Trưởng lão họ Lưu ở bên cạnh Lữ Tiểu Linh biến sắc mặt nói:
– Tiểu tử này... Không đơn giản!
Trưởng lão họ Lưu hỏi Lữ Tiểu Linh:
– Tiểu thư, rốt cuộc tiểu tử này là ai? Xin tiểu thư đừng giấu.
Trưởng lão họ Lưu nhìn ra được Tam Hệ Ngũ Hợp trận tuy tập trung công kích Lục Thiếu Du nhưng hắn đứng trong trận pháp hoàn toàn không yếu thế, ngược lại mọi thứ nằm trong tầm khống chế. Một mình Lục Thiếu Du, tu vi Vũ Sư tứ trọng đối kháng mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày trận pháp, thành tích này đủ làm người ta kinh thán.
Lữ Tiểu Linh trả lời:
– Lưu trưởng lão, hắn tên Lục Thiếu Du, chưởng môn Phi Linh Môn gì đó, Lưu trưởng lão không nhớ sao?
Biểu tình của Lữ Tiểu Linh có chút lo âu, với thực lực của nàng khó nhìn ra sự thật trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận. Lữ Tiểu Linh rất lo cho Lục Thiếu Du.
Trưởng lão họ Vương hỏi:
– Tiểu thư quen biết tiểu tử này thời gian rất dài?
Trưởng lão họ Vương nhìn vẻ mặt lo lắng của tiểu thư nhà mình thì nhận ra manh mối. Nói tiểu thư và Lục Thiếu Du không có gì mập mờ mới lạ. Trưởng lão họ Vương quan sát kỹ, cho rằng Lục Thiếu Du ở trong trận tuyệt đối không phải người bình thường, có lẽ là đệ tử đắc ý thế hệ trẻ của đại môn đại phái nào đó.
– Cái này... Cũng không bao lâu.
Lữ Tiểu Linh hỏi:
– Vương trưởng lão thấy tên lừa... Lục Thiếu Du có gặp nguy hiểm gì không?
Trưởng lão họ Vương bí hiểm nói với Lữ Tiểu Linh:
– Tiểu thư cứ yên tâm đi, tiểu tử này tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Lữ Tiểu Linh nói:
– Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão, nếu Lục Thiếu Du bị nguy hiểm gì thì các người nhớ cứu hắn.
Trưởng lão họ Lưu trợn to mắt nói:
– Tiểu thư, tại sao phải cứu tiểu tử này? Chẳng lẽ tiểu thư và hắn...
Lữ Tiểu Linh trừng hai trưởng lão:
– Nếu các người không cứu người thì ta không theo các người về!
Trưởng lão họ Vương an ủi:
– Tiểu thư yên tâm, nếu tiểu tử đó có nguy hiểm thì gã sẽ ra tay ngay, nhưng tiểu thư nhớ hải theo chúng ta về.
Bùm bùm bùm!
Trong quảng trường có biến đổi. Khi bốn người Đới Trường An lần thứ ba xông vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận lại bị hất văng ra, đánh bay thật xa.
Vù vù vù!
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, khí thế khổng lồ dâng cao, trong đan điền khí hải của Lục Thiếu Du đã trướng căng đầy chân khí. Kinh mạch phình ra vì bị chân khí khuếch trương, đau nhức nhối.
Năng lượng thuộc tính hỏa tụ lại thành quả cầu lửa to mấy chục thước trước mặt Lục Thiếu Du, nhiệt độ nóng cháy tăng vọt, lực lượng cuồng bạo xé gió đổ ập xuống, dòng không khí vặn vẹo.
Lục Thiếu Du chịu đựng kinh mạch đau đớn, thủ ấn thay đổi:
– Đến đây!
Năng lượng vô cùng cuồng bạo từ bàn tay phải hóa thành vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy xoay tròn kéo theo năng lượng xung quanh gợn sóng dập dềnh.
Răng rắc!
Tiếng dòng không khí nứt vỡ vang lên, vòng xoáy to nhanh chóng lan tràn, chỉ giây látđã nuốt tọn quả cầu lửa khổng lồ.
Cơ thể Lục Thiếu Du bị năng lượng thuộc tính hỏa hóa thành chân khí hùng hồn trùng kích, tựa như thể hồ quán đính. Chân khí ập xuống lao vao kinh mạch.
Lục Thiếu Du thầm quát trong lòng:
– Áp súc lại!
Chân khí toàn thân Lục Thiếu Du áp súc đẩy vào đan điền khí hải.
Bùm!
Trong đan điền khí hải vang lên tiếng nổ trầm đục, khí thế trên người Lục Thiếu Du tăng vọt, năng lượng thiên địa bàng bạc tụ tập lại tựa thủy triều nhập vào người hắn.
Lục Thiếu Du vừa đột phá, thân thể đang trong tình huống cần thấm nhuần. Năng lượng thuộc tính thiên địa bàng bạc trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận ầm ầm thấm vào lỗ chân lông toàn thân Lục Thiếu Du.
Khí thế của Lục Thiếu Du lại tăng vọt, tựa như nước sông cuồn cuộn lao nhanh, thế không thể đỡ. Khí thế cuồng bạo bắn lên cao, tất cả công kích trong trận pháp tan tác, xoay tròn bên cạnh Lục Thiếu Du, cuối cùng hóa thành năng lượng thuộc tính thấm vào lỗ chân lông.
– Đây là...
Cảnh tượng này làm đám người trên khán đài kinh hoàng. Mấy trưởng lão Quỷ Vũ tông kinh ngạc đứng dậy, đôi mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm quảng trường. Năng lượng cuồng bạo đó khiến các cường giả hiểu chuyện gì xảy ra.
Mọi người kinh thán:
– Đột phá, đột phá ngay trong tình huống này!
Đột phá trong trận là hành động mà các cường giả trợn mắt há hốc mồm, nguy hiểm rất lớn, đổi lại bọn họ sẽ không dám mạo hiểm như vậy.
Lúc này mười lăm đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư ngũ trọng bày trận biểu tình ngạc nhiên, hoảng hốt. Mọi chuyện xảy ra trong trận pháp vượt tầm kiểm soát của bọn họ, chân khí đã xói mòn hết một nửa, không theo ý bọn họ nữa, hoàn toàn là thân bất do kỷ.
Trưởng lão họ Vương thì thào:
– Tiểu tử này đột phá, dường như xuất hiện cơ hội gì đó, vẫn còn tiếp tục đột phá.
Trưởng lão họ Lưu mở miệng nói:
– Tiểu tử này khiến ta rất bất ngờ, lúc này còn dám đột phá, ta hơi thích hắn. Nhưng không biết tiểu tử này có nóng nảy ham lợi trước mắt không? Điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn cho tu vi về sau, mong hắn đừng khiến ta thất vọng.
Ánh mắt trưởng lão họ Lưu chứa ý cười nhìn Lục Thiếu Du, thầm nghĩ tiểu thư nhà mình nhìn trúng người thật không tầm thường.
Trưởng lão họ Vương lườm trưởng lão họ Lưu:
– Ngươi thích làm chi? Liên quan gì ngươi sao?
Trưởng lão họ Lưu đắc ý nói:
– Lão nữ nhân, không liên quan ngươi. Ta đột nhiên cảm thấy tiểu tử này hợp khẩu vị, thế nào? Liên quan gì ngươi?
Trưởng lão họ Vương trợn to mắt nói:
– Lưu Dịch Hoành, bớt đắc ý đi!
Nếu không phải còn trong Quỷ Vũ tông thì trưởng lão họ Vương đã ra tay đánh người.
Vù vù vù!
Khí thế trên người Lục Thiếu Du tăng vùn vụt. Lục Thiếu Du đứng chính giữa năng lượng thuộc tính bàng bạc, hắn thân bất do kỷ cắn nuốt tất cả, tựa như trẻ sơ sinh tham lam hút sữa tươi từ mẫu thân.
Lỗ chân lông toàn thân nhiều biết bao, tất cả bị năng lượng thuộc tính lấp đầy thấm vào người Lục Thiếu Du. Khí thế trên người Lục Thiếu Du cứ dâng cao, lạp khô tồi hủ tầng tầng phá mở, chớp mắt tốc độ nhanh còn hơn nghịch thiên lên đến Vũ Sư ngũ trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Lục Thiếu Du suy tư:
– Đột phá hay là không?
Đây là một cơ hội chỉ gặp chứ không thể cầu, bỏ qua là không còn cơ may nào nữa. Mắt thấy chính mình sắp đột phá Vũ Sư lục trọng, vừa đột phá Vũ Sư ngũ trọng đã tăng vọt thực lực. Đối với Vũ Giả thì không còn gì hấp dẫn hơn là đột phá.
Nhưng Lục Thiếu Du biết đột phá đi kèm mạo hiểm rất lớn. Nếu Lục Thiếu Du thừa dịp này liên tục đột phá, mặc dù thực lực tăng vọt nhưng sẽ có di chứng. Đột phá quá nhanh, căn cơ vững chắc sẽ lung lay, tuy di chứng không lớn nhưng nó vẫn tồn tại.
Đây là sự lựa chọn khó khăn, đột phá ngay trước mắt nhưng buộc lòng phải ức chế, còn người ta muốn đột phá lại không thể làm được.
Lục Thiếu Du thầm rít gào dưới đáy lòng:
– Không có thể đột phá, bất cứ nhân tố nào dao động ta trở thành cường giả tuyệt đối không được phép tồn tại!
Lục Thiếu Du nhanh chóng đánh ra thủ ấn.
Năng lượng thuộc tính thấm vào người Lục Thiếu Du bị hắn mạnh mẽ bài trừ ra ngoài.
– Tiểu tử này... Không đơn giản!
Trưởng lão họ Lưu hỏi Lữ Tiểu Linh:
– Tiểu thư, rốt cuộc tiểu tử này là ai? Xin tiểu thư đừng giấu.
Trưởng lão họ Lưu nhìn ra được Tam Hệ Ngũ Hợp trận tuy tập trung công kích Lục Thiếu Du nhưng hắn đứng trong trận pháp hoàn toàn không yếu thế, ngược lại mọi thứ nằm trong tầm khống chế. Một mình Lục Thiếu Du, tu vi Vũ Sư tứ trọng đối kháng mười lăm Vũ Sư ngũ trọng bày trận pháp, thành tích này đủ làm người ta kinh thán.
Lữ Tiểu Linh trả lời:
– Lưu trưởng lão, hắn tên Lục Thiếu Du, chưởng môn Phi Linh Môn gì đó, Lưu trưởng lão không nhớ sao?
Biểu tình của Lữ Tiểu Linh có chút lo âu, với thực lực của nàng khó nhìn ra sự thật trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận. Lữ Tiểu Linh rất lo cho Lục Thiếu Du.
Trưởng lão họ Vương hỏi:
– Tiểu thư quen biết tiểu tử này thời gian rất dài?
Trưởng lão họ Vương nhìn vẻ mặt lo lắng của tiểu thư nhà mình thì nhận ra manh mối. Nói tiểu thư và Lục Thiếu Du không có gì mập mờ mới lạ. Trưởng lão họ Vương quan sát kỹ, cho rằng Lục Thiếu Du ở trong trận tuyệt đối không phải người bình thường, có lẽ là đệ tử đắc ý thế hệ trẻ của đại môn đại phái nào đó.
– Cái này... Cũng không bao lâu.
Lữ Tiểu Linh hỏi:
– Vương trưởng lão thấy tên lừa... Lục Thiếu Du có gặp nguy hiểm gì không?
Trưởng lão họ Vương bí hiểm nói với Lữ Tiểu Linh:
– Tiểu thư cứ yên tâm đi, tiểu tử này tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Lữ Tiểu Linh nói:
– Vương trưởng lão, Lưu trưởng lão, nếu Lục Thiếu Du bị nguy hiểm gì thì các người nhớ cứu hắn.
Trưởng lão họ Lưu trợn to mắt nói:
– Tiểu thư, tại sao phải cứu tiểu tử này? Chẳng lẽ tiểu thư và hắn...
Lữ Tiểu Linh trừng hai trưởng lão:
– Nếu các người không cứu người thì ta không theo các người về!
Trưởng lão họ Vương an ủi:
– Tiểu thư yên tâm, nếu tiểu tử đó có nguy hiểm thì gã sẽ ra tay ngay, nhưng tiểu thư nhớ hải theo chúng ta về.
Bùm bùm bùm!
Trong quảng trường có biến đổi. Khi bốn người Đới Trường An lần thứ ba xông vào Tam Hệ Ngũ Hợp trận lại bị hất văng ra, đánh bay thật xa.
Vù vù vù!
Trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận, khí thế khổng lồ dâng cao, trong đan điền khí hải của Lục Thiếu Du đã trướng căng đầy chân khí. Kinh mạch phình ra vì bị chân khí khuếch trương, đau nhức nhối.
Năng lượng thuộc tính hỏa tụ lại thành quả cầu lửa to mấy chục thước trước mặt Lục Thiếu Du, nhiệt độ nóng cháy tăng vọt, lực lượng cuồng bạo xé gió đổ ập xuống, dòng không khí vặn vẹo.
Lục Thiếu Du chịu đựng kinh mạch đau đớn, thủ ấn thay đổi:
– Đến đây!
Năng lượng vô cùng cuồng bạo từ bàn tay phải hóa thành vòng xoáy to lớn. Vòng xoáy xoay tròn kéo theo năng lượng xung quanh gợn sóng dập dềnh.
Răng rắc!
Tiếng dòng không khí nứt vỡ vang lên, vòng xoáy to nhanh chóng lan tràn, chỉ giây látđã nuốt tọn quả cầu lửa khổng lồ.
Cơ thể Lục Thiếu Du bị năng lượng thuộc tính hỏa hóa thành chân khí hùng hồn trùng kích, tựa như thể hồ quán đính. Chân khí ập xuống lao vao kinh mạch.
Lục Thiếu Du thầm quát trong lòng:
– Áp súc lại!
Chân khí toàn thân Lục Thiếu Du áp súc đẩy vào đan điền khí hải.
Bùm!
Trong đan điền khí hải vang lên tiếng nổ trầm đục, khí thế trên người Lục Thiếu Du tăng vọt, năng lượng thiên địa bàng bạc tụ tập lại tựa thủy triều nhập vào người hắn.
Lục Thiếu Du vừa đột phá, thân thể đang trong tình huống cần thấm nhuần. Năng lượng thuộc tính thiên địa bàng bạc trong Tam Hệ Ngũ Hợp trận ầm ầm thấm vào lỗ chân lông toàn thân Lục Thiếu Du.
Khí thế của Lục Thiếu Du lại tăng vọt, tựa như nước sông cuồn cuộn lao nhanh, thế không thể đỡ. Khí thế cuồng bạo bắn lên cao, tất cả công kích trong trận pháp tan tác, xoay tròn bên cạnh Lục Thiếu Du, cuối cùng hóa thành năng lượng thuộc tính thấm vào lỗ chân lông.
– Đây là...
Cảnh tượng này làm đám người trên khán đài kinh hoàng. Mấy trưởng lão Quỷ Vũ tông kinh ngạc đứng dậy, đôi mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm quảng trường. Năng lượng cuồng bạo đó khiến các cường giả hiểu chuyện gì xảy ra.
Mọi người kinh thán:
– Đột phá, đột phá ngay trong tình huống này!
Đột phá trong trận là hành động mà các cường giả trợn mắt há hốc mồm, nguy hiểm rất lớn, đổi lại bọn họ sẽ không dám mạo hiểm như vậy.
Lúc này mười lăm đệ tử Quỷ Vũ tông Vũ Sư ngũ trọng bày trận biểu tình ngạc nhiên, hoảng hốt. Mọi chuyện xảy ra trong trận pháp vượt tầm kiểm soát của bọn họ, chân khí đã xói mòn hết một nửa, không theo ý bọn họ nữa, hoàn toàn là thân bất do kỷ.
Trưởng lão họ Vương thì thào:
– Tiểu tử này đột phá, dường như xuất hiện cơ hội gì đó, vẫn còn tiếp tục đột phá.
Trưởng lão họ Lưu mở miệng nói:
– Tiểu tử này khiến ta rất bất ngờ, lúc này còn dám đột phá, ta hơi thích hắn. Nhưng không biết tiểu tử này có nóng nảy ham lợi trước mắt không? Điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn cho tu vi về sau, mong hắn đừng khiến ta thất vọng.
Ánh mắt trưởng lão họ Lưu chứa ý cười nhìn Lục Thiếu Du, thầm nghĩ tiểu thư nhà mình nhìn trúng người thật không tầm thường.
Trưởng lão họ Vương lườm trưởng lão họ Lưu:
– Ngươi thích làm chi? Liên quan gì ngươi sao?
Trưởng lão họ Lưu đắc ý nói:
– Lão nữ nhân, không liên quan ngươi. Ta đột nhiên cảm thấy tiểu tử này hợp khẩu vị, thế nào? Liên quan gì ngươi?
Trưởng lão họ Vương trợn to mắt nói:
– Lưu Dịch Hoành, bớt đắc ý đi!
Nếu không phải còn trong Quỷ Vũ tông thì trưởng lão họ Vương đã ra tay đánh người.
Vù vù vù!
Khí thế trên người Lục Thiếu Du tăng vùn vụt. Lục Thiếu Du đứng chính giữa năng lượng thuộc tính bàng bạc, hắn thân bất do kỷ cắn nuốt tất cả, tựa như trẻ sơ sinh tham lam hút sữa tươi từ mẫu thân.
Lỗ chân lông toàn thân nhiều biết bao, tất cả bị năng lượng thuộc tính lấp đầy thấm vào người Lục Thiếu Du. Khí thế trên người Lục Thiếu Du cứ dâng cao, lạp khô tồi hủ tầng tầng phá mở, chớp mắt tốc độ nhanh còn hơn nghịch thiên lên đến Vũ Sư ngũ trọng hậu kỳ đỉnh phong.
Lục Thiếu Du suy tư:
– Đột phá hay là không?
Đây là một cơ hội chỉ gặp chứ không thể cầu, bỏ qua là không còn cơ may nào nữa. Mắt thấy chính mình sắp đột phá Vũ Sư lục trọng, vừa đột phá Vũ Sư ngũ trọng đã tăng vọt thực lực. Đối với Vũ Giả thì không còn gì hấp dẫn hơn là đột phá.
Nhưng Lục Thiếu Du biết đột phá đi kèm mạo hiểm rất lớn. Nếu Lục Thiếu Du thừa dịp này liên tục đột phá, mặc dù thực lực tăng vọt nhưng sẽ có di chứng. Đột phá quá nhanh, căn cơ vững chắc sẽ lung lay, tuy di chứng không lớn nhưng nó vẫn tồn tại.
Đây là sự lựa chọn khó khăn, đột phá ngay trước mắt nhưng buộc lòng phải ức chế, còn người ta muốn đột phá lại không thể làm được.
Lục Thiếu Du thầm rít gào dưới đáy lòng:
– Không có thể đột phá, bất cứ nhân tố nào dao động ta trở thành cường giả tuyệt đối không được phép tồn tại!
Lục Thiếu Du nhanh chóng đánh ra thủ ấn.
Năng lượng thuộc tính thấm vào người Lục Thiếu Du bị hắn mạnh mẽ bài trừ ra ngoài.