Sau ngày hôm đó mọi thứ xung quanh Tuệ Linh vẫn diễn ra bình thường.
Khi nào rảnh rỗi sẽ tới trường tìm giáo sư thảo luận đề tài.
Hoặc là đi cafe cùng Andrew.
Luận án Tiến Sĩ muốn hoàn thành cũng không thể trong một sớm một chiều được.
Đến Pháp đã hơn tháng.
Mọi thứ cũng đã đi vào quy luật Tuệ Linh bắt đầu suy nghĩ tới việc sẽ đi làm.
Một phần để nâng cao kiến thức trong quá trình cô học Tiến Sĩ.
Phần còn lại là bắt đầu xây dựng sự nghiệp riêng cho mình.
Không thể cứ mãi dậm chân một chỗ rồi chờ về thừa kế Sở Thị được.
Sau khi lên kể hoạch cụ thể cho công việc tiếp theo cô bắt đầu chuẩn bị CV để xin việc.
Phải công nhận CV của cô không có điểm gì có thể đánh giá kém được.
Cầm tấm bằng thạc sĩ khi chỉ tuổi hiện đang học lên tiến sĩ.
Tốt nghiệp đại học trường danh giá tại Vương Quốc Anh với tấm bằng xuất sắc.
Chỉ có một điểm đáng tiếc đó là kinh nghiệm để trống.
Đây cũng là tiếc nuối lớn nhất của cô hiện tại.
Hồ sơ được gửi đi một loạt các công ty, tập đoàn lớn nhỏ.
Với CV ấn tượng như vậy rất nhanh mail của cô đã nhận được phản hồi.
Đương nhiên cô không chỉ trúng tuyển vào một công ty mà là rất nhiều.
Đa số những nơi cô gửi đi đều phản hồi lại mail hẹn lịch phỏng vấn.
Tuệ Linh cũng cẩn thận lựa chọn ra vài công ty mà cô cảm thấy phù hợp với bản thân.
Trong số những công ty cô gửi đi Tuệ Linh lại đặc biệt có ấn tượng với một công ty tầm trung tên L&T.
Công ty này trước đây nhỏ sau khi làm ăn thua lỗ đã đổi chủ.
Chỉ trong một thời gian ngắn đã vươn lên rất nhanh và đang trên đà phát triển mạnh.
Cô cảm thấy khá là hứng thú với người chủ mới của công ty này.
Là một người tài giỏi cỡ nào thì mới có thể trong vòng vài tháng ngắn ngủi kéo một công ty đang trên bờ vực phá sản quay lại thị trường một cách chóng mặt như vậy? Có một người sếp như vậy cũng có vẻ không tệ.
Vừa hay phù hợp với tiêu chí của cô.
Thay vì làm ở tập đoàn hay công ty lớn Tuệ Linh càng thích hợp với những nơi vừa phải nhưng nổi bật như vậy.
Thứ cô cần là kinh nghiệm chứ không phải gánh nặng cơm áo gạo tiền.
Không ngoài dự đoán rất nhanh Tuệ Linh đã chính thức được nhận vào làm.
Cũng đúng thôi với CV đẹp như vậy không có công ty nào lại nỡ lòng từ trối đi một nhân tài chứ đừng nói là một công ty mới nổi như L&T.
"Alo Andrew tôi chuẩn bị đi làm.
Khả năng trong thời gian tới sẽ không đến trường.
Cậu không cần qua đón tôi nữa đâu." Sáng sớm Tuệ Linh vừa chuẩn bị bữa sáng vừa gọi điện thông báo cho người bạn tốt Andrew.
"Cái gì? Cậu muốn đi làm? Sao không nói với tôi trước.
Nhà tôi thiếu chỗ cho cậu sao?" Đầu dây bên kia vang lên âm thanh khó tin của Andrew.
"Chẳng phải là không muốn phiền đến cậu sao.
Tôi đã có lịch đi làm rồi.
Thời gian này có vẻ sẽ rất bận.
Yên tâm là mọi chuyện tôi đã chuẩn bị kĩ lưỡng cả rồi." Tuệ Linh tay vừa lật quả trứng ốp la vừa giải thích cho Andrew.
Quả thật với quan hệ của cô và Andrew chỉ cần một cuộc điện thoại là không cần lo tới vấn đề công việc nữa thế nhưng Tuệ Linh lại không muốn làm vậy.
Cô muốn từng chút một đi lên bằng chính đôi tay của mình chứ không phải dựa vào quan hệ.
Nói đến quan hệ chẳng phải bố cô còn đó sao.
Siêu cấp quan hệ luôn đó chứ.
Nhưng cô không cần.
"Thôi được rồi cậu muốn quyết định sao cũng được.
Nếu có gì cần giúp đỡ thì gọi cho tôi.
Andrew Williams này sẵn sàng bất cứ lúc nào." Andrew cũng phần nào hiểu được tính độc lập của Tuệ Linh nên cũng không nói nhiều.
Một câu là đủ đảm bảo cho tương lai của cô sẽ dễ đi hơn nhiều rồi.
"Cảm ơn cậu.
Tôi cúp máy trước chuẩn bị phải đến công ty rồi.
Ngày đầu không thể đi làm muộn được đúng không ngài Andrew thân mến."
"Có cần tôi qua đón cậu đi làm không? Cảm thấy không yên tâm cho lắm." Andrew đầu dây bên kia nghiêm túc dò hỏi.
Anh ta sợ cô vừa tới Pháp không lâu chưa quen thuộc đường đi sẽ không an toàn.
"Không cần đâu.
Tôi có xe, cậu đừng có kinh thường tôi như vậy.
Vậy nhé tôi cúp máy đây, tới nơi tôi sẽ gọi cho cậu." Không để cho Andrew kịp dong dài thêm lời nào Tuệ Linh đã lập tức cúp máy.
Lấy ra hai miếng bánh sandwich nướng sẵn trong lò kẹp phần trứng ốp la vừa xong vào, thêm chút sốt và một chút rau.
Vậy là bữa sáng đã hoàn thành.
Thêm một ly sữa vậy là cô đã sẵn sàng cho một ngày mới đi làm rồi.
Thay một bộ đồ công sở đơn giản, áo sơ mi trắng bên trong kết hợp cùng một chiếc quần tây và chiếc khoác bên ngoài.
Bên dưới thêm đôi cao gót cm kết hợp với chiều cao m của mình.
Một hình tượng mới chuẩn mẫu công sở xuất hiện.
Bởi vì ngày đầu đi làm để tránh khác xa quá so với mọi người Tuệ Linh còn cố tình trang điểm cho Tây một chút.
Đeo lens mắt và đánh khối gương mặt che bớt đi phần Châu Á thêm vào đó là đôi nét Châu Âu.
Tuy không nhiều nhưng cũng phần nào che bớt đi những nét đậm chất Châu Á trên người mình.
Bởi vì đây là Pháp người gốc Á sẽ hơi ít.
Cô không muốn bản thân sẽ quá nổi bật ngày đầu đi làm.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa cô lấy túi sách rồi ra khỏi nhà bắt đầu một ngày mới.
Công ty cách khá xa nhà cô ở nên hôm nay Tuệ Linh quyết định lái xe riêng của mình đi làm..