Trên cánh tay tuyết trắng của công chúa Sama đột nhiên xuất hiện một lỗ máu như ngón út, nhìn qua có vẻ rất dữ tợn, mà Hạ Thiên vừa rút tay, trên tay có vết máu, rõ ràng không phải là ai khác làm ra, chính là Hạ Thiên làm ra, vừa rồi hắn vừa mới đâm một lổ thủng trên tay nàng.
Công chúa Sama cảm thấy rất đau, nhưng không phải đau trong người, là đau trong lòng, vì nàng nghĩ mãi mà không rõ, vi sào Hạ Thiên lại làm như vậy với mình? Dựa theo lời của vị giáo viên kia thì nàng đã giao thứ quý nhất cho hắn, đáng lý hắn phải sủng ái nàng mới đúng chứ? Vì sao lại có kết quả khác biệt thế này?
Hạ Thiên không trả lời, biểu hiệ của hắn lúc này lại rất ngưng trọng, điều này rõ ràng là không bình thường. Phải biết rằng vài giây trước đó hắn còn đang sung sướng hưởng dụng cô công chúa, mà bây giờ bọn họ vẫn đang kết hợp với nhau, tay trái của hắn vẫn còn giữ lấy eo của nàng. Cũng vì vậy mà nàng dù có đau và nới lỏng một tay vẫn bám lấy người hắn mà không rơi xuống.
Nhưng bàn tay phải của Hạ Thiên lúc này rất quỷ dị, cũng không phải quỷ dị vì trên tay có máu tươi, mà lòng bàn tay của hắn chợt xuất hiện một thứ gì đó rất quỷ dị. Lúc đầu thứ này cũng không lớn, đại khái là một hạt châu như một viên thủy tinh, nhưng lúc này tốc độ dần bành trướng, khoảnh khắc sau đã to như nắm tay.
Bên trong khối không khí có vẻ rất quỷ dị, hình như có vài khí thể đang dùng tốc độ rất nhanh để cuộn trào bên trong, chúng nó giống như muốn bùng phát. Nhưng đáng tiếc là bên ngoài khối không khí có một lực lượng cực mạnh cản trở những khí thể kia bùng phát, vì vậy cũng không thể nào liên tục biến tướng với tốc độ cao. Một lúc sau khối không khí mới lớn bằng quả bóng, hơn nữa còn có vẻ còn tiếp tục lớn hơn.
Công chúa Sama vừa rồi còn cảm thấy rất uất ức, nhưng lúc này nàng cũng cảm thấy tình huống không đúng, nàng không nhịn được phải hỏi một câu:
- Chồng, đó là cái gì?
Đáng tiếc là Hạ Thiên vẫn không trả lời công chúa Sama, thực tế lúc này hắn đang đứng ở trong trạng thái cực kỳ nguy hiểm, hắn căn bản không có tinh lực trả lời vấn đề của nàng, đơn giản vì hắn đang áp chế một vụ nổ.
Hạ Thiên cũng không phải lần đầu tiên gặp phải vụ nổ, với năng lực của hắn vào lúc này thì nổ cũng không ảnh hưởng gì. Nếu nói một cách không quá khoa trương, dù có một tấn bom nổ tung thì hắn sẽ không quan tâm, hắn có thể bỏ đi ngay, cũng có thể chống đỡ mà không bị thương.
Nhưng vấn đề là bây giờ Hạ Thiên gặp phải một quả bom không bình thường, là một loại rất đặc thù, thứ này cắm vào trong tay công chúa Sama, đúng lúc hai người đang "hoạt động" thì nó lại muốn nổ tung.
Nếu là người khác bị một quả bom gài trong người phát nổ thì chắc chắn phải chết, nhưng công chúa Sama lại rất may mắn, vì người đàn ông của nàng là Hạ Thiên, vì vậy khoảnh khắc khi khối bom phát nổ thì hắn đã thấy được, sau đó dùng chân khí đâm vào tay nàng, lấy quả bom vừa nổ ra ngoài. Vì thế mà cánh tay nàng không có vấn đề gì, chỉ có một lỗ máu nho nhỏ mà thôi.
Nhưng tình huống của Hạ Thiên cũng không ổn, uy lực của quả bom nho nhỏ này cũng tuyệt đối không nhỏ, hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Vì thế hắn không thể không dùng tất cả công lực chống lại quả bom này, hắn dùng băng hỏa linh khí để bao quanh khối cầu, để vụ nổ chỉ có thể ở bên trong mà thôi.
Lúc bắt đầu thì Hạ Thiên cảm thấy với năng lực của mình, muốn trực tiếp hấp thu lực lượng cũng không khó, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện lực lượng của vụ nổ này vượt qua phạm vi khả năng khống chế của hắn. Lúc đầu khối cầu chỉ nhỏ như hạt châu, sau vài giây đã như trái bóng đá, thậm chí là trái bóng rổ. Hắn biết mình không thể tiếp tục dùng biện pháp này, vì thế hắn phải bỏ bớt lực áp chế.
Hạ Thiên lập tức thả công chúa Sama ra, sau đó hắn chạy ra khỏi phòng tắm, cũng không chạy khỏi Yêu Tinh Biệt Uyển mà phóng lên trời. Khi hắn cách mặt đất một ngàn mét thì vung tay ném quả cầu ra ngoài.
- Đùng!
Quả cầu nổ tung trong không trung, luồng sóng khí khổng lồ cuốn về phía bốn phương tám hướng, mà Hạ Thiên cũng dùng tốc độ cực nhanh để rơi xuống, nháy mắt đã quay về phòng tắm trong Yêu Tinh Biệt Uyển.
Khoảnh khắc này công chúa Sama ngồi xuống đất, đến bây giờ nàng vẫn chưa hiểu có gì xảy ra. Hạ Thiên chợt bỏ đi ném nàng xuống sàn nhà tắm, điều này làm nàng cảm thấy thương tâm, không khỏi khóc lên.
- Vợ công chúa, đừng khóc, sẽ hết đau ngay thôi.
Hạ Thiên cuối cùng cũng chạy về, hắn lấy ngân châm đâm lên cánh tay của công chúa Sama, sau đó tiếp tục an ủi:
- Đừng lo lắng, chỗ này sẽ khôi phục lại như thường, cũng sẽ không để lại sẹo.
Lúc này cuối cùng thì công chúa Sama cũng phát hiện cánh tay đã hết đau, mà lời an ủi của Hạ Thiên cũng làm nàng dễ chịu hơn, nàng biết vừa rồi là sự kiện ngoài ý muốn, chỉ là nàng không hiểu rõ nguyên nhân, vì vậy mới hỏi:
- Chồng, vừa rồi là sao vậy?
- Vợ công chúa, có người gài bom vào tay em, vừa rồi anh mới phát hiện ra, vì vậy anh mới lấy ra và chạy ra ngoài ném đi.
Hạ Thiên giải thích. Nguồn truyện:
- Sao? Trong người em có bom à?
Vẻ mặt công chúa Sama chợt biến đổi, dù nàng là người tố chất tâm lý rất tốt nhưng nghe nói trên người mình có bom thì rõ ràng khó thể bình tĩnh trở lại.
- Bây giờ đã không còn nữa rồi.
Hạ Thiên tạm thời thu ngân châm, sau đó hắn kéo công chúa Sama vào trong lòng:
- Vợ công chúa, em biết ai gài bom trong người mình sao?
- Em cũng không biết.
Công chúa Sama lắc đầu, sau đó nàng nhớ đến một việc:
- Có thể là hai tên bắt cóc khi sáng, bọn họ có thể đặt bom lên người em không?
- Có thể lắm.
Hạ Thiên khẽ gật đầu;
- Sớm biết vậy anh sẽ không trực tiếp giết chết bọn họ.
- Chồng, làm sao bây giờ?
Công chúa Sama ôm chặt lấy Hạ Thiên, tuy nàng rất lo lắng nhưng bây giờ tâm tình đã khá hơn, vì nàng hiểu hắn làm tất cả vì cứu mình.
- Vợ công chúa, em đừng lo, anh sẽ không để em tiếp tục gặp nguy hiểm.
Hạ Thiên dùng lời thề sắt son đảm bảo, sau đó hắn lại dùng hai tay vuốt ve, sự kiện vừa rồi làm hắn không tận hứng, bây giờ hắn muốn tiếp tục hưởng dụng cô vợ công chúa này.
... ....
Khắp các diễn đàn tin tức ở thủ đô chợt xuất hiện một tin tức nóng hổi.
"Trên bầu trời thủ đô xuất hiện UFO!"
Bản tin nói rằng buổi trưa hôm nay trên bầu trời thủ đô xuất hiện một vật thể lạ, còn có vài tấm hình được chụp lại, công bố chụp được UFO, làm cho biết bao người vào xem.
Tất nhiên cũng có nhiều người không cho rằng đó là UFO, bọn họ đều suy đoán xem đó là thứ gì, có người nói là bắn đạn thật, có người nói nổ tên lửa, nhưng ai cho bắn đạn và nổ tên lửa trên bầu trời thủ đô?
Cũng có người nói là thần quái xuất hiện, có người nói mặt trời phản xạ...Nhưng thật ra cũng không ai biết, đó chẳng qua chỉ là một vụ nổ đơn thuần mà thôi.
Khi đám người còn đang nghị luận ồn ào thì Hạ Thiên đang nằm trên giường, công chúa Sama xinh đẹp đang nằm trong ngực hắn, hai người vẫn dính lấy nhau, không có cách trở quần áo, nhưng lúc này Hạ Thiên đang gọi điện thoại.
- Vợ, sáng nay có hai tên bắt cóc vợ công chúa, đã điều tra được thân phận của bọn họ chưa?
Hạ Thiên điện thoại đến cho Mộc Hàm.
- Chưa, tôi có hỏi, hình như là Long Tổ phụ trách.
Mộc Hàm trả lời.
- Vợ, chị có biết một loại bom nhỏ có thể lợi dụng lúc người ta không chú ý để gài vào người không?
Hạ Thiên lại hỏi.
- Bom nhỏ sao?
Giọng điệu của Mộc Hàm có chút kinh ngạc:
- Chồng, xảy ra chuyện gì à?
Hạ Thiên cũng không giấu diếm mà nói ra sự việc quả bom nhỏ trên người công chúa Sama.
- Chồng, tôi sẽ đi điều tra chuyện này ngay.
Giọng điệu của Mộc Hàm lập tức thay đổi, vì việc này không phải chuyện nhỏ, nếu công chúa Sama bị giết chế ở thủ đô sẽ là chuyện lớn, mà nếu Hạ Thiên xảy ra chuyện thì nàng cũng khó thể nào tiếp nhận được. Vì vậy nàng cần phải điều tra rõ vụ này.
- Vợ, tôi cảm thấy chuyện này là có kẻ hướng về phía tôi.
Hạ Thiên mở miêng hỏi:
- Có người muốn lợi dụng vợ công chúa để giết tôi, nếu muốn giết vợ công chúa thì bom phải nổ lâu rồi mới đúng.
- Chồng, bây giờ công chúa Sama không sao chứ?
Mộc Hàm hỏi.
- Cô ấy không sao, vừa mới ngủ.
Hạ Thiên nhìn công chúa Sama trong lòng, nàng thật sự không sao, nhưng chẳng qua vừa mệt chết trong phòng tắm.
- Chồng, vậy trước tiên cậu chăm sóc cho công chúa Sama, tôi đi điều tra, loại bom này không phải kẻ bình thường có thể làm được, tôi tin sẽ tìm ra chút manh mối.
Mộc Hàm nhanh chóng nói.
Mộc Hàm đang định tắt điện thoại thì Hạ Thiên lại nói:
- Vợ, gần đây hình như có rất nhiều người muốn giết tôi, tôi thấy hay dùng biện pháp nào đó dụ tất cả bọn họ đến một lượt?
Mộc Hàm có chút sững sờ:
- Chồng, có phải cậu có biện pháp gì không?
- Vợ, thật ra tôi biết có nhiều người ghét mình, rất nhiều người muốn tôi chết đi, nhưng bọn họ biết không làm gì được tôi, vì vậy cũng không dám làm gì. Vì thế bọn họ muốn ra tay phải dùng chút thủ đoạn với người khác, ví dụ như lợi dụng vợ công chúa để giết tôi.
Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói:
- Tôi cảm thấy nên tạo điều kiện cho bọn họ ra tay, như vậy có thể lợi dụng cơ hội mà làm thịt tất cả.