“ Chậm đã.” Ngay tại thời điểm Tử Tuyết muốn đón nhận , bỗng nhiên trong điện vang lên một thanh âm, làm cho mọi người đều dời đi lực chú ý.
Tử Tuyết kinh ngạc quay đầu, chẳng lẽ còn khiêu chiến ? Nhìn trộm ma vương chí tôn bên cạnh, dáng vẻ không bàn cãi, lại có tiền rồi có quyền, pháp lực thì cao cường, có người tranh cũng bình thường nha…
Ngay khi Tử Tuyết đang cân nhắc, người ngoài cửa đã đi đến bên trong đại sảnh.
Tử Tuyết nhìn nữ tử bên dưới, ánh mắt ngây ngây, người kia được nuôi lớn như thế nào nha ? khuôn mặt thật hoàn mỹ đến cực hạn, dáng người, chậc chậc lại ( dạng mông phòng thủ ngực tấn công đó nha ), xinh đẹp, xinh đẹp,…chậc chậc, nước miếng Tử Tuyết thật muốn chảy ra ngoài nhưng vì không muốn mất mặt trước mọi người nên nàng cuối cùng vẫn là cố nhịn.
Phong Mạch hàn một chút biểu tình cũng không có, chỉ là nhẹ nhàng thu hồi ma chi quan, sau đó vẻ mặt bí hiểm lùi từng bước ngồi trở lại trên ghế.
Mọi người ở Ma giới đều thẳng tính, coi tranh vật gì sẽ đi đấu tranh , tuyệt không cất giấu đi địch ý, quy cũ nới này nếu là tình địch thì có thể PK ( đánh nhau, thi đấu…), còn về phần đấu văn hay đấu võ là do hai bên quyết định.
Đương nhiên, chuyện này Tử Tuyết vẫn là không biết, nàng chỉ trợn to mắt nhìn mỹ nữ dưới đài, chẳng lẽ đây chính là cướp cô dâu ? nhưng cướp cô dâu không phải là phần việc của nam sao ? tại sao lại là một cái nữ đến ? Chẳng lẽ là…quay đầu nhìn thoáng qua ma hoàng, phát hiện người kia đang híp mắt nhìn nàng, xem ra nàng lại đoán đúng rồi.
Phân thối ! trong lòng Tử Tuyết tràn đầy khinh bỉ, tranh cái gì ? Tuy rằng tên Phong Mạch Hàn cũng không phải tệ lắm, nhưng mà đến đây nàng cũng không biết hắn là cái vật gì đâu, có cái gì hay mà tranh đoạt ? nếu muốn, ta đây liền thoái vị không được sao ? cái ngôi ma hậu này ai muốn làm thì làm…
“ Mỹ nữ , có chuyện gì a ?” Tử Tuyết vẻ mặt biết rõ nhưng còn cố hỏi, “chẳng lẽ ngươi đến là vì vị trí ma hậu ?”
“ Ma giới có quy cũ, có thể ra lời thách đấu.” nữ tử cười sáng sủa, nàng đã sớm cảm giác được Tử Tuyết ơhasp lực suy nhược , “ muốn làm vị hôn thê của ma hoàng, nhận được ma chi quan, cũng phải dựa vào bản thật sự không phải sao?”
“ Đúng.” Tử Tuyết gật đầu, bỗng nhiên hắc hắc cười ,” Kỳ thật, vị trí này, ngươi muốn là tốt rồi, cơ bản là ta cũng không thấy có gì hiếm lạ…”
Lời này vừa nói ra, Tử Tuyết nghe bá một tiếng, mọi ánh mắt dều tập trung vào nàng, nhất là ánh mắt sau lưng, tựa như muốn đem nàng nướng chín, vội vàng lui lui cổ, cười gượng hai tiếng, vẫn là câm miệng là tốt nhất.
“ Nhớ kỹ, hai bên tranh tình, thắng bại chỉ có hai con đường, một là sinh tử mặc cho đối phương xử lí, hai là nếu có người nguyện ý cứu ngươi, tức là có thể cưới ngươi làm thiếp…” khi Tử Tuyết đang miên man suy nghĩ, lỗ tai truyền đến thanh âm của Phong Mạch hàn, chẳng qua là thanh âm này làm cho người khác phát run.
Tử Tuyết quay đầu kinh ngạc nhìn chằm chằm người kia, mặt hắn giống như người khác đang nợ hắn tám trăm đồng tiền nhưng cũng chỉ có thể oán thầm ở trong lòng.
“ Ngươi là vị hôn thê của ta, ta sẽ không mặc kệ ngươi, đến lúc đó sẽ thu ngươi làm thiếp…”lời nói của Phong Mạch hàn có chút nghiến răng nghiến lợi.
“ Hừ, tốt, không phải đều nói thê không bằng thiếp sao ? có lẽ….” Tử Tuyết nhíu mày, thanh âm chỉ đủ để hai người bọn họ nghe thấy, nàng biết chuyện này khẳng định là do tên kia đang làm trò quỷ.
“ Nhưng là, ta vừa rồi đã quên nói một chút, cho dù ta muốn nạp thiếp cũng phải qua sự đồng ý của ma hậu, nếu không cũng chỉ là ý nghĩ tùy tiện của cá nhân…” ngụ ý chính là, chỉ cần Tử Tuyết bỏ quyền hoặc thua, thì vận mệnh của hàng không phải do chính hắn quyết định, “ việc này có thể so với chết còn thê thảm hơn…”
Vô sỉ. Tử Tuyết bắt đầu tốn hơi thừa lời, nhưng lại không dám biểu hiện rõ ràng.
Phong Mạch Han fnhinf dáng vẻ kinh nagcj của Tử Tuyết, lại thật vui vẻ,thứ hắn muốn chính là cái này, trên thế gian này làm gì có người nào không đem hắn để vào mắt, nhất là nữ nhân.
Tử Tuyết thầm hít một hơi, nhìn nữ tử dưới đài, “ Ta vốn muốn nhường cho ngươi, đáng tiếc quy cũ vô tình, ta cuối cùng cũng không thể không có trách nhiệm với chính mình đúng không ? ngươi đã muốn đấu, thì thì đấu, nhưng trước tiên hãy xưng tên ra đi.”
“ Nô tỳ Đan Hồng, đã gặp qua ma hoàng bệ hạ.” mỹ nữ bên dưới không đặt Tử Tuyết vào mắt, đôi mắt hẹp không e dè nhifnt hẳng vào Phong Mạch Hàn,
Tử Tuyết nhún nhún vai, vốn muốn hào nhã một chút, đáng tiếc người này không cảm kích, ngươi đã không để ý tới ta, ta cũng mặc kệ ngươi, Bất quá, nữ nhân này tự xưng là gì ? nô tì ? xem ra cùng tên họ Phong kia có nhất chân….( gian tình )
“ Các vị, M ahauaj phải có bả lãnh thật sự, nữ nhân này không xứng.” Đan Hồng vẻ mặt hèn mọn.
“ Xứng hay không xứng cũng không đến lượt ngươi định đoạt.” Tâm tình của Tử Tuyết cũng tức lên, trợn hai mắt, “ Ta là do lão ma hoàng định ra, có bản lĩnh ngươi tự đi tìm lão ma hoàng mà nói ?”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, xác thực thân phận danh chính ngôn thuận này của Tử Tuyết, chuyện này không cho phép người khác nghi ngờ, nếu không chính là nghi ngờ lão ma hoàng.
Đan Hồng biết mình lỡ lời, nhưng nhanh chóng cười lạnh lùng, “ chúng ta đây liền so tài, nếu ta thắng ngươi liền phải nhường vị trí ma hậu.”
“ Nếu là ta thắng ?”
“ ta đây Đan Hồng mặc cho ngươi xử lý, cả đời làm thiếp….”( ơ, khôn thế, làm thiếp cũng có khả năng tranh sủng nha.)
“ NO!” Tử Tuyết lại lớn tiếng đánh gãy lời của nàng, “ ta đây chính là không muốn cùng ngươi chung chồng, nếu ngươi thua, phải trực tiếp biến mất, về sau vĩnh viễn đừng cho ta gặp lại ngươi, như thế nào ?” Hừ, muốn làm thiếp ? không có cửa đâu ! Tuy rằng đừng về phía “ tiểu tam “ nàng cũng có thể hiểu được chút ít, chẳng qua là nàng lại không có hứng thú với sự xuất hiện của tiểu tam gì gì đó.
“ Được.” Đan Hồng không chút do dự gật đầu, sau đó duỗi tay ra, nhâts thời ánh sáng chợt lóe, một thanh bảo kiếm nằm ở trong tay, “ ra chiêu đi.”
Tử Tuyết bĩu môi, sau đó chậm rãi xuống bên dưới đài, hướng về phía Đan Hồng lắc lắc ngón trỏ, “ nữ hài tử gia gia, đao kiếm thật không văn nhã a, lỡ đâu bị thương sẽ không có lợi nha, nam nhân cũng sẽ không thích nữ nhân lỗ mãng…”
Đan Hồng không biết trong hồ lô của Tử Tuyết bán thuốc gì, nhất thời cũng không biết trả lời như thê snaof.
“ Mau thu lại kiếm…” Tử Tuyết chỉa chỉa bảo kiếm, “ chúng ta văn đấu có được không ?”
“ Văn đấu ?” Đan Hồng không nghĩ tới chuyện ày, tuy rằng Ma giới có luật văn đấu nhưng chưa có ai dùng qua, nơi này là do ma pháp định đoạt, ai pháp lực cao là lão đại, nhưng nữ nhân này….
“ Người tại sao nhìn ta ?” Tử Tuyết lắc tay, “ không phải cảm thấy ta so với ngươi xinh đẹp còn xinh đẹp hơn đó chứ ?” còn không quên tự kỷ sờ sờ mặt mình.
Hành động của nầng làm cho người khác không khỏi tươi cười.
“ Quy củ của ma giới, người bị khiêu chiến có quyền quyết định phương thức thi đấu, cho nên hiện tại ta định đoạt, văn đấu.” Tử Tuyết cười đến sáng lạn, “ Đồng ý thì bắt đầu, không đồng ý liền xin mời rời đi.” Sau đó còn làm cái tư thế thỉnh đi.
Đan Hồng có chút chần chừ, đấu phép nàng không sợ, nhưng mà văn đấu ? chưa bao giờ đấu qua, có chút lo lắng, nhưng đâm lao phải theo lao, “ văn đấu thì văn đấu, ai sợ ai a ?”
“ Tốt.” Tử Tuyết gật đầu, “ sảng khoái, như vậy bắt đầu đi….”
“ Chậm đã.” Ngay tại thời điểm Tử Tuyết muốn đón nhận , bỗng nhiên trong điện vang lên một thanh âm, làm cho mọi người đều dời đi lực chú ý.
Tử Tuyết kinh ngạc quay đầu, chẳng lẽ còn khiêu chiến ? Nhìn trộm ma vương chí tôn bên cạnh, dáng vẻ không bàn cãi, lại có tiền rồi có quyền, pháp lực thì cao cường, có người tranh cũng bình thường nha…
Ngay khi Tử Tuyết đang cân nhắc, người ngoài cửa đã đi đến bên trong đại sảnh.
Tử Tuyết nhìn nữ tử bên dưới, ánh mắt ngây ngây, người kia được nuôi lớn như thế nào nha ? khuôn mặt thật hoàn mỹ đến cực hạn, dáng người, chậc chậc lại ( dạng mông phòng thủ ngực tấn công đó nha ), xinh đẹp, xinh đẹp,…chậc chậc, nước miếng Tử Tuyết thật muốn chảy ra ngoài nhưng vì không muốn mất mặt trước mọi người nên nàng cuối cùng vẫn là cố nhịn.
Phong Mạch hàn một chút biểu tình cũng không có, chỉ là nhẹ nhàng thu hồi ma chi quan, sau đó vẻ mặt bí hiểm lùi từng bước ngồi trở lại trên ghế.
Mọi người ở Ma giới đều thẳng tính, coi tranh vật gì sẽ đi đấu tranh , tuyệt không cất giấu đi địch ý, quy cũ nới này nếu là tình địch thì có thể PK ( đánh nhau, thi đấu…), còn về phần đấu văn hay đấu võ là do hai bên quyết định.
Đương nhiên, chuyện này Tử Tuyết vẫn là không biết, nàng chỉ trợn to mắt nhìn mỹ nữ dưới đài, chẳng lẽ đây chính là cướp cô dâu ? nhưng cướp cô dâu không phải là phần việc của nam sao ? tại sao lại là một cái nữ đến ? Chẳng lẽ là…quay đầu nhìn thoáng qua ma hoàng, phát hiện người kia đang híp mắt nhìn nàng, xem ra nàng lại đoán đúng rồi.
Phân thối ! trong lòng Tử Tuyết tràn đầy khinh bỉ, tranh cái gì ? Tuy rằng tên Phong Mạch Hàn cũng không phải tệ lắm, nhưng mà đến đây nàng cũng không biết hắn là cái vật gì đâu, có cái gì hay mà tranh đoạt ? nếu muốn, ta đây liền thoái vị không được sao ? cái ngôi ma hậu này ai muốn làm thì làm…
“ Mỹ nữ , có chuyện gì a ?” Tử Tuyết vẻ mặt biết rõ nhưng còn cố hỏi, “chẳng lẽ ngươi đến là vì vị trí ma hậu ?”
“ Ma giới có quy cũ, có thể ra lời thách đấu.” nữ tử cười sáng sủa, nàng đã sớm cảm giác được Tử Tuyết ơhasp lực suy nhược , “ muốn làm vị hôn thê của ma hoàng, nhận được ma chi quan, cũng phải dựa vào bản thật sự không phải sao?”
“ Đúng.” Tử Tuyết gật đầu, bỗng nhiên hắc hắc cười ,” Kỳ thật, vị trí này, ngươi muốn là tốt rồi, cơ bản là ta cũng không thấy có gì hiếm lạ…”
Lời này vừa nói ra, Tử Tuyết nghe bá một tiếng, mọi ánh mắt dều tập trung vào nàng, nhất là ánh mắt sau lưng, tựa như muốn đem nàng nướng chín, vội vàng lui lui cổ, cười gượng hai tiếng, vẫn là câm miệng là tốt nhất.
“ Nhớ kỹ, hai bên tranh tình, thắng bại chỉ có hai con đường, một là sinh tử mặc cho đối phương xử lí, hai là nếu có người nguyện ý cứu ngươi, tức là có thể cưới ngươi làm thiếp…” khi Tử Tuyết đang miên man suy nghĩ, lỗ tai truyền đến thanh âm của Phong Mạch hàn, chẳng qua là thanh âm này làm cho người khác phát run.
Tử Tuyết quay đầu kinh ngạc nhìn chằm chằm người kia, mặt hắn giống như người khác đang nợ hắn tám trăm đồng tiền nhưng cũng chỉ có thể oán thầm ở trong lòng.
“ Ngươi là vị hôn thê của ta, ta sẽ không mặc kệ ngươi, đến lúc đó sẽ thu ngươi làm thiếp…”lời nói của Phong Mạch hàn có chút nghiến răng nghiến lợi.
“ Hừ, tốt, không phải đều nói thê không bằng thiếp sao ? có lẽ….” Tử Tuyết nhíu mày, thanh âm chỉ đủ để hai người bọn họ nghe thấy, nàng biết chuyện này khẳng định là do tên kia đang làm trò quỷ.
“ Nhưng là, ta vừa rồi đã quên nói một chút, cho dù ta muốn nạp thiếp cũng phải qua sự đồng ý của ma hậu, nếu không cũng chỉ là ý nghĩ tùy tiện của cá nhân…” ngụ ý chính là, chỉ cần Tử Tuyết bỏ quyền hoặc thua, thì vận mệnh của hàng không phải do chính hắn quyết định, “ việc này có thể so với chết còn thê thảm hơn…”
Vô sỉ. Tử Tuyết bắt đầu tốn hơi thừa lời, nhưng lại không dám biểu hiện rõ ràng.
Phong Mạch Han fnhinf dáng vẻ kinh nagcj của Tử Tuyết, lại thật vui vẻ,thứ hắn muốn chính là cái này, trên thế gian này làm gì có người nào không đem hắn để vào mắt, nhất là nữ nhân.
Tử Tuyết thầm hít một hơi, nhìn nữ tử dưới đài, “ Ta vốn muốn nhường cho ngươi, đáng tiếc quy cũ vô tình, ta cuối cùng cũng không thể không có trách nhiệm với chính mình đúng không ? ngươi đã muốn đấu, thì thì đấu, nhưng trước tiên hãy xưng tên ra đi.”
“ Nô tỳ Đan Hồng, đã gặp qua ma hoàng bệ hạ.” mỹ nữ bên dưới không đặt Tử Tuyết vào mắt, đôi mắt hẹp không e dè nhifnt hẳng vào Phong Mạch Hàn,
Tử Tuyết nhún nhún vai, vốn muốn hào nhã một chút, đáng tiếc người này không cảm kích, ngươi đã không để ý tới ta, ta cũng mặc kệ ngươi, Bất quá, nữ nhân này tự xưng là gì ? nô tì ? xem ra cùng tên họ Phong kia có nhất chân….( gian tình )
“ Các vị, M ahauaj phải có bả lãnh thật sự, nữ nhân này không xứng.” Đan Hồng vẻ mặt hèn mọn.
“ Xứng hay không xứng cũng không đến lượt ngươi định đoạt.” Tâm tình của Tử Tuyết cũng tức lên, trợn hai mắt, “ Ta là do lão ma hoàng định ra, có bản lĩnh ngươi tự đi tìm lão ma hoàng mà nói ?”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, xác thực thân phận danh chính ngôn thuận này của Tử Tuyết, chuyện này không cho phép người khác nghi ngờ, nếu không chính là nghi ngờ lão ma hoàng.
Đan Hồng biết mình lỡ lời, nhưng nhanh chóng cười lạnh lùng, “ chúng ta đây liền so tài, nếu ta thắng ngươi liền phải nhường vị trí ma hậu.”
“ Nếu là ta thắng ?”
“ ta đây Đan Hồng mặc cho ngươi xử lý, cả đời làm thiếp….”( ơ, khôn thế, làm thiếp cũng có khả năng tranh sủng nha.)
“ NO!” Tử Tuyết lại lớn tiếng đánh gãy lời của nàng, “ ta đây chính là không muốn cùng ngươi chung chồng, nếu ngươi thua, phải trực tiếp biến mất, về sau vĩnh viễn đừng cho ta gặp lại ngươi, như thế nào ?” Hừ, muốn làm thiếp ? không có cửa đâu ! Tuy rằng đừng về phía “ tiểu tam “ nàng cũng có thể hiểu được chút ít, chẳng qua là nàng lại không có hứng thú với sự xuất hiện của tiểu tam gì gì đó.
“ Được.” Đan Hồng không chút do dự gật đầu, sau đó duỗi tay ra, nhâts thời ánh sáng chợt lóe, một thanh bảo kiếm nằm ở trong tay, “ ra chiêu đi.”
Tử Tuyết bĩu môi, sau đó chậm rãi xuống bên dưới đài, hướng về phía Đan Hồng lắc lắc ngón trỏ, “ nữ hài tử gia gia, đao kiếm thật không văn nhã a, lỡ đâu bị thương sẽ không có lợi nha, nam nhân cũng sẽ không thích nữ nhân lỗ mãng…”
Đan Hồng không biết trong hồ lô của Tử Tuyết bán thuốc gì, nhất thời cũng không biết trả lời như thê snaof.
“ Mau thu lại kiếm…” Tử Tuyết chỉa chỉa bảo kiếm, “ chúng ta văn đấu có được không ?”
“ Văn đấu ?” Đan Hồng không nghĩ tới chuyện ày, tuy rằng Ma giới có luật văn đấu nhưng chưa có ai dùng qua, nơi này là do ma pháp định đoạt, ai pháp lực cao là lão đại, nhưng nữ nhân này….
“ Người tại sao nhìn ta ?” Tử Tuyết lắc tay, “ không phải cảm thấy ta so với ngươi xinh đẹp còn xinh đẹp hơn đó chứ ?” còn không quên tự kỷ sờ sờ mặt mình.
Hành động của nầng làm cho người khác không khỏi tươi cười.
“ Quy củ của ma giới, người bị khiêu chiến có quyền quyết định phương thức thi đấu, cho nên hiện tại ta định đoạt, văn đấu.” Tử Tuyết cười đến sáng lạn, “ Đồng ý thì bắt đầu, không đồng ý liền xin mời rời đi.” Sau đó còn làm cái tư thế thỉnh đi.
Đan Hồng có chút chần chừ, đấu phép nàng không sợ, nhưng mà văn đấu ? chưa bao giờ đấu qua, có chút lo lắng, nhưng đâm lao phải theo lao, “ văn đấu thì văn đấu, ai sợ ai a ?”
“ Tốt.” Tử Tuyết gật đầu, “ sảng khoái, như vậy bắt đầu đi….”