Sưu Sưu.
Tất cả người của Bắc Cung gia tộc lại lần nữa nhảy lên lưng Thiên Mộc Độc Long.
Ngao.
Một tiếng thú minh vang vọng trong không trung. Chúng thú xoay người bay vút về phía chân trời để lại hình ảnh Lục Vô Song vẫy tay cáo biệt mọi người.
Đám Thiên Mộc Độc Long nhanh chóng hóa thành một đám điểm đen rồi biến mất không thấy. Nhìn thấy cảnh này, tất cả đệ tử Vân Dương Tông vẫn vô cùng kinh hãi xen lẫn sự kinh ngạc mãi chưa tiêu tán.
Hít.
Từng tiếng hít sâu vang lên. Đám người Bắc Cung gia tộc rời đi khiến cho áp lực trên người mọi người mới biến mất.
- Các đệ tử tản đi, không có việc gì nữa rồi.
Thanh âm Vân Khiếu Thiên quanh quẩn trong không trung. Sắc mặt hắn lúc này có chút ngưng trọng, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
- Hóa ra gia tộc phía sau lưng Vô Song sư tỷ lại khổng lồ như vậy, quả thực vô cùng kinh khủng.
- Những người vừa rồi vô cùng mạnh mẽ a. Mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi.
- Vô Song sư tỷ vừa rồi cũng rất mạnh a.
Mọi người chậm rãi tản đi, cũng có không ít tiếng nghị luận bắt đầu vang lên.
Lục Thiếu Du nhìn về phía trước mãi không quay đầu lại. Lục Vô Song lần này trở về Bắc Cung gia không biết bao giờ mới có thể trở về. Có thể lại mất một đoạn thời gian dài không gặp mặt được nàng. Thế nhưng có lẽ đi tới Bắc Cung gia tộc một chuyến đối với Lục Vô Song mà nói, tuyệt đối có chỗ tốt vô cùng lớn. Dù sao đi nữa hắn cũng phải chuẩn bị đi tới thành Ma Vân ở Đông Hải.
- Lão đại, Vô Song tỷ đã đi rồi, không biết bao giờ tỷ ấy mới có thể trở lại.
Tiểu Long có chút không nỡ, ánh mắt nhìn về phía trước.
- Yên tâm đi, rất nhanh thôi VÔ Song tỷ của đệ sẽ trở lại.
Lục Thiếu Du thầm nói.
Trên ngọn núi Lục gia đặt chân, La Lan thị sau khi biết được tin Lục Vô Song rời đi vô cùng vui vẻ, vui bởi vì Lục Vô Song rốt cuộc cũng tìm được phụ mẫu thân sinh của mình, đồng thời cũng lo lắng không ngớt. Cuối cùng dưới sự đảm bảo của Lục Thiếu Du, La Lan thị mới yên lòng trở lại.
- Thiếu Du, lần này phát tài rồi.
Lúc này tiếng kinh ngạc của Lục trung vang lên khiến cho Lục Thiếu Du nhìn lại. Lục Trung hiện tại đang dùng tâm thần xem xét nhẫn trữ vật mà Bắc Cung Nhất vừa mới giao cho hắn khi trước.
- Thiếu Du, con mau nhìn xem, lần này phát tài rồi.
Lục Trung tức thì ném nhẫn trữ vật cho Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du tiếp lấy nhẫn trữ vật. Bên trên chiếc nhẫn trữ vật này không có bất kỳ một ấn ký nào. Ai cũng có thể mở được. Sau khi đem tâm thần rót vào, Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày lại. Chiếc nhẫn trữ vật này vô cùng bất phàm, sợ rằng không phải là thứ mà người bình thường có thể luyện chế được. Không gian bên trong cực lớn, so với nhẫn trữ vật bình thường lớn hơn gấp mười lần. Mà đồ vật bên trong cũng vô cùng phong phú.
Bên trong nhẫn trữ vật này có không ít ngọc tinh tạp, kim tệ có trên bốn trăm ức. Mà còn có không ít vũ kỹ, vũ kỹ tinh cấp trên vạn bộ. Vũ kỹ linh kỹ Hoàng cấp trên nghìn bộ. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai và cao giai có mười bộ. Về phần đan dược cũng có một đống lớn. Đan dược lục phẩm có hơn nghìn khỏa. Đan dược thất phẩm có trên trăm khỏa. Mặt khác, thứ khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn đó là bên trong tổng cộng có ba kiện Vũ Linh khí Hoàng cấp, hai kiện Hồn khí Hoàng câp. Hai kiện Vũ Linh khí Huyền cấp. Một kiện Hồn khí huyền cấp, một kiện Vũ linh khí Địa cấp, một kiện Hồn khí Địa cấp.
Tổng hợp lại tất cả mọi thứ cũng có mười kiện linh khí. Thu hoạch bên trong nhẫn trữ vật tuyệt đối khổng lồ. Nếu như chiếc nhẫn trữ vật này mà Lục Thiếu Du nhận được trước khi thu được bảo tàng Huyền Thiên bí cảnh mà nói, Lục Thiếu Du chỉ sợ sẽ phải khiếp sợ mà nhảy dựng lên. Có lẽ sau khi chiếm được bảo tàng trong Huyền Thiên bí cảnh khiến cho tầm mắt Lục Thiếu Du cao hơn, trong lòng hiện tại bình tĩnh không ít. Thế nhưng cũng không tránh khỏi kinh ngạc. Nhẫn trữ vật như vậy, cho dù là Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, các thế lực khác tuyệt đối sẽ luyến tiếc khi xuất ra. Coi như là thế lực nhất lưu hợp lại trong Cổ Vực cũng không xuất ra được.
- Ra tay bất phàm a.
Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán. Bắc Cung gia tộc này rốt cuộc có địa vị gì, không ngờ lại xuất ra những thứ này. Mười kiện linh khí, còn có linh kỹ Địa cấp, trên trăm bộ linh kỹ, vũ kỹ Huyền cấp. Ngay cả vũ kỹ Huyền cấp cao giai cũng có. Còn có trên trăm khỏa đan dược thất phẩm. Hai kiện Linh khí Địa cấp, đủ để giúp Lục gia trở thành siêu thế lực nhất lưu.
- Thiếu Du, thứ này con cầm đi.
Lục Trung nói với Lục Thiếu Du.
- Cha, người cầm lấy đi. Sau này Lục gia khôi phục sẽ phải dựa vào những thứ này.
Lục Thiếu Du khẽ nói. Sau này Lục gia khôi phục, Lục Thiếu Du vốn còn đang nghĩ Phi Linh môn sẽ phải giúp đỡ một tay. Thế nhưng hiện tại có số tài phú gia tộc Bắc Cung đưa cho hoàn toàn đủ để chống đỡ. Bắc Cung gia tộc này dường như cũng biết tình trạng của Lục gia cho nên những thứ cấp hiện tại hoàn toàn giống như đang chuẩn bị cho Lục gia vậy.
- Thiếu Du, con có biết gia tộc Bắc Cung này không?
Lục Trung không từ chối mà run rẩy thu hồi nhẫn trữ vật, sau đó lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du lắc đầu. Gia tộc Bắc Cung này có địa vị ra sao hắn cũng không biết. Có thể là một trong những gia tộc lánh đời. Bằng không cũng khó mà giải thích được vì sao lại có thực lực cường hãn tới như vậy.
Lục Thiếu Du lập tức nhắc tới việc mình đi tới thành Ma Vân cho Lục Trung nghe. Lục Trung không nói thêm gì, chỉ là dặn dò Lục Thiếu Du vài câu là điều khó tránh khỏi.
Bất tri bất giác đã tới chạng vạng, Lục Thiếu Du ngồi trên ngọn núi. Hoàng hôn bao phủ chung quanh, ánh sáng mặt trời dần dần yếu bớt, những ngọn núi phía xa bắt đầu được bao phủ trong màn đêm.
Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ. Độc Cô Cảnh Văn hiện tại còn đang ở Độc Cô gia. Lúc này Lục Vô Song cũng đi tới gia tộc Bắc Cung. Vân Dương Tông hiện tại đang điều tra Vô Tự Thiên Thư trên người hắn. Nếu như biết trên người hắn có Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du tuyệt đối tin Vân Dương Tông nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà đoạt lấy. Linh hồn sưu tác khi trước chính là minh chứng tốt nhất. Nếu như hắn không có được sự bảo hộ của kim đao màu vàng mà nói, chỉ sợ Vô Tự Thiên Thư cùng với vô số bí mật của bản thân đã bị lộ ra ngoài ánh sáng.
Thù này Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ báo. Cho dù có quan hệ với Vân Dương Tông thế nào Lục Thiếu Du cũng mặc kệ. Linh hồn sưu tác này ai cũng biết đối với linh hồn lực sẽ tạo thành thương tổn vô cùng lớn. Đối với con đường tu luyện sau này có trở ngại vô cùng lớn. Thế nhưng Vân Dương Tông lại dùng linh hồn sưu tác với hắn, thù này làm sao có thể không báo cho được.
Kế tiếp còn phải đi thành Ma Vân. Nhớ tới những chuyện gần đây, sắc mặt Lục Thiếu Du không khỏi ngưng trọng. Gần đây cũng xảy ra không ít chuyện.
Tất cả người của Bắc Cung gia tộc lại lần nữa nhảy lên lưng Thiên Mộc Độc Long.
Ngao.
Một tiếng thú minh vang vọng trong không trung. Chúng thú xoay người bay vút về phía chân trời để lại hình ảnh Lục Vô Song vẫy tay cáo biệt mọi người.
Đám Thiên Mộc Độc Long nhanh chóng hóa thành một đám điểm đen rồi biến mất không thấy. Nhìn thấy cảnh này, tất cả đệ tử Vân Dương Tông vẫn vô cùng kinh hãi xen lẫn sự kinh ngạc mãi chưa tiêu tán.
Hít.
Từng tiếng hít sâu vang lên. Đám người Bắc Cung gia tộc rời đi khiến cho áp lực trên người mọi người mới biến mất.
- Các đệ tử tản đi, không có việc gì nữa rồi.
Thanh âm Vân Khiếu Thiên quanh quẩn trong không trung. Sắc mặt hắn lúc này có chút ngưng trọng, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
- Hóa ra gia tộc phía sau lưng Vô Song sư tỷ lại khổng lồ như vậy, quả thực vô cùng kinh khủng.
- Những người vừa rồi vô cùng mạnh mẽ a. Mạnh tới mức không thể tưởng tượng nổi.
- Vô Song sư tỷ vừa rồi cũng rất mạnh a.
Mọi người chậm rãi tản đi, cũng có không ít tiếng nghị luận bắt đầu vang lên.
Lục Thiếu Du nhìn về phía trước mãi không quay đầu lại. Lục Vô Song lần này trở về Bắc Cung gia không biết bao giờ mới có thể trở về. Có thể lại mất một đoạn thời gian dài không gặp mặt được nàng. Thế nhưng có lẽ đi tới Bắc Cung gia tộc một chuyến đối với Lục Vô Song mà nói, tuyệt đối có chỗ tốt vô cùng lớn. Dù sao đi nữa hắn cũng phải chuẩn bị đi tới thành Ma Vân ở Đông Hải.
- Lão đại, Vô Song tỷ đã đi rồi, không biết bao giờ tỷ ấy mới có thể trở lại.
Tiểu Long có chút không nỡ, ánh mắt nhìn về phía trước.
- Yên tâm đi, rất nhanh thôi VÔ Song tỷ của đệ sẽ trở lại.
Lục Thiếu Du thầm nói.
Trên ngọn núi Lục gia đặt chân, La Lan thị sau khi biết được tin Lục Vô Song rời đi vô cùng vui vẻ, vui bởi vì Lục Vô Song rốt cuộc cũng tìm được phụ mẫu thân sinh của mình, đồng thời cũng lo lắng không ngớt. Cuối cùng dưới sự đảm bảo của Lục Thiếu Du, La Lan thị mới yên lòng trở lại.
- Thiếu Du, lần này phát tài rồi.
Lúc này tiếng kinh ngạc của Lục trung vang lên khiến cho Lục Thiếu Du nhìn lại. Lục Trung hiện tại đang dùng tâm thần xem xét nhẫn trữ vật mà Bắc Cung Nhất vừa mới giao cho hắn khi trước.
- Thiếu Du, con mau nhìn xem, lần này phát tài rồi.
Lục Trung tức thì ném nhẫn trữ vật cho Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du tiếp lấy nhẫn trữ vật. Bên trên chiếc nhẫn trữ vật này không có bất kỳ một ấn ký nào. Ai cũng có thể mở được. Sau khi đem tâm thần rót vào, Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày lại. Chiếc nhẫn trữ vật này vô cùng bất phàm, sợ rằng không phải là thứ mà người bình thường có thể luyện chế được. Không gian bên trong cực lớn, so với nhẫn trữ vật bình thường lớn hơn gấp mười lần. Mà đồ vật bên trong cũng vô cùng phong phú.
Bên trong nhẫn trữ vật này có không ít ngọc tinh tạp, kim tệ có trên bốn trăm ức. Mà còn có không ít vũ kỹ, vũ kỹ tinh cấp trên vạn bộ. Vũ kỹ linh kỹ Hoàng cấp trên nghìn bộ. Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai và cao giai có mười bộ. Về phần đan dược cũng có một đống lớn. Đan dược lục phẩm có hơn nghìn khỏa. Đan dược thất phẩm có trên trăm khỏa. Mặt khác, thứ khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn đó là bên trong tổng cộng có ba kiện Vũ Linh khí Hoàng cấp, hai kiện Hồn khí Hoàng câp. Hai kiện Vũ Linh khí Huyền cấp. Một kiện Hồn khí huyền cấp, một kiện Vũ linh khí Địa cấp, một kiện Hồn khí Địa cấp.
Tổng hợp lại tất cả mọi thứ cũng có mười kiện linh khí. Thu hoạch bên trong nhẫn trữ vật tuyệt đối khổng lồ. Nếu như chiếc nhẫn trữ vật này mà Lục Thiếu Du nhận được trước khi thu được bảo tàng Huyền Thiên bí cảnh mà nói, Lục Thiếu Du chỉ sợ sẽ phải khiếp sợ mà nhảy dựng lên. Có lẽ sau khi chiếm được bảo tàng trong Huyền Thiên bí cảnh khiến cho tầm mắt Lục Thiếu Du cao hơn, trong lòng hiện tại bình tĩnh không ít. Thế nhưng cũng không tránh khỏi kinh ngạc. Nhẫn trữ vật như vậy, cho dù là Tam tông Tứ môn, Nhất tông Nhất giáo Nhất môn Nhất trang, các thế lực khác tuyệt đối sẽ luyến tiếc khi xuất ra. Coi như là thế lực nhất lưu hợp lại trong Cổ Vực cũng không xuất ra được.
- Ra tay bất phàm a.
Lục Thiếu Du không khỏi cảm thán. Bắc Cung gia tộc này rốt cuộc có địa vị gì, không ngờ lại xuất ra những thứ này. Mười kiện linh khí, còn có linh kỹ Địa cấp, trên trăm bộ linh kỹ, vũ kỹ Huyền cấp. Ngay cả vũ kỹ Huyền cấp cao giai cũng có. Còn có trên trăm khỏa đan dược thất phẩm. Hai kiện Linh khí Địa cấp, đủ để giúp Lục gia trở thành siêu thế lực nhất lưu.
- Thiếu Du, thứ này con cầm đi.
Lục Trung nói với Lục Thiếu Du.
- Cha, người cầm lấy đi. Sau này Lục gia khôi phục sẽ phải dựa vào những thứ này.
Lục Thiếu Du khẽ nói. Sau này Lục gia khôi phục, Lục Thiếu Du vốn còn đang nghĩ Phi Linh môn sẽ phải giúp đỡ một tay. Thế nhưng hiện tại có số tài phú gia tộc Bắc Cung đưa cho hoàn toàn đủ để chống đỡ. Bắc Cung gia tộc này dường như cũng biết tình trạng của Lục gia cho nên những thứ cấp hiện tại hoàn toàn giống như đang chuẩn bị cho Lục gia vậy.
- Thiếu Du, con có biết gia tộc Bắc Cung này không?
Lục Trung không từ chối mà run rẩy thu hồi nhẫn trữ vật, sau đó lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du lắc đầu. Gia tộc Bắc Cung này có địa vị ra sao hắn cũng không biết. Có thể là một trong những gia tộc lánh đời. Bằng không cũng khó mà giải thích được vì sao lại có thực lực cường hãn tới như vậy.
Lục Thiếu Du lập tức nhắc tới việc mình đi tới thành Ma Vân cho Lục Trung nghe. Lục Trung không nói thêm gì, chỉ là dặn dò Lục Thiếu Du vài câu là điều khó tránh khỏi.
Bất tri bất giác đã tới chạng vạng, Lục Thiếu Du ngồi trên ngọn núi. Hoàng hôn bao phủ chung quanh, ánh sáng mặt trời dần dần yếu bớt, những ngọn núi phía xa bắt đầu được bao phủ trong màn đêm.
Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ. Độc Cô Cảnh Văn hiện tại còn đang ở Độc Cô gia. Lúc này Lục Vô Song cũng đi tới gia tộc Bắc Cung. Vân Dương Tông hiện tại đang điều tra Vô Tự Thiên Thư trên người hắn. Nếu như biết trên người hắn có Vô Tự Thiên Thư, Lục Thiếu Du tuyệt đối tin Vân Dương Tông nhất định sẽ không từ thủ đoạn mà đoạt lấy. Linh hồn sưu tác khi trước chính là minh chứng tốt nhất. Nếu như hắn không có được sự bảo hộ của kim đao màu vàng mà nói, chỉ sợ Vô Tự Thiên Thư cùng với vô số bí mật của bản thân đã bị lộ ra ngoài ánh sáng.
Thù này Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ báo. Cho dù có quan hệ với Vân Dương Tông thế nào Lục Thiếu Du cũng mặc kệ. Linh hồn sưu tác này ai cũng biết đối với linh hồn lực sẽ tạo thành thương tổn vô cùng lớn. Đối với con đường tu luyện sau này có trở ngại vô cùng lớn. Thế nhưng Vân Dương Tông lại dùng linh hồn sưu tác với hắn, thù này làm sao có thể không báo cho được.
Kế tiếp còn phải đi thành Ma Vân. Nhớ tới những chuyện gần đây, sắc mặt Lục Thiếu Du không khỏi ngưng trọng. Gần đây cũng xảy ra không ít chuyện.