" Chẳng phải lúc đầu họ kêu sẽ ở nhà bác Hagrid sao ? "
Hermione nói nhỏ vào tai Harry , cô nhẹ áp sát người một chút vào cậu bạn . Ánh mắt nâu sẫm nhìn chiếc xe ngựa đang đợi trước cửa . Có một gia tinh đang đứng đó chờ họ .
" Ban đầu là như vậy nhưng mà mẹ Helga kêu nó quá nhỏ và bẩn nên họ quyết định gặp chúng ta ở dinh thự riêng " - Cậu ôn tồn giải thích
" Chào các vị khách tôn quý , Dobby tên là Dobby sẽ dẫn mọi người tới dinh thự của các chủ nhân " - gia tình cúi đầu xuống cung kính nhìn những quý tộc trước mặt
" Do...dob.....Dobby ? " - Ron nãy nhờ bình thản nhìn mây liền mở to mắt ra ngạc nhiên
" Dobby xin lỗi , Dobby làm sai , dobby làm sai "
Gia tinh nhìn thấy người thiếu niên tóc đỏ như vậy liền sợ hãi dùng đầu đập vô tường để trừng phạt như mấy con gia tinh khác mặc dù nó chẳng có lỗi gì cả . Dobby được chủ nhân cưu mang cho làm việc trong dinh thự . Nó được chủ nhân Rowena dặn những vị khách này rất quan trọng nên không dám làm sai . Ron vội lên tiếng can ngăn
" Không không không ........ chỉ là ta hơi bất ngờ thôi , chúng ta đi được rồi chứ "
" Vâng ạ "
Ron bước lên trước sau đó đưa tay của mình ra , hiểu ý Hermione để hổ con vô xe rồi cầm tay cậu bước lên , tiếp đó là Harry . Chiếc xe ngựa chẳng mấy chốc băng qua quang đường dài chạy đến dinh thự như tòa lâu đài cổ đằng trước . Ron ngồi đối diện hai người bạn thân , chậc lưỡi .
" Lần này đến có lẽ là chuyện chiếc nhẫn nhỉ "
" Nhìn cậu chán nản chưa kìa Ron , cậu mau đeo nó vào đi không ba Grodic sẽ gào lên mất " - Hermione nheo mắt lại ý cười , bất lực trước cậu bạn của mình
" Các vị khách tôn quý , chúng ta đã đến nơi rồi ạ "
Dobby xuống xe mở cửa ra . Cả ba bước xuống lịch thiệp cúi đầu tỏ ý cảm ơn rồi mới bước vào . Căn dinh thự này mang bốn tông màu chủ yếu đỏ , vàng , xanh lá và xanh dương tượng trưng cho bốn chủ nhân của dinh thự . Harry cau đôi mày dài khi nhìn thấy bức ảnh to lớn . Nó được đặt ở chỗ mà bước vô họ có thể dễ dàng thấy . Cả ba lúc này cung kính cúi chào .
" Tụi con chào ba , ba Grodic "
" Hahahaha cuối cùng thì mấy đứa cũng tới mau vô trong đi nào " - Grodic từ bức tranh bước ra khoái trí cười
" Thôi cái điệu cười đó đi Grody , trông không quý tộc chút nào "
" Wena à sao cậu nỡ nói tớ như thế chứ " - người ba đáng kính của họ ủy khuất
" Tớ không phải là Salarzar mà lúc nào cũng chiều hư cậu đâu " - mẹ Rowena hất cằm nhìn Salarza
" Haizz coi bộ hai người vẫn không khác gì mấy nhỉ " - Hermione cầm quạt thở dài
" Thật mừng khi thấy con ăn mặc ra dáng một quý tộc quyền quý đấy con gái " - Salazar hài lòng nhìn Mione
" Xì con vẫn còn nhớ cái vụ ba xúi mẹ Helga bắt con thử trăm bộ đồ đấy "
" Đấy là do con cứng đầu thôi con yêu " - Helga tao nhã cười mỉm
" Con cứng đầu sao bằng hai người kia được chứ "
" Gì đây Monie " - Ron cau có nhìn cô bạn chuyển sự chú ý của ba mẹ sang mình
" Mấy đứa vô phòng khách đi nào , chúng ta bàn chuyện thừa kế " - Rowena dẫn đường cho họ vào trong .
Trong phòng khách , cây giáng sinh to lớn được đặt ở gần lò sưởi đang rực rỡ sắc màu . Sáu người ngồi ngay ngắn trên ghế ( Riêng Grodic là bay lơ lửng ) . Câu chuyện bao quanh việc cả ba sẽ nhận được thừa kế tài sản như thế nào . Và đương nhiên thứ khiến Ron phải mệt mỏi nhất chính là người cha đáng kính của mình - Grodic Gryffindor lại bắt đầu thao thao bất tuyệt về những tài sản của mình . Từ chuyện có bao nhiêu Galleon cho tới kim cương , hồng ngọc ,.....
Khuôn mặt đang dần tối đi , Ron thề với lòng mình rằng nếu có gặp Merlin , cậu phải tẩn ổng một trận vì dám để cha Grodic xuyên qua đây . Nhưng chuyện đó sẽ chẳng có gì cho đến khi mẹ Rowena tiết lộ thế giới này cho họ sau bữa ăn .
" Các con đều là những tiểu thư , thiếu gia của ba gia tộc danh giá hết nhưng mà Harry à ở kiếp này con vẫn phải mất cha mẹ chỉ có điều không phải do chúa tể hắc ám giết thôi "
" Không phải do Voldemort giết sao mẹ vậy thì còn có thể là ai được chứ " - Hermione bất ngờ và sửng sốt .
" Mione con bình tĩnh , chuyện ai là kẻ đã giết hai vợ chồng nhà Potter tụi ta cũng không biết nhưng con hãy nhớ rằng ở thế giới này không có Voldemort " - Helga
" Mione ..... con không về nhà sao ? cha mẹ con ở thế giới này vẫn yêu thương con mà " - ba Salarza
" Không ạ , họ có viết thư cho con nói rằng đang đi du lịch bên Đức rồi ạ "
" Được rồi mấy đứa có vẻ mệt rồi mau về phòng ngủ đi " - Grodic khuyên cả ba về phòng
" Nhưng tụi con chưa muốn ngủ "
Họ nhận ra rằng tấm rèm đêm đã buông xuống , lò sưởi sáng đỏ rực . Harry khẽ ngáp ngắn và trả lời ba Grodic . Nhưng cũng chẳng lâu sau đó thì cũng ngoan ngoãn đi lên lầu cùng hai người bạn mình . Căn phòng mà gia tinh sắp xếp cho cậu rất đẹp , căn phong mang màu tối và cậu đặc biệt thích vậy . Harry bước ra phòng tắm cùng bộ đồ ngủ che đi cơ thể săn chắc , mềm mại . Có lẽ đã lâu lắm rồi cậu mới được ngủ say đến như vậy .
---------------------------------------------------------------------------------------
Ở trường lúc này , mọi người đã đi vào giấc ngủ . Nhưng trong căn phòng to lớn , ánh sáng ma mị phát ra , Người con trai khoác lên mình cái áo tắm , ánh mắt nhìn bức ảnh đang cầm trong tay mà khát vọng .
" Harry a~ tôi yêu em ..... tôi yêu em ~ , yêu em đến điên cuồng "" Trong đêm hoang vắng , từng câu chữ quỷ dị đều được cất lên mang theo hơi thở của ác ma . Vào chính khoảnh khắc đó có một kẻ si tình nhận được phước lành của Merlin trọng sinh vào thế giới khác , kẻ đó là ai ? "