Đâu đó sâu bên trong rừng núi Tây Bắc một tòa căn cứ được ẩn nấp và canh phòng vô cùng nghiêm ngặt.
Xung quanh bao phủ bởi rừng già cùng cổ thụ cao lớn rất khó để quan sát từ mọi vị trí.
Bốn phía được rào lại bởi những hàng thép gai, đấu liền với dòng điện cao áp đủ để nướng chín một người trong giây chạm vào.
Còn có dưới chân mỗi một đường rào thì liền cứ mét đều chôn xuống một quả mìn cỡ nhỏ, dù không thể một kích tan xác thành huyết vụ, nhưng cũng đã đủ để nổ bay nửa thân dưới a.
Lính gác đi tuần tra mọi lúc cùng chó săn nhiều vô số kể, bọn chúng được trang bị trên thân đều là hàng nóng cùng áo chống đạn, sẵn sàng tiêu diệt bất cứ kẻ nào có ý định xâm nhập tới lãnh địa xung quanh.
Trên chòi tháp canh là lính bắn tỉa được trang bị súng ngắm hạng nặng đủ để một viên liền phá nát thân thể a.
Đội hình này cho dù là đặc chủng binh khi nhìn thấy đều là vô cùng không muốn chạm chán chứ nói chi là song phương đối đầu.
Tất cả những thứ này chỉ có một mục đích là bảo vệ cho tòa nhà khoảng mét vuông ở chính giữa.
Từ phía xa xa dựa theo lối mở của con đường mòn đã được dọn sẵn một đoàn chiếc xe việt dã màu đen đang từ từ tiến tới.
Giống như là đã nhận được thông báo từ trước đó hoặc cũng có thể là trên xe có ký hiệu gì đó giúp cho đám lính gác nhận ra đây là người mình.
Thậm chí là sếp lớn đang đến mà ngay lập tức tránh sang hai bên cung kính tiếp đón.
Đoàn xe tiến tới, cửa lớn chầm chậm mà tự động mở sang một bên cho mấy chiếc xe này tiến vào bên trong khuôn viên của khu căn cứ sau hai lớp tường thép gai.
Mấy chiếc việt dã đồng bộ mà song song cùng đậu tại một vị trí từ bên trong xe bước xuống một đám người mặc tây trang chỉnh tề, trên ngón trỏ dường như còn đồng dạng mà mang một chiếc nhẫn đặc thù làm bằng kim loại khảm một chút hoa văn tinh xảo ánh lên một chút huyết quang.
Có vẻ như là dùng để tượng trưng cho loại thân phận và một loại cấp bậc tồn tại vậy.
Nhưng có vẻ như người ở trên xe vẫn còn chưa xuống hết, từ bên trong chiếc xe ở chính giữa bước xuống một gã trung niên nam tử đồng dạng cũng là mặc âu phục, tây trang.
Chỉ khác ở chỗ đó chính là trên tay hắn đeo một chiếc nhẫn khác hẳn ở vị trí ngón cái, nó tinh xảo hơn và trông cũng quyền lực hơn hẳn so với đám người vừa rồi.
Người này không ai khác chính là Phục Ma, chiếc nhẫn trên tay của hắn chính là biểu thị cho thân phận Đại Huyết Sứ tại Chưởng Thiên Điện của mình.
Mà đám người vừa rồi chính là thuộc hạ tên thuộc hạ dưới trướng mà hắn tự mình bồi dưỡng được ra trong khoảng thời gian gần nửa năm qua bằng hơn một nửa số tài nguyên mà hắn nhận được từ chủ quân của mình trong suốt thời gian qua.
Mà để đạt được từng đó số tài nguyên hắn đã phải cống hiến không biết bao nhiêu là tâm tư và sức lực đi làm chuyện mà được Ninh Vương giao phó a.
Nhưng rốt cuộc là vì lý do gì mà khiến cho Phục Ma hắn phải tự mình bồi dưỡng ra thủ hạ cho bản thân?
Thực sự mà nói thì có khá nhiều lý do dẫn tới việc Phục Ma buộc phải tự mình bồi dưỡng ra thủ hạ cho bản thân.
Chính là vì trong khoảng thời gian này chủ quân của bọn hắn - Ninh Vương có đối với toàn bộ đám thuộc hạ dưới trướng ban bố rất nhiều chuyện quan trọng và buộc bọn chúng phải thực hiện.
Một trong số đó là việc Chưởng Thiên Điện sau này sẽ bắt đầu tuyển chọn những cá nhân xuất sắc thông qua những buổi khảo nghiệm đối với mỗi cá nhân trở thành thành viên chính thức của tổ chức.
Cho dù bất kỳ là ai đều có thể lựa chọn tham gia hoặc cũng có thể không tham gia bởi vì cái giá phải trả để trở thành thành viên chính thức là vô cùng đắt.
Đổi lại, một khi trải qua và có thể trở thành thành viên chính thức của tổ chức, kẻ đó sẽ được ban cho một chiếc nhẫn tượng trưng thân phận và sở hữu cái danh Chưởng Thiên Giả.
Khi đó cho dù có là đại gia tộc của các thế lực dưới trướng đều phải nghe lệnh của hắn cho dù trước kia thân phận của hắn có là dế nhũi cấp bậc đi chăng nữa, bởi vì sau lưng hắn có Chưởng Thiên Điện chống lưng.
Nếu không đồ diệt toàn tộc thị uy.
Điều này là để công bằng đối với tất cả thành viên cũng như là để ngăn chặn các hành vi lợi dụng cái danh thế lực dưới trướng của Chưởng Thiên Điện sau đó liền một chút tác dụng cũng không có mà chỉ lợi dụng để kiếm lợi cho bản thân và gia tộc của mình…
Khiến cho mỗi cái đại gia tộc hay thế lực dưới trướng Chưởng Thiên nếu như không muốn có ngày lụi tàn thì sớm liền phải có thành viên trong gia tộc đạt được thân phận Chưởng Thiên Giả, bằng không sớm muộn cũng bị kẻ khác lợi dụng thân phận xâu xé cho bằng sạch.
Mục đích Ninh Vương làm ra cái điều lệ này cũng là để thúc ép sự cạnh tranh trong Chưởng Thiên Điện nhằm thúc đẩy sự phát triển của nó ngày một càng mạnh hơn, tránh cho bị sâu mọt đục phá mà thôi.
Kể cả bọn chúng cho dù đã có được thân phận chính thức đi chăng nữa thì dần dần cũng sẽ có kẻ giành được thân phận cao hơn.
Nếu không cố gắng dốc sức bồi dưỡng con em trong gia tộc thì sớm muộn cũng bị đào thải mà thôi, chứ đừng tưởng dành được cái danh Chưởng Thiên Giả liền là đã xong.
Và khi đó thì bọn chúng khả năng là cũng chẳng còn đâu ra tâm tư cùng tài lực mà đi suy tính một chút tâm tư cùng ý đồ riêng sau lưng Chưởng Thiên Điện nữa.
Còn đối với cấp bậc như Thập Nhị Huyết Sứ cũng sẽ là lẫn nhau mà cạnh tranh vô cùng khốc liệt để dành giật lấy độ tín nhiệm cùng tài nguyên từ trong tay của Ninh Vương.
Mặc dù hiện tại vẫn chỉ có duy nhất một cái Đại Huyết Sứ là Phục Ma hắn, nhưng trong tương lai dần dần sẽ có thêm những cái khác Huyết Sứ cấp bậc ngang hàng so với hắn.
Vì vậy Phục Ma cần sớm phải chuẩn bị cho tốt về cả thực lực lẫn độ uy tín của mình trong mắt Ninh Vương càng nhanh càng tốt để bảo tồn cái vị trí Đại Huyết Sứ của mình.
Mà một trong những cách để gia tăng thực lực cho bản thân chính là bồi dưỡng ra thủ hạ dưới trướng a.
Bởi vì khi thực lực ra tăng đến một mức độ nào đó thứ nhất là tài nguyên sẽ không đủ dùng cũng chính là chạm tới bình cảnh khiến cho thực lực không thể gia tăng được hơn nữa trong một khoảng thời gian tương đối dài.
Mà chỗ tài nguyên dư thừa đó đem đi bồi dưỡng thủ hạ cho chính mình là tốt nhất, không cần phải bàn cãi.
Một công đôi việc, vừa có thể gia tăng được thực lực tự thân theo một cách nào đó, vừa là có thêm tay chân giúp bản thân đi làm việc mà không cần lúc nào cũng phải tự thân đi làm, quá mất thân phận.
Bất quá, việc bồi dưỡng thủ hạ của Phục Ma cũng xem như là một cái quá trình vô cùng tàn khốc đi hơn cái ưu tú nhân tuyển mà chết gần hết.
Nhưng đổi lại hắn thu được thành quả chính là tên thuộc hạ có thực lực từ Võ Sư trung kỳ cho đến đỉnh phong thực lực ở thời điểm hiện tại.
Đội ngũ này so với toàn bộ gia tộc trong địa bàn Hà Thành đều phải có chút mạnh hơn đi, thế nhưng là trước mắt thực lực Hóa Kình đỉnh phong đã sắp tiếp cận Siêu Phàm Giả nhất đẳng như Phục Ma thì cũng là con kiến hôi đồ vật, tiện tay liền có thể bóp chết.
Võ Sư chính là đỉnh phong trong đỉnh phong của nhân loại, mà Hóa Kình lại chính là loại cấp bậc đã vượt xa khỏi khả năng của nhân loại bình thường.
Có thể sử dụng nội lực được tích tụ theo năm tháng mà hình thành lên một cỗ vô hình lực lượng đem phóng xuất ra bên ngoài.
Một kích như vậy của Hóa Kình cao thủ có thể trấn nát thạch trụ cứng rắn mà nhiều khi đạn pháo cũng chưa hẳn đã làm được.
Ngoài ra Hóa Kình cao thủ cũng có thể vận chuyển nội lực hình thành một cỗ vô hình chi khí, bao quanh lấy thân thể giống như một lớp bảo hộ chặn được hầu hết các loại công kích từ vũ khí cấp độ trở xuống, đối với cấp độ như RPG, hay bazooka thì vẫn có chút quá sức.
Nhưng cũng đã có thể xem như một cỗ hình người xe tăng a.
…
Quay trở lại với chủ đề chính, sau khi xuống xe Phục Ma liền chạy qua cánh cửa bên cạnh mở cửa cho một vị thiếu niên trẻ tuổi bước xuống, vẫn là khí chất trầm ổn, thành thục cùng vẻ ngoài soái khí cao ngạo đến bức người ấy.
Còn ai vào đây ngoài Ninh Vương ra, ngay khi hắn vừa bước chân ra khỏi xe, ngoại trừ đứng phía sau lưng hắn Phục Ma cùng đám thuộc hạ của hắn ra thì toàn bộ đám lính gác cùng những tên quản sự có mặt tại căn cứ này đã ngay ngắn xếp thành hàng nghiêm chỉnh.
Bọn chúng chân trái quỳ xuống, tay trái cũng hình thành một khỏa nắm đấm chạm xuống nền đất chống đỡ, đầu cúi thấp xuống mà hướng Ninh Vương hành lễ.
“Cung nghênh chủ quân giáng lâm”.
Toàn bộ đám người đang nửa quỳ trên mặt đất hướng về phía Ninh Vương, đồng thanh mà cung kính phát ra âm thanh chào đón.
“Được rồi, các ngươi đi làm việc của mình đi, còn kẻ đứng đầu của nơi này đi theo ta”.
Ninh Vương phất phất cánh tay mà nhàn nhạt phát ra âm thanh.
“Rõ”.
Đồng thanh trả lời thêm một tiếng sau đó đám người liền ai có việc của mình tự động trở lại vị trí cũ, chỉ còn lại duy nhất một tên nam tử ước chừng khoảng tuổi, trên thân trang bị đầy đủ giáp bảo hộ cùng áo chống đạn, sau lưng còn đeo lấy một cây súng trường chạy tới.
“Chủ quân, ta gọi Lưu Dũng, hiện tại nắm giữ chức vụ quản sự của khu căn cứ này, không biết chủ quân có gì cần phân phó”.
Vị này tráng hán quản sự trên mặt còn có một vài vết sẹo gọi Lưu Dũng đối Ninh Vương giới thiệu một chút sau đó liền đợi chờ phân phó.
Ninh Vương nét mặt âm trầm liếc mắt quan sát cái này gọi Lưu Dũng một chút, thế nhưng cũng đã khiến cho hắn một chút không dám nhìn thẳng, sau đó mới mở miệng phát ra âm thanh.
“Dẫn đường tới “Nhà Máy” cho ta”.
Lưu Dũng thấy vậy liền gật đầu biểu thị đã rõ một cái sau đó liền xoay người bước đi về phía trước dẫn đường cho đám người Ninh Vương đi tới nơi gọi là “Nhà Máy”.
…
SAU NHIỀU LẦN SUY NGHĨ THÌ TA CẢM THẤY CÁI TÊN CHƯỞNG THIÊN HỘI CÓ CHÚT PHÈN MÀ MÔN THÌ GIỐNG TÔNG MÔN, GIÁO THÌ CÓ CHÚT TÀ GIÁO, CHO NÊN TA QUYẾT ĐỊNH TỪ CHƯƠNG NÀY VỀ SAU LIỀN GỌI CHƯỞNG THIÊN ĐIỆN NHÉ
…
SÁCH MỚI CẦU ỦNG HỘ, ĐỀ CỬ, KIM PHIẾU…
…
Các vị có lòng thì ủng hộ tác qua số (momo hoặc tk ngân hàng: - NGUYEN KIEM VIET - VIB) để tác có thêm động lực ra chương nhé.
Cảm tạ