Tần Tư xuất hiện khiến tình hình cuộc chiến hoàn toàn chuyển ngược, Cương thi nhất tộc – Kim nhãn cương thần cũng không chịu nổi một kích của Tần Tư, nếu không phải vừa rồi Tần Tư không có ý muốn giết người thì dám khẳng định gã cương nhãn cương thần vừa công kích Hồng Quân giờ đã là một cái xác.
" Tiền bối, cầu xin ngài, xin ngài giúp Tu La ma giới tiêu giệt túc địch từ thiên cổ. Chúng ta La gia cùng người của Tu la ma giới đều cảm kích ngài" La Băng bước tới khom người nói, từ nhận thức nàng biết đây là một người cực kỳ cường đại, bảy ức người Tu La ma giới vừa chết đi có cơ hội được trả thù, lúc này tâm tư nàng có thể nói là cực kỳ bi thống.
" Tiểu thư xinh đẹp, chém chém giết giết thật là nhiều tình cảm a nha, nhưng ta thấy nó không phù hợp một chút nào với một tiểu thư xinh đẹp như nàng, hay là quên đi há?" Tần Tư lại cười hai tiếng, để tiêu diệt một tộc người là không thể. Cho dù là cương thi nhất tộc hay Tu la nhất tộc cũng đều như Trúc lam đả thủy ( ý nói giữa hai cái này phải có sự gắn bó mật thiết với nhau, thiếu cái nào cũng không được) chẳng qua là họ không biết mà thôi.
Tần Vũ thân là tân vũ trụ chưởng khống giả mà trước kia đã nói qua với Tần Tư, trí tuệ của các chủng tộc trong Vũ trụ đều nằm trong tay chưởng khống giả. Khi đã sáng tạo ra là muốn họ có sự phát triển gì đó, chủng tộc đó sẽ được Vũ trụ sinh mạng pháp tắc bảo vệ, vĩnh viễn không diệt tộc.
" Nữ hoàng bệ hạ, đại ca ta vốn là một người lương thiện, huynh ấy là người không thích giết chóc, trước tiên…xin bệ hạ lui binh" Hồng Quân biết Tần Tư không thích giết người, nhưng không có nghĩa là hắn không dám giết người. Giết chết ba gã Kim nhãn cương thần trước mắt mà nói là không phải chuyện khó, nhưng đại ca mình đã nói như thế thì hắn cũng đành phải chen lời vào yểm hộ đại ca mình.
" Được rồi, xin mời tiền bối theo chúng ta" La Băng hung hăng nhìn mấy gã cương thi, trong ánh mắt thấy được sự cừu hận, phẫn nộ và xen vào đó là một chút lo lắng.
" Tiểu Bàn, Ngộ Không…chúng ta đi. Đã chết nhiều người như vậy rồi ta nghĩ chiến tranh cũng nên chấm dứt thôi" Hồng Quân chỉ còn biết thở dài, tại chiến trường tính mạng con người không đáng một đồng xu nào cả, chết là hết, mất tất cả …trở về với cát bụi hết mà thôi.
" Đông …Đông"
Hồng Quân sắc mặt biến đổi, lúc này hạt châu mầu xám trong đan điền đang rung động mạnh, mỗi lần rung đều khiến đan điền chịu một trận chấn động, gây cho Hồng Quân một trận đau đớn.
" Đại ca, Cổ Bàn, các người đi trước đi…ta …ở đây nghỉ ngơi một chút" Hồng Quân chỉ miễn cưỡng nói được câu này, sắc mày lập tức trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng.
Hồng Quân đột nhiên biến mất, trước mặt mọi người xuất hiện một hạt tro bụi nhỏ, thì ra Hồng Quân đã tiến vào Hồng Quân hành phủ.
Tại Hồng Quân đạo tràng tầng một, Hồng Quân đang cố hết sức duy trì thần trí, không để cho chính mình hôn mê, bên cạnh đó hắn lại càng cố gắng để khống chế hạt châu màu xám, hạt châu màu xám căn bản không chịu sự khống chế của hắn càng ngày càng rung động dữ dội,, đan điền của Hồng Quân càng ngày càng bị công phá nguy hiểm.
" Yếu mệnh, đang lúc này lại đột phá tầng thứ hai, nếu vào không được tầng thứ hai, ta chết chắc ở đây rồi" Hồng Quân cắn chặt răng, vận dụng Hồng Quân đạo quyết, cũng sử dụng năng lực tối đa để cố gắng.
" Tiểu tử này thật cổ quái, các người chờ ta một chút, ta đi xem" Tần Tư vẻ mặt ngưng trọng, nhìn tình hình Hồng Quân tiến nhập Hồng Quân hành phủ, Tần Tư như đã biết tình huống vội vàng nói với mọi người một câu rồi tiến nhập Hồng Quân hành phủ.
Nếu như là người khác thì phải được sự đồng ý của Hồng Quân mới được vào, nhưng chỉ cần đạt tới thiên thần cảnh giới thì không cần sự đồng ý của Hồng Quân cũng có thể mạnh mẽ tiến vào Hồng Quân hành phủ. Năm đó Khương Lan cũng đã từng để lại trong Nghịch Ương cảnh không ít đồ vật, rồi Hoàng Phủ Tĩnh cũng đã từng vào Hồng Quân hành phủ khi không được sự đồng ý của Hồng Quân.
Hồng Quân đang ở một tầng khoanh chân lăng không mà ngồi, nhắm mắt ngồi đó mọi chuyện xung quanh đều không biết gì cả. Phiêu phù bao xung quanh Hồng Quân là một dạng khí màu xám, từng đạo từng đạo vật chất màu xám xuyên toa, Lần trước Hồng Quân bị thương, Vô danh vật chất màu xám không những trị thương cho Hồng Quân mà còn cải thiện thân thể của hắn, bây giờ cơ hồ như mỗi khối thân thể cùng với máu của Hồng Quân đều tràn ngập loại vật chất này.
Nhìn hình dáng của Hồng Quân, Tần Tư cũng không biết phải làm gì, không biết chuyện gì xảy ra. Còn mấy người bên ngoài cũng chỉ biết nhìn hạt bụi màu xám đang phiêu phù trong không trung, nhất thời cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ba kim nhãn cương thần cùng Huống Nhật Minh cũng đang nghi hoặc đứng nhìn những người này, vừa rồi Hồng Quân cùng Tần Tư biến mất bọn họ tưởng rằng Hồng Quân cùng Tần Tư đã rời đi không chú ý tới sự biến ảo của Hồng Quân hành phủ.
Thân thể Hồng Quân ngày càng khó chịu, đan điền đang dần dần vỡ ra, da tay cũng theo đan điền bị vỡ máu hồng nhè nhẹ chảy ra. Với năng lực của Tần Tư cũng không có cách cầm máu cho Hồng Quân.
Lúc này Tần Tư thực sự luống cuống, hắn không biết phải làm sao cầm máu, không có khả năng khống chế được tình huống này. Ngay cả chuyện gì xảy ra với Hồng Quân hắn cũng không biết, chỉ còn biết ở bên cạnh khẩn trương.
" Tiểu Sương … có điều gì đó không đúng"
Tân thần giới, Tần Vũ có chút nhíu mày, đồng thời truyền âm cho Hồng Mông và Lâm Mông, để cho hắn tới Hồng Mông không gian xem xét.
" Oanh" Một tiếng nổ, đan điền Hồng Quân bể nát tan tành. Khi đan điền vỡ nát cũng chính là lúc mà Hồng Quân bước vào hôn mê, hạt châu màu xám không có đan điền ngăn trở một chút đã biến to lên rồi cũng nổ tung.
Chỉ trong nháy mắt hạt châu nổ mạnh, thân thể Hồng Quân cũng bị hút vào khối vật chất màu xám đó. Sau khi hạt châu màu xám nổ mạnh hình thành một không gian như dòng suối, với hấp lực cực mạnh khiến Tần Tư ở bên cạnh cũng chỉ kịp ngăn lại một chút rồi cũng bị hút luôn vào đó.
Hồng Quân hành phủ lập tức bạo khai, màu xám như dòng suối kia đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, những người ở bên ngoài ngay lập tức bị dòng suối này hút vào bên trong hết.
" Không ổn rồi, chạy mau" Tôn Ngộ Không hô to một tiếng, vừa chạy được vài bước đã bị dòng suối màu xám đó hút vào, ngay sau đó Phượng Hi cũng bị hút luôn.
" Tần Vũ tiên sinh" Cổ Bàn lần cuối cùng còn nhớ trước đây Tần Vũ từng dặn dò, vội vàng hô to một tiếng. Thân thể Cổ Bàn đang khi bị dòng suối kia hút vào bỗng dưng ngừng lại, thời gian ngay lập tức bị đình chỉ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Tần Vũ đột nhiên xuất hiện, nhưng kỳ lạ là ngay lập tức dòng suối đó lại chuyển động, dòng suối tiếp tục chảy thì mọi người xung quanh tiếp tục bị hút vào, kể cả Cổ Bàn vừa hô lên, mấy gã cương thi ở phía xa cũng cùng chung số phận, bị hút vào đó nốt. Tuy nhiên hấp lực cường đại này đối với Tần Vũ lại không có một chút tác dụng nào.
Tần Vũ nhíu mày, hắn đã phát động thời gian tĩnh chỉ cũng chỉ duy trì được một chút, nhanh chóng mất đi hoàn toàn tác dụng. Bên cạnh Tần Vũ đột nhiên xuất hiện hai người, cũng kinh ngạc nhìn dòng suối màu xám đang chảy.
Cổ Bàn biến mất, vốn Cổ Bàn và La Bàn có liên lạc nên ngay lập tức phiến Hồng Mông Không gian khôi phục nguyên dạng, La Bàn cùng không gian của Hồng Mông ngay lập tức bị chặt đứt (Nguyên văn đoạn này là: La bàn hòa hồng quân không gian đích ngay cả tiếp, bị mạnh mẽ đích chặc đứt liễu. nhưng theo mình thì Hồng Quân không gian là không chính xác, mà phải là Hồng Mông không gian vì số phận của Hồng Quân còn chưa rõ thì lấy đâu ra không gian này nọ??)
" Đại ca, nhị ca"
Trong lòng Tần Vũ bỗng nhiên xuất hiện một loại cảm giác…bất ổn, lần trước linh hồn của Tần Sương bị hút đi…lần này cảm giác đột nhiên tăng mạnh, vì lần này cả hai người con trai của mình đều bị biến mất.
" Phát động nhanh như vậy… nhưng sao không thấy sự tồn tại của họ?" Hồng Mông lúc này cũng nhíu mày, ba người nhìn chằm chằm vào dòng suối màu xám kia, dòng suối chầm chậm thu nhỏ lại rồi đột nhiên biến mất, không tăm tích. Cả Hồng Mông không gian, cả vũ trụ lớn nhỏ rốt cuộc vẫn không tìm thấy được một chút hơi thở nào của những người đã biến mất.
" Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?" Lâm Mông cũng nhíu mày, tại Hồng Mông không gian xuất hiện sự việc này khiến cho tam đại Chưởng khống giả đều không có biện pháp.
" Tam đệ, ta cũng không rõ lắm, bọn họ biến mất khỏi Hồng Mông không gian, đi về đâu thì ta cũng không biết nữa" Hồng Mông mở kim thư, Hồng Quân, Tần Tư, Cổ Bàn, Tôn Ngộ Không, Phượng Hi, La Băng, cùng bốn gã cương thi … tên của họ đều biến mất khỏi kim thư.
" Đại ca, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Tần Vũ trong lòng bi thương vô hạn, hai con trai đều trước mắt mình mà biến mất, lại còn không biết đi đâu về đâu? Mà dòng suối màu xám lại không chịu sự khống chế của hắn, thời gian tĩnh chỉ cũng không có tác dụng, … loại tình hình này khiến cho hắn cảm thấy Chưởng khống giả cũng không phải là vạn năng.
" Tam đệ, nói cái gì bây giờ cũng trở thành vô dụng, Tần Sương bọn họ đi vào một không gian nào đó mà chúng ta không biết, một không gian mà chúng ta không biết thì chỉ còn chờ tạo hóa của bọn họ mà thôi" Hồng Mông thở dài, Hồng Quân biến khỏi không gian của hắn mà hắn không có một năng lực gì cản trở, một điểm hữu dụng cũng không có.
" Không tốt, đại ca, nhị ca đệ đi trước một chuyến" Tần Vũ sắc mặt biến đổi, trong cơ thể Khương Lập có tình huống dị biến, Tần Vũ lập tức xuất hiện bên cạnh Khương Lập, lưu lại phân thân cùng với bọn Hồng Mông thương thảo.
Khương Lập từ trong trí nhớ của Tả Thu Mi có lưu lại những ẩn hoạn, mặc dù nàng là Tính Mạng Thần vương, mặc dù không cần đến ký ức của Tả Thu Mi thì nàng vẫn là Thần Vương cường đại. Tần Sương, Tần Tư xảy ra chuyện khiến năng lượng trong người nàng bạo động, tùy thời có thế tự bạo bất kỳ lúc nào.
" Lập Nhi" Tần Vũ nhẹ nhàng nâng người Khương Lập lên, một cỗ Hồng Mông nguyên lực tiến vào cơ thể Khương Lập. Vì thấy trong cơ thể đang có dấu hiệu của tự bạo nên Tần Vũ buộc phải đưa năng lượng vào nhằm ổn định nguồn năng lượng đó, một lát sau Khương Lập đã bước qua giai đoạn nguy hiểm.
" Vũ ca" Khương Lập mở mắt, nhìn Tần Vũ. Khóe miệng nàng xuất hiện một sợi tơ máu, ngay lập tức nàng khóc lên nức nở, lần đả kích này so với lần trước còn muốn lớn hơn. Lần trước ít nhất thân thể Tần Sương còn lưu lại, nhưng lần này thì…không những thế một lúc mất đi hai đứa con trai, thử hỏi có người mẹ nào chịu thấu?? Kể cả đó là một Thần Vương đi chăng nữa.
" Lập Nhi, Hồng Mông đại ca nói bọn Tần Sương chỉ đến một không gian nào đó, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Cùng lắm bọn chúng du ngoạn một chuyến rồi sẽ trở về." Tần Vũ an ủi Khương Lập như vậy. Đến bây giờ hắn chỉ còn biết đưa ra lý do đó mà thôi, ngay cả không gian kia và những sự tình liên quan đến Tần Sương hắn đều nắm không rõ ràng, còn biết phải nói thế nào nữa chứ?
" Tiểu Sương…Tiểu Sương bọn nó có thể thật sự trở về chứ?" Khương Lập mở to mắt, vừa khóc vừa nhìn Tần Vũ hỏi.
" Nhất định sẽ trở về, ta cam đoan với nàng như thế" Tần Vũ lần này cam đoan cũng chỉ nhờ trực giác, căn bản không có một lý do gì khác cả
" Bọn nó đi tới nơi nào? Bao giờ thì trở về? Hồng Mông đại ca cũng chưa có biện pháp mà?" Khương Lập liên tiếp hỏi ba vấn đề khiến Tần Vũ chỉ còn biết thở dài đoạn ôm lấy Khương Lập một câu cũng không nói thành lời.
" Đại ca, mọi chuyện có đúng như chúng ta suy đoán hay không? Mười người bỗng dưng biến mất, không có mặt ở Hồng Mông vũ trụ thì ở đâu đây?" Phân thân của Tần Vũ đang ở nơi mà Tần Sương biến mất cùng với Hồng Mông, Lâm Mông đàm thoại.
" Tam đệ, đệ không nên kích động, chúng ta ngay từ đầu đã suy đoán sai rồi. Ta vốn tưởng màu xám vật chất của Tần Sương có thể khai sáng một Hồng Quân không gian giống như không gian của chúng ta, bây giờ xem ra không phải như thế. Vật chất màu xám này vốn dĩ đã tồn tại, Tần Sương giống như là đệ tiếp tới không gian kia, có lẽ bây giờ bọn nó đã tới được không gian kia rồi." Hồng Mông nói xong thở dài, sự thật đã cho thấy cả ba người bọn họ ngay từ đầu đã phán đoán sai lầm.
Sự thật đã là như vậy, Hồng Mông chỉ còn biết nói rằng bọn Hồng Quân đã tới không gian kỳ lạ kia, đó chính là không gian của vật chất màu xám. Hồng Mông lúc này cũng chỉ biết nghi hoặc không gian của Hồng Quân, liền gọi nó là " vô danh không gian".
Tại Vô danh không gian, thiên địa toàn là một màu xám xịt, mười người bị hút vào nhưng toàn bộ bị tách ra, không có ai là ở gần nhau cả, Đan điền của Hồng Quân bị bề nát tan tành giờ đang chậm rãi khôi phục, bên trong đan điền một đoàn mông mông vật chất màu xám. Vô danh vật chất này không giống như vô danh vật chất màu xám trước kia, màu xám vật chất nguyên thủy này không thấy có tăng trưởng, mà chỉ thấy năng lượng trong đó hoàn toàn mạnh mẽ.
Tần Tư xuất hiện khiến tình hình cuộc chiến hoàn toàn chuyển ngược, Cương thi nhất tộc – Kim nhãn cương thần cũng không chịu nổi một kích của Tần Tư, nếu không phải vừa rồi Tần Tư không có ý muốn giết người thì dám khẳng định gã cương nhãn cương thần vừa công kích Hồng Quân giờ đã là một cái xác.
" Tiền bối, cầu xin ngài, xin ngài giúp Tu La ma giới tiêu giệt túc địch từ thiên cổ. Chúng ta La gia cùng người của Tu la ma giới đều cảm kích ngài" La Băng bước tới khom người nói, từ nhận thức nàng biết đây là một người cực kỳ cường đại, bảy ức người Tu La ma giới vừa chết đi có cơ hội được trả thù, lúc này tâm tư nàng có thể nói là cực kỳ bi thống.
" Tiểu thư xinh đẹp, chém chém giết giết thật là nhiều tình cảm a nha, nhưng ta thấy nó không phù hợp một chút nào với một tiểu thư xinh đẹp như nàng, hay là quên đi há?" Tần Tư lại cười hai tiếng, để tiêu diệt một tộc người là không thể. Cho dù là cương thi nhất tộc hay Tu la nhất tộc cũng đều như Trúc lam đả thủy ( ý nói giữa hai cái này phải có sự gắn bó mật thiết với nhau, thiếu cái nào cũng không được) chẳng qua là họ không biết mà thôi.
Tần Vũ thân là tân vũ trụ chưởng khống giả mà trước kia đã nói qua với Tần Tư, trí tuệ của các chủng tộc trong Vũ trụ đều nằm trong tay chưởng khống giả. Khi đã sáng tạo ra là muốn họ có sự phát triển gì đó, chủng tộc đó sẽ được Vũ trụ sinh mạng pháp tắc bảo vệ, vĩnh viễn không diệt tộc.
" Nữ hoàng bệ hạ, đại ca ta vốn là một người lương thiện, huynh ấy là người không thích giết chóc, trước tiên…xin bệ hạ lui binh" Hồng Quân biết Tần Tư không thích giết người, nhưng không có nghĩa là hắn không dám giết người. Giết chết ba gã Kim nhãn cương thần trước mắt mà nói là không phải chuyện khó, nhưng đại ca mình đã nói như thế thì hắn cũng đành phải chen lời vào yểm hộ đại ca mình.
" Được rồi, xin mời tiền bối theo chúng ta" La Băng hung hăng nhìn mấy gã cương thi, trong ánh mắt thấy được sự cừu hận, phẫn nộ và xen vào đó là một chút lo lắng.
" Tiểu Bàn, Ngộ Không…chúng ta đi. Đã chết nhiều người như vậy rồi ta nghĩ chiến tranh cũng nên chấm dứt thôi" Hồng Quân chỉ còn biết thở dài, tại chiến trường tính mạng con người không đáng một đồng xu nào cả, chết là hết, mất tất cả …trở về với cát bụi hết mà thôi.
" Đông …Đông"
Hồng Quân sắc mặt biến đổi, lúc này hạt châu mầu xám trong đan điền đang rung động mạnh, mỗi lần rung đều khiến đan điền chịu một trận chấn động, gây cho Hồng Quân một trận đau đớn.
" Đại ca, Cổ Bàn, các người đi trước đi…ta …ở đây nghỉ ngơi một chút" Hồng Quân chỉ miễn cưỡng nói được câu này, sắc mày lập tức trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng.
Hồng Quân đột nhiên biến mất, trước mặt mọi người xuất hiện một hạt tro bụi nhỏ, thì ra Hồng Quân đã tiến vào Hồng Quân hành phủ.
Tại Hồng Quân đạo tràng tầng một, Hồng Quân đang cố hết sức duy trì thần trí, không để cho chính mình hôn mê, bên cạnh đó hắn lại càng cố gắng để khống chế hạt châu màu xám, hạt châu màu xám căn bản không chịu sự khống chế của hắn càng ngày càng rung động dữ dội,, đan điền của Hồng Quân càng ngày càng bị công phá nguy hiểm.
" Yếu mệnh, đang lúc này lại đột phá tầng thứ hai, nếu vào không được tầng thứ hai, ta chết chắc ở đây rồi" Hồng Quân cắn chặt răng, vận dụng Hồng Quân đạo quyết, cũng sử dụng năng lực tối đa để cố gắng.
" Tiểu tử này thật cổ quái, các người chờ ta một chút, ta đi xem" Tần Tư vẻ mặt ngưng trọng, nhìn tình hình Hồng Quân tiến nhập Hồng Quân hành phủ, Tần Tư như đã biết tình huống vội vàng nói với mọi người một câu rồi tiến nhập Hồng Quân hành phủ.
Nếu như là người khác thì phải được sự đồng ý của Hồng Quân mới được vào, nhưng chỉ cần đạt tới thiên thần cảnh giới thì không cần sự đồng ý của Hồng Quân cũng có thể mạnh mẽ tiến vào Hồng Quân hành phủ. Năm đó Khương Lan cũng đã từng để lại trong Nghịch Ương cảnh không ít đồ vật, rồi Hoàng Phủ Tĩnh cũng đã từng vào Hồng Quân hành phủ khi không được sự đồng ý của Hồng Quân.
Hồng Quân đang ở một tầng khoanh chân lăng không mà ngồi, nhắm mắt ngồi đó mọi chuyện xung quanh đều không biết gì cả. Phiêu phù bao xung quanh Hồng Quân là một dạng khí màu xám, từng đạo từng đạo vật chất màu xám xuyên toa, Lần trước Hồng Quân bị thương, Vô danh vật chất màu xám không những trị thương cho Hồng Quân mà còn cải thiện thân thể của hắn, bây giờ cơ hồ như mỗi khối thân thể cùng với máu của Hồng Quân đều tràn ngập loại vật chất này.
Nhìn hình dáng của Hồng Quân, Tần Tư cũng không biết phải làm gì, không biết chuyện gì xảy ra. Còn mấy người bên ngoài cũng chỉ biết nhìn hạt bụi màu xám đang phiêu phù trong không trung, nhất thời cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ba kim nhãn cương thần cùng Huống Nhật Minh cũng đang nghi hoặc đứng nhìn những người này, vừa rồi Hồng Quân cùng Tần Tư biến mất bọn họ tưởng rằng Hồng Quân cùng Tần Tư đã rời đi không chú ý tới sự biến ảo của Hồng Quân hành phủ.
Thân thể Hồng Quân ngày càng khó chịu, đan điền đang dần dần vỡ ra, da tay cũng theo đan điền bị vỡ máu hồng nhè nhẹ chảy ra. Với năng lực của Tần Tư cũng không có cách cầm máu cho Hồng Quân.
Lúc này Tần Tư thực sự luống cuống, hắn không biết phải làm sao cầm máu, không có khả năng khống chế được tình huống này. Ngay cả chuyện gì xảy ra với Hồng Quân hắn cũng không biết, chỉ còn biết ở bên cạnh khẩn trương.
" Tiểu Sương … có điều gì đó không đúng"
Tân thần giới, Tần Vũ có chút nhíu mày, đồng thời truyền âm cho Hồng Mông và Lâm Mông, để cho hắn tới Hồng Mông không gian xem xét.
" Oanh" Một tiếng nổ, đan điền Hồng Quân bể nát tan tành. Khi đan điền vỡ nát cũng chính là lúc mà Hồng Quân bước vào hôn mê, hạt châu màu xám không có đan điền ngăn trở một chút đã biến to lên rồi cũng nổ tung.
Chỉ trong nháy mắt hạt châu nổ mạnh, thân thể Hồng Quân cũng bị hút vào khối vật chất màu xám đó. Sau khi hạt châu màu xám nổ mạnh hình thành một không gian như dòng suối, với hấp lực cực mạnh khiến Tần Tư ở bên cạnh cũng chỉ kịp ngăn lại một chút rồi cũng bị hút luôn vào đó.
Hồng Quân hành phủ lập tức bạo khai, màu xám như dòng suối kia đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, những người ở bên ngoài ngay lập tức bị dòng suối này hút vào bên trong hết.
" Không ổn rồi, chạy mau" Tôn Ngộ Không hô to một tiếng, vừa chạy được vài bước đã bị dòng suối màu xám đó hút vào, ngay sau đó Phượng Hi cũng bị hút luôn.
" Tần Vũ tiên sinh" Cổ Bàn lần cuối cùng còn nhớ trước đây Tần Vũ từng dặn dò, vội vàng hô to một tiếng. Thân thể Cổ Bàn đang khi bị dòng suối kia hút vào bỗng dưng ngừng lại, thời gian ngay lập tức bị đình chỉ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Tần Vũ đột nhiên xuất hiện, nhưng kỳ lạ là ngay lập tức dòng suối đó lại chuyển động, dòng suối tiếp tục chảy thì mọi người xung quanh tiếp tục bị hút vào, kể cả Cổ Bàn vừa hô lên, mấy gã cương thi ở phía xa cũng cùng chung số phận, bị hút vào đó nốt. Tuy nhiên hấp lực cường đại này đối với Tần Vũ lại không có một chút tác dụng nào.
Tần Vũ nhíu mày, hắn đã phát động thời gian tĩnh chỉ cũng chỉ duy trì được một chút, nhanh chóng mất đi hoàn toàn tác dụng. Bên cạnh Tần Vũ đột nhiên xuất hiện hai người, cũng kinh ngạc nhìn dòng suối màu xám đang chảy.
Cổ Bàn biến mất, vốn Cổ Bàn và La Bàn có liên lạc nên ngay lập tức phiến Hồng Mông Không gian khôi phục nguyên dạng, La Bàn cùng không gian của Hồng Mông ngay lập tức bị chặt đứt (Nguyên văn đoạn này là: La bàn hòa hồng quân không gian đích ngay cả tiếp, bị mạnh mẽ đích chặc đứt liễu. nhưng theo mình thì Hồng Quân không gian là không chính xác, mà phải là Hồng Mông không gian vì số phận của Hồng Quân còn chưa rõ thì lấy đâu ra không gian này nọ??)
" Đại ca, nhị ca"
Trong lòng Tần Vũ bỗng nhiên xuất hiện một loại cảm giác…bất ổn, lần trước linh hồn của Tần Sương bị hút đi…lần này cảm giác đột nhiên tăng mạnh, vì lần này cả hai người con trai của mình đều bị biến mất.
" Phát động nhanh như vậy… nhưng sao không thấy sự tồn tại của họ?" Hồng Mông lúc này cũng nhíu mày, ba người nhìn chằm chằm vào dòng suối màu xám kia, dòng suối chầm chậm thu nhỏ lại rồi đột nhiên biến mất, không tăm tích. Cả Hồng Mông không gian, cả vũ trụ lớn nhỏ rốt cuộc vẫn không tìm thấy được một chút hơi thở nào của những người đã biến mất.
" Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?" Lâm Mông cũng nhíu mày, tại Hồng Mông không gian xuất hiện sự việc này khiến cho tam đại Chưởng khống giả đều không có biện pháp.
" Tam đệ, ta cũng không rõ lắm, bọn họ biến mất khỏi Hồng Mông không gian, đi về đâu thì ta cũng không biết nữa" Hồng Mông mở kim thư, Hồng Quân, Tần Tư, Cổ Bàn, Tôn Ngộ Không, Phượng Hi, La Băng, cùng bốn gã cương thi … tên của họ đều biến mất khỏi kim thư.
" Đại ca, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Tần Vũ trong lòng bi thương vô hạn, hai con trai đều trước mắt mình mà biến mất, lại còn không biết đi đâu về đâu? Mà dòng suối màu xám lại không chịu sự khống chế của hắn, thời gian tĩnh chỉ cũng không có tác dụng, … loại tình hình này khiến cho hắn cảm thấy Chưởng khống giả cũng không phải là vạn năng.
" Tam đệ, nói cái gì bây giờ cũng trở thành vô dụng, Tần Sương bọn họ đi vào một không gian nào đó mà chúng ta không biết, một không gian mà chúng ta không biết thì chỉ còn chờ tạo hóa của bọn họ mà thôi" Hồng Mông thở dài, Hồng Quân biến khỏi không gian của hắn mà hắn không có một năng lực gì cản trở, một điểm hữu dụng cũng không có.
" Không tốt, đại ca, nhị ca đệ đi trước một chuyến" Tần Vũ sắc mặt biến đổi, trong cơ thể Khương Lập có tình huống dị biến, Tần Vũ lập tức xuất hiện bên cạnh Khương Lập, lưu lại phân thân cùng với bọn Hồng Mông thương thảo.
Khương Lập từ trong trí nhớ của Tả Thu Mi có lưu lại những ẩn hoạn, mặc dù nàng là Tính Mạng Thần vương, mặc dù không cần đến ký ức của Tả Thu Mi thì nàng vẫn là Thần Vương cường đại. Tần Sương, Tần Tư xảy ra chuyện khiến năng lượng trong người nàng bạo động, tùy thời có thế tự bạo bất kỳ lúc nào.
" Lập Nhi" Tần Vũ nhẹ nhàng nâng người Khương Lập lên, một cỗ Hồng Mông nguyên lực tiến vào cơ thể Khương Lập. Vì thấy trong cơ thể đang có dấu hiệu của tự bạo nên Tần Vũ buộc phải đưa năng lượng vào nhằm ổn định nguồn năng lượng đó, một lát sau Khương Lập đã bước qua giai đoạn nguy hiểm.
" Vũ ca" Khương Lập mở mắt, nhìn Tần Vũ. Khóe miệng nàng xuất hiện một sợi tơ máu, ngay lập tức nàng khóc lên nức nở, lần đả kích này so với lần trước còn muốn lớn hơn. Lần trước ít nhất thân thể Tần Sương còn lưu lại, nhưng lần này thì…không những thế một lúc mất đi hai đứa con trai, thử hỏi có người mẹ nào chịu thấu?? Kể cả đó là một Thần Vương đi chăng nữa.
" Lập Nhi, Hồng Mông đại ca nói bọn Tần Sương chỉ đến một không gian nào đó, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Cùng lắm bọn chúng du ngoạn một chuyến rồi sẽ trở về." Tần Vũ an ủi Khương Lập như vậy. Đến bây giờ hắn chỉ còn biết đưa ra lý do đó mà thôi, ngay cả không gian kia và những sự tình liên quan đến Tần Sương hắn đều nắm không rõ ràng, còn biết phải nói thế nào nữa chứ?
" Tiểu Sương…Tiểu Sương bọn nó có thể thật sự trở về chứ?" Khương Lập mở to mắt, vừa khóc vừa nhìn Tần Vũ hỏi.
" Nhất định sẽ trở về, ta cam đoan với nàng như thế" Tần Vũ lần này cam đoan cũng chỉ nhờ trực giác, căn bản không có một lý do gì khác cả
" Bọn nó đi tới nơi nào? Bao giờ thì trở về? Hồng Mông đại ca cũng chưa có biện pháp mà?" Khương Lập liên tiếp hỏi ba vấn đề khiến Tần Vũ chỉ còn biết thở dài đoạn ôm lấy Khương Lập một câu cũng không nói thành lời.
" Đại ca, mọi chuyện có đúng như chúng ta suy đoán hay không? Mười người bỗng dưng biến mất, không có mặt ở Hồng Mông vũ trụ thì ở đâu đây?" Phân thân của Tần Vũ đang ở nơi mà Tần Sương biến mất cùng với Hồng Mông, Lâm Mông đàm thoại.
" Tam đệ, đệ không nên kích động, chúng ta ngay từ đầu đã suy đoán sai rồi. Ta vốn tưởng màu xám vật chất của Tần Sương có thể khai sáng một Hồng Quân không gian giống như không gian của chúng ta, bây giờ xem ra không phải như thế. Vật chất màu xám này vốn dĩ đã tồn tại, Tần Sương giống như là đệ tiếp tới không gian kia, có lẽ bây giờ bọn nó đã tới được không gian kia rồi." Hồng Mông nói xong thở dài, sự thật đã cho thấy cả ba người bọn họ ngay từ đầu đã phán đoán sai lầm.
Sự thật đã là như vậy, Hồng Mông chỉ còn biết nói rằng bọn Hồng Quân đã tới không gian kỳ lạ kia, đó chính là không gian của vật chất màu xám. Hồng Mông lúc này cũng chỉ biết nghi hoặc không gian của Hồng Quân, liền gọi nó là " vô danh không gian".
Tại Vô danh không gian, thiên địa toàn là một màu xám xịt, mười người bị hút vào nhưng toàn bộ bị tách ra, không có ai là ở gần nhau cả, Đan điền của Hồng Quân bị bề nát tan tành giờ đang chậm rãi khôi phục, bên trong đan điền một đoàn mông mông vật chất màu xám. Vô danh vật chất này không giống như vô danh vật chất màu xám trước kia, màu xám vật chất nguyên thủy này không thấy có tăng trưởng, mà chỉ thấy năng lượng trong đó hoàn toàn mạnh mẽ.