Trong sơn cốc, cái kén xanh biếc đã dần dần dung hợp, ngàn vạn quang mang sáng lạn hiện lên. Cái kén to lớn xanh biếc trong nháy mắt hoá thành hơi, quang mang tràn ngập trong cốc toàn bộ co rút lại đảo mắt hình thành một thân ảnh đứng ven hồ
Chỉ thấy thân ảnh kia có mái tóc dài bay bay, đôi mắt ẩn chứa lưỡng đạo tinh quang tản ra khiến cho người khác không dám trực tiếp nhìn. Mà trên người trường bào màu trắng tản ra quang mang ấm áp lại khiến cho người ta có cảm giác muốn tiếp cận hắn. Loại cảm giác này khiến cho người ta vừa sùng bái lại không muốn tiếp cận cực kì mâu thuẫn, giống như bảo thạch phát ra ánh sáng rất đặc biệt vậy
Thực vật bốn phía phảng phất như tràn đầy sức sống, chỉ thấy cổ thụ rung rinh cành lá, phía kia cành trúc lất phất lay động, cây cỏ cố gắng tản ra một mùi thơm ngát đặc biệt của chính nó tựa hồ hoan nghênh một cái gì đó. Sơn, thuỷ cũng tản ra một cỗ khí tức tựa hồ vạn vật trong cả Thiên địa lúc đó sống lại, một trận khoái cảm truyền vào trong lòng người xem
Tần Vũ chậm rãi mở mắt cảm thụ bốn phương tám hướng truyền đến khí tức gần gũi, trong lòng hắn cao hứng, tự nhiên chi đạo a, đây mới là cực hạn của tự nhiên chi đạo, cùng với thiên địa vạn vật câu thông, cùng với cây cỏ trao đổi!
Từng đạo trải nghiệm kiếp trước và kiếp này cùng chảy trong đan điền, giống như nước suối chảy vào ruộng khô vậy, làm dịu Tần Vũ, khiến cho hắn không nhịn được nở ra nụ cười thoả mãn. Vừa phúc hậu lại tràn ngập sinh khí từ trên người hắn truyền đến
Tình Nhi, Mục Thiên và Cam Vân ba người lúc này sớm đã tỉnh lại đồng thời tiếng kinh hô từ cái miệng nhỏ nhắn của Tình Nhi phát ra, Mục Thiên và Cam Vân cũng sung sưóng cực độ cười to, chẳng mấy chốc trong cốc rộ lên tiếng cười
Tần Vũ im lặng quay đầu nhìn về phía ba người trong lòng cũng vui sướng không thôi, yên lặng rồi lại sung suớng, chỉ thấy tâm thần hắn đột nhiên tăng trưởng cực nhanh trong nháy mắt đã khôi phục lại trạng thái tâm cảnh của chưởng khống giả
Phất tay một cái, một đạo linh khí giống như có linh tính rơi vào tay hắn. Hỗn Độn khí vốn cao ngạo lúc này đã dịu đi rất nhiều, mặc dù không thể hoàn toàn điều khiển nhưng cũng không khó hấp thu như trước
Sưu! Tần Vũ trong lòng vừa động thân thể đã xuất hiện trước mặt ba người khiến ba người đang cười khúc khích sợ hãi nhảy dựng lên, xuyên qua không gian! Trong một sát na, thân thể Tần Vũ đã phá vỡ không gian, xuyên qua vê số không gian một lần nữa xuất hiện trong không gian trước mặt ba người
"Ha ha …" Tần Vũ cười to, đây là cảnh giới chưởng khống giả, tựa hồ so với chưởng khống giả còn mạnh hơn một chút! Cùng với Hồng Quân trao đổi một phen, Tần Vũ rốt cục cũng một lần nữa đạt tới cảnh giới chưởng khống giả. Hồng Quân đem tất cả kinh nghiệm bản thân không hề giữ lại chút nào nói cho cha, mà Tần Vũ cũng đã đưa lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo bản thân trao cho Hồng Quân. Hồng Quân đã nói một cách cơ bản về Thiên đạo của Thiên Mông, mặc dù Tần Vũ không cách nào từ trong đó lĩnh xuất ra cái gì nhưng chỉ cần đã có căn bản thì làm sao có thể ngăn cản nó phát ra?
"Vũ ca ca, huynh doạ chúng ta!" Thanh âm mềm mại từ một bên truyền đến, đúng là thanh âm của Tình Nhi, chỉ thấy đằng sau lưng nàng lúc này đã hiện lên một đôi cánh màu phấn hồng, khuôn mặt tươi cười tràn đầy vẻ hớn hở, đôi nhũ đào trắng nõn nay đã đầy đặn, đôi mắt hấp háy có chút tức giận
Mục Thiên và Cam Vân ở phía sau quỳ xuống hô lớn:
"Đa tạ đại nhân cho hai người thuộc hạ đề tăng cảnh giới, công lực tiến nhanh, đã có thể biết đại nhân đã xuất lực!"
Chỉ thấy sau lưng hai người nay mọc thêm một đôi cánh nhỏ màu trắng, so với đôi cánh dài mấy thước rộng thùng thình trước đây thì thoạt nhìn thuận mắt hơn nhiều lắm. Tần Vũ cười phóng thần thức đảo qua ba người chỉ thấy trong thân thể ba người một kinh mạch rộng lớn nối thẳng vào trong đan điền, Thiên địa linh khí rất nhanh chảy vào trong người, trực tiếp tiến nhập đan điền. Mà trong đan điền, nguyên hạch của ba người dường như đã biến thành trong suốt, bốn phía nguyên hạch, bốn khoả nguyên đan do tự nhiên lực hình thành cũng tản ra quang mang, phảng phất như bảo hộ cho nguyên hạch trung tâm. Mỗi khi một đạo Thiên điạ nguyên khí chảy qua nguyên đan kia liền tản ra một lực lượng tràn ngập sinh cơ tiến vào trong nguyên hạch, mà nguyên hạch sau đó rất nhanh chuyển đổi Thiên địa nguyên khí hoá thành tự thân lực lượng của ba người
Tần Vũ ha ha cười, trong con ngươi lộ ra thần sắc sủng nịch làm bộ mặt hề nhìn Tình Nhi, vuốt đầu nàng nói:
"Tình Nhi của chúng ta đã lớn rồi a, loại … phong tình này còn thanh thuần hơn Tu La nữ vương nhiều lắm, sau này không biết có bao nhiêu thanh niên bám theo muội nữa!"
Mục Thiên cũng vui vẻ nhìn Tình Nhi, ứng nói:
"Đại nhân nói đúng, tiểu Tình Nhi càng ngày càng xinh đẹp, sau này sợ rằng chỉ cần nàng ta nở nụ cười địch nhân của chúng ta sẽ giảm bớt đi nhiều a!"
Tình Nhi lườm Mục Thiên một cái rồi nũng nịu nhìn Tần Vũ nói:
"Tình Nhi không lấy chồng, Tình Nhi cả đời này sẽ đi theo vũ ca ca!"
Tần Vũ mỉm cười, lắc đầu nói:
"Có thể không được, đợi cho tu vi các ngươi cao một chút, ta tìm được người thân đã thất lạc Vũ ca ca sẽ mang các ngươi tới một thế giới khác, nơi đó còn có rất nhiều người trẻ tuổi vĩ đại nữa, đến lúc đó Vũ ca ca sẽ chuẩn bị cho muội một lễ thành thân thật chu đáo!"
Tần Vũ híp mắt nghĩ tới đệ tử Tần gia vĩ đại, nghĩ đến lúc đó nhất định phải tìm một đệ tử trẻ tuổi vĩ đại mới có thể xứng đáng với tiểu muội muội này a!
Nghe Tần Vũ nói như vậy, Tình Nhi không nhịn được mân mê cái miệng nhỏ nhắn chẳng biết nghĩ cái gì lẳng lặng đứng một bên suy nghĩ
Mà Cam Vân và Mục Thiên còn lại thì cười hì hì cảm nhận tân lực lượng trong bản thể, loại này cùng với lực lượng của Thiên nhân không giống, còn bá đạo hơn nhiều lắm. Tựa hồ không phải là đẳng cấp của một người bình thường, lực luợng tự nhiên tràn ngập khắp thân thể, hai người hét dài tiếng kêu tràn ngập sự sung sướng
Tần Vũ cũng không để ý đến Tình Nhi nghĩ gì, cười nói với hai người:
"Hôm nay tu vi các ngươi đã tiến nhanh, Mục Thiên sợ rằng đã mạnh hơn cả bảy cánh, mà Tình Nhi và Cam Vân cũng đã có thể so sánh với cao thủ sáu cảnh rồi!"
Hai người mừng rõ lại thành tâm cảm tạ, Mục Thiên tò mò hỏi:
"Đại nhân vẫn thường nhắc đến một thế giới khác, không biết cái … không gian kia so với không gian Thiên nhân chúng ta có gì khác nhau?"
Tần Vũ ha ha cười, ánh mắt lộ ra thần sắc nhớ nhung nói:
"Tất nhiên là không giống, cái … không gian kia người mạnh nhiều như rừng, mặc dù Thiên giới các ngươi cao thủ cũng có nhưng so với nơi đó còn kém xa, chỉ là ta còn không rõ ràng lắm vì sao tại không gian này cao thủ lại không nhiều. Nhưng là trong cả vũ trụ thì không gian này là cao cấp nhất, điểm này khiến ta nghi hoặc bấy lâu!"
Nghĩ đến Thần giới trong Nhân giới, cấp bậc Thần vương, cấp bậc Thiên tôn cao thủ Tần Vũ ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. Tới cùng là vì sao Thiên giới và Tu La giới lại là không gian cao cấp nhất trong vũ trụ?
Nói đến điều này ba người nghe tất nhiên là không rõ, ba người tại Thiên giới cũng chỉ là một tiểu nhân vật, như thế nào có thể nghe nói đến những điều như vậy
Thấy ba người á khẩu không nói được gì, Tần Vũ thất vọng lắc lắc đầu gặt bỏ suy nghĩ, dù sao bản thân hôm nay đã khôi phục lại cảnh giới chưởng khống giả, sau này chỉ cần có thời gian thì công lực sớm sẽ khôi phục như trước
Đã tiến vào tự nhiên chi đạo, cảnh giới Tần Vũ cứ thể mà tăng lên đạt tới cảnh giới chưởng khống giả. Tuy nhiên dù sao thì thời gian tu luyện kiếp này quá ngắn, muốn hoàn toàn khôi phục lại tu vi kiếp trước còn phải trải qua một phen khổ tu mới có thể đạt tới cho nên Tần Vũ hôm nay cảnh giới tuy là chưởng khống giả những ngay cả cao thủ cấp Thần vương cũng không thể so sánh. Hay chính là trong Thiên giới khó khăn lắm mới có thể đánh ngang ngửa với tám cánh hạ cấp
"Đại nhân, kế tiếp chúng ta sẽ đi đâu?" trầm mặc một chút, Mục Thiên cười nhìn về phía Tần Vũ hỏi:
"Trở lại Bích thành sao? Hay là trực tiếp đi tới Tu La thành?"
Tần Vũ suy nghĩ một lát nghĩ đến kế hoạch Hồng Quân dùng thần thức trao đổi, cười nói:
"Từ bây giờ đến lúc Tu La chí bảo xuất thế chỉ còn có thời gian một trăm năm, chúng ta chính là không nên trở lại Bích thành rồi, dù sao nơi đó bất quá cũng xem như là chỉ nghỉ ngơi một chút mà thôi, công lực của mọi người hôm nay cũng đã ít nhiều có tiến bộ cũng không cần quay lại đó. Từ đây đến Tu La thành cũng phải mất thời gian mấy năm, chúng ta liền lên đường, trên đường sẽ lại nghỉ ngơi a!"
Mục Thiên gật đầu, nói:
"Ta và Cam Vân đi trước mở đường!" Vừa nói vừa nhìn Cam Vân, thân ảnh chợt loé hai người nháy mắt đã phiêu phù trên không trung, cánh sau lưng căn bản không cần phiến động, sau khi công lực tiến nhanh bọn họ cũng không cần năng lượng của cánh nữa. Tuy nhiên, hai người sau khi bay lên bị lay động một chút mới có thể ổn định lại, lực lượng gia tăng nhiều hiến thân thể không quen, hai người nở nụ cười chợt tưang tốc bay rất nhanh về phía trước, hướng đó đúng là đến Tu La thành
Tần Vũ liếc mắt nhìn Tình Nhi, cười nói:
"Chúng ta đi!"
Nói xong một đạnh năng lượng vô cùng ôn nhu nâng Tình Nhi lên, hai người dừng lại trên không một chút nhất thời hoá thành một đạo quang ảnh bám sát Mục Thiên và Cam Vân
Mà lúc này, tại một đỉnh núi bên ngoài Tu La thành, Đế Thích Thiên, hoàng giả Thiên nhân tộc giờ phú này vẻ mặt phẫn nộ rít gào. Trước mặt hắn là một người tướng mạo quỉ dị chí cực, một thanh niên nam tử cao lớn tóc dài
Trong sơn cốc, cái kén xanh biếc đã dần dần dung hợp, ngàn vạn quang mang sáng lạn hiện lên. Cái kén to lớn xanh biếc trong nháy mắt hoá thành hơi, quang mang tràn ngập trong cốc toàn bộ co rút lại đảo mắt hình thành một thân ảnh đứng ven hồ
Chỉ thấy thân ảnh kia có mái tóc dài bay bay, đôi mắt ẩn chứa lưỡng đạo tinh quang tản ra khiến cho người khác không dám trực tiếp nhìn. Mà trên người trường bào màu trắng tản ra quang mang ấm áp lại khiến cho người ta có cảm giác muốn tiếp cận hắn. Loại cảm giác này khiến cho người ta vừa sùng bái lại không muốn tiếp cận cực kì mâu thuẫn, giống như bảo thạch phát ra ánh sáng rất đặc biệt vậy
Thực vật bốn phía phảng phất như tràn đầy sức sống, chỉ thấy cổ thụ rung rinh cành lá, phía kia cành trúc lất phất lay động, cây cỏ cố gắng tản ra một mùi thơm ngát đặc biệt của chính nó tựa hồ hoan nghênh một cái gì đó. Sơn, thuỷ cũng tản ra một cỗ khí tức tựa hồ vạn vật trong cả Thiên địa lúc đó sống lại, một trận khoái cảm truyền vào trong lòng người xem
Tần Vũ chậm rãi mở mắt cảm thụ bốn phương tám hướng truyền đến khí tức gần gũi, trong lòng hắn cao hứng, tự nhiên chi đạo a, đây mới là cực hạn của tự nhiên chi đạo, cùng với thiên địa vạn vật câu thông, cùng với cây cỏ trao đổi!
Từng đạo trải nghiệm kiếp trước và kiếp này cùng chảy trong đan điền, giống như nước suối chảy vào ruộng khô vậy, làm dịu Tần Vũ, khiến cho hắn không nhịn được nở ra nụ cười thoả mãn. Vừa phúc hậu lại tràn ngập sinh khí từ trên người hắn truyền đến
Tình Nhi, Mục Thiên và Cam Vân ba người lúc này sớm đã tỉnh lại đồng thời tiếng kinh hô từ cái miệng nhỏ nhắn của Tình Nhi phát ra, Mục Thiên và Cam Vân cũng sung sưóng cực độ cười to, chẳng mấy chốc trong cốc rộ lên tiếng cười
Tần Vũ im lặng quay đầu nhìn về phía ba người trong lòng cũng vui sướng không thôi, yên lặng rồi lại sung suớng, chỉ thấy tâm thần hắn đột nhiên tăng trưởng cực nhanh trong nháy mắt đã khôi phục lại trạng thái tâm cảnh của chưởng khống giả
Phất tay một cái, một đạo linh khí giống như có linh tính rơi vào tay hắn. Hỗn Độn khí vốn cao ngạo lúc này đã dịu đi rất nhiều, mặc dù không thể hoàn toàn điều khiển nhưng cũng không khó hấp thu như trước
Sưu! Tần Vũ trong lòng vừa động thân thể đã xuất hiện trước mặt ba người khiến ba người đang cười khúc khích sợ hãi nhảy dựng lên, xuyên qua không gian! Trong một sát na, thân thể Tần Vũ đã phá vỡ không gian, xuyên qua vê số không gian một lần nữa xuất hiện trong không gian trước mặt ba người
"Ha ha …" Tần Vũ cười to, đây là cảnh giới chưởng khống giả, tựa hồ so với chưởng khống giả còn mạnh hơn một chút! Cùng với Hồng Quân trao đổi một phen, Tần Vũ rốt cục cũng một lần nữa đạt tới cảnh giới chưởng khống giả. Hồng Quân đem tất cả kinh nghiệm bản thân không hề giữ lại chút nào nói cho cha, mà Tần Vũ cũng đã đưa lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo bản thân trao cho Hồng Quân. Hồng Quân đã nói một cách cơ bản về Thiên đạo của Thiên Mông, mặc dù Tần Vũ không cách nào từ trong đó lĩnh xuất ra cái gì nhưng chỉ cần đã có căn bản thì làm sao có thể ngăn cản nó phát ra?
"Vũ ca ca, huynh doạ chúng ta!" Thanh âm mềm mại từ một bên truyền đến, đúng là thanh âm của Tình Nhi, chỉ thấy đằng sau lưng nàng lúc này đã hiện lên một đôi cánh màu phấn hồng, khuôn mặt tươi cười tràn đầy vẻ hớn hở, đôi nhũ đào trắng nõn nay đã đầy đặn, đôi mắt hấp háy có chút tức giận
Mục Thiên và Cam Vân ở phía sau quỳ xuống hô lớn:
"Đa tạ đại nhân cho hai người thuộc hạ đề tăng cảnh giới, công lực tiến nhanh, đã có thể biết đại nhân đã xuất lực!"
Chỉ thấy sau lưng hai người nay mọc thêm một đôi cánh nhỏ màu trắng, so với đôi cánh dài mấy thước rộng thùng thình trước đây thì thoạt nhìn thuận mắt hơn nhiều lắm. Tần Vũ cười phóng thần thức đảo qua ba người chỉ thấy trong thân thể ba người một kinh mạch rộng lớn nối thẳng vào trong đan điền, Thiên địa linh khí rất nhanh chảy vào trong người, trực tiếp tiến nhập đan điền. Mà trong đan điền, nguyên hạch của ba người dường như đã biến thành trong suốt, bốn phía nguyên hạch, bốn khoả nguyên đan do tự nhiên lực hình thành cũng tản ra quang mang, phảng phất như bảo hộ cho nguyên hạch trung tâm. Mỗi khi một đạo Thiên điạ nguyên khí chảy qua nguyên đan kia liền tản ra một lực lượng tràn ngập sinh cơ tiến vào trong nguyên hạch, mà nguyên hạch sau đó rất nhanh chuyển đổi Thiên địa nguyên khí hoá thành tự thân lực lượng của ba người
Tần Vũ ha ha cười, trong con ngươi lộ ra thần sắc sủng nịch làm bộ mặt hề nhìn Tình Nhi, vuốt đầu nàng nói:
"Tình Nhi của chúng ta đã lớn rồi a, loại … phong tình này còn thanh thuần hơn Tu La nữ vương nhiều lắm, sau này không biết có bao nhiêu thanh niên bám theo muội nữa!"
Mục Thiên cũng vui vẻ nhìn Tình Nhi, ứng nói:
"Đại nhân nói đúng, tiểu Tình Nhi càng ngày càng xinh đẹp, sau này sợ rằng chỉ cần nàng ta nở nụ cười địch nhân của chúng ta sẽ giảm bớt đi nhiều a!"
Tình Nhi lườm Mục Thiên một cái rồi nũng nịu nhìn Tần Vũ nói:
"Tình Nhi không lấy chồng, Tình Nhi cả đời này sẽ đi theo vũ ca ca!"
Tần Vũ mỉm cười, lắc đầu nói:
"Có thể không được, đợi cho tu vi các ngươi cao một chút, ta tìm được người thân đã thất lạc Vũ ca ca sẽ mang các ngươi tới một thế giới khác, nơi đó còn có rất nhiều người trẻ tuổi vĩ đại nữa, đến lúc đó Vũ ca ca sẽ chuẩn bị cho muội một lễ thành thân thật chu đáo!"
Tần Vũ híp mắt nghĩ tới đệ tử Tần gia vĩ đại, nghĩ đến lúc đó nhất định phải tìm một đệ tử trẻ tuổi vĩ đại mới có thể xứng đáng với tiểu muội muội này a!
Nghe Tần Vũ nói như vậy, Tình Nhi không nhịn được mân mê cái miệng nhỏ nhắn chẳng biết nghĩ cái gì lẳng lặng đứng một bên suy nghĩ
Mà Cam Vân và Mục Thiên còn lại thì cười hì hì cảm nhận tân lực lượng trong bản thể, loại này cùng với lực lượng của Thiên nhân không giống, còn bá đạo hơn nhiều lắm. Tựa hồ không phải là đẳng cấp của một người bình thường, lực luợng tự nhiên tràn ngập khắp thân thể, hai người hét dài tiếng kêu tràn ngập sự sung sướng
Tần Vũ cũng không để ý đến Tình Nhi nghĩ gì, cười nói với hai người:
"Hôm nay tu vi các ngươi đã tiến nhanh, Mục Thiên sợ rằng đã mạnh hơn cả bảy cánh, mà Tình Nhi và Cam Vân cũng đã có thể so sánh với cao thủ sáu cảnh rồi!"
Hai người mừng rõ lại thành tâm cảm tạ, Mục Thiên tò mò hỏi:
"Đại nhân vẫn thường nhắc đến một thế giới khác, không biết cái … không gian kia so với không gian Thiên nhân chúng ta có gì khác nhau?"
Tần Vũ ha ha cười, ánh mắt lộ ra thần sắc nhớ nhung nói:
"Tất nhiên là không giống, cái … không gian kia người mạnh nhiều như rừng, mặc dù Thiên giới các ngươi cao thủ cũng có nhưng so với nơi đó còn kém xa, chỉ là ta còn không rõ ràng lắm vì sao tại không gian này cao thủ lại không nhiều. Nhưng là trong cả vũ trụ thì không gian này là cao cấp nhất, điểm này khiến ta nghi hoặc bấy lâu!"
Nghĩ đến Thần giới trong Nhân giới, cấp bậc Thần vương, cấp bậc Thiên tôn cao thủ Tần Vũ ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. Tới cùng là vì sao Thiên giới và Tu La giới lại là không gian cao cấp nhất trong vũ trụ?
Nói đến điều này ba người nghe tất nhiên là không rõ, ba người tại Thiên giới cũng chỉ là một tiểu nhân vật, như thế nào có thể nghe nói đến những điều như vậy
Thấy ba người á khẩu không nói được gì, Tần Vũ thất vọng lắc lắc đầu gặt bỏ suy nghĩ, dù sao bản thân hôm nay đã khôi phục lại cảnh giới chưởng khống giả, sau này chỉ cần có thời gian thì công lực sớm sẽ khôi phục như trước
Đã tiến vào tự nhiên chi đạo, cảnh giới Tần Vũ cứ thể mà tăng lên đạt tới cảnh giới chưởng khống giả. Tuy nhiên dù sao thì thời gian tu luyện kiếp này quá ngắn, muốn hoàn toàn khôi phục lại tu vi kiếp trước còn phải trải qua một phen khổ tu mới có thể đạt tới cho nên Tần Vũ hôm nay cảnh giới tuy là chưởng khống giả những ngay cả cao thủ cấp Thần vương cũng không thể so sánh. Hay chính là trong Thiên giới khó khăn lắm mới có thể đánh ngang ngửa với tám cánh hạ cấp
"Đại nhân, kế tiếp chúng ta sẽ đi đâu?" trầm mặc một chút, Mục Thiên cười nhìn về phía Tần Vũ hỏi:
"Trở lại Bích thành sao? Hay là trực tiếp đi tới Tu La thành?"
Tần Vũ suy nghĩ một lát nghĩ đến kế hoạch Hồng Quân dùng thần thức trao đổi, cười nói:
"Từ bây giờ đến lúc Tu La chí bảo xuất thế chỉ còn có thời gian một trăm năm, chúng ta chính là không nên trở lại Bích thành rồi, dù sao nơi đó bất quá cũng xem như là chỉ nghỉ ngơi một chút mà thôi, công lực của mọi người hôm nay cũng đã ít nhiều có tiến bộ cũng không cần quay lại đó. Từ đây đến Tu La thành cũng phải mất thời gian mấy năm, chúng ta liền lên đường, trên đường sẽ lại nghỉ ngơi a!"
Mục Thiên gật đầu, nói:
"Ta và Cam Vân đi trước mở đường!" Vừa nói vừa nhìn Cam Vân, thân ảnh chợt loé hai người nháy mắt đã phiêu phù trên không trung, cánh sau lưng căn bản không cần phiến động, sau khi công lực tiến nhanh bọn họ cũng không cần năng lượng của cánh nữa. Tuy nhiên, hai người sau khi bay lên bị lay động một chút mới có thể ổn định lại, lực lượng gia tăng nhiều hiến thân thể không quen, hai người nở nụ cười chợt tưang tốc bay rất nhanh về phía trước, hướng đó đúng là đến Tu La thành
Tần Vũ liếc mắt nhìn Tình Nhi, cười nói:
"Chúng ta đi!"
Nói xong một đạnh năng lượng vô cùng ôn nhu nâng Tình Nhi lên, hai người dừng lại trên không một chút nhất thời hoá thành một đạo quang ảnh bám sát Mục Thiên và Cam Vân
Mà lúc này, tại một đỉnh núi bên ngoài Tu La thành, Đế Thích Thiên, hoàng giả Thiên nhân tộc giờ phú này vẻ mặt phẫn nộ rít gào. Trước mặt hắn là một người tướng mạo quỉ dị chí cực, một thanh niên nam tử cao lớn tóc dài