- Ám Dạ Tinh Linh Ngải Vi Nhi?
Trong giọng nói của Mộc Hàm có chút run rẩy.
Danh tiếng của Ngải Vi Nhi có lẽ người thường chưa từng nghe qua, nhưng Mộc Hàm thân là một thành viên của Long Tổ, trên bản sát thủ toàn cầu thì Ám Dạ Tinh Linh Ngải Vi Nhi xếp hạng ba, cũng là nữ sát thủ duy nhất trong bảng xếp hạng mười sát thủ.
Trong mười đại sát thủ toàn cầu thì bất kỳ người nào cũng cực kỳ hùng mạnh, dù là những người nằm trong bảng xếp hạng một trăm cũng có thực lực rất mạnh. Mộc Hàm đối mặt với bất kỳ một sát thủ nào trong số này cũng khó thể nắm chắc chiến thắng, mà loại sát thủ nằm trong bảng xếp hạng mười người mạnh nhất, nàng càng không thể có khả năng chiến thắng.
Mộc Hàm vừa rồi bị trọng thương, bây giờ nàng đã khôi phục nhưng tất cả trạng thái đều khó thể phục hồi khả năng tốt nhất. Đừng nói bây giờ bị Ngải Vi Nhi chĩa súng vào người, dù đối phương vừa xuất hiện thì nàng cũng chỉ sợ không kịp phản ứng.
- Tốt, cô đã biết tôi, như vậy tôi sẽ không cần giới thiệu nhiều.
Ngải Vi Nhi lạnh lùng nói, trong bóng tối thì hai mắt nàng có vẻ sáng ngời, còn bùng ra hai luồng hàn quang khiếp sợ lòng người. Nhưng Ngải Vi Nhi không phải nhìn Mộc Hàm, nàng nhìn Hạ Thiên.
- Cô muốn thế nào?
Mộc Hàm tiếp tục hỏi, Ngải Vi Nhi không nổ súng, điều này có nghĩa là đối phương không muốn giết chết bọn họ ngay lập tức.
Ngải Vi Nhi không trả lời vấn đề của Mộc Hàm, nàng chỉ nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên:
- Trong thời gian một tháng, sát thủ Ám Ảnh Đoàn của chúng tôi đã có năm sát thủ chết trong tay cậu, đây là tổn thất rất lớn cho Ám Ảnh Đoàn, tôi phải thừa nhận cậu rất có bản lĩnh.
- Điều này là đương nhiên, tôi rất có bản lĩnh.
Hạ Thiên cười hì hì nhìn Ngải Vi Nhi, tuy giọng điệu có chút suy yếu nhưng hắn vẫn không sợ hãi. Trong bóng tối hắn vẫn có thể nhìn rõ bộ dáng của Ngải Vi Nhi, khoảnh khắc này trong lòng hắn vừa kinh sợ vừa vui mừng.
Một gương mặt tuyệt mỹ không có bất kỳ tỳ vết nào, chỉ cần nhìn làn da là biết nàng không phải là phụ nữ phương Đông, nhưng mái tóc của nàng lại rất đen, mà cách ăn mặc lại làm Hạ Thiên nhớ đến Isabella, vì hai người ăn mặc giống nhau như đúc, đúng là có thể nói cùng một khuôn.
Trên người Ngải Vi Nhi bùng ra khí thế cực kỳ khủng bố, hai con ngươi bùng ra hàn quang tràn đầy tính xâm lược, mà mỗi bộ phận cơ thể nàng giống như đều ẩn giấu năng lượng cực mạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng ra, làm Hạ Thiên sinh ra cảm giác hoang dại.
- Vì cậu có chút bản lĩnh, vì vậy tôi cho cậu một cơ hội.
Ngải Vi Nhi hừ lạnh một tiếng:
- Chỉ cần cậu tình nguyện gia nhập Ám Ảnh Đoàn, tôi sẽ không giết cậu.
- Được.
Hạ Thiên lập tức đồng ý, không có chút do dự. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Ngải Vi Nhi không khỏi có chút sững sờ, nàng hoàn toàn không ngờ Hạ Thiên lại đồng ý sảng khoái như vậy, điều này vượt qua dự đoán của nàng.
Mộc Hàm cũng ngẩn ngơ:
- Chồng, cậu...Cậu...Cậu thật sự muốn gia nhập Ám Ảnh Đoàn sao?
- Tất nhiên là thật.
Hạ Thiên trả lời rất chuyên chú.
Ngải Vi Nhi khẽ cau mày, nàng lạnh lùng nói:
- Hạ Thiên, tôi hy vọng cậu biết rõ, nếu đồng ý gia nhập Ám Ảnh Đoàn thì không thể thay đổi, nếu không sẽ bị Ám Ảnh Đoàn trả thù cực kỳ khủng bố.
- Tôi biết rõ, Ám Ảnh Đoàn nhận được nhiệm vụ thường chỉ biết ám sát mục tiêu, sẽ không ảnh hưởng đến người vô tội, nhưng nếu có người phản bội Ám Ảnh Đoàn, dù người này có bao nhiêu người thân và bạn bè thì đều bị Ám Ảnh Đoàn đuổi giết. Cũng vì thế mà Ám Ảnh Đoàn được thành lập vài chục năm nhưng chưa ai dám phản bội lại tổ chức.
Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói, hắn biết khá rõ mọi chuyện của Ám Ảnh Đoàn, tất nhiên cũng đều lấy được từ miệng Nhị sư phụ.
Trong mắt Ngải Vi Nhi lóe lên cái nhìn kinh ngạc, rõ ràng nàng không ngờ Hạ Thiên biết rõ Ám Ảnh Đoàn như vậy. Hơn nữa hắn biết rõ các hậu quả như trên mà còn dễ dàng đồng ý tham gia Ám Ảnh Đoàn, như vậy cũng không tầm thường.
- Cậu thật sự đồng ý gia nhập Ám Ảnh Đoàn sao?
Ngải Vi Nhi hỏi lại một câu, đây là chuyện lớn với Ám Ảnh Đoàn, tuy vừa rồi Ám Ảnh Đoàn sẽ không phát triển tốt, lại liên tiếp tổn thất nhiều sát thủ, thậm chí còn mất một tên sát thủ kim bài, nhưng nếu thu nạp được Hạ Thiên, như vậy có thể nói một tháng vừa qua Ám Ảnh Đoàn không tổn thất gì, thậm chí còn có thu hoạch lớn.
Nhưng cũng vì chuyện này rất quan trọng nên Ngải Vi Nhi phải hỏi lại Hạ Thiên, nàng phải xác nhận dây là sự thật, không thể tin những lời dối trá của đối phương.
- Đúng vậy.
Hạ Thiên lại gật đầu:
- Nhưng chị phải đồng ý tôi hai điều kiện.
- Điều kiện gì?
Khi nghe Hạ Thiên nói đến điều kiện thì Ngải Vi Nhi không giận mà vui, nếu có điều kiện thì ý nghĩa đối phương thật sự muốn gia nhập Ám Ảnh Đoàn. Đối với Ám Ảnh Đoàn thì chỉ cần đối phương là nhân tài, bọn họ không ngại bất kỳ điều kiện gì, dù là tiền tài hay người đẹp, Ám Ảnh Đoàn đều có thể cung cấp.
- Điều kiện thứ nhất, tôi muốn làm đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn.
Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Ngải Vi Nhi vừa mới vui sướng nhưng nghe điều kiện của Hạ Thiên thì nổi giận:
- Cậu nói gì, cậu muốn làm đoàn trưởng sao?
- Đúng vậy, tôi lợi hại nhất, tất nhiên phải là đoàn trưởng.
Hạ Thiên gật đầu rất chân thành:
- Nhị sư phụ của tôi đã nói rất rõ, tôi muốn gia nhập bất kỳ tổ chức nào cũng được, nhưng dù gia nhập vào đâu cũng phải làm đại ca, với thân phận của tôi sao có thể làm tiểu đệ được?
Ngải Vi Nhi nghe nói như vậy thì biết Hạ Thiên cũng không phải đang đùa giỡn mình, chỉ cần nghe ý nghĩ lời nói thì biết đối phương thật sự muốn làm đoàn trưởng, vì hắn cảm thấy sát thủ bình thường rất mất thân phận.
- Điều kiện thứ hai là gì?
Ngải Vi Nhi cắn răng hỏi, với bản lĩnh của đối phương thì muốn làm đoàn trưởng cũng không phải là không thể. Ám Ảnh Đoàn luôn là nơi kẻ mạnh làm vua, vì vậy điều kiện này tuy nghe rất chối tai nhưng cũng không phải không thể đồng ý. Vì vậy nàng quyết định phải nghe điều kiện thứ hai, nếu điều kiện thứ hai không quá khó, như vậy lần này có thể thành công.
- Điều kiện thứ hai, chính là chị phải làm vợ tôi.
Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp và tư thái tuyệt vời của Ngải Vi Nhi, hắn nghiêm trang nói.
- Có phải cậu muốn chết không?
Ngải Vi Nhi thiếu chút nữa đã bóp cò, nàng đã gặp nhiều sắc lang, nhưng lần đầu tiên thấy một sắc lang thế này, chết đến nơi mà còn có ý với nàng.
- Tôi tìm vợ, không tìm chết.
Hạ Thiên chân thành uốn nắn Ngải Vi Nhi.
- Hạ Thiên, tôi có thành ý mời cậu gia nhập Ám Ảnh Đoàn, nhưng cậu không có thành ý, nếu như vậy đừng trách tôi không khách khí.
Giọng nói của Ngải Vi Nhi lạnh như băng, một luồng sát khí lạnh thấu xương bùng ra trên người nàng. Nếu nói nàng vẫn có thể tiếp nhận điều kiện thứ nhất thì điều kiện thứ hai lại không thể, bây giờ nàng là người thắng thế, mạng nhỏ của Hạ Thiên trong tay nàng, vậy mà hắn còn dám ép nàng làm vợ, điều này sao có thể?
Hạ Thiên lại có ý nghĩ khác biệt với Ngải Vi Nhi:
- Tôi cũng có thành ý rồi đấy chứ? Chỉ cần chị đồng ý làm vợ tôi, để tôi làm đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn, như vậy tôi sẽ gia nhập Ám Ảnh Đoàn. Gần đây tôi nói lời rất giữ lời.
Khi thấy bộ dạng chăm chú của Hạ Thiên thì Ngải Vi Nhi thiếu chút nữa đã sinh ra xúc động muốn bắn người. Mộc Hàm ở bên cạnh chợt dở khóc dở cười, người này đúng là gặp ai cũng muốn lấy làm vợ, chỉ cần quan tâm đối phương có đẹp hay không mà thôi. Thậm chí ngay cả Ám Dạ Tinh Linh Ngải Vi Nhi cũng muốn lấy làm vợ.
- Hạ Thiên, cậu không thấy bộ dạng của mình lúc này có tư cách nói điều kiện với tôi sao?
Ngải Vi Nhi lạnh lùng nói:
- Bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất là gia nhập Ám Ảnh Đoàn, thứ hai tôi bắn chết cậu.
Hạ Thiên cũng cười hì hì:
- Tôi cũng cho chị hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn làm vợ tôi, hai là tôi sẽ đánh mông chị, sau đó ép làm vợ tôi.
- Không biết sống chết.
Gương mặt Ngải Vi Nhi phát lạnh, nàng đã muốn bóp cò cho Hạ Thiên về địa ngục.
- Chờ chút.
Mộc Hàm vội hô lên.
Ngải Vi Nhi kiềm chế sát ý trong lòng, nàng nhìn Mộc Hàm:
- Cô muốn nói gì?
- Ngải Vi Nhi, tôi biết cô không muốn giết Hạ Thiên, cô muốn hắn gia nhập Ám Ảnh Đoàn phải không?
Mộc Hàm hỏi.
- Nói nhảm.
Ngải Vi Nhi tức giận trả lời, nếu nàng chỉ muốn giết Hạ Thiên thì việc gì phải dây dưa đến lúc này? Nàng sẽ căn bản không cần xuất hiện, sẽ trực tiếp bắn chết đối phương.
Mộc Hàm quay đầu nhìn Hạ Thiên:
- Chồng, cậu cũng muốn lấy Ngải Vi Nhi làm vợ phải không?
- Đúng vậy, nếu chị ấy đồng ý làm vợ tôi, tôi sẽ tình nguyện gia nhập Ám Ảnh Đoàn.
Hạ Thiên phàn nàn:
- Tôi hy sinh lớn như vậy, chẳng lẽ không xơ múi gì sao?
Ngải Vi Nhi nghe nói như vậy thì thiếu chút nữa lại bắn chết Hạ Thiên, hy sinh lớn sao? Không biết bao người muốn gia nhập Ám Ảnh Đoàn mà còn chưa có cơ hội.
- Nếu như vậy thì hai người luận võ đi, người nào thắng sẽ phải đồng ý điều kiện của đối phương, hai người cảm thấy thế nào?
Mộc Hàm nhanh chóng hỏi, sau đó bổ sung thêm một câu:
- Chỉ được so sánh võ công, không được dùng súng.
- Được, tôi đồng ý.
Ngải Vi Nhi đồng ý đầu tiên:
- Hạ Thiên, chúng ta luận võ, nếu cậu thua thì phải gia nhập Ám Ảnh Đoàn, nếu sau đó còn đổi ý thì Ám Ảnh Đoàn sẽ đuổi giết thân nhân và bạn bè của cậu.
Hạ Thiên cười hì hì nói:
- Không có vấn đề, nếu chị thua thì phải làm vợ cho tôi, còn chuyện có làm đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn hay không cũng chẳng sao. Nếu chị đổi ý, dù chạy đến chân trời góc biển nào cung sẽ bị tôi bắt về.
- Được, một lời đã quyết định.
Ngải Vi Nhi thu hồi hai khẩu súng, nàng quát lên với Hạ Thiên:
- Hạ Thiên, để xem cậu có bao nhiêu bản lĩnh hơn người.
Hạ Thiên cuối cùng cũng đứng lên, dù là Mộc Hàm hay Ngải Vi Nhi cũng có thể thấy hắn đứng không ổn, hai chân loạng choạng giống như chỉ cần một cơn gió cũng thổi bay.
- Chồng, cậu làm sao vậy?
Mộc Hàm khẽ hỏi, trong lòng có chút chua xót, nàng biết mình đã ép hắn vào hoàn cảnh nguy nan.
- Hạ Thiên, thôi thì cậu dứt khoát nhận thua đi.
Trong giọng nói của Ngải Vi Nhi mang theo chút khinh thường, nàng tin Hạ Thiên vào thời cực thịnh có thể so cao thấp với mình, nhưng bây giờ đối phương rõ ràng không chịu được một đòn.