Mộc Hàm nhanh chóng tránh ra, đồng thời nàng kéo chuột số 3 xuống, viên đạn bắn xuống đất, xem như thất bại.
- Bên trên.
Mộc Hàm nhanh chóng nói một câu, sau đó nàng chĩa súng lên phía trên bắn hai phát, đồng thời còn nhanh chóng chạy trốn vào trong kho hàng. Bên trong không xa có một đống đá, nàng có thể dùng nói làm công sự che chắn.
Chuột số 3 cũng nhanh chóng bắn bốn năm phát súng lên nóc kho hàng, sau đó hắn chạy đến bên cạnh Mộc Hàm, hắn chất vấn:
- Cô bị theo dõi sao?
- Là anh bị theo dõi.
Mộc Hàm tức giận nói, nàng quả thật tự itn không có ai theo dõi mình, trước đó nàng đã sớm quan sát tình huống, cũng căn bản không thấy có người trên kho hàng. Vì vậy chỉ có một khả năng, đối phương đến trước và chờ sẵn. Nhưng nàng nghĩ mãi mà không hiểu, nếu mục tiêu của đối phương là chuột số 3, như vậy phải ra tay trước đó mới đúng chứ? Đối phương hoàn toàn có thể ra tay trước khi nàng đến.
- Không thể.
Chuột số 3 quả quyết chối bỏ:
- Tổi rất cần thận, sẽ không có ai theo dõi.
- Bây giờ tranh luận điều này cũng không có ý nghĩa.
Mộc Hàm mất kiên nhẫn:
- Đưa USB cho tôi.
Chuột số 3 có chút chần chừ, cuối cùng cũng đưa USB cho Mộc Hàm.
Mộc Hàm cất USB thật kỹ, sau đó nàng nói với chuột số 3:
- Anh yểm hộ cho tôi, tôi sẽ lao ra trước.
- Còn tôi thì sao?
Chuột số 3 tức giận nói:
- Cô để tôi chết ở đây sao?
- Ai bảo anh ở đây chờ chết?
Mộc Hàm có chút không vui:
- Tôi sẽ đi vòng sang bên kia xử lý kẻ địch.
- Được, cứ làm như thế.
Chuột số 3 lập tức đồng ý.
Mộc Hàm dùng ánh mắt hoài nghi nhìn chuột số 3, đây thật sự là đặc công nằm vùng ở tổ chức khủng bố của Địa tổ à? Sao nàng lại có chút cảm giác kỳ lạ như vậy?
Nhưng Mộc Hàm cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ có thể nghĩ rằng chuột số 3 đa nghi quá mức mà thôi.
- Chuẩn bị, ba, hai, một... ....
Mộc Hàm khẽ hạ giọng nói:
- Hành động.
Mộc Hàm bắn người chạy ra, nàng đạp Phiêu Miểu Bộ chạy về phía cửa kho hàng.
- Đùng, đùng, đùng... ....
Sau lưng Mộc Hàm vang lên những tiếng súng vang dội.
Một cảm giác nguy hiểm bùng lên, Mộc Hàm cảm thấy một luồng sát khí từ phía sau vọt đến, nàng dùng Phiêu Miểu Bộ né sang một bên theo bản năng, đúng lúc này một viên đạn bỏng rát phóng xẹt qua tay nàng.
- Đùng, đùng!
Mộc Hàm nổi súng bắn trả, nàng xoay người lại và thấy gương mặt dữ tợn của chuột số 3, vừa rồi nổ súng không phải là ai khác, chính là chuột số 3.
- Thì ra anh mới thật sự là gián điệp.
Mộc Hàm đã trốn đến đằng sau một đống đá khác, giọng điệu nàng rất tức giận, nàng cuối cùng cũng hiểu vì sao mình sinh ra cảm giác quái lạ, thì ra đây là một cái bẫy.
- Tôi không phải gián điệp.
Giọng điệu khàn khàn của chuột số 3 vang lên:
- Nhưng cô không đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng Địa tổ.
- Tôn Bác Văn cho anh đến giết tôi, có phải vậy không?
Mộc Hàm cũng không ngốc, nàng nghe những lời của chuột số 3 thì lập tức nghĩ ra vấn đề.
- Mộc Hàm, cô không cần quan tâm, đến khi chết thì Diêm Vương sẽ nói cho cô biết đáp án.
Chuột số 3 hừ lạnh một tiếng, sua đó hắn nả súng về phía Mộc Hàm.
Viên đạn xẹt qua đầu Mộc Hàm, nàng cũng không bắn trả, vì nàng biết mình không còn nhiều đạn. Trong đây ngoài chuột số 3 thi vẫn còn ít nhất một kẻ địch khác, trước đó nàng cho rằng mình hại đối một, bây giờ thì ngược lại, nàng một đối hai, thậm chí đối phương không phải chỉ có hai người.
Mộc Hàm nhìn tay trái mà không khỏi thầm kêu may mắn, may mà bộ pháp của chồng quá tốt, hơn nữa nàng được chồng tẩy tủy, vì vậy mà lúc này thân pháp rất linh hoạt. Vì thế mà chuột số 3 dù nổ súng sau lưng, lại rất bất ngờ nhưng nàng vẫn tránh khỏi viên đạn, chẳng qua chỉ bị trầy da mà thôi.
Dù tay trái của Mộc Hàm có hơi đau, cũng đổ máu, nhưng điều này không sinh ra ảnh hưởng nghiêm trọng, căn bản không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của nàng.
- Như vậy kế hoạch tập kích là giả sao?
Mộc Hàm lớn tiếng hỏi, nàng lấy điện thoại ra, ngay sau đó nàng chợt phát hiện nơi này không có sóng điện thoại, xem ra tín hiệu điện thoại đã bị đối phương cắt mất, người này căn bản không cho nàng cơ hội cầu cứu.
- Nếu cô không đến thì đó là sự thật.
Chuột số 3 cười lạnh một tiếng:
- Mộc Hàm, cô thôi thì nhận mệnh đi, hôm nay cô nhất định phải chết.
- Hèn hạ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mộc Hàm mắng một câu, nàng hiểu ý của chuột số 3, nếu nàng không trúng kế,như vậy sẽ có một sự kiện tập kích, sau đó nàng nhất định sẽ phải gánh vác trách nhiệm. Dù là thế nào thì nàng cũng chẳng có kết cục tốt.
- Đùng, đùng!
Chuột số 3 không nói gì, hắn bắn Mộc Hàm hai lượt, nhưng hắn vẫn không thể bắn trúng.
Mộc Hàm ngẩng đầu nhìn lên kho hàng, nàng muốn tìm được tung tích của kẻ địch, nếu không có địch thì nàng tin mình có thể dễ dàng giết chết chuột số 3. Nhưng vì phía trên có người nên nàng cũng không dám làm ra những hành động thiếu suy nghĩ.
- Đùng.
Đúng lúc này tiếng súng vang lên, âm thanh từ bên trên.
- Á!
Một tiếng hét thảm vang lên, âm thanh từ miệng của chuột số 3.
Mộc Hàm không khỏi ngây người, chuyện gì xảy ra? Chuột số 3 và tay súng trên kia không phải cùng một nhóm sao? Chẳng lẽ nàng lầm? Thực tế trên kia vẫn còn một người không cùng nhóm với chuột số 3?
- Đùng!
Đúng lúc này trên nóc kho hàng lại vang lên một tiếng động lớn, Mộc Hàm ngẩng đầu nhìn, bên trên có một lỗ hổng lớn, một bóng người cao lớn nhảy xuống.
- Đùng, đùng, đùng!
Mộc Hàm nổ súng không chút do dự, nàng bắn lên không.
Nhưng đáng tiếc dù đối phương ở trên không, cũng chẳng có động tác tránh né, nhưng mãi đến khi đối phương hạ xuống đất thì nàng vẫn chưa bắn trúng. Cũng vì như vậy mà lúc này trong súng của nàng không còn viên đạn nào.
- Mộc Hàm tiểu thư, cô hết đạn rồi chứ?
Một âm thanh khá lớn vang lên:
- Cô không còn đạn cũng tốt, chúng ta chiến đấu công bằng, tôi đảm bảo sẽ không còn ai nổ súng.
Mộc Hàm có chút chần chừ, cuối cùng nàng cũng lách mình ra, dưới ánh đèn vàng, nàng có thể thấy đối phương là một người đàn ông châu Á hơn ba mươi, nhưng có lẽ không phải là người Hoa. Người này rất cao, làn da trắng tinh, thậm chí có chút cảm giác tái nhợt, trên mặt mang theo nụ cười. Nhưng Mộc Hàm có thể cảm nhận được người đàn ông này có sát khí, hơn nữa sát khí không phải tự nhiên sinh ra, phải là người hai tay đầy máu mới được như vậy.
- Anh là ai?
Mộc Hàm mở miệng hỏi, đòng thời nàng không khỏi nhìn xuống dưới chân người đàn ông, nơi đó là thi thể của chuột số 3.