- Này, ai đó?
Hạ Thiên nhận điện thoại, dù hôm nay có nhiều số lại gọi đến, nhưng người thứ nhất là Mị Nhi, người thứ hai là Vương Tiểu Nha, đây cũng không phải là người xa lạ, vì thế mà Hạ Thiên nghĩ rằng người gọi đến lần này cũng không quá xa lạ.
- Hạ Thiên à?
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói có chút quen thuộc:
- Tôi là Tiền Đa Đa.
- Là anh sao?
Hạ Thiên tất nhiên nhớ rõ Tiền Đa Đa, không chỉ vì đối phương có nhiều tiền, căn bản là còn có bệnh.
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi hỏi thêm một câu:
- Anh tìm tôi làm gì? Anh sắp chết rồi sao?
Đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, rõ ràng Tiền Đa Đa đã bị lời nói của Hạ Thiên làm cho nghẹn lời. Người này nói chuyện quá kỳ quái, mở miệng là nói người ta sắp chết, có ai như vậy sao?
Cũng may Tiền Đa Đa rất nhẫn nhịn, vài giây sau hắn đã ho khan vài tiếng nói:
- Khụ, Hạ Thiên, tôi tạm thời vẫn còn khá tốt, có lẽ chưa chết nhanh như vậy.
- Vậy anh tìm tôi làm gì?
Hạ Thiên có chút mất hứng, người này đã chưa đến mức sắp chết, như vậy lợi nhuận của hắn sẽ ít đi.
- À, là thế này, mấy ngày nay tôi cảm thấy thân thể không thoải mái, nhưng đi đến bệnh viện cũng không điều tra được căn bệnh, nếu cậu có rảnh thì đến xem bệnh được không?
Tiền Đa Đa nhanh chóng nói ra nguyên nhân mình phải liên lạc với hạ thiên.
Hạ Thiên lập tức vui sướng:
- À, thì ra anh cũng sắp chết, không có vấn đề, anh ở đâu? Tôi đến ngay.
Tiền Đa Đa ở bên kia có chút buồn bực, hắn chẳng qua chỉ không thoải mái mà thôi, nào có vụ sắp chết?
Nhưng Tiền Đa Đa cũng không muốn dây dưa với Hạ Thiên, vì vậy hắn nhanh chóng nói rõ địa chỉ.
Tiền Đa Đa đang ở khách sạn, đây cũng là nơi mà Hạ Thiên rất quen thuộc, là khách sạn Khải Duyệt, đây chính là nơi hắn làm quen với Mộc Hàm và Tiểu Yêu Tinh, cũng chính nơi này hắn đã biến Mộc Hàm thành vợ chính thức. Vì vậy bây giờ nếu nói Hạ Thiên có ấn tượng với khách sạn nào nhất ở Giang Hải, tất nhiên đó sẽ là Khải Duyệt.
Tất nhiên với Tiền Đa Đa thì sẽ không ở những phòng bình thường, ít ra cũng phải là những gian phòng dành cho tổng thống, vì thế mà bây giờ hắn đang ở trong một gian phòng như vậy.
Chưa đến nửa giờ sau thì Hạ Thiên đã đến được gian phòng dành cho tổng thống ở khách sạn Khải Duyệt, ngoài một người đàn ông luôn đi theo Tiền Đa Đa mà trước đó Hạ Thiên đã từng gặp thì trong căn phòng tổng thống không còn ai khác.
- Trời, đây là phòng dành cho tổng thống thật sao? Đúng là quá xa hoa.
Vương Tiểu Nha tiến vào thì đảo mắt nhìn khắp chung quanh, sau đó còn nói lên vài câu rất khoa trương.
Vương Tiểu Nha định quay về trường, bên trong có ký túc xá dành cho học sinh, nàng cũng có phòng ở trong ký túc xá. Nhưng nàng nghe nói Hạ Thiên muốn đi kiếm tiền, vì vậy vội vàng chạy đến xem náo nhiệt. Đồng thời nàng còn có một suy tính khác, nếu Hạ Thiên kiếm được tiền thì nàng sẽ san sẻ một nửa để mua giày dép quần áo.
Khi Tiền Đa Đa nhìn thấy Vương Tiểu Nha thì có chút sững sờ, không phải nghe đồn Hạ Thiên không thích các cô bé sao? Như thế nào lại dẫn theo một cô bé đến đây?
- Hạ Thiên, vị này chính là... ....
Tiền Đa Đa cũng không khỏi có chút tò mò.
- Tôi là Vương Tiểu Nha, là bạn gái của Hạ Thiên ca ca.
Vương Tiểu Nha lập tức đón lời tự giới thiệu, cuối cùng lại bổ sung một câu:
- Là bạn gái duy nhất.
Vương Tiểu Nha cũng không nói dối, nàng đúng là bạn gái duy nhất của Hạ Thiên, vì các nàng như Kiều Tiểu Kiều và Tôn Hinh Hinh đều là vợ của Hạ Thiên.
Khi Tiền Đa Đa nghe được cái tên Vương Tiểu Nha thì không khỏi có một ý nghĩ cổ quái, nhưng hắn cũng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh, hắn cười với Vương Tiểu Nha rồi nói:
- Chào Vương tiểu thư, tôi là Tiền Đa Đa.
- À, tôi biết rồi, nghe nói anh có rất nhiều tiền.
Vương Tiểu Nha cười hì hì, sau đó nàng lại có chút tò mò:
- Anh có bao nhiêu tiền?
- À, điều này...Chẳng qua chỉ là chút tiền nhỏ.
Tiền Đa Đa có chút xấu hổ, hắn nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên vài lần. Tiền Đa Đa cuối cùng cũng hiểu vì sao Hạ Thiên đột nhiên có hứng thú với cô gái nhỏ, thì ra cô gái này cũng là cực phẩm, bộ dạng hại nước hại dân, nếu còn lớn lên thì thế nào? Hèn gì Hạ Thiên phải "nuôi em từ nhỏ" thế này.
- Chỉ có chút tiền sao?
Vương Tiểu Nha có chút không vui:
- Vậy sao gọi là Tiền Đa Đa? Đúng là siêu cấp lừa gạt.
Tiền Đa Đa có chút buồn bực, Vương Tiểu Nha này đúng là một phối hợp tuyệt vời với hạ thiên, hai người đều hỏi và nói những câu như nhau khi gặp hắn lần đầu tiên.
Cũng may lúc này Hạ Thiên đã nói:
- Tiểu nha đầu, thật ra Tiền Đa Đa cũng chẳng phải có chút tiền, anh ấy có vài chục tỷ.
- Sao? Vài chục tỷ... ....
Vương Tiểu Nha há hốc mồm:
- Hạ Thiên ca ca, cái gì vài chục tỷ? Không phải là vài chục tỷ Zimbabwe đấy chứ?
Hạ Thiên có chút mơ hồ:
- Zimbabwe là gì?
- À, có nghĩa là không đáng tiền ấy.
Vương Tiểu Nha giải thích, nhưng đối với Hạ Thiên thì giải thích như vậy cũng bằng không.
- Khụ, điều này, Vương tiểu thư, tuy tôi không phải có nhiều tiền, nhưng tiền của tôi dùng đơn vị nhân dân tệ.
Tiền Đa Đa không nhịn được phải nói, hắn cuối cùng cũng đã hiểu, xem ra có vài người không nên khiêm tốn.
- Sao? Vậy chẳng phải anh là người có rất nhiều tiền à?
Vương Tiểu Nha chợt ngẩn ngơ, vài chục tỷ là bao nhiêu?
- Cũng không quá nhiều, trên đời này vẫn còn vô số người giàu có.
Tiền Đa Đa vẫn khiêm tốn nói.
Cũng may lúc này Tiền Đa Đa khiêm tốn cũng không có hậu quả gì, vì Vương Tiểu Nha đã kéo cánh tay của Hạ Thiên, nàng khẽ nói:
- Hạ Thiên ca ca, anh không phải đến đây để kiếm tiền sao? Người này nhiều tiền quá, anh nhất định phải làm thịt cho triệt để, ít nhất cũng phải là một triệu.
Lúc này Vương Tiểu Nha đã có những tính toán cực kỳ hưng phấn, khi Hạ Thiên lời một triệu thì nàng sẽ có năm trăm ngàn đi mua giày dép, sau đó là một mớ quần áo đẹp, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, mỗi ngày sẽ mặc một bộ, hơn nữ mặc xong sẽ không giặt, nàng sẽ là siêu cấp mỹ nhân.
- Một triệu bạc thì đáng gì?
Hạ Thiên thuận tiện nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Vương Tiểu Nha chợt ngẩn ngơ, một triệu không đáng sao? Một triệu mà cũng là số nhỏ à? Vậy bao nhiêu mới là số lớn?
Khi Vương Tiểu Nha còn định hỏi Hạ Thiên, đúng lúc này Hạ Thiên đã nói, đối tượng của hắn là Tiền Đa Đa:
- Này, Tiền Đa Đa, bây giờ anh muốn để tôi chữa bệnh sao?
- Hạ Thiên, là thế này, những ngày gần đây tôi thấy tinh thần giảm sút, trước kia chưa từng phát sinh tình huống này, vì vậy tôi mời cậu xem giúp. Tôi cũng định để vài ngày nữa xem thế nào, nhưng ngày mai tôi phải quay về thủ đô, vì vậy đêm nay đành phải tìm cậu.
Tiền Đa Đa mở miệng hỏi.
- Tinh thần không tốt, rất bình thường.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Người sắp chết thường có biểu hiện như vậy.
- Hạ Thiên ca ca, anh ta sắp chết sao?
Vương Tiểu Nha nhịn không được phải hỏi:
- Tôi thấy anh ấy trắng trẻo mập mạp, không giống như người chết.
- Bên trong đã hư hại, không được đánh giá chỉ qua vẻ bề ngoài, cuối cùng cũng toi thôi.
Hạ Thiên nhìn Tiền Đa Đa:
- Muốn trị bệnh cho anh cũng không có vấn đề, chỉ cần chia cho tôi nửa tiền là được.
"Chia nửa tiền?"
Vương Tiểu Nha dùng cặp mắt ánh sao nhìn Hạ Thiên, trâu, đúng là quá trâu bò. Hèn gì Hạ Thiên ca ca nói một triệu là số nhỏ, thì ra người ta muốn kiếm vài chục tỷ xài chơi.
- Điều này, Hạ Thiên, tôi chỉ có chút kém tinh thần mà thôi, có lẽ không nghiêm trọng như vậy chứ?
Tiền Đa Đa có chút chần chừ.
Hạ Thiên lập tức bất mãn:
- Này, anh không tin tôi thì đừng tìm tôi, không phải anh đang đùa với tôi sao?
- Hạ Thiên, cậu đừng hiểu lầm, tôi thật sự không có ý này, nhưng tôi cũng không gạt cậu, tuy tài sản của quỹ đầu tư của tôi là rất nhiều, nhưng số tiền này thật ra không phải do tôi làm chủ. Nhưng nếu cậu đồng ý xem bệnh cho tôi, tôi cũng sẽ không bạc đãi cậu. Tôi biết rõ cậu có quy củ cứu sống một triệu, cứu chết thu một nữa, bây giờ tôi coi như là cứu sống chứ?
Tiền Đa Đa nói với Hạ Thiên, nói đến đây hắn lấy ra một tờ chi phiếu nói:
- Đây là hai triệu, tôi có thể ra giá cao hơn người bình thường.
"Hai triệu?"
Vương Tiểu Nha chớp chớp mắt đẹp, nàng rất muốn tiến lên cướp lấy chi phiếu, thứ này có thể cho nàng mua được rất nhiều quần áo.
Hạ Thiên kéo tay Vương Tiểu Nha bước đi, hắn không có hứng thú với khoản lợi hai triệu, hắn chỉ muốn kiếm vài chục tỷ. Hắn muốn có vài chục tỷ để mua một căn nhà khổng lồ cho các bà vợ tiến vào ở chung.
- Hạ Thiên... ....
Tiền Đa Đa chợt sững sờ, hắn tranh thủ thời gian đuổi theo.
Hạ Thiên cũng không quay đầu, hắn vừa đi vừa nói:
- Nếu anh đã không tin mình chết, như vậy anh cứ về thủ đô mà chờ chết.
Tiền Đa Đa khẽ nhíu mày, hắn cũng không tiếp tục đuổi theo, chỉ đứng nhìn bóng lưng Hạ Thiên. Lúc này tâm tình của hắn có chút trầm trọng, tuy hắn không tin mình thật sự có bệnh nan y nhưng lại biết y thuật của Hạ Thiên rất cao, một người như vậy nói hắn có bệnh phải chết, hắn không thể không kiêng kỵ. Đây cũng chính là nguyên nhân tối nay hắn muốn tìm Hạ Thiên, hắn định dùng hai triệu để tìm lấy chút niềm tin, nào ngờ càng thêm bất an.
... ....
- Hạ Thiên ca ca, chúng ta cứ đi như vậy sao?
Vương Tiểu Nha đi ra khách sạn Khải Duyệt mà không nhịn được phải hỏi, tiền không dễ kiếm, sao cứ đi như vậy?
- Không đi thì làm gì?
Hạ Thiên nhìn Vương Tiểu Nha:
- Tiền Đa Đa không chia nửa tiền thì anh sẽ không chữa, nếu anh ta thích nhanh chóng nằm trong quan tài, như vậy anh sẽ thành toàn.
- Này, Hạ Thiên ca ca, chúng ta đi đâu đây?
Vương Tiểu Nha chợt sinh ra cảm giác hứng thú rả rời, không kiếm được tiền, nàng không có tiền mua quần áo xinh đẹp, tất nhiên không vui sướng nổi.
- Em thích đi đâu?
Hạ Thiên thuận miệng hỏi, hắn cũng không biết lúc này nên đi đâu.