Vấn đề nhức đầu được giải quyết trong nháy mắt.
Hai cô gái người Pháp tuy không rõ ràng lắm mấy người nói gì với nhau mà mấy người kia đồng ý nhường lại bộ trang sức kia cho bọn họ.
Tuy không rõ đầu đuôi ra sao nhưng hai cô gái đều chắc chắn vì có cô gái đội mũ kia giúp đỡ mà thuận lợi lấy được bộ trang sức.
Ngay khi hai người định tiến tới nói lời cảm ơn thì người đã đi lẫn vào trong đám người.
Vậy nên chỉ có thể từ bỏ.
Hira mất thêm khoảng phút giải quyết những vấn đề còn lại mấy người và hoàn tiền hệ thống lại cho vị khách người Italy.
Một buổi ồn ào cứ như vậy mà được giải quyết.
Thế nhưng người có công lớn nhất lại trốn mất không xuất đầu nữa.
Sau khi đám đông hóng chuyện đủ rồi tản đi cũng chỉ còn mấy người bọn họ.
Tuệ Linh giống như sợ bọ người khác chú ý mà trốn mất tăm không thấy mặt đâu.
Cô đơn giản nhắn ti lại cho Anna hẹn mấy người bọn họ sau khi hết việc lên tầng trên.
Cô đợi bọn họ ở trên đó.
"Thật xin lỗi vì sự ồn ào vừa rồi.
Chúng tôi chỉ muốn hỏi xem có thể xin phương thức liên lạc của vị tiểu thư vừa rồi giúp đỡ được không? Không có ý gì khác chỉ muốn nói một câu cảm ơn mà thôi.
Nếu không có sự giúp đỡ của cô ấy chúng tôi cũng khó mà mua được bộ trang sức đó." Người đàn ông Italy cùng người bạn của mình vẫn chưa rời đi mà cố nán lại hỏi Hira muốn biết thông tin của Tuệ Linh.
"Thật xin lỗi, đây là thông tin cá nhân không có sự cho phép của cô ấy tôi không thể cho các vị biết.
Cô ấy rời đi như vậy chắc là không muốn để mọi người chú ý tới.
Thứ lỗi tôi không thể giúp gì cho các vị." Hira giữ đúng tiêu chuẩn lịch sự đáp lại.
Cô sẽ không tự ý tiết lộ thông tin nếu không có sự cho phép.
Hơn nữa cô ấy với Tuệ Linh cũng không thân quen đến mức biết rõ thông tin cá nhân của đối phương.
Bọn họ chỉ là đối tác làm ăn mà thôi.
Piter thấy mọi chuyện được giải quyết xong cũng đã nhanh chân đưa cô gái rời đi trước để cho Hira xử lý chuyện nội bộ.
Bọn họ giống như những vị khách qua đường thấy chuyện vui thì nán lại xem sau đó rời đi.
Mặc dù trog lòng còn rất nhiều cơ hỏi nhưng đều biết ý mà cùng nhau giữ im lặng.
Bản thân mỗi người ai mà không có bí mật của riêng mình cơ chứ.
"Thật ngại quá là tôi đường đột.
Vẫn mong cô có thể giúp chúng tôi gửi lời cảm ơn tới vị tiểu thư ban nãy.
Nếu cô ấy có tới Italy thì chúng rất hân hạnh được tiếp đón.
Đây là danh thiếp của tôi làm phiền cô có thể giúp tôi chuyển cho vị tiểu thư vừa rồi." Chàng trai cũng không ngoài ý muốn với câu trả lười của Hira bèn đưa ra một tấm danh thiếp tỏ ý xin lỗi.
Hira cũng theo phép lịch sự mà nhận lấy đợi lát nữa sẽ đưa lại cho Tuệ Linh.
Mấy người đơn giản chào hỏi vài câu rồi rời đi trả lại không gian cho cửa hàng.
"Để các vị chê cười rồi, thật ngại quá.
Đúng rồi Serline đâu? Tôi còn chưa nói cảm ơn với cô ấy?" Hira đi tới chỗ mấy người Piter đang đứng tán gẫu ở cách đó không xa nhưng không thấy bóng dáng cô đâu bèn hỏi.
"Serline có chút việc tạm thời rời di một lát.
Cô ấy nói đợi chúng ta trên tầng đó.
Nếu cô xong việc rồi thì chúng ta có thể tiếp tục.
Chúng tôi không để ý đâu." Piter cười nói.
"Vậy chúng ta đi thôi.
Ở dưới này đã đi hết rồi, tôi đưa mọi người lên trên tham quan tiếp." Hira không hỏi nhiều mà tiếp tục đưa mấy người lên tầng trên.
Ở tầng là khu ăn uống và thư giãn.
Tuệ Linh cũng không đi đâu xa, cô vào nhà vệ sinh thay đổi một chút tạo hình khác vừa rồi, khoác thêm một chiếc áo ngoài, bỏ kính và mũ rồi ngồi ở quầy nước gần thang cuốn đợi mọi người.
Vừa rồi cô cố ý đội mũ và đeo kính để tránh người khác để ý mà biết mặt.
Dù sao bản thân là người không thích sự nổi bật.
Đứng ra giúp Hira cũng là bất dắc dĩ, để mọi chuyện được giải quyết nhanh chóng thì không còn cách nào khác.
Sau đó cô vì sợ mấy người giữ lại nên đã trốn trước lên tầng ngồi đợi.
Hình ảnh người phụ nữ thanh lịch nhàn nhã ngồi uống cafe đập thẳng vào mắt khi mấy người Hira lên đến gần cuối thang cuốn.
"Tôi nói này Serline, sao cậu có thể xấu tính như vậy chứ.
Không nói một lời đã đi mất tăm.
Tôi còn tưởng có người bắt cóc cậu mất rồi đấy." Anna đi tới giận dỗi nói.
Thế nhưng nhìn nét mặt của cô ấy cũng không thấy chỗ nào đang giận dỗi.
Giống như nói cho ra cho đúng kịch bản vui đùa thôi vậy.
"Được rồi, về mời cậu đi ăn không được sao.
Quỷ tham ăn." Tuệ Linh để lại một câu rồi bước tới đón mấy người Hira đang đi tới.
Anna lập tức tìm lại bộ dạng vui vẻ thường ngày khi nghe tới đồ ăn.
Hóa ra là cô gái có sở thích ăn uống.
Chỉ cần có đồ ăn mọi việc đều có thể dễ nói chuyện hơn.
"Thật xin lỗi vì sự việc vừa rồi.
Cô sẽ không trách tôi tự ý tham gia vào chứ?" Cô đi tới gật đầu coi như chào hỏi với Piter và Cara rồi nói với Hira.
Vừa rồi cô đột ngột tham gia vào đúng là chưa có lời giải thích rõ ràng với Hira.
Dù sao cô cũng là người ngoài, tự ý tham gia chuyện của bọn họ như vậy là không đúng.
"Không sao.
Tôi còn phải nói lời cảm ơn với cô mới phải.
Nếu không có sự giúp đỡ của cô thì chuyện này cũng không dễ giải quyết như vậy.
Thời gian cũng không còn sớm nữa.
Nhân đây mời mọi người đi ăn một bữa được chứ?" Hira cười đáp.
Sự xuất hiện của Tuệ Linh giúp cô ấy giải quyết vấn dễ dàng hơn rất nhiều.
Nào có ý định trách móc gì chứ.
"Chuyện này thì tôi không làm chủ được.
Nhân vật chính là Serline, để cô ấy tùy ý.
Chính tôi thế nào cũng được." Piter nhún vai tỏ ý bản thân không có quyền quyết định với lời mời này của Hira.
Tuy anh ta là người phụ trách chính dự án.
Cũng coi như là người có tiếng nói nhất nhưng lời mời này là ngoài lề.
Vậy nên anh ta không tự ý quyết định.
Dù sao cũng vì cô nên bọn họ mới nhận được lời mời.
Lập tức đá quả bóng sang chân cô.
Còn bản thân tỏ ý không biết gì.
"Tôi cũng không ý kiến." Hai cô gái Anna và Cara đồng thời lên tiếng.
Tuệ Linh cũng khó mà từ chối lời mời chỉ có thể đồng ý.
Hira là quản lý ở đây.
Cũng là người tiếp đón bọn họ hôm nay.
Vậy nên vẫn phải nể mặt người ta mà đồng ý lời mời.
"Vậy thì đi thôi.
Tôi biết một nhà hàng rất được.
Mọi người tới nếm thử xem sao." Hira nhận được đáp án vừa ý vui vẻ đưa mấy người đi ăn trưa..