Trương Thiên Ân lại liếc nhìn đồng hồ một lần nữa, sau đó cô đi lên phòng thay đồ. Đồ ăn sáng Ngô Gia Hào mang đến Trương Thiên Ân cũng không thèm để vào mắt.
"Để anh đưa em đi." Thấy Trương Thiên Ân đã sửa soạn xong, chuẩn bị đi làm Ngô Gia Hào liền vui vẻ nói.
Trương Thiên Ân không đáp lại, chỉ im lặng đi ra ngoài, Ngô Gia Hào cũng đi theo cô. Trương Thiên Ân đi thẳng xuống dưới đại sảnh, đi qua cả xe của Ngô Gia Hào đang đỗ ở đó.
Ngô Gia Hào vội chặn Trương Thiên Ân lại: "Em không muốn nghe chuyện xảy ra vào tối ngày hôm qua sao?"
Thời gian từ nhà cô đến công ty, đi xe buýt phải mất 30 phút mới đến, bây giờ đã là 7 giờ 45 phút, chỉ còn 15 phút cho cô, nếu đi xe buýt chắc chắn Trương Thiên Ân sẽ bị muộn mất. Cô đành để Ngô Gia Hào đưa cô đi.
Trương Thiên Ân đã không còn muốn biết chuyện xảy ra vào tối qua nữa, thì Ngô Gia Hào lại nói: "Tại sao em lại để Vương Thế Minh nói em là bạn gái của anh ta trước nhiều người như vậy? Làm như vậy chỉ hại cho em thôi."
Thấy Trương Thiên Ân im lặng, Ngô Gia Hào nhìn lên chiếc gương phản chiếu gương mặt của Trương Thiên Ân, khẽ lắc đầu: " Sau khi em về, Vương Thế Minh đã rất tức giận, đây là lần đầu tiên anh ta bị người khác đối xử như vậy..."
"Có ai ở trong bữa tiệc biết chuyện này không?"
"Chỉ có mình anh biết, anh ta không có biểu hiện rõ ràng ra ngoài nhưng anh thấy bộ dạng tức giận của anh ta khi thấy anh đi tìm em khắp cả căn biệt thự rộng lớn đó." Nếu chỉ có một mình Ngô Gia Hào biết thì tốt, nếu lỡ như mọi người ở trong bữa tiệc mà biết chuyện Phó tổng của tập đoàn BW bị bạn gái bỏ rơi ở bữa tiệc thì công việc này cô cũng đừng hòng làm nữa.
Thấy khuôn mặt vô cùng bình thản của Trương Thiên Ân, Ngô Gia Hào liền hỏi: "Em thật sự không màng đến hậu quả?"
"Đúng vậy, anh nghĩ Vương Thế Minh có thể làm gì được tôi sao? Là anh ta ép tôi đi dự tiệc cùng anh ta... cái này thì coi như anh ta có thể quyết định được, còn việc ở hay về thì là chuyện của tôi, trong chuyện này tôi không hề có lỗi, nếu anh ta không ép tôi đi thì cũng không có chuyện anh ta bị bỏ rơi ở đó, tôi cũng không phải bạn gái của anh ta, đó là anh ta tự bịa đặt, tôi có thể lấy đây là lý do để tôi bỏ về." Trương Thiên Ân đành phải thừa nhận, cô không phải bạn gái của Vương Thế Minh.
Nhưng nếu Tổng giám đốc không vắng mặt thì chắc chắn sẽ không có chuyện Vương Thế Minh có thể ép buộc được cô.
Nghe Trương Thiên Ân đã thừa nhận, cô không phải bạn gái của Vương Thế Minh, Ngô Gia Hào khẽ nhếch mép lên cười.
Khi chỉ còn cách công ty khoảng 100 mét nữa Trương Thiên Ân nói: "Dừng ở đây được rồi, cảm ơn anh."
Nhìn theo bóng lưng của Trương Thiên Ân, Ngô Gia Hào nói: "Từ giờ trở đi, anh sẽ không cho em có cơ hội từ chối."
Vừa đến cửa phòng làm việc, Trương Thiên Ân liền thấy thư ký của chủ tịch với gương mặt vô cùng nghiêm túc đang gõ của phòng làm việc của cô.
"Có việc gì sao?"
Thư ký quay ra nhìn cô: "À...chủ tịch nói muốn gặp cô."
Trương Thiên Ân gật đầu rồi đi theo người thư ký.
"Chào chủ tịch." Trương Thiên Ân khẽ cúi đầu.
"Cô ngồi đi."
"Vâng, thư chủ tịch."
Chủ tịch ngồi xuống phía đối diện cô, rồi nói: "Có lẽ cô mới đến làm việc nên chưa tìm hiểu được kỹ về tình hình của công ty hiện nay, bây giờ tôi sẽ nói chi tiết về đề án công ty đang tiến tới và phần việc mà cô sẽ đảm nhiệm."
Trương Thiên Ân gật đầu: "Vâng, thưa chủ tịch."
"Công ty hiện đang tiến đến một dự án mới, dự án này cũng vô cùng quan trọng đối với cả tập đoàn, chúng ta cần tìm một tập đoàn hợp tác để cùng thực hiện dự án này." Chủ tịch đặt lên bàn một bản hợp đồng rồi nói tiếp: "Tập đoàn Thiên Phong là tập đoàn từ trước đến nay vẫn luôn là đối tác làm ăn với chúng ta, lần này tôi muốn hợp tác với Thiên Phong để cùng thực hiện dự án, cô hãy đọc kỹ bản hợp đồng này, chiều nay tôi sẽ nói với thư ký của tôi đưa cô đến Thiên Phong, cô hãy đem bản hợp đồng này thương lượng với Tổng giám đốc của Thiên Phong, nêu ra những điều khoản có trong hợp đồng và phân tích chi tiết để họ hiểu, nếu bên đó hoàn toàn đồng ý với những điều khoản có trong hợp đồng và không yêu cầu thêm điều khoản gì khác thì cô hãy thuyết phục bên đó ký hợp đồng."
Trương Thiên Ân gật gật đầu: "Vâng."
"Được rồi, vậy cô đi làm việc đi."
Trương Thiên Ân cầm bản hợp đồng đi về phòng làm việc.
"Cốc cốc cốc." Có người đến gõ cửa phòng làm việc của cô.
"Vào đi."
Là Đỗ Tuấn Hải: "Hôm nay Phó tổng không đến làm việc..." Đỗ Tuấn Hải chưa nói xong Trương Thiên Ân đã chen ngang: "Tốt."
Đỗ Tuấn Hải nhìn cô nói tiếp: "Phó tổng có nói lại với tôi, bữa tiệc chào đón nhân viên mới đáng ra đã được tổ chức từ tối qua nhưng do Phó tổng bận phải đi dự tiệc nên chưa tổ chức được nên định để tối nay tổ chức, nhưng... hôm nay Phó tổng nói có chuyện gấp nên có lẽ bữa tiệc chào đón nhân viên mới sẽ không được tổ chức nữa."
Trương Thiên Ân khinh bỉ nói: "Dù có tổ chức thì tôi cũng sẽ không đến." Dù gì thì Chủ tịch cũng đã giới thiệu cô trước tất cả các nhân viên trong công ty rồi mà.
"Là bữa tiệc chào mừng cô đến tập đoàn làm việc mà cô cũng không cần?"
"Đúng vậy." Nghe xong câu nói này của Trương Thiên Ân, Đỗ Tuấn Hải nói: "Tôi đến để nói cho cô biết điều này thôi." Sau đó liền rời khỏi phòng làm việc của cô.
"Để anh đưa em đi." Thấy Trương Thiên Ân đã sửa soạn xong, chuẩn bị đi làm Ngô Gia Hào liền vui vẻ nói.
Trương Thiên Ân không đáp lại, chỉ im lặng đi ra ngoài, Ngô Gia Hào cũng đi theo cô. Trương Thiên Ân đi thẳng xuống dưới đại sảnh, đi qua cả xe của Ngô Gia Hào đang đỗ ở đó.
Ngô Gia Hào vội chặn Trương Thiên Ân lại: "Em không muốn nghe chuyện xảy ra vào tối ngày hôm qua sao?"
Thời gian từ nhà cô đến công ty, đi xe buýt phải mất 30 phút mới đến, bây giờ đã là 7 giờ 45 phút, chỉ còn 15 phút cho cô, nếu đi xe buýt chắc chắn Trương Thiên Ân sẽ bị muộn mất. Cô đành để Ngô Gia Hào đưa cô đi.
Trương Thiên Ân đã không còn muốn biết chuyện xảy ra vào tối qua nữa, thì Ngô Gia Hào lại nói: "Tại sao em lại để Vương Thế Minh nói em là bạn gái của anh ta trước nhiều người như vậy? Làm như vậy chỉ hại cho em thôi."
Thấy Trương Thiên Ân im lặng, Ngô Gia Hào nhìn lên chiếc gương phản chiếu gương mặt của Trương Thiên Ân, khẽ lắc đầu: " Sau khi em về, Vương Thế Minh đã rất tức giận, đây là lần đầu tiên anh ta bị người khác đối xử như vậy..."
"Có ai ở trong bữa tiệc biết chuyện này không?"
"Chỉ có mình anh biết, anh ta không có biểu hiện rõ ràng ra ngoài nhưng anh thấy bộ dạng tức giận của anh ta khi thấy anh đi tìm em khắp cả căn biệt thự rộng lớn đó." Nếu chỉ có một mình Ngô Gia Hào biết thì tốt, nếu lỡ như mọi người ở trong bữa tiệc mà biết chuyện Phó tổng của tập đoàn BW bị bạn gái bỏ rơi ở bữa tiệc thì công việc này cô cũng đừng hòng làm nữa.
Thấy khuôn mặt vô cùng bình thản của Trương Thiên Ân, Ngô Gia Hào liền hỏi: "Em thật sự không màng đến hậu quả?"
"Đúng vậy, anh nghĩ Vương Thế Minh có thể làm gì được tôi sao? Là anh ta ép tôi đi dự tiệc cùng anh ta... cái này thì coi như anh ta có thể quyết định được, còn việc ở hay về thì là chuyện của tôi, trong chuyện này tôi không hề có lỗi, nếu anh ta không ép tôi đi thì cũng không có chuyện anh ta bị bỏ rơi ở đó, tôi cũng không phải bạn gái của anh ta, đó là anh ta tự bịa đặt, tôi có thể lấy đây là lý do để tôi bỏ về." Trương Thiên Ân đành phải thừa nhận, cô không phải bạn gái của Vương Thế Minh.
Nhưng nếu Tổng giám đốc không vắng mặt thì chắc chắn sẽ không có chuyện Vương Thế Minh có thể ép buộc được cô.
Nghe Trương Thiên Ân đã thừa nhận, cô không phải bạn gái của Vương Thế Minh, Ngô Gia Hào khẽ nhếch mép lên cười.
Khi chỉ còn cách công ty khoảng 100 mét nữa Trương Thiên Ân nói: "Dừng ở đây được rồi, cảm ơn anh."
Nhìn theo bóng lưng của Trương Thiên Ân, Ngô Gia Hào nói: "Từ giờ trở đi, anh sẽ không cho em có cơ hội từ chối."
Vừa đến cửa phòng làm việc, Trương Thiên Ân liền thấy thư ký của chủ tịch với gương mặt vô cùng nghiêm túc đang gõ của phòng làm việc của cô.
"Có việc gì sao?"
Thư ký quay ra nhìn cô: "À...chủ tịch nói muốn gặp cô."
Trương Thiên Ân gật đầu rồi đi theo người thư ký.
"Chào chủ tịch." Trương Thiên Ân khẽ cúi đầu.
"Cô ngồi đi."
"Vâng, thư chủ tịch."
Chủ tịch ngồi xuống phía đối diện cô, rồi nói: "Có lẽ cô mới đến làm việc nên chưa tìm hiểu được kỹ về tình hình của công ty hiện nay, bây giờ tôi sẽ nói chi tiết về đề án công ty đang tiến tới và phần việc mà cô sẽ đảm nhiệm."
Trương Thiên Ân gật đầu: "Vâng, thưa chủ tịch."
"Công ty hiện đang tiến đến một dự án mới, dự án này cũng vô cùng quan trọng đối với cả tập đoàn, chúng ta cần tìm một tập đoàn hợp tác để cùng thực hiện dự án này." Chủ tịch đặt lên bàn một bản hợp đồng rồi nói tiếp: "Tập đoàn Thiên Phong là tập đoàn từ trước đến nay vẫn luôn là đối tác làm ăn với chúng ta, lần này tôi muốn hợp tác với Thiên Phong để cùng thực hiện dự án, cô hãy đọc kỹ bản hợp đồng này, chiều nay tôi sẽ nói với thư ký của tôi đưa cô đến Thiên Phong, cô hãy đem bản hợp đồng này thương lượng với Tổng giám đốc của Thiên Phong, nêu ra những điều khoản có trong hợp đồng và phân tích chi tiết để họ hiểu, nếu bên đó hoàn toàn đồng ý với những điều khoản có trong hợp đồng và không yêu cầu thêm điều khoản gì khác thì cô hãy thuyết phục bên đó ký hợp đồng."
Trương Thiên Ân gật gật đầu: "Vâng."
"Được rồi, vậy cô đi làm việc đi."
Trương Thiên Ân cầm bản hợp đồng đi về phòng làm việc.
"Cốc cốc cốc." Có người đến gõ cửa phòng làm việc của cô.
"Vào đi."
Là Đỗ Tuấn Hải: "Hôm nay Phó tổng không đến làm việc..." Đỗ Tuấn Hải chưa nói xong Trương Thiên Ân đã chen ngang: "Tốt."
Đỗ Tuấn Hải nhìn cô nói tiếp: "Phó tổng có nói lại với tôi, bữa tiệc chào đón nhân viên mới đáng ra đã được tổ chức từ tối qua nhưng do Phó tổng bận phải đi dự tiệc nên chưa tổ chức được nên định để tối nay tổ chức, nhưng... hôm nay Phó tổng nói có chuyện gấp nên có lẽ bữa tiệc chào đón nhân viên mới sẽ không được tổ chức nữa."
Trương Thiên Ân khinh bỉ nói: "Dù có tổ chức thì tôi cũng sẽ không đến." Dù gì thì Chủ tịch cũng đã giới thiệu cô trước tất cả các nhân viên trong công ty rồi mà.
"Là bữa tiệc chào mừng cô đến tập đoàn làm việc mà cô cũng không cần?"
"Đúng vậy." Nghe xong câu nói này của Trương Thiên Ân, Đỗ Tuấn Hải nói: "Tôi đến để nói cho cô biết điều này thôi." Sau đó liền rời khỏi phòng làm việc của cô.