- Lão gia hỏa, chúng ta thua, nếu tiếp tục động thủ chỉ càng thêm mất mặt!
Liêu trưởng lão cười khổ, ánh mắt cực kỳ bất đắc dĩ, một chiêu vừa rồi Lục Thiếu Du đã lưu tình, nếu hắn thi triển vũ kỹ địa cấp cùng tốc độ nghịch thiên kia, phỏng chừng Tiêu trưởng lão không đứng lên được nữa, hiện tại Tiêu trưởng lão đã không còn lực tái chiến, mà bản thân Liêu trưởng lão cũng không đủ khả năng một mình đối chiến với Lục Thiếu Du.
- Không đánh nữa, không có ý nghĩa, chỉ công kích một mình ta, có ý tứ sao, đây không phải khi dễ người!
Tiêu trưởng lão trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, thân ảnh lướt qua không gian rơi xuống quảng trường, nhìn đệ tử Nhật Sát các, nói:
- Các ngươi thật vô dụng, nhìn xem thực lực của người ta, nhìn lại chính các ngươi, sau này chăm chỉ tu luyện cho ta!
- Dạ, Tiêu trưởng lão!
Mấy ngàn đệ tử cúi đầu đáp.
- Các chủ, chúng ta thua, giao Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm cho Lục chưởng môn đi.
Thân ảnh Liêu trưởng lão cũng rơi xuống quảng trường, ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ nói.
- Lục chưởng môn, hậu sinh khả úy, không hổ là đệ nhất cường giả trẻ tuổi, dù là những lão gia hỏa như chúng ta cũng tự nhận không địch lại, lần sau có cơ hội nhất định phải luận bàn một phen.
Liêu trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt cũng không còn xem hắn như hậu bối, mà là một đối thủ, một cường giả thật sự.
- Đa tạ hai vị trưởng lão thành toàn!
Lục Thiếu Du thu liễm Thanh Linh khải giáp cùng Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, sắc mặt tái nhợt chắp tay thi lễ, trong lòng rất rõ ràng, vừa rồi hai vị trưởng lão cũng không dùng sát chiêu, mặc dù dùng toàn lực nhưng không có sát khí, nếu thật sự chém giết, mình muốn đối phó càng thêm khó khăn, đương nhiên chính mình cũng lưu tình không hạ độc thủ.
- Lục chưởng môn khách khí!
Liêu trưởng lão gật đầu, từng hành động lời nói của Lục Thiếu Du luôn đúng mực, làm cho hắn cực kỳ thưởng thức, chỉ tiếc trong Nhật Sát các không có thanh niên đồng lứa, bằng không lo gì ngày sau không áp đảo qua bảy sơn môn trong Tứ Các Tứ Đảo.
- Hắn đâu có khách khí, đau chết mất, thiếu chút nữa muốn mạng già của ta, tiểu tử ngươi giỏi lắm!
Tiêu trưởng lão vẫn trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt chợt xoay chuyển, nói:
- Tiểu tử, Dĩnh nhi thật sự không tệ, ngươi suy nghĩ một chút, nếu ngươi trở thành con rể Nhật Sát các, ta ủng hộ ngươi làm các chủ đời kế tiếp của Nhật Sát các thế nào?
Tiêu trưởng lão vừa dứt lời, người của Nhật Sát các lại tuôn mồ hôi lạnh, mà Lạc Dĩnh thẹn thùng rúc vào sau lưng Lạc Kiến Hồng.
Lục Thiếu Du chỉ có thể bồi cười, nếu mình đáp ứng chỉ sợ Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh sẽ bổ sống mình.
- Chưởng môn!
Một đệ tử đi từ cầu treo đi tới, thấp giọng nói gì đó với Lạc Kiến Hồng, nghe xong sắc mặt hắn liên tục biến hóa.
- Chẳng lẽ Nhật Sát các phát sinh chuyện gì sao?
Lục Thiếu Du cực kỳ nghi hoặc tự nhủ.
Lạc Kiến Hồng cho đệ tử lui ra, thở sâu một hơi, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lục lão đệ, vừa rồi nghe được tin tức có quan hệ với ngươi.
- Nga, sự tình gì?
Lục Thiếu Du kinh nghi, sắc mặt trầm xuống, chẳng lẽ Phi Linh môn xảy ra chuyện gì?
- Chúng ta đi về rồi nói!
Lạc Kiến Hồng nói.
Nửa canh giờ sau bên trong một đình viện, Lạc Kiến Hồng nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lục lão đệ, có hai chuyện quan hệ với ngươi, lệnh muội Lục Tâm Đồng, lệnh huynh Dương Quá, còn có Linh thú Tiểu Long luôn đi theo ngươi, ngoài ra còn có một yêu thú Quỳ Long mấy ngày trước đó đoạt hết toàn bộ Chân Linh thánh quả trong Thiên đảo Linh Trì, không lưu lại quả nào cho đệ tử Nhật Sát các chúng ta.
- A...
Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên, không phải vì Chân Linh thánh quả mà vì hành tung của Tiểu Long cùng Lục Tâm Đồng, liền hỏi:
- Lạc lão ca, muội muội cùng đại ca của ta đang ở nơi nào?
Lạc Kiến Hồng nhìn hắn, nói:
- Bốn người bọn họ không để ý quy củ của Nhật Sát các, lấy đi chín Chân Linh thánh quả, bị trưởng lão Nhật Sát các phát hiện truy theo, sau đó trốn vào Hỏa đảo, mà bốn người họ bị người của Thiên Hạp đảo đuổi giết, đại chiến hồi lâu, theo ta nhận được tin tức, lệnh muội cùng lệnh huynh đều bị thương, nhưng trước mắt vẫn bị vây trong Hỏa đảo, Thiên Hạp đảo đã phao tin không tiếc hết thảy đại giới phải đánh chết bốn người bọn họ.
Sắc mặt Lục Thiếu Du ngày càng âm trầm, Thiên Hạp đảo dám đối phó Tâm Đồng, liền hỏi:
- Lạc lão ca, Thiên Hạp đảo có lai lịch gì?
- Thiên Hạp đảo vốn là một thế lực nhất lưu, đảo chủ Âm Hồn Vương Dương Liễu Phong có thực lực Linh Vương cửu trọng, trong môn phái có không ít cường giả, có Linh Vương cùng Vũ Vương cao giai, nghe nói là vì nhóm người lệnh muội phế bỏ tu vi của con trai hắn, vì vậy hắn mới mang theo cường giả Thiên Hạp đảo vây công bọn họ, tình huống hiện tại tựa hồ không tốt lắm.
Lạc Kiến Hồng nói.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ánh mắt trầm xuống, lập tức ngẩng đầu nói:
- Lạc lão ca, ta có việc, xin cáo từ trước.
- Ngươi muốn đi Hỏa đảo phải không, ngươi có biết Hỏa đảo ở nơi nào sao?
Lạc Kiến Hồng hỏi.
- Ở nơi nào?
Lục Thiếu Du thật sự không biết, hiện tại hắn không muốn chậm trễ giây phút nào.
- Ở phía sau Thiên đảo, cho dù ngươi khó thể dùng được tốc độ nhanh nhất đuổi tới, mà nhóm người của lệnh muội dù đã bị thương, hiện tại lại bị cường giả Thiên Hạp đảo vây quanh, trong đó còn có cường giả Nhật Sát các có bố trí bên ngoài, nhưng địa hình Hỏa đảo phức tạp, họ trốn vào bên trong trốn một lát phỏng chừng sẽ không vấn đề.
Lạc Kiến Hồng nói.
- Lạc lão ca, ta không thể chậm trễ được nữa, ta đi Hỏa đảo trước.
Lục Thiếu Du nói.
- Như vậy đi, người của Nhật Sát các cũng đang ở đó, ta cần đi xem, ta đi với ngươi.
Lạc Kiến Hồng nói.
Lục Thiếu Du gật nhẹ đầu, trong lòng cực kỳ ngưng trọng, nhóm người Tâm Đồng bị Thiên Hạp đảo vây công, còn có không ít Linh Vương Vũ Vương cao giai, tuyệt đối cực kỳ nguy hiểm, chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì mới tốt, nhưng chỉ cần không có Vũ Tôn cùng Linh Tôn, có Tiểu Long đi cùng họ vẫn còn năng lực tự bảo vệ mình.
Sau một lát, trong ánh mắt nhìn chăm chú của Lạc Dĩnh, vài đầu yêu thú phi hành khổng lồ phóng lên cao, bay thẳng về phía chân trời.
Mấy ngày này bên ngoài Thiên đảo cực kỳ náo nhiệt, xuất hiện không ít chuyện, vốn là nghe đồn đãi có người không để ý mệnh lệnh của Nhật Sát các, trực tiếp lấy đi chín Chân Linh thánh quả, sau đó đại chiến một trận, trận chiến cực kỳ náo nhiệt, tổng cộng có hai yêu thú, còn có một nam tử anh tuấn cùng một thiếu nữ tuyệt sắc, họ đại chiến với cường giả Nhật Sát các thật lâu, cuối cùng đầu yêu thú thần bí lại triệu hoán mấy ngàn đầu yêu thú trong phạm vi hải vực nơi đó trợ chiến, thừa cơ trốn vào trong Hỏa đảo.
Ai biết vận khí bốn người không tốt, lại bị đảo chủ Thiên Hạp đảo Âm Hồn Vương đuổi giết, Âm Hồn Vương mang theo cường giả Thiên Hạp đảo vây công, trận chiến phong vân biến sắc kinh thiên động địa, không ít người vây xem bị liên lụy mà chết, cuối cùng đôi nam nữ cùng Quỳ Long yêu thú bị thương, được yêu thú quỷ dị bảo vệ đào thoát ẩn thân bên trong Hỏa đảo.
Liêu trưởng lão cười khổ, ánh mắt cực kỳ bất đắc dĩ, một chiêu vừa rồi Lục Thiếu Du đã lưu tình, nếu hắn thi triển vũ kỹ địa cấp cùng tốc độ nghịch thiên kia, phỏng chừng Tiêu trưởng lão không đứng lên được nữa, hiện tại Tiêu trưởng lão đã không còn lực tái chiến, mà bản thân Liêu trưởng lão cũng không đủ khả năng một mình đối chiến với Lục Thiếu Du.
- Không đánh nữa, không có ý nghĩa, chỉ công kích một mình ta, có ý tứ sao, đây không phải khi dễ người!
Tiêu trưởng lão trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, thân ảnh lướt qua không gian rơi xuống quảng trường, nhìn đệ tử Nhật Sát các, nói:
- Các ngươi thật vô dụng, nhìn xem thực lực của người ta, nhìn lại chính các ngươi, sau này chăm chỉ tu luyện cho ta!
- Dạ, Tiêu trưởng lão!
Mấy ngàn đệ tử cúi đầu đáp.
- Các chủ, chúng ta thua, giao Hoàn Vũ Thất Toàn Trảm cho Lục chưởng môn đi.
Thân ảnh Liêu trưởng lão cũng rơi xuống quảng trường, ánh mắt vô cùng bất đắc dĩ nói.
- Lục chưởng môn, hậu sinh khả úy, không hổ là đệ nhất cường giả trẻ tuổi, dù là những lão gia hỏa như chúng ta cũng tự nhận không địch lại, lần sau có cơ hội nhất định phải luận bàn một phen.
Liêu trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt cũng không còn xem hắn như hậu bối, mà là một đối thủ, một cường giả thật sự.
- Đa tạ hai vị trưởng lão thành toàn!
Lục Thiếu Du thu liễm Thanh Linh khải giáp cùng Huyễn Ảnh Thanh Vũ Dực, sắc mặt tái nhợt chắp tay thi lễ, trong lòng rất rõ ràng, vừa rồi hai vị trưởng lão cũng không dùng sát chiêu, mặc dù dùng toàn lực nhưng không có sát khí, nếu thật sự chém giết, mình muốn đối phó càng thêm khó khăn, đương nhiên chính mình cũng lưu tình không hạ độc thủ.
- Lục chưởng môn khách khí!
Liêu trưởng lão gật đầu, từng hành động lời nói của Lục Thiếu Du luôn đúng mực, làm cho hắn cực kỳ thưởng thức, chỉ tiếc trong Nhật Sát các không có thanh niên đồng lứa, bằng không lo gì ngày sau không áp đảo qua bảy sơn môn trong Tứ Các Tứ Đảo.
- Hắn đâu có khách khí, đau chết mất, thiếu chút nữa muốn mạng già của ta, tiểu tử ngươi giỏi lắm!
Tiêu trưởng lão vẫn trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt chợt xoay chuyển, nói:
- Tiểu tử, Dĩnh nhi thật sự không tệ, ngươi suy nghĩ một chút, nếu ngươi trở thành con rể Nhật Sát các, ta ủng hộ ngươi làm các chủ đời kế tiếp của Nhật Sát các thế nào?
Tiêu trưởng lão vừa dứt lời, người của Nhật Sát các lại tuôn mồ hôi lạnh, mà Lạc Dĩnh thẹn thùng rúc vào sau lưng Lạc Kiến Hồng.
Lục Thiếu Du chỉ có thể bồi cười, nếu mình đáp ứng chỉ sợ Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh sẽ bổ sống mình.
- Chưởng môn!
Một đệ tử đi từ cầu treo đi tới, thấp giọng nói gì đó với Lạc Kiến Hồng, nghe xong sắc mặt hắn liên tục biến hóa.
- Chẳng lẽ Nhật Sát các phát sinh chuyện gì sao?
Lục Thiếu Du cực kỳ nghi hoặc tự nhủ.
Lạc Kiến Hồng cho đệ tử lui ra, thở sâu một hơi, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lục lão đệ, vừa rồi nghe được tin tức có quan hệ với ngươi.
- Nga, sự tình gì?
Lục Thiếu Du kinh nghi, sắc mặt trầm xuống, chẳng lẽ Phi Linh môn xảy ra chuyện gì?
- Chúng ta đi về rồi nói!
Lạc Kiến Hồng nói.
Nửa canh giờ sau bên trong một đình viện, Lạc Kiến Hồng nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Lục lão đệ, có hai chuyện quan hệ với ngươi, lệnh muội Lục Tâm Đồng, lệnh huynh Dương Quá, còn có Linh thú Tiểu Long luôn đi theo ngươi, ngoài ra còn có một yêu thú Quỳ Long mấy ngày trước đó đoạt hết toàn bộ Chân Linh thánh quả trong Thiên đảo Linh Trì, không lưu lại quả nào cho đệ tử Nhật Sát các chúng ta.
- A...
Lục Thiếu Du kinh ngạc kêu lên, không phải vì Chân Linh thánh quả mà vì hành tung của Tiểu Long cùng Lục Tâm Đồng, liền hỏi:
- Lạc lão ca, muội muội cùng đại ca của ta đang ở nơi nào?
Lạc Kiến Hồng nhìn hắn, nói:
- Bốn người bọn họ không để ý quy củ của Nhật Sát các, lấy đi chín Chân Linh thánh quả, bị trưởng lão Nhật Sát các phát hiện truy theo, sau đó trốn vào Hỏa đảo, mà bốn người họ bị người của Thiên Hạp đảo đuổi giết, đại chiến hồi lâu, theo ta nhận được tin tức, lệnh muội cùng lệnh huynh đều bị thương, nhưng trước mắt vẫn bị vây trong Hỏa đảo, Thiên Hạp đảo đã phao tin không tiếc hết thảy đại giới phải đánh chết bốn người bọn họ.
Sắc mặt Lục Thiếu Du ngày càng âm trầm, Thiên Hạp đảo dám đối phó Tâm Đồng, liền hỏi:
- Lạc lão ca, Thiên Hạp đảo có lai lịch gì?
- Thiên Hạp đảo vốn là một thế lực nhất lưu, đảo chủ Âm Hồn Vương Dương Liễu Phong có thực lực Linh Vương cửu trọng, trong môn phái có không ít cường giả, có Linh Vương cùng Vũ Vương cao giai, nghe nói là vì nhóm người lệnh muội phế bỏ tu vi của con trai hắn, vì vậy hắn mới mang theo cường giả Thiên Hạp đảo vây công bọn họ, tình huống hiện tại tựa hồ không tốt lắm.
Lạc Kiến Hồng nói.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ánh mắt trầm xuống, lập tức ngẩng đầu nói:
- Lạc lão ca, ta có việc, xin cáo từ trước.
- Ngươi muốn đi Hỏa đảo phải không, ngươi có biết Hỏa đảo ở nơi nào sao?
Lạc Kiến Hồng hỏi.
- Ở nơi nào?
Lục Thiếu Du thật sự không biết, hiện tại hắn không muốn chậm trễ giây phút nào.
- Ở phía sau Thiên đảo, cho dù ngươi khó thể dùng được tốc độ nhanh nhất đuổi tới, mà nhóm người của lệnh muội dù đã bị thương, hiện tại lại bị cường giả Thiên Hạp đảo vây quanh, trong đó còn có cường giả Nhật Sát các có bố trí bên ngoài, nhưng địa hình Hỏa đảo phức tạp, họ trốn vào bên trong trốn một lát phỏng chừng sẽ không vấn đề.
Lạc Kiến Hồng nói.
- Lạc lão ca, ta không thể chậm trễ được nữa, ta đi Hỏa đảo trước.
Lục Thiếu Du nói.
- Như vậy đi, người của Nhật Sát các cũng đang ở đó, ta cần đi xem, ta đi với ngươi.
Lạc Kiến Hồng nói.
Lục Thiếu Du gật nhẹ đầu, trong lòng cực kỳ ngưng trọng, nhóm người Tâm Đồng bị Thiên Hạp đảo vây công, còn có không ít Linh Vương Vũ Vương cao giai, tuyệt đối cực kỳ nguy hiểm, chỉ mong đừng xảy ra chuyện gì mới tốt, nhưng chỉ cần không có Vũ Tôn cùng Linh Tôn, có Tiểu Long đi cùng họ vẫn còn năng lực tự bảo vệ mình.
Sau một lát, trong ánh mắt nhìn chăm chú của Lạc Dĩnh, vài đầu yêu thú phi hành khổng lồ phóng lên cao, bay thẳng về phía chân trời.
Mấy ngày này bên ngoài Thiên đảo cực kỳ náo nhiệt, xuất hiện không ít chuyện, vốn là nghe đồn đãi có người không để ý mệnh lệnh của Nhật Sát các, trực tiếp lấy đi chín Chân Linh thánh quả, sau đó đại chiến một trận, trận chiến cực kỳ náo nhiệt, tổng cộng có hai yêu thú, còn có một nam tử anh tuấn cùng một thiếu nữ tuyệt sắc, họ đại chiến với cường giả Nhật Sát các thật lâu, cuối cùng đầu yêu thú thần bí lại triệu hoán mấy ngàn đầu yêu thú trong phạm vi hải vực nơi đó trợ chiến, thừa cơ trốn vào trong Hỏa đảo.
Ai biết vận khí bốn người không tốt, lại bị đảo chủ Thiên Hạp đảo Âm Hồn Vương đuổi giết, Âm Hồn Vương mang theo cường giả Thiên Hạp đảo vây công, trận chiến phong vân biến sắc kinh thiên động địa, không ít người vây xem bị liên lụy mà chết, cuối cùng đôi nam nữ cùng Quỳ Long yêu thú bị thương, được yêu thú quỷ dị bảo vệ đào thoát ẩn thân bên trong Hỏa đảo.