Sau khi Cố Trường Phong dứt lời, sắc mặt Chu Nguyên Hạo hơi cứng đờ.
Chần chờ một chút.
Hắn có chút bất an hỏi.
"Sau khi ký kết khế ước linh hồn với ngươi, ngươi sẽ không ép buộc ta cái gì chứ?"
Nếu như sau khi Cố Trường Phong ký kết khế ước linh hồn với hắn, đã ép buộc hắn giao ra truyền thừa của Nhân Hoàng Đại Chu, chuyện này còn khó chịu hơn là giết hắn.
Hoặc là ép buộc hắn làm một số chuyện vi phạm ý nguyện, điều này cũng sẽ khiến nội tâm của hắn cảm thấy rất mâu thuẫn.
"Bản thiếu chủ không có hứng thú với truyền thừa của ngươi..."
Dường như đã nhìn thấu tâm tư của Chu Nguyên Hạo, Cố Trường Phong khinh thường nói.
"Trước đó bản thiếu chủ đã nói với phụ hoàng ngươi, sau khi ngươi ký kết khế ước linh hồn với bản thiếu chủ, bản thiếu chủ sẽ không trói buộc tự do của ngươi."
"Ngươi vẫn có thể ở lại hoàng triều Đại Càn làm thái tử điện hạ của ngươi."
"Đương nhiên, nếu bản thiếu chủ có chuyện gì cần đến ngươi, ngươi cũng nhất định phải dựa theo phân phó của bản thiếu chủ tới làm việc!"
Nghe được mấy câu này của Cố Trường Phong, lúc này Chu Nguyên Hạo mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Cố Trường Phong.
"Đã như vậy, vậy cứ dựa theo đánh cược vừa rồi, ta nguyện ý trở thành tùy tùng của ngươi!"
"Hoàng?!"
Nhìn thấy Chu Nguyên Hạo biểu thị thần phục với Cố Trường Phong, đông đảo tướng lĩnh Ngự Long Vệ biến sắc.
Nhưng còn chưa đợi bọn hắn nói thêm cái gì nữa, đã bị Chu Nguyên Hạo đưa tay ngăn lại.
"Thân là một Hoàng giả, nhất định phải giữ lời!"
"Nếu bản thái tử chiến bại, vậy nhất định phải thực hiện lời hứa!"
Thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ là không có dũng khí đi đối mặt.
Nếu như hôm nay hắn ta bội ước trước mặt mọi người.
Không nói đến chuyện hắn có thể sống sót từ trong tay Cố Trường Phong hay không, chỉ cần chuyện này cũng đủ để trở thành tâm ma của hắn.
"Ngươi rất không tồi!"
Sau khi nghe được lời của Chu Nguyên Hạo.
Cố Trường Phong nhìn đối phương với ánh mắt thưởng thức, hồn lực tu vi vào thời khắc này cũng theo đó bộc phát.
"Buông ra tâm thần, không nên phản kháng!"
Theo một câu nói kia rơi xuống, nó cũng giống như lúc nô dịch Chu Nguyên Dao trước đó.
Rễ cây Phệ Linh Ma Hồn Liên.
Giống như xúc tu lan tràn ra, sau đó lấy một loại tư thái ngang ngược, trực tiếp đâm vào trong cơ thể Chu Nguyên Hạo.
Lúc Chu Nguyên Hạo phát ra tiếng gầm nhẹ, thân thể nhịn không được run rẩy.Thiên Hồn Đăng trong thức hải của Cố Trường Phong cũng theo đó mà chấn động, một ấn ký hồn linh lấy Phệ Linh Ma Hồn Liên làm cầu nối.
Trực tiếp khắc sâu trong linh hồn của Chu Nguyên Hạo.
"Đinh! Ký chủ nô dịch khí vận chi tử Chu Nguyên Hạo thành công, chúc mừng ký chủ thu được 20.000 điểm phản phái, cũng nhận được khen thưởng thêm 【Sơn Hà Xã Tắc Đồ 】."
"Phần thưởng đã tự động đặt trong không gian hệ thống, ký chủ có thể tự mình rút ra một nút luyện hóa kế thừa."
Khi ấn ký Hồn Linh thành công, đồng thời âm thanh nhắc nhở của hệ thống cũng theo đó vang vọng lên.
"Đại hoạch bội thu!"
Sau khi nghe thấy nhắc nhở của hệ thống, khóe miệng Cố Trường Phong hơi nhếch lên.
Lập tức thu hồi rễ cây Phệ Linh Ma Hồn Liên.
Chuyến này thuận đường đến hoàng thất Đại Càn, thật khiến hắn kiếm được bộn tiền.
Không chỉ chém giết một vị khí vận chi tử, còn thu phục được hai vị khí vận chi tử, Cố Trường Phong còn cảm thấy hắn là một vị thợ săn cuối cùng cực kỳ đủ tư cách.
"Tàn cục nơi này giao cho các ngươi, kế tiếp Bổn thiếu chủ phải bế quan hai ngày."
Sau khi trong lòng có chút cảm khái.
Cố Trường Phong quét mắt nhìn đám người Chu Xích Hùng, sau khi để lại một câu nói thì định rời đi.
"Thiếu... Thiếu chủ!"
Mà khi Cố Trường Phong chuẩn bị rời đi, Chu Nguyên Hạo sau khi chần chờ một chút, đột nhiên mở miệng gọi đối phương lại.
"Chuyện gì?"
Cố Trường Phong nghe vậy có chút nghi hoặc quay đầu lại.
"Không có gì..."
"Ta chỉ muốn khiến thiếu chủ... Sau này... Tốt hơn một chút với hoàng muội ta."
Chu Nguyên Hạo nhìn thoáng qua Chu Nguyên Dao bên cạnh, giọng nói có chút ấp úng mở miệng nói.
Hắn chỉ có một hoàng muội như vậy.
Bảy năm qua còn vì thay thế thái tử hắn, không biết gánh vác bao nhiêu áp lực và trách nhiệm.
Hiện tại đối phương đã trở thành thị nữ của Cố Trường Phong, hắn cũng có chút không yên lòng với Chu Nguyên Dao, sợ đối phương ở chỗ Cố Trường Phong sẽ chịu ủy khuất.
"Yên tâm, bản thiếu chủ sẽ dịu dàng với nàng một chút..."
Sau khi nghe được lời của Chu Nguyên Hạo, vẻ mặt Cố Trường Phong nao nao, sau đó có chút ý vị thâm trường nói.
Sau khi nói xong câu đó.
Cố Trường Phong trở lại trong lầu các Cửu Long Đế Hoàng Liễn, còn có một đống phần thưởng chờ hắn đi luyện hóa kế thừa.
"Ôn nhu một chút?"
Mà Chu Nguyên Hạo sau khi nghe được câu này, vào lúc này vẻ mặt hơi sửng sốt một chút.
Bình thường Cố Trường Phong đối xử với nữ nhân rất thô bạo sao?!
Vì sao phải nhấn mạnh dịu dàng một chút?
Bất quá, khi nhìn thấy thần sắc đám người Thủy Thiên Nhu có chút cổ quái, Chu Nguyên Dao càng là một mặt xấu hổ cúi đầu.
Vào thời khắc này, Chu Nguyên Hạo cũng tỉnh ngộ lại, sắc mặt trong nháy mắt như ăn phải ruồi bọ.
Thì ra sự dịu dàng này chỉ là ám chỉ một số chuyện.
Mẹ nó!
Đây là muội muội song sinh của hắn, cho dù bị đối phương đối xử dịu dàng, hắn vẫn cảm thấy rất không được tự nhiên!
Cũng không biết Cố Trường Phong có muội muội hay không...
Nếu như có.
Nếu đối phương dám cả gan thô bạo với muội muội hắn, nói không chừng hắn có thể xả giận cho muội muội mình.
Lúc suy nghĩ rơi xuống.
Đôi mắt Chu Nguyên Hạo hơi sáng lên.
Ánh mắt nhìn về phía Hồn Thiên Sầu cách đó không xa, định tìm hiểu gia thất của Cố Trường Phong một chút.
"Vị Đế Tôn tiền bối anh tuấn này, vãn bối có một chút việc riêng, muốn cùng tiền bối nghiên cứu thảo luận một chút."
Hồn Thiên Sầu bên cạnh.
Cũng là ánh mắt lóe lên nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên Hạo, không biết đang suy nghĩ chuyện gì, ánh mắt cũng là lóe lên.
Lúc này nhìn thấy Chu Nguyên Hạo vẻ mặt gian xảo đi tới, còn nói cái gì mà muốn cùng hắn ta tham thảo việc riêng trong sinh hoạt.
Thần sắc Hồn Thiên Sầu trở nên có chút hưng phấn, lúc này hắn ta cười quái dị một tiếng với Chu Nguyên Hạo.
"Thương..."
"Không nhìn ra tiểu tử ngươi cũng là người đồng đạo, xem ra lần này bản đế đã tìm được tri kỷ."
Nói xong, vẻ mặt Hồn Thiên Sầu trở nên có chút hèn mọn, còn kéo tay Chu Nguyên Hạo.
Hành động thân thiết như thế.
Lúc này khiến Chu Nguyên Hạo giật nảy mình.
"Tiền bối, ngài... Ngài biết chuyện ta muốn thỉnh giáo không?"
Cường giả Đế Tôn...
Không phải đều rất có uy nghiêm sao?!
Sao vị cường giả Đế Tôn trước mắt này thoạt nhìn lại giống thái giám trong cung vậy.
Còn có loại nụ cười này, hình như có chút hèn mọn!
"Khặc khặc khặc, không phải chỉ là chút chuyện vặt vãnh giữa nam nhân sao?"
"Tuy bản đế không phải nam nhân... Phi, tuy bản đế không phải người tốt, nhưng vẫn có nghiên cứu sâu về điểm này."
Hồn Thiên Sầu nghe vậy cười quái dị một tiếng, vẻ mặt thân thiết lôi kéo Chu Nguyên Hạo.
Thoạt nhìn thì như kẻ trộm nhìn bóng lưng Cố Trường Phong rời đi, có chút cẩn thận dặn dò Chu Nguyên Hạo.
"Chẳng qua loại chuyện này..."
"Vẫn là đừng để chủ nhân biết, chỉ sợ hắn có chút không tiếp thụ được, coi như là bí mật của chúng ta."
Thủ đoạn tra tấn của Cố Trường Phong, trong lòng hắn ta đã bị ám ảnh.
Nếu để cho đối phương biết hắn có Long Dương chi hảo, hai tùy tùng còn âm thầm dính vào một chỗ.
Chỉ sợ mọi chuyện sẽ có chút phiền phức.
"Tê... Cái này đương nhiên!"
Mà Chu Nguyên Hạo nghe được lời Hồn Thiên Sầu nói, còn tưởng rằng đối phương nhìn thấu tiểu tâm tư của hắn ta.
Sau khi hít sâu một hơi, một hồi khiếp sợ đáp lại.
Không hổ là cường giả Đế Tôn, quả nhiên là tuệ nhãn như đuốc!
Hắn đi tới còn chưa nói rõ chuyện này ra, đối phương đã biết chuyện này có liên quan tới Cố Trường Phong.
Quả nhiên gừng càng già càng cay!
"Khặc khặc khặc, nhìn thấy thiếu chủ thu phục muội muội ngươi, bên cạnh còn có mấy đại mỹ nữ, tiểu tử ngươi nhịn không được rồi?"
"Chỉ là bản đế cũng không ngờ... Không ngờ ngươi lại có loại sở thích này!"
Sau khi nghe được Chu Nguyên Hạo mở miệng đồng ý, Hồn Thiên Sầu có chút hưng phấn cười quái dị nói.
Khó có được a!
Nửa ngày trước hắn còn đang cảm thấy đáng tiếc cho một mãnh nam biến thân như Lâm Phong.
Không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển.
Vị truyền nhân của Nhân Hoàng Cố Trường Phong vừa mới thu phục này hóa ra là bạn chí đồng đạo của Long Dương hắn.
Đối phương thân là truyền nhân của Nhân Hoàng, cho dù không biến thân hẳn cũng sẽ rất mạnh đúng không?!
"Tiền bối nhỏ giọng một chút, nếu như bị thiếu chủ nghe được, chỉ sợ sẽ có chút không tốt lắm."
Nghe Hồn Thiên Sầu nói ra hai câu này.
Chu Nguyên Hạo lập tức bị dọa giật nảy mình, lúc này có chút chột dạ mở miệng nói.
Người khác vừa mới thu phục muội muội hắn ta, hắn ta đã muốn xử muội muội của người khác.
Nếu để Cố Trường Phong biết chuyện này, đoán chừng hắn sẽ không dịu dàng với muội muội của hắn nữa.
"Khặc khặc, bản đế hiểu..."
"Đã như vậy, chúng ta tìm một nơi yên tĩnh một chút, bản đế đang nghiên cứu thảo luận với ngươi một chút."
Sau khi cười một tiếng quái dị đầy hưng phấn.
Tu vi Hồn Thiên Sầu ầm ầm bộc phát, phất tay cuốn Chu Nguyên Hạo lên, hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía xa.