Một toà không thành cơ hồ có thể công phá hiện ra trước mắt Tần Vũ, với cơ hội như vậy đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua, dù sao bản thân vẫn còn có Hỗn Độn linh bảo Tử Vân kì tự bảo vệ. Nếu thật sự lâm vào khốn cảnh cho dù là mạnh mẽ thả ra Lục đạo luân hồi cũng có thể cùng Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác bình yên mà ra ngoài
Nhưng hậu quả của sự mãnh mẽ này … quả thật Tần Vũ không cách nào tính được, Lục đạo luân hồi trong đan điền thuỷ chung vẫn đang trong trạng thái trì trệ nếu thật sự mạnh mẽ phóng thích có thể cả đan điền đều bị băng hủy, bất quá hiện giờ Tần Vũ trong lòng đã có chuẩn bị
Vũ Văn Thác và Dương Thiên Hành trong lòng vẫn bất an như cũ, đi theo phía sau Tần Vũ không một tiếng động không ngừng hướng đến Minh Huyễn tinh
" Tần Vũ huynh đệ, ngươi chính là suy tính một chút đi a, tuỳ tiện tấn công như vậy một tinh cầu thật sự là quá nguy hiểm!" bản tính nhát gan của Vũ Văn Thác lại vừa lộ ra, vẻ mặt ảo não khuyên bảo Tần Vũ
Song Tần Vũ tâm đã quyết, vì muốn nhanh tiến vào Tà Thần giới, toà không thành này hiển nhiên là cơ hội tốt nhất của hắn, quay về hai người hỏi:
" Chẳng lẽ các ngươi không muốn tiến vào Tà Thần giới sao, nếu cứ làm pháo hôi trên chiến trường các ngươi cho rằng cơ hội thành công là bao nhiêu?"
Sắc mặt Dương Thiên Hành có chút ngưng trọng, nhớ lại tràng cảnh chiêu mộ tại Tà Phong thành không có sư tông đề cử bị liệt và hạ đẳng phẩm cấp bắt đi làm pháo hôi. Nếu không có Tần Vũ sợ rằng đã chết trong loạn trận, cẩn thận suy tính một phen chính là tỉ lệ thành công ít lại càng ít
Bây giờ vì ân nhân Tần Vũ cứu mạng, Dương Thiên Hành không chút chần chừ trả lời:
" Tần huynh, vô luận là thế nào mạng của Dương Thiên Hành ta do ngươi cứu đừng nói là tấn công Minh Huyễn tinh cho dù là ngươi khiến ta tan xương nát thịt cũng sẽ không một chút cau mày!"
Tần Vũ lạnh nhạt cười:
" Thiên Hành huynh nói quá lời, ta như thế nào lại để ngươi tan xương nát thịt, Minh Huyễn tinh này ta nắm chắc, chỉ là phải cần các ngươi trợ tí lực mà thôi, còn ngươi nữa, Tà Phong đại vương?"
Vũ Văn Thác nghe được Tần Vũ gọi không nhịn được liền đỏ mặt, thanh âm cơ hồ ngay cả bản thân đều nghe không thấy:
" … được rồi, đi cũng được "
Lúc này đã tới vạn thước phía trên Minh Huyễn tinh, ngưng thần nhìn lại thấy những toà thành hùng vĩ nhưng trống rỗng, sinh mạng dao động cực kì mỏng manh hiển nhiên cư dân tại nơi này đã an toàn rời khỏi tinh cầu
Vũ Văn Thác đại khái nhìn một chút địa hình Minh Huyễn tinh lập tức chỉ tới một toà thành bên trong phía Tây Nam, nói:
" Dựa theo phân tích địa thế nơi đó chính là chủ thành, tin rằng thành chủ cùng đại bộ phận binh lực đều tập trung tại nơi đó "
Toà thành nhìn quá cực kì hoành tráng, bốn phía đều thấu phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm. Nhưng cho dù là như thế trong nhiều thành trì như vậy muốn tìm ra chủ thành cũng cực kì khó khăn. Dương Thiên Hành nhìn núi non trùng điệp, có chút nghi hoặc hỏi:
" Bằng vào địa hình có thể biết được vị trí chủ thành ư, huống hồ nơi này địa thế rất phức tạp?"
Vũ Văn Thác đắc ý cười:
" Đièu này Thiên Hành đại ca hẳn không biết rồi, bằng vào tinh văn phân bố cùng với địa thế có thể kết luận vị trí chủ thành, Vũ Văn Thác ta có năng lực như vậy. Tinh cầu này bố cục nhìn qua mặc dù không có quy luật gì nhưng cùng với địa thế và tinh văn có liên quan rất lớn, ảo diệu trong đó nói ra ngươi cũng không hiểu "
Tần Vũ có chút nhíu mày, nói:
" Ngươi đều là tự lĩnh hội như thế nào biết nhiều chuyện như vậy?"
Vũ Văn Thác đột nhiên nhẹ nhàng thở dài, trầm giọng nói:
" Đương nhiên là trải qua nhiều kinh nghiệm sẽ hiểu rõ điều này, bất quá chỉ là tiểu kĩ mà thôi "
Tần Vũ sắc mặt khẽ biến, từ những lời của Vũ Văn Thác có thế biết tựa hồ kinh nghiệm của bản thân hắn không phải ai cũng bì kịp
Vũ Văn Thác cười nói:
" Nói cho các ngươi biết bên trong toà thành của Minh Huyễn tinh này kỳ thật có cất dấu một bí mật ngoại trừ thành chủ cùng một số ít người Tà Thần giới ra trong cả vũ trụ này người biết được không quá ba, mà Tà Phong đại vương Vũ Văn Thác ta may mắn chính là một trong số đó, Thành chủ bây giờ đã bị người ta sát hại, bí mật giấu bên trong toà thành kia …"
Dương Thiên Hành cực kì hứng thú hỏi:
" Có gì bí mật, nói ta nghe "
Vũ Văn Thác liếc mắt nhìn Tần Vũ, trong ánh mắt chợp động quang mang thần bí, nói:
" Nếu Tần Vũ huynh đệ có thể công hạ toà thành ta nhất định nói bí mật đó cho các ngươi, dù sao bây giờ nói ra cũng không có tác dụng gì, hắc hắc "
Tần Vũ cực kì tự tin cười lớn một tiếng, nói:
" Ngươi trước hết giữ nó lại bên mép, chờ nói cho ta biết a "
Quả nhiên qua một phen thám tính, toà thành này hiển nhiên dày đặc sinh mạng dao động nhưng khổ nỗi thần thức Tần Vũ bị hạn chế rất lớn mà tu vi của Dương Thiên Hành cũng không tính là cao cho nên không thể tiến hành xâm nhập
Không lâu sau ba người đã từ vạn thước bên trên đi tới phạm vi một dặm trên chủ thành, có thể rõ ràng thấy được hơn một trăm binh lính Chiến Thần giới bên trên tường thành, hơn nữa đại bộ phận là tu vi Đại Huyền cảnh
Vũ Văn Thác liếc mắt đã thấy trên tường thành từng đoàn binh lính lại bắt đầu phát tác, chép miệng nói:
" Tần Vũ huynh đệ bây giờ hối hận còn kịp, ngươi cho rằng có thể trong nháy mắt tiêu diệt trên một trăm binh lính Chiến Thần giới sao, hơn nữa bên trong chủ thành còn có nhiều hơn, tính toán trước sau thì …"
" Đại khái là một ngàn người nhưng lại có dăm ba người đạt tới Thiên Mang sơ kì" Tần Vũ trầm giọng nói
" Toà chủ thành này diện tích cũng không lớn, bằng vào khí tức bọn họ vọng lại thì số lượng và thực lực có thể miễn cưỡng dò xét nhưng nếu không vào được bên trong thì tình hình phân bố binh lính thế nào với năng lực của ta hoàn toàn không biết được "
Dương Thiên Hành nói:
" Nói cách khác, nếu chúng ta không có biện pháp hiểu rõ tình hình bên trong thành thì không có cách tiến hành công kích?"
Vũ Văn Thác nghe thấy câu này liền thở phào nhẹ nhõm nói:
" Vậy thật sự không có biện pháp rồi chúng ta rút thôi "
Tần Vũ không thèm để ý đến Vũ Văn Thác, ánh mắt tập trung lên tường thành, trầm tư nói:
" Bây giờ chúng ta trong tối, bọn họ ngoài sáng cho nên phải lợi dụng tình thế "
" Ngươi … ý ngươi là?"
Tần Vũ nói:
" Bây giờ bọn họ cũng không ý thức được sự tồn tại của chúng ta hơn nữa vừa mới phát binh không lâu như thế nào lại nghĩ đến chúng ta lúc này sẽ tiến hành công thành, cho nên hiện tại chính là lúc phòng ngự yếu nhất … cũng là thời cơ công thành tốt nhất của chúng ta!"
" Nhưng mà … chúng ta có ba người, huống hồ ta thậm chí không có lực công kích, đến lúc đó có khi còn bị loạn binh truy sát?" Vũ Văn Thác làm động tác phất tay áo
Khóe miệng Tần Vũ nổi lên một tia cười lạnh, ngạo nghễ nói:
" Ta đã tính đến rồi, nếu đột ngột công kích đối phương, nếu có thể giết được chủ thành vậy là Minh Huyễn tinh sẽ nằm trong tay rồi!"
" Nhưng như thế tuyệt đối vẫn phải ngạnh chiến!" Dương Thiên Hành cảm khái nói nhưng không một chút ý tứ tùi bước, dừng phía trên đám binh lính trên thành, hỏi:
" Chúng ta bây giờ nên làm gì?"
" Khai chiến!"
Hai chữ từ trong miệng Tần Vũ phát ra vừa kiên định lại mang theo vài phần sát khí hung ác. Không đợi Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác phản ứng, Tần Vũ đã vọt tới phía trước
Song Tần Vũ không phải là người lỗ mãng, nếu chưa nắm chắc thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng hành động. Nhưng cục diện bây giờ khiến Tần Vũ lâm vào độc chiến long đàm hổ huyệt, bởi hắn đã không thể quay lại tất cả đều phải dựa vào năng lực của chính mình
Đánh bất ngờ chính là muốn giết chết đối phương trước khi kịp phòng ngự, Tần Vũ am hiểu đạo lí trong đó, nguyên tố pháp tắc đột nhiên phát ra, từ trong đan điền Hỗn Độn vật chất phóng ra trong nháy mắt bị diễn hoá thành nguyên tố lực lượng, hiện lên trong lòng bàn tay
Lục đạo luân hồi bên trong đan điền vận chuyển cực kì chậm nhưng vẫn có thể thả ra một lượng lớn Hỗn Độn vật chất, Tần Vũ đối với việc này cũng là cực kì khó hiểu nhưng lúc này cũng không kịp suy nghĩ, Trạch nguyên tố pháp tắc không một tiếng động thi triển ra cơ hồ phạm vi đạt tới vài trăm thước
Vũ Văn Thác đã sớm lánh sang một bên, hiển nhiên tràng huyết chiến sắp rới rất không thích hợp cho người như vậy
Dương Thiên Hành theo phía sau Tần Vũ, Hoả nguyên tố lực lượng sớm đã nắm trong hai bàn tay, toát ra hoả diễm tuỳ thời có thể bộc phát
" Thiên Hành huynh, toà Minh Huyễn thành này trong tình thế bắt buộc sẽ không tránh khỏi một hồi huyết chiến, không thể chú ý đến ngươi cho nên sau khi vào thành chỉ cần tận lực sử dụng nguyên tố pháp tắc chế trụ binh lính, mục đích của chúng ta là ở thành chủ phủ!"
Dương Thiên Hành gật đầu
" Ta hiểu rồi, Tần Vũ huynh, ta nhất định hết sức mà làm!"
Tần Vũ liếc mắt tới chỗ bức tường Vũ Văn Thác đang núp, tức thì ánh mắt chợt hung lệ hẳn lên, Trạch nguyên tố lực lượng cũng trong nháy mắt bộc phát, phương viên trăm thước mặt đất bắt đầu ầm ầm khởi động, bụi cát bay mù mịt như có động đất
Sau khi Tần Vũ vận chuyển Trạch nguyên tố pháp tắc đột nhiên cảm giác được một tia trệ sáp, cẩn thận truy xét nhất thời mời hiểu ra tiện đà thả ra một đạo Thuỷ nguyên tố pháp tắc phóng vào bên trong đất. Trạch nguyên tố pháp tắc đột nhiên vận chuyển trở nên thanh thoát hơn, đại địa ầm ầm quy liệt, từng vết nứt rất lớn xuất hiện không ngừng phun lên những cột nước
Một sát na trong lúc đó, đất phía bên dưới tường thành hoá bùn. Tường thành cũng từ đó mà bị lún xuống, xem ra Trạch nguyên tố cùng Thuỷ nguyên tố pháp tắc kết hợp có thể hình thành hiệu quả càng tốt. Loại … phương thức chiến đấu tiềm tàng của Tu Huyền giả này Tần Vũ cũng đã ngộ thông vài phần
" Có địch nhân!" binh lính trên tường thành hô to một tiếng, lời còn chưa nói xong một cỗ áp chế không thể tả đã bao phủ toàn thân bọn họ
Tần Vũ cao cao đứng trên đỉnh đầu, ánh mắt lạnh lùng nói:
" Hôm nay khoả tinh cầu này thuộc về Tần Vũ ta!"
Một toà không thành cơ hồ có thể công phá hiện ra trước mắt Tần Vũ, với cơ hội như vậy đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua, dù sao bản thân vẫn còn có Hỗn Độn linh bảo Tử Vân kì tự bảo vệ. Nếu thật sự lâm vào khốn cảnh cho dù là mạnh mẽ thả ra Lục đạo luân hồi cũng có thể cùng Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác bình yên mà ra ngoài
Nhưng hậu quả của sự mãnh mẽ này … quả thật Tần Vũ không cách nào tính được, Lục đạo luân hồi trong đan điền thuỷ chung vẫn đang trong trạng thái trì trệ nếu thật sự mạnh mẽ phóng thích có thể cả đan điền đều bị băng hủy, bất quá hiện giờ Tần Vũ trong lòng đã có chuẩn bị
Vũ Văn Thác và Dương Thiên Hành trong lòng vẫn bất an như cũ, đi theo phía sau Tần Vũ không một tiếng động không ngừng hướng đến Minh Huyễn tinh
" Tần Vũ huynh đệ, ngươi chính là suy tính một chút đi a, tuỳ tiện tấn công như vậy một tinh cầu thật sự là quá nguy hiểm!" bản tính nhát gan của Vũ Văn Thác lại vừa lộ ra, vẻ mặt ảo não khuyên bảo Tần Vũ
Song Tần Vũ tâm đã quyết, vì muốn nhanh tiến vào Tà Thần giới, toà không thành này hiển nhiên là cơ hội tốt nhất của hắn, quay về hai người hỏi:
" Chẳng lẽ các ngươi không muốn tiến vào Tà Thần giới sao, nếu cứ làm pháo hôi trên chiến trường các ngươi cho rằng cơ hội thành công là bao nhiêu?"
Sắc mặt Dương Thiên Hành có chút ngưng trọng, nhớ lại tràng cảnh chiêu mộ tại Tà Phong thành không có sư tông đề cử bị liệt và hạ đẳng phẩm cấp bắt đi làm pháo hôi. Nếu không có Tần Vũ sợ rằng đã chết trong loạn trận, cẩn thận suy tính một phen chính là tỉ lệ thành công ít lại càng ít
Bây giờ vì ân nhân Tần Vũ cứu mạng, Dương Thiên Hành không chút chần chừ trả lời:
" Tần huynh, vô luận là thế nào mạng của Dương Thiên Hành ta do ngươi cứu đừng nói là tấn công Minh Huyễn tinh cho dù là ngươi khiến ta tan xương nát thịt cũng sẽ không một chút cau mày!"
Tần Vũ lạnh nhạt cười:
" Thiên Hành huynh nói quá lời, ta như thế nào lại để ngươi tan xương nát thịt, Minh Huyễn tinh này ta nắm chắc, chỉ là phải cần các ngươi trợ tí lực mà thôi, còn ngươi nữa, Tà Phong đại vương?"
Vũ Văn Thác nghe được Tần Vũ gọi không nhịn được liền đỏ mặt, thanh âm cơ hồ ngay cả bản thân đều nghe không thấy:
" … được rồi, đi cũng được "
Lúc này đã tới vạn thước phía trên Minh Huyễn tinh, ngưng thần nhìn lại thấy những toà thành hùng vĩ nhưng trống rỗng, sinh mạng dao động cực kì mỏng manh hiển nhiên cư dân tại nơi này đã an toàn rời khỏi tinh cầu
Vũ Văn Thác đại khái nhìn một chút địa hình Minh Huyễn tinh lập tức chỉ tới một toà thành bên trong phía Tây Nam, nói:
" Dựa theo phân tích địa thế nơi đó chính là chủ thành, tin rằng thành chủ cùng đại bộ phận binh lực đều tập trung tại nơi đó "
Toà thành nhìn quá cực kì hoành tráng, bốn phía đều thấu phát ra một cỗ khí thế uy nghiêm. Nhưng cho dù là như thế trong nhiều thành trì như vậy muốn tìm ra chủ thành cũng cực kì khó khăn. Dương Thiên Hành nhìn núi non trùng điệp, có chút nghi hoặc hỏi:
" Bằng vào địa hình có thể biết được vị trí chủ thành ư, huống hồ nơi này địa thế rất phức tạp?"
Vũ Văn Thác đắc ý cười:
" Đièu này Thiên Hành đại ca hẳn không biết rồi, bằng vào tinh văn phân bố cùng với địa thế có thể kết luận vị trí chủ thành, Vũ Văn Thác ta có năng lực như vậy. Tinh cầu này bố cục nhìn qua mặc dù không có quy luật gì nhưng cùng với địa thế và tinh văn có liên quan rất lớn, ảo diệu trong đó nói ra ngươi cũng không hiểu "
Tần Vũ có chút nhíu mày, nói:
" Ngươi đều là tự lĩnh hội như thế nào biết nhiều chuyện như vậy?"
Vũ Văn Thác đột nhiên nhẹ nhàng thở dài, trầm giọng nói:
" Đương nhiên là trải qua nhiều kinh nghiệm sẽ hiểu rõ điều này, bất quá chỉ là tiểu kĩ mà thôi "
Tần Vũ sắc mặt khẽ biến, từ những lời của Vũ Văn Thác có thế biết tựa hồ kinh nghiệm của bản thân hắn không phải ai cũng bì kịp
Vũ Văn Thác cười nói:
" Nói cho các ngươi biết bên trong toà thành của Minh Huyễn tinh này kỳ thật có cất dấu một bí mật ngoại trừ thành chủ cùng một số ít người Tà Thần giới ra trong cả vũ trụ này người biết được không quá ba, mà Tà Phong đại vương Vũ Văn Thác ta may mắn chính là một trong số đó, Thành chủ bây giờ đã bị người ta sát hại, bí mật giấu bên trong toà thành kia …"
Dương Thiên Hành cực kì hứng thú hỏi:
" Có gì bí mật, nói ta nghe "
Vũ Văn Thác liếc mắt nhìn Tần Vũ, trong ánh mắt chợp động quang mang thần bí, nói:
" Nếu Tần Vũ huynh đệ có thể công hạ toà thành ta nhất định nói bí mật đó cho các ngươi, dù sao bây giờ nói ra cũng không có tác dụng gì, hắc hắc "
Tần Vũ cực kì tự tin cười lớn một tiếng, nói:
" Ngươi trước hết giữ nó lại bên mép, chờ nói cho ta biết a "
Quả nhiên qua một phen thám tính, toà thành này hiển nhiên dày đặc sinh mạng dao động nhưng khổ nỗi thần thức Tần Vũ bị hạn chế rất lớn mà tu vi của Dương Thiên Hành cũng không tính là cao cho nên không thể tiến hành xâm nhập
Không lâu sau ba người đã từ vạn thước bên trên đi tới phạm vi một dặm trên chủ thành, có thể rõ ràng thấy được hơn một trăm binh lính Chiến Thần giới bên trên tường thành, hơn nữa đại bộ phận là tu vi Đại Huyền cảnh
Vũ Văn Thác liếc mắt đã thấy trên tường thành từng đoàn binh lính lại bắt đầu phát tác, chép miệng nói:
" Tần Vũ huynh đệ bây giờ hối hận còn kịp, ngươi cho rằng có thể trong nháy mắt tiêu diệt trên một trăm binh lính Chiến Thần giới sao, hơn nữa bên trong chủ thành còn có nhiều hơn, tính toán trước sau thì …"
" Đại khái là một ngàn người nhưng lại có dăm ba người đạt tới Thiên Mang sơ kì" Tần Vũ trầm giọng nói
" Toà chủ thành này diện tích cũng không lớn, bằng vào khí tức bọn họ vọng lại thì số lượng và thực lực có thể miễn cưỡng dò xét nhưng nếu không vào được bên trong thì tình hình phân bố binh lính thế nào với năng lực của ta hoàn toàn không biết được "
Dương Thiên Hành nói:
" Nói cách khác, nếu chúng ta không có biện pháp hiểu rõ tình hình bên trong thành thì không có cách tiến hành công kích?"
Vũ Văn Thác nghe thấy câu này liền thở phào nhẹ nhõm nói:
" Vậy thật sự không có biện pháp rồi chúng ta rút thôi "
Tần Vũ không thèm để ý đến Vũ Văn Thác, ánh mắt tập trung lên tường thành, trầm tư nói:
" Bây giờ chúng ta trong tối, bọn họ ngoài sáng cho nên phải lợi dụng tình thế "
" Ngươi … ý ngươi là?"
Tần Vũ nói:
" Bây giờ bọn họ cũng không ý thức được sự tồn tại của chúng ta hơn nữa vừa mới phát binh không lâu như thế nào lại nghĩ đến chúng ta lúc này sẽ tiến hành công thành, cho nên hiện tại chính là lúc phòng ngự yếu nhất … cũng là thời cơ công thành tốt nhất của chúng ta!"
" Nhưng mà … chúng ta có ba người, huống hồ ta thậm chí không có lực công kích, đến lúc đó có khi còn bị loạn binh truy sát?" Vũ Văn Thác làm động tác phất tay áo
Khóe miệng Tần Vũ nổi lên một tia cười lạnh, ngạo nghễ nói:
" Ta đã tính đến rồi, nếu đột ngột công kích đối phương, nếu có thể giết được chủ thành vậy là Minh Huyễn tinh sẽ nằm trong tay rồi!"
" Nhưng như thế tuyệt đối vẫn phải ngạnh chiến!" Dương Thiên Hành cảm khái nói nhưng không một chút ý tứ tùi bước, dừng phía trên đám binh lính trên thành, hỏi:
" Chúng ta bây giờ nên làm gì?"
" Khai chiến!"
Hai chữ từ trong miệng Tần Vũ phát ra vừa kiên định lại mang theo vài phần sát khí hung ác. Không đợi Dương Thiên Hành và Vũ Văn Thác phản ứng, Tần Vũ đã vọt tới phía trước
Song Tần Vũ không phải là người lỗ mãng, nếu chưa nắm chắc thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng hành động. Nhưng cục diện bây giờ khiến Tần Vũ lâm vào độc chiến long đàm hổ huyệt, bởi hắn đã không thể quay lại tất cả đều phải dựa vào năng lực của chính mình
Đánh bất ngờ chính là muốn giết chết đối phương trước khi kịp phòng ngự, Tần Vũ am hiểu đạo lí trong đó, nguyên tố pháp tắc đột nhiên phát ra, từ trong đan điền Hỗn Độn vật chất phóng ra trong nháy mắt bị diễn hoá thành nguyên tố lực lượng, hiện lên trong lòng bàn tay
Lục đạo luân hồi bên trong đan điền vận chuyển cực kì chậm nhưng vẫn có thể thả ra một lượng lớn Hỗn Độn vật chất, Tần Vũ đối với việc này cũng là cực kì khó hiểu nhưng lúc này cũng không kịp suy nghĩ, Trạch nguyên tố pháp tắc không một tiếng động thi triển ra cơ hồ phạm vi đạt tới vài trăm thước
Vũ Văn Thác đã sớm lánh sang một bên, hiển nhiên tràng huyết chiến sắp rới rất không thích hợp cho người như vậy
Dương Thiên Hành theo phía sau Tần Vũ, Hoả nguyên tố lực lượng sớm đã nắm trong hai bàn tay, toát ra hoả diễm tuỳ thời có thể bộc phát
" Thiên Hành huynh, toà Minh Huyễn thành này trong tình thế bắt buộc sẽ không tránh khỏi một hồi huyết chiến, không thể chú ý đến ngươi cho nên sau khi vào thành chỉ cần tận lực sử dụng nguyên tố pháp tắc chế trụ binh lính, mục đích của chúng ta là ở thành chủ phủ!"
Dương Thiên Hành gật đầu
" Ta hiểu rồi, Tần Vũ huynh, ta nhất định hết sức mà làm!"
Tần Vũ liếc mắt tới chỗ bức tường Vũ Văn Thác đang núp, tức thì ánh mắt chợt hung lệ hẳn lên, Trạch nguyên tố lực lượng cũng trong nháy mắt bộc phát, phương viên trăm thước mặt đất bắt đầu ầm ầm khởi động, bụi cát bay mù mịt như có động đất
Sau khi Tần Vũ vận chuyển Trạch nguyên tố pháp tắc đột nhiên cảm giác được một tia trệ sáp, cẩn thận truy xét nhất thời mời hiểu ra tiện đà thả ra một đạo Thuỷ nguyên tố pháp tắc phóng vào bên trong đất. Trạch nguyên tố pháp tắc đột nhiên vận chuyển trở nên thanh thoát hơn, đại địa ầm ầm quy liệt, từng vết nứt rất lớn xuất hiện không ngừng phun lên những cột nước
Một sát na trong lúc đó, đất phía bên dưới tường thành hoá bùn. Tường thành cũng từ đó mà bị lún xuống, xem ra Trạch nguyên tố cùng Thuỷ nguyên tố pháp tắc kết hợp có thể hình thành hiệu quả càng tốt. Loại … phương thức chiến đấu tiềm tàng của Tu Huyền giả này Tần Vũ cũng đã ngộ thông vài phần
" Có địch nhân!" binh lính trên tường thành hô to một tiếng, lời còn chưa nói xong một cỗ áp chế không thể tả đã bao phủ toàn thân bọn họ
Tần Vũ cao cao đứng trên đỉnh đầu, ánh mắt lạnh lùng nói:
" Hôm nay khoả tinh cầu này thuộc về Tần Vũ ta!"