Hạ Thiên suy nghĩ sau đó đưa ra quyết định:
- Băng Băng, chị đợi một chút, tôi sẽ lập tức đến gặp chị.
Lãnh Băng Băng nghe lời nói của Hạ Thiên thì chợt ngẩn người, sau đó nàng mới lên tiếng:
- Không phải cậu đang ở thủ đô sao?
- Đúng vậy, nhưng chị nôn ói quá nhiều, tôi lo lắng, vì vậy phải về xem, trước tiên chị cứ nghỉ ngơi ở nhà, tôi sẽ nhanh chóng quay lại.
- Thật ra cũng không có gì, có lẽ là bữa sáng ăn hơi nhiều dầu mỡ một chút, cậu cũng đừng nên cố ý quay về, từ thủ đô đến đây rất xa, đi máy bay cũng mất vài giờ... ....
Lãnh Băng Băng bắt đầu cảm thấy Hạ Thiên quan tâm đến mình có hơi quá.
- Băng Băng, tôi cũng rất nhớ chị, tôi sẽ quay lại, nhưng Băng Băng đừng nói cho người khác biết, tôi không muốn người khác biết mình không còn ở thủ đô. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
- Được rồi, tôi chờ cậu.
Lãnh Băng Băng cũng không nói thêm điều gì, thật ra nàng cũng rất muốn được nhìn thấy Hạ Thiên.
Sau khi chấm dứt trò chuyện với Lãnh Băng Băng thì Hạ Thiên điện thoại cho Mị Nhi, để nàng phái người đến bảo vệ Y Tiểu Âm, đồng thời cũng để cho người Ám tổ điều tra sự kiện ám sát A Cửu.
Y Tiểu Âm vốn là đối tượng được Ám tổ bảo vệ, tất nhiên Mị Nhi sẽ sắp xếp nhân thủ không chút do dự, mà người của Ám tổ cũng đến rất nhanh, chưa đến năm phút đã xuất hiện ở Y Nhân Các. Vệ sĩ được phái đến lần này cũng không xa lạ gì với Hạ Thiên, vì đó chính là hai nữ đặc công trước kia từng bảo vệ Y Tiểu Âm ở Cảng Thành, là Thập Bát muội và Thập Cửu muội.
Khi các nàng vừa đến thì Hạ Thiên lập tức rời khỏi Y Nhân Các, đợi đến khi A Cửu tắm rửa và xuất hiện thì cùng Y Tiểu Âm kinh ngạc phát hiện tên khốn Hạ Thiên đã biến mất, điều này làm cho cả hai tương đối ngạc nhiên. Tên khốn kia giúp các nàng đại ân, chưa nói đến việc nhân cơ hội để bàn điều kiện, rõ ràng cũng không muốn dây dưa, đúng là quá mức không bình thường.
Y Tiểu Âm tất nhiên còn không biết, Hạ Thiên lúc này đã rời khỏi thủ đô.
Thực tế không ai biết rõ Hạ Thiên rời khỏi thủ đô, lúc này hắn không thông báo cho bất cứ ai ngoài Lãnh Băng Băng biết mình sẽ đi, tất cả mọi người đều nghĩ hắn còn ở lại thủ đô.
Vì giữ bí mật mà Hạ Thiên không dùng bất kỳ phương tiện giao thông nào khác, hắn lại dùng hai chân chạy về thành phố Giang Hải.
Nhưng lần này Hạ Thiên cũng không phải xúc động nhất thời, trước đó hắn đã từng nghiên cứu bản đồ, vì hắn từng suy xét đến khả năng sẽ chạy về Giang Hải. Hắn phát hiện chạy về Giang Hải là khá tốt, vì nơi đây có một cung đường cao tốc, lấy thủ đô là điểm đầu và Giang Hải là điểm cuối thì chỉ cần chạy trên đường cao tốc kia là được. Thực tế chạy từ thủ đô về Giang Hải cũng không khác gì từ Cảng Thành về Giang Hải, với tốc độ của hắn thì chạy về chỉ cần mất vài giờ mà thôi, thậm chí bây giờ hắn còn có thể ngự khí phi hành, nếu không phải lo lắng bay lên trời sẽ lạc đường và người ta dễ nhận biết, hắn còn có thể đi nhanh hơn.
Khi Hạ Thiên chạy vội trên đường cao tốc thì lúc này trong Y Nhân Các, Thập Bát muội và Thập Cửu muội đang hỏi thăm A Cửu, đang cố gắng tìm ra hung thủ.
- A Cửu tiểu thư, chị hoàn toàn không biết chút nào về bộ dạng của hung thủ sao?
Thập Cửu muội mở miệng hỏi.
- Không, người này đi xe máy, trùm đầu, căn bản không thấy rõ ràng, thậm chí tôi còn không thể xác định đối phương là nam hay nữ. Người này cũng không nói gì mà
trực tiếp rút súng bắn người, sau đó tôi chẳng biết gì nữa.
A Cửu lắc đầu nói.
- Tôi đã xem xét camera giám sát ở phụ cận, tìm được người này, A Cửu tiểu thư, chị xem, có phải là hắn không?
Thập Bát muội chỉ vào một tấm hình trong máy tính.
A Cửu nhìn kỹ một lúc rồi khẽ gật đầu:
- Hắn...Đúng là hắn.
- Vậy thì tốt rồi, tôi sẽ cho người lần theo chiếc xe máy này, để xem có tìm ra được thân phận của hung thủ hay không?
Thập Bát muội rất thỏa mãn vì kết quả này.
- Y tiểu thư, gần đây chị có đắc tội với người nào không?
Thập Cửu muội ở bên cạnh lại hỏi một câu.
Y Tiểu Âm không trả lời ngay, trước đó nàng rất hoảng loạn bất an, bây giờ nàng tỉnh táo lại, nàng nhanh chóng nghĩ đến một người, đó là Trình Chí Cao..
Cho tới nay Y Tiểu Âm đều ở thủ đô giúp người chữa bệnh, tuy thu phí rất cao nhưng đối tượng trị liệu cũng là kẻ phú quý, bọn họ không quan tâm đến số tiền này. Vì vậy trước đây tuy nàng cũng có khá nhiều kẻ thù, ít nhất cũng không có những tên muốn mạng của nàng, dù là đám người Âm Y môn cũng không có người muốn sát hại nàng.
Mà Trình Chí Cao hôm qua xuất hiện đã nói ra những lời uy hiếp, lúc đó Y Tiểu Âm không thèm quan tâm, nhưng bây giờ nàng nghĩ lại và cảm thấy, có lẽ A Cửu trúng đạn
là đòn cảnh cáo của Trình Chí Cao, đối phương đang cảnh cáo nàng không nên giúp Hạ Thiên.
- Không đúng, không phải là cảnh cáo.
Y Tiểu Âm nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ của mình, đối phương thật sự muốn giết A Cửu, nếu chỉ đơn giản là cảnh cáo thì không đến mức ra tay ác liệt như vậy. Trình Chí Cao không phải không biết quan hệ giữa Y Tiểu Âm và A Cửu, nếu theo lý thì Trình Chí Cao cũng có thể có chút kiêng kỵ. Phương án trực tiếp giết chết A Cửu rõ ràng không phải là cảnh cáo bình thường, đó là một hành động trả thù điên cuồng.
Điều này làm cho Y Tiểu Âm nghĩ mãi mà không rõ, nàng chỉ trị thương cho Thường Đông Lâm mà thôi, đáng giá trả thù nàng như vậy sao? Dù Trình Chí Cao hận Hạ Thiên thấu xương nhưng cũng không nên dùng biện pháp này để trả thù, ít nhất nàng thấy hôm qua tuy Trình Chí Cao vẫn rất phẫn nộ và kiêu ngạo, nhưng cũng không đến mức sáng hôm qua đã tìm người bắn chết A Cửu, trừ khi... ....
- Tối qua ở thủ đô có chuyện gì phát sinh sao?
Y Tiểu Âm nghĩ đến đây thì mở miệng hỏi.
Y Tiểu Âm dừng lại một chút rồi bổ sung:
- Có chuyện lớn gì đó liên quan đến Thường Đông Lâm và Trình gia hay không?
- Tối qua sao? Để tôi điều tra thêm.
Thập Cửu muội bắt đầu xem xét.
Ngay sau đó Thập Cửu muội đã đưa ra đáp án cho Y Tiểu Âm:
- Y tiểu thư, tối qua Thường gia thật sự đã xảy ra một sự kiện, thế lực thủ hạ của Thường Đông Lâm là Biên Vân Hiệp bị tận diệt, nhưng nếu nói một cách tương đối thì điều này còn chưa phải quan trọng. Quan trọng là tối qua thế lực hắc đạo ở thủ đô chợt chỉnh hợp với một tốc độ kinh người, bây giờ thế lực thuộc về Thường gia và của Bạch Tiểu Lỗi thuộc về Bạch gia đã đều thuộc về một người.
- Ai?
Y Tiểu Âm không khỏi hỏi một câu.
- À, Sở Dao.
Thập Cửu muội có chút mất tự nhiên:
- Nghe đồn Sở Dao là... ....
- Không cần nói, tôi biết cô ấy là ai.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói.
- À, Y tiểu thư, mặt khác còn có một tin đồn chưa được chứng thực, đó là Biên Vân Hiệp tìm được sự trợ giúp của Trình gia, đang chuẩn bị cướp lấy quyền lực của Thường gia, vì vậy chuyện này cũng có quan hệ với Trình gia.
Thập Cửu muội lại bổ sung một câu.
- Tôi biết rồi.
Y Tiểu Âm khẽ gật đầu, lúc này nàng đã xác định được vấn đề, A Cửu trúng đạn là do Trình gia trả thù.
Sự việc rất đơn giản, Thường Đông Lâm bị thương rõ ràng là Trình gia âm thầm bày ra, Trình gia muốn lợi dụng thời điểm Thường Đông Lâm bị thương để lợi dụng Biên Vân Hiệp mà giành lấy quyền khống chế một nửa hắc đạo ở thủ đô. Đáng tiếc tất cả đều đã thất bại, mà có lẽ Trình gia đã đổ nguyên nhân thất bại cho Y Tiểu Âm, quy tội nàng làm cho Thường Đông Lâm tỉnh lại, vì vậy mà tiến hành trả thù.
- Y tiểu thư, có phải chị cũng nghĩ ra ai là hung thủ rồi không?
Thập Cửu muội nhịn không được phải nói.
Y Tiểu Âm lắc đầu:
- Không biết, tôi chỉ hỏi mà thôi, mà dù có nói ra cũng vô dụng, dù sao cũng không có chứng cứ.
- Y tiểu thư, nếu như chi có đối tượng hoài nghi, chúng ta sẽ có thể tìm được chứng cứ.
Thập Bát muội ở bên cạnh đón lời.
- Đợi đến khi tôi có đối tượng hoài nghi sẽ nói cho hai người biết.
Y Tiểu Âm thản nhiên nói.
- Được rồi.
Thập Bát muội cũng không hỏi thêm điều gì, nàng dừng lại một chút, sau đó nói thêm:
- Y tiểu thư, còn có chuyện chúng tôi cần trưng cầu ý kiến của chị. Vì vấn đề an toàn của chị, chúng tôi định thiết lập một hệ thống bảo vệ ở trong Y Nhân Các, tăng thêm vài chiếc camera và giám sát, như vậy có thể tránh sự việc hôm nay lại phát sinh.
- Không có vấn đề, các người cứ tự nhiên.
Y Tiểu Âm cũng không cự tuyệt mà sảng khoái đồng ý.
- Y tiểu thư, chúng tôi đi làm việc, nếu chị có vấn đề gì thì có thể phân phó bất cứ lúc nào.
Thập Bát muội bắt chuyện, sau đó cùng Thập Cửu muội bận rộn đi sắp xếp hệ thống bảo vệ.
Khi thấy hai cô gái kia đi xa, A Cửu cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi:
- Tiểu thư, chị cảm thấy Trình Chí Cao phái người đến giết em sao?
- Trừ hắn ra thì chị không nghĩ còn ai khác.
Trong giọng nói của Y Tiểu Âm có chút phẫn nộ:
- Chị sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
- Tiểu thư, nếu chị đã nghi ngờ Trình Chí Cao, sao không nói ra cho Ám tổ?
A Cửu cảm thấy rất khó hiểu.
- Em còn nhớ hôm qua Trình Chí Cao nói thế nào không? Hắn nói nếu không có Nhạc Chi Phong thì ở thủ đô này không còn ai xem chị ra gì, bây giờ chúng ta nên nghiệm chứng xem thế nào.
Y Tiểu Âm bình tĩnh nói:
- Chị muốn xem, không có sự hỗ trợ của Ám tổ, chúng ta có thể có năng lực đối phó với Trình gia hay không?
- Chúng ta bây giờ nên làm thế nào? Có phải nên điện thoại cho những người bệnh của tiểu thư hay không?
A Cửu lại hỏi.
- Không, bây giờ chúng ta không nên làm gì.
Y Tiểu Âm lắc đầu, chỉ cần tin tức chúng ta bị tập kích ở nơi đây truyền ra ngoài là được.
Y Tiểu Âm dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
- A Cửu, đừng để cho người ta biết em được Hạ Thiên chữa tốt, cứ để bọn họ tưởng lầm là chị cứu chữa, em hiểu chưa?
- Biết rồi, tiểu thư.
A Cửu khẽ gật đầu.
- Nhưng trước tiên chị phải truyền tâm pháp của tên khốn kia cho em, bây giờ thủ đô không còn là thủ đô trước kia, hai chúng ta đều phải có năng lực tự bảo vệ mình.
Y Tiểu Âm còn nói thêm.
- Vâng!
A Cửu gật đầu.
Đúng lúc này Thập Cửu muội đã đi đến:
- Y tiểu thư, Nhạc Chi Phong muốn gặp chị, chị có muốn gặp mặt anh ta không?