biết. Anh liếm liếm môi, cố gắng thư giãn, không khẩn trương và áp lực.
“A, thì ra thánh nhân Potter không biết phù thủy cường đại hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm ứng quan hệ huyết thống sao?” Draco cong khóe miệng, tùy tiện lấy cớ, anh tuyệt đối không thừa nhận anh luôn đi theo phía sau bọn họ mới biết được.
Giống như bị sét đánh, Harry cứng ngắc. Anh lao lực muốn bảo vệ bí mật này mà nó lại dễ dàng bị nhìn thấu như vậy?
Draco ác liệt cong khóe miệng, anh vô cùng vui khi thấy Harry bị đánh mà không nói được lời nào, trong lòng có một giọng nói vặn vẹo tới cực điểm kêu “Để em ấy càng thương tâm”. Đôi mắt màu lam xám xinh đẹp âm u vặn vẹo, bạo ngược áp lực trong lòng lại tập trung, có xu thế ngày càng nghiêm trọng. Malfoy độc chiếm dục không thể trị được.
Giọng nói trong đầu lại vang lên —— trừng phạt! Trừng phạt! Em ấy nên trả giá lớn vì hành vi của mình!
“Anh tới làm gì.”
Draco cười ác liệt, vặn vẹo sung sướng thưởng thức khuôn mặt xanh mét của người yêu.
“Không phải rất rõ ràng sao? Anh là Malfoy, con anh cũng là Malfoy.”
“Thằng bé họ Potter!”
Draco nhìn đôi mắt xanh thẫm. Màu xanh lóe ra lửa giận. Là một Slytherin, anh rất thích màu xanh đó, thần bí, lạnh như băng, giả dối, nhưng màu xanh kia ở trong mắt người nọ lại ấm áp nhu hòa. Đối mặt với lửa giận, anh cười tao nhã, cười vui vẻ. Hai ngày trước, anh chính mắt thấy Harry hẹn hò với một cô gái, một ngày trước, anh thu được khuôn mặt con trai khóc thút thít—— thằng bé không muốn mẹ. Ha, cái gì tiến dần, cái gì sách lược! Con rắn độc rình đã lâu không chịu đựng được con mồi bị phân đi, độc chiếm dục làm anh vứt bỏ hết thảy băn khoăn ra tay.
“Không phải em lựa chọn một người đàn bà mà bỏ con sao? Em lựa chọn đàn bà, anh lựa chọn con, công bằng không?” Draco thanh thản tựa vào cửa, hạn chế phạm vi hoạt động của Harry. Hai người rất gần, không khí tỏa ra khi anh nói nhẹ nhàng phất qua mái tóc, trán Harry.
“Tôi không bỏ con tôi!” Quyền chủ động đã bị nắm chắc trong tay Draco, Harry chỉ có thể nhắm mắt theo tiết tấu Draco chậm rãi bước vào bẫy.
Draco cười: “Nhưng con không thích cô gái kia?”
Harry cứng ngắc.
“Được rồi Harry yêu quý.” Giọng Draco thoải mái, anh cúi xuống hôn hôn trán Harry, ghé vào lỗ tai Harry nói, “Không cho anh đi vào sao? Hàng xóm của em đang nhìn chằm chằm bên này!”
Harry cứng ngắc dịch dịch, hai giây sau mới có phản ứng với nụ hôn —— sắc mặt lại xanh mét một lần nữa, nhưng tai thì đỏ hồng.
Cái tên bạch kim chết tiệt công khai vào nhà anh, đi đến ngồi ở trên ghế trước mặt Scorpio, cười.
“Ba là ba con, rất vui khi được gặp con.” Draco giảo hoạt chớp chớp mắt với Scor.
“Ba…?” Scorpio không rõ cho nên nhìn ngồi xổm Draco trước mặt mình, gọi. Ba đang diễn sao?
Một cái đũa phép đột nhiên để ngang trước mặt quý tộc.
“Malfoy, mặc kệ hôm nay anh tới làm gì, nhanh rời khỏi nhà của tôi, đi ra ngoài!” Harry có chút hoảng loạn dùng đũa phép, ý tưởng Malfoy muốn dẫn Scorpio đi làm anh một khắc cũng không thể chịu đựng.
Draco mỉm cười: “Em yêu, em ít nhất cũng nên tháo tạp dề xuống.” Draco khoanh tay tựa vào sô pha, dù bận vẫn ung dung nhìn Harry mặc tạp dề bọt biển lại cầm đũa phép với tư thế chiến đấu.
Harry sửng sốt.
“Harry, em thật đáng yêu.” Draco cười khẽ.
Harry quẫn bách tháo tạp dề, xấu hổ không dám nhìn Draco.
“Như vậy, ngài Potter.” Draco đi từng bước một tới gần Harry, cười, “Chúng ta tính tính một chút. Một mình mang theo người nhà Malfoy trốn đến thế giới Muggle, giấu diếm sinh ra một Malfoy, thậm chí còn có ý đồ để thằng bé gọi một người phụ nữ không quen là mẹ, Potter, gan em thật lớn.”
“Malfoy, đừng nói giống như toàn thế giới chỉ có anh là người bị hại!” Harry cắn răng, những sợi tóc đen hỗn độn phủ trên trán, đũa phép để ở cổ Draco muốn ngăn cản anh đi tới. “Nếu không phải anh đêm đó…”
“Anh cho rằng là chúng ta cam tâm tình nguyện kết hợp. Đêm đó đối với em là cái gì? Một đêm tình sao?!” Malfoy không để ý đũa phép đâm vào thịt, từng bước tới gần, đôi mắt xanh sắc bén nguy hiểm híp lại.
“Cam tâm tình nguyện kết hợp? Ha, Malfoy, anh điên rồi đúng không!”
Scorpio ngơ ngác ngồi trên ghế, cậu bé chưa từng thấy cha như thế, cơ bắp toàn thân căng chặt, trạng thái như chuẩn bị chiến tranh.
“Đêm hôm đó em cũng rất hưởng thụ, không phải sao?”
Harry nhếch môi, trầm mặc.
“… Malfoy, nói thật đêm hôm đó tôi không có chút ấn tượng.”
Draco híp mắt.
“Nếu chính là sai lầm, anh sẽ giả bộ không biết, thế nào? Với thân phận đại quý tộc của anh, tìm một nữ phù thủy tuổi trẻ xinh đẹp thuần huyết rất dễ dàng, sinh một người thừa kế có huyết thống hoàn mỹ cũng không phải quá khó, Scorpio không phải lựa chọn tốt nhất của anh.”
Draco giận quá lại cười: “Harry a Harry, anh không nghĩ em còn có một mặt Slytherin như vậy. Nhưng thực đáng tiếc, trước đêm đó, anh đã quyết định không có con. Nhưng em luôn mang đến bất ngờ cho anh.”
“Nhưng em còn muốn tìm một người mẹ cho con anh, thật là vui a!”
Anh đứng trước mặt Harry, trong mắt chỉ có Harry.
“Harry, anh không muốn bức ép em. Anh cho em hai lựa chọn.” Draco dừng lại một chút, “Một là gia tộc Malfoy sẽ trực tiếp xếp Scorpio vào gia phả, cũng nói rõ trên nhật báo tiên tri.”
Draco nắm chặt đũa phép ở cổ, áp chế, bỗng nhiên ghé sát vào Harry, hôn lên trán Harry.
“Hoặc là, gả cho anh, trở thành vợ anh.”
Scorpio không lên tiếng, chớp chớp mắt, nghiêm trang chững chạc vươn tay, bịt mắt.
Harry vươn tay đẩy Draco ra, rũ mắt xuống: “Ngại ngùng, tôi không phải thiếu nữ mười mấy tuổi, thủ đoạn đó không có tác dụng với tôi.”
Draco lễ phép lui lại, làm lễ tiêu chuẩn quý tộc, sau đó xoay người đi ra cửa.
“Anh sẽ lại đến. Chờ em lựa chọn.”
Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Harry thở ra, xụi lơ trên ghế.
Harry bưng cháo để lên bàn, ngón tay nóng đỏ lên cọ vào tạp dề, vải sợi thô ráp làm đau đớn trên ngón tay dời đi một ít. Harry nhìn Scorpio rầu rĩ ngồi một mình trên ghế, mở miệng muốn gọi cậu bé lại ăn sáng, do dự một chút rồi ngồi xuống cầm thìa. Lần này Scorpio không đúng, nên bị mắng một chút.
Scorpio trộm chú ý nhất cha. Cho rằng cha sẽ cười gọi mình đi ăn sáng, nhưng ai biết cha lại ăn một mình. Cậu bé bĩu môi, dỗi dựa vào sô pha. Không ăn thì không ăn! Bảo bối không cần mẹ!
Cốc cốc cốc. Có người.
Hừ, khẳng định lại là cái dì xấu xấu! Scorpio vẫn không nhúc nhích ngồi trên ghế, không tính đi ra mở cửa.
Harry nuốt cháo, buông thìa, thở dài rồi đi mở cửa.
Scorpio nhìn cha đi qua, một ánh mắt cũng keo kiệt cho mình, cậu bé tuổi ủy khuất, cắn môi dưới, căm giận nhìn cha còn quấn tạp dề—— hừ, không nói cho cha cha còn mặc tạp dề! Để cha xấu mặt!
Harry hoàn toàn không chú ý tạp dề cậu bé bọt biển đáng yêu còn ở trên người. Không biết vì sao, tay cầm như bị cái gì dính lại, không kéo được. Anh cầm hai tay, kéo——
Bạch kim quý tộc tuyệt đối không thừa nhận khi anh đứng ở trước cửa nhà Potter mình lại rất khẩn trương.
Nghe bên trong truyền đến tiếng cửa chuyển động, anh cũng tuyệt đối không thừa nhận tim mình đã nhảy đến cổ họng. Hốc mắt đen sì của anh biểu thị công khai chủ nhân mỏi mệt, nhưng anh lại rất muốn rút đũa phép ra phá cửa.
Rốt cục cửa được mở ra.
Anh không thể không thừa nhận khi nhìn thấy đôi mắt người nọ, trái tim khẩn trương lập tức nhu thuận, hai ngày nổi giận hậm hực biến mất không còn. Anh đã gặp qua Harry bị thương thân dính máu, cũng gặp học sinh Harry, trường bào nghiêm túc, càng thấy Harry quần áo nhẹ nhàng thoải mái mỉm cười. Nhưng Harry như vậy thật sự là lần đầu tiên anh thấy.
Rõ ràng chỉ là một cái tạp dề ấu trĩ hình bọt biển màu vàng, còn dính tương màu đen, vạt còn có đường viền hoa màu vàng nhạt ghê tởm, nhưng sao anh không dịch được tầm mắt?
Dây buộc ôm lấy thắt lưng, phía sau buộc lại một cái nơ bướm, ôm lấy cái áo trắng rộng thùng thình của thanh niên, dán thắt lưng hiện ra phần eo mềm dẻo. Một cái lưng vòng qua cổ, vuốt xương quai xanh nhô ra.
Tầm mắt nóng rực cứ như vậy không kiêng nể gì đánh giá Harry, anh cảm thấy bụng dưới có lửa đang bốc lên. Chỉ là một cái tạp dề bình thường lại triệt để kích phát dục vọng anh vẫn luôn ức chế. Biểu tình kinh hãi trên mặt thanh niên lấy lòng anh, quý tộc nhếch môi cười, cộng với đôi mắt sâu thẳm như biển cùng với hốc mắt đen làm Harry bản năng cảm thấy nguy hiểm.
Thanh niên tóc đen trẻ tuổi không thể tin trừng Malfoy đứng ở cửa nhà mình cười vô hại, run run muốn kéo cửa đóng lại. Merlin, nhất định là anh nằm mơ!
Một cánh tay tái nhợt đúng lúc chen vào cánh cửa sắp khép lại. Trong nháy mắt, Draco đã chen chân vào trong.
Harry hít một hơi, xuyên qua kính có thể nhìn đến đôi mắt trừng lớn của anh.
“Ma, Malfoy!” Harry ngửa đầu nhìn kỹ vị quý tộc kia, lắp bắp gọi tên anh. Harry có chút chật vật khẩn trương nắm chặt tay cửa, dùng thân mình cũng không cường tráng lắm đổ trước cửa, cố gắng không cho Malfoy nhìn thấy Scorpio vẻ mặt mờ mịt ở trong nhà.
“Sao anh tìm đến nơi này!” Anh và Draco dựa quá gần nhau, anh không thể không ngẩng đầu nhìn kỹ người cao hơn mình rất nhiều. Anh có chút chột dạ nhưng vẫn cố gắng kiêu ngạo phô trương thanh thế.
Draco híp mắt, quầng đen dưới mắt theo động tác của anh càng hiện rõ, tuy rằng cười anh lại càng thêm đáng sợ.
Draco đang tức giận! Trực giác nói cho Harry biết. Anh liếm liếm môi, cố gắng thư giãn, không khẩn trương và áp lực.
“A, thì ra thánh nhân Potter không biết phù thủy cường đại hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm ứng quan hệ huyết thống sao?” Draco cong khóe miệng, tùy tiện lấy cớ, anh tuyệt đối không thừa nhận anh luôn đi theo phía sau bọn họ mới biết được.
Giống như bị sét đánh, Harry cứng ngắc. Anh lao lực muốn bảo vệ bí mật này mà nó lại dễ dàng bị nhìn thấu như vậy?
Draco ác liệt cong khóe miệng, anh vô cùng vui khi thấy Harry bị đánh mà không nói được lời nào, trong lòng có một giọng nói vặn vẹo tới cực điểm kêu “Để em ấy càng thương tâm”. Đôi mắt màu lam xám xinh đẹp âm u vặn vẹo, bạo ngược áp lực trong lòng lại tập trung, có xu thế ngày càng nghiêm trọng. Malfoy độc chiếm dục không thể trị được.
Giọng nói trong đầu lại vang lên —— trừng phạt! Trừng phạt! Em ấy nên trả giá lớn vì hành vi của mình!
“Anh tới làm gì.”
Draco cười ác liệt, vặn vẹo sung sướng thưởng thức khuôn mặt xanh mét của người yêu.
“Không phải rất rõ ràng sao? Anh là Malfoy, con anh cũng là Malfoy.”
“Thằng bé họ Potter!”
Draco nhìn đôi mắt xanh thẫm. Màu xanh lóe ra lửa giận. Là một Slytherin, anh rất thích màu xanh đó, thần bí, lạnh như băng, giả dối, nhưng màu xanh kia ở trong mắt người nọ lại ấm áp nhu hòa. Đối mặt với lửa giận, anh cười tao nhã, cười vui vẻ. Hai ngày trước, anh chính mắt thấy Harry hẹn hò với một cô gái, một ngày trước, anh thu được khuôn mặt con trai khóc thút thít—— thằng bé không muốn mẹ. Ha, cái gì tiến dần, cái gì sách lược! Con rắn độc rình đã lâu không chịu đựng được con mồi bị phân đi, độc chiếm dục làm anh vứt bỏ hết thảy băn khoăn ra tay.
“Không phải em lựa chọn một người đàn bà mà bỏ con sao? Em lựa chọn đàn bà, anh lựa chọn con, công bằng không?” Draco thanh thản tựa vào cửa, hạn chế phạm vi hoạt động của Harry. Hai người rất gần, không khí tỏa ra khi anh nói nhẹ nhàng phất qua mái tóc, trán Harry.
“Tôi không bỏ con tôi!” Quyền chủ động đã bị nắm chắc trong tay Draco, Harry chỉ có thể nhắm mắt theo tiết tấu Draco chậm rãi bước vào bẫy.
Draco cười: “Nhưng con không thích cô gái kia?”
Harry cứng ngắc.bg-ssp-{height:px}
“Được rồi Harry yêu quý.” Giọng Draco thoải mái, anh cúi xuống hôn hôn trán Harry, ghé vào lỗ tai Harry nói, “Không cho anh đi vào sao? Hàng xóm của em đang nhìn chằm chằm bên này!”
Harry cứng ngắc dịch dịch, hai giây sau mới có phản ứng với nụ hôn —— sắc mặt lại xanh mét một lần nữa, nhưng tai thì đỏ hồng.
Cái tên bạch kim chết tiệt công khai vào nhà anh, đi đến ngồi ở trên ghế trước mặt Scorpio, cười.
“Ba là ba con, rất vui khi được gặp con.” Draco giảo hoạt chớp chớp mắt với Scor.
“Ba…?” Scorpio không rõ cho nên nhìn ngồi xổm Draco trước mặt mình, gọi. Ba đang diễn sao?
Một cái đũa phép đột nhiên để ngang trước mặt quý tộc.
“Malfoy, mặc kệ hôm nay anh tới làm gì, nhanh rời khỏi nhà của tôi, đi ra ngoài!” Harry có chút hoảng loạn dùng đũa phép, ý tưởng Malfoy muốn dẫn Scorpio đi làm anh một khắc cũng không thể chịu đựng.
Draco mỉm cười: “Em yêu, em ít nhất cũng nên tháo tạp dề xuống.” Draco khoanh tay tựa vào sô pha, dù bận vẫn ung dung nhìn Harry mặc tạp dề bọt biển lại cầm đũa phép với tư thế chiến đấu.
Harry sửng sốt.
“Harry, em thật đáng yêu.” Draco cười khẽ.
Harry quẫn bách tháo tạp dề, xấu hổ không dám nhìn Draco.
“Như vậy, ngài Potter.” Draco đi từng bước một tới gần Harry, cười, “Chúng ta tính tính một chút. Một mình mang theo người nhà Malfoy trốn đến thế giới Muggle, giấu diếm sinh ra một Malfoy, thậm chí còn có ý đồ để thằng bé gọi một người phụ nữ không quen là mẹ, Potter, gan em thật lớn.”
“Malfoy, đừng nói giống như toàn thế giới chỉ có anh là người bị hại!” Harry cắn răng, những sợi tóc đen hỗn độn phủ trên trán, đũa phép để ở cổ Draco muốn ngăn cản anh đi tới. “Nếu không phải anh đêm đó…”
“Anh cho rằng là chúng ta cam tâm tình nguyện kết hợp. Đêm đó đối với em là cái gì? Một đêm tình sao?!” Malfoy không để ý đũa phép đâm vào thịt, từng bước tới gần, đôi mắt xanh sắc bén nguy hiểm híp lại.
“Cam tâm tình nguyện kết hợp? Ha, Malfoy, anh điên rồi đúng không!”
Scorpio ngơ ngác ngồi trên ghế, cậu bé chưa từng thấy cha như thế, cơ bắp toàn thân căng chặt, trạng thái như chuẩn bị chiến tranh.
“Đêm hôm đó em cũng rất hưởng thụ, không phải sao?”
Harry nhếch môi, trầm mặc.
“… Malfoy, nói thật đêm hôm đó tôi không có chút ấn tượng.”
Draco híp mắt.
“Nếu chính là sai lầm, anh sẽ giả bộ không biết, thế nào? Với thân phận đại quý tộc của anh, tìm một nữ phù thủy tuổi trẻ xinh đẹp thuần huyết rất dễ dàng, sinh một người thừa kế có huyết thống hoàn mỹ cũng không phải quá khó, Scorpio không phải lựa chọn tốt nhất của anh.”
Draco giận quá lại cười: “Harry a Harry, anh không nghĩ em còn có một mặt Slytherin như vậy. Nhưng thực đáng tiếc, trước đêm đó, anh đã quyết định không có con. Nhưng em luôn mang đến bất ngờ cho anh.”
“Nhưng em còn muốn tìm một người mẹ cho con anh, thật là vui a!”
Anh đứng trước mặt Harry, trong mắt chỉ có Harry.
“Harry, anh không muốn bức ép em. Anh cho em hai lựa chọn.” Draco dừng lại một chút, “Một là gia tộc Malfoy sẽ trực tiếp xếp Scorpio vào gia phả, cũng nói rõ trên nhật báo tiên tri.”
Draco nắm chặt đũa phép ở cổ, áp chế, bỗng nhiên ghé sát vào Harry, hôn lên trán Harry.
“Hoặc là, gả cho anh, trở thành vợ anh.”
Scorpio không lên tiếng, chớp chớp mắt, nghiêm trang chững chạc vươn tay, bịt mắt.
Harry vươn tay đẩy Draco ra, rũ mắt xuống: “Ngại ngùng, tôi không phải thiếu nữ mười mấy tuổi, thủ đoạn đó không có tác dụng với tôi.”
Draco lễ phép lui lại, làm lễ tiêu chuẩn quý tộc, sau đó xoay người đi ra cửa.
“Anh sẽ lại đến. Chờ em lựa chọn.”
Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Harry thở ra, xụi lơ trên ghế.