"Cũng không yêu cầu các ngươi đột phá quá nhanh, tất cả nên thuận theo tự nhiên! Nhưng là nếu các ngươi có thể khắc khổ một chút thực lực tất nhiên sẽ tăng nhanh hơn rất nhiều!"
Cam Vân gật gật đầu vẻ mặt đồng tình nói:
"Đại nhân nói sao thì đúng là vậy, đề cao thực lực bây giờ... chính là chuyện cấp bách nhất rồi! Nhìn bọn Trịnh Triết so với chúng ra thực lực mạnh hơn nhiều lắm!"
Tần Vũ cười nói:
"Bọn họ có điều kiện tốt, hôm nay mạnh hơn so với các ngươi là chuyện đương nhiên! Huống chi Trịnh Triết đã tu luyện thành ba cánh một thời gian rồi... ít nhất cũng phải ba trăm năm, như thế nào các ngươi có thể so sánh với hắn! Tốt lắm, tất cả mọi người cứ tu luyện đi ha, ta cũng muốn chuyên tâm luyện chế vũ khí cho các ngươi!"
Mọi người ậm ừ đều tự tìm chỗ cho riêng mình, sau một lát đã khoanh chân tiến vào trạng thái tu luyện, từng đạo bạch quang từ thân bọn họ bay lên.
Tần Vũ cũng không có lập tức luyện chế vũ khí, hắn phóng thần thức dò xét trên người mấy người kia một lần tự nhủ: "Cam Vân hôm nay cũng ổn định tại cảnh giới ba cánh, Tình Nhi cũng không bao lâu nữa đột phá ba cánh nhưng nếu nói về công lực thực tế cũng chỉ có thể so sánh với Cam Vân, xem ra cần phải để Cam Vân khổ huấn một phen rồi!"
Chỉ thấy trên người Cam Vân bạch quang có chút ảm đạm, cũng không bằng trên người bọn Tình Nhi, quang mang màu trắng nhũ mặc dù nam nữ khác biệt nhưng cũng không rõ ràng như bây giờ, Tần Vũ lắc đầu, tiềm lực của Cam Vân còn kém hơn Tình Nhi không ít.
Mà bốn người còn lại là có chút không chịu nổi, trong bốn người thì Lão Hắc có tu vi cao nhất nhưng cũng chỉ là hai cánh thượng giai, còn cách Tình Nhi khá xa, mà Ưng Phong Hùng Ngưu và Bạch Hổ ba người còn lại mới đạt tới hai cánh trung giai, muốn đột phá sợ rằng phải rất lâu nữa.
Tối hôm qua, Trịnh Triết bất ngờ tới bái phỏng bọn Tần Vũ, sau khi nói chuyện Tần Vũ coi như là hoàn toàn hiểu được thực lực của Thiên nhân sáu cánh.
Từ khi xuất sinh cho đến ba cánh thượng cấp chia làm hạ cấp, trung cấp và cao cấp, trong suy nghĩ của Tần Vũ kì thật sự phân chia này tại Thần giới là không có gì khác nhau đơn giản là cách xưng hô khác nhau mà thôi.
Mà sau khi tiến vào bốn cánh, cho dù là mới tiến vào thực lực cũng là tăng vọt, cũng có thể so sánh là từ tiên giới độ kiếp lên Thần giới trở thành hạ cấp Thần nhân vậy, tuy nói chỉ là xuất hiện thêm một đôi cánh chim nhưng kì thật tực lực đã tăng cực lớn.
Bốn cánh tiến lên năm cánh còn càng khó khăn hơn, một khi đột phá năm cánh ít nhất cũng sẽ như Kim Tư, trở thành một tướng quân, trong một thành, số tuớng quân cũng sẽ không vượt quá ba mươi người, có thể thấy được Thiên nhân năm cánh số lượng rất ít. Bốn cánh và năm cánh chia làm tám cấp, điều này so với Thần giới có sự khác biệt, nếu nói bốn cánh tương đương với Huyền tiên vậy năm cánh lại tương đương với cao thủ Thần nhân rồi.
Mà sau khi đạt tới sáu cánh thực lực căn bản không có tiến bộ, trong khi mọi người Thiên giới vẫn khổ tu gia tăng thực lực thì bản thể đã không có cách nào tiếp tục thừa nhận lực lượng cường đại nữa, lúc này điều phải làm là lĩnh ngộ.
Không ngừng lĩnh ngộ phương pháp sử dụng năng lượng, không ngừng lĩnh ngộ phương thức chiến đấu, thông qua lĩnh ngộ này sẽ đạt tới bảy cánh. Mà sau khi đạt tới bảy cánh thực lực không chỉ là lực lượng tăng mạnh mà là đối với năng lượng có thể thao túng.
Đấy là sau khi nghe qua Trịnh Triết giảng giải Tần Vũ mới đối với Thiên nhân bảy cánh phán đoán như vậy. Nhìn bọn Tình Nhi đã tiến vào trạng thái tu luyện trong lòng Tần Vũ không biết đợi Thiên nhân tu luyện trong bao lâu.
Thời kì đầu là thông qua bản thể khắc khổ tu luyện, công pháp của Thiên nhân tộc tương đối đặc thù, sau khi tu luyện công lực đột nhiên tăng mạnh tiến triển cực nhanh có thể nói đối với nhu cầu của những người này thì đây là công pháp thích hợp nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Chỉ là sau khi theo đuổi lực lượng xong thường thường muốn đột phá bốn cánh là cực kì khó khăn mà thân thể nếu không đủ cường hãn đột phá bốn cánh có thể dẫn đến cái chết!
Huống hồ một mặt theo đuổi lực lượng cường đại mà không tự hỏi làm thế nào có thể sử dụng lực lượng, như thế nào có thể phát huy tối đa sức mạnh, rồi cuối cùng chính là lại rơi vào mê đồ! Tần Vũ khoé miệng có chút nhếch lên, phương thức tu luyện của Thiên nhân đích xác làm cho người ta khó hiểu a!
Cũng là qua lời giải thích của Trịnh Triết, Tần Vũ mới có thể hiểu rõ cấp bậc của bản thân. Hôm nay sau khi tiến vào Lưu tinh sơ kì thực lực có thể nói là đã tiến xa so với Tinh vân lúc trước. Trong Tinh vân tại trung tâm kim hạch xuất hiện một cái hắc điểm nhỏ bằng hạt gạo khiến cho Tần Vũ không thể giải thích được.
Nhưng vô luận là thế nào thực lực của hắn hôm nay tuy nói là không bằng bốn cánh nhưng cũng không xa lắm, nếu nói là đối với điều khiển năng lượng vận dụng chống lại ba cánh thượng cấp phỏng chừng chiến thắng là rất lớn! Nhưng chống lại bốn cánh sợ rằng vô cùng gian nan.
Điều này cũng khiến cho hắn có chút kinh hãi, Lưu tinh tiền kì có thể so với bốn cánh, mà bốn cánh cơ hồ có thể so với Huyền tiên tại tiên giới, như vậy sau khi Tần Vũ tu luyện Tinh thần công pháp đến cuối cùng sẽ đạt tới cảnh giới gì?
Công pháp của Thiên nhân thật sự có chút biến thái, nhất là sau khi tiến vào bốn cánh thực lực cũng đề cao rất nhanh, đây là Tần Vũ căn bản cũng không dám tưởng tượng. Phải biết rằng Thiên nhân ba cánh chỉ mới gần bằng tiên nhân Độ Kiếp kì hay cũng chỉ là mạnh hơn một chút! Nhưng khi đã đạt bốn cánh thì lại có thể so với Huyền tiên... trời ạ! Tần Vũ vỗ mạnh trán, không thể tin rồi!
Trầm ngâm một lúc, Tần Vũ thu lại tâm tình, thao túng tinh thần lực đưa Hỗn Độn lực qui tụ lại trước mặt, xuất ra Thiên nguyên thạch, thu lại thần thức vào bên trong, bắt đầu luyện chế vũ khí!
Cuối ngọn núi một vệt lõm xuống phảng phất như dải phân cách đưa nơi này cùng không gian phía trước tách ra, ngay cả bầu trời đều loáng thoáng có thể thấy một lớp bạc mô ngăn cánh giữa không trung, cao đến tận trời.
Khi tới gần vệt lõm dài kia bản thân bị sức ép cành nặng, khi cách vệt lõm này phạm vi gần một dặm thì áp lực có thể nghiền nát xuơng cốt của một Thiên nhân ba cánh.
Đây là địa phương cao cấp của Thiên giới cực kì nổi danh Thiên Khanh! Bên cạnh Thiên Khanh chính là hàng hàng ngôi nhà đá xếp ra, hình thành một vòng cung bao quanh Thiên Khanh lập thành một phòng tuyến, một đội mười Thiên nhân dọc theo Thiên Khanh dò xét, tất cả đều phẩn trương.
Hai đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa làng, trong ngôi nhà đá bên cạnh có một cái ghế đặt giữa phòng. Anh tuấn lãnh khốc kim phát nam tử nói:
"Băng Băng, lão tử đã trở lại!"
"Đế Thiên Hồn? Đến đây đi!" Một tiếng quát lạnh truyền đến, trong giọng nói mang theo một tia kinh ngạc, một tia tò mò hỏi: "Sao, người bên kia là ai? Như thế nào thần thức ta cũng không phát hiện hắn tồn tại?"
Kim phát nam tử đúng là Đế Thiên Hồn, mà bên cạnh hắn không cần phải nói cũng biết chính là ca ca hắn Đế Tuyết Phong. Chỉ thấy Đế Thiên Hồn quay lại nhìn Đế Tuyết Phong nháy mắt, Đế Tuyết Phong trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, quát lạnh nói:
"Băng băng, bất qua chỉ hơn mười năm không thấy ngay cả ta cũng không nhận ra rồi!"
Hai người vừa nói vừa đẩy cửa bước và căn nhà đá.
Nhìn bên ngoài thì căn nhà đá này rất nhỏ, cùng với các căn nhà khác thì không cao hơn là bao nhưng khi tiến vào bên trong mới phát giác nguyên lai nó thật sự rất lớn. Chẳng biết Băng Băng dùng phương pháp gì mà vừa mới tiến vào nhà đá mà một đại sảnh xa xỉ xuất hiện trước mặt hai người.
Chỉ thấy một cái ghế rộng dựa vào tường đặt ở cuối ngôi nhà, hai Tu La mỹ nữ cánh hồng đang xoa bóp cho một nam tử ngồi trên ghế, cực kì thoải mái.
Người trẻ tuổi kia nằm nghiêng một bên, hai con mắt hẹp dài hiện lên vẻ lãnh khốc bạo ngược xen lẫn sát ý, sống mũi cao bên ngoài chỉnh tề nhìn không hề có nhân khí, thoạt nhìn đã biết tâm tính bạc bẽo.
Thấy Đế Thiên Hồn và Đế Tuyết Phong hai người tiến đến, thanh niên nam tử kia nhất thời tản ra khí tức cường đại, nhìn chằm chằm Đế Tuyết Phong anh tuấn vô cùng; hắn nao nao lập tức lạnh lùng nói:
"Không thể tưởng tượng được đại vương tử cũng được Đế quân thả ra, còn tưởng rằng ngài lại tiếp tục ở tại Thiên Thần điện sống chứ! Ha ha..."
Đế Tuyết Phong mặt không chút thay đổi, cảm nhận được khí tức uy áp kia liền tức giận, một âm thanh trầm muộn trong không khí bạo liệt vang vọng bốn phía.
Cả đại sảnh phảng phất lay động một chút, hai người đồng thời chấn động, thanh niên nam tử kia trên mặt lộ ra nét kinh ngạc.
Sát...
Cái ghế dưới thân hắn trong chớp mắt vỡ tan hoá thành đám củi! Thanh niên nam tử kia không giống như cái ghế vỡ tan tành trên mặt đất, tư thế của hắn vẫn như trước lơ lửng giữa không trung, nhìn hai Tu La mĩ nữ bị doạ đến choáng váng quát:
"Vì sao dừng lại? Tiếp tục!"
Hai Tu La mỹ nữ không dám trái lời vội vàng tiếp tục xoa bóp.
Đế Tuyết Phong sắc mặt không thay đổi tiến lên trước từng bước, chính là mặt đất hiện lên những vết nứt, nhìn bộ dạng kiêu ngạo của thanh niên nam tử trước mặt, lạnh lùng nói:
"Trong Thiên Thần điện đã không còn gì để ta tìm hiểu rồi cho nên cha phái ta cùng đệ đệ hai người đến đây cùng Băng Băng huynh trấn thủ Thiên Khanh!"
Hai mắt trừng trừng nhìn nhìn thanh niên nam tử Băng Băng kia, Đế Tuyết Phong nói:
"Còn không biết Băng Băng huynh có hoan nghênh chúng ta tại quí phủ không?"
Hai con mắt hẹp dài của Băng Băng loé sáng rồi lại biến mất, trên mặt xuất hiện nụ cười giảo trá, nhàn nhạt nói:
"Băng Băng chỉ là tiểu tốt dưới trướng Đế quân mà thôi, nhị vị vương tử đến Băng Băng nào dám không tiếp đón! Bất quá các ngươi tới chậm, nếu tới sớm một chút thì tốt, Tam vương tử cùng Thất vương tử được Hoả Dực Thiên Vương hộ tống đã tới nơi này!"
Đế Tuyết Phong liếc mắt nhìn Đế Thiên Hồn bên cạnh đang biến sắc, cười nhẹ giọng nói:
"Sao, như vậy rất tốt huynh đệ chúng ta đã lâu rồi không có hàn huyên, bốn trong mười huynh đệ chúng ta có thể tại chỗ này trao đổi một chút, còn phải cảm tạ Hoả Dực Thiên Vương mới phải!"
Băng Băng con ngươi co rút lại, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Đế Tuyết Phong liền trầm ngâm một lát cũng cười nói:
"Đúng vậy, nghĩ đến huynh đệ các ngươi khẳng định có rất nhiều chuyện phải trao đổi, sau này ta sẽ an bài cho các ngươi một nơi thật tốt để "Trao đổi" một phen!"
Vừa xong hắn vỗ hai tay, nhìn Tu La mĩ nữ bên cạnh quát:
"Được! Đai gia tâm tình hôm nay tốt lắm, cho người chuẩn bị yến tiệc, ta phải "tiếp đãi" Đại vương tử cùng Nhị vương tử đến!"