- Các người thật quá đáng.
Hải Phong hất tay.
- Tôi là quá đáng đấy thì sao nào. Giám đốc truyền thông, lát nữa cậu nhớ làm cho tôi bảng thông báo đuổi các vị quản lí này, đưa hết những chuyện tốt của các vị ấy lên, ai còn muốn tố cáo thêm thì lại thêm vào. Sau đó đăng lên diễn đàn công ty nữa cho tôi. Hôm nay cho các bộ phận nghỉ sớm giờ để xả hơi, ăn mừng.
- Vâng, thưa tổng giám đốc.
Những kẻ kia nghe đến đó thì sắc mặt càng biến đổi.
Chưa kịp phản ứng thì đã bị bảo vệ công ty vào lôi đi. Hải Phong còn phán thêm.
Advertisement
- Từ nay vê sau cấm cửa những người này
vào công ty.
Phòng họp trở nên nhốn nháo, chồng bà bác gào lên.
=
Advertisement
- Mày cứ dương dương tự đắc đi, sẽ có
ngày mày gặp quả báo. Mày sẽ chết sớm thôi.
Lời nói vừa dứt, mặt mũi ông ta tối sầm, ướt máu đầy mồm mũi.
Mọi người trợn mắt nhìn thiếu phu nhân vừa giơ nắm đấm vào mặt gã.
- Dám rủa chồng tôi hả? Tôi cho ông chết ngay bây giờ.
Ông ta kêu thảm thiết, bảo vệ nhận lệnh Hải Phong lôi cổ hết ra ngoài.
Hải Phong nắm tay Âu Lan.
- Đau không em?
- Đau, anh xoa cho em đi.
Hải Phong cưng chiều, tay cầm nhẹ nhàng xoa xoa khiến tất cả những người trong phòng đều tròn mắt kinh ngạc. Người vừa lạnh lùng, hét ra lửa uy nghi như vậy nhưng lại vô cùng mềm mỏng, dịu dàng với vợ. Họ lại thêm phần ngưỡng mộ, lấy tổng giám đốc làm gương.
Anh xoa đầu Âu Lan, quay sang bộ phận nhân sự mới.
- Từ mai, các vị bắt đầu lọc nhân viên cho tôi. Những ai là vây cánh còn lại của họ trực tiếp sa thải hết, báo lại phòng nhân sự. Giám đốc nhân sự lên kế hoạch tuyển nhân viên ngay.Từ bây giờ, mọi người sẽ xây dựng lại tập đoàn này, ai làm người ấy hưởng. Lương, thưởng theo thành quả cá nhân lẫn tập thể. Ai có năng lực sẽ được cất nhắc vào vị trí xứng đáng.Việc này trong một tuần tới sẽ hoàn thành, các vị làm được chứ? Tất cả đều đồng thanh.
- Dạ được ạ.
- Bây giờ về vị trí làm việc. Hai ngày nữa sẽ tổ chức lễ nhậm chức cho các vị nên mọi người gấp rút chuẩn bị và lên kế hoạch cho các phòng ban đưa tôi càng sớm càng tốt.
Luồng công việc khẩn trương hơn, ai nấy đều náo nhiệt, hăng hái lao vào công việc sau khi có thông báo về nhân sự. Chẳng ai muốn bị mất việc ở một tập đoàn lớn nên không khí làm việc nhộn nhịp hẳn.
Bà Hứa là người hăng hái nhất, vừa sáng sớm, ngồi ăn sáng. Bà đặt lên bàn một chiếc
thẻ tín dụng.
- Từ hôm sang hai đứa chưa đi đâu nên hôm nay con nghỉ đưa vợ đi mua sắm đi. Âu Lan tròn mắt ngạc nhiên.
- Con không cần đâu ạ, bọn con có...
- Hai đứa có hay không thì mẹ không cần biết. Cứ cầm lấy đi mua sắm đi, người ngoài tiêu nhiều chứ người nhà giờ mới được tiêu. Hôm nay mẹ đi gặp các cổ đông của ban hội đồng quản trị. Hai đứa đi mua sắm xong thì đến viện xem ông ấy sống chết thế nào? Chuyện công ty chắc chắn ông ấy đã biết và có quyết định của mình rồi đấy.
Hải Phong gật gù, anh cũng nên để bà tự giải quyết các việc quản lí. Mấy hôm nữa chú út về sẽ giao lại cho chú nữa là yên tâm.
Ăn sáng xong, bà liền rời khỏi nhà. Hai vợ chồng thay đồ liền lên xe đi mua sắm.
- Anh nói xem chúng ta tiết kiệm tiền của mình, bây giờ tiêu tiền của người khác thế này có ổn không?
- Em nên học cách hưởng thụ thành quả đi, không phải nghiễm nhiên bà ấy đưa cho em phải không?
- Đúng vậy, có phải bà ấy đã hết ghét em rồi không?
Anh xoa đầu cô âu yếm.
- Chắc vậy.
- Thật ra bà ấy cũng đáng thương. Em thấy từ hôm được anh dạy cách vùng lên nhìn bà ấy khác hẳn, đầy sức chiến đấu và vô cùng mạnh mẽ.
Hải Phong cười cười, vợ anh vân vô cùng tin người, vô tư và không hay để bụng. Chỉ cần người khác thay đổi là cô lập tức quên đi khúc mắc trước kia. Sống đơn giản như Âu Lan có lẽ sẽ hạnh phúc. Cuộc sống của hai người, chỉ cần anh lo là đủ còn cô cứ yên tâm mà sống vui và sinh con. Nói đến sinh con, hình như dạo này bận mà hai vợ chồng quên nghĩa vụ rồi.
Đến trung tâm thương mại, cứ thích gì là họ mua đó, nhìn trúng gì là mua... tóm lại là mua bằng hết.
Đến quầy trang sức, anh kéo cô vào trong
- Anh chưa từng mua bông tai cho em, vào chọn đi.
- Em có rất nhiều rồi mà, không dùng đến rất lãng phí.
- Không dùng thì để trưng bày, em là diễn viên nên dùng đồ mới thường xuyên mới được.
Nói xong, anh chỉ vào trong chiếc tủ kính. - Cho tôi xem cái này đi.
Nữ nhân viên mang đôi bông tai đặt trên kệ giới thiệu.
- Đây là mẫu mới nhất của nhà thiết kế Selina, chỉ có ba đôi, hoàn toàn được làm thủ công đấy ạ. Mắt chọn đồ của anh thật tốt.
Anh lấy đôi bông tai có hình giọt nước nhỏ, đính kim cương tinh xảo đeo lên tại Âu Lan. Nhìn vành tai trắng nõn mịn màng của Âu Lan điểm đôi bông tai này thật vô cùng quyến rũ.Yết hầu anh khẽ chuyển động, nhìn chỗ nào của vợ cũng khơi nguồn cảm hứng nóng rực trong người.
- Sao vậy anh?
Âu Lan đưa tay sờ sờ lên tai khi thấy sự thay đổi trong mắt anh.