“Đến đây mẹ.” Pansy ngồi dậy bình tĩnh trả lời. Cô đi dép lê từng bước một xuống dưới. Nửa tháng sau chính là hôn lễ của cô, cùng một người cô mới thấy ba lần.
“Đến đến, nhanh đổi y phục.” Mẹ cô ôm áo cưới tuyết trắng cười nói, “Không thể tưởng được Pansy của mẹ sắp lập gia đình.”
Cô chỉ có thể khẽ động khóe miệng mỉm cười tái nhợt.
Áo cưới rất đẹp, mềm mại, làn váy rất dài, cũng rất hoa lệ, cao quý chỉ thích hợp nữ thần.
Mẹ cô giúp cô kéo khóa sau lưng. May ôm eo làm Pansy hơi khó chịu, cô chỉ có thể cố gắng đứng thẳng hóp vào, như vậy làm thắt lưng cô có chút đau nhức.
“Được rồi, con rất xinh đẹp!” Mẹ cô lui ra phía sau hai bước đánh giá con gái của mình, sau đó cười khen một câu.
Pansy nhìn chính mình trong kính. Rất xinh đẹp, váy dài vừa người, ôm eo mặc dù có chút chịu tội nhưng hiện lên dáng người thon dài yểu điệu. Áo cưới làm dụng tâm, thắt lưng có tua màu trắng cô yêu nhất, bước đi tua sẽ đong đưa, rất độc đáo. Đây nhất định sẽ là áo cưới trong lý tưởng của cô, chẳng qua lúc này mặc vào lại vô cùng chua sót.
“Đến, voan!” Mẹ cô hưng trí bừng bừng vội vàng không chú ý tới con gái dị thường.
Pansy nhìn chính mình trong gương, suy nghĩ có chút hoảng hốt.
… Chẳng lẽ cứ như vậy gả đi? Trở thành phu nhân một gia tộc, có được một trang viên, nói chuyện với một đám phu nhân tiểu thư mình không biết, chờ người chồng như người qua đường về nhà. Cô từng ảo tưởng Draco sẽ giơ nhẫn quỳ một chân trước mặt mình, sẽ dùng xe ngựa xa hoa nhất đón mình vào trang viên Malfoy, chờ đợi cô chính là giường lớn nhung thiên nga màu đen… Nhưng hết thảy đều buồn cười. Tầm mắt thanh niên quý tộc bạch kim thủy chung đều bị thiếu niên tóc đen kia hấp dẫn, đến khi thiếu niên tóc đen biến thành thanh niên tóc đen thiếu niên, ánh mắt chưa bao giờ dời, ngày càng sâu, ngày càng nhiệt liệt.
Ngay cả như Slytherin giả dối, Slytherin thề không bỏ qua, đối mặt Draco không lưu tình cự tuyệt, cô có thể làm như thế nào?
Tình dược? Cô đã sớm qua tuổi dùng tình dược kiếm tình nhân, huống hồ đối phương cũng là một Slytherin không chút kém cỏi, sao lại trúng chiêu được đâu?
Trước mặt tình yêu tất cả mọi người là ngang hàng, không có Slytherin, cũng không có Gryffindor. Slytherin khả năng không thu hoạch được gì, Gryffindor cũng có thể như vậy.
“Rất đẹp, con cởi ra đi.” Mẹ vỗ vỗ mặt cô, “Số đo không sai, kế tiếp chính là sửa chữa chi tiết, đây chính là việc lâu!”
Pansy hoảng hốt ngã xuống giường. Cô không muốn gả cho cái người có ấn tượng vô cùng bình thường kia. Chỉ cần Draco mở miệng, cô có thể thoát khỏi. Chỉ cần Draco cưới cô, chẳng sợ ba ngày sau ly hôn, gia tộc Parkinson cũng có thể run run rẩy rẩy giãy dụa tồn tại mười mấy năm. Nhưng Draco không nguyện ý.
Pansy chôn đầu vào gối.
Quý tộc bạch kim coi trọng cậu bé vàng. Cô ghen tị Potter cái gì cũng không làm mà vẫn có thể thắng được Draco chú ý, mà cô ở bên cạnh Draco 15 năm cũng không có kết quả. Cô từng muốn trả thù nhưng Potter ở đâu cô cũng không tìm thấy nói gì trả thù?
Cô tự đại mà cho rằng Slytherin có thể thắng nữ sinh học viện khác, ở bên cạnh Draco 15 năm có thể thắng nữ sinh Slytherin, nhưng tình yêu không dán nhãn Slytherin và 15 năm, cô vẫn là thua, bại bởi Potter vẫn luôn đối đầu với Draco, một nam sinh, một Gryffindor.
Nghe mẹ nói Draco vài ngày không về trang viên Malfoy. Đại khái là ở nhà Potter đi. Pansy cười cười, mị lực của quý tộc bạch kim không có người nào có thể ngăn được.
Đến khi Pansy lấy lại tinh thần, cô đã đứng ở cửa công ty Draco. 【cứ cảm thấy nói công ty là lạ, hãy xem nhẹ BUG công ty ở thế giới pháp thuật. (tác giả)】
Cô mới đứng lại thì đã có nữ phù thủy xinh đẹp mặc đồng phục màu đen giúp cô mở ra môn.
“Xin hỏi ngài muốn tìm ai?” Nữ phù thủy xinh đẹp lễ nghi chu đáo hỏi.
“Ta tìm Draco.” Tuy rằng Pansy không phải lần đầu tiên tới công ty Draco nhưng đây là lần đầu tiên một mình cô đến.
Khi nữ phù thủy xinh đẹp muốn hỏi cô có hẹn trước không, một người từ phía sau ngăn lại.
“Đây không phải là tiểu thư Pansy sao? Tìm ngài Draco đúng không, tôi mang ngài đi lên.”
Pansy gật gật đầu mỉm cười. Người này là người mấy lần trước cô đến dẫn cô đi thăm, khó trách nhận ra cô.
Pansy rất nhanh đã đến văn phòng Draco.
“Tìm anh có việc sao?” Draco buông bút, nhéo nhéo mũi hỏi.
Pansy dựa vào ghế cười: “Draco thiếu gia vài ngày này rất là đắc ý a.”
Draco nhướng mày.
“Như thế nào? Tiến độ cũng không tệ lắm, đều vào nhà ở?” Pansy trêu đùa.
Draco nâng cằm, khuỷu tay chống bàn nhìn Pansy, không chút khách khí chỉ ra vấn đề: “Nói đi, có cái gì cần anh giúp.”
Pansy giật nhẹ khóe miệng: “Em cũng chưa nói gì.”
Draco không kiên nhẫn: “Anh nhìn em 15 năm, tâm tư của em.” Draco khẽ hừ một tiếng.
“Kết hôn?” Draco thăm dò.
Pansy cũng không nói gì mà trực tiếp gật đầu.
“Thật có lỗi, muốn anh cưới em anh không làm được.” Draco không do dự lạnh lùng cự tuyệt, đôi mắt màu lam xám sắc bén nhìn Pansy, “Nếu em muốn trốn, anh tán thành, thậm chí giúp em kế hoạch đường trốn.”
Pansy không phủ nhận khi nghe vậy, cô đau lòng, đau hơn cả bị Crucio. Nhưng Slytherin che dấu tâm tình rất tốt. Cô không hề gì nhún nhún vai, cười tủm tỉm đứng lên, đến gần Draco lấy thiệp mời đỏ au ra.
“Anh nói cái gì đó. Đây là thiệp mời.” Pansy cố gắng ổn định bàn tay run rẩy, đẩy thiệp mời, “Em hy vọng anh có thể làm phù rể.”
Draco tùy ý lật lật thiệp mời, cong khóe miệng khen ngợi ‘Thiệp mời không tồi’. Anh ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn Pansy: “Phù rể không phải là bên kia quyết định sao?”
Pansy đứng thẳng dậy: “Hỏi anh ta cần một phù rể, em còn làm được.”
Draco cũng cười, đó là nụ cười Pansy chưa từng nhìn thấy, cười chân thành: “Chúc mừng. Để một Malfoy làm phù rể, mặt em cũng thật lớn.”
“Anh sẽ đến chứ?”
“Đương nhiên.”
Pansy cười, cười giảo hoạt giống như một con cáo thực hiện được âm mưu: “Đúng rồi, hôn lễ của em sẽ liên tục duy trì ba ngày a! Phù rể ba ngày cũng không được phép trốn đi!” Pansy đi đến cửa phòng.
“Ngẫm lại trở về giải thích với Potter của anh như thế nào đi!”
Bước ra công ty, Pansy nhịn không được. Nụ cười hỏng mất, tự tay đưa thiệp mời kết hôn cho yêu mình người, có bao nhiêu người có thể làm được?
Hôn lễ, Draco tuân thủ hứa hẹn đến. Còn mặc một bộ lễ phục màu trắng nổi bật, đoạt sự nổi bật của chú rể.
Chú rể cũng không giận, dỗ Pansy không quá vui, vừa lòng Pansy.
“A, như thế nào, giải thích với người kia chưa?” Pansy cười Draco, vui sướng khi người gặp họa.
Draco cười khổ: “Vị kia ước gì anh tránh ra.”
Chú rể kinh ngạc nhìn Draco, hiển nhiên không quá tin có người cự tuyệt Malfoy.
“Nhưng như vậy vừa vặn, miễn cho đến lúc đó chúng ta kết hôn luống cuống.” Draco cười vui vẻ, là tươi cười khát khao tương lai, tràn đầy hy vọng.
Vừa lúc có thể diễn tập một lần, là như vậy đi?
Pansy khẽ động khóe miệng miễn cưỡng cười. Chẳng sợ anh ấy cùng đứng giáo đường với cô, người anh ấy nghĩ đến như trước là Potter.
“Bác đến, anh đi tiếp đón, em nghỉ ngơi một chút đi.” Chú rể xoa đầu Pansy, giơ giơ chén rượu với Malfoy rồi xoay người đi.
Pansy không được tự nhiên xoa tóc.
Draco nhìn bóng dáng chú rể đi rồi quay đầu lại nhìn thấy Pansy kháng cự, nhướng mày: “Nhìn qua anh ta đối em rất tốt.”
Pansy liếc người cách đó không xa đang mời rượu người thân, trầm mặc. Anh ta đối xử tốt với cô, tốt đến có chút sủng nịch, nhưng anh ta vẫn là không phải người cô thích.
Draco vỗ vỗ bả vai cô: “Có người gọi em đi đổi áo cưới.”
Pansy uốn éo đầu, phù dâu đã thay lễ phục hồng nhạt đứng ở góc kín vẫy cô.
Tiếp qua một giờ, cô không còn là thiếu nữ. Pansy đột nhiên mỉm cười.
“Draco!” Pansy kéo kéo áo quý tộc.
Anh trầm mặc rút áo ra, cẩn thận vuốt lại. Pansy xì một tiếng, đè thấp giọng: “Đợi đến khi em ném hoa, anh nhất định phải đón, dùng pháp thuật cũng không sao.”
“Rất ti bỉ.” Draco liếc cô, vẻ mặt ghét bỏ, “Anh một người đàn ông ôm hoa làm gì?”
“A? Anh không biết a? Nghe nói người bắt được hoa sẽ kết hôn tiếp nha.” Pansy cười vui vẻ.
Hy vọng anh ấy và người kia có thể ở bên nhau, nhưng là hy vọng bọn họ không quá thuận lợi.
Vậy, mới là bình thường đi!
Đã nhận ra tầm mắt ở sau lưng, Pansy quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, chú rể cực kỳ bình thường cười thực ôn nhu.