Một đêm ở khách sạn, Kiều Tử Khiết và Lục Thần Hi ngủ chung trên một giường. Thế nhưng chính giữa có chiếc gối ôm ngăn lại. Nửa đêm, Lục Thần Hi dù có ý đồ gì cũng bị Kiều Tử Khiết phát giác ra được
Sáng hôm sau, Kiều Tử Khiết dậy rất sớm, cô mở vali ra lấy một bộ đầm Cát Hàn ra thay vào. Vừa mới thay đồ xong, Lục Thần Hi cũng vừa tỉnh dậy. Anh cũng chỉ thay ra một độ vet khác, sau đó lại dắt cô ra ngoài ăn sáng
----
" Tử Khiết, em nói xem, mẫu người đàn ông trong mắt em là thế nào hả " Lục Thần Hi cùng Kiều Tử Khiết đi dạo trên mấy con phố. Sau đó bỗng nhiên anh dừng lại, hỏi một câu như vậy làm cho Kiều Tử Khiết không biết nên trả lời thế nào " Liên quan gì đến anh, anh quên chúng ta chỉ là hư danh thôi à "
" Nhưng dù sao đi nữa em cũng nên nói cho tôi biết một chút đi chứ " Lục Thần Hi vẫn mặt dày làm nũng khiến Kiều Tử Khiết có chút không quen. Dạo gần đây anh đối tốt với cô như vậy, thật không biết là vấn đề gì
" Chú đẹp trai kia ơi, mua hoa tặng vợ đi chú " Bỗng nhiên từ phía sau lại xuất hiện một đứa bé gái nhỏ. Tay cầm theo mấy bó hoa hồng. Cô bé này rất đáng yêu, cô bé lấy một bó ra sau lưng Lục Thần Hi " Mua giúp cháu đi chú " Lục Thần Hi và Kiều Tử Khiết cùng xoay người lại, Kiều Tử Khiết vốn muốn giải thích cho đứa bé kia nhưng không ngờ Lục Thần Hi đã chắn ngang miệng cô
" Cô bé này nói rất hay, chú hết số hoa này giúp cháu " Lục Thần Hi xoa đầu bé gái kia sau đó lấy trong túi quần ra một chiếc bóp da. Anh lấy tiền ra đưa cho đứa bé kia " Cháu thật biết ăn nói đó, mà còn nói đúng sự thật nữa đấy " Bé gái kia nhận tiền từ trong tay Lục Thần Hi sau đó mỉm cười rồi cúi đầu, sau đó chạy đi
Lục Thần Hi đưa hoa cho Kiều Tử Khiết, cô bất đắc dĩ nhận đại sau đó cầm trên tay. Cô sực nhớ gì đó nên hoảng hốt nói " Anh nhanh lên đi được không, cuộc thi sắp bắt đầu rồi. Anh chạy không nhanh bằng tôi nên ở đây đi nha. Tôi phải nhanh chóng đến đó, có gì đến tìm tôi sau. Tôi đi đây " Kiều Tử Khiết thẩy bó hoa trong tay cho Lục Thần Hi, cô gấp gáp chạy nhanh về phía trước hướng chỗ thi đấu mà chạy tới
Lục Thần Hi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Kiều Tử Khiết. Đúng là bây giờ anh mới càng để ý, nói về sức khỏe và thể thao thì Kiều Tử Khiết đúng là rất giỏi. Anh thở dài nhìn số hoa trong tay mà cũng không biết làm gì. Dù gì mua tặng cô nhưng cô lại không nhận, anh giữ lại làm gù chứ. Anh quăng đại nó vào một chỗ nào đó sau đó bắt taxi đến chỗ đó. Bởi vì anh lần đầu đến Liên Châu, làm sao biết chỗ thi đấu kia diễn ra ở đâu chứ
---
Kiều Tử Khiết gấp gáp chạy vào chỗ khán đài. Cô nhìn xung quanh cuối cùng cũng thấy chỗ của của các thí sinh đạo quán Ngạn Dương. Cô nhanh chóng chạy lại đến đó
" Sư tỷ, Tử Khiết sư tỷ, tỷ đến thật a " Cô gái kia tên là Ôn Nhu, là một sư muội cũng rất thân của cô khi còn ở đạo quán. Ôn Nhu không kìm chế được mà ôm cô còn khóc một hơi " Em rất nhớ sư tỷ, nhớ thật đó "
" Được rồi, đừng khóc nữa, cuộc thi sắp bắt đầu rồi mà " Kiều Tử Khiết lấy tay của Ôn Nhu ra, đi tới nhìn mặt các sư đến sư muội khác. Cô nhẹ nhàng hỏi " Phải rồi, cuộc thi thanh thiếu niên mỗi đạo quán chỉ được cử ra hai người. Là ai vậy "
" Sư tỷ à, chị cũng biết đạo quán chúng ta một năm nay đã không còn giống khi xưa. Triển Bạch sư huynh mất, Nguyên Hàng sư huynh và Dịp Như sư tỷ về Bắc Kinh. Tỷ cũng vậy nữa, nên nhân tài của đạo quán chúng ta đâu còn ai nữa chứ " Kinh Phong vừa nói vừa thở dài một tiếng. Kiều Tử Khiết nghe xong cũng thấy đau lòng, đạo quán Ngạn Dương năm xưa xem như là đạo quán lớn mạnh ở Liên Châu. Hiện nay nghe Kinh Phong như thế không khỏi không thương tiếc
" Sư tỷ, hay là tỷ cũng với Kinh Phong sư huynh tham gia đi. Dù sao hiện tại tỷ và Kinh Phong sư huynh là mạnh nhất nhất ở đây rồi " Ôn Nhu như nghĩ ra được một ý kiến gì đó nên reo lên. Những người khác nghe vậy cũng tán thành " Đúng vậy đó, sư tỷ nên tham gia, dì sao chẳng phải Triển Bạch sư huynh cũng rất hi vọng tỷ đoạt được giải này hay sao " Các sư đệ sư muội khác vô cùng đồng ý với ý kiến của Ôn Nhu. Nên tìm hết mọi cách thuyết phục Kiều Tử Khiết
" Ban đầu chị đến đây chỉ để tham gia, nhưng nghe vậy xem ra chị phải lấy lại danh tiếng cho đạo quán Ngạn Dương chúng ta rồi " Kiều Tử Khiết gật đầu xong liền có một sư đệ khác đem võ phục và đai lưng đến cho cô " Mời sư tỷ "
Kiều Tử Khiết nhận lấy sau đó đi vài nhà vệ sinh thay đồ. Kiều Tử Khiết không hề hay biết khi cô đang trong nhà vệ sinh thì Lục Thần Hi đã tiến vào khán đài phái dưới. Anh chen lấn trong đám khán giả ngồi xem, đồng thời cũng nhìn xung quanh nhưng không thấy Kiều Tử Khiết đâu. Anh thấy lo lắng chuẩn bị đi tìm cô. Nhưng lúc này Kiều Tử Khiết từ trong nhà vệ sinh bước ra. Lục Thần Hi vốn định chạy đến chỗ cô. Nhưng mà đồng thời khi ấy, huấn luyện viên Dương Ly. Là huấn luyện viên cấp cao của Liên Châu, đứng phía dưới gần võ đài thổi kèn một tiếng
" Tất cả các thí sinh, cuộc thi Liên Võ đạo- Thanh thiếu niên Liên Châu. Chính thức bắt đầu. Xin mời 4 đạo quán đã được chọn cử thành viên ra thi đấu " Dương Ly vừa mới kết thúc lời thì kế bên vị trí giám khảo, MC đọc Micro " Trận thứ nhất xin mời người của đạo quán Ngạn Dương đấu với đạo quán Bách Thắng "
Kiều Tử Khiết liếc mắt cho Kinh Phong, ý bảo cậu ta lên thi đấu. Bởi vì thực lực của đạo quán Bách Thắng yếu nhất trong số 4 đạo quán ở đây. Mà thực lực của Kinh Phong trừ cô, Triển Bạch, Nguyên Hàng, Dịp Như, thì đứng đầu ở Ngạn Dương rồi
" En sẽ cố gắng hết sức " Lúc Kinh Phong chuẩn bị bước lên võ đài thì từ bên ngoài quãng trường thi đấu. Một nam một nữ thân mặc võ đạo của đạo quán Ngạn Dương tiến vào. Đó chính là Nguyên Hàng và Dịp Như
" Nào, Kinh Phong, trận này cứ để sư huynh ra đấu " Nguyên Hàng và Dịp Như chạy tới chỗ nghỉ ngơi của Ngạn Dương. Nguyên Hàng vỗ vai của Kinh Phong vừa mỉm cười vừa nói
" Vậy trận nam do Nguyên Hàng sư huyng ra đấu, trận nữ thì nên Tử Khiết sư tỷ tham gia đi " Sau khi thống nhất hết mọi chuyện, Nguyên Hàng chậm rãi bước lên sàn thi đấu. Từ bên trong vị trí khán giả, Lục Thần Hi kinh ngạc khi nhìn thấy Lục Thần Nguyên. Nhất là khi Mc nói " Nguyên Hàng của đạo quán Ngạn Dương đấu với Giả Thiết của đạo quán Bách Thắng "
Lục Thần Hi như không cách nào tin nổi, rõ ràng em trai anh là Lục Thần Nguyên sao lại biến thành Nguyên Hàng gì chứ. Nhưng anh cũng không biểu lộ ra ngoài mà tiếp tục quan sát trận thi đấu. Anh nhìn về phía của Kiều Tử Khiết, nhưng cõ lẽ cô không thấy anh. Anh cũng càng hiểu rõ, thì ra cô và Lục Thần Nguyên quen biết từ trước. Hơn nữa còn là đồng môn
" Chào " Dương Ly hô khẩu lệnh, Nguyên Hàng và Giả Thiết cúi đầu chào nhau sau đó quay lại tư thế chiến đấu
" 1-2-3, bắt đầu " ba tiếng đêm của Dương Ly vừa kết thúc, Nguyên Hàng đã tấn công về phía Giả Thiết
Nguyên Hàng vốn mạnh hơn Giả Thiết, anh chủ động tấn công lại càng làm cho Giả Thiết trở tay không kịp. Nguyên Hàng dùng cú đá tấn công trực tiếp ở lưng của Giả Thiết. Giả Thiết bị Nguyên Hàng làm cho ngã xuống. Một lát sau, Giả Thiết chống hai tay, từ từ đúng dậy " Da " Hô to một tiếng sau đó lại như bay tiến đến chỗ của Nguyên Hàng. Nguyên Hàng nhanh chóng xoay lưng nên đỡ được cú tấn công kia của Giả Thiết. Nguyên Hàng nhếch môi sau đó một cước đa ngang ở đầu Giả Thiết. Sẵn tiện còn dùng cả mười cú đấm vào ngực anh ta. Giả Thiết ngay lập tức ngã xuống đất
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Mười tiếng đếm xong, Giả Thiết vẫn chưa đứng dậy được. Huấn luyện viên Dương Ly tiến lên sàn đấu. Nắm lấy tay của Nguyên Hàng dơ lên cao " Đạo quán Ngạn Dương thắng "
Tiếng vỗ tay to lớn của cả quãng trường vang lên. Người của đạo quán Ngạn Dương thì ôm nhau reo lên. Nguyên Hàng cúi đầu sau đó tiến xuống chỗ đạo ngơi của Ngạn Dương. Cười nói vui vẻ với mọi người sau đó anh lại nói với cô " Lát nữa em nhất định phải thắng. Phải cố hết sức, bởi vì thực lực quá rõ, cuối cùng người đấu với em nhất định là Lưu Tiên của Phong Vũ "
" Em biết mà, liều cả mạng cũng cố gắng giành lấy giải " Cô cười nhẹ sau đó gật đầu một cái. Mc phía trên đã hô lên, trận tiếp theo chính là đạo quán Minh Dương đấu với đạo quán Phong Vũ. Và đấu một hồi, tất nhiên kết quả vô cùng rõ ràng. Phái nam của Phong Vũ- Hoa Sinh chiến thắng. Sau đó một lúc sau, MC lại hô to " Bây giờ xin được mời Nguyên Hàng và Hoa Sinh lên võ đài, ai chiên thắng trận này sẽ là quán quân nam Thanh thiếu niên Liên võ đạo của Liên Châu chúng ta "
Nguyên Hàng chớp mắt một cái, sau đó nhanh chóng lên võ đài. Nguyên Hàng cùng với Hoa Sinh chào hỏi xong. Tiếng còi của huấn luyện viên Dương Ly vừa kết thúc. Nguyên Hàng và Hoa Sinh đã tiến về phía đối phương tấn công cùng một lúc. Khi Hoa Sinh ra đòn tấn công, Nguyên Hàng mặc dù đỡ được nhưng cũng không dễ dàng gì. Anh xoay lưng sau đó lại dùng một cú đá vào người Hoa Sinh. Nhưng Hoa Sinh phản ứng rất nhanh, cũng kịp né tránh. Trận đấu ngày càng kịch liệt, thành quả thắng bại khó mà phân định. Hoa Sinh nhanh như chớp tiến về chỗ của Nguyên Hàng đấm một cú ngay vào bên má trái của anh. Nguyên Hàng như phản ứng không kịp mà ngã xuống đất. Nguyên Hàng nắm chặt tay mình lại, anh nhắm mắt một hồi như lại ngộ ra điều gì đó. Cứ tiếp tục như thế nhất định Hoa Sinh sẽ thắng anh mất. Trong lúc như vậy, Nguyên Hàng lại nghĩ đến Triển Bạch. Nếu có đại sư huynh ở đây thì Hoa Sinh này là cái thứ gì chứ. Năm xưa chẳng phải anh ta cũng thảm bại dưới tay của Triển Bạch hay sao. Trong lúc Nguyên Hàng đang suy nghĩ. Lại không hề hay biết phía khán đài có biết bao nhiêu người thể hiện ánh mắt thất vọng. Còn Hoa Sinh lại luôn trào phúng nhìn Nguyên Hàng. Đồng thời tiếng đếm của huấn luyện viên Dương Ly vẫn tiếp tục từ khi Nguyên Hàng ngã xuống
" 1-2-3-4-5-6-7-8 "
" Tôi vẫn tiếp tục được " Nguyên Hàng cắt ngang tiếng đếm của Dương Ly. Anh chống tay lên sàn, từ từ nâng người đứng dậy. Kiều Từ Khiết và Lục Thần Hi từ hai phía đều nhìn về chỗ Nguyên Hàng. Bất ngờ hai ánh mắt lại gặp nhau. Kiều Tử Khiết cảm thấy như hỗn loạn, tại sao Lục Thần Hi lại có mặt ở đây chứ. Cô cứ tưởng anh sẽ không đến nên mới chấp nhận tham gia thi đấu. Nào ngờ anh lại có mặt ở đây, vậy chẳng phải anh đã biết thân phận khác của Lục Thần Nguyên, hay nói cách khác kà Nguyên Hàng
" Da " Hoa Sinh lại tiếp tục hung hắn tấn công Nguyên Hàng. Nhưng may mắn lần này Nguyên Hàng đã đỡ được. Sau đó cứ như chuyển bại thành thắng, anh như gió lại gần Hoa Sinh. Một lúc tung ra ba cú đá vào sóng lưng của Hoa Sinh. Biết bao giám khảo lẫn những người có mặt ở đây đều cứ như không thể tin nổi. Liên hoàn tam cước này xưa nay rất hiếm có người làm được. Dù có cũng chỉ là mấy vị trưởng bối tông sư đức cao vọng trọng. Nhưng ở tuổi của Nguyên Hàng mà sử dụng liên hoàn tam cước. Đích thực là bọn họ chưa từng thấy qua. Hoa Sinh ngã xuống đất vẫn còn ngơ ngác nhìn Nguyên Hàng, chính là anh mắt không tin nổi như những người khác
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Huấn luyện viên Dương Ly đứng dưới võ đài đếm xong, liền lập tức bước lên, như lần trước vẫn nắm tay Nguyên Hàng dơ cao lên " Nguyên Hàng- đạo quán Ngạn Dương chiến thắng. Cũng là quán quân Thanh thiếu niên phái nam Liên Võ đạo của Liên Châu chúng ta "
" Từ trên vị trí cao, có thể quan sât cả quãng trường. Một giám khảo từ trên bước xuống. Trong tay còn cầm theo một chiếc cúp, sau đó trao cho Nguyên Hàng. Nguyên Hàng sau khí nhận lấy liền chạy về phía đồng môn của mình
" Anh chiến thắng rồi " Tất cả những người của đạo quán Ngạn Dương ôm lấy nhau như một đại gia đình hạnh phúc
" Chúc mừng nhị sư huynh " Mọi người đồng thanh hô lên, sau đó Lục Thần Hi cũng bước đến
" Nguyên Hàng " Nghe thấy tiếng gọi của Lục Thần Hi, Nguyên Hàng như sững sờ
" Sao anh lại ở đây " Nguyên Hàng xoay lưng lại, mắt mở to không tin nổi mà hỏi
" Sao anh lại không được ở đây, em trai và vợ thi đấu Liên Võ đạo lại không cho anh biết à " Lục Thần Hi hơi nhướn mi, sau đó lại nhún chân. Còn những người trong đạo quán cứ như được gặp thần tượng mà reo lên " Lục tổng giám đốc của Lục thị là anh sao "
" Đúng vậy, chào các em, anh là Lục Thần Hi, là anh trai của sư huynh các em, ông xã của sư tỷ các em " Lục Thần Hi như hẳn diện mà có chút khoa trương
" Dạ, dạ, chuyện này chúng em đều biết " Những trong đạo quán này đúng là thay đổi một lúc như nhau. Ban đầu bọn họ còn thật sư hâm mộ, nhưng mới nhớ ra là anh ta đã cướp sư tỷ từ trong tay đại sư huynh a
Bịn họ cứ người tung kẻ hứng nà nói chuyện vui vẻ, Lục Thần Hi không để ý tới ánh mắt của những người trong đạo quán, trực tiếp ngồi cạnh Kiều Tử Khiết. Trong lúc họ đng nói chuyện thì trên võ đài, Bách thắng và Minh Dương đấu với nhau. Minh Dương chiến thắng đấu với Phong Vũ. Sau đó MC lại nói " Xin mời Kiều Tử Khiết và Lưu Tiên lên vĩ đài, giành chức quán quân phái nữ Liên Võ đạo- Liên Châu
" Kiều Tử Khiết mỉm cười một cái sau đó bình tĩnh nhẹ nhàng đi lên võ đài. Chào hỏi xong xuối, trận đấu chính thức bắt đầu
Lưu Tiên như có hận thù với cô, sức trong mỗi đòn tấn công đều rất mạnh. Hơn nữa còn là sát chiêu muốn cô thua một cách thảm hại. Nhưng cô không tấn công cô ta, chỉ né đòn. Đợi một lúc, cô lại từng bước từng bước tiến tới gần. Cô không phải không biết liên hoàn tam cước. Nhưng cô chính là không muốn tùy tiện sử dụng. Cô chỉ dùng quyền và cước mà tấn công. Mặc dù đòn tấn công của cô không có vẻ mạnh nhưng lại vô cùng mạnh. Nó cứ như là hoa đào rơi xuống, khẽ bay trong gió. Như là gió thoảng qua nước. Nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng lại vô cùng có uy lực. Lưu Tiên bị cô đánh cho ngã xuống đất
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Mười tiếng đếm kết thúc, Lưu Tiên vẫn chưa thể đứng dậy nên cô chính là người chiến thắng. Giờ phút này trong lòng cô như có một cảm giác dâng trào, cô thắng rồi. Công sức bao năm luyện Liên võ đạo, hôm nay có thành tựu lớn lao rồi. Khi huấn luyện viên tuyên bố cô là quán quân, cô vui đến mức muốn khóc đi. Nhưng chính là muốn dựa vào người của Triển Bạch, vừa khóc vừa nói" Em làm được rồi, em thắng rồi ". Nhưng mà sự vui sướng này cứ như một làn gió bay qua, cô phát hiện Triển Bạch không còn
Cô bước xuống chung vui cùng mọi người. Mọi người cũng đã hẹn đi hát karaoke và chơi suốt hôm nay nên cô không thể không đi
Sáng hôm sau, Kiều Tử Khiết dậy rất sớm, cô mở vali ra lấy một bộ đầm Cát Hàn ra thay vào. Vừa mới thay đồ xong, Lục Thần Hi cũng vừa tỉnh dậy. Anh cũng chỉ thay ra một độ vet khác, sau đó lại dắt cô ra ngoài ăn sáng
----
" Tử Khiết, em nói xem, mẫu người đàn ông trong mắt em là thế nào hả " Lục Thần Hi cùng Kiều Tử Khiết đi dạo trên mấy con phố. Sau đó bỗng nhiên anh dừng lại, hỏi một câu như vậy làm cho Kiều Tử Khiết không biết nên trả lời thế nào " Liên quan gì đến anh, anh quên chúng ta chỉ là hư danh thôi à "
" Nhưng dù sao đi nữa em cũng nên nói cho tôi biết một chút đi chứ " Lục Thần Hi vẫn mặt dày làm nũng khiến Kiều Tử Khiết có chút không quen. Dạo gần đây anh đối tốt với cô như vậy, thật không biết là vấn đề gì
" Chú đẹp trai kia ơi, mua hoa tặng vợ đi chú " Bỗng nhiên từ phía sau lại xuất hiện một đứa bé gái nhỏ. Tay cầm theo mấy bó hoa hồng. Cô bé này rất đáng yêu, cô bé lấy một bó ra sau lưng Lục Thần Hi " Mua giúp cháu đi chú " Lục Thần Hi và Kiều Tử Khiết cùng xoay người lại, Kiều Tử Khiết vốn muốn giải thích cho đứa bé kia nhưng không ngờ Lục Thần Hi đã chắn ngang miệng cô
" Cô bé này nói rất hay, chú hết số hoa này giúp cháu " Lục Thần Hi xoa đầu bé gái kia sau đó lấy trong túi quần ra một chiếc bóp da. Anh lấy tiền ra đưa cho đứa bé kia " Cháu thật biết ăn nói đó, mà còn nói đúng sự thật nữa đấy " Bé gái kia nhận tiền từ trong tay Lục Thần Hi sau đó mỉm cười rồi cúi đầu, sau đó chạy đi
Lục Thần Hi đưa hoa cho Kiều Tử Khiết, cô bất đắc dĩ nhận đại sau đó cầm trên tay. Cô sực nhớ gì đó nên hoảng hốt nói " Anh nhanh lên đi được không, cuộc thi sắp bắt đầu rồi. Anh chạy không nhanh bằng tôi nên ở đây đi nha. Tôi phải nhanh chóng đến đó, có gì đến tìm tôi sau. Tôi đi đây " Kiều Tử Khiết thẩy bó hoa trong tay cho Lục Thần Hi, cô gấp gáp chạy nhanh về phía trước hướng chỗ thi đấu mà chạy tới
Lục Thần Hi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Kiều Tử Khiết. Đúng là bây giờ anh mới càng để ý, nói về sức khỏe và thể thao thì Kiều Tử Khiết đúng là rất giỏi. Anh thở dài nhìn số hoa trong tay mà cũng không biết làm gì. Dù gì mua tặng cô nhưng cô lại không nhận, anh giữ lại làm gù chứ. Anh quăng đại nó vào một chỗ nào đó sau đó bắt taxi đến chỗ đó. Bởi vì anh lần đầu đến Liên Châu, làm sao biết chỗ thi đấu kia diễn ra ở đâu chứ
---
Kiều Tử Khiết gấp gáp chạy vào chỗ khán đài. Cô nhìn xung quanh cuối cùng cũng thấy chỗ của của các thí sinh đạo quán Ngạn Dương. Cô nhanh chóng chạy lại đến đó
" Sư tỷ, Tử Khiết sư tỷ, tỷ đến thật a " Cô gái kia tên là Ôn Nhu, là một sư muội cũng rất thân của cô khi còn ở đạo quán. Ôn Nhu không kìm chế được mà ôm cô còn khóc một hơi " Em rất nhớ sư tỷ, nhớ thật đó "
" Được rồi, đừng khóc nữa, cuộc thi sắp bắt đầu rồi mà " Kiều Tử Khiết lấy tay của Ôn Nhu ra, đi tới nhìn mặt các sư đến sư muội khác. Cô nhẹ nhàng hỏi " Phải rồi, cuộc thi thanh thiếu niên mỗi đạo quán chỉ được cử ra hai người. Là ai vậy "
" Sư tỷ à, chị cũng biết đạo quán chúng ta một năm nay đã không còn giống khi xưa. Triển Bạch sư huynh mất, Nguyên Hàng sư huynh và Dịp Như sư tỷ về Bắc Kinh. Tỷ cũng vậy nữa, nên nhân tài của đạo quán chúng ta đâu còn ai nữa chứ " Kinh Phong vừa nói vừa thở dài một tiếng. Kiều Tử Khiết nghe xong cũng thấy đau lòng, đạo quán Ngạn Dương năm xưa xem như là đạo quán lớn mạnh ở Liên Châu. Hiện nay nghe Kinh Phong như thế không khỏi không thương tiếc
" Sư tỷ, hay là tỷ cũng với Kinh Phong sư huynh tham gia đi. Dù sao hiện tại tỷ và Kinh Phong sư huynh là mạnh nhất nhất ở đây rồi " Ôn Nhu như nghĩ ra được một ý kiến gì đó nên reo lên. Những người khác nghe vậy cũng tán thành " Đúng vậy đó, sư tỷ nên tham gia, dì sao chẳng phải Triển Bạch sư huynh cũng rất hi vọng tỷ đoạt được giải này hay sao " Các sư đệ sư muội khác vô cùng đồng ý với ý kiến của Ôn Nhu. Nên tìm hết mọi cách thuyết phục Kiều Tử Khiết
" Ban đầu chị đến đây chỉ để tham gia, nhưng nghe vậy xem ra chị phải lấy lại danh tiếng cho đạo quán Ngạn Dương chúng ta rồi " Kiều Tử Khiết gật đầu xong liền có một sư đệ khác đem võ phục và đai lưng đến cho cô " Mời sư tỷ "
Kiều Tử Khiết nhận lấy sau đó đi vài nhà vệ sinh thay đồ. Kiều Tử Khiết không hề hay biết khi cô đang trong nhà vệ sinh thì Lục Thần Hi đã tiến vào khán đài phái dưới. Anh chen lấn trong đám khán giả ngồi xem, đồng thời cũng nhìn xung quanh nhưng không thấy Kiều Tử Khiết đâu. Anh thấy lo lắng chuẩn bị đi tìm cô. Nhưng lúc này Kiều Tử Khiết từ trong nhà vệ sinh bước ra. Lục Thần Hi vốn định chạy đến chỗ cô. Nhưng mà đồng thời khi ấy, huấn luyện viên Dương Ly. Là huấn luyện viên cấp cao của Liên Châu, đứng phía dưới gần võ đài thổi kèn một tiếng
" Tất cả các thí sinh, cuộc thi Liên Võ đạo- Thanh thiếu niên Liên Châu. Chính thức bắt đầu. Xin mời 4 đạo quán đã được chọn cử thành viên ra thi đấu " Dương Ly vừa mới kết thúc lời thì kế bên vị trí giám khảo, MC đọc Micro " Trận thứ nhất xin mời người của đạo quán Ngạn Dương đấu với đạo quán Bách Thắng "
Kiều Tử Khiết liếc mắt cho Kinh Phong, ý bảo cậu ta lên thi đấu. Bởi vì thực lực của đạo quán Bách Thắng yếu nhất trong số 4 đạo quán ở đây. Mà thực lực của Kinh Phong trừ cô, Triển Bạch, Nguyên Hàng, Dịp Như, thì đứng đầu ở Ngạn Dương rồi
" En sẽ cố gắng hết sức " Lúc Kinh Phong chuẩn bị bước lên võ đài thì từ bên ngoài quãng trường thi đấu. Một nam một nữ thân mặc võ đạo của đạo quán Ngạn Dương tiến vào. Đó chính là Nguyên Hàng và Dịp Như
" Nào, Kinh Phong, trận này cứ để sư huynh ra đấu " Nguyên Hàng và Dịp Như chạy tới chỗ nghỉ ngơi của Ngạn Dương. Nguyên Hàng vỗ vai của Kinh Phong vừa mỉm cười vừa nói
" Vậy trận nam do Nguyên Hàng sư huyng ra đấu, trận nữ thì nên Tử Khiết sư tỷ tham gia đi " Sau khi thống nhất hết mọi chuyện, Nguyên Hàng chậm rãi bước lên sàn thi đấu. Từ bên trong vị trí khán giả, Lục Thần Hi kinh ngạc khi nhìn thấy Lục Thần Nguyên. Nhất là khi Mc nói " Nguyên Hàng của đạo quán Ngạn Dương đấu với Giả Thiết của đạo quán Bách Thắng "
Lục Thần Hi như không cách nào tin nổi, rõ ràng em trai anh là Lục Thần Nguyên sao lại biến thành Nguyên Hàng gì chứ. Nhưng anh cũng không biểu lộ ra ngoài mà tiếp tục quan sát trận thi đấu. Anh nhìn về phía của Kiều Tử Khiết, nhưng cõ lẽ cô không thấy anh. Anh cũng càng hiểu rõ, thì ra cô và Lục Thần Nguyên quen biết từ trước. Hơn nữa còn là đồng môn
" Chào " Dương Ly hô khẩu lệnh, Nguyên Hàng và Giả Thiết cúi đầu chào nhau sau đó quay lại tư thế chiến đấu
" 1-2-3, bắt đầu " ba tiếng đêm của Dương Ly vừa kết thúc, Nguyên Hàng đã tấn công về phía Giả Thiết
Nguyên Hàng vốn mạnh hơn Giả Thiết, anh chủ động tấn công lại càng làm cho Giả Thiết trở tay không kịp. Nguyên Hàng dùng cú đá tấn công trực tiếp ở lưng của Giả Thiết. Giả Thiết bị Nguyên Hàng làm cho ngã xuống. Một lát sau, Giả Thiết chống hai tay, từ từ đúng dậy " Da " Hô to một tiếng sau đó lại như bay tiến đến chỗ của Nguyên Hàng. Nguyên Hàng nhanh chóng xoay lưng nên đỡ được cú tấn công kia của Giả Thiết. Nguyên Hàng nhếch môi sau đó một cước đa ngang ở đầu Giả Thiết. Sẵn tiện còn dùng cả mười cú đấm vào ngực anh ta. Giả Thiết ngay lập tức ngã xuống đất
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Mười tiếng đếm xong, Giả Thiết vẫn chưa đứng dậy được. Huấn luyện viên Dương Ly tiến lên sàn đấu. Nắm lấy tay của Nguyên Hàng dơ lên cao " Đạo quán Ngạn Dương thắng "
Tiếng vỗ tay to lớn của cả quãng trường vang lên. Người của đạo quán Ngạn Dương thì ôm nhau reo lên. Nguyên Hàng cúi đầu sau đó tiến xuống chỗ đạo ngơi của Ngạn Dương. Cười nói vui vẻ với mọi người sau đó anh lại nói với cô " Lát nữa em nhất định phải thắng. Phải cố hết sức, bởi vì thực lực quá rõ, cuối cùng người đấu với em nhất định là Lưu Tiên của Phong Vũ "
" Em biết mà, liều cả mạng cũng cố gắng giành lấy giải " Cô cười nhẹ sau đó gật đầu một cái. Mc phía trên đã hô lên, trận tiếp theo chính là đạo quán Minh Dương đấu với đạo quán Phong Vũ. Và đấu một hồi, tất nhiên kết quả vô cùng rõ ràng. Phái nam của Phong Vũ- Hoa Sinh chiến thắng. Sau đó một lúc sau, MC lại hô to " Bây giờ xin được mời Nguyên Hàng và Hoa Sinh lên võ đài, ai chiên thắng trận này sẽ là quán quân nam Thanh thiếu niên Liên võ đạo của Liên Châu chúng ta "
Nguyên Hàng chớp mắt một cái, sau đó nhanh chóng lên võ đài. Nguyên Hàng cùng với Hoa Sinh chào hỏi xong. Tiếng còi của huấn luyện viên Dương Ly vừa kết thúc. Nguyên Hàng và Hoa Sinh đã tiến về phía đối phương tấn công cùng một lúc. Khi Hoa Sinh ra đòn tấn công, Nguyên Hàng mặc dù đỡ được nhưng cũng không dễ dàng gì. Anh xoay lưng sau đó lại dùng một cú đá vào người Hoa Sinh. Nhưng Hoa Sinh phản ứng rất nhanh, cũng kịp né tránh. Trận đấu ngày càng kịch liệt, thành quả thắng bại khó mà phân định. Hoa Sinh nhanh như chớp tiến về chỗ của Nguyên Hàng đấm một cú ngay vào bên má trái của anh. Nguyên Hàng như phản ứng không kịp mà ngã xuống đất. Nguyên Hàng nắm chặt tay mình lại, anh nhắm mắt một hồi như lại ngộ ra điều gì đó. Cứ tiếp tục như thế nhất định Hoa Sinh sẽ thắng anh mất. Trong lúc như vậy, Nguyên Hàng lại nghĩ đến Triển Bạch. Nếu có đại sư huynh ở đây thì Hoa Sinh này là cái thứ gì chứ. Năm xưa chẳng phải anh ta cũng thảm bại dưới tay của Triển Bạch hay sao. Trong lúc Nguyên Hàng đang suy nghĩ. Lại không hề hay biết phía khán đài có biết bao nhiêu người thể hiện ánh mắt thất vọng. Còn Hoa Sinh lại luôn trào phúng nhìn Nguyên Hàng. Đồng thời tiếng đếm của huấn luyện viên Dương Ly vẫn tiếp tục từ khi Nguyên Hàng ngã xuống
" 1-2-3-4-5-6-7-8 "
" Tôi vẫn tiếp tục được " Nguyên Hàng cắt ngang tiếng đếm của Dương Ly. Anh chống tay lên sàn, từ từ nâng người đứng dậy. Kiều Từ Khiết và Lục Thần Hi từ hai phía đều nhìn về chỗ Nguyên Hàng. Bất ngờ hai ánh mắt lại gặp nhau. Kiều Tử Khiết cảm thấy như hỗn loạn, tại sao Lục Thần Hi lại có mặt ở đây chứ. Cô cứ tưởng anh sẽ không đến nên mới chấp nhận tham gia thi đấu. Nào ngờ anh lại có mặt ở đây, vậy chẳng phải anh đã biết thân phận khác của Lục Thần Nguyên, hay nói cách khác kà Nguyên Hàng
" Da " Hoa Sinh lại tiếp tục hung hắn tấn công Nguyên Hàng. Nhưng may mắn lần này Nguyên Hàng đã đỡ được. Sau đó cứ như chuyển bại thành thắng, anh như gió lại gần Hoa Sinh. Một lúc tung ra ba cú đá vào sóng lưng của Hoa Sinh. Biết bao giám khảo lẫn những người có mặt ở đây đều cứ như không thể tin nổi. Liên hoàn tam cước này xưa nay rất hiếm có người làm được. Dù có cũng chỉ là mấy vị trưởng bối tông sư đức cao vọng trọng. Nhưng ở tuổi của Nguyên Hàng mà sử dụng liên hoàn tam cước. Đích thực là bọn họ chưa từng thấy qua. Hoa Sinh ngã xuống đất vẫn còn ngơ ngác nhìn Nguyên Hàng, chính là anh mắt không tin nổi như những người khác
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Huấn luyện viên Dương Ly đứng dưới võ đài đếm xong, liền lập tức bước lên, như lần trước vẫn nắm tay Nguyên Hàng dơ cao lên " Nguyên Hàng- đạo quán Ngạn Dương chiến thắng. Cũng là quán quân Thanh thiếu niên phái nam Liên Võ đạo của Liên Châu chúng ta "
" Từ trên vị trí cao, có thể quan sât cả quãng trường. Một giám khảo từ trên bước xuống. Trong tay còn cầm theo một chiếc cúp, sau đó trao cho Nguyên Hàng. Nguyên Hàng sau khí nhận lấy liền chạy về phía đồng môn của mình
" Anh chiến thắng rồi " Tất cả những người của đạo quán Ngạn Dương ôm lấy nhau như một đại gia đình hạnh phúc
" Chúc mừng nhị sư huynh " Mọi người đồng thanh hô lên, sau đó Lục Thần Hi cũng bước đến
" Nguyên Hàng " Nghe thấy tiếng gọi của Lục Thần Hi, Nguyên Hàng như sững sờ
" Sao anh lại ở đây " Nguyên Hàng xoay lưng lại, mắt mở to không tin nổi mà hỏi
" Sao anh lại không được ở đây, em trai và vợ thi đấu Liên Võ đạo lại không cho anh biết à " Lục Thần Hi hơi nhướn mi, sau đó lại nhún chân. Còn những người trong đạo quán cứ như được gặp thần tượng mà reo lên " Lục tổng giám đốc của Lục thị là anh sao "
" Đúng vậy, chào các em, anh là Lục Thần Hi, là anh trai của sư huynh các em, ông xã của sư tỷ các em " Lục Thần Hi như hẳn diện mà có chút khoa trương
" Dạ, dạ, chuyện này chúng em đều biết " Những trong đạo quán này đúng là thay đổi một lúc như nhau. Ban đầu bọn họ còn thật sư hâm mộ, nhưng mới nhớ ra là anh ta đã cướp sư tỷ từ trong tay đại sư huynh a
Bịn họ cứ người tung kẻ hứng nà nói chuyện vui vẻ, Lục Thần Hi không để ý tới ánh mắt của những người trong đạo quán, trực tiếp ngồi cạnh Kiều Tử Khiết. Trong lúc họ đng nói chuyện thì trên võ đài, Bách thắng và Minh Dương đấu với nhau. Minh Dương chiến thắng đấu với Phong Vũ. Sau đó MC lại nói " Xin mời Kiều Tử Khiết và Lưu Tiên lên vĩ đài, giành chức quán quân phái nữ Liên Võ đạo- Liên Châu
" Kiều Tử Khiết mỉm cười một cái sau đó bình tĩnh nhẹ nhàng đi lên võ đài. Chào hỏi xong xuối, trận đấu chính thức bắt đầu
Lưu Tiên như có hận thù với cô, sức trong mỗi đòn tấn công đều rất mạnh. Hơn nữa còn là sát chiêu muốn cô thua một cách thảm hại. Nhưng cô không tấn công cô ta, chỉ né đòn. Đợi một lúc, cô lại từng bước từng bước tiến tới gần. Cô không phải không biết liên hoàn tam cước. Nhưng cô chính là không muốn tùy tiện sử dụng. Cô chỉ dùng quyền và cước mà tấn công. Mặc dù đòn tấn công của cô không có vẻ mạnh nhưng lại vô cùng mạnh. Nó cứ như là hoa đào rơi xuống, khẽ bay trong gió. Như là gió thoảng qua nước. Nhẹ nhàng uyển chuyển nhưng lại vô cùng có uy lực. Lưu Tiên bị cô đánh cho ngã xuống đất
" 1-2-3-4-5-6-7-8-9-10 " Mười tiếng đếm kết thúc, Lưu Tiên vẫn chưa thể đứng dậy nên cô chính là người chiến thắng. Giờ phút này trong lòng cô như có một cảm giác dâng trào, cô thắng rồi. Công sức bao năm luyện Liên võ đạo, hôm nay có thành tựu lớn lao rồi. Khi huấn luyện viên tuyên bố cô là quán quân, cô vui đến mức muốn khóc đi. Nhưng chính là muốn dựa vào người của Triển Bạch, vừa khóc vừa nói" Em làm được rồi, em thắng rồi ". Nhưng mà sự vui sướng này cứ như một làn gió bay qua, cô phát hiện Triển Bạch không còn
Cô bước xuống chung vui cùng mọi người. Mọi người cũng đã hẹn đi hát karaoke và chơi suốt hôm nay nên cô không thể không đi