Trừ Hồ Mị Nương, không ai biết một cước nhìn như vô dụng của Trần Hạo, là như thế nào phá vỡ chưởng lực của Hồ Mị Nương, cứng rắn đạp đến trên mông nàng.
Mọi người đều có chút há hốc miệng, càng nhiều là Trần Hạo mang đến kinh sợ.
Việc hôm nay nhất định sẽ chấn động toàn bộ tu luyện giới. Không ai có thể nghĩ đến thánh nữ Yên Vũ Lâu khiến ngàn vạn tuấn kiệt khom lưng, trời sinh mị cốt, Tiên thiên đạo thai, sẽ bị Trần Hạo bức trốn, còn bị đạp đến trên mông một cước.
Trần Hạo như không có việc gì, quay về sâu trong đại sảnh.
Thẳng đến lúc này, toàn bộ người tu luyện xoay người nhìn Trần Hạo cùng bọn Trần Tuyết, tuy không có gì bất ngờ xảy ra, nhưng vẫn hít ngược một ngụm khí lạnh.
Mạt Lăng Đạp Tuyết, thân và đầu đã ở hai nơi.
Trần Tuyết kiếm xuyên đầu người. Lãnh Ngưng Hoan kiếm ngang nhuộm máu, chặt đứt cổ hắn. Lãnh Ngưng Nhạc một kiếm xuyên tim. Chỉ có tay phải Long Đình máu tươi chảy dài, nàng sắc mặt tái nhợt.
“Đình muội, muội không sao chứ?”
Trần Hạo nhanh chóng đi qua, một tay đem đầu Mạt Lăng Đạp Tuyết từ trên bảo kiếm của Trần Tuyết gỡ xuống, ném xuống đất, một cước đạp nổ như là làm một việc bé nhỏ không đáng kể, đồng thời lo lắng nhìn tay Long Ðình máu tươi chảy dài, hỏi.
“Không có việc gì, chỉ là mệt chút...” Long Đình suy yếu nói.
“Sớm biết vậy vẫn là ta đến, chỉ đạp đứa lẳng lơ kia một cước, lại hại muội bị thương...” Trần Hạo có chút bất mãn nói.
Moi người nghe vào trong tai lại là run rẩy một trận. Đạp mông thánh nữ Hồ Mị Nương, còn xưng nàng là loại lẳng lơ, chỉ sợ thiên hạ cũng chỉ một mình Trần Hạo mới dám như vậy.
Ai cũng có thể khẳng định, sau khi ra khỏi Nguyên thủy bí cảnh, Trần Hạo là không có hy vọng sống. Chém Bạch Nham, giết Mạt Lăng Đạp Tuyết, đạp Hồ Mị Nương, mỗi một cái đều là trí mạng. Nhất là đạp mông Hồ Mị Nương, chưa nói đến Hồ Mị Nương tất sẽ không bỏ qua, chỉ cần đại quân thiên tài tôn sùng Hồ Mị Nương, cũng có thể đem Trần Hạo đè chết.
Hồ Mị Nương tiếp xúc đều là siêu cấp thiên tài Thiên Tiên cảnh có bối cảnh lớn của thánh điện. Những thiên tài này vì làm cho Hồ Mị Nương vui, e rằng cũng tranh nhau chà đạp chém giết Trần Hạo.
Về phần tứ nữ, chỉ có Long Đình là có người biết xuất thân cùng một ít tin tức của nàng. Mà Trần Tuyết, Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc, thì không ai biết sâu cạn, nhưng đều là đệ tử thánh điện. Bối cảnh của Long Đình thì không thể bảo vệ nàng, ba người bọn Trần Tuyết thì không rõ.
Nhưng trên cơ bản có thể khẳng định, trừ mười đại tông môn đứng đầu hoặc giống như Bạch gia gia tộc thế lực cường đại như vậy, cơ bản là không ai có thể bảo vệ các nàng. Đương nhiên, đây là ý tưởng của mọi người hiện tại ở đây.
Sau đó không qua bao lâu, liền có người phát hiện dị thường. Nguyên nhân rất đơn giản, việc này sau khi lan truyền ra, không có bất cứ đệ tử thánh điện nào nhận ra Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội. Một sư không ai nhận biết là không kỳ quái, một quân cũng có thể chấp nhận, nhưng vài quân hội hợp, nói đến Trần Tiểu Bạch cùng hoa tỷ muội, thì vẫn không có bất cứ đệ tử thánh điện nào biết, điều đó nói rõ thân phận Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội tuyệt không đơn giản.
...
“Hung sợ liều, liều sợ không cần mạng... Ðại ca, ngươi cũng đừng xúc động! Loại người nhất định chết này, chuyện gì cũng làm ra được, chúng ta không cần thiết mạo hiểm tranh với hắn!”
“Mạo hiểm? Bốn huynh đệ chúng ta cùng một chỗ, lại có đội ngũ năm trăm người, chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao? Cứ như vậy nhường ra, Tứ Cuồng Long thánh điện chúng ta dứt khoát đổi tên gọi là bốn loài bò sát đi...”
“Không sai. Đại ca nói đúng. Nếu gặp được thì thôi, đã gặp thì không có lý do gì lùi bước. Nhị ca, huynh xưa nay cẩn thận, nhưng lần này, ngươi không khỏi cũng quá cẩn thận rồi... Chẳng qua là nghe được tin vịt mà thôi, Tứ Cuồng Long chúng ta há có thể chưa chiến mà khiếp trước?”
“Đúng, nhị ca, hắn tuy đã chém giết Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham, lại làm nhục bức đi Hồ tiểu thư, nhưng tình huống lúc ấy, chúng ta cũng hiểu biết rõ ràng, tiểu tử đó chẳng qua là cậy vào thân thể cường đại mà thôi, trong đội ngũ hắn có Long Đình cũng thân thể cường hãn, Trần Tiểu Bạch cùng đôi hoa tỷ muội kia, thực lực tuy không tầm thường, nhưng đối đầu với bốn người chúng ta là không đáng kể chút nào. Bây giờ đã là cấm khu tầng sáu, ưu thế thân thể so với lúc trước suy yếu đi bao nhiêu? Căn bản không cần sợ! Bốn người chúng ta liên thủ, không sợ bất luận kẻ nào!”
“Đúng vậy, Thiên Long Tứ Tượng chiến trận của chúng ta đã tăng lên tới cảnh giới viên mãn, Phong Tiên Cửu Cấm cũng lĩnh ngộ đến tiếp cận lục cấm viên mãn, có gì e ngại? Chúng ta không những phải cướp cung điện trung tâm này, còn cần thay trời hành đạo! Dương uy danh Tứ Cuồng Long ta! Quan trọng hơn là... Lão nhị, huynh đừng quên trên người tiểu tử này chính là có Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch cùng vô số bảo vật... Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch, loại pháp bảo nghịch thiên này, bốn người chúng ta đạt được, thánh điện còn có ai có thể cùng chúng ta chống lại?”
“Cái này... Đại ca, Tam đệ, Tứ đệ...”
“Ðược rồi, cứ quyết như vậy!” Lão đại phất tay ngăn cản lão Nhị nhíu mày do dự, hắn đã quyết tâm phải làm, hơn nữa tin tưởng vững chắc cái này đối với Tứ Cuồng Long thánh điện bọn họ là một lần cơ hội tuyệt hảo, làm một mẻ khỏe cả đời. Cho nên chỉ có thể ngăn cản lão Nhị nói lời đả kích sĩ khí.
“Ðược rồi, đại ca các ngươi đều đã cảm thấy được, vậy chúng ta liền làm! Chẳng qua, đại ca, đã muốn làm thì chúng ta không thể giống Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham hai tên ngu ngốc đó, phải làm như thế này...”
Lão Nhị túc trí đa mưu, thấp giọng cùng ba người trao đổi một lát. Tuy lão Đại, lão Tam cùng lão Tứ đều tin tưởng vững chắc chiến lực bốn người bọn họ liên thủ, nhưng lão Nhị vẫn lui một bước kiên trì. Tuy nhiên, cuối cùng lão Nhị vẫn phải đồng ý. Dù sao, biện pháp của lão Nhị, tuy không thể trình độ lớn nhất bày ra bọn họ cường đại, nhưng càng bảo hiểm hơn.
Tiếp đó, lão Nhị liền đem đại đội năm trăm người tụ tập đến cùng nhau.
...
“Tứ Cuồng Long...”
“Bọn họ thế mà xuất hiện ở nơi này, không biết có dám khiêu khích đám người Trần Hạo hay không”
“Ðoàn trưởng, Tứ Cuồng Long là ai? Rất lợi hại sao?”
“Đương nhiên lợi hại! Bọn họ lợi hại, gia tộc bọn họ càng lợi hại hơn! Trong Hạo Vũ tinh hệ chúng ta, gia tộc bọn họ là một trong những gia tộc có thể cùng mười đại tông môn chống lại, Vạn gia! Nhà bọn họ không biết đạt được bí pháp gì, mỗi đời đều có thể xuất hiện huynh đệ tứ bào thai, từng đám gia chủ đều là bốn pháo đài huynh đệ cùng nhau đảm nhiệm. Tuy tình huống cụ thể không biết, nhưng đồn đãi gia tộc bọn họ, lão bà của tứ bào thai huynh đệ đều là xài chung... Mặt ngoài là phân biệt, thực tế chẳng phân biệt... Khụ khụ, ngượng ngùng nói nhiều... Tứ Cuồng Long này là người thánh điện chúng ta đặt tên hiệu, có thể được đặt các tên hiệu Rồng cuốn hổ chồm, Vạn Long, Vạn Đằng, Vạn Hổ, Vạn Dược. Bốn người bất cứ một ai thực lực đều rất mạnh, xếp hạng Địa Tiên cảnh đều ở trong năm mươi hạng đầu!”
Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Trừ Hồ Mị Nương, không ai biết một cước nhìn như vô dụng của Trần Hạo, là như thế nào phá vỡ chưởng lực của Hồ Mị Nương, cứng rắn đạp đến trên mông nàng.
Mọi người đều có chút há hốc miệng, càng nhiều là Trần Hạo mang đến kinh sợ.
Việc hôm nay nhất định sẽ chấn động toàn bộ tu luyện giới. Không ai có thể nghĩ đến thánh nữ Yên Vũ Lâu khiến ngàn vạn tuấn kiệt khom lưng, trời sinh mị cốt, Tiên thiên đạo thai, sẽ bị Trần Hạo bức trốn, còn bị đạp đến trên mông một cước.
Trần Hạo như không có việc gì, quay về sâu trong đại sảnh.
Thẳng đến lúc này, toàn bộ người tu luyện xoay người nhìn Trần Hạo cùng bọn Trần Tuyết, tuy không có gì bất ngờ xảy ra, nhưng vẫn hít ngược một ngụm khí lạnh.
Mạt Lăng Đạp Tuyết, thân và đầu đã ở hai nơi.
Trần Tuyết kiếm xuyên đầu người. Lãnh Ngưng Hoan kiếm ngang nhuộm máu, chặt đứt cổ hắn. Lãnh Ngưng Nhạc một kiếm xuyên tim. Chỉ có tay phải Long Đình máu tươi chảy dài, nàng sắc mặt tái nhợt.
“Đình muội, muội không sao chứ?”
Trần Hạo nhanh chóng đi qua, một tay đem đầu Mạt Lăng Đạp Tuyết từ trên bảo kiếm của Trần Tuyết gỡ xuống, ném xuống đất, một cước đạp nổ như là làm một việc bé nhỏ không đáng kể, đồng thời lo lắng nhìn tay Long Ðình máu tươi chảy dài, hỏi.
“Không có việc gì, chỉ là mệt chút...” Long Đình suy yếu nói.
“Sớm biết vậy vẫn là ta đến, chỉ đạp đứa lẳng lơ kia một cước, lại hại muội bị thương...” Trần Hạo có chút bất mãn nói.
Moi người nghe vào trong tai lại là run rẩy một trận. Đạp mông thánh nữ Hồ Mị Nương, còn xưng nàng là loại lẳng lơ, chỉ sợ thiên hạ cũng chỉ một mình Trần Hạo mới dám như vậy.
Ai cũng có thể khẳng định, sau khi ra khỏi Nguyên thủy bí cảnh, Trần Hạo là không có hy vọng sống. Chém Bạch Nham, giết Mạt Lăng Đạp Tuyết, đạp Hồ Mị Nương, mỗi một cái đều là trí mạng. Nhất là đạp mông Hồ Mị Nương, chưa nói đến Hồ Mị Nương tất sẽ không bỏ qua, chỉ cần đại quân thiên tài tôn sùng Hồ Mị Nương, cũng có thể đem Trần Hạo đè chết.
Hồ Mị Nương tiếp xúc đều là siêu cấp thiên tài Thiên Tiên cảnh có bối cảnh lớn của thánh điện. Những thiên tài này vì làm cho Hồ Mị Nương vui, e rằng cũng tranh nhau chà đạp chém giết Trần Hạo.
Về phần tứ nữ, chỉ có Long Đình là có người biết xuất thân cùng một ít tin tức của nàng. Mà Trần Tuyết, Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc, thì không ai biết sâu cạn, nhưng đều là đệ tử thánh điện. Bối cảnh của Long Đình thì không thể bảo vệ nàng, ba người bọn Trần Tuyết thì không rõ.
Nhưng trên cơ bản có thể khẳng định, trừ mười đại tông môn đứng đầu hoặc giống như Bạch gia gia tộc thế lực cường đại như vậy, cơ bản là không ai có thể bảo vệ các nàng. Đương nhiên, đây là ý tưởng của mọi người hiện tại ở đây.
Sau đó không qua bao lâu, liền có người phát hiện dị thường. Nguyên nhân rất đơn giản, việc này sau khi lan truyền ra, không có bất cứ đệ tử thánh điện nào nhận ra Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội. Một sư không ai nhận biết là không kỳ quái, một quân cũng có thể chấp nhận, nhưng vài quân hội hợp, nói đến Trần Tiểu Bạch cùng hoa tỷ muội, thì vẫn không có bất cứ đệ tử thánh điện nào biết, điều đó nói rõ thân phận Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội tuyệt không đơn giản.
...
“Hung sợ liều, liều sợ không cần mạng... Ðại ca, ngươi cũng đừng xúc động! Loại người nhất định chết này, chuyện gì cũng làm ra được, chúng ta không cần thiết mạo hiểm tranh với hắn!”
“Mạo hiểm? Bốn huynh đệ chúng ta cùng một chỗ, lại có đội ngũ năm trăm người, chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao? Cứ như vậy nhường ra, Tứ Cuồng Long thánh điện chúng ta dứt khoát đổi tên gọi là bốn loài bò sát đi...”
“Không sai. Đại ca nói đúng. Nếu gặp được thì thôi, đã gặp thì không có lý do gì lùi bước. Nhị ca, huynh xưa nay cẩn thận, nhưng lần này, ngươi không khỏi cũng quá cẩn thận rồi... Chẳng qua là nghe được tin vịt mà thôi, Tứ Cuồng Long chúng ta há có thể chưa chiến mà khiếp trước?”
“Đúng, nhị ca, hắn tuy đã chém giết Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham, lại làm nhục bức đi Hồ tiểu thư, nhưng tình huống lúc ấy, chúng ta cũng hiểu biết rõ ràng, tiểu tử đó chẳng qua là cậy vào thân thể cường đại mà thôi, trong đội ngũ hắn có Long Đình cũng thân thể cường hãn, Trần Tiểu Bạch cùng đôi hoa tỷ muội kia, thực lực tuy không tầm thường, nhưng đối đầu với bốn người chúng ta là không đáng kể chút nào. Bây giờ đã là cấm khu tầng sáu, ưu thế thân thể so với lúc trước suy yếu đi bao nhiêu? Căn bản không cần sợ! Bốn người chúng ta liên thủ, không sợ bất luận kẻ nào!”
“Đúng vậy, Thiên Long Tứ Tượng chiến trận của chúng ta đã tăng lên tới cảnh giới viên mãn, Phong Tiên Cửu Cấm cũng lĩnh ngộ đến tiếp cận lục cấm viên mãn, có gì e ngại? Chúng ta không những phải cướp cung điện trung tâm này, còn cần thay trời hành đạo! Dương uy danh Tứ Cuồng Long ta! Quan trọng hơn là... Lão nhị, huynh đừng quên trên người tiểu tử này chính là có Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch cùng vô số bảo vật... Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch, loại pháp bảo nghịch thiên này, bốn người chúng ta đạt được, thánh điện còn có ai có thể cùng chúng ta chống lại?”
“Cái này... Đại ca, Tam đệ, Tứ đệ...”
“Ðược rồi, cứ quyết như vậy!” Lão đại phất tay ngăn cản lão Nhị nhíu mày do dự, hắn đã quyết tâm phải làm, hơn nữa tin tưởng vững chắc cái này đối với Tứ Cuồng Long thánh điện bọn họ là một lần cơ hội tuyệt hảo, làm một mẻ khỏe cả đời. Cho nên chỉ có thể ngăn cản lão Nhị nói lời đả kích sĩ khí.
“Ðược rồi, đại ca các ngươi đều đã cảm thấy được, vậy chúng ta liền làm! Chẳng qua, đại ca, đã muốn làm thì chúng ta không thể giống Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham hai tên ngu ngốc đó, phải làm như thế này...”
Lão Nhị túc trí đa mưu, thấp giọng cùng ba người trao đổi một lát. Tuy lão Đại, lão Tam cùng lão Tứ đều tin tưởng vững chắc chiến lực bốn người bọn họ liên thủ, nhưng lão Nhị vẫn lui một bước kiên trì. Tuy nhiên, cuối cùng lão Nhị vẫn phải đồng ý. Dù sao, biện pháp của lão Nhị, tuy không thể trình độ lớn nhất bày ra bọn họ cường đại, nhưng càng bảo hiểm hơn.
Tiếp đó, lão Nhị liền đem đại đội năm trăm người tụ tập đến cùng nhau.
...
“Tứ Cuồng Long...”
“Bọn họ thế mà xuất hiện ở nơi này, không biết có dám khiêu khích đám người Trần Hạo hay không”
“Ðoàn trưởng, Tứ Cuồng Long là ai? Rất lợi hại sao?”
“Đương nhiên lợi hại! Bọn họ lợi hại, gia tộc bọn họ càng lợi hại hơn! Trong Hạo Vũ tinh hệ chúng ta, gia tộc bọn họ là một trong những gia tộc có thể cùng mười đại tông môn chống lại, Vạn gia! Nhà bọn họ không biết đạt được bí pháp gì, mỗi đời đều có thể xuất hiện huynh đệ tứ bào thai, từng đám gia chủ đều là bốn pháo đài huynh đệ cùng nhau đảm nhiệm. Tuy tình huống cụ thể không biết, nhưng đồn đãi gia tộc bọn họ, lão bà của tứ bào thai huynh đệ đều là xài chung... Mặt ngoài là phân biệt, thực tế chẳng phân biệt... Khụ khụ, ngượng ngùng nói nhiều... Tứ Cuồng Long này là người thánh điện chúng ta đặt tên hiệu, có thể được đặt các tên hiệu Rồng cuốn hổ chồm, Vạn Long, Vạn Đằng, Vạn Hổ, Vạn Dược. Bốn người bất cứ một ai thực lực đều rất mạnh, xếp hạng Địa Tiên cảnh đều ở trong năm mươi hạng đầu!”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Trừ Hồ Mị Nương, không ai biết một cước nhìn như vô dụng của Trần Hạo, là như thế nào phá vỡ chưởng lực của Hồ Mị Nương, cứng rắn đạp đến trên mông nàng.
Mọi người đều có chút há hốc miệng, càng nhiều là Trần Hạo mang đến kinh sợ.
Việc hôm nay nhất định sẽ chấn động toàn bộ tu luyện giới. Không ai có thể nghĩ đến thánh nữ Yên Vũ Lâu khiến ngàn vạn tuấn kiệt khom lưng, trời sinh mị cốt, Tiên thiên đạo thai, sẽ bị Trần Hạo bức trốn, còn bị đạp đến trên mông một cước.
Trần Hạo như không có việc gì, quay về sâu trong đại sảnh.
Thẳng đến lúc này, toàn bộ người tu luyện xoay người nhìn Trần Hạo cùng bọn Trần Tuyết, tuy không có gì bất ngờ xảy ra, nhưng vẫn hít ngược một ngụm khí lạnh.
Mạt Lăng Đạp Tuyết, thân và đầu đã ở hai nơi.
Trần Tuyết kiếm xuyên đầu người. Lãnh Ngưng Hoan kiếm ngang nhuộm máu, chặt đứt cổ hắn. Lãnh Ngưng Nhạc một kiếm xuyên tim. Chỉ có tay phải Long Đình máu tươi chảy dài, nàng sắc mặt tái nhợt.
“Đình muội, muội không sao chứ?”
Trần Hạo nhanh chóng đi qua, một tay đem đầu Mạt Lăng Đạp Tuyết từ trên bảo kiếm của Trần Tuyết gỡ xuống, ném xuống đất, một cước đạp nổ như là làm một việc bé nhỏ không đáng kể, đồng thời lo lắng nhìn tay Long Ðình máu tươi chảy dài, hỏi.
“Không có việc gì, chỉ là mệt chút...” Long Đình suy yếu nói.
“Sớm biết vậy vẫn là ta đến, chỉ đạp đứa lẳng lơ kia một cước, lại hại muội bị thương...” Trần Hạo có chút bất mãn nói.
Moi người nghe vào trong tai lại là run rẩy một trận. Đạp mông thánh nữ Hồ Mị Nương, còn xưng nàng là loại lẳng lơ, chỉ sợ thiên hạ cũng chỉ một mình Trần Hạo mới dám như vậy.
Ai cũng có thể khẳng định, sau khi ra khỏi Nguyên thủy bí cảnh, Trần Hạo là không có hy vọng sống. Chém Bạch Nham, giết Mạt Lăng Đạp Tuyết, đạp Hồ Mị Nương, mỗi một cái đều là trí mạng. Nhất là đạp mông Hồ Mị Nương, chưa nói đến Hồ Mị Nương tất sẽ không bỏ qua, chỉ cần đại quân thiên tài tôn sùng Hồ Mị Nương, cũng có thể đem Trần Hạo đè chết.
Hồ Mị Nương tiếp xúc đều là siêu cấp thiên tài Thiên Tiên cảnh có bối cảnh lớn của thánh điện. Những thiên tài này vì làm cho Hồ Mị Nương vui, e rằng cũng tranh nhau chà đạp chém giết Trần Hạo.
Về phần tứ nữ, chỉ có Long Đình là có người biết xuất thân cùng một ít tin tức của nàng. Mà Trần Tuyết, Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc, thì không ai biết sâu cạn, nhưng đều là đệ tử thánh điện. Bối cảnh của Long Đình thì không thể bảo vệ nàng, ba người bọn Trần Tuyết thì không rõ.
Nhưng trên cơ bản có thể khẳng định, trừ mười đại tông môn đứng đầu hoặc giống như Bạch gia gia tộc thế lực cường đại như vậy, cơ bản là không ai có thể bảo vệ các nàng. Đương nhiên, đây là ý tưởng của mọi người hiện tại ở đây.
Sau đó không qua bao lâu, liền có người phát hiện dị thường. Nguyên nhân rất đơn giản, việc này sau khi lan truyền ra, không có bất cứ đệ tử thánh điện nào nhận ra Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội. Một sư không ai nhận biết là không kỳ quái, một quân cũng có thể chấp nhận, nhưng vài quân hội hợp, nói đến Trần Tiểu Bạch cùng hoa tỷ muội, thì vẫn không có bất cứ đệ tử thánh điện nào biết, điều đó nói rõ thân phận Trần Tuyết cùng hoa tỷ muội tuyệt không đơn giản.
...
“Hung sợ liều, liều sợ không cần mạng... Ðại ca, ngươi cũng đừng xúc động! Loại người nhất định chết này, chuyện gì cũng làm ra được, chúng ta không cần thiết mạo hiểm tranh với hắn!”
“Mạo hiểm? Bốn huynh đệ chúng ta cùng một chỗ, lại có đội ngũ năm trăm người, chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao? Cứ như vậy nhường ra, Tứ Cuồng Long thánh điện chúng ta dứt khoát đổi tên gọi là bốn loài bò sát đi...”
“Không sai. Đại ca nói đúng. Nếu gặp được thì thôi, đã gặp thì không có lý do gì lùi bước. Nhị ca, huynh xưa nay cẩn thận, nhưng lần này, ngươi không khỏi cũng quá cẩn thận rồi... Chẳng qua là nghe được tin vịt mà thôi, Tứ Cuồng Long chúng ta há có thể chưa chiến mà khiếp trước?”
“Đúng, nhị ca, hắn tuy đã chém giết Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham, lại làm nhục bức đi Hồ tiểu thư, nhưng tình huống lúc ấy, chúng ta cũng hiểu biết rõ ràng, tiểu tử đó chẳng qua là cậy vào thân thể cường đại mà thôi, trong đội ngũ hắn có Long Đình cũng thân thể cường hãn, Trần Tiểu Bạch cùng đôi hoa tỷ muội kia, thực lực tuy không tầm thường, nhưng đối đầu với bốn người chúng ta là không đáng kể chút nào. Bây giờ đã là cấm khu tầng sáu, ưu thế thân thể so với lúc trước suy yếu đi bao nhiêu? Căn bản không cần sợ! Bốn người chúng ta liên thủ, không sợ bất luận kẻ nào!”
“Đúng vậy, Thiên Long Tứ Tượng chiến trận của chúng ta đã tăng lên tới cảnh giới viên mãn, Phong Tiên Cửu Cấm cũng lĩnh ngộ đến tiếp cận lục cấm viên mãn, có gì e ngại? Chúng ta không những phải cướp cung điện trung tâm này, còn cần thay trời hành đạo! Dương uy danh Tứ Cuồng Long ta! Quan trọng hơn là... Lão nhị, huynh đừng quên trên người tiểu tử này chính là có Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch cùng vô số bảo vật... Ngưng Đạo Tiên Quả Hạch, loại pháp bảo nghịch thiên này, bốn người chúng ta đạt được, thánh điện còn có ai có thể cùng chúng ta chống lại?”
“Cái này... Đại ca, Tam đệ, Tứ đệ...”
“Ðược rồi, cứ quyết như vậy!” Lão đại phất tay ngăn cản lão Nhị nhíu mày do dự, hắn đã quyết tâm phải làm, hơn nữa tin tưởng vững chắc cái này đối với Tứ Cuồng Long thánh điện bọn họ là một lần cơ hội tuyệt hảo, làm một mẻ khỏe cả đời. Cho nên chỉ có thể ngăn cản lão Nhị nói lời đả kích sĩ khí.
“Ðược rồi, đại ca các ngươi đều đã cảm thấy được, vậy chúng ta liền làm! Chẳng qua, đại ca, đã muốn làm thì chúng ta không thể giống Mạt Lăng Đạp Tuyết và Bạch Nham hai tên ngu ngốc đó, phải làm như thế này...”
Lão Nhị túc trí đa mưu, thấp giọng cùng ba người trao đổi một lát. Tuy lão Đại, lão Tam cùng lão Tứ đều tin tưởng vững chắc chiến lực bốn người bọn họ liên thủ, nhưng lão Nhị vẫn lui một bước kiên trì. Tuy nhiên, cuối cùng lão Nhị vẫn phải đồng ý. Dù sao, biện pháp của lão Nhị, tuy không thể trình độ lớn nhất bày ra bọn họ cường đại, nhưng càng bảo hiểm hơn.
Tiếp đó, lão Nhị liền đem đại đội năm trăm người tụ tập đến cùng nhau.
...
“Tứ Cuồng Long...”
“Bọn họ thế mà xuất hiện ở nơi này, không biết có dám khiêu khích đám người Trần Hạo hay không”
“Ðoàn trưởng, Tứ Cuồng Long là ai? Rất lợi hại sao?”
“Đương nhiên lợi hại! Bọn họ lợi hại, gia tộc bọn họ càng lợi hại hơn! Trong Hạo Vũ tinh hệ chúng ta, gia tộc bọn họ là một trong những gia tộc có thể cùng mười đại tông môn chống lại, Vạn gia! Nhà bọn họ không biết đạt được bí pháp gì, mỗi đời đều có thể xuất hiện huynh đệ tứ bào thai, từng đám gia chủ đều là bốn pháo đài huynh đệ cùng nhau đảm nhiệm. Tuy tình huống cụ thể không biết, nhưng đồn đãi gia tộc bọn họ, lão bà của tứ bào thai huynh đệ đều là xài chung... Mặt ngoài là phân biệt, thực tế chẳng phân biệt... Khụ khụ, ngượng ngùng nói nhiều... Tứ Cuồng Long này là người thánh điện chúng ta đặt tên hiệu, có thể được đặt các tên hiệu Rồng cuốn hổ chồm, Vạn Long, Vạn Đằng, Vạn Hổ, Vạn Dược. Bốn người bất cứ một ai thực lực đều rất mạnh, xếp hạng Địa Tiên cảnh đều ở trong năm mươi hạng đầu!”