" Xin chào ngài Vardan, rất vui khi được gặp ngài ở đây hôm nay.
Xin tự giới thiệu tôi là Piter người phụ trách chính trong dự án lần này với bên ngài.
Đây là ba cộng sự của tôi Anna, Cara và Serline." Piter lịch sự bắt tay chào hỏi với ngài Vardan rồi giới thiệu từng người.
Người đàn ông tên Vardan này chính là đại diện bên đối tác dự án lần này của bọn họ.
Hợp đông có thành công ký được hay không còn phải xem người này ý như thế nào.
"Xin chào cậu Piter, đều là những gương mặt trẻ tuổi rất triển vọng.
Nói thật khi nhìn thấy các cậu tôi đã đánh giá rất cao lần hợp tác này của chúng ta.
Hồ sơ tôi cũng đã xem qua.
Trẻ tuổi nhưng làm việc rất ổn trọng.
Tôi đúng là ngưỡng mộ với ông chủ của các cậu.
Có được một lớp nhân tài trẻ tuổi tài năng thế này.
À giới thiệu một chút đây là trợ lý của tôi Rent." Vardan là một người đàn ông trung niên khoảng tuổi nhưng vẫn giữ được dáng vẻ phong độ rất tốt.
Râu quai nón cắt tỉa gọn gàng sạch sẽ.
Mái tóc màu hạt rẻ hơi ám vàng đặc trưng của người Châu Âu.
Những hành động dơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí chất của một người đàn ông thành đạt.
"Ngài Varan quá khen rồi.
Được hợp tác với ngài chính là vinh hạnh của chúng tôi.
Rất mong có thể học hỏi được nhiều điều hơn từ ngài." Piter là một người điềm tĩnh nhận được lời khen có cánh của Vardan cũng không có cảm giác tự kiêu mà vẫn bình tĩnh đối đáp.
Ba cô gái còn lại cũng chỉ nở nj cười gật đầu tỏ ý giống như lời Piter nói.
Một chút kiêu ngạo khi được khen ngợi cũng không có.
Tâm tính nay của mấy người làm cho Vardan càng nhìn càng cảm thấy hài lòng.
Những người trẻ tuổi sức lực dồi dào, tinh thần nhiệt huyết lại điềm đạm trước mặt đã triệt để thuyết phục được ông ấy.
"Thay vì chúng ta cứ đứng vậy nói chuyện thì sao không ngồi xuống thong thả dùng bữa rồi bàn bạc tiếp đúng không." Nhìn mấy người cứ câu qua câu lại đưa đẩy khen nhau trợ lý của Vardan có chút khó nói thành lời đứng ra nhắc nhở.
Rent đi theo Vardan lâu rồi nên cũng không lạ gì.
Sếp nhà anh ta khi làm việc sẽ rất nghiêm khắc, thế nhưng một khi tìm thấy người hợp tính là sẽ trở nên thoải mái không chú ý như vậy.
"Thật ngại quá là chúng tôi tắc trách.
Ngài Vardan mời ngồi, chúng ta gọi món trước rồi từ từ nói chuyện thêm.
Thật xin lỗi ngài." Piter được nhắc nhở mới nhớ ra vội vàng xin lỗi.
"Haha, không sao.
Các cậu không cần căng thẳng, cứ tự nhiên là được tôi không để ý đâu." Vardan cười haha tỏ vẻ không sao.
Mấy lễ tiết rập khuôn này ông ấy cũng rất thoải mái cho qua.
Có lẽ là do ấn tượng từ đầu đã rất tốt nên mọi chuyện trong mắt đều thoải mái hơn rất nhiều.
Vài câu cười đùa qua đi người ngồi vây quanh chiếc bàn tròn dùng bữa tối và bắt đầu ban về dự án hợp tác lần này.
Những tài liệu mà mấy người Piter chuẩn bị được Vardan đánh giá rất cao.
Mới đầu ông ấy còn cảm thấy bên L&P khoong tôn trọng mình nên để cho mấy người trẻ tuổi kinh nghiệm ít ỏi này làm việc cùng mình.
Rất may là Vardan cũng là một người có mắt nhìn, ông ấy chờ đợi xem những người trẻ tuổi này có thể cho mình bất ngờ gì.
Đúng là không phụ sự kì vọng mấy người tuy trẻ tuổi kinh nghiệm không nhiều nhưng làm việc rất cẩn thận đâu ra đó.
Vardan rất hài lòng.
"Nói thật với các cậu.
Đúng là đầu tiên tôi không mấy tin tưởng mấy người trẻ các cậu có thể làm được việc cùng tôi.
Thế nhưng xem kết quả các cậu đưa ra đây đúng là tôi đã bị thuyết phục.
Vậy nên không cần nói nhiều, hợp đồng lần này tôi ký." Vardan rất sảng khoái không cần nói nhiều đã đồng ý.
Điều khoản hợp đồng đều rõ ràng cả rồi.
Ông ấy cảm thấy bản thân không hề thiệt chút nào, dù sao cũng chỉ là cho bọn họ bước một chân vào thị trường mà bản thân làm chủ.
Không tạo thành tác động gì lớn.
Hơn nữa còn là một khoản làm ăn có lợi.
"Ngài không cần nghe gì thêm đã thoải mái đồng ý ký hợp đồng như vậy sao?" Piter khó tin hỏi lại.
Anh ta cò nghĩ sẽ là một buổi đàm phán khó khăn mới có thể ký được hợp đồng về tay cơ.
Không nghĩ đối phương lại sảng khoái đồng ý như vậy.
Đúng là bất ngờ ngoài dự kiến.
"Không cần.
Mọi chuyện đều nhìn thấy trong mắt.
Hơn nữa các cậu không tin tưởng vào khả năng của mình hay sao?" Vardan nhấp một ngụm rượu mắt nhìn mấy người đầy hàm ý.
Nếu người không có tự tin với năng lực bản thân đúng là không xứng đáng cho ông ấy nhìn bằng ánh mắt khác.
"Tất nhiên là không phải.
Nói về năng lực chúng tôi tự tin có.
Chỉ là ngài đồng ý như vậy tôi có hơi ngạc nhiên đôi chút." Piter đáp.
"Vậy thì các cậu sợ gì chứ.
Còn cô bé Serline này cũng rất thú vị.
Hôm nay ở Trung tâm thương mại rất ngầu đấy.
Xứ lý tình huống rất bình tĩnh." Vardan như nhìn thấy tất cả mà nhìn Tuệ Linh đầy tán thưởng.
Mấy người ai cũng ngạc nhiên khi nghe Vardan nói vậy.
Việc Tuệ Linh ra mặt giúp Hira chỉ có mấy nguời bọn họ biết vì lúc đó cô không lộ hẳn mặt ra ngoài.
Không nghĩ tới Vardan vừa nhìn đã nhận ra, không những vậy còn có cảm giác hiểu rất rõ.
"Ngài đã biết." Tuệ Linh lên tiếng, không phải là câu hỏi mà là khẳng định.
"Cũng biết được đôi chút, vừa hay trùng hợp có mặt ở đó thôi.
Cô bé xử lý rất bình tĩnh.
Tầm tuổi hẳn là chưa đến nhưng có thể dễ dàng giải quyết vấn đề như vậy bản lĩnh cũng rất được đó." Vardan nói.
" Tôi có thể coi đó là một lời khen thưa ngài? Vì lời khen của ngài xin phép được mời ngài một ly, ngài Vardan sẽ không từ chối đó chứ?" Tuệ Linh nghe Vardan nói vậy thì nở nụ cười nhẹ nâng ly rượu lên mời đối phương.
Bản thân đúng phép lịch sự một hơi uống sạch ly rượu trong tay.
"Haha cô gái sáng khoái lắm.
Mời mọi người cùng nâng ly, chúc mừng sự hợp tác của chúng ta."
"Hợp tác vui vẻ."
"Chúc mừng.
Hợp tác vui vẻ."
Cả bàn cùng đứng lên nâng ly chúc mừng cho lần hợp tác này.
Khỏi phải nói hai bên đều rất hài lòng về đối tác của mình.
Trong cả bữa tối Anna tinh ý phát hiện ra Tuệ Linh hôm nay đặc biệt ít nói.
Sau khi tiếp chuyệ vài câu lúc đầu với ngài Vardan ra thfi hầu như không chủ động nói chuyện.
Chỉ khi người khác hỏi cô mới trả lời.
Suốt cả buổi chỉ yên tĩnh ngồi uống rượu của mình.
Đến khi Anna nhận ra điều khác thường thì người đã cảm giác lao đao rồi.
"Serline cậu không sao chứ?" Anna ngồi bên cạnh ghé người qua quan tâm hỏi.
Thấy cô lại chuẩn bị nâng ly rượu lên uống thì vội ngăn lại.
"Cậu uống nhiều rồi, đừng uống nữa."
"Tôi không sao.
Cậu cứ kệ tôi." Tuệ Linh như không cảm thấy say tránh khỏi tay Anna tiếp tục nâng ly rượu lên uống.
Gương mặt đỏ ửng đến lớp trang điểm cũng không che đậy được.
Hình như say thật rồi.
"Được rồi nghe tôi.
Cậu đừng uống nữa.
Có chuyệ gì không vui thì nói với tôi, tôi giúp cậu chút giận có được không." Anna nhìn bạn mình như vậy chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành.
Cô ấy đã cố rât snhor tiếng rồi nhưng hành động vẫn bị mấy người đang nói chuyện kinh doanh bên cạnh để ý.
"Anna, Serline cô ấy sao vậy/ Hình như uống say rồi." Piter quan tâm hỏi.
"Xin lỗi ngài Vardan, tâm trạng của Serline không được tốt uống hơi nhiều.
Hy vọng ngài không để ý.
Sáng nay lúc tôi qua phòng cậu ấy thấy sắc mặt cậu ấy không tốt.
Hình như cả đêm mất ngủ khả năng có chuyện không vui nên hiện tại mới uống hơi quá." Anna nói câu trước với ngài Vardan tỏ ý xin lỗi trước.
Câu sau là trả lời câu hỏi của Piter.
"Không sao.
Nế cần thì cô Anna cứ đưa cô ấy về không để ý đâu." Vardan xua tay tỏ vẻ không quan tâm.
Nhiều lúc tâm trạng không tốt uống một chút cũng không sao.
Sống đến tuổi này rồi ông ấy thừa hiểu những điều đó nên không để ý.
"Vậy tôi xin phép đưa cậu ấy về trước.
Piter anh và Cara ở lại tiếp đón ngìa Vardan nhé." Anna nói rồi đuéng dậy lấy túi xách và áo khoác khoác lên cho cô.
"Hai người đi cẩn thận.
Có gì nhớ gọi cho tôi.
Thật xin lỗi để ngài Vardan chê cười rồi." Vì còn đối phương ở đây nên Piter không thể về chỉ có thể dặn dò Anna cẩn thận.
"Tôi biết rồi, Tạm biệt mọi người.
Đi nào Serline, tôi đưa cậu về." Anna dìu Tuệ Linh đứng dậy đi ra ngoài.
Trợ lý của ngài Vardan là Rent còn nhiệt tình giúp hai người mở cửa..