Hai cơ thể bán khỏa thân đổ xuống chiếc giường lớn.
Chiếc áo sơ mi lỏng lẻo vì sự di chuyển đã gần tuột ra hết để lộ bờ vai trắng nõn khi hai người ngã xuống giường.
Đăng Lâm nhìn mà ánh mắt nóng rực như muốn đốt cháy cơ thể bên dưới.
"Sở Tuệ Linh, em nói xem ai đang đè em đây?" Đặng Lâm chống hai tay nâng thân thể mình lên tránh va chạm với cô lại làm dc vọng bùng cháy không thể kiếm chế.
Anh cất chất giọng trầm thấp hỏi.
Muốn xác nhận lần nữa người phụ nữ này có nhận ra mình hay không.
Tuệ Linh không nghe rõ người đàn ông bên trên đang nói gì.
Trong đầu cô chỉ có những âm thanh ù ù.
Đây phải nói là uống tới ù tai mất nhận thức luôn rồi.
Cả người cô đỏ ửng cựa quậy vì khó chịu.
Đang phản kháng vì người đàn ông bên trên kia đốt lửa rồi bây giờ lại không làm gì.
Cả cơ thể bứt rứt khó chịu.
"Nhớ kĩ cho anh, trên đời này chỉ có duy nhất một người được đè em.
Cả trái tim và cơ thể em chỉ có thể có anh, thuộc về anh." Nói xong anh liền cúi xuống mà hưởng thụ đôi môi ngọt ngào bên dưới.
Chiếc lưỡi điêu luyện bắt đầu tìm kiếm đảo qua mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng cô gái.
Trong hơi thở còn thoang thoảng mùi rượu làm cho nụ hôn càng trở nên ướt át và nóng bỏng hơn.
Cơ thể đã kêu gào như muốn nổ tung rồi, không thể nhịn thêm được nữa.
Đôi tay bắt đầu làm việc của mình.
Đầu tiên là chiếc áo sơ mi bị cởi bỏ, sau đó là quần dài.
Bây giờ cả người cô chỉ còn bộ đồ lót che được những chỗ cần che.
Cơ thể người phụ nữ được đàn ông tỉ mỉ chăm sóc mà đầy đặn hơn rất nhiều.
Cặp ng ực đầy đặn, chiếc eo thon gọn và chiếc mông cong vểnh cứ như vậy lộ hết ra ngoài.
Đôi tay lướt nhẹ vài vòng theo đường cong cơ thể.
Không phải là size lớn nhất nhưng lại vô cùng vừa tay, kích thước hoàn hảo không lớn không nhỏ.
Cảm nhận tác phẩm được mình chăm sóc trước mặt mà Đặng Lâm vô cùng hài lòng.
"Ư...Anh...em khó chịu...giúp em..." Cô gái dưới sự nhào nặn xoa nắm của người đàn ông mà cơ thể ngày càng khó chịu, Trong vô thức mà bật ra âm thanh rn rỉ cùng với sự khó chịu trong người.
"Được rồi.
Chiếu theo ý em." Anh cười nhẹ cúi xuống tiếp tục hôn dọc một đường từ cổ xuống ngực rồi đến vòng eo nhỏ.
Mỗi nơi nụ hôn của anh đi qua đều để lại một dấu hồng nhàn nhạt như ấn kí riêng biệt chỉ thuộc về anh.
Cuối cùng dừng lại ở hai nụ hồng nho nhỏ đáng yêu đang dựng thẳng đứng vì kch thích.
Không biết từ lúc nào áo ngực đã bị cởi bỏ vứt qua một bên hiện ra hình ảnh xinh đẹp bên dưới.
Một bên ngực được chăm sóc bởi đôi môi không ngừng cắn rồi lại mt, Bên còn lại cũng không cô đơn được bàn tay anh tỉ mỉ xa nắn chăm sóc.
Khi bên trên đã thỏa mãn rồi anh tiếp tục lần mò mà tìm xuống phía dưới.
Ở đó chính là nơi nhạy cảm nhất của phái nữa đang được chiếc quần nhỏ che chắn.
Cặp mông cong và xúc cảm mềm mại theo sự xa nắn mà truyền thẳng tới đại não của người đàn ông.
Trước hết là dùng tay thăm dò thử.
Ở nơi xinh đẹp nhất đã có phản ứng để ngón tay anh dễ dàng thăm dò sâu hơn vào bên trong.
Ngay khi ngón tay anh đi vào trong miệng người phụ nữ lại phát ra âm thanh rn rỉ nho nhỏ.
Không rõ là thoải mái hay khó chịu nhưng cơ mặt đang nhăn lại.
Hình như không kịp thích ứng với sự xâm nhập bất ngờ.
"Ngoan, thả lỏng một chút, không cần căng thẳng." Anh vẫn luôn quan sát biểu cảm của cô.
Khi thấy cặp mày cô nhíu lại dịu dàng hôn lên rồi thì thầm bên tai an ủi.
Cho dù đây không phải lần đầu của hai người nữa nhưng anh vẫn nhẹ nhàng muốn cô cảm nhận được tốt nhất.
Lần nào cũng vậy, mỗi khi hai người thân mật anh đều nhẹ nhàng và chu đáo.
Dưới sự dụ dỗ của anh cuối cùng cơ mặt cô cũng thả lỏng.
Nhìn thấy biểu cảm của cô đã thoái mái hơn ngón tay anh tiếp tục tiến vào khám phá sâu hơn.
Đến khi cảm thấy cô đã có thể tiếp nhận được mình anh liền bằng một vài động tác c ởi sạch quần áo trên người ném qua một bên.
Hung khí gây án từ lâu đã ngẩng cao đầu chờ được giải phóng những gì tích lũy trong mấy ngày qua.
"Bé cưng, anh bắt đầu đây." Nói xong anh cúi xuống hôn cô một cái rồi từ từ cho vật đó đi vào.
Khi vào được hết mà chưa kịp di chuyển thì cô bắt đầu nhăn mặt.
"Ư...tức quá...giúp em..." Cô rõ ràng cảm nhận được sự khác lạ bên dưới thế nhưng lại không biết làm sao.
Rõ ràng là cơ thể có phản ứng sinh ra dc vọng với việc thân mật.
Thế nhưng khi vật đó đi vào lại cảm thấy khó chịu, căng tức bên dưới.
Hai cả giác mâu thuẫn đối chọi lẫn nhau làm cô không biết phải làm thế nào.
Chỉ có thể lên tiếng cầu cin sự giúp đỡ.
"Thả lỏng nào, một lát sẽ quen, ngoan." Đặng Lâm cũng nhịn tới trán lấm tấm mồ hôi.
Rõ ràng thời tiết về đêm có hơi lạnh nhưng vì sự căng thẳng mà khiến trán anh rịn ra từng hạt mồ hôi.
Chỉ có vài ngày hai người không thân mật mà cơ thể cô trở nên nhạy cảm hơn.
Cảm giác không khác gì lần đầu tiên đó là mấy.
Vì không làm cô đau anh chỉ có thể nhịn rồi từ từ để cô thích ứng.
"Ừm...!hôn em" Cô khua khua đôi tay với lấy cổ anh kéo thấp xuống.
Muốn dùng nụ hôn để giảm bớt sự khó chịu trong người.
Khi uống rượu cơ thể sẽ dễ bị kch thích nhu cầu snh lý hơn.
Mặc dù không nhìn rõ cũng không nghe rõ ràng lắm nhưng cô vẫn theo bản năng mà tìm kiếm.
Hai đôi môi lần nữa quấn lấy nhau.
Còn có tiếng thở d ốc như có như không phát ra trong đêm tối.
Dân dần cơ thể cô bắt đầu được thả lỏng.
Nhận thấy điều đó anh cũng bắt đầu di chuyển eo.
Nhịp điệu và tần xuất ngày càng nhanh.
"Ư...chậm...chậm chút.
Quá nhanh...nhanh rồi."
Trong căn phòng vang lên đều là âm thanh rn rỉ của người phụ nữ và tiếng thở d ốc của người đàn ông.
Không biết trải qua bao lâu, thử bao nhiêu tư thế.
Khi cô được buông tha đã là rất lâu sau đó.
Cả người mềm nhũn nằm trong lòng người đàn ông mắt không mở lên nổi.
Bởi vì quá mệt mà đã ngủ lúc nào không hay.
Có thể là vì rượu kết hợp với sự vận động vất vả mà cô rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ mà ngủ rất sâu.
"Vợ yêu.
Ngủ ngon." Anh hôn nhẹ lên trán cô một cái rồi thỏa mãn ôm cô vào lòng mà đi ngủ.
Cứ như vậy hai người trải qua một đêm tuyệt vời..